Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0248

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0248: Kế hoạch tăng cường
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Hơn nữa Phí lão đầu hắn từ đó xe chỉ luồn kim, để cho Giang Trần nhanh chóng tiến vào tầm mắt tông chủ. Đợi một thời gian, nếu như Giang Trần trở thành đại hồng nhân trước mặt tông chủ, thậm chí trở thành Chân Truyền Đệ Tử của tông chủ đại nhân, như vậy Phí lão đầu hắn, sẽ có tư cách cùng Thiết Xán địa vị ngang nhau.

Hiển nhiên Phí lão đầu cũng suy đoán đến, muốn mời chào Giang Trần tiến vào Bảo Thụ Tông, chỉ sợ không dễ dàng như vậy, chuyện này, còn phải từ từ.

Hiện tại hắn cũng không vội đề cử Giang Trần cho tông chủ Tạ Thiên Thụ.

Dù sao, Phí lão đầu hắn rời hạch tâm của Bảo Thụ Tông vài thập niên, tuy hiện tại được tông chủ trọng dụng, nhưng ngay từ đầu không thể biểu hiện quá nóng lòng, bằng không thì dễ dàng lọt vào xa lánh.

Trở lại Giang phủ, ở trong mấy ngày thời gian này, Giang Trần lấy những Linh Dược được từ trong thế giới mê cảnh ra, sửa sang lại toàn bộ, đồ vật quả thực là không ít.

Giang Trần ở trong đó một tháng, cơ hồ tâm tư đều hao phí trên chuyện này. Hơn nữa ánh mắt của hắn độc đáo, thu hoạch chính xác là không nhỏ.

Lần trước bế quan, tiêu hao rất nhiều linh dược. Nhưng mà bộ phận còn lại, như trước chiếm bảy tám phần tổng số.

Những Linh Dược này, tạm thời hắn không dùng được.

- Linh Dược không dùng được, để ở chỗ này cũng lãng phí. Linh Dược ta cần, lại luôn không đủ. Xem ra, Linh Dược còn phải bù đắp nhau a. Bên Đa Bảo Đạo Tràng kia, thứ tốt rất nhiều, nhìn xem có thể tìm được một ít Linh Dược ta cần hay không.

Giang Trần ở giai đoạn hiện tại, ngoại trừ tăng thực lực của mình lên, cũng cảm giác tầm quan trọng của thuộc hạ.

Bát đại thân vệ bên người, thiên phú đều tính toán không tệ, nhưng cần phải có thời gian phát triển.

Tuy Câu Ngọc đột phá Tiên cảnh, nhưng Giang Trần không hy vọng một nữ nhân đi đấu tranh anh dũng vì hắn.

Đương nhiên, hắn có mục tiêu bồi dưỡng của mình.

Hiện tại đòn sát thủ của hắn rất nhiều, mục tiêu đáng giá bồi dưỡng cũng rất nhiều.

Đại quân Kim Dực Kiếm Điểu, nếu như có thể để cho bọn nó tấn chức Linh phẩm Linh thú, mấy trăm ngàn Kim Dực Kiếm Điểu, loại uy thế kia, tuyệt đối không phải mạnh bình thường.

Phệ Kim Thử nhất tộc, càng không giống bình thường. Không nói thực lực bản thân Phệ Kim Thử Vương nghịch thiên, cơ hồ có thể so với Diệp Trọng Lâu lão gia tử, ở trong đời đời con cháu của nó, cũng có một ít đầu lĩnh thực lực không kém, ít nhất có thể so với cường giả Địa Linh cảnh của nhân loại.

Chỉ là, Phệ Kim Thử nhất tộc, dưới tình huống Giang Trần không cần phải, là tạm thời không muốn lộ chúng ra.

Không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, Giang Trần không muốn bạo lộ loại át chủ bài này.

Ngoại trừ Phệ Kim Thử cùng Kim Dực Kiếm Điểu ra, có tiềm lực nhất, ngược lại là hai đầu thú con Ngân Nguyệt Yêu Viên kia.

