Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0534

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0534: Sát ý không hiểu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Đây cũng không phải Giang Trần tự biên tự diễn. Đối với những cao thủ dụng độc này, Giang Trần không lọt vào mắt. Hắn đối với độc, là hoàn toàn miễn dịch, nơi nào sẽ sợ Vệ Khánh?

Nói sau, lần này Giang Trần tới, ngoại trừ Kim Dực Kiếm Điểu ra, Linh thú cường đại khác đều mang đến. Long Tiểu Huyền, Phệ Kim Thử nhất tộc, Thượng Cổ Kim Thiền, đây đều là át chủ bài của Giang Trần.

Lần này hắn đến Huyễn Ba Sơn, chính là vì càn quét mà đến. Nhất là Phệ Kim Thử nhất tộc, chính là vì chuẩn bị chuyển không Linh Dược của Huyễn Ba Sơn.

Mà Long Tiểu Huyền, thì là kim bài đả thủ của hắn.

Dù sao Long Tiểu Huyền ở Mộc Linh tuyền cũng ngốc phiền rồi, vừa vặn dẫn hắn đi ra thông khí, trải nghiệm, bản thân Long Tiểu Huyền là cầu còn không được.

Thấy Giang Trần tự tin như vậy, Lăng Bích Nhi cũng không nên nói cái gì. Nội tâm lại hạ quyết tâm, nếu như tiến vào Huyễn Ba Sơn, dù trễ nãi ngắt lấy Linh Dược, cũng nhất định phải nghĩ biện pháp bảo hộ Giang Trần không bị Vệ Khánh trả đũa.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Huyễn Ba Đại Điện vang lên tiếng chuông tụ tập, những thiên tài tán lạc ở các nơi kia, lại một lần nữa về tới đại điện.

Sáu Tứ phẩm tông môn ở hàng thứ nhất, địa vị hiển hách.

Mà hai mươi Ngũ phẩm tông môn, chỉ có thể ở hàng thứ hai, bất kể là cự đầu, hay là đệ tử tông môn, đều thấp điều trung thực.

Mà tông chủ của sáu đại tông môn, thì ngồi trên đài cao, địa vị hiển hách.

Đan Trì cung chủ bởi vì tư lịch cạn nhất, tu vi tạm thời cũng yếu nhất, cho nên xếp cuối trong sáu đại tông môn.

Nhưng mà, không có ai bởi vì Đan Trì cung chủ ngồi ở ghế cuối, mà dám xem thường hắn.

Bởi vì, ai cũng biết, tông chủ ngồi ở ghế cuối kia, sau trăm năm, có nhiều khả năng một lần hành động siêu việt những người khác, ngồi trên thủ tọa của sáu đại tông môn.

Dù sao, những cự đầu tông môn đang ngồi ở đây, ngoại trừ Đan Trì, nhỏ tuổi nhất, cũng vượt qua hai trăm.

Mà Đan Trì, cách 100 tuổi cũng còn không ít. Cái tuổi này, ở trong kiếp sống võ đạo, kỳ thật vẫn là thời kì thiếu niên mà thôi.

Qua hai trăm tuổi, mới có thể tính toán tiến vào thời kì thanh niên.

Cùng địa vị của Đan Trì cung chủ bất đồng, bởi vì Đan Càn Cung ở giới trước xếp hàng thứ nhất, tuy là thắng hiểm, nhưng ít ra bảo trụ vị trí thứ nhất.

Cho nên, ở trong sáu đại tông môn, lại xếp hạng thủ tịch.

Cái này để cho Mộc Cao Kỳ cảm thấy cực kỳ rung động, cũng cảm giác tự hào mười phần. Mà Thẩm Thanh Hồng quen trang bức, vĩnh viễn ưa thích bày ra một bộ bình tĩnh.

Trong đầu Lăng Bích Nhi đều là Mê Thần Chướng của phụ thân, đối với bài vị, cảm xúc cũng không lớn. Có lẽ ở nàng xem ra, Đan Càn Cung dùng đan đạo lập tông, bài danh thủ tịch thiên kinh địa nghĩa. Nếu như không xếp thứ nhất mới là việc lạ.

