← Ch.0296 | Ch.0298 → |
- Đại khái là như vậy, bất quá, ý niệm của nguyên chủ nhân khống chế ngươi, làm sao ngươi có thể dung hợp cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn?
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, vẻ mặt uể oải, thì thào thở dài:
- Chẳng lẽ, ta cuối cùng không có hi vọng thoát ly? Không thể đạt được tự do ta muốn?
- Ta bề ngoài giống như không có nói như vậy a?
Giang Trần cười khổ.
Hai mắt của Kim Ấn Quân Chủ đột nhiên toát ra tinh quang:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Ý của ta rất rõ ràng, hai con đường. Một, ý niệm của chủ nhân Nguyên Từ Kim Sơn không hề khống chế ngươi, để ngươi có hi vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cả hai dung làm một thể. Thứ hai, đạt được ngoại lực trợ giúp.
- Ý niệm không hề khống chế ta?
Kim Ấn Quân Chủ thì thào nói, đột nhiên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Nhân loại, nếu như ngươi thông qua khảo hạch, ta giao ra Nguyên Từ Chi Tâm, ngươi liền trở thành chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Như vậy, ý niệm của nguyên chủ nhân, sẽ không thể trói buộc ta nữa. Có phải ý nghĩa, ta có hy vọng dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn hay không?
- Trên lý luận là như thế, chẳng qua nếu như ta luyện hóa được Nguyên Từ Chi Tâm, Nguyên Từ Kim Sơn chính là bảo vật của ta, ngươi muốn dung hợp nó, chỉ sợ ta không bỏ được.
- Không bỏ được? Vì cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ lộ vẻ hung quang.
- Ngươi cũng biết, ta chỉ là Tiên cảnh tam trọng, thực lực thấp kém, Nguyên Từ Kim Sơn này, với ta mà nói, là một môn hộ thân chi bảo. Ngươi nói, tại sao ta phải buông tha nó?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh:
- Ngươi không sợ ta một cái tát chụp chết ngươi?
- Ngươi không thể chụp chết ta, hành động của ngươi, có ý niệm của nguyên chủ nhân chi phối. Câu trả lời của ta đã cho ngươi thoả mãn, ngươi chỉ có thể dùng ba thành thực lực. Ba thành thực lực, ta có hy vọng khiêng qua. Căn cứ nguyên chủ nhân định ra quy củ, ta có thể luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm. Sau khi luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, ta sẽ là tân chủ nhân của ngươi. Đến lúc đó, một ý niệm của ta, có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Kim Ấn Quân Chủ buồn bực, hắn phát hiện, nói tới nói lui, mình vẫn là bị quấn vào.
Căn cứ ý chí của nguyên chủ nhân lưu lại quy tắc, đích thật là có chuyện như vậy.
Đối phương trả lời, đã để cho mình thoả mãn, như vậy tiếp theo công kích, hắn chỉ có thể dùng ba thành lực lượng.
Nếu như vi phạm quy tắc, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tự động giải thể, như vậy lần sau thức tỉnh, cũng không biết đợi đến năm nào tháng nào rồi.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha Nguyên Từ Kim Sơn, để cho ta dung hợp nó. Ta thề, sẽ ở bên cạnh ngươi bảo hộ ngươi một ngàn năm. Một ngàn năm này, ta làm tôi tớ cho ngươi, đầy đủ để ngươi phát triển a?
Kim Ấn Quân Chủ lo nghĩ, đã tìm được một phương pháp xử lý ổn thỏa. Ở hắn xem ra, chuyện này đã rất ủy khuất, nhượng bộ rất lớn rồi.
Giang Trần tươi cười như trước, nhưng lại nhàn nhạt lắc đầu:
- Nguyên Từ Kim Sơn, ta không có khả năng buông tha. Hơn nữa, dù ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, không có ngàn năm, là tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. Cho nên, dù ngươi thề, một ngàn năm này, cũng không bảo hộ được ta. Ta không có hứng thú chờ ngươi một ngàn năm.
- Nhân loại, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán? Nếu như ta vi phạm ý chí của chủ nhân đánh chết ngươi, nhiều nhất là phá thành mảnh nhỏ, tiếp tục ngủ say, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh lần nữa. Nhưng ngươi, sau khi chết, liền không có khả năng sống lại.
Kim Ấn Quân Chủ uy hiếp.
