Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0031

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0031: Trụ cột khảo hạch bắt đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Lưu tuyến không thể tưởng tượng nổi, độ cong không thể tưởng tượng nổi, một chỉ không thể tưởng tượng nổi.

Đột nhiên...

Yến Nhất Minh chỉ cảm thấy dưới xương sườn đau đớn, vị trí cùng ngày đó đồng dạng, nhưng độ mạnh yếu lại hơn gấp 10 lần, đem tất cả bộ pháp, phòng tuyến của hắn, như là một tờ giấy trắng, không lưu tình chút nào xé rách, lại một lần nữa trúng mục tiêu!

Oanh!

Thân thể của Yến Nhất Minh, lại một lần nữa chật vật ngã trên mặt đất, không biết sống chết!

Đồng dạng là hai người kia, đồng dạng là Yến Nhất Minh bị thua, đồng dạng là thảm bại.

Mà Giang Trần, đồng dạng là người thắng, đồng dạng sử dụng 《 Đông Vương chỉ 》.

Chỗ bất đồng chính là, lần này Yến Nhất Minh dùng gia truyền tuyệt học, tâm tính chiến đấu cũng từ lần trước khinh địch đến lần này toàn lực ứng phó.

Thế nhưng mà, ngã xuống vẫn là Yến Nhất Minh.

Hơn nữa, là ước định trước ba chiêu.

Nói cách khác, dưới tình huống Yến Nhất Minh toàn lực ứng phó, như trước không thể ngăn trở ba chiêu của Giang Trần.

Đương nhiên, lần này Yến Nhất Minh sẽ không có may mắn như thế. Lần trước luận bàn, Giang Trần vẫn lưu lại cho hắn chút mặt mũi, không có chính thức vận dụng chân khí.

Lần này, Yến Nhất Minh nhiều lần khiêu khích, đã vượt qua điểm mấu chốt của Giang Trần. Cho nên, lần này hắn thụ ngược, là ít nhất bảy thành công lực của Giang Trần.

Cái chỉ này, Yến Nhất Minh không nằm trên giường năm ba tháng, chỉ sợ khó có thể khỏe lại.

- Có câu nói gì ấy nhỉ? Bình đầy không lắc, nửa thùng nước lại hết lần này tới lần khác thích kêu to. Đại khái nói là loại người như ngươi a?

Giang Trần cũng không quản Yến Nhất Minh chết sống, ở vương đô, sự tình chư hầu truyền nhân ẩu đả, quả thực là quá nhiều. Huống chi Tiềm Long thi hội này, vốn là đề xướng chư hầu truyền nhân cạnh tranh.

Nhìn Yến Nhất Minh nằm trên đất dậy không nổi, một ít chư hầu truyền nhân vốn cùng Giang Trần quan hệ không tốt, đều vô ý thức lui lại mấy bước.

Sợ lúc này bị Giang Trần chứng kiến, đưa ra khiêu chiến, bọn hắn ngay cả Yến Nhất Minh cũng đánh không lại a.

Chuyện cho tới bây giờ, ai cũng không có khả năng coi Giang Trần là ba mạch chân khí.

Vừa rồi một chỉ kia, chỉ có kẻ đần mới sẽ cho rằng, Giang Trần là ba mạch chân khí "Sơ giai chân khí".

Thương thế kia của Yến Nhất Minh, như là sơ giai Chân Khí cảnh có thể tạo thành sao?

Đả bại Yến Nhất Minh, Giang Trần cũng không cảm thấy là thành tựu gì không dậy nổi, dù sao, tu vi hôm nay của hắn, đã là năm mạch chân khí đỉnh phong.

Dùng ưu thế trên người hắn, đả bại một sáu mạch chân khí Yến Nhất Minh, đó là sự tình quá bình thường.

Nếu ngay cả một sáu mạch chân khí cũng phải đánh cố hết sức, vậy cái gọi là ưu thế kiếp trước của Giang Trần hắn, liền giống như trò cười.

