Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0140

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0140: Nan đề định cư vương đô mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Thanh âm còn chưa rơi xuống, một bóng dáng hồng sắc, phi tốc từ trong cửa chạy ra, Diệp Dung nhiệt tình như lửa, trực tiếp phóng tới bên Giang Trần, đến cái hùng ôm.

- Huynh đệ, nhớ chết ta rồi. Một mực trông mong ngươi tới, hôm nay cuối cùng chờ ngươi đến rồi.

Diệp Dung hai tay cầm lấy bả vai Giang Trần, từ trên xuống dưới đánh giá.

- Hắc, xem ra, huynh đệ ngươi dọc theo con đường này, tựa hồ có không ít chuyện a.

Giang Trần cười khổ nói:

- Nếu ngươi nói cho ta biết, đến vương đô khúc chiết như vậy, ta nhất định sẽ không cự tuyệt ngươi đi biên cảnh tiếp ta.

- Làm sao vậy?

Sắc mặt Diệp Dung vương tử trầm xuống.

- Hẳn là có hỗn đản không có mắt nào, trêu chọc huynh đệ của ta?

Giang Trần thở dài:

- Nói rất dài dòng, quay đầu lại từ từ nói.

- Đi, đi vào đi vào, đều đi vào lại nói. Ta lập tức thiết yến, tẩy trần cho các ngươi. Hôm nay thật sự là ngày đại hỉ, phải uống vài chén. Hắc hắc, ta từ Bảo Thụ Tông cầu tới rượu ngon, một mực không cam lòng uống, hôm nay mọi người phải say một trận!

Với tư cách vương tử, tính cách này của Diệp Dung, kỳ thật chưa hẳn là hỉ.

Nhưng mà, với tư cách bằng hữu, Diệp Dung tiêu sái như vậy, thật ra khiến Giang Trần càng thêm hảo cảm. Ít nhất, Diệp Dung này không có ở trước mặt hắn giả vờ giả vịt, làm một bộ cao thấp tôn ti kia.

Hơn nữa, Diệp Dung cũng rất thủ quy củ, tuy trong đội ngũ đi theo Giang Trần, có mỹ nữ gợi cảm như Câu Ngọc, cũng có mỹ nữ thanh thuần như Ôn Tử Kỳ, nhưng mà ánh mắt Diệp Dung đảo qua các nàng, thủy chung mang theo phong độ nhẹ nhàng, ánh mắt không có nửa phần tục tĩu.

Điểm này, đối với thượng vị giả mà nói, càng khó được.

Phanh!

Diệp Dung hung hăng để chén rượu xuống:

- Càn Lam Bắc Cung? Sớm nghe nói Càn Lam Bắc Cung rất hung hăng càn quấy, môn hạ đệ tử thường xuyên làm một ít hoạt động giết người cướp của, ta vẫn cho là tin đồn có chút khuyếch đại. Nói như vậy, tin đồn chẳng những không có khuyếch đại, ngược lại là bảo thủ.

- Huynh đệ, ngươi đừng nóng giận. Những thứ này, ta đều nhớ kỹ. Một ngày nào đó, sẽ để bọn hắn cả vốn lẫn lời trả giá thật nhiều.

Giang Trần cười cười:

- Đều là một ít tôm tép nhãi nhép, không lên được mặt bàn. Không cần Diệp huynh ngươi quan tâm, điểm ấy sự tình, ta xử lý được.

- Ha ha, đúng vậy! Huynh đệ, dùng thiên phú của ngươi, nếu như có thể tiến vào Bảo Thụ Tông, những hỗn đản này, tương lai ngươi muốn giẫm như thế nào, liền giẫm như thế đó.

Giang Trần từ chối cho ý kiến gật gật đầu, nâng chén nói:

- Đến, Diệp huynh, chúng ta uống một ly.

Sau khi tiệc tàn, Diệp Dung nói:

- Huynh đệ, ngươi tới vương đô, rất nhiều sự tình ta phải nói cho ngươi tinh tường.

- Ngươi nói đi.

