Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0084

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0084: Đẩy vào tuyệt cảnh?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Phanh!

Lại một Chân khí đại sư, ầm ầm ngã xuống.

Giang Trần cũng bất chấp nhặt về Trọng Vũ Phi Đao, thậm chí bất chấp dừng lại, thân hình lóe lên, lại lần nữa chui vào quái thạch.

Hiện tại, 1 vs 1!

Đối phương am hiểu cung tiễn chi đạo.

Mà Giang Trần hắn, cũng am hiểu kỹ năng phi đao!

Công kích từ xa đối chiến công kích từ xa, dưới tình huống không có giúp đỡ, áp lực của Giang Trần lập tức nhỏ đi rất nhiều.

Chỉ là, vốn là ba phần thương thế, sau khi ăn một kiếm của đối phương, lại tăng thêm ba phần.

Ở trong ổ bụng dời sông lấp biển, gần như muốn nôn mửa.

- Đám sát thủ này, quả nhiên là nghiêm chỉnh huấn luyện. Vừa rồi nếu do dự một chút, bị sát thủ lão Nhị kia dây dưa một lát, chỉ sợ hiện tại ngã xuống là ta rồi.

Cận thân vật lộn, phối hợp công kích từ xa, loại tổ hợp này tuyệt đối là đáng sợ nhất. Giang Trần mấy bận ở đường ranh sinh tử đảo quanh, tâm tình ngược lại càng thêm kiên nhẫn.

Nuốt vào một viên Thần Tú Tạo Hóa Đan, Giang Trần vận chân khí, đem dược lực hòa tan, xuyên qua tất cả kinh mạch. Vừa rồi liên tục hai lần trúng chiêu, khá tốt có giáp da hộ thể, nếu không hiện tại hắn ngay cả cơ hội phục dụng đan dược cũng không có.

Trong nháy mắt này, trong đầu Giang Trần đột nhiên hiện lên khuôn mặt quật cường của Câu Ngọc công chúa, nghĩ thầm nếu không phải nữ nhân này lúc trước nghĩ chu đáo, đưa hắn bộ Thiên Tằm cự kình giáp này, trong vô tận địa quật chỉ sợ là chỗ Giang Trần hắn nuốt hận rồi.

- Nói cho cùng, vẫn là thực lực không đủ a. Nếu ta có tu vi Chân khí đại sư, phối hợp các loại thủ đoạn, đối mặt hai người này, sẽ không cần chật vật cố sức như vậy?

Giang Trần ẩn núp trong bóng đêm, lại lần nữa nhận thức đến, thực lực yếu, dưới tình huống như thế này, khó tránh khỏi sẽ trói chân trói tay.

- Giang Trần, ta thừa nhận, ngươi là một thiên tài!

Trong bóng tối, thanh âm làm cho người sởn hết cả gai ốc của sát thủ lão Đại kia, lại lần nữa vang lên. Ngữ khí đạm mạc, không mang theo bất luận tình cảm gì, phảng phất ba đồng bạn bị giết, cũng chỉ như ba con sâu cái kiến bị giẫm chết, trong lòng hắn nhấc lên không nổi nửa điểm gợn sóng.

- Giết ba Chân khí đại sư, mặc dù có đầu cơ trục lợi, nhưng ta không thể không thừa nhận, ta đánh giá thấp ngươi rồi.

- Bất quá, ngươi hai lần bị thương, đã là nỏ mạnh hết đà. Cái địa quật này, nhất định là nơi táng thân của ngươi. Ta dùng danh nghĩa Truy Mệnh Ám Môn thề, ta nhất định sẽ săn giết ngươi, chậm rãi tra tấn ngươi. Cho ngươi trước khi chết, nhận thức thoáng một phát cái gì gọi là tuyệt vọng!

- Giết ta?

Thanh âm của Giang Trần, ở trong bóng đêm cũng lạnh lùng nói ra.

- Vừa rồi thời điểm các ngươi có bốn người, cũng không thành công. Hiện tại chỉ còn ngươi, lại muốn giết ta?