Ngược lại là Giang Chính, rất có cảm giác hãnh diện a. Trước đó lần thứ nhất ở Dược Sư Điện, hắn hưởng lấy đãi ngộ được người truy phủng.

Hôm nay, hắn lại nhận lấy ánh mắt kính sợ của người bên ngoài.

Làm tôi tớ, mấu chốt nhất là cái gì? Là lòng dạ thuận, đi đến chỗ nào đều có thể thẳng eo!

Hôm nay, eo của Giang Chính rất thẳng.

- Quản sự, thiếu gia nhà chúng ta muốn ghi danh tham gia ba hạng khảo hạch trụ cột.

Giọng của Giang Chính cũng so với bình thường lớn thêm không ít.

Nếu đặt ở dĩ vãng, lúc này tới tham gia ba hạng khảo hạch trụ cột, quả thực là sự tình mắc cỡ chết người, Giang Chính cũng không có ý tứ nói ra.

Thế nhưng mà sau khi Giang Trần nghiền áp Yến Nhất Minh, tình hình hiển nhiên là khác nhau rất lớn. Cường giả có thể nghiền áp Yến Nhất Minh, sẽ là người ngay cả ba hạng trụ cột khảo hạch cũng qua không được sao?

Trước kia vì cái gì không có qua? Đó là thiếu gia của chúng ta quá bận, không có thời gian đến thông qua mà thôi!

Thẳng đến gần hết hạn còn không có thông qua ba hạng trụ cột khảo hạch, ngoại trừ Giang Trần ra, không có người nào khác.

Ở cửa ải này, ngược lại là không người nào dám khó xử Giang Trần.

Rất nhanh, Giang Trần liền tới trường thi hạng khảo hạch thứ nhất.

Trung tâm có một viên bàn, trong mâm tròn có mười hai lỗ. Mười hai lỗ này, riêng phần mình dựng một cây cột Bạch Ngọc.

Đây là Chân Khí trụ khảo thí chân khí.

Khâu khảo hạch này, ai cũng không làm giả được. Người khảo hạch có bao nhiêu đạo chân khí, thì có thể thắp sáng mấy cây Bạch Ngọc trụ.

Ngươi có thể giữ lại thực lực, nhưng không thể nâng cao thực lực.

Nói cách khác, ngươi có mười mạch chân khí, có thể thi triển tám mạch chân khí, thậm chí chỉ thi triển bốn mạch chân khí.

Nhưng mà nếu ngươi chỉ có bốn mạch chân khí, là không thể thêm ra một đạo chân khí.

Cho nên nói, môn khảo hạch này căn bản không có khả năng ăn gian.

- Khó trách, tiền nhiệm Giang Trần kia qua không được cửa khảo thí này, trước kia chỉ có ba mạch chân khí, thì sao qua cửa chứ?

Giang Trần nhẹ nhàng lắc đầu, đi về phía trước. Lòng bàn tay ấn ở trong khe, thúc dục năm mạch chân khí trong cơ thể.

Chỉ nghe mâm tròn phát ra âm thanh chuyển động "tạch tạch tạch".

Ngay sau đó, cây cột Bạch Ngọc từng cây phát sáng lên.

Một cây, hai cây, ba cây, bốn cây, năm cây...

Nhìn thấy cây cột Bạch Ngọc kia cuối cùng dừng ở năm, người vây xem có chút thở dài một hơi, có ít người thì hơi có chút thất lạc.

Các loại phản ứng đều có, bất quá Giang Trần không để ý. Ở khâu này, hắn không có giữ lại.

- Ồ, các ngươi xem. Cột sáng này tuy chỉ có năm cây lóe lên, thế nhưng mà độ sáng...

Nghe nhắc nhở như vậy, lúc này đã có người lưu ý đến.

- Đúng vậy, bình thường chúng ta chỉ là Lam quang nhàn nhạt mà thôi. Hào quang chân khí của Giang Trần này, dĩ nhiên là Thanh sắc! Hơn nữa các ngươi xem, cột sáng kia không có một chút tạp chất, mỗi một cây đều rất cân đối. Thuần khiết vô bỉ...