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Bất quá, ta có thể đảm bảo, về sau ngươi thức tỉnh mười vạn lần, cũng không có khả năng gặp được người giống như ta. Chỉ có ta, mới có thể trợ giúp ngươi thoát khỏi Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi đạt được tự do ngươi muốn. Trừ ta ra, trước kia người tới chỗ này làm không được, về sau đến người, đồng dạng cũng làm không được. Ngươi không tin, có thể thử.
Lúc này, Giang Trần cũng bắt được nhược điểm của Kim Ấn Quân Chủ.
Kim Ấn Quân Chủ nghe vậy, quả thực ngẩn ngơ.
Đôi mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Giang Trần, thân thể khổng lồ, chỉ cần hướng phía trước bước vài bước, là có thể giết chết nhân loại này.
Cái này là không hề nghi ngờ, cũng không có khả năng có lo lắng.
Thế nhưng mà, Kim Ấn Quân Chủ từ trên Nguyên Từ kính, lại nhìn không tới bất cứ ba động gì. Nói cách khác, nhân loại này không có nói dối.
Nếu như người này nói dối, Nguyên Từ kính sẽ sinh ra chấn động lớn.
Mà giờ khắc này, Nguyên Từ kính bình tĩnh không gợn sóng, cái kia ý vị như thế nào?
Ý nghĩa nhân loại này nói, là chính xác, không có nửa câu nói dối. Ngay cả Nguyên Từ kính cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tán thành hắn nói.
Giết nhân loại này?
Kim Ấn Quân Chủ rất bạo ngược, từ thời đại Viễn Cổ đến nay, hắn hành hạ đến chết qua vô số người tới chỗ này.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hắn dao động.
Bởi vì, mộng tưởng tự do của hắn, chưa bao giờ tiếp cận như thế. Hắn chưa bao giờ phát hiện trên thân người nào, có hi vọng tự do.
Thế nhưng mà nhân loại này, lại để cho hắn thấy được một đường hi vọng.
Giết một nhân loại, đối với Kim Ấn Quân Chủ mà nói, cũng không phải việc khó gì. Thế nhưng mà, quê quá hóa khùng giết chết nhân loại này xong, Kim Ấn Quân Chủ vi phạm quy củ mà chủ nhân định ra, sẽ trực tiếp phá thành mảnh nhỏ, đợi đến lần thức tỉnh sau, cũng không biết lúc nào.
Thậm chí, đến lúc đó thần thức thức tỉnh, còn có phải hắn hiện tại hay không, cũng nói không chừng.
- Không thể giết, không thể giết. Nhân loại này, là hi vọng duy nhất để ta đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ cố gắng khống chế nội tâm luống cuống.
- Kim Ấn Quân Chủ, ta có một đề nghị, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lúc này, thanh âm của Giang Trần khoan thai vang lên.
- Cái gì? Ngươi có đề nghị gì tốt?
Kim Ấn Quân Chủ vội hỏi.
- Trước kia ta đã từng nói qua, có hai biện pháp. Nguyên Từ Kim Sơn ta không bỏ được, nhưng mà, ngoại trừ để ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, còn có một biện pháp. Nếu có ngoại lực trợ giúp, đồng dạng có thể giúp ngươi đạt được tự do.
- Ngoại lực trợ giúp gì?
- Ngoại lực trợ giúp, hi vọng rất xa vời. Nếu như tương lai có thể gặp được bảo vật cùng loại như Nguyên Từ Kim Sơn, ngươi có thể từ đó mượn nhờ lực lượng, cũng không phải là không có hi vọng thoát khỏi. Bất quá, loại bảo vật như Nguyên Từ Kim Sơn này, rất khó tìm.
- Khó tìm ngươi còn nói làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn ta vì một hy vọng mong manh, mà đáp ứng cùng ngươi thỏa hiệp?
Kim Ấn Quân Chủ không vui nói.
- Đương nhiên không phải, đề nghị của ta là, để cho ta luyện hóa Nguyên Từ Chi Tâm, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn. Tương lai, ta tận lực giúp ngươi tìm kiếm ngoại vật trợ giúp. Nếu như cuối cùng vẫn tìm không thấy, thời điểm thực lực của ta đại thành, tác dụng của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, ta sẽ trợ giúp ngươi dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, để Nguyên Từ Kim Sơn dung nhập linh thể của ngươi, để ngươi đạt được tự do, như thế nào?
*****
Giang Trần đem đề nghị cuối cùng nhất của mình vứt ra.
- Kim Ấn Quân Chủ, ngươi có thể cự tuyệt. Bất quá, đây là điều kiện duy nhất ta có thể đáp ứng.
Khẩu khí của Giang Trần chém đinh chặt sắt.
