← Ch.0950 | Ch.0952 → |
- Chi chi chi!
- Chít chít chít chít!
Hai tiểu tử Vô Ảnh và Tia Chớp kia gần như đồng thời dựng hết lông lên, hai người bọn chúng lập tức bày ra tư thế phòng ngự, bốn con mắt nhỏ tròn trịa trừng lên, cảnh giác xem xét xung quanh.
Trương Dương cau mày, hắn nhìn xung quanh một vòng, nhưng nơi này đều không có động tĩnh gì, thậm chí cá chép vàng bên trong hồ nước còn thản nhiên bơi lội, hồn nhiên không cảm giác được biến hóa bên ngoài...
Tuy nhiên lúc này, gốc bàn đào vạn năm kia quay lại vị trí lúc ban đầu, yên lặng không có bất cứ động tĩnh gì, dường như đang chăm chú nhìn đámTrương Dương.
Pa!
Một nguồn năng lượng dao động đột nhiên xuất hiện, Trương Dương đột nhiên xoay người, tuy nhiên cũng không phát hiện ra điều gì.
Pa pa!
Hai nguồn năng lượng nhẹ như gió, xẹt qua mặt hồ, làm bắn lên một tầng bọt nước!
Trương Dương vội xoay người lại, lúc này, hắn mới phát hiện, một bóng đen xẹt dưới mặt nước, sau đó im lặng lơ lửng ở giữa hồ nước, dưới cây đào ánh vàng rực rỡ.
Ba con mắt dưới bóng tối mờ ảo lóe sáng lấp lánh, chăm chú nhìn chằm chằm Trương Dương, Vô ảnh và Tia Chớp.
Lúc này, mấy chú cá chép đang tung tăng bơi lội dưới hồ mới phát hiện ra điều bất thường, đột ngột lặn xuống nước.
"Xoạt!"
Một dòng nước đột nhiên từ đáy nước vọt lên, đưa một con cá chép từ đáy hồ đột nhiên nhảy lên trên mặt nước, con cá chép vừa rơi xuống, bóng đen kia hé miệng, lộ ra miệng lớn dính máu, con cá chép bất hạnh này trực tiếp rơi vào trong miệng bóng đen kia.
Nhóp nhép, nhóp nhép!
Tiếng nhai nhóp nhép vang vọng trong bóng đêm, mặt nước dưới người bóng đen kia dường như đã bị nhuộm đỏ một màu máu.
Bộ dạng của nó, giống như chó ngao Tây Tạng cao bằng nửa người, tuy nhiên toàn thân xám trắng. Có hai ba đường vân màu đen in bên trên, con mắt thứ ba trên trán giờ phút này đều nhuốn sắc đỏ của máu, toát ra hàn quang thê thảm, tất cả những cảm xúc thô bạo lúc nãy đám Trương Dương cảm nhận được đều xuất phát từ con mắt này.
Thực lực của đối phương, đã đạt đến cảnh giới Đại viên mãn.
Hoá ra vừa rồi con linh thú vừa mới đột phá đến cảnh giới Đại viên mãn kia, chính là nó!
- Tam nhãn thú!
Nhìn thấy con mắt thứ ba kia, Trương Dương cũng đã nhận ra, linh thú trước mặt này hoá ra chính là Tam nhãn thú đứng đầu trong bảng xếp hạng Thập đại độc thú!
Thực lực Tam nhãn thú rất mạnh, Tam nhãn thú trưởng thành đều có thực lực tầng bốn trở lên. Hơn nữa Tam nhãn thú cũng có thể tiến hóa, Tam nhãn thú sau khi tiến hóa, cho dù là cường giả tầng bốn hậu kỳ cũng không chắc đã là đối thủ của nó. Con thú trước mặt, rõ ràng trò giỏi hơn thầy, hành động đẩy con cá chép từ đáy hồ lên khỏi mặt nước lúc nãy, Trương Dương có thể khẳng định, thực lực của nó, một câu đạt đến cảnh giới Đại viên mãn.
Nói cách khác, nó chính là linh thú đã kích động dòng năng lượng sôi sục khi nãy. Nó chính là con linh thú bảo vệ bàn đào ngàn năm vừa mới đột phá Đại viên mãn.
Thông thường Tam nhãn thú trưởng thành ít nhất đã có thực lực Đại viên mãn mới có thể đối phó, mà con trước mắt này...
Trương Dương không kìm được ngoảnh đâu nhìn Tam nhãn thú 1 lần nữa, thật không ngờ nó đã đột phá thành công, đạt đến thực lực Đại viên mãn, linh thú bản thân lợi hại hơn so với tu luyện giả cùng cấp bậc, trước mặt lại là kẻ nổi bật trong đám linh thú. Lúc này bản thân Trương Dương cũng cảm thấy có chút run rẩy.
-Con người, ngươi không nên xuất hiện ở đây!
Giọng của Tam nhãn thú lại một lần nữa trực tiếp truyền thẳng vào đầu Trương Dương, Trương Dương đột nhiên lùi ra sau một bước. Giọng của Tam nhãn thú hơi khác lúc nãy, trong đó còn pha trộn chút cảm xúc thô bạo.