- Chân khí hoàn mỹ như thế, khó trách dùng năm mạch chân khí, có thể nhẹ nhõm đả bại Yến Nhất Minh!

- Xem ra, chúng ta đều đánh giá thấp Giang Trần này!

- Có đạo lý! Dùng độ tinh khiết của chân khí này, dùng ta xem, dù hắn khiêu chiến cao giai Chân Khí cảnh, sợ cũng có sức đánh một trận!

Cao giai Chân Khí cảnh, thấp nhất là bảy mạch chân khí, đánh giá như thế, là phi thường cao rồi.

Ngay cả chấp sự phụ trách khảo thí, chứng kiến chân khí của Giang Trần, khuôn mặt cũng có chút rung động, ánh mắt hơi có chút phức tạp liếc nhìn Giang Trần.

Từ trong ánh mắt của hắn, Giang Trần thấy được tôn sùng ca ngợi, đồng thời cũng nhìn thấy nghi vấn. Có lẽ, ở trong mắt chấp sự này, Giang Trần còn ẩn tàng chân khí.

- Tốt rồi, Giang Trần, năm mạch chân khí. Hạng trụ cột khảo hạch thứ nhất, thông qua!

Chấp sự kia sáng sủa mở miệng:

- Giang Trần, chúc mừng ngươi, thông qua hạng khảo hạch thứ nhất, thành tích cùng biểu hiện của ngươi, chúng ta đều có hồ sơ ghi chép, với tư cách tham khảo.

- Làm phiền rồi.

Giang Trần mỉm cười. Người khác khách khí với hắn, Giang Trần tự nhiên cũng không mất cấp bậc lễ nghĩa.

Hạng khảo hạch thứ nhất, qua phi thường nhẹ nhõm, cái này đã ở trong dự liệu của Giang Trần.

Xuyên qua vài đạo hành lang, Giang Trần đi tới chỗ khảo hạch thứ hai.

*****

Hạng khảo hạch thứ hai này, là trong một gian phong bế kín.

- Giang Trần, hạng khảo hạch thứ hai này, cùng hạng thứ nhất bất đồng, có tính nguy hiểm nhất định. Nếu như ngươi không có tu vi bốn mạch chân khí, 《 Tử Khí Đông Lai Quyết 》 không có tu luyện tới cảnh giới đại thành, tiến vào kiếm khí thất này, rất có thể sẽ gặp bất trắc.

Chấp sự phụ trách hạng khảo hạch thứ hai, theo như quy củ nhắc nhở Giang Trần một câu.

Giang Trần gật gật đầu:

- Đa tạ nhắc nhở, ta chuẩn bị xong.

- Đã như vầy, ngươi vào đi thôi.

Người phụ trách gật gật đầu, không nói gì thêm. Thí sinh đã đến rồi, tự nhiên không có đạo lý bởi vì nhắc nhở của hắn mà nửa đường bỏ cuộc.

Kiếm khí thất là một không gian dài rộng ước chừng 10m.

Ở trong không gian này, cài đặt vô số cơ quan, sẽ dùng trạng thái không có bất kỳ quy tắc nào phủ xuống, bắn ra các loại kiếm khí.

Mà người bị khảo hạch, phải ở chỗ này kiên trì nửa canh giờ.

Hơn nữa, thường cách một đoạn thời gian, trong kiếm khí thất này, sẽ thả vào một hai con Thiết Giáp phi trùng. Người bị khảo hạch phải ở trong vòng nửa canh giờ, bắn xuống ít nhất mười con Thiết Giáp phi trùng.

Đã muốn ở trong kiếm khí thất lông tóc không tổn thương, còn phải ở trong thời gian quy định bắn xuống ít nhất mười con Thiết Giáp phi trùng.

Kiểm tra này, tương đối mà nói, so với hạng thứ nhất khó hơn một chút.

