Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0385

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0385: Tin tức ngoài ý muốn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Một khi đóng cửa, những người bọn hắn, liền bị phong tỏa ở trong Bất Diệt Linh Sơn, trừ khi có người từ bên ngoài mở ra lần nữa.

Nếu không, bọn hắn ai cũng ra không được.

Tứ đại lão tổ bay đi, rất nhanh liền đi tới chỗ trận pháp.

Tốc độ của Truy Dương Tôn Giả nhanh nhất, ba người khác trước sau bay đến.

- Như thế nào?

Băng Lam Tôn Giả hỏi Truy Dương Tôn Giả đến sớm nhất.

Sắc mặt Truy Dương Tôn Giả tái nhợt, đầy vẻ khó tin, ở bốn phía trận pháp nhìn một hồi, cơ bắp trên mặt có chút co rúm, chỉ cảm thấy miệng phát khổ, lẩm bẩm nói:

- Trận pháp bị phá hư rồi.

Ba Đại tôn giả khác vội vàng thăm hỏi, sau khi xem, sắc mặt cả đám đều đại biến.

- Chết tiệt, là ai làm?

Cửu Sư Tôn Giả chửi ầm lên.

- Chúng ta bỏ ra một cái giá lớn như vậy, mở ra Bất Diệt Linh Sơn, ít nhất có thể duy trì ba năm. Trận pháp này, bị phá hủy một nửa. Chiếu như vậy xem, Bất Diệt Linh Sơn này, nhiều lắm chỉ có thể duy trì nửa năm nữa.

Bốn người ở đây, đều là người mạnh nhất của liên minh 16 nước, nhưng giờ phút này, cả đám lại tràn đầy kiêng kị.

Hiển nhiên, có thể phá hư căn cơ trận pháp này, tuyệt đối là tồn tại mà ngay cả bọn hắn cũng kiêng kị.

- Chẳng lẽ là sinh linh cường đại trong Viễn Cổ di cảnh?

Băng Lam Tôn Giả hỏi.

- Không có khả năng, mặc dù Viễn Cổ di cảnh này có sinh linh cường đại, cũng không có khả năng thức tỉnh. Từ khi truyền thừa đến nay, không có năng lượng cường đại cung ứng, những sinh linh cường đại kia, hoặc là vẫn lạc, hoặc ngủ say, sẽ không thể nào đi ra hoạt động

Cửu Sư lão tổ bác bỏ suy đoán của Băng Lam Tôn Giả.

- Vậy chẳng lẽ là con người làm ra?

Thiên Diệp Tôn Giả hít sâu một hơi, ngữ khí lộ ra kiêng kị.

Con người làm ra?

Tứ Đại Tôn Giả nghĩ đến khả năng này, biểu lộ cả đám càng thêm ngưng trọng.

Trong viện của Giang Trần, cảm nhận được xu thế dao động dần dần ngừng lại, tuy trong lòng không rõ ràng cho lắm, nhưng không có ý sợ hãi gì.

Đã trải qua mấy lần sinh tử đại kiếp, Tâm lực của Giang Trần đã tăng lên tới một loại trình độ mà không phải ngoại vật có thể quấy nhiễu.

Cũng không lâu lắm, Phệ Kim Thử Vương chui ra ngoài.

- Trần thiếu, dưới mặt đất không có phát hiện dị động gì, hẳn không phải địa chấn của bản thân sơn thể. Có lẽ, là trận pháp cấm chế bên ngoài Bất Diệt Linh Sơn chấn động?

Phệ Kim Thử Vương hiển nhiên biết rõ Bất Diệt Linh Sơn này cường đại, biết rõ ở rất nhiều địa phương của Bất Diệt Linh Sơn đều có Viễn Cổ cấm chế cường đại, cho nên cũng không dám chui loạn.

Giang Trần ở trong nội viện suy tư một lát, cảm thấy nếu việc này là cấm chế trận pháp chấn động, vậy mình cũng bất lực

- Những sự tình này, không phải sự tình ta quan tâm, không cần để ý. Ta chỉ cần chuyên tâm tu luyện, trời muốn sụp xuống, cũng có bốn đại tông môn chống đỡ.

