Vay nóng Tima

Truyện:Thần Y Thánh Thủ - Chương 0727

Thần Y Thánh Thủ
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0727: Tiếng cười của Trương Bình Lỗ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)

Siêu sale Shopee


Mặc dù trước kia rất lo lắng, đoán đến rất nhiều khả năng, có điều sau khi thấy Trương Dương bình an, Trương Bình Lỗ và Trương Vận An ngay lập tức yên tâm.

Vốn dĩ họ muốn chất vấn vài câu, nhưng nhìn thấy bộ dạng Trương Dương cũng không hỏi được gì nhiều, với họ, Trương Dương không sao, đứng được ở đây, đã là kết quả tốt nhất trong tưởng tượng của họ rồi.

Sau khi yên tâm, họ không để ý đến những điều khác nữa.

- Trương Dương, cháu?

Nhìn Trương Dương một lát, mắt Trương Bình Lỗ đột nhiên mở to, rồi trừng mắt ở đó đầy kinh ngạc.

Dù sao thì cụ cũng là Đại Viên Mãn, trước kia thì quan tâm thêm loạn, giờ đây đã phát hiện ra điểm bất thường của Trương Dương.

Còn về Trương Vận An, ông ấy chỉ cảm thấy hình như Trương Dương có hơi thay đổi, còn cụ thể thay đổi vì gì, và trở nên thế nào thì không rõ.

Trương Bình Lỗ đột nhiên giơ tay ra, nắm lấy cánh tay của Trương Dương.

Truy Phong và Vô Ảnh cũng đều chậm rãi đi đến, hai tên này giờ đây trông rất vui vẻ, chúng vẫn đang vui vì việc tiến hóa của Tia Chớp.

Chúng cũng rất hâm hộ, sự nâng cấp với uy thế lớn vậy của Tia Chớp làm cho chúng đều hơi ghen tị, nhưng điều này không ảnh hưởng đến tấm lòng của chúng, tình cảm giữa các linh thú thường rất thuần khiết, thời gian ba linh thú ở cạnh nhau không còn dài nữa, trước đó Tia Chớp không nâng cấp chúng cũng hơi sốt ruột, giờ đây Tia Chớp giống với chúng, trở thành linh thú tứ tầng, chúng thật lòng chúc phúc và vui thay cho Tia Chớp.

- Trung kỳ tứ tầng, hình như đã ổn định rất nhiều, những ngày này cháu rất nỗ lực, và có tiến bộ rất lớn, nhưng điều này cũng không ổn mà?

Trương Bình Lỗ nắm lấy cánh tay của Trương Dương, lông mày nhíu lại.

Cụ có một cảm giác rất quen thuộc trên người Trương Dương, đây là cảm giác giữa các Đại Viên Mãn, vì vậy cụ mới nắm lấy cánh tay của Trương Dương, để thăm dò thực lực của hắn.

Cụ phát hiện ra rằng Trương Dương đã tiến bộ, nhưng tiến bộ rất có hạn, giờ đây vẫn ở trung kỳ tứ tầng.

Trung kỳ tứ tầng, mỗi giai đoạn đều rất khó thăng cấp, đây không phải vì Trương Dương tu luyện chậm, mà là vì cơ thể cần chịu đựng dần dần, giống như cơ thể giờ là một con sông, có thể dung nạp rất nhiều nước, nhưng nếu quá nhiều nước nó cũng sẽ đầy tràn, xảy ra lũ lụt.

Trương Dương giờ đây chỉ có thể tiến bộ dần dần, bởi lẽ có sự hạn chế của cơ thể.

Có điều tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn nhiều so với những tứ tầng bình thường khác, cảnh giới của hắn đã đạt đến Đại Viên Mãn, có sự giúp đỡ của cảnh giới Đại Viên Mãn, tốc độ tu luyện không chỉ nhanh hơn gấp đôi so với những tứ tầng bình thường khác.

- Cụ ơi, có gì bất thường ạ?

Trương Vận An hỏi một cách hiếu kỳ, thực lực của người cậu này vốn mạnh hơn thực lực Trương Dương, giờ đây cháu đã vượt lên trên ông ấy, tiến vào trung kỳ tứ tầng, mà ông ấy còn ở sơ kỳ, làm cho ông rất buồn.