- Bốn cái? Một cái?

Sát thủ lão Đại kia cười nhạo.

- Sát thủ sát nhân, ngươi cho rằng là trò chơi sao? Nhiều người, đôi khi là vướng víu.

- Múa mép khua môi sao? Thứ cho ta không có tâm tình phụng bồi!

Giang Trần đang khi nói chuyện, bước chân lại lần nữa nâng lên. Dựa vào trực giác cường đại của《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, hắn đã ý thức được, cung tên của đối phương, chỉ sợ đã lần nữa tập trung hắn.

Cũng may hiện trường có vô số quái thạch cài răng lược, san sát nối tiếp nhau, để cho đối phương đuổi giết có phần chịu ảnh hưởng.

Bất quá, trong lòng Giang Trần không dám có chút buông lỏng.

Mười một mạch Chân khí đại sư uy áp, như là một thanh đao treo ở đỉnh đầu, tùy thời có thể rơi xuống chém giết hắn!

Nhất là hiện tại thương thế của hắn chưa lành, càng là không thể phớt lờ.

Bành!

Tiếng dây cung vang lên.

Giang Trần vô ý thức muốn di chuyển bước chân, nhưng lại lập tức dừng thân hình.

Bởi vì, Bàn Thạch Chi Tâm trực giác, ở trong vi diệu, lại không có bắt đến quỹ tích lực lượng cường đại đột kích.

- Không có mũi tên? Chỉ kéo dây cung?

Ý niệm trong đầu Giang Trần hiện lên.

Bành!

Lại một lần tiếng dây cung vang lên.

Giang Trần bất động như núi, Bàn Thạch Chi Tâm đã tới nhập vi cảnh giới, phảng phất hết thảy biến hóa rất nhỏ, đều không thể né ra lực cảm ứng của hắn.

Trong đầu Giang Trần nghĩ tới một câu chuyện, câu chuyện chim sợ cành cong.

- Sát thủ lão Đại này, hẳn coi ta trở thành chim sợ cành cong? Chỉ kéo cung, không bắn tên, tiêu hao ý chí chiến đấu của ta, khảo nghiệm thần kinh của ta?

Giang Trần suy nghĩ cẩn thận, khóe miệng lập tức tràn ra một tia cười lạnh:

- Nếu như ta không tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, Tâm lực không kiên định, ngược lại sẽ bị thủ đoạn này ảnh hưởng.

Bành, bành!

Thanh âm dây cung liên tục vang lên!

Lúc này, Giang Trần động!

Tiếng dây cung hư hư thật thật, hai hư một thực, chính giữa vừa vang lên, lại lôi cuốn lấy mũi tên đột kích!

Thật thật giả giả, hư hư thật thật.

Không thể không nói, sát thủ lão Đại rất hiểu công tâm chi đạo, rất hiểu săn giết chi đạo.

Chỉ tiếc, hắn gặp Giang Trần, gặp được một đối thủ có Tâm lực cường đại.

Phanh!

Một chỗ nham bích bị mũi tên bắn trúng, oanh thành phấn vụn.

- Chân Khí Hóa Lưu! Quả nhiên là mười một mạch Chân khí đại sư!

Giang Trần nhìn thấy một mũi tên uy kia, cũng âm thầm tắc luỡi.

Không thể không nói, đối thủ rất cường đại.

Mặc dù là Giang Trần hắn không có bị thương, chính diện đối kháng người này, chỉ sợ cũng phải bỏ trốn mất dạng.

Cũng may, trong vô tận địa quật này, bốn phương thông suốt, là một thế giới dưới lòng đất rộng lớn khôn cùng.

- Dùng thực lực của ta, muốn phản giết người này, độ khó rất lớn, cơ hồ không có khả năng! Hắn là sát thủ, có đầy đủ thời gian cùng ta hao tổn. Ta có nhiệm vụ trên thân, tuy chỉ có mấy khỏa Thanh Linh Châu không có thu thập đủ, nhưng mà một tháng thời gian, hôm nay không sai biệt lắm đã qua một nửa. Nếu như ta bị hắn ngăn chặn, không làm được nhiệm vụ, đại sự liền không ổn rồi.