Khi năng lượng vốn dùng để truyền tải tin tức pha trộn xêm cảm xúc thô bạo này, năng lượng đó cũng sẽ có năng lực đả thương người khác
- Nếu không đi thì để mạng lại!
Lúc này đây, cảm xúc của Tam nhãn thú càng trở nên cổ quái, tia ánh sáng đỏ rực màu máu trong con mắt thứ ba cũng càng dồi dào, tất cả những cảm xúc thô bạo hỗn tạp hóa thành một đạo hồng quang, đánh về hướng Trương Dương.
- Vô Ảnh, Tia Chớp, chúng ta đi!
Trương Dương không do dự nữa, trực tiếp nhảy ra, sau khi né tranh được đạo hồng quang kia bèn gọi Vô ảnh và Tia Chớp một tiếng sau đó xoay người bỏ chạy!
Bọn họ tới đây, vốn chỉ định thăm dò tình hình cây bàn đào vạn năm một chút, nhân tiện tìm hiểu mảnh rừng này, bây giờ tình hình đã tìm hiểu được rồi, nếu con Tam nhãn thú này không định tấn công bọn họ, bọn họ đương nhiên không cần phải lưu lại!
Cho dù thật sự phải vì tranh đoạt bàn đào mà phát sinh tranh đấu với tam nhãn thú thì tuyệt đối cũng không phải bây giờ!
Bây giờ mà đấu với Tam nhãn thú, cho dù có thể thắng lợi, đương nhiên cũng chỉ thắng thảm, nhưng hiện tại bàn đào vạn năm vẫn chưa trưởng thành, bên ngoài có khối người nhìn chằm chằm, đến lúc đó Trương Dương và Tam nhãn thú chiến đấu, bất kể thắng bại như thế nào đều khó có khả năng giấu diếm mấy Đại viên mãn bên ngoài.
Đến lúc đó, chẳng phải là tạo cơ hội cho mấy Đại viên mãn đục nước béo cò sao!
Trương Dương cũng không ngu như vậy, cho nên hắn bỏ chạy không chút lưu luyến!
Ầm!
Một bóng đen tốc độ nhanh hơn đột nhiên từ phía sau vọt tới trước người Trương Dương và Vô ảnh Tia Chớp, đột nhiên có một nguồn năng lượng cực kỳ thuần túy nổ tung, ngăn trở đường đi của Trương Dương.
Đột nhiên dừng lại, Trương Dương mới né tránh được đòn công kích giống như mũi tên bắn lén này.
Trong chớp mắt, Tam nhãn thú kia rời khỏi mặt nước, vọt tới trước mặt đám Trương Dương.
Trương Dương không ngờ, Tam nhãn thú này mới vừa rồi còn nói cho phép bọn họ nhanh chóng rời đi, nhưng trong nháy mắt đã đổi ý phát động công kích với bọn họ!
- Đại viên mãn, các ngươi đến là để cướp đoạt bàn đào vạn năm, không được đi!
Lúc này ánh mắt của Tam nhãn thú đỏ như máu, nó nhìn chằm chằm đám người Trương Dương, năng lượng thô bạo kia cuốn tới!
Trương Dương cảm nhận được ý tứ bên trong năng lượng của Tam nhãn thú, cảm thấy từng chữ một đều như những thanh đại chuỳ, liên tiếp hung hăng đập vào lồng ngực hắn.
Cuối cùng, hắnkhông thể chịu được cỗ năng lượng Tam nhãn thú biểu đạt với hắn nữa.
- Phù!
Tia cHớP nhảy qua một bên, nhìn Tam nhãn thú chắn phía trước, lập tức phun ra một ngụm khói độc, khói độc màu đen giống như mũi tên nhọn, gào thét phóng ra.
Tam nhãn thú lạnh lùng nhìn khói độc, mặc cho khói độc này phun lên người mình, chẳng thèm để ý.
Khói độc của Tia chớp hình như mất đi tác dụng, Tam nhãn thú kia không có một chút thay đổi, tuy nhiên, nó cũng phun ra một ngụm khói đen giống hệt về phía Tia Chớp!
- Chít chít chít chit!
Tia Chớp ngây ra một lúc, mắt thấy khói độc kia vọt hướng chính mình, giật mình kinh hãi, lập tức chạy đi!
Tam nhãn thú chính là linh thú xếp hàng thứ nhất trong Thập đại độc vật, còn tia chớp chỉ mới xếp hạng thứ tám, khói độc của hai linh thú tuy rằng nhìn qua thì giống nhau, nhưng thực tế hiệu quả cũng không thể nói là giống nhau, huống chi, đây lại là một linh thú vừa mới đột phá Đại viên mãn!
- Chi chi chi!
Vô Ảnh thấy Tia Chớp gặp bất lợi, lập tức nhảy dựng lên, muốn thay Tia Chớp báo thù, ngậm một bụng khí sau đó hung hăng phun về phía Tam nhãn thú kia.
