Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0237

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0237: Phụ tử Thiết gia, bí mật 16 quốc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Đúng vậy, nếu không phải ca ca của Tiểu Thiến, ta sẽ mang thi cốt về cho ngài xem sao?

Thiết trưởng lão tên là Thiết Xán.

- Người này không phải bị người giết chết. Giết hắn, hẳn là Linh thú, hơn nữa là Linh thú phi thường khát máu.

Thiết Long thở dài.

- Hơn nữa, ngươi xem, Dương Chiêu này bị cắn nuốt, có thể nói là một chút lực phản kháng cũng không có. Thiên Quế Vương Quốc, lúc nào có linh thú lợi hại như vậy?

- Ai biết được?

Thiết Xán vô cùng phiền muộn.

- Phụ thân, ngươi cảm thấy Linh thú này rất lợi hại sao? Đến cùng lợi hại bao nhiêu a?

Thiết Long tức giận:

- Ta không có tận mắt nhìn thấy, làm sao biết lợi hại bao nhiêu? Dương Chiêu này thân là cường giả Địa Linh cảnh, nửa điểm phản kháng cũng không có, khẳng định so với Dương Chiêu lợi hại hơn nhiều lắm. Thiết Xán, ngươi không có việc gì không đi tu luyện, lại chạy tới Vương Quốc thế tục là sao? Sự tình thế tục, đối với ngươi có lực hấp dẫn lớn như vậy sao?

Thiết Xán bị phụ thân khiển trách, trên mặt có chút không nhịn được:

- Đây không phải ca ca Tiểu Thiến gặp chuyện không may sao? Ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ a. Người nào không biết Dương Chiêu là anh vợ của ta? Nếu như hắn có việc ta cũng không xuất đầu, đây không phải để cho người chế giễu, để cho người cảm thấy Thiết Xán ta là người nhu nhược, ngay cả anh vợ của mình cũng không thể bảo hộ? Ta ném mặt mũi không sao, nhưng lão nhân gia ngài là cự đầu Bảo Thụ Tông, không thể ném mặt mũi a.

Thiết Long hừ một tiếng:

- Ngươi chỉ biết gây chuyện. Lão tử cảnh cáo ngươi, ngươi muốn động thủ, phải giải quyết dứt khoát, không nên dẫn lửa thiêu thân.

- Ta là muốn giải quyết dứt khoát, nhưng thiếu chút nữa bị người chém.

- Như thế nào?

Thực chất bên trong Thiết Long vẫn là nhân vật bao che con, nghe Thiết Xán nói như vậy, nhịn không được hỏi.

- Ngươi nói như thế nào? Còn không phải lão bất tử Diệp Trọng Lâu kia? Cậy già lên mặt, đã liên tục hai lần cùng ta gây khó dễ. Phụ thân, ngươi nói lão tiểu tử đó, sao giống như hòn đá trong hầm cầu, vừa thối lại vừa cứng vậy? Lần này, hắn vậy mà vì một tiểu tử thế tục, trực tiếp trở mặt với ta. Ta chuyển ra phụ thân ngươi, hắn cũng không cho. Còn nói tên tuổi của ngươi, có thể dọa người khác, nhưng không dọa được hắn. Phụ thân, ngài nói hắn cuồng vọng ra sao? Chẳng lẽ ngài đường đường là cự đầu Bảo Thụ Tông, còn kém một lão đầu thế tục như hắn sao? Thật sự là tức chết, ta nghĩ tới việc này, liền giận không thôi.

- Diệp Trọng Lâu?

Thiết Long nghe được cái tên này, khẽ chau mày.

- Phụ thân, Diệp lão đầu này, hoàn toàn không cho ngài mặt mũi a.

Thiết Long nghe được cái tên này, sắc mặt cũng hơi trầm xuống:

- Dùng bối phận của hắn, sao sẽ tận lực gây khó dễ với ngươi?