Tuy Giang Trần đối với người này hận thấu xương, nhưng mà lý trí nói cho hắn biết, dây dưa xuống dưới nữa, hao thời hao lực, nguy cơ trùng trùng, rất khó có kết quả.

Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.

- Muốn thoát khỏi người này, độ khó không nhỏ. Trong tầng không gian thứ ba, địa thế hiểm trở, tương đối dễ dàng ẩn thân. Trở lại tầng không gian thứ hai, tầng thứ nhất, địa hình không có phức tạp như vậy, thoát khỏi hắn càng không dễ dàng.

Giang Trần cũng là tiến thối lưỡng nan.

Lưu lại, giết không được đối phương, chỉ có thể làm con mồi.

Đi, dùng năng lực truy tung của sát thủ, bị hắn theo dõi, cũng rất khó thoát. Hơn nữa, Giang Trần còn có một phần nhỏ Thanh Linh Châu phải thu thập, có thể nói là khó như lên trời.

...

Hai ngày sau, Giang Trần tiềm phục ở sau một vách đá, hô hấp hơi có chút dồn dập. Hai ngày này truy đuổi chiến, để cho tinh khí thần của hắn tiêu hao rất lớn.

Đối thủ này, cường đại đến để cho Giang Trần như vác trên lưng.

Ở trong hai ngày thời gian, Giang Trần dùng rất nhiều thủ đoạn, suy nghĩ rất nhiều kế sách.

Thế nhưng mà, người này thủy chung như U Linh, tổng có thể theo hắn, không xa không gần.

*****

Giang Trần cũng thử qua phản kích đối thủ, thế nhưng mà hắn phản kích, luôn chậm nửa nhịp. Cung tên của đối phương công kích, chuẩn xác, xảo trá, tổng có thể đem hắn khắc chế gắt gao.

Dựa vào tốc độ cưỡng ép thoát khỏi, tốc độ của đối phương không nhanh bằng hắn, nhưng cũng chậm không bao nhiêu.

Dựa vào ẩn tàng thân hình, đông tàng tây trốn, dựa vào cải biến hình dáng tướng mạo, bộ pháp tiết tấu, nhưng vẫn không mê hoặc được đối thủ.

Giang Trần hoài nghi, đối phương nhất định có thủ đoạn đặc thù gì, có thể theo dõi đến mình.

Trốn lại trốn không thoát, đánh lại đánh không lại.

Hai ngày này, Giang Trần hơi có chút cảm giác mỏi mệt. Cũng may, hắn mang theo không ít Đan dược nghịch thiên.

Thần Tú Tạo Hóa Đan, để cho thương thế của hắn khôi phục bảy tám phần.

Thương Hải Đan, để cho hắn tiêu hao chân khí đạt được bổ sung kịp thời.

Dựa vào đan dược trợ giúp, làm cho Giang Trần tuy thời khắc ở vào trong nguy hiểm, lại còn không có bị đối phương đánh.

- Giang Trần, cảm giác hoảng sợ không chịu nổi một ngày, có phải rất thoải mái hay không?

Thanh âm quỷ mị kia, lại một lần nữa vang lên.

- Không nghĩ tới, ngươi vậy mà có thể gánh được lâu như vậy, ta rất thưởng thức, cũng rất hưng phấn. Loại con mồi này, hành hạ đến chết, mới có ý tứ.

- Bất quá, cũng chỉ tới hôm nay mà thôi.

Bất luận thời điểm nào, sát thủ lão đại này đều không quên công tâm, ở hắn xem ra, con mồi mỗi ngày ở vào trạng thái khẩn trương, cùng chim sợ cành cong không có gì khác nhau.

Công tâm, tan rã ý chí chiến đấu, con mồi cuối cùng nhất tâm lý sụp đổ, bị hắn hành hạ đến chết.