Vào phòng, Giang Trần tiếp tục khoanh chân ngồi, bắt đầu tu luyện.

Tự lần trước sau khi đột phá Tiên cảnh ngũ trọng, Giang Trần phảng phất mở ra vô số đại môn linh cảm, lĩnh ngộ đối với võ đạo, có thể nói là tiến nhập kỳ giếng phun.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, vô số chèn ép, đến từ khu giám khảo, đến từ thiên tài đỉnh cấp tông môn, những chèn ép này hình thành đại thế, đều bị Giang Trần hóa thành động lực, để cho hắn càng thêm tiến bộ.

Lúc này, cách hắn tiến vào Thiên Linh khu, đã hơn hai tháng. Mà điểm tích lũy của hắn cũng đạt tới 3360 điểm.

Số điểm này, đã xâm nhập Top 10, cách Lôi Cương Dương cao nhất, cũng không quá đáng là ba bốn trăm điểm mà thôi.

Chiếu tốc độ kia, kỳ khảo hạch này còn lại hai ba mươi ngày, Giang Trần tuyệt đối có nắm chắc siêu việt Lôi Cương Dương, trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng.

- Võ đạo chi lộ, như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối. Tốc độ trùng kích của ta như vậy, bọn người Lôi Cương Dương kia tất nhiên là sẽ không ngồi chờ chết, sẽ không ngồi đợi ta đi siêu việt bọn hắn. Kế tiếp, nhất định sẽ có rất nhiều phản công. Phản công lớn nhất, hẳn là khiêu chiến ta trên lôi đài tỷ võ.

Lần kia Giang Trần độc xông Chí Cao Phong Hội, cố tình lĩnh giáo thực lực của Lôi Cương Dương thoáng một phát.

Không thể không nói, Lôi Cương Dương kia có tu vi Tiên cảnh thất trọng, không phải hư danh nói chơi. Giang Trần tự hỏi, muốn thắng người này, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.

Bất quá gặp được trên lôi đài, Giang Trần có rất nhiều đòn sát thủ, muốn liều đến thế hoà, lại có hi vọng.

- Lôi Cương Dương kia dùng xu thế long đầu hiệu lệnh thiên tài khác, xem ra, tuy Long Cư Tuyết là Tiên Thiên thân thể, lại còn không có vượt qua Lôi Cương Dương. Tu vi cảnh giới của nàng, nhiều lắm là ngang hàng Lôi Cương Dương. Bất quá dù vậy, ta cũng phải tiếp tục cố gắng.

Tuy Giang Trần rất xem trọng Lôi Cương Dương, lại không có coi hắn là số mệnh chi địch.

Nhưng Long Cư Tuyết bất đồng.

Long Cư Tuyết là Tiên Thiên thân thể, tụ tập tất cả số mệnh cùng tài nguyên của Tử Dương Tông, nữ nhân này, mới thật sự là họa lớn trong lòng.

Nếu như mình không thể chém giết nàng trên lôi đài, như vậy trước khi tiến vào Nguyên cảnh, muốn tru diệt nàng, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.

Không phải Giang Trần tự coi nhẹ mình, mà là Tử Dương Tông kia, quá xem trọng Long Cư Tuyết rồi.

Truy Dương lão quái, càng là một người ngang ngược. Nhìn cái tính cách kia, ai muốn động Long Cư Tuyết, hắn nhất định cường thế trấn áp, tuyệt đối sẽ không nương tay.

Cho nên, lôi đài luận võ, đây là cơ hội duy nhất của Giang Trần.

Nhưng nếu muốn diệt sát Long Cư Tuyết trên lôi đài, lại không phải dễ dàng như vậy.

Nữ nhân này so với mình mà nói, ưu thế cũng rất rõ ràng. Tiên Thiên thân thể, tài nguyên vô số, chỉ hai thứ này, cũng không phải là Giang Trần trước mắt có thể so sánh.