- Còn không phải là vì Giang Trần kia, một tiểu tử đến từ Đông Phương Vương Quốc. Cũng không biết tưới cho Diệp lão đầu thuốc mê gì, lão nhân này che chở hắn, không tiếc khiêu chiến Thiết gia chúng ta. Phụ thân, hắn một lão đầu thế tục, chẳng lẽ ngay cả Bảo Thụ Tông chúng ta cũng không chế trụ nổi hắn?

Thiết Xán nói gần nói xa, muốn khơi mào cảm xúc của phụ thân, dẫn phát lửa giận của phụ thân.

Bất quá Thiết Long một bó niên kỷ, hiển nhiên không đến mức bị nhi tử nắm mũi dắt đi. Huống hồ, hắn cũng biết tính cách của con mình là cái gì.

- Ngược lại cũng không phải nói Bảo Thụ Tông không chế trụ nổi hắn, mà là Diệp Trọng Lâu này, căn bản không có đối nghịch Bảo Thụ Tông a. Thậm chí có thể nói, hắn và Bảo Thụ Tông vẫn là quan hệ hợp tác. Chỉ có điều, hắn một mực không chịu gia nhập Bảo Thụ Tông, nếu không vị trí thủ tọa Bảo Thụ Tông Thái Thượng trưởng lão này, chưa hẳn đến phiên lão tử ngươi ngồi.

Thiết Long nói lên Diệp Trọng Lâu, vẫn có vài phần kiêng kị.

- Phụ thân, ngài cũng quá xem trọng người khác, diệt uy phong nhà mình a?

Thiết Xán rất không phục, Diệp lão đầu kiêu ngạo như vậy, hắn rất hi vọng cha mình ra mặt, hung hăng đánh đối phương thoáng một phát.

- Thiết Xán, ngươi cùng ai đấu hung ác đều có thể, Diệp Trọng Lâu, có thể không đắc tội thì đừng đắc tội. Không phải vi phụ sợ hắn, mà là căn bản không có tất yếu dựng nên một cường địch như vậy. Nếu như hắn thật sự thành địch nhân của chúng ta, một khi hắn quăng đến bên tông chủ, Thiết gia chúng ta, không thể nghi ngờ sẽ bị tông chủ áp đảo.

Địa phương có người, sẽ có giang hồ.

Địa phương có giang hồ, sẽ có tranh đấu.

Bảo Thụ Tông này, tuy là Ẩn Thế Tông Môn, cũng tránh không khỏi có phe phái chi tranh.

Thiết Long đại biểu Thiết gia, cùng tông chủ Tạ Thiên Thụ đại biểu Tạ gia, không thể nghi ngờ là hai thế lực lớn nhất Bảo Thụ Tông.

Thiết Xán nghe phụ thân nói như vậy, có chút buồn bực:

- Nói như vậy, cơn tức này vẫn phải nhịn hay sao?

- Ngươi cùng Diệp Trọng Lâu có cái gì phải tức giận? Dùng cấp bậc của hắn, ngươi căn bản không có tất yếu gây hắn. Ngay cả vi phụ cũng không muốn đấu với hắn, ngươi không cảm thấy mình rất buồn cười sao? Nếu như hắn thật muốn chèn ép ngươi, sẽ để cho ngươi nhẹ nhàng trở lại như vậy?

Thiết Long khiển trách:

- Nhớ kỹ, đừng vờ ngớ ngẩn. Diệp Trọng Lâu, ngươi không đắc tội nổi. Thật sự chọc giận lão nhân này, hắn muốn đối phó ngươi, tuyệt đối sẽ không kiêng kị vi phụ.

Thiết Xán trợn mắt há hốc mồm:

- Không phải đâu? Hắn ngay cả mặt mũi của phụ thân cũng không cho?

- Nói nhảm.

Thiết Long tức giận nói.

- Lúc trước, hắn ngay cả mặt mũi của Tạ Thiên Thụ cũng không cho. Tạ Thiên Thụ mời hắn vào Bảo Thụ Tông, cho bao nhiêu chỗ tốt cùng ngon ngọt, nhưng lão nhân kia cự tuyệt.