- Thứ nhất, ngươi là khách khanh của ta, không phải tùy tùng của ta. Bởi như vậy, ngươi không thể ở trong vương phủ. Bởi vì ở trong vương phủ, hoặc là người vương phủ, hoặc là tôi tớ vương phủ. Khách khanh, cuối cùng là người ngoài, cho nên, ngươi phải ở phủ đệ bên ngoài.

Giang Trần cũng không nghĩ ở trong vương phủ, nhiều người như vậy, ở vương phủ hiển nhiên là bất tiện, ăn nhờ ở đậu hoàn toàn chính xác không có ý tứ.

- Cái này đơn giản, đến lúc đó ta đi địa phương thanh tịnh nào đó, đặt mua một trang viện.

Giang Trần tài lực kinh người, tuy đây là Thiên Quế Vương Quốc, hắn lại không cho là mình sẽ mua không nổi một trang viện.

Diệp Dung sờ lên mũi, cười khổ nói:

- Không có đơn giản như vậy. Mua trang viện, không phải nói mua liền mua.

- A? Hẳn là Thiên Quế Vương Quốc tấc đất tấc vàng? Trang viện đều bán giá trên trời?

- Giá trên trời ngược lại không phải, dùng tài lực của ngươi, ta tin tưởng không thành vấn đề. Nhưng mà ở Thiên Quế Vương Quốc, đại trang viện, không phải ngươi muốn mua liền mua. Trang viện cấp bậc gì, phải có thân phận ấy. Ngươi ở Đông Phương Vương Quốc thân phận cao thượng, nhưng ở Thiên Quế Vương Quốc, bây giờ còn là một kẻ bạch thân.

Diệp Dung nói như vậy, Giang Trần xem như đã minh bạch.

Thì ra, Thiên Quế Vương Quốc này đặt mua sản nghiệp, còn phải phân đủ loại khác biệt. Không có thân phận cao quý, liền mua không được nhà cửa tương ứng.

Vừa nói như vậy, Giang Trần cũng đã hiểu.

Kỳ thật ở Đông Phương Vương Quốc cũng không sai biệt lắm, khu vực xa hoa, cũng không phải người bình thường muốn ở liền ở được. Coi như là đầu lĩnh giới kinh doanh, không có công danh địa vị tương ứng, tuyệt đối là không thể ra vào khu vực quý tộc.

Đông Phương Vương Quốc không có văn bản quy định rõ ràng, nhưng quy tắc ngầm là ai cũng hiểu.

Thiên Quế Vương Quốc, so với Đông Phương Vương Quốc càng thêm triệt để, rõ ràng có luật pháp quy định.

Thân phận gì, ở nhà cửa đó, thanh thanh sở sở, ngươi muốn vi phạm, không có cửa đâu. Có tiền ngươi cũng mua không được.

Lại nói tiếp, Thiên Quế Vương Quốc quả nhiên cùng quốc gia khác bất đồng. Dùng danh khí của Giang Trần, Hắc Nguyệt Quốc trực tiếp đồng ý vị trí Nhất phẩm chư hầu.

Đến Thiên Quế Vương Quốc, đường đường vương tử Diệp Dung, cũng không có cách nào giúp hắn ăn gian.

Như vậy xem ra, Thiên Quế Vương Quốc, vận chuyển so với Đông Phương Vương Quốc cùng Hắc Nguyệt Quốc càng hợp lý hơn, ở trên quy tắc, cũng tàn khốc hơn nhiều.

- Diệp huynh, con đường lấy được thân phận, có mấy loại?

- Cái này cũng không ít. Quan chức cùng quân chức, cái này không cần nói. Hai phương hướng này, muốn thăng lên cũng nhanh, nhưng mà cạnh tranh rất lớn.

- Ngoại trừ quan chức cùng quân chức, là một ít cơ cấu tông môn rồi. Nói thí dụ như phương diện đan dược, phương diện luyện khí, các nghành cùng tu luyện có quan hệ, bọn hắn đều có rất nhiều danh ngạch quý tộc. Bảo Thụ Tông ở Thiên Quế Vương Quốc có Tứ đại đạo tràng. Tứ đại đạo tràng này, cũng nắm giữ rất nhiều danh ngạch quý tộc.

