Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0162

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0162: Tẩy trần tố tâm đan
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Thấy Giang Trần không trả lời, Phí lão đầu bỗng nhiên lĩnh ngộ đến cái gì, hai đầu gối quỳ xuống, bái:

- Thương Thiên ở trên, nếu như Giang Trần công tử có thể truyền thụ ta Tẩy Trần Tố Tâm Đan, Phí Huyền ta nguyện ý từ nay về sau nghe hắn sai sử, làm tùy tùng của hắn, nghe hắn sai khiến. Nếu như có dị tâm, trời tru đất diệt.

Đại danh của Phí lão đầu, nguyên lai gọi Phí Huyền.

Không thể không nói, lão nhân này thập phần lưu manh, cười toe toét như một Lão Ngoan Đồng, giả ngu cũng là một thanh hảo thủ, nhưng thực nhận thức đúng một sự kiện, so với ai còn càng thêm kiên quyết.

Nếu như đổi lại người bình thường, trước khi dập đầu thề, chắc chắn sẽ có một ít do dự, lo được lo mất, cân nhắc các mặt, cân nhắc các phương diện được được mất mất.

Thế nhưng mà, Phí lão đầu này, rất dứt khoát, nói bái liền bái.

Bái xong, cũng không giống người bình thường như vậy, đứng lên nói vài lời tràng diện, hoặc là hối hận, hoặc là ảo não, hoặc là khuất nhục.

Phí lão đầu này, một mực không có, trực tiếp mày dạn mặt dày, cười đi lên:

- Thiếu chủ, từ giờ trở đi, lão Phí ta là người của ngươi. Ngươi tổng sẽ không để cho người một nhà chịu thiệt chứ?

Vừa nói, một bên xoa xoa hai tay, biểu lộ muốn bao nhiêu tiện thì có bấy nhiêu tiện, đôi mắt như trộm, lộ ra vô cùng buồn cười.

Lúc này, ngược lại là đến phiên Giang Trần á khẩu không trả lời được. Hắn còn tưởng rằng, lão nhân này sẽ xoắn xuýt một hồi, cân nhắc một hồi, thậm chí là giận dữ cự tuyệt.

Thế nhưng mà, lão nhân này vậy mà dứt khoát như vậy.

Bởi như vậy, Giang Trần muốn rụt rè thoáng một phát, cũng không có chỗ trống rụt rè rồi.

- Phí lão đầu, ngươi thật sự không hối hận?

Giang Trần cười nhạt nói.

- Hối hận cái gì? Lão Phí ta sống đến từng tuổi này, cho tới bây giờ cũng không biết cái gì gọi là hối hận. Ta ngược lại cảm thấy, nếu như ta cự tuyệt, có lẽ thật sự phải hối hận rồi.

- A? Đối với ta có lòng tin như vậy?

Giang Trần còn tưởng rằng lão nhân này là nhất thời xúc động, chẳng lẽ còn có thuyết pháp khác?

- Hắc hắc.

Phí lão đầu dương dương đắc ý.

- Thiếu chủ, lão đầu ta một bó niên kỷ, cũng không phải sống không. Ngươi nhìn ngươi đến vương đô mới bao lâu? Thoáng cái có thể điều động ba nhà trong Tứ đại đạo tràng cho ngươi chỗ dựa, hơn nữa là mạo hiểm đắc tội Long Nha vệ cho ngươi chỗ dựa. Lão đầu ta có cầu ở ngươi, nhưng Càn Lam Nam Cung cùng Đa Bảo đạo tràng kia, chẳng lẽ cũng có cầu ở ngươi?

- Được rồi, dù bọn hắn đều cầu ngươi. Cái kia ít nhất nói rõ, ngươi người này không đơn giản, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, để cho Tam đại đạo tràng bị ngươi nắm mũi dẫn đi, người như vậy, nếu như nói không có một chút bí mật, đánh chết lão Phí ta cũng không tin.