Thiết Xán ngây ngẩn cả người, Diệp Trọng Lâu này có phải đầu óc có vấn đề hay không?

Tông chủ Bảo Thụ Tông mời, hắn cũng cự tuyệt?

Chẳng lẽ lực hấp dẫn của Vương Quốc thế tục, có thể càng mạnh hơn tông môn?

- Phụ thân, Diệp Trọng Lâu này, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Hắn có lý do gì cự tuyệt Bảo Thụ Tông?

Thiết Long cười khổ nói:

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Bất quá hắn không gia nhập Bảo Thụ Tông, đối với chúng ta là tin tức tốt. Dù sao, về sau ngươi đừng đắc tội hắn.

- Vậy Dương Chiêu cứ chết vô ích như vậy?

Thiết Xán không phục.

- Dương Chiêu chết, cùng Diệp Trọng Lâu có quan hệ gì? Ngươi không biết Diệp Trọng Lâu hắn thật muốn diệt Dương Chiêu, còn cần lén lút sao, một cái tát chụp chết là được.

- Dù không quan hệ tới Diệp Trọng Lâu, nhất định cùng Giang Trần có quan hệ. Diệp Trọng Lâu kia bảo hộ Giang Trần, chẳng lẽ ta ngay cả Giang Trần cũng không thể trêu chọc?

- Ngươi không thể dùng đầu óc sao? Giang Trần là ở Thiên Quế Vương Quốc, sớm muộn gì cũng quấn tới Bảo Thụ Tông. Ngươi muốn chèn ép Giang Trần, thu thập Giang Trần, còn sợ không có cơ hội? Nói sau, Giang Trần cùng Diệp Trọng Lâu, không thân chẳng quen, ngươi muốn thu thập Giang Trần, chỉ cần tìm được cớ, Diệp Trọng Lâu cũng không thể nói cái gì.

- Hắc hắc, vẫn là phụ thân cao kiến a. Nghe nói, Diệp Trọng Lâu muốn nhận Giang Trần làm đồ đệ, nhưng Giang Trần không đáp ứng. Ngươi nói Giang Trần này, có phải cùng Diệp Trọng Lâu đồng dạng cổ quái hay không?

*****

- Cái gì? Ngươi nói tiểu tử kia, cự tuyệt hảo ý thu đồ đệ của Diệp Trọng Lâu? Ha ha ha, Diệp Trọng Lâu cũng có hôm nay a, hắn cự tuyệt Bảo Thụ Tông, không nghĩ tới, cũng có người cự tuyệt hắn, cái này đúng là hiện thế báo, tới cũng nhanh.

Thiết Long cũng nở nụ cười.

- Hừ, Giang Trần kia không muốn bái Diệp Trọng Lâu làm sư, nhất định là muốn vào Bảo Thụ Tông, chỉ cần hắn muốn vào Bảo Thụ Tông, ta có rất nhiều cơ hội thu thập hắn.

Thiết Long gật gật đầu:

- Ngươi cuối cùng Khai Khiếu rồi. Bốn đại tông môn sắp tổ chức một lần thiên tài tuyển tú. Lần này tuyển bạt quy mô cực kỳ hùng vĩ, cấp bậc là 60 năm nhất ngộ.

- 60 năm nhất ngộ?

- Đúng vậy, lần tuyển bạt này, cấp bậc phi thường cao. Vì chính là đào móc tất cả thiên tài trong liên minh 16 nước. Thiết Xán, ngươi có tâm tư ở thế tục làm mưa làm gió, sao không đem thời gian đặt ở trên đào móc thiên tài trẻ tuổi? Đừng tưởng rằng ngươi sinh ở tông môn, dựa vào quyền thế của ta làm tới trưởng lão, liền cảm thấy mình đời này đã đủ rồi.