Giang Trần tâm như bàn thạch, tuy tình hình đối với hắn mà nói, đã cực kỳ bất lợi, thập phần chật vật, bất quá, loại nghịch cảnh này, lại khiến cho Giang Trần càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh.

- Ngươi là sát thủ, lại có một miệng thúi như đàn bà. Nếu quả thật có bản lĩnh, thì tới giết ta. Không có bản lĩnh, chúng ta ở vô tận địa quật dông dài, xem ai hao tổn qua được.

Hôm nay Giang Trần cũng không cần che dấu thân hình, chỉ cần giữ một khoảng cách, liền không sợ cung tên của đối phương đánh lén.

Dù sao nhiều ngày như vậy truy đuổi chiến, sáo lộ lẫn nhau cũng đã rất quen thuộc rồi.

- Hao tổn? Ngươi có tư cách gì cùng ta hao tổn? Một tháng thời gian, còn thừa không nhiều lắm. Ngươi hao tổn được sao?

Sát thủ lão Đại kia ung dung cười nói.

- Một tháng? Ngươi không phải mới vừa nói hôm nay sẽ kết thúc sao? Cái này là tự mình đánh mình mặt sao?

Giang Trần cười nhạo.

- Nhanh mồm nhanh miệng!

Hắn u ám nở nụ cười.

- Chỉ là, giờ phút này chỉ sợ ngươi không biết, ngươi đã tiến vào nơi táng thân đi à nha?

Ân?

Giang Trần tâm niệm vừa động, trực giác nói cho hắn biết, đối phương nói không phải giả.

Trong lúc đó, nội tâm Giang Trần trầm xuống. Thuận Phong Chi Nhĩ có chút co co, sườn đông, phía tây, thậm chí có hai tốp người rất nhanh tiếp cận.

Hơn nữa, sau lưng bước chân này, ẩn chứa lực lượng đáng sợ, lực lượng không thua Chân khí đại sư!

Quen thuộc, cảm giác càng ngày càng quen thuộc.

- Là bọn hắn!

Giang Trần hơi kinh hãi.

Từ khi tiến vào vô tận địa quật, Giang Trần chưa thấy qua hai người này, giờ phút này, rốt cục muốn hiện thân sao?

Long Ngâm Dã, Long Cư Tuyết!

Long Đằng Hầu hai đại truyền nhân!

- Giang Trần, thoạt nhìn có chút chật vật a.

Thanh âm của Long Ngâm Dã, ở ngoài trăm mét vang lên.

- Giang Trần, ngày đó ở vương đô, ta đã cho ngươi cơ hội.

Long Cư Tuyết ngữ khí cao cao tại thượng.

- Ngươi không quý trọng, muốn cùng ta đối nghịch.

- Cùng Long Đằng Hầu phủ ta đối nghịch, chỉ có thể nghiền áp ngươi rồi. Giang Trần, giác ngộ a!

Huynh muội Long Ngâm Dã, kẻ xướng người hoạ, thúc dục chân khí, khí thế kinh người, vậy mà đều là Chân khí đại sư!

- Long gia huynh muội, ba bộ hạ của ta, đều bị Giang Trần giết. Lần này giá cả giao dịch, ta quyết định lại trở mình gấp đôi.

Sát thủ lão Đại kia ngữ khí khoan thai.

Long Ngâm Dã ngữ khí phát lạnh:

- Huyết Sát, ngươi không nên được một tấc lại muốn một thước. Chúng ta trả tiền, đã là gấp bội rồi.

- Phải, các ngươi là trả gấp đôi. Bất quá ta có huynh đệ chết, cũng nên có chút trợ cấp a?

Sát thủ lão Đại kia khẩu khí mây trôi nước chảy như trước.

- Ngươi hẳn là muốn xé bỏ hiệp ước?

Thanh âm của Long Ngâm Dã trầm xuống.