Duy chỉ có Giang Trần, tâm tư đã sớm bay đến Huyễn Ba Sơn, bắt đầu mặc sức tưởng tượng cảnh đại càn quét.

Tuy nói Huyễn Ba Sơn đan đấu, nhưng trên thực tế, trọng tài vẫn là mấy tông chủ của sáu đại tông môn.

Đương nhiên, tất cả mọi người là nhân vật thành danh, đều là một phương cự đầu, làm trọng tài ngược lại không đến mức sẽ đi ăn gian.

Đan Trì cung chủ với tư cách quán quân giới trước, phụ trách lên tiếng.

- Chư vị, Huyễn Ba Sơn, không chỉ là một tòa Linh Dược Thánh Sơn, càng đại biểu cho Vạn Tượng Cương Vực truyền thừa, truyền thừa lấy lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực, càng chứng kiến huy hoàng năm đó của Vạn Tượng Cương Vực. Bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, Vạn Tượng Cương Vực tao ngộ tai kiếp, làm cho Vạn Tượng Cương Vực không ngừng suy bại. Đời tu sĩ ta, tiến vào Huyễn Ba Sơn, không đơn thuần là tham dự đan đấu, tiến vào Huyễn Ba Sơn ngắt lấy Linh Dược, càng phải ghi khắc đoạn lịch sử kia, biết hổ thẹn rồi sau đó dũng.

Đan Trì cung chủ nói, lại làm cho mấy đại cự đầu hơi kinh ngạc.

Bọn hắn cho rằng Đan Trì sẽ trực tiếp tuyên bố quy tắc của Huyễn Ba Sơn đan đấu, không nghĩ tới, Đan Trì lại đề cập lịch sử của Huyễn Ba Sơn, càng ánh xạ chuyện cũ khi Vạn Tượng đế quốc suy bại, mượn cái này khích lệ võ giả của Vạn Tượng Cương Vực.

Không thể nói cái này có cái gì không ổn, nhưng mọi người nghe, lại cảm thấy là lạ.

Cũng may, Đan Trì cung chủ cũng không có xâm nhập nói tiếp, mà trực tiếp tuyên bố quy tắc:

- Lần này Huyễn Ba Sơn đan đấu, trưởng lão một tổ, thiên tài tuổi trẻ một tổ. Tất cả lấy top 30 tiến vào Huyễn Ba Sơn. Trải qua khắp nơi thương nghị, lần này phương thức tiến vào, sẽ có chút bất đồng dĩ vãng. Top 10 có thể tiến vào hai mươi ngày; mười một đến hai mươi, thì có thể tiến vào mười ngày; hai mươi mốt đến 30, thì năm ngày cuối cùng mới có thể tiến nhập.

Nói cách khác, Top 10, được hưởng thời gian ngắt tối đa, khoảng chừng hai mươi ngày.

Mười một đến hai mươi, thì phải đợi Top 10 ngắt mười ngày, mới có thể tiến nhập, được hưởng mười ngày thời gian.

Hai mươi mốt đến 30, lại chỉ có thể hưởng năm ngày cuối cùng.

Bởi vậy, khác nhau liền lộ ra.

Đan Trì tiếp tục nói:

- Thiết trí như vậy, là vì tăng lớn cạnh tranh, làm cho Đan sư trình độ bất đồng, đạt được đãi ngộ không cùng cấp bậc, tăng lớn độ khác nhau.

Thiết trí như vậy, kỳ thật càng thêm công bình. Nếu không mọi người như ong vỡ tổ tiến vào, chẳng phân biệt được thành tích tốt xấu, đối với những Đan sư thiên tài kia mà nói, là không công bình.

Đan Trì tuyên bố xong tin tức này, cố ý dừng lại một chút, để cho mọi người tiêu hóa thoáng một phát.

Top 30, nói thật, cạnh tranh vẫn là rất lớn. Nhưng hoặc nhiều hoặc ít, vẫn cho những Ngũ phẩm tông môn kia chút danh ngạch.