Hơn nữa, nếu như tu vi không đến bốn mạch chân khí, căn bản là bắn không chết Thiết Giáp phi trùng. Bởi vì tần suất và tốc độ phi động của Thiết Giáp phi trùng, cộng với độ cứng của giáp xác, không phải sơ giai Chân Khí cảnh có thể dễ dàng bắn xuống.

- Cửa ải này, ngược lại là hơi có chút ý tứ.

Thời điểm ý niệm trong đầu Giang Trần vừa động, trước mặt liền có một đạo kiếm khí phóng tới. Bất quá loại kiếm khí đơn giản này, đối với Giang Trần cơ hồ là không có uy hiếp.

...

Khu vực cao tầng của Tiềm Long hội trường, trong mật thất nào đó, sắc mặt Đỗ Như Hải tái nhợt nghe tâm phúc mang về báo cáo.

- Tiểu tử này, quả nhiên là che giấu thực lực, thậm chí có năm mạch chân khí. Hơn nữa, độ tinh khiết chân khí cảu hắn, vậy mà không kém chư hầu truyền nhân đỉnh cấp!

Chứng kiến báo cáo thành tích hạng thứ nhất của Giang Trần, sắc mặt của Đỗ Như Hải vô cùng âm trầm. Ngày đó ở Long Đằng Hầu phủ, hắn bị Câu Ngọc công chúa răn dạy một phen, tuy sau đó không có thật sự bị cách chức, nhưng hiện tại bên ngoài có tin đồn, để cho hắn áp lực rất lớn.

Ở trong đoàn đội phụ trách Tiềm Long hội thử, tựa hồ uy tín cũng nhận lấy ảnh hưởng.

Đây là Đỗ Như Hải không nguyện ý chứng kiến nhất. Đỗ Như Hải hắn từ tầng dưới chót từng bước bò lên, dục vọng đối với quyền lực, có thể nói là nặng hơn hết thảy.

Hiện tại, bên Long Đằng Hầu kia đã hạ thông điệp cho hắn. Nếu như không thể ngăn cản Giang Trần, hắn sẽ mất đi Long Đằng Hầu tín nhiệm.

Đã mất đi Long Đằng Hầu tín nhiệm, Đỗ Như Hải hắn chẳng khác gì là không có chỗ dựa lớn nhất. Thậm chí có thể nói, không có Long Đằng Hầu ủng hộ, hắn cái gọi là phú quý, cái gọi là quyền thế, rất nhanh sẽ thành trò cười.

Cho nên, hắn nhất định phải chèn ép Giang Trần, nghĩ tất cả biện pháp chèn ép Giang Trần.

Cái phong hiểm này, hắn nhất định phải làm. Tối hậu thư của Long Đằng Hầu, không phải cùng hắn nói giỡn. Một khi để cho Long Đằng Hầu mất hứng, có lẽ buổi tối hôm nay Đỗ Như Hải hắn sẽ phơi thây đầu đường.

- Tiểu Mã, ngươi tới, ta muốn ngươi như thế này...

Đỗ Như Hải đối với tâm phúc, bàn giao một trận.

Tiểu Mã kia là tử trung của Đỗ Như Hải, sau khi nghe xong, vỗ ngực nói:

- Đại nhân yên tâm, việc này ta nhất định xử lý thỏa đáng, tuyệt không sơ hở!

- Ân, nếu việc này làm thỏa đáng, bổn tọa bảo vệ ngươi kiếp nầy phú quý.

...

Trong Kiếm khí thất, trên mặt đất, ngổn ngang lộn xộn, đã nằm không dưới 50 con Thiết Giáp phi trùng. Mà thời gian, cũng đã qua suốt một canh giờ.

Giang Trần chẳng những không có ly khai kiếm khí thất, ngược lại càng ngày càng hưng phấn.