Hơi thở của Kim Ấn Quân Chủ như trâu, hồng hộc thở phì phò, hiển nhiên nội tâm rất xoắn xuýt.
Rồi đột nhiên, ánh mắt của Kim Ấn Quân Chủ giương lên:
- Nhân loại, ngươi chỉ là Tiên cảnh tam trọng, dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng ngươi có thể đạt được thực lực đại thành? Ta sao biết phải đợi bao nhiêu năm?
- Từ khi ngươi đạt được linh thức, đến bây giờ có đã bao nhiêu năm?
Giang Trần nhàn nhạt hỏi lại.
- Ta... Ta không có tính toán qua, có lẽ không dưới mười vạn năm a?
Kim Ấn Quân Chủ lẩm bẩm nói.
- Mười vạn năm?
Giang Trần nở nụ cười.
- Mười vạn năm quá lâu. Ta không cần mười vạn năm, thực lực của ta đại thành, một vạn năm là đủ.
- Hừ, khoác lác ai không biết? Ngươi dựa vào cái gì?
Giang Trần ngạo nghễ nói:
- Ta dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta đến nơi đây, chỉ bằng ngươi muốn giết ta, lại không hạ thủ được, lý do này, còn chưa đủ sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ, lại không thể cãi lại.
Từ viễn cổ đến nay, bao nhiêu người đi vào tầng thứ 10, tu vi thực lực cao hơn Giang Trần, cũng không biết có bao nhiêu.
Thế nhưng mà, người có thể làm cho Kim Ấn Quân Chủ hắn không hạ được sát thủ, tâm lý phòng tuyến không ngừng tan rã, thật đúng là trước nay chưa từng có.
Mà thiếu niên trước mắt này, nhìn như không đến hai mươi tuổi, lại dị thường lão thành, mặc dù đối mặt Kim Ấn Quân Chủ hắn, cũng tỉnh táo lạnh nhạt.
Phảng phất sinh tử đại sự, ở trong mắt thiếu niên này, hoàn toàn có thể đối đãi lạnh nhạt.
Lòng dạ như vậy, khí độ cùng khí thế như vậy, đều khiến Kim Ấn Quân Chủ không thể không xem trọng Giang Trần.
Nhưng mà, để cho Kim Ấn Quân Chủ chính thức dao động, lại là những lời này của Giang Trần.
Kim Ấn Quân Chủ rất rõ ràng, không hề nghi ngờ, thiếu niên trước mắt này, đích xác không phải ăn nói lung tung, hắn là chân chính hiểu được quan hệ giữa Kim Ấn Quân Chủ cùng Nguyên Từ Kim Sơn.
Cũng chính thức biết rõ làm như thế nào để cho Kim Ấn Quân Chủ hắn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ nhìn qua thiếu niên biểu lộ kiên nghị kia, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Mà thôi mà thôi, xem ra, ta cũng không có lựa chọn khác.
- Thiếu niên, bổn quân chủ muốn nghe một câu thệ ngôn của ngươi.
- Có thể.
Giang Trần chỉ tay lên trời, nghiêm mặt nói.
- Giang Trần ta, dùng Thiên Địa thệ ngôn, tương lai chắc chắn toàn lực trợ giúp Kim Ấn Quân Chủ thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn. Trong một vạn năm, nếu không thành, liền để Kim Ấn Quân Chủ dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cho hắn đạt được tự do. Nếu như vi phạm thệ ngôn hôm nay, trời tru đất diệt.
Kim Ấn Quân Chủ nghe xong thệ ngôn, gật gật đầu, hai tay mở ra, tất cả Nguyên Từ kính lập tức hóa thành đạo đạo hào quang, biến mất vô tung vô ảnh.
- Giang Trần, chuẩn bị sẵn sàng. Theo như quy định, ngươi còn phải tiếp ta một kích. Bất quá, một kích này, ta sẽ áp chế đến một thành lực lượng. Nếu như ngươi ngay cả một thành lực lượng cũng kháng không nổi, vậy ngươi không xứng với Nguyên Từ Kim Sơn.
Hai chân của Kim Ấn Quân Chủ như là trụ lớn, bước ra vài bước, phảng phất như một ngọn núi lớn di động, khí thế bức người.
Kim Ấn Quân Chủ đã nghĩ thông suốt, như vậy một thành công lực này, chỉ là trở ngại quy củ do nguyên chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn định ra.
Nếu như không tiến hành theo quy củ, vi phạm ý chí của nguyên chủ nhân, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tan thành mây khói, Chân Linh tan rã, cũng chỉ có thể chờ đợi lần thức tỉnh tiếp theo.