Nếu không phải Giang Trần có trí nhớ kiếp trước, cùng một ít thu hoạch sau khi lớn mật mạo hiểm, chỉ sợ sẽ bị Long Cư Tuyết kéo ra chênh lệch rất xa.

- Tu luyện, phải càng điên cuồng tu luyện.

Giang Trần ý thức được, nếu muốn tru sát Long Cư Tuyết trên lôi đài, nhất định phải để cho mình trở nên càng mạnh, càng có nắm chắc hơn nữa.

Trước mắt đối với Giang Trần mà nói, bức thiết muốn tăng lên nhất không phải vũ kỹ, mà là tu vi.

Tuy hiện tại hắn là Tiên cảnh ngũ trọng, nhưng mà cái tu vi này, ở Thiên Linh khu, nhiều lắm chỉ xếp hạng trung đẳng.

Tại Thiên Linh khu, Tiên cảnh thất trọng như Lôi Cương Dương, chỉ sợ có bốn năm cái, mà Tiên cảnh lục trọng, theo thời gian trôi qua, cũng sẽ không ngừng tăng nhiều.

Tuy Giang Trần vượt cấp khiêu chiến không có bất kỳ áp lực, nhưng mà, Tiên cảnh ngũ trọng chống lại Tiên cảnh thất trọng, nhảy liền hai cấp, cuối cùng là ở vào hoàn cảnh xấu.

Bởi vì, những thiên tài đỉnh cấp kia, tu vi càng cao, khẳng định cũng sẽ có rất nhiều đòn sát thủ, với tư cách tồn tại kiệt xuất nhất tông môn, bọn hắn không có khả năng không có một chút át chủ bài.

Cho nên, động lực tu luyện của Giang Trần là phi thường bức thiết.

Nếu như là đối thủ cùng cấp bậc, Giang Trần tuyệt đối có thể khinh thường, thậm chí không tốn sức phá hủy. Dù đối phương có nhiều đòn sát thủ, Giang Trần cũng không sợ hãi.

*****

- Nữ nhân Long Cư Tuyết này, hiện tại đã là Địa Linh cảnh đỉnh phong, Tiên cảnh lục trọng rồi. Nếu để cho nàng phá tan gông cùm xiềng xích của Địa Linh cảnh, tiến vào Tiên cảnh thất trọng, trở thành Thiên Linh cảnh cường giả, ta muốn giết nàng, phiền toái sẽ càng lớn.

Giang Trần đang suy nghĩ, bỗng nhiên ngoài cửa sổ bắn vào một đạo lưu quang, là một đạo Truyền Âm Phù.

- Tất cả Võ Giả, đến Thiên Linh quảng trường tập hợp.

Đây là mệnh lệnh cao nhất, tất cả Võ Giả nhận được thông tri, đều không thể lãnh đạm, phải trước tiên đuổi tới quảng trường tập hợp.

Giang Trần ngẫm nghĩ một lát, nghĩ thầm hẳn là địa chấn vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì?

Thân hình Giang Trần bắn ra sân nhỏ, hướng quảng trường bay đi.

Lục tục ngo ngoe, tất cả Võ Giả cơ hồ đều đến đủ.

Trên mặt mỗi giám khảo cũng treo ý ngưng trọng, tựa hồ gặp phải đại sự gì.

Rất nhanh, cự đầu của bốn đại tông môn cũng lục tục đuổi tới. Thậm chí Tứ Đại Tôn Giả cũng chạy đến, trên mặt mỗi người, hoặc nhiều hoặc ít đều cất dấu tâm sự.

- Chư vị, Tứ Đại Tôn Giả có sự tình quan trọng muốn tuyên bố, đều yên lặng.

Một gã giám khảo đứng ở phía trước, bàn tay lớn chúi xuống, ý bảo mọi người yên lặng.

Tứ Đại Tôn Giả nói chuyện? Hơn nữa còn là sự tình quan trọng? Chứng kiến trên mặt Tứ Đại Tôn Giả, cũng đầy vẻ ngưng trọng, tất cả người khảo hạch đều yên tĩnh lại.

Truy Dương lão tổ mở miệng trước tiên:

- Chư vị, trước đó toàn bộ Bất Diệt Linh Sơn, xuất hiện chấn động cực lớn, tin tưởng các ngươi cũng cảm ứng được.

Tất cả người khảo hạch đều gật đầu, trong nội tâm cả đám đều nghĩ, hẳn là xảy ra đại sự gì? Bằng không thì sao Tứ Đại Tôn Giả đều bị kinh động?

- Việc này, chúng ta cũng không muốn giấu diếm. Căn cứ quan sát của chúng ta, trận pháp dưới Bất Diệt Linh Sơn, bị người công kích. Chúng ta cung cấp Linh Thạch Linh lực, vốn có thể làm Bất Diệt Linh Sơn này mở ra ba năm. Hiện tại, trận pháp bị người công kích, thời gian mở ra bị áp súc ít nhất một nửa, thậm chí hơn nữa. Căn cứ chúng ta phỏng đoán, Bất Diệt Linh Sơn này, nhiều lắm chỉ có thể chèo chống nửa năm.

- Cái gì?

Lần này, các thí sinh đều ngây ngẩn cả người, toàn trường nghị luận nhao nhao.

- Trận pháp bị người công kích? Chúng ta ở chỗ này tu luyện, không phải sẽ sớm đi ra sao?

- Không thể nào? Nơi này ưu việt như thế, thực không bỏ được ly khai a.

- Đúng vậy, ta còn muốn tu luyện trọn ba năm, tranh thủ trùng kích Thiên Linh cảnh thoáng một phát, chẳng lẽ kế hoạch của ta, phải ngâm nước nóng sao?

Hiện trường một mảnh gào thét, hiển nhiên đều bị tin tức này đả kích rồi.

Mặc dù là những đỉnh cấp thiên tài như Lôi Cương Dương cùng Long Cư Tuyết, nghe được tin tức này, sắc mặt cũng hơi đổi, hiển nhiên đối với tin tức bất thình lình kia, cảm thấy hết sức kinh ngạc.

Giang Trần nghe vậy, cũng thầm giật mình:

- Trận pháp bị công kích? Trong Bất Diệt Linh Sơn này, chẳng lẽ còn có sinh linh cường đại hơn? Nếu như thế, hôm nay công kích, ai có thể bảo chứng về sau sẽ an toàn?

Bất quá, những nghi vấn này, Giang Trần chỉ nghĩ trong đầu, lại không có nói ra. Hắn biết rõ mình người nhỏ, lời nhẹ, không có quyền lên tiếng, dứt khoát mặc kệ rồi.

Ba năm cũng tốt, một năm rưỡi cũng thế, dù sao trời sập xuống còn có bốn đại tông môn gánh.

Truy Dương lão tổ lớn tiếng nói:

- Tứ Đại Tôn Giả chúng ta thương lượng thoáng một phát, không thể không nói cho mọi người, kế hoạch khảo hạch ba năm, phải thay đổi một chút. Vốn là ba năm, phải áp súc đến một năm.

- Cái gì? Một năm?

- Ba năm biến thành một năm, rút lại thật lợi hại a? Không phải nói có thể kiên trì một năm rưỡi sao?

- Đúng vậy a, một năm quá ít. Hiện tại đã hơn tám tháng, nói như vậy, thời gian chúng ta ở chỗ này, chỉ còn lại có ba bốn tháng sao?

Người khảo hạch đều nhao nhao kêu lên.

- Câm miệng.

Truy Dương lão tổ hét lớn, khí thế như cầu vồng chúi xuống, như thủy triều ầm ầm đánh úp lại, bao trùm tất cả thanh âm ầm ĩ phía dưới.

Tất cả Võ Giả, tâm thần đều chấn động, ngoan ngoãn câm miệng.

- Chúng ta định một năm, tự nhiên có đạo lý của chúng ta. Công hiệu của trận pháp này, chỉ còn lại một nửa, thậm chí còn không đến. Cho nên, chúng ta chỉ có thể cho các ngươi khảo hạch một năm. Một năm vừa đến, phải tuyển ra danh sách 64 người, sau đó tiến hành giác trục cuối cùng, tuyển ra 16 người mạnh nhất.

Trận chung kết cuối cùng, giác trục 16 người mạnh nhất, cũng đồng dạng cần có thời gian. Đây là khâu quan trọng nhất, bốn đại tông môn tự nhiên không có khả năng qua loa hoàn thành.

Cho nên, khảo hạch một năm, thời gian còn lại, toàn bộ lưu cho trận chung kết cuối cùng.

Dù sao, bốn đại tông môn tuyển bạt, cuối cùng nhất vẫn là vì trận chung kết, quyết ra 16 người mạnh nhất, cung cấp hạt giống tốt nhất cho bốn đại tông môn bồi dưỡng Nguyên cảnh cường giả.

- Từ giờ trở đi, các ngươi chỉ có ba bốn tháng thời gian, kỳ khảo hạch này chấm dứt, còn có kỳ thứ tư. Sau đó, chúng ta sẽ chọn ra 64 người mạnh nhất, tiến hành giác trục cuối cùng.

Truy Dương Tôn Giả ngữ khí bá đạo:

- Cái này là sự thật, có thể tiếp nhận, hiện tại trở về tu luyện, nắm chặt từng phút từng giây còn lại. Không tiếp nhận, hiện tại có thể cút ra Bất Diệt Linh Sơn.

Nguyên Cảnh Tôn Giả bão nổi, còn thực không có người nào dám nói nữa chữ không, tuy trong nội tâm không ít người không vui, thế nhưng mà đại thế như thế, ngay cả Tứ Đại Tôn Giả cũng không có lực vãn hồi, dù bọn hắn lại không vui, thì thế nào đây?

Giang Trần nghe vậy, như có điều suy nghĩ. Hiện tại đã qua tám chín tháng, một năm, cũng còn lại không bao nhiêu.

- Thật đúng là ngoài ý muốn không ngừng, trước kia ta còn cảm thấy thời gian không đủ dùng, hiện tại xem ra, thời gian càng gấp gáp rồi. Chỉ còn lại ba bốn tháng, tất cả mọi người khẳng định đều điên cuồng tu luyện. Kế hoạch của ta, nhất định phải nắm chặt.

Giang Trần nghe nói ba năm khảo hạch, trực tiếp áp súc đến một năm, cũng biết áp lực cực lớn.

Ba năm, hắn tự hỏi trùng kích Tiên cảnh thất trọng không có vấn đề gì, thậm chí có thể cao hơn.

Thế nhưng mà, hiện tại đột nhiên nhận được tin tức, thời gian chỉ còn lại ba bốn tháng. Ba bốn tháng sau, liền giác trục cuối cùng.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cảm thấy áp lực đập vào mặt.

Tứ Đại Tôn Giả hiển nhiên không có hứng thú giải thích thêm cái gì. Đến cấp bậc bọn hắn, đã hoàn toàn có thể bỏ qua cách nhìn cùng tâm tính của người phía dưới.

Bọn hắn muốn làm, là quyết định có lợi cho đại cục.

Mà người phía dưới có thể làm, là phục tùng, tuyệt đối phục tùng.

Giang Trần nghe chỉ chốc lát, thấy sự tình không thể vãn hồi, liền không hề dừng lại, lặng yên lui ra, phi tốc trở về tiểu viện của mình.

Giang Trần cảm thấy thời gian cấp bách, đã không có nửa giây có thể lãng phí.

Về tới cửa, Giang Trần khoan thai nhìn xuống phía dưới, đó là vị trí Địa Linh khu, Giang Trần khẽ thở dài:

- Lưu Văn Thải, Lục Tiểu Bàn, nếu như các ngươi không chịu thua kém, cái này đồng thời là cơ hội cuối cùng của các ngươi. Nếu như các ngươi không cách nào nhảy vào Thiên Linh khu, về sau liền không có cơ hội rồi. f


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)