- Tứ đại đạo tràng?

- Đúng, Tứ đại đạo tràng. Ngươi gặp được Càn Lam Bắc Cung, là một trong Tứ đại đạo tràng. Còn có Càn Lam Nam Cung, Thanh Dương Cốc Thanh Dương đạo tràng, Đa Bảo đạo tràng. Tịnh xưng Tứ đại đạo tràng.

- Càn Lam Bắc Cung, còn có Càn Lam Nam Cung?

- Ân, Càn Lam Bắc Cung căn bản là khống chế miền tây, mà Càn Lam Nam Cung thì khống chế vùng phía nam. Thanh Dương Cốc ở trung bộ vương quốc. Đa Bảo đạo tràng, thì trực tiếp thiết lập ở vương đô.

Diệp Dung kiên nhẫn giải thích:

- Nếu không như vậy đi, ta ở Càn Lam Nam Cung có chút quan hệ tư nhân, có thể giúp ngươi lấy được một ghế quý tộc. Bất quá, quan hệ tư nhân, tối đa chỉ là Bát phẩm quý tộc, lại cao, rất khó làm.

Quý tộc Thiên Quế Vương Quốc, phân ra Cửu phẩm.

Cửu phẩm thấp nhất, Nhất phẩm cao nhất.

Như Diệp Dung vương tử, tự nhiên là Nhất phẩm, nếu có thể lập làm Thái tử, thì thoát ly phẩm cấp, trực tiếp là Hoàng gia rồi.

- Càn Lam Nam Cung?

Mặc dù Giang Trần biết Càn Lam Nam Cung cùng Càn Lam Bắc Cung là hai cổ thế lực bất đồng, nhưng mà nghe được cái tên này, hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu.

- Đi quan hệ coi như xong. Ngày mai ta đi một chút, các phương diện hiểu rõ tình huống thoáng một phát. Đến một vùng đất mới, trước quen thuộc a. Chỗ ở, trước tìm khách sạn là được.

*****

Diệp Dung có chút hổ thẹn, hắn làm một vương tử, nhưng ở rất nhiều sự tình, vương tử của Thiên Quế Vương Quốc, cũng không có bao nhiêu không gian làm việc thiên tư.

Hơn nữa, trọng yếu hơn chính là, quốc quân khảo sát tất cả con trai, phương diện này cũng ở trong phạm vi khảo sát. Nếu như một vương tử, động một chút lại đập vào cờ hiệu hoàng thất, làm đặc thù, làm việc thiên tư, khẳng định sẽ mất điểm ở trong nội tâm quốc quân.

Ngược lại là Giang Trần, lại vô cùng tiêu sái.

Tuy đi vào Thiên Quế Vương Quốc đãi ngộ bình thường, cùng Hắc Nguyệt Quốc cùng Đông Phương Vương Quốc đồng ý đãi ngộ vi cực nhân thần, hoàn toàn là cách biệt một trời.

Nhưng mà, Giang Trần càng ưa thích loại cảm giác này.

Loại khiêu chiến mới này, làm cho Giang Trần càng có nhiệt tình. Hơn nữa, hắn không cho rằng, mình sẽ ở vương đô, ngay cả thân phận quý tộc cũng lấy không được.

Đêm đó, ở dưới Diệp Dung an bài, bọn hắn vào ở một khách sạn hoàn cảnh rất tốt, đường đi mệt nhọc, có thể an an ổn ổn nghỉ ngơi, một đêm này cũng tính toán qua bình tĩnh.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần liền gọi tám thân vệ tới, phân phối cho bọn hắn một ít nhiệm vụ, để bọn hắn đi thu thập các loại tình báo ở vương đô. Ví dụ như cơ cấu gì, cần tư cách gì, có thể có được thân phận quý tộc cấp gì.