Nói đến đây, Phí lão đầu khoe mã cười nói:

- Thiếu chủ, người xem lão đầu ta ngộ tính như thế nào?

- Đúng vậy, có ngộ tính, đủ quyết đoán. Lão đầu, đây là đan phương Tẩy Trần Tố Tâm Đan, cầm đi đi.

Giang Trần tiện tay sờ sờ, cầm ra một tờ đan phương, đánh đi qua.

Chứng kiến Giang Trần như ném rác rưởi đem đan phương ném tới, ý niệm thứ nhất trong đầu Phí lão, cảm thấy Giang Trần đây là nói giỡn.

Tẩy Trần Tố Tâm Đan, đây chính là Thượng Cổ đan phương a! Dù sau lưng Giang Trần có cao nhân, cũng không có khả năng nhẹ nhàng liền cho Phí lão đầu hắn như vậy?

Như thế nào cũng phải nói các loại yêu cầu, lại thêm các loại điều kiện, đem Phí lão đầu hắn thuần phục dễ bảo, mới lấy ra đan phương a?

Tiện tay mở tờ đơn, xem xét, biểu lộ của Phí lão đầu thoáng cái cứng lại, đôi tay bất tranh khí run rẩy lên, toàn thân như điện giật, đột nhiên chấn động.

- Cái này... Vậy mà thật là Tẩy Trần Tố Tâm Đan?

Phí lão đầu nghẹn ngào kêu lên.

Phí lão đầu cũng không phải người thường, tuy hắn không kiến thức qua đan phương của Tẩy Trần Tố Tâm Đan, nhưng bao nhiêu cũng có chút nghe thấy, đối với dược lý của đan phương cũng có chút nghiên cứu.

Nếu như là đan phương giả, người trong nghề xem xét, liền có thể thấy được vấn đề.

Mà nếu như là đan phương thật sự, người trong nghề xem xét, đồng dạng có thể phân biệt là thật hay giả.

Mà đan phương này, tuy là tạm thời ghi thành, nhưng tài liệu trong đó, thủ pháp luyện chế, bí quyết, ... đầu đầu là đạo, không phải người trong nghề, tuyệt đối không viết ra được loại vật này.

- Như thế nào? Ngươi cảm thấy ta sẽ cầm đan phương giả đến đuổi ngươi?

Động tác tiếp theo của Phí lão đầu, làm cho Giang Trần trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy hai chân lão nhân này khẽ cong, lại lần nữa quỳ xuống, bang bang bang, dập đầu lạy ba cái liên tiếp.

- Lão đầu, vừa rồi không phải ngươi đã quỳ lạy qua sao? Làm cái gì vậy?

- Hắc hắc, vừa rồi cúi đầu, là tình thế bắt buộc. Hiện tại cúi đầu, là phát ra từ đáy lòng. Thiếu chủ, từ nay về sau, ngươi để cho lão đầu ta hướng đông, ta tuyệt không đi tây. Ngươi bảo ta sát nhân, ta tuyệt không phóng hỏa!

- Được rồi, nhìn ngươi cũng một bó niên kỷ, tốt xấu ở bên ngoài cũng có chút thân phận, xưng hô Thiếu chủ này, cũng làm khó ngươi. Về sau gọi ta Giang thiếu, hoặc là Trần thiếu. Đừng mở miệng một tiếng Thiếu chủ, như vậy người khác còn tưởng rằng địa vị ta rất lớn.

- Trần thiếu ngươi còn không lớn, Thiên Quế Vương Quốc này còn chưa lớn bằng ngươi a!

Phí lão đầu cười hắc hắc, rất phối hợp đổi giọng.

Lão đầu hiện tại, là càng xem không hiểu Giang Trần rồi.

Giang Trần này nhìn về phía trên là từ Đông Phương Vương Quốc đến, thế nhưng mà dùng bàn chân cũng nghĩ ra, Giang Trần tuyệt đối sẽ không như thân phận mặt ngoài đơn giản như vậy.