Hai đầu thú con này từ thế giới mê cảnh đi ra, Giang Trần thông qua một ít thủ pháp đặc thù, đã dò xét qua huyết mạch truyền thừa của chúng.

Tuy không cách nào đoán được cụ thể, nhưng mà tiềm lực của Ngân Nguyệt Yêu Viên, tuyệt đối sẽ không kém.

Quan trọng nhất là, Ngân Nguyệt Yêu Viên này trời sinh là Linh phẩm Linh thú, thời kì thú con, liền có thực lực tương đương với Tiên cảnh nhất trọng.

Chỉ có điều, thú con thật sự là quá nhỏ, còn chưa kịp khai phát sức chiến đấu, đã bị hai người Giang Trần bắt được.

Giang Trần thông qua Linh Dược xen lẫn trong huyệt động của Ngân Nguyệt Yêu Viên, trên cơ bản có thể phân tích ra đặc điểm huyết mạch của nó, trong đầu, đã bắt đầu tạo thành một kế hoạch bồi dưỡng Ngân Nguyệt Yêu Viên.

- Con Ngân Nguyệt Yêu Viên trong thế giới mê cảnh kia, ước chừng tương đương với cường giả Địa Linh cảnh của nhân loại, tu vi chân thật, ở Tiên cảnh tứ trọng gì đó. Hiển nhiên là một lần thức tỉnh huyết mạch cũng không hoàn thành. Ngân Nguyệt Yêu Viên này, ở Chư Thiên vị diện, ngay cả Thần cấp cũng có. Linh phẩm Yêu Viên, là tồn tại thấp nhất.

Giang Trần không nghĩ qua bồi dưỡng thú con Ngân Nguyệt Yêu Viên thành cấp bậc Chư Thiên, dùng điều kiện trước mắt của hắn, căn bản không có khả năng.

Bất quá, nếu như có thể nghĩ biện pháp trợ giúp Ngân Nguyệt Yêu Viên này thức tỉnh huyết mạch, thiên phú của Ngân Nguyệt Yêu Viên bị kích phát ra, tuyệt đối không chỉ là Linh phẩm đơn giản như vậy.

- Ai, nhìn về phía trên, hiện tại ta có rất nhiều thu nhập, nhưng mà thời điểm muốn dùng, vẫn là không đủ a.

Con đường thu nhập của Giang Trần hoàn toàn chính xác không ít, nhưng mà địa phương hắn muốn dùng cũng càng nhiều.

Đầu tiên, muốn trợ giúp tất cả Kim Dực Kiếm Điểu trùng kích Tiên cảnh, cái này là một thiên văn sổ tự.

Bồi dưỡng hai Ngân Nguyệt Yêu Viên, càng là một cái động không đáy, Giang Trần cũng không tính ra sâu cạn.

- Đáng tiếc, trước kia lại quên xảo trá Phí lão đầu thoáng một phát, hiện tại lão nhân này hỗn đến Bảo Thụ Tông, chức vị còn không thấp, tuyệt đối là nhà giàu mới nổi. Lần sau gặp, nhất định phải hung hăng xảo trá hắn một số.

Kỳ thật căn bản không cần Giang Trần xảo trá, đan phương Tẩy Trần Tố Tâm Đan kia, giá trị liên thành, một khi sản xuất, tiền lời tuyệt đối có thể cho Giang Trần trong tương lai vài năm, sẽ không cần phát sầu vì tốn hao.

Bất quá, tuy Phí lão đầu bất cần đời, nhưng không có Giang Trần đồng ý, là tuyệt đối không dám làm như thế

Dù sao, Giang Trần truyền thụ đan phương cho hắn, cũng không nói có thể tùy ý hắn đi xằng bậy.

Phí lão đầu rất rõ ràng, chuyện gì nên làm, chuyện gì không thể làm.