Những sự tình vụn vặt này, Giang Trần tự nhiên không muốn đích thân đi làm.

Phái thuộc hạ đi làm, cũng là khảo sát năng lực làm việc, rèn luyện bọn hắn.

Còn Giang Trần, thì mang Câu Ngọc cùng Kiều Bạch Thạch, án lấy địa chỉ của Đường Long cho, ý định đi nhà Đường Long một chuyến.

Đường Long nhờ bọn hắn mang đồ vật, tuy Giang Trần không biết là cái gì, nhưng từ khẩu khí của Đường Long có thể phán đoán, thứ này đối với nhà Đường Long, phi thường trọng yếu.

Nhà của Đường Long, ở khu vực dân nghèo của Tây Bắc vương đô, đi khắp hang cùng ngõ hẻm, Giang Trần thật vất vả mới tìm được cái hẻm nhỏ này.

Ngõ nhỏ vô cùng bẩn, làm cho Câu Ngọc là nữ tử xuất thân vương thất, cũng hơi có chút không thích ứng.

Bất quá nàng chứng kiến vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, cũng đi thử vài bước, bước chân đạp xuống, cũng không thấy được hẻm nhỏ này ô uế cỡ nào.

Nhà của Đường Long, là một gian nhà trệt, lộ ra thập phần cũ nát, nhưng mà trong trong ngoài ngoài quét dọn thập phần sạch sẽ.

Ba người Giang Trần gõ cửa, mở cửa là một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi. Thiếu nữ này nhìn thấy người xa lạ, khuôn mặt thanh tú hơi có chút hiện hồng.

Lắp bắp hỏi:

- Ngươi... Các ngươi... Tìm ai?

- Đây là nhà của Đường Long sao?

Giang Trần cười hỏi.

- Đúng... Đúng vậy, các ngươi là ai?

Thiếu nữ kia có chút cảnh giác.

Trong buồng lại truyền đến một thanh âm:

- Chị dâu, có phải ca ca ta trở lại hay không? Có phải ca ca mang thứ đó tiễn đưa trở lại hay không?

Thanh âm này, nghe không lớn, đoán chừng cùng Giang Trần tuổi không sai biệt lắm.

- Là Đường Long phó thác chúng ta tới, nơi này có đồ vật, hắn nhờ chúng ta tiện thể đưa đến. Các ngươi kiểm lại một chút đi.

Giang Trần đem đồ vật đưa cho cô gái kia.

Cô gái kia mặt đỏ lên, hai tay ở trên quần áo lau vài cái, lúc này mới thò tay tiếp, đỏ mặt đi vào trong phòng.

Sau một lúc lâu, buồng trong truyền đến một tiếng kích động:

- Ha ha, thật là Ô Linh Mộc, chị dâu, thật là Ô Linh Mộc. Ha ha, nói như vậy, qua mấy ngày Càn Lam Nam Cung chữa bệnh từ thiện, ta liền có tư cách báo danh rồi. Chị dâu, ta... về sau ta có thể đi đường bằng hai chân rồi! Ca, ngươi thực là hảo đại ca của ta!

Người trẻ tuổi trong kia, xem ra rất kích động, phát ra tiếng kêu to ngao ngao, tựa hồ bị đè nén thật lâu, rốt cục ở thời khắc này phóng thích.

Thiếu nữ thô y kia lại đi ra, thanh âm sợ hãi:

- Các ngươi là bằng hữu của Đường Long sao? Mời vào uống chút nước a?

Giang Trần hướng trong phòng nhìn nhìn, xem người một nhà này sinh hoạt, đủ mộc mạc a. Thoạt nhìn, điều kiện tựa hồ rất không tốt.

Giang Trần cũng không muốn thêm phiền toái cho bọn hắn, đồ vật đã đưa đến, cũng coi như hoàn thành Đường Long nhờ vả.

- Nước liền không cần, đồ vật đã đưa đến, chúng ta liền cáo từ.