- Dương Dương, có phải cháu lại thu hoạch được gì rồi không?

Trương Bình Lỗ nhẹ nhàng lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Trương Vận An, mà hỏi lại Trương Dương.

Giờ đây cụ ngày càng mịt mùng, thực lực của Trương Dương chỉ là trung kỳ tứ tầng, không thể là Đại Viên Mãn, nhưng hắn lại đem đến cho cụ một cảm giác như Đại Viên Mãn vậy, cảm giác này thật là khó hiểu.

- Vâng đúng là có chút thu hoạch!

Trương Dương mỉm cười gật đầu, thực lực của hắn chưa được thăng cấp, nhưng đã đạt được cảnh giới, giờ đây Trương Bình Lỗ đã không còn có thể sử dụng tự nhiên chi đạo để ẩn mình đi theo hắn.

Hắn đã sử dụng rất thuần thục tự nhiên chi đạo, và đã hoàn toàn nhìn thấu được những điều này.

Cảm ứng giữa các Đại Viên Mãn, chính là tự nhiên chi đạo, có điều cũng chỉ có thể cảm nhận được khi đối diện với nhau ở cự ly gần.

- Có chút thu hoạch?

Trương Bình Lỗ lại lắc đầu, trở nên càng nghi ngờ hơn, nhìn bộ dạng của cụ, Trương Dương càng cười rạng rỡ hơn nữa.

Trương Dương lấy đồ trên người mình xuống, đặt trên lưng Truy Phong, rồi quay đầu lại, cười nói với Trương Bình Lỗ:

- Cụ à, có cần thử vài chiêu không ạ?

- Thử vài chiêu?

Người lên tiếng là Trương Vận An, ông nhìn Trương Dương bằng ánh mắt ngỡ ngàng.

Ông ấy biết rằng Trương Dương có khả năng thực thể hóa năng lượng, cũng từng giết Hô Diên Phong, nhưng lúc đó Hô Diên Phong là một Đại Viên Mãn bị thương, khi đó có sự giúp đỡ của Trương Bình Lỗ mới chiến thắng được.

Trương Dương dù lợi hại, nhưng cũng chỉ vô địch trong cùng cấp, Trương Vận An chưa bao giờ nghĩ đến việc hắn có thể thi tài với một Đại Viên Mãn.

Giờ đây Trương Dương lại đưa ra đề nghị thử vài chiêu, với ông ấy đây thật sự là tự làm khổ mình, đối mặt với một Đại Viên Mãn, dù là cường nhân hậu kỳ tứ tầng cũng không thể giành thắng lợi.

- Được!

Không như những gì Trương Vận An đoán định, Trương Bình Lỗ đã nhận lời, hơn nữa sau khi nói xong, người cụ bèn biến mất.

Trương Vận An chậm rãi há to miệng, cụ không những đã đồng ý, mà còn đánh lén trước không để tâm đến thân phận của mình nữa, điều này làm cho ông ấy ngạc nhiên hơn với lời thách đấu của Trương Dương trước đó.

Đây là cụ tổ, là một cường nhân Đại Viên Mãn kia mà.

Dù Trương gia họ không để ý đến một vài quan niệm thế tục, ai nấy đều thích làm theo ý mình, nhưng cũng không đến độ bỏ hết thể diện để đi đánh lén vãn bối, mà đây lại còn là vãn bối của nhà mình.

Nếu không phải là ở đây không có ai, có lẽ đến ông ấy cũng đỏ mặt.

Có điều rất nhanh, ông ấy đã không còn suy nghĩ đến việc đỏ mặt nữa, miệng mở càng lớn hơn.

Trương Bình Lỗ đánh lén, là để làm cho Trương Dương luống cuống, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, không ngờ Trương Dương đã đỡ được đòn tấn công của Trương Bình Lỗ, chặn từng chiêu thức của Trương Bình Lỗ.

Tốc độ của hắn và Trương Bình Lỗ đều không nhanh, trông giống như những người tu luyện cấp một đang đấu giao hữu với nhau vậy.

Có điều mỗi chiêu của bọn họ, đều mang theo không ít năng lượng thiên địa, bên cạnh người Trương Dương còn tràn ngập một tầng sương mỏng màu trắng nhạt.