- Lần sau nhìn thấy Phí lão đầu, ngược lại có thể cân nhắc, lợi dụng Tẩy Trần Tố Tâm Đan một chút, giảm bớt khẩn cấp a.

Hiện tại, hắn quyết định đi Đa Bảo Đạo Tràng, đem những Linh Dược còn lại, trao đổi một ít vật mình cần cùng Đa Bảo Đạo Tràng.

Bồi dưỡng Ngân Nguyệt Yêu Viên, không phải một sớm một chiều có thể được, nên Giang Trần không vội.

Nhưng mà đám Kim Dực Kiếm Điểu kia, là cùng Giang Trần chung qua hoạn nạn, hắn quyết sẽ không buông tha cho.

Hắn đến vương đô Thiên Quế Vương Quốc, lo lắng gây chuyện, nên chỉ dẫn theo vài con. Còn có rất nhiều đang ngưng lại ở ngoại vi.

Giang Trần nhớ tới việc này, quyết định trước khi đi Đa Bảo Đạo Tràng, liền đi tìm Điền Thiệu.

Chỉ cần có Minh Bài phi hành của Long Nha vệ, những Kim Dực Kiếm Điểu kia có thể nhập cảnh hợp pháp, không bị nửa điểm hạn chế.

Đám Kim Dực Kiếm Điểu kia khoảng chừng hơn ngàn con, nhưng Giang Trần tin tưởng, chút vấn đề ấy, đối với Long Nha vệ mà nói, tuyệt đối không thành vấn đề.

Đi vào Long Nha vệ, đúng lúc đụng phải Đường Long gần đây hăng hái.

- Trần thiếu, làm sao ngài lại tới?

Đường Long nhìn thấy Giang Trần, bước nhanh ra đón, vẻ mặt kinh hỉ cùng kích động.

- Lão Đường, Điền đô thống của các ngươi có ở đây không?

- Có có.

Đường Long vội vàng gật đầu.

- Điền đô thống đã phân phó, Trần thiếu đến, không cần thông báo, có thể trực tiếp đi vào. Trần thiếu, ta mang ngươi vào.

- Tốt.

Giang Trần mỉm cười, không có cự tuyệt Đường Long nhiệt tình.

Những Long Nha vệ cùng Đường Long trực kia, chứng kiến Giang Trần, mỗi một cái đều kính sợ, lại kích động. Thấy Đường Long cùng Giang Trần quen như vậy, trong mắt đều lộ ra hâm mộ.

*****

Hôm nay, Giang Trần cơ hồ thành Truyền Kỳ của toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, thành thần tượng mà người trẻ tuổi sùng bái nhất.

Thế giới võ đạo, sùng bái cường giả nhất, sùng bái thiên tài nhất.

Mà Giang Trần, không thể nghi ngờ phù hợp loại hình tượng này, thiếu niên thiên tài, dùng sức một người, đối kháng vô số thế lực, cái này hoàn toàn thỏa mãn tưởng tượng của đám võ giả.

Giang Trần không có giá đỡ gì, một đường mỉm cười, theo Đường Long đi vào.

Điền Thiệu nhìn thấy Giang Trần đến, cũng đại hỉ:

- Trần thiếu, hôm nay sao rảnh rỗi đến Long Nha vệ ta? Mau mời ngồi, mời ngồi.

- Lão Điền, lần này ta đến, là muốn ngươi giúp một việc.

- Trần thiếu, ngươi nói như vậy là gãy sát lão Điền ta rồi. Sự tình của Trần thiếu, chính là sự tình của lão Điền ta, sao nói giúp hay không giúp?

Cũng không phải Điền Thiệu khách khí giả, hắn làm người ngay thẳng, cũng chỉ có Giang Trần mới xứng để cho hắn nói như vậy.

Người bình thường, căn bản không có tư cách để cho Điền Thiệu nói ra loại lời này.

- Là như thế này, ta có một đám Kim Dực Kiếm Điểu...

Giang Trần đem sự tình từ đầu chí cuối nói một lần.