- Quyền lựa chọn ở các ngươi, các ngươi có thể không đáp ứng. Ta cũng có thể buông tha cho khoản giao dịch này. Không phải ta thay Giang Trần nói khoác, chỉ cần ta thả một lỗ hổng. Hắn nhất định sẽ như cá chạch chuồn mất. Các ngươi không biết, ba ngày này, ta vì kéo lại hắn, bỏ ra bao nhiêu tinh lực a!

Long Ngâm Dã cùng Long Cư Tuyết nhìn nhau, cuối cùng nhất vẫn là Long Cư Tuyết gật đầu:

- Tốt, theo như ngươi nói xử lý. Lại trở mình gấp đôi, bất quá, ngươi không thể lại biếng nhác!

- Biếng nhác? Huyết Sát ta, như là người lấy tiền không làm sao?

Đang khi nói chuyện, đáp cung bắn tên, một mũi tên như lưu tinh, hướng chỗ Giang Trần ẩn thân bắn qua.

- Giang Trần, nhận lấy cái chết!

- Giết hắn đi!

Long Ngâm Dã cùng Long Cư Tuyết kết hợp, hai đầu giáp công.

Người trong nghề vừa ra tay, đã biết có quỷ hay không.

Long Ngâm Dã dùng một thanh đại kiếm rộng lớn, thân kiếm loáng thoáng có phù văn chớp động, tản ra từng đạo Ám mang, lộ ra cực kỳ quỷ dị.

Mà Long Cư Tuyết, thì dùng một thanh đoản kiếm, mang theo ánh sáng màu xanh huyền bí vô cùng, tầng ngoài đoản kiếm kia, càng là ẩn chứa một tầng khí lưu thanh sắc, ẩn ẩn huyễn hóa ra một đầu Thanh Loan.

Sát thủ lão Đại kia thấy thế, khàn giọng nói:

- Linh khí, các ngươi thậm chí có hai thanh Linh khí!

Nghe được hai chữ "Linh khí", Giang Trần cũng bừng tỉnh đại ngộ, sắc mặt khẽ biến. Long gia huynh muội này, thậm chí có Linh khí trên thân!

Một ý niệm, đại kiếm rộng lớn của Long Ngâm Dã đã nghênh không chém tới. Kim sắc phù văn bên ngoài đại kiếm không ngừng mở rộng, không ngừng cuốn ra ánh sáng chói lọi, hình thành một loại đại thế đáng sợ, như là một con Ngũ Trảo Kim Long, bám vào trên lưỡi kiếm, hung hăng chém xuống.

Mà đoản kiếm của Long Cư Tuyết, ánh sáng màu xanh trạm trạm, đem chân khí hóa thành một con Thanh Loan, hình thành một đạo lưu quang, đâm về ngực Giang Trần.

Ba mặt lâm địch.

Chính diện, là mười một mạch chân khí toàn lực bắn ra mũi tên!

Hai bên trái phải, là hai tân tấn Chân khí đại sư, thi triển Linh khí công kích!

Tuyệt cảnh, Giang Trần cơ hồ ở trong nháy mắt, bị buộc vào tuyệt cảnh!

Lực lượng, vẫn là lực lượng không đủ a!

Giang Trần đối mặt tử cảnh, bàn thạch tâm chí không bao giờ cân nhắc nhiều như vậy, chân khí quán chú toàn thân, ngưng tụ ở trên vô danh bảo đao.

- Bảo đao, một đêm kia, đã từng kinh hồng thoáng hiện ánh sáng chói lọi, Linh lực đã từng xuyên qua thời gian, khí thế đã từng xuyên thủng Tinh thần, từng để cho người vì sợ mà tâm rung động... Giờ khắc này, có thể thức tỉnh sao?

Thời khắc sinh tử, Giang Trần đem tất cả tạp niệm ném qua sau đầu.

Sống hay chết, liền ở trong nháy mắt này.

Chân khí trong cơ thể giống như thủy triều dâng lên, đem lưu tuyến《 Cửu Tiếu Thương Hải Quyết 》 vận dụng đến cực hạn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)