Một người trẻ tuổi ngay cả Tẩy Trần Tố Tâm Đan cũng có thể tùy tùy tiện tiện lấy ra, địa vị như thế nào sẽ nhỏ?

Giờ khắc này, trong nội tâm lão đầu kỳ thật cũng rất phức tạp, hắn bái kiến người trẻ tuổi có đại khí, nhưng mà đem Thượng Cổ đan phương thành hàng ven đường tặng người, vẫn là lần đầu tiên kiến thức đến.

Khỏi cần phải nói, chỉ là khí độ này của Giang Trần, liền bỏ qua đám tài tuấn của Thiên Quế Vương Quốc mấy con phố.

- Hắc hắc, vẫn là lão đầu ta anh minh a. Nếu như cúi đầu chậm một chút, không kiên quyết, có lẽ Trần thiếu sẽ không tín nhiệm ta như vậy, sẽ không sảng khoái thưởng ta đan phương Tẩy Trần Tố Tâm Đan như vậy a? Lần này thật sự là kiếm lợi lớn! Ân, địa vị của Trần thiếu lớn như vậy, trên người nhất định còn có rất nhiều thứ tốt, nhất định phải theo sát bước chân của Trần thiếu, nói không chừng về sau còn có kinh hỉ càng lớn. Con mẹ nó, lão tử ở Bảo Thụ Tông đắc tội với một trưởng lão, để ta đến Vương Quốc thế tục vài thập niên. Hừ hừ, đi theo Trần thiếu, nói không chừng về sau lão tử có thể nghênh ngang, phản hồi Bảo Thụ Tông!

Đừng nhìn Phí lão đầu ở Thanh Dương Cung nói một không hai, nhưng lại có chuyện cũ chua xót. Trên thực tế, hắn ở Bảo Thụ Tông đắc tội cường nhân, lăn lộn ngoài đời không nổi, mới chạy đến Thiên Quế Vương Quốc, làm môn chủ đạo tràng thế tục. Dùng tài hoa của hắn, trên thực tế là rất ủy khuất.

Phí lão đầu trong vài thập niên, không giây phút nào không nghĩ phản hồi tông môn, giải quyết nhục nhã trước kia.

*****

Bất đắc dĩ, năng lực của hắn có hạn, gặp gỡ cũng có hạn. Đắc tội lại là Bảo Thụ Tông trưởng lão, hắn muốn phản hồi tông môn, cơ hồ là không có bất kỳ khả năng.

Dù vậy, Phí lão đầu một mực không có buông tha qua. Mục tiêu phản hồi tông môn này, cơ hồ thành tâm ma của hắn.

Hắn làm hết thảy, đều vì mục tiêu này mà cố gắng.

Chỉ là, thực tế thì tàn khốc. Mặc kệ hắn cố gắng như thế nào, lại luôn cách mục tiêu kia càng ngày càng xa, từ đầu đến cuối, nhìn không tới bất luận một đường cơ hội nào.

Nhưng mà, Giang Trần xuất hiện, lại làm cho đại môn nhìn như đóng cửa kia, đột nhiên lộ ra một khe hở, bắn ra một đường quang minh.

Giang Trần nào biết đâu rằng Phí lão đầu có tâm sự như vậy, thấy hắn khi thì cười ngây ngô, khi thì khóc rống, lại như có điều suy nghĩ.

- Lão đầu, một tờ đan phương như vậy, ngươi sẽ không cao hứng đến đầu óc xảy ra vấn đề chứ?

- Cái gì gọi là một tờ đan phương a.

Phí lão đầu kêu lên.

- Tờ đan phương này, có thể là tánh mạng của ta a. Trần thiếu, ngươi thật đúng là đại quý nhân của ta.

- Bớt vuốt mông ngựa đi, đúng rồi, ta có chuyện giao cho ngươi xử lý.

- Chuyện gì? Trần thiếu cứ việc phân phó, nếu ta làm không xong, ngươi đá bờ mông ta là được.

Lão đầu vỗ ngực.

