← Ch.0549 | Ch.0551 → |
Dưới đài, Vân Niết trưởng lão nghe vậy không tự chủ được mà đứng lên, vẻ mặt rung động.
Với tư cách là cự đầu đan đạo số một số hai trong Vạn Tượng Cương Vực này, sự lý giải của hắn đối với đan dược mà nói thậm chí còn vượt quá Đan Trì cung chủ.
Giang Trần nói ra Vạn Thọ đan, Vân Niết trưởng lão trưởng lão có cảm giác trong đầu nổ một tiếng, vẻ mặt lập tức khiếp sợ. Nhưng mà hắn lại lập tức tỉnh táo lại, hắn ý thức được đây là một việc lớn.
- Đan Trì lão đệ, ngươi làm vậy là có ý gì?
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc của Đại Thánh đường cười ha hả nói:
- Vạn Thọ đan này chúng ta đều lần đầu tiên nghe nói, đang muốn được kiến thức một phen a.
Đan Trì cung chủ cười nhạt một tiếng nói:
- Đan đấu Huyễn Ba sơn đã chấm dứt, một khi đan dược đã đạt tới yêu cầu thì phù hợp với quy tắc của trận đấu. Những thứ khác không còn gì để nói. Mọi thứ không thể từ một suy ra ba được. Trước đó Giang Trần có thành tích tốt, các ngươi lại yêu cầu kiểm tra huyết mạch của hắn. Hôm nay đan dược của hắn đẳng cấp cao, các ngơi lại muốn hắn giải thích lai lịch của đan dược? Chư vị, các ngươi tự hỏi lòng mình xem, đối với một hậu bối trẻ tuổi như vậy là nhẫn tâm ra sao?
Theo góc độ của Đan Trì cung chủ, tự nhiên hắn phải bảo hộ