- Phụ thân, trời sập xuống, có ngài chống, chẳng lẽ dùng vị trí của ngài, còn sợ cái gì? Coi như là tông chủ, hắn cũng không làm gì được ngài a?

Thiết Xán không cho là đúng.

Thiết Long nhìn bộ dạng không cho là đúng kia của Thiết Xán, hận không thể một cái tát phiến qua.

Không thể không nói, đứa con trai này để cho hắn thất vọng a.

Bất quá, dù thất vọng thế nào, đó cũng là nhi tử của Thiết Long hắn.

- Thiết Xán, có phải ngươi cảm thấy, ngươi ở Bảo Thụ Tông lên làm trưởng lão, thời gian qua vô cùng thoải mái, ở Vương Quốc thế tục, lại có thể hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió, đời này không còn có truy cầu khác hay không?

- Phụ thân, ta cũng đang cố gắng a.

- Cố gắng?

Thiết Long cười lạnh.

- Ngươi mỗi ngày cố gắng ở trên bụng nữ nhân?

- Cái này...

Thiết Xán phiền muộn.

- Phụ thân, ta không hiểu nổi, ta biểu hiện cũng không kém a? Cũng chưa cho ngài mất mặt? Vì cái gì ngươi yêu cầu ta cái này, yêu cầu ta cái kia?

- Ai, Thiết Xán, có một số việc, vi phụ một mực không có nói cho ngươi biết, là không muốn ngươi lo lắng. Ngươi cảm thấy Thiết gia chúng ta ở Bảo Thụ Tông, quyền thế rất mạnh, không có người động được. Cái này là đúng.

- Thế nhưng mà, ngươi lại không biết, coi như là Bảo Thụ Tông, cũng không phải vô tư. Thế giới này rất lớn, cường giả rất nhiều. Bảo Thụ Tông chúng ta, ở trong liên minh 16 nước, là tồn tại đỉnh tiêm. Thế nhưng mà so sánh rộng ra, cái kia cũng không quá đáng là tiểu vực vắng vẻ.

- Phụ thân, ngài nghĩ cũng quá nhiều đi à nha? Coi như là tiểu vực vắng vẻ, mấy trăm năm qua, chẳng phải an an ổn ổn ở địa phương nhỏ bé, vẫn sống tốt đấy thôi?

Thiết Long thấy thần thái Thiết Xán chẳng hề để ý như vậy, trong nội tâm ai thán, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

- Bùn nhão vịn không lên tường, ngươi thật sự là bùn nhão vịn không lên tường.

Thiết Long tức giận đến da mặt cũng tím rồi, thở phì phì nói:

- Rất nhiều sự tình, liên quan đến cơ mật, ta một mực không có nói cho ngươi biết. Ngươi đã đần độn sống, ta không ngại nói cho ngươi biết.

- Cái gì?

Gặp khẩu khí của phụ thân nghiêm túc, trong nội tâm Thiết Xán hơi động, không dám lại qua loa chủ quan.

- Ngươi cho rằng, lần tuyển bạt thiên tài này, vì cái gì cấp bậc cao như vậy?

- Vì cái gì?

Thiết Xán là thật không biết.

- Ngươi cho rằng, vì cái gì bốn đại tông môn tranh đấu không ngớt, lần này sẽ dứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên thủ ở liên minh 16 nước tuyển bạt thiên tài?

- Phụ thân, ngài đừng hỏi nữa, đến cùng vì cái gì? Ngài nói a.

- Rất đơn giản, bởi vì liên minh 16 nước chúng ta, đã bị bỏ xa, trong thế giới này, cảm giác tồn tại càng ngày càng thấp, thấp đến sắp bị đồng tộc buông tha, liệt vào trình độ hoang man.

- Có ý tứ gì? Phụ thân, cái gì gọi là bị đồng tộc buông tha, liệt vào hoang man?

- Có ý tứ gì?

Thiết Long lộ ra một tia cười thảm cùng thê lương.