Hai chân vừa thô vừa to như trụ trời, cấp tốc vọt tới trước, giẫm trên mặt đất rầm rầm rầm, toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn như run rẩy lên.
- Xem quyền.
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ bạo phát, đấm ra một quyền.
Mặc dù chỉ là một thành công lực, nhưng ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một quyền ẩn chứa Linh lực tinh hoa của Nguyên Từ Kim Sơn này, vẫn để cho không khí chung quanh đọng lại.
Giang Trần chỉ cảm thấy trước mặt giống như có một ngọn núi lớn đánh tới, hơn nữa là một ngọn núi đao bộc lộ tài năng.
Cười khổ một tiếng, không thể không cảm thán thực lực của Kim Ấn Quân Chủ này biến thái. Cho dù áp chế đến một thành công lực, nhưng uy lực một quyền này, như cũ không phải là Tiên cảnh tam trọng có thể trực diện chọi cứng.
Băng Hỏa Yêu Liên xuất hiện, chỉnh tề sắp xếp, cánh hoa cực lớn như khí tường dẻo dai, sinh sinh ngăn lại uy lực một quyền này.
Phanh...
Sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên bị một quyền vô kiên bất tồi kia oanh bay.
Nhưng mà, cánh hoa dẻo dai mười phần, lại hoàn toàn hóa giải quyền cương cường đại.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ cường đại, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên với tư cách Linh thể Top 5 Chư Thiên, cũng không phải hư danh nói chơi.
Tuy trước mắt trình độ tiến hóa không bằng Kim Ấn Quân Chủ, nhưng mà dùng sáu đánh một, hơn nữa một quyền của Kim Ấn Quân Chủ chỉ có một thành công lực, cho nên tuy Băng Hỏa Yêu Liên ở trên khí thế thua một tí, nhưng bản thể lại không có bị thương tổn.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ nhìn sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên, lại giơ nắm đấm của mình lên nhìn nhìn, vẻ mặt kinh ngạc
- Giang Trần, hoa sen này của ngươi, có chút cổ quái.
Giang Trần cười cười:
- Ngươi chớ xem thường hoa sen này, nếu để cho nó tiến hóa đến hình thái Chung Cực, coi như trạng thái ngươi đỉnh phong, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Nếu Băng Hỏa Yêu Liên tiến hóa đến đỉnh phong, ngay cả đại năng ở Chư Thiên vị diện cũng sẽ đau đầu, Kim Ấn Quân Chủ này cuối cùng chỉ là một Linh thể của Nguyên Từ Kim Sơn, đỉnh phong đối chiến đỉnh phong, thật đúng là không phải đối thủ của Băng Hỏa Yêu Liên.
- Lợi hại như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ tắc luỡi.
- Băng Hỏa Yêu Liên, ở trong Chư Thiên vị diện, nó cũng có thể xếp vào Top 5. Ngươi cảm thấy nó có lợi hại hay không?
Giang Trần cười ha hả hỏi lại.
- Top 5Chư Thiên?
Kim Ấn Quân Chủ trợn mắt há hốc mồm, thì thào thở dài.
- Giang Trần, như vậy xem ra, ngươi thật đúng là yêu nghiệt a. Ngươi như vậy mà là một Tiên cảnh tam trọng sao? Một ít Nguyên cảnh, chỉ sợ cũng không hiểu nhiều, không có trang bị tốt như ngươi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, lại hỏi:
- Nguyên Từ Chi Tâm ở đâu?
Kim Ấn Quân Chủ ngẩng đầu, lớn tiếng nói:
- Yên tâm đi, ngươi đã thông qua khảo hạch, theo như ý chí của nguyên chủ nhân, Nguyên Từ Kim Sơn này liền truyền thừa cho ngươi. Nguyên Từ Chi Tâm, ở chỗ này.
Kim Ấn Quân Chủ nói xong, hai tay bỗng nhiên chấn động, hai cánh tay ở trong kim quang lăn tăn không ngừng biến hóa, không bao lâu, liền biến thành hai thanh lợi kiếm lành lạnh.
- Khai...
Hai tay vung lên, lợi kiếm hóa thành một đạo kim quang, thiết cắt mặt đất.
Một khe hở chậm rãi xuất hiện, không ngừng biến lớn.
Trong khe hở, kim quang trùng thiên, như mặt trời chiếu rọi, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần thánh.
← Ch. 0296 | Ch. 0298 → |