- Tìm cho ta một gian đan phòng chính quy, tốt nhất là loại có trận pháp luyện đan kia.

- Chính quy đan phòng? Trận pháp luyện đan?

Phí lão đầu vẻ mặt mờ mịt.

- Trần thiếu, cái gì là trận pháp luyện đan?

Phốc!

Giang Trần đang uống nước trà, bị Phí lão đầu hỏi, thoáng cái phun ra, đều phun ở trên mặt Phí lão đầu.

Lão đầu không tránh cũng không lau, mà là vẻ mặt người vô tội:

- Trần thiếu, đừng như vậy a. Ta thật sự không biết cái gì là trận pháp luyện đan.

Giang Trần trực tiếp im lặng, hắn vẫn là đánh giá cao phương tiện phần cứng của Thiên Quế Vương Quốc. Suy nghĩ một chút cũng đúng, đan dược Chân Khí cảnh dùng đến, một cái Đan Đỉnh bình thường là có thể luyện chế, cần gì trận pháp luyện đan phụ tá.

Coi như là đan dược Linh phẩm, muốn dùng trận pháp luyện đan, cũng là cực nhỏ.

- Trần thiếu, đừng không nói lời nào a. Đây nhất định là đồ vật cao đẳng, xem ở phân lượng lão đầu ta chăm chỉ hiếu học, nói cho ta một chút a.

Nhìn vẻ mặt lão nhân này tò mò, Giang Trần nhất thời im lặng.

- Trận pháp luyện đan, từ trên mặt chữ giảng giải là được. Đơn giản là lợi dụng trận pháp, phụ tá luyện đan chi đạo. Đan dược phiền phức, dựa vào tu vi của Đan sư, có đôi khi căn bản điều khiển không được. Nhất là khống hỏa chi đạo, nếu như tu vi Đan sư không đủ, sẽ phải chịu hạn chế rất lớn. Đã có trận pháp luyện đan, chỉ cần điều khiển trận pháp, là có thể lợi dụng trận pháp sinh ra năng lượng, đến phụ tá luyện đan. Tuy thành phẩm sẽ cao, nhưng có thể để cho Đan sư càng nhẹ nhõm, hơn nữa xác suất thành công cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

- Lợi dụng trận pháp, phụ tá luyện đan?

Đây quả thực là hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Phí lão đầu đối với đan đạo, vì hắn mở ra một đại môn hoàn toàn mới, thấy được thế giới mới của đan đạo.

- Trên thế giới, lại có trận pháp thần kỳ như vậy? Cái này... Đây là thiên tài nào phát minh a? Dùng trận pháp phụ tá luyện đan, thiên tài, đây tuyệt đối là sáng ý thiên tài!

Phí lão đầu mặt mũi tràn đầy kích động, nước bọt bay tứ tung, kích động ở nguyên chỗ đảo quanh.

Sáng ý thiên tài?

Giang Trần im lặng, trận pháp luyện đan này, ở trong mắt Giang Trần kiếp trước, chỉ là chuyện thường ngày. Căn bản không có bất luận địa phương kỳ lạ quý hiếm gì.

Không thể không thừa nhận, coi như là loại địa phương như Thiên Quế Vương Quốc, đúng là vẫn còn rất nhỏ, có thể tiếp xúc đến đồ vật, thật sự quá ít.

Giang Trần gõ Luật Vô Kỵ một số Linh Dược, kỳ thật là vì luyện chế một loại đan dược.

Mà viên thuốc này, xác xuất thành công cực thấp. Giang Trần vì bảo hiểm để đạt được mục đích, mới nghĩ đến mượn nhờ trận pháp luyện đan, lại không nghĩ rằng, Thiên Quế Vương Quốc căn bản không có.

- Lão đầu, trận pháp luyện đan không có, tại vương đô, một gian đan phòng bình thường phải có chứ?