Sau khi Điền Thiệu nghe xong, trầm ngâm một lát mới nói:

- Trần thiếu, Minh Bài phi hành, cái kia đều là chuyện nhỏ. Bất quá số lượng hơn một ngàn, có thể sẽ hơi phiền toái. Dùng quyền hạn Đô thống của ta, giải quyết trên trăm, là không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng số lượng trên ngàn, phải có Chu phó tổng quản gật đầu phê chuẩn.

- Chu Khuê?

- Đúng vậy. Trần thiếu, Chu phó tổng quản một mực muốn kết giao với ngươi, chuyện này, ngươi đến cầu hắn, hắn sẽ không cự tuyệt.

Điền Thiệu cười cười.

- Nếu không, ta mang Trần thiếu đi qua. Dù sao Chu phó tổng quản cũng đang ở tổng bộ Long Nha vệ.

Giang Trần không chối từ, gật gật đầu:

- Tốt.

Hôm nay Chu Khuê ở Long Nha vệ, có thể nói là đệ nhất Phó tổng quản danh xứng với thực. Không có Dương Chiêu đối đầu, hắn có thể nói là đường làm quan rộng mở, quét qua phiền muộn trước kia.

Hôm nay, hắn làm đệ nhất Phó tổng quản, mới tính toán có thực quyền.

Cho nên, ở trong đáy lòng Chu Khuê, vẫn rất cảm kích Giang Trần. Bằng không thì hắn sẽ không chủ động xung phong nhận việc, gia nhập đội ngũ cầu hôn.

Nhìn thấy Điền Thiệu mang Giang Trần tới bái phỏng, trong nội tâm Chu Khuê cơ hồ có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Loại cảm giác này, ngay cả Chu Khuê cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn rõ ràng là Long Nha vệ đệ nhất Phó tổng quản, quyền cao chức trọng, mà Giang Trần luận thân phận chân thật, chỉ là một Nhị phẩm quý tộc không có thực quyền.

Thế nhưng mà, Chu Khuê hắn ở phương diện thái độ, lại bất tri bất giác, đem mình bỏ vào hạ vị giả, coi Giang Trần là thượng vị giả.

- Chu phó tổng quản, là như thế này. Trần thiếu hắn có một việc, bên ta không làm chủ được, còn phải nhờ Chu phó tổng quản ngài...

Điền Thiệu đem sự tình nói một lần.

Sau khi Chu Khuê nghe xong, căn bản không có chút do dự:

- Chút chuyện như vậy, có cái gì không thể chứ? Điền Thiệu, ta đồng ý, ngươi đi đốc xúc chế tác Minh Bài phi hành. Trần thiếu, còn có chuyện gì khác không?

Giang Trần không nghĩ tới Chu Khuê sảng khoái như vậy, cười nói:

- Chỉ một chuyện này đã rất ngượng ngùng. Chu phó tổng quản quả nhiên là người sảng khoái, về sau có địa phương cần Giang Trần ta, cứ mở miệng.

Giang Trần đối với bằng hữu, cho tới bây giờ đều nghiêm túc.

Chu Khuê này ứng xử như thế, hiển nhiên là loại có thể làm bằng hữu kia.

Chu Khuê thấy Giang Trần nói như vậy, trong lòng cũng mừng thầm. Hắn vẫn muốn tìm cơ hội, cùng Giang Trần quan hệ gần hơn, không nghĩ tới, cơ hội này tới nhanh như vậy.

Có thể làm việc cho Giang Trần, để cho Giang Trần thiếu nợ nhân tình, Chu Khuê cảm thấy rất cao hứng.

- Phong thái của Trần thiếu, lão Chu ta sớm có nghe thấy rồi. Long Nha vệ chúng ta, cùng Trần thiếu cũng là không đánh nhau thì không quen biết.

Giang Trần cười ha ha:

- Còn xin Chu phó tổng quản bỏ qua cho mới phải, chuyện quá khứ, Giang Trần ta cũng có một ít địa phương thất lễ.