- Vị trí lãnh thổ quốc gia của chúng ta, tên là Vạn Tượng Cương Vực, Vạn Tượng Cương Vực đều là địa bàn của Nhân tộc. Tại Vạn Tượng Cương Vực, có vài chục thế lực lớn. Có đế quốc cường đại, có Vương Triều cường đại, cũng có Vương Quốc đồng minh nhỏ yếu giống chúng ta. Mà liên minh 16 nước chúng ta, ở trong Vạn Tượng Cương Vực, xem như tồn tại yếu kém nhất. Nhưng bất kể là cường đại, hay nhỏ yếu, Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, đều là thế lực Nhân tộc. Mà liên minh 16 nước chúng ta, tuy nhỏ yếu, nhưng một mực được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ. Nhưng mà, nếu như liên minh 16 nước chúng ta tiếp tục suy yếu, không đạt được Vạn Tượng Cương Vực yêu cầu, tự nhiên sẽ bị đào thải ra khỏi cục, không được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ nữa. Bởi vậy, liên minh 16 nước chúng ta, sẽ hoàn toàn bị những thế lực Nhân tộc khác vứt bỏ, trở thành hoang man chi địa.

- Hoang man chi địa? Cái kia là có ý gì?

- Hoang man chi địa, là nơi bị nhân loại vứt bỏ, bị loài người lưu đày. Một khi trở thành hoang man, cũng ý nghĩa, người ở chỗ này, sẽ không được bất luận thế lực Nhân tộc nào bảo hộ, sẽ trở thành đối tượng cho các tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.

Bị vứt bỏ, không có bất kỳ bảo hộ, trở thành đối tượng cho dị tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.

Mặc dù chỉ là giả thiết, nhưng lại để cho Thiết Xán không rét mà run. Hắn từ trong giọng nói của phụ thân Thiết Long, nghe ra lo lắng rất nhiều.

- Phụ thân, tình cảnh 16 nước chúng ta, không có không xong đến loại tình trạng này a?

Thiết Xán miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khó coi.

- So với ngươi nghĩ, còn muốn không xong a, liên minh 16 nước chúng ta, qua nhiều năm như vậy, cường giả có thể đột phá Tiên cảnh chí cao, không có một cái nào. Mà mấy người đột phá Tiên cảnh, trở thành Nguyên cảnh kia, đều là lão quái vật mấy trăm năm trước bước vào Nguyên Cảnh Tôn Giả. Toàn bộ liên minh 16 nước, tính toán đâu ra đấy, bốn đại tông môn mỗi người có một Nguyên Cảnh Tôn Giả áp trận mà thôi.

Nguyên Cảnh Tôn Giả.

Đối với Thiết Xán mà nói, cái kia chính là tồn tại trong truyền thuyết.

Hắn cũng nghe nói Bảo Thụ Tông có một lão tổ Nguyên cảnh, thế nhưng mà đến cùng lão tổ này bộ dạng dài ngắn ra sao, ở địa phương nào, Thiết Xán lại chưa từng biết qua.

Hắn cảm thấy, cái này cách hắn quá xa, căn bản không cần phải quan tâm.

- Phụ thân, Nguyên Cảnh Tôn Giả, cái kia đều là tồn tại trong truyền thuyết. Chẳng lẽ thế lực khác của Vạn Tượng Cương Vực, cường giả Nguyên cảnh nhiều hơn chúng ta?

Thiết Long cười khổ:

- Nhiều hơn? Đâu chỉ nhiều hơn? Thiết Xán, ngươi ở Bảo Thụ Tông phong quang vô hạn, đó là bởi vì có ta gánh thay ngươi. Nhưng mà, cấp bậc của lão tử ngươi, thực đến những đế quốc cường đại trong Vạn Tượng Cương Vực, thì chỉ là cao tầng bình thường trong tông môn, ngay cả hạch tâm cũng không vào được. Những thế lực lớn, đại tông môn kia, cường giả Nguyên cảnh đều là dùng mấy chục đến tính toán, thậm chí nhiều hơn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)