Một cỗ nội lực từ trong miệng Vô Ảnh phun ra, nhưng lúc này, Tam nhãn thú kia chỉ là tập trung ánh mắt của con mắt thứ ba lên người Vô Ảnh, Vô Ảnh nhảy trên không trung lập tức như quả bóng cao su xì hết hơi, bay nhanh về phía sau, chuẩn bị ngã xuống hồ nước phía sau.
Trương Dương đột nhiên tăng tốc độ trong nháy mắt đã đón lấy Vô Ảnh.
Bấy giờ hắn đã hiểu rõ, Tam nhãn thú trước mặt tuyệt đối sẽ không buông tha cho bọn họ, hắn chỉ còn cách đánh với nó 1 trận thôi!
- Con người, nhận lấy cái chết!
Tam nhãn thú cuối cùng đã lao lên, mục tiêu của nó, chính là Trương Dương, còn Vô Ảnh và Tia Chớp, căn bản là không là gì trong mắt nó.
Linh thú Đại viên mãn tốc độ nhanh đến cỡ nào?
Trương Dương đã dốc hết toàn lực, tăng tốc độ của mình đến cực hạn, cũng tạm thời đưa Vô Ảnh thoát khỏi phạm vi công kích của Tam nhãn thú!
- Tung!
Tại vị trí của Trương Dương và Vô Ảnh lúc nãy, một đạo năng lượng hồng quang hung hăng đánh đến cuốn theo vô số bùn đất sỏi đá, tiếng vang rung trời!
Thực lực Tam nhãn thú, thật sự là quá hùng mạnh, lợi hại hơn tất cả các Đại viên mãn Trương Dương từng gặp trước đây, thậm chí khiến hắn cảm thấy, Tam nhãn thú trước măkt này, ít nhất cần ba bốn Đại viên mãn liên thủ, mới có thể đánh thắng được nó!
Nhưng bây giờ kiếm đâu ra một tu luyện giả Đại viên mãn nữa chứ?
Trong ánh mắt đỏ rực của Tam nhãn ánh lên tia hài hước, bây giờ dưới con mắt của nó, Trương Dương chỉ có thể chạy chốn, căn bản không có thực lực để đấu một trận!
Trương Dương thả Vô Ảnh ra, trực tiếp rút ra Hàn Tuyền Kiếm, một cỗ năng lượng thiên địa ngưng tụ trên mũi kiếm, trường kiếm phất phới, vạch ra vô số vòng sáng trắng nhạt mầu.
Năng lượng thiên năng, năng lượng biến hình!
- Xâu xâu xâu!
Mấy đạo kiếm quang phóng về phía Tam nhãn thú, lúc này, Tam nhãn thú mới hơi hơi thu hồi tia miệt thị của mình, nó phát hiện Trương Dương không hề yếu đuối như nó tưởng tượng.
Mũi kiếm này, ẩn chứa năng lượng thiên địa rất lớn, nhưng vẫn chưa đến mức khiến nó sợ hãi, điều khiến con thú ba mắt sợ hãi, là kiếm chiêu Trương Dương dùng Hàn Tuyền Kiếm sử dụng!
Trương Dương biết rõ sự hùng mạnh của địch, dĩ nhiên sẽ không giấu dốt, vừa ra tay đã sự chiêu thức thứ nhất trong Phá Thiên kiếm pháp!
Tam nhãn thú tránh đợt sóng kiếm quang thứ nhất, tuy rằng nó không biết Phá Thiên kiếm pháp là gì, nhưng có thể cảm nhận được uy lực của kiếm pháp này!
- Đây không phải sức mạnh Đại viên mãn tầng 4 có thể nắm giữ!
Giữa tiếng gào thét, hồng quang trong con mắt thứ ba của Tam nhãn thú một lần nữa lóe ra bốn phía, nó nhìn chằm chằm Trương Dương, hết sức thô bạo.
Linh khí dày đặc không gì so sánh được, gần như đều ngưng tụ thành sương trắng từng tầng một, lấp đầy nơi này!
Sau khi Trương Dương vung ra nhát kiếm đầu tiên, chiêu thứ hai phá Thiên kiếm pháp, nối gót lao đi!
Sương trắng kia, cùng năng lượng thiên địa quấn lấy nhau, lấy Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương làm trung tâm, hóa thành một chùm ánh sáng màu trắng uy lực khủng bố.
Uy lực này, khiến Tam nhãn thú kia, từ lúc xuất hiện lần đầu tiên lùi lại sau một bước!
- Con người, đây tuyệt đối không phải lực sức mạnh mà Đại viên mãn có thể nắm giữ, ngươi, rốt cuộc là ai!
Tam nhãn thú kia đã nổi trận lôi đình, dưới uy hiếp của chiêu thứ hai Phá Thiên kiếm pháp, tất cả năng lượng, đều đọng lại bên ngoài cơ thể nó, hóa thành một dòng năng lượng bảo hộ, bao bọc lấy nó!
Bao bọc lấy nó!
← Ch. 0950 | Ch. 0952 → |