- Trần thiếu đừng nói như vậy. Long Nha vệ chúng ta luôn giảng đạo lý. Những sự tình trước, đều là tên súc sinh Luật Vô Kỵ kia chủ động trêu chọc ngươi, chọc rắc rối cho Long Nha vệ, cùng Trần thiếu ngươi không có quan hệ.

Chu Khuê vội nói.

- Ha ha, Chu phó tổng quản, Trần thiếu, ân oán quá khứ, chúng ta không nên nhắc lại nữa. Ta vừa vặn có hai bình hảo tửu, không bằng chúng ta uống mấy chén?

Điền Thiệu hỏi.

Cái đề nghị này, nói đến trong tâm khảm của Chu Khuê rồi:

- Tốt, tốt, Trần thiếu là thiếu niên thiên tài, lão Chu ta một mực tìm cơ hội thân cận a.

- Đi, đi, Trần thiếu, hôm nay ngươi lại bề bộn, cũng phải cùng Chu phó tổng quản uống vài chén.

Điền Thiệu dắt lấy cánh tay Giang Trần đi ra ngoài.

Giang Trần cũng không ngại loại xã giao này, bất quá thời điểm Điền Thiệu muốn đi lấy rượu, Giang Trần lại kéo Điền Thiệu lại.

- Lão Điền, lấy rượu gì chứ? Muốn nói rượu, nên uống của ta.

Giang Trần từ trong Trữ Vật Giới Chỉ, lấy ra hai bầu rượu.

Thình lình là Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, hơn nữa là Linh phẩm.

Lúc trước Giang Trần luyện chế ra mười bình, đưa cho Thạch Tiêu Dao hai bình, về sau ở thọ yến Thái Phó, lại đưa cho Diệp Trọng Lâu lão gia tử một bình. Còn lại hắn đều giữ bên người, một mực không có uống.

Đã muốn uống rượu, Giang Trần tự nhiên sẽ không keo kiệt lấy ra hai bình.

- Cái này... Đây chẳng lẽ là Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu?

Điền Thiệu không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào bầu rượu kia. Ngày đó, hắn cũng đi theo Diệp Dung tham gia thọ yến Thái Phó. Lúc ấy sự kiện kia, đối với Điền Thiệu lực trùng kích rất lớn.

Chính là bầu rượu này, làm cho lễ vật của bọn hắn, thành áp trục chi bảo của thọ yến Thái Phó, cũng làm cho Điền Thiệu hắn lấy được cơ hội thỉnh giáo Thái Phó đại nhân.

Chuyện này, cả đời Điền Thiệu cũng sẽ không quên, trí nhớ khắc sâu.

- Đúng, là Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu. Bất quá, nó cùng những Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu bán trên thị trường kia, không phải một phẩm cấp. Đây là Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, tài liệu chế tác phi thường quý giá, quá trình chế tác càng thêm rườm rà. Quá trình ủ nhưỡng, độ khó là gấp mười lần Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu.

- Linh phẩm?

Con mắt Chu Khuê lóe ra quang mang, tuy hắn không phải loại tửu quỷ thích rượu như mạng như Thạch Tiêu Dao, nhưng cũng là người trong đồng đạo.

Nhất là ngày đó trên đường cầu hôn trở lại, Thạch Tiêu Dao cùng hắn nói khoác, nói hắn uống qua Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, có thể nói là cả đời khó quên, ... cùng Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, hoàn toàn không phải một cấp bậc.

Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, Chu Khuê cũng mua qua, cũng uống qua, trong lòng hắn, đã là cực phẩm không thể thay thế trong rượu rồi.

Thế nhưng mà, nghe Thạch Tiêu Dao nói khoác, Chu Khuê đối với Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, có thể nói là phi thường hướng tới, một mực nhớ mãi không quên.

Lại không nghĩ rằng, hôm nay trong lúc vô tình, lại có cơ hội uống.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)