Cô gái kia nghe nói bọn hắn không vào nhà, cũng thở dài một hơi. Hiển nhiên, trong nhà kém như vậy, nàng xem mấy người này ăn mặc hẳn là rất cao quý, cho nên cũng không biết chiêu đãi nhóm khách nhân này như thế nào.

- Cái kia... Cái kia, Đường Long, hắn có khỏe không?

Thiếu nữ này lấy hết dũng khí, hỏi một câu.

- Ha ha, rất tốt, bất quá hắn gần đây có chút bề bộn, tựa hồ phải qua một hồi mới có thể trở về. Ngươi là lão bà của hắn? Ngược lại không nghĩ tới, thằng này vậy mà có lão bà rồi, ha ha.

Giang Trần cười cười, khoát khoát tay liền đi ra.

Ly khai nhà Đường Long, Giang Trần cũng không vội về khách sạn, mà là đi bộ trong vương đô. Vương đô rất lớn, muốn đi dạo, không có mười ngày nửa tháng, căn bản là đi dạo không hết.

Một nhóm ba người đang đi, bỗng nhiên nhìn thấy trước mặt có hai người vội vàng quẹo vào một đầu phố.

- Hắc hắc, nhanh lên, nhanh lên. Nghe nói Nguyện Vọng Tháp đã mở ra. Lúc này đây, toàn bộ Nguyện Vọng Tháp mở ra mười một tầng, còn kém mấy tầng cuối cùng không có mở ra. Đi thử thời vận.

- Đừng nói nhảm, đi thôi!

- Móa nó, lần này lão tử liều mạng, nhất định phải làm một cái nguyện vọng chín tầng trở lên, ta nghe nói, nguyện vọng ở đó, chỉ cần có thể hỗ trợ thực hiện, ít nhất có thể lấy được thân phận quý tộc Lục phẩm!

- Thôi đi... Ngươi đừng có nằm mộng. Loại nguyện vọng cấp bậc này, ngươi có thể thực hiện, người ta còn mang lên Nguyện Vọng Tháp sao? Ngươi giữa ban ngày nằm mộng làm gì a!

- Vậy cũng không nhất định. Chuyện năm trước kia, các ngươi đã quên sao? Giống như giang hồ tán khách của một tiểu quốc, đến Thiên Quế Vương Quốc chúng ta lịch lãm. Vừa vặn đụng phải ngày Nguyện Vọng Tháp mở ra, hắn từ thâm sơn cùng cốc đến, không biết quy củ của Nguyện Vọng Tháp, trực tiếp xông mười một tầng nguyện vọng, kết quả ma xui quỷ khiến, nguyện vọng kia vừa vặn hắn có thể giải quyết. Người nọ thoáng cái phát đạt, hiện tại hình như là Ngũ phẩm quý tộc a! Cái này thật đúng là một đêm phất nhanh, lập tức cải biến vận mệnh, một bước lên mây a.

- Loại chuyện này, một trăm năm khả năng chỉ đụng một lần a. Ta vẫn là thực tế một chút, hi vọng có thể rút thăm được một nguyện vọng có thể làm cho ta lời ít tiền là được rồi.

Ba người Giang Trần, nghe được ba chữ "Nguyện Vọng Tháp" kia, lại nghe những người này nghị luận nhao nhao, bộ dạng tựa hồ rất thú vị.

- Nguyện Vọng Tháp, Thiên Quế Vương Quốc này bịp bợm thật đúng là nhiều, nếu không, ta cũng chơi một chút?

Dù sao không có việc gì, Giang Trần cũng muốn đi xem Nguyện Vọng Tháp kia, rốt cuộc là tình huống như thế nào, nghe giống như rất có ý tứ.

Nguyện Vọng Tháp, tọa lạc ở tây khu của vương đô Thiên Quế Vương Quốc. Khối khu vực này, vẫn luôn là khu vực náo nhiệt nhất vương đô.

Nguyện Vọng Tháp, hoàn toàn chính xác là một tòa tháp, là một trong những Thánh Địa của Thiên Quế Vương Quốc.

Hàng năm lúc này, Nguyện Vọng Tháp này đều rất náo nhiệt.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)