Bởi vì tổ trưởng lão cùng tổ thiên tài tuổi trẻ đều có ba mươi danh ngạch, tương đương có 60 danh ngạch.

Dù sao, người dự thi của sáu đại tông môn cộng lại, cũng mới bốn mươi tám người. Dù tất cả bọn hắn tiến nhập top 30, ít nhất cũng dư lại mười hai danh ngạch.

Đương nhiên, với tư cách Tứ phẩm tông môn, khả năng không thể nhập top 30 là không lớn.

Đối với hai mươi Ngũ phẩm tông môn mà nói, tranh đoạt mười hai danh ngạch cuối cùng mới là chính đạo. Muốn đem bàn tính đánh tới trên người sáu đại tông môn, muốn từ trong miệng sáu đại tông môn đoạt thức ăn, hi vọng không lớn.

Hai mươi Ngũ phẩm tông môn, mỗi nhà bốn danh ngạch, tổng cộng tám mươi người. Tám mươi người cướp đoạt mười hai danh ngạch, tương đương gần tám người, chỉ có một người phá vòng vây, loại cạnh tranh này đích thật là rất lớn.

Nhưng mà đối với Ngũ phẩm tông môn mà nói, bọn họ là giận mà không dám nói gì.

Lúc trước thời đại Vạn Tượng đế quốc không có băng diệt, Tứ phẩm tông môn cùng Ngũ phẩm tông môn chênh lệch, cũng không có lớn như vậy, danh ngạch đi Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược, cũng sẽ không chênh lệch lớn như vậy.

Hôm nay, thế cục chỉnh thể của Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ là bị sáu đại tông môn khống chế. Ngũ phẩm tông môn bọn hắn trên danh nghĩa còn có tư cách tham dự, nhưng cơ hồ đã biên giới hóa rồi.

Hơn nữa, xu thế rõ ràng nhất là, con đường Ngũ phẩm tông môn quật khởi, đã bị sáu đại tông môn này ngăn chặn, không có bất luận điều kiện cùng tài nguyên gì đến cung cấp cho bọn hắn quật khởi.

*****

Vân Niết trưởng lão nghe được quy tắc, nói với bảy người dự thi khác của Đan Càn Cung:

- Lần này quy tắc bất đồng, ta hi vọng mọi người không nên lưu thủ, toàn lực phát huy. Nghe nói, lần này đội ngũ dự thi của Tiêu Dao Tông thực lực cân đối, phi thường cao minh; mà Tam Tinh Tông, cũng có lực lượng mới xuất hiện, không thể không đề phòng. Hai nhà này, là kình địch của Đan Càn Cung chúng ta, còn công khai bắn tiếng, muốn thay thế Đan Càn Cung chúng ta lấy vị trí quán quân Huyễn Ba Sơn đan đấu.

Mặc kệ trong Đan Càn Cung có mâu thuẫn gì, một khi đi đến võ đài Vạn Tượng Cương Vực, mọi người là chiến hữu, đều vì địa vị của Đan Càn Cung mà chiến, đồng thời cũng vì lợi ích cá nhân mà chiến.

Tất cả mọi người nhao nhao gật đầu, biểu lộ ngưng trọng.

Phó đường chủ Sư Vọng Nhạc là cái tính tình nóng nảy, hừ nói:

- Tam Tinh Tông tính là cái gì? Bọn hắn có thể có bao nhiêu lực lượng, dám can đảm cùng Đan Càn Cung ta khiêu chiến đan đạo? Ngươi nói Tiêu Dao Tông, lão phu ngược lại còn có mấy phần tin. Tam Tinh Tông ở Huyễn Ba Sơn đan đấu đều là tồn tại trung hạ du. Dựa vào cái gì kêu gào?

Âu Dương Đức cũng khinh thường, cảm thấy nếu như Tam Tinh Tông dám công khai kêu gào, đó là tự rước lấy nhục.

Đối thủ chính thức của Đan Càn Cung, là Tiêu Dao Tông.