Trương Dương, đánh hòa nhau với cụ tổ ư?

Với Trương Vận An, điều này thật không thể tin nổi, hơn nữa vừa rồi cụ tổ cũng đã nói, Trương Dương chỉ hơi tiến bộ, chưa đột phá, nhưng giờ đây Trương Dương lại có thể đánh bất phân thắng bại với cụ tổ.

Chỉ điểm này thôi, Trương Dương đã có thể tự hào trước mặt tất cả những cường nhân tứ tầng, ngay đến cường nhân hậu kỳ tứ tầng cũng không thể làm được điều này.

Trương Dương và Trương Bình Lỗ còn đang đánh nhau, mắt của Trương Bình Lỗ cũng ngày càng lớn hơn.

Đối mặt với Trương Dương, cụ có một cảm giác như với người cùng cấp bậc, không chỉ có vậy, thứ Trương Dương sử dụng là tự nhiên chi đạo thật sự, tự bản thân hắn khống chế năng lượng thiên địa, chứ không phải là mượn sự trợ giúp của kiếm pháp ngũ tầng, tạo ra loại năng lượng thiên địa vay mượn như trước nữa.

Đều là năng lượng thiên địa, nhưng vì lực khống chế không giống nhau, nên uy lực cũng hoàn toàn không giống nhau, trước kia Trương Dương khiến Trương Bình Lỗ ngạc nhiên, nhưng vẫn tự tin có thể đánh bại hắn.

Giống như Hô Diên Phong vậy, dù Trương Dương có thể điều động năng lượng thiên địa, nhưng Hô Diên Phong cũng không hề lo lắng.

Giờ đây tất cả những điều này đã thay đổi, Trương Dương có thể làm được điều này, đồng nghĩa với việc có những biện pháp giống như Đại Viên Mãn họ, và cũng có tất cả những khả năng của Đại Viên Mãn, có được loại khả năng này, chẳng phải, điều đó đồng nghĩa với Trương Dương cũng là Đại Viên Mãn sao?

Đại Viên Mãn trung kỳ tứ tầng? Chưa bao giờ nghe thấy điều này trước đó.

Dần dần, Trương Bình Lỗ cũng đã phát hiện ra một điểm không giống nhau, năng lượng thiên địa mà Trương Dương có thể khống chế không nhiều bằng cụ, có sự khác biệt rất rõ ràng.

Có điều độ tinh khiết của năng lượng mà Trương Dương khống chế cao hơn cụ, điều này đã bù lại cho sự khác biệt về số lượng, Trương Dương giờ đây, dù là cụ cũng không chắc chắn có thể dễ dàng đánh bại.

- Dừng lại, dừng tay đi Dương Dương, cháu thật sự nâng cấp thành Đại Viên Mãn rồi sao?

Mấy phút sau, Trương Bình Lỗ đột nhiên lùi về phía sau, rồi kêu lớn lên một tiếng ở đó, thái độ của cụ còn mang theo chút ngạc nhiên, nhưng nhiều hơn là sự mừng rỡ thậm chí vui sướng khôn cùng.

Cụ đã tự tay chứng minh, giờ đây Trương Dương là Đại Viên Mãn.

- Đại Viên Mãn?

Trương Vận An cảm thấy đầu mình sắp rơi xuống, Trương Dương tiến vào tứ tầng nhanh như vậy đã làm cho ông ấy rất ngạc nhiên rồi, cần phải biết rằng khi Trương Dương tiến vào hậu kỳ tam tầng, chính là ở chỗ ông ấy.

Sau đó Trương Dương đã tiến vào trung kỳ tứ tầng, lúc đó ông ấy đã hơi chết lặng.

Giờ đây Trương Dương đột nhiên nâng cấp lên Đại Viên Mãn, hơn nữa còn là Đại Viên Mãn trung kỳ tứ tầng?

Có điều điểm này có khả năng xảy ra, nếu không cụ ông không thể hỏi như vậy được, nghĩ vậy, Trương Vận An chỉ cảm thấy khó hiểu, Trương Dương không phải là thiên tài nữa, mà gần như là yêu nghiệt.