- Cái kiếm khí thất này, bất kỳ đối thủ nào đều kém xa a. Ở trong tay cùng cấp bậc, có ai có thể giống như kiếm khí thất này, ra chiêu Thiên Mã Hành Không, không chương mà theo? Đối thủ miễn phí như vậy, đi nơi nào tìm a?

Giang Trần ở trong kiếm khí thất, là đánh nghiện rồi.

Tuy mỗi cách nửa canh giờ, cường độ công kích của kiếm khí thất sẽ tăng lên gấp đôi. Nhưng mà Giang Trần lại càng đánh càng hăng, hứng thú dạt dào.

Mà năm mạch chân khí của hắn, theo chiến đấu xâm nhập, vận dụng càng thuần thục. Chân khí cùng kiếm khí va chạm tầm đó, càng kích phát ý chí chiến đấu cùng tiềm lực trong cơ thể Giang Trần.

Hạng khảo hạch thứ hai này, vẫn luôn là địa phương thiên tài nguyện ý đến nhất.

Mỗi một thiên tài, tựa hồ đều ưa thích dùng loại phương thức tự làm khổ mình này, kích thích tiềm lực của mình. Giang Trần cũng không ngoại lệ.

Trước kia, rất nhiều thiên tài của Đông Phương Vương Quốc tới chỗ này, cơ hồ không có một cái nào là đợi đầy nửa canh giờ liền ngoan ngoãn đi ra.

Mỗi người, đều sẽ ở bên trong hao tổn chết, không đến cực hạn, tuyệt không đi ra.

Hạng khảo hạch này, cơ hồ thành sân khấu cho những đỉnh cấp thiên tài kia âm thầm đọ sức.

Xem ai kiên trì thời gian dài nhất.

Xem ai diệt sát Thiết Giáp phi trùng tối đa.

Trên thực tế, khâu này đã đến phía sau, cơ hồ là không rảnh đi bắn chết Thiết Giáp phi trùng. Bởi vì kiếm khí bay múa đầy trời, không hề có quy tắc, tùy thời có thể lấy tánh mạng người khảo hạch.

Bên ngoài Kiếm khí thất, người vây xem dần dần nhiều hơn.

Bởi vì, Giang Trần ở trong kiếm khí thất, đã dừng lại hai canh giờ, tin tức này truyền đi, tự nhiên khiến rất nhiều người nhao nhao đuổi tới.

Hai canh giờ, đây là khái niệm gì?

Trong Kiếm khí thất, mỗi qua nửa canh giờ, cường độ kiếm khí công kích sẽ tăng lên gấp đôi. Mà hai canh giờ đi qua, giờ phút này trong kiếm khí thất, có lẽ cường độ đã tăng lên 16 lần!

Nếu như tiếp qua nửa canh giờ còn không ra, cường độ kiếm khí sẽ tăng lên tới ba mươi hai lần!

- Giang Trần này, sẽ không treo ở bên trong rồi chứ?

- Vô nghĩa, nếu như người khảo hạch bị kiếm khí giết chết, cơ quan cảm ứng không đến tánh mạng cơ năng, sẽ đình chỉ công kích, phát ra nhắc nhở.

- Hắc hắc, ta chỉ là hiếu kỳ, Giang Trần này, các ngươi nói, hắn có lợi hại như vậy sao?

- Giả heo ăn thịt hổ, Giang Trần này tuyệt đối là giả heo ăn thịt hổ.

- Ai, người so với người tức chết người. Nhớ ngày đó hạng khảo hạch thứ hai của ta, muốn giả bộ ngưu bức một chút, dừng lại nhiều nửa canh giờ, kiếm khí gấp bội kia thiếu chút nữa muốn mạng nhỏ của ta a!

- Các ngươi biết rõ, ở trong kiếm khí thất, thời gian dừng lại dài nhất là bao lâu không?

- Nghe nói không có vượt qua ba canh giờ.

- Nghe nói Long Cư Tuyết tiểu thư, ở trong kiếm khí thất, cũng đợi gần ba canh giờ. Thiếu chút nữa khiêng qua ba mươi hai lần kiếm khí công kích.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)