Phí lão đầu cười hắc hắc nói:

- Cái này không có vấn đề. Thanh Dương Cung dầu gì cũng là ở trong Tứ đại đạo tràng am hiểu đan dược chi đạo nhất, tại vương đô có mấy cứ điểm, đan phòng khẳng định rất nhiều. Lão đầu ta cũng thường xuyên ở trong vương đô luyện đan. Trần thiếu, ngươi hiện tại cần, hay là...

- Càng nhanh càng tốt.

- Tốt, ta liền đi chuẩn bị.

Phí lão đầu nói làm liền làm, hấp tấp đi ra.

- Ai, xem ra, sau khi ta chuyển thế, cất bước thật đúng là quá thấp. Không có trận pháp luyện đan, xem ra lúc này đây, ta phải phí chút đầu óc rồi.

Lần này Giang Trần cần luyện chế, không phải chuyện đùa, là đường tắt miêu tả thân thể, mở Linh Hải, thoát Phàm nhập Linh.

Không phải Giang Trần nóng lòng cầu thành, mà là hắn gấp gáp ý thức được, tu vi võ đạo quá thấp, làm cho hắn ở trên thế giới này, tự bảo vệ mình cũng trở nên thập phần gian nan.

Giang Trần cũng không hy vọng cái mạng nhỏ của mình, luôn ký thác vào trên thân người khác. Cho nên, hắn nhu cầu cấp bách đột phá!

Đột phá Tiên cảnh, đối với Giang Trần cũng không coi là việc khó, chỉ cần hắn nguyện ý, trong vòng một tháng, thì có tám chín thành hi vọng.

Nhưng mà, tuy Giang Trần gấp, nhưng lại không hy vọng vội vàng như thế.

Lần này hắn cần luyện chế đan dược, tên là "Ngũ Long Khai Thiên Đan".

Cái tên này, thập phần bá khí. Trên thực tế, đây là một loại đan dược mở Linh Hải, miêu tả Linh Hải.

Giang Trần tự nhiên có đan dược tốt hơn, nhưng mà dùng điều kiện trước mắt của Thiên Quế Vương Quốc, Ngũ Long Khai Thiên Đan này, đã là cực hạn.

Đan dược lại tốt, Giang Trần thu thập không đến tài liệu, cũng không có nắm chắc luyện chế thành công.

Ngũ Long Khai Thiên Đan này, là trước mắt Giang Trần cho rằng thích hợp nhất, cũng có hi vọng luyện chế thành công nhất.

Lần trước từ trong tay Luật Vô Kỵ xảo trá đến thứ tốt, đúng là tài liệu luyện chế Ngũ Long Khai Thiên Đan này.

Giang Trần cũng biết rõ viên thuốc này xác xuất thành công không cao, cho nên sư tử khai miệng lớn, trọn vẹn muốn 10 phần tài liệu. Bởi như vậy, hắn mới có đủ tiền vốn thất bại.

Cái gọi là Ngũ Long Khai Thiên Đan, Ngũ Long, là chỉ Tiên Thiên ngũ khí Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, trong cơ thể con người, tiên thiên liền có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đối ứng Tiên Thiên ngũ tạng.

Ngũ Long, danh như ý nghĩa, là tu luyện ngũ khí, dẫn khí như rồng.

Khai Thiên, ý là mở Linh Hải.

Dùng Tiên Thiên ngũ khí, để chúng như rồng, mở Tiên Thiên Linh Hải. Cái này là ý nghĩa của Ngũ Long Khai Thiên Đan đan.

Giang Trần rất rõ ràng, Ngũ Long Khai Thiên Đan này, coi như là Thiên Quế Vương Quốc, cũng không có.

Đan này, nếu như xuất thế, tuyệt đối sẽ khiến cho tranh mua.

Đương nhiên, Giang Trần tuyệt đối sẽ không ngu như vậy, đem loại đan dược này đầu nhập thị trường.

Cái này cùng Thần Tú Tạo Hóa Đan và Thương Hải Đan bất đồng, những đan dược kia, chỉ là phụ tá.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)