Tiêu Dao Tông cũng là đan đạo đại tông, chỉ có điều Tiêu Dao Tông thiên hướng dụng độc giảo quyệt. Nhưng đồng thời, bọn hắn cũng phi thường coi trọng đan đạo, vẫn là kình địch của Đan Càn Cung.

Về phần tông môn khác, Đan Càn Cung không tin có thể đối với bọn họ hình thành uy hiếp gì.

Vân Niết trưởng lão cố ý truyền âm cho Giang Trần:

- Giang Trần, lão phu có một thỉnh cầu. Hi vọng ngươi không chỉ bảo trụ Top 10, mà phải toàn lực phát huy, phát huy tất cả trình độ của ngươi ra. Bởi vì, thành tích cá nhân sẽ gia nhập vào tổng điểm, tổng điểm thì quyết định bài danh chỉnh thể của Huyễn Ba Sơn đan đấu. Hơn nữa, quán quân cá nhân còn có điểm tăng, đối với bài danh Huyễn Ba Sơn đan đấu, có ý nghĩa rất lớn.

Nếu như Vân Niết trưởng lão không đề cập, Giang Trần thật đúng là có ý định bảo trụ Top 10 là tốt rồi. Hắn không muốn ở loại trường hợp này làm náo động quá lớn.

Nói trắng ra, hắn là hướng về phía Linh Dược của Huyễn Ba Sơn đến.

- Giang Trần, tuy Đan Trì cung chủ không có minh xác lệnh ngươi, nhưng trong lòng của hắn, cũng đồng dạng hi vọng ngươi phát huy toàn lực, bảo vệ vị trí quán quân của Đan Càn Cung ta. Bổn tọa mới vừa nhắc sự tình Tam Tinh Tông cùng Tiêu Dao Tông, cũng không phải nói chuyện giật gân. Nhất là Tam Tinh Tông, lực lượng mới xuất hiện, là xác thực. Những người khác không cho là đúng, nhưng bổn tọa lại đạt được một ít phong phanh, lần này Tam Tinh Tông có không ít động tác.

Tam Tinh Tông?

Ánh mắt Giang Trần, kìm lòng không được nhìn bên Tam Tinh Tông một cái.

Mà bên Tam Tinh Tông kia, cơ hồ cùng lúc đó, có một ánh mắt sắc bén, cũng đang bắn qua hắn.

Bốn mắt tiếp xúc tầm đó, ánh mắt kia có một đường sát cơ chợt lóe lên rồi biến mất.

Người này, tựa như một thạch điêu, khuôn mặt đao gọt rìu đục, bình tĩnh tỉnh táo, cho người một loại cảm giác cực kỳ ổn trọng.

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, khí chất người này, để cho hắn có một loại cảm giác cực khác thường nhân.

Sau khi Giang Trần tiến vào Huyễn Ba Đại Điện này, một mực quan sát nhân vật khắp nơi, quan sát thiên tài tuổi trẻ của sáu đại tông môn.

Tuy đây chỉ là Huyễn Ba Sơn đan đấu, nhưng mà thiên tài võ đạo của sáu đại tông môn, ít nhất đến một nửa. Một ít thiên tài đỉnh cấp cũng lộ diện.

Có thể làm cho Giang Trần có chút ấn tượng, cũng không nhiều lắm.

Nhưng người này, trong lúc đó bắn ra một ánh mắt, lại làm cho tâm thần Giang Trần khẽ động. Lại nhìn người này, hắn bình tĩnh như biển cả, không có gợn sóng, như cũ cho người một loại cảm giác thâm bất khả trắc.

- Tam Tinh Tông lại có nhân vật như vậy? Khí chất trên thân người này, có một loại cảm giác siêu nhiên vượt qua Vạn Tượng Cương Vực, loại cảm giác siêu nhiên này, là từ đâu mà đến?

Cùng một Vạn Tượng Cương Vực, thiên tài đỉnh cấp tầm đó, dù có chút chênh lệch, đó cũng chỉ là bốn chín năm mươi mà thôi.