Trương Dương cũng dừng lại, nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại chầm chậm lắc đầu:

- Nếu nói cho đúng ra, giờ đây cháu đã đạt đến cảnh giới Đại Viên Mãn, nhưng thực chất thì chưa tới, cháu còn chưa đột phá đến hậu kỳ tứ tầng!

Từ trước đến nay, Đại Viên Mãn đều là hậu kỳ tứ tầng, những người lĩnh ngộ được tự nhiên chi đạo, được gọi là bán ngũ tầng, là vì họ đã bước được một chân vào ngũ tầng.

Trương Dương là trung kỳ tứ tầng, ngay cả hậu kỳ tứ tầng còn chưa đến, mà đã có năng lực của Đại Viên Mãn, điểm này hoàn toàn đảo lộn nhận thức của tất cả mọi người, dù là chủ nhân của con vẹt kia, trước kia cũng không làm được.

Vì vậy Trương Dương mới gật đầu rồi lại lắc đầu.

- Dù cháu đã đột phá đến hậu kỳ hay chưa, thực lực của cháu đã tương đương với Đại Viên Mãn, giờ đây cháu chính là Đại Viên Mãn thật sự!

Trương Bình Lỗ cũng gật đầu theo, trạng thái của Trương Dương quả thật hơi kỳ lạ, có điều nếu chỉ nói về thực lực, Trương Dương đã có thể nói mình là Đại Viên Mãn.

Đại Viên Mãn của trung kỳ tứ tầng, Trương Dương đã mở ra một tiền lệ mới, cũng đồng nghĩa với việc Trương gia đã mở ra một tiền lệ mới.

Trương Bình Lỗ lúc này đã xúc động đến độ không thể khống chế nổi, hoàn toàn biểu hiện ra ngoài mặt.

Còn có Trương Vận An ở bên cạnh nữa, giờ đây trông càng ngốc hơn, miệng vẫn há to như vậy.

Trương Dương thật sự là một Đại Viên Mãn, và còn là Đại Viên Mãn trung kỳ tứ tầng chưa từng có từ trước đến nay, nếu như việc này đồn ra ngoài, nhất định sẽ làm rung chuyển cả giới tu luyện.

Điều này đồng nghĩa với việc thay đổi quan niệm truyền thống của mọi người từ trước đến nay, Trương Dương có thể thành công, điều này cho thấy về sau người khác cũng có hi vọng thành công, khi thăng cấp lên tứ tầng, là có thể đi lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, nếu như lĩnh ngộ thành công, bèn có thể trở thành Đại Viên Mãn ngay.

Lúc này, Trương Vận An cũng nghĩ đến bản thân mình, nếu như ông ấy có thể lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, vậy chẳng phải ông ấy cũng có thể trở thành Đại Viên Mãn sao?

Đại Viên Mãn sơ kỳ tứ tầng, nhưng cũng là Đại Viên Mãn, thực lực mạnh hơn nhiều.

Đương nhiên, ông ấy cũng chỉ nghĩ vậy mà thôi, ông ấy rất rõ mình không thể làm như vậy, cũng không thể lĩnh ngộ thật sự tự nhiên chi đạo, suy nghĩ này chỉ là ảo tưởng mà thôi.

- Ha ha ha ha!

Trương Bình Lỗ rất kích động, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười, tiếng cười truyền đi rất xa rất xa.

Trong không trung đột nhiên bay lên mấy điểm màu đen, đám chim nhỏ trong phạm vi mười mấy dặm đều bay nhanh lên nền trời, chúng đều bị tiếng cười của Trương Bình Lỗ làm cho sợ hãi.

Cụ không phải chỉ cười đơn thuần, khi cụ cười đã dồn vào đó tất cả lực lượng của mình, một âm thanh lớn đến vậy, đám chim kia không chạy mới là lạ.

Bên cạnh cụ, không ngừng có thứ rơi xuống đất.

Họ đều bị tiếng của Trương Bình Lỗ làm cho ngất đi, ngay cả Trương Vận An, Truy Phong và những linh thú khác đều hơi khó chịu, Đại Viên Mãn giải phóng toàn lực, ảnh hưởng rất lớn tới bọn họ.

Cũng chỉ có Trương Dương, không hề phải chịu một chút ảnh hưởng nào, vẫn mỉm cười đứng đó.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1025)