Nhưng người này, lại làm cho Giang Trần cảm thấy, thiên tài đỉnh cấp của Vạn Tượng Cương Vực, cùng người này chênh lệch, ít nhất là cách nhau gấp đôi.

Nếu chỉ như vậy, Giang Trần nhiều lắm là chú ý người này thoáng một phát. Thế nhưng mà, vừa rồi bốn mắt nhìn nhau tầm đó, Giang Trần phát giác được, vậy mà người này hiện lên một tia sát cơ với mình.

Cái này để cho Giang Trần cảm thấy giật mình.

Hắn tự hỏi mình và Tam Tinh Tông không có bất kỳ cùng xuất hiện, mà người này càng là chưa bao giờ thấy qua. Mình cùng người này, có thể có cừu hận gì? Có thể làm cho người này ở lần thứ nhất gặp mặt, liền ôm sát ý với mình?

Trong lòng Giang Trần nghiêm nghị, ẩn ẩn cảm thấy việc này không đơn giản. Về phần đến cùng là nguyên nhân gì, hắn nhất thời không nghĩ ra được.

- Người này có sát ý với ta, không thể không đề phòng a.

Giang Trần âm thầm đề phòng, cũng không cần Thiên Mục Thần Đồng, mà thông qua Thất Khiếu Thông Linh, âm thầm quan sát người này.

Chỉ là, người này che dấu vô cùng tốt, thời điểm thu liễm, tựa như một hồ nước bình tĩnh. Nhưng mà vừa rồi trong nháy mắt đó, làm cho Giang Trần biết rõ, ở dưới bình tĩnh, lại ẩn chứa mạch nước ngầm mãnh liệt, là nhân vật không thể không đề phòng.

- Sư tỷ, những người Tam Tinh Tông kia, ngươi đều nhận ra chứ?

Giang Trần bỗng nhiên quay đầu, thấp giọng hỏi Lăng Bích Nhi.

Lăng Bích Nhi liếc nhìn bên Tam Tinh Tông:

- Nhận thức hai cái, một cái tên Chúc Phi Dương, là cháu ruột Tam Tinh Tông tông chủ; một cái tên Mai Nhược Hi, là nữ đệ tử thiên tài của Tam Tinh Tông. Hai cái khác rất lạ mặt, có lẽ trước kia không lộ mặt qua. Nếu ta bái kiến một lần, sẽ nhớ rõ.

Lăng Bích Nhi có thiên phú đã gặp qua là không quên được, nếu không nàng không có xuất thân hiển hách, làm sao có thể ở thời điểm hai mươi tuổi, liền thành thiên tài Top 3 của Đan Hà Cốc?

Giang Trần làm sơ phân biệt, đã biết rõ người nọ không phải Chúc Phi Dương. Bởi vì Chúc Phi Dương người cũng như tên, vẻ mặt hưng phấn, cùng Tam Tinh Tông Chúc tông chủ ở tướng mạo cùng khí chất, đều cực kỳ tương tự.

Không phải Tam Tinh Tông đệ nhất thiên tài Chúc Phi Dương, lại có khí chất vượt xa Chúc Phi Dương, cái này để cho Giang Trần càng thêm hoài nghi.

- Nếu như là người Bích Nhi sư tỷ quen biết, như vậy sát ý của hắn đối với ta, có lẽ có thể lý giải là vì ngưỡng mộ Bích Nhi sư tỷ, đồng dạng như Vệ Khánh kia. Nhưng mà, người này ngay cả Bích Nhi sư tỷ cũng chưa thấy qua, tất nhiên cùng Bích Nhi sư tỷ chưa từng có xuất hiện chung, tự nhiên không thể nói ái mộ Bích Nhi sư tỷ. Cái địch ý này, hiển nhiên bất đồng Vệ Khánh.

Thế nhưng mà, ngoại trừ chuyện nam nữ ra, đến cùng người này có lý do gì thống hận mình?

Giang Trần nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có hành trình Mộc Linh tuyền, mình cùng đệ tử Tam Tinh Tông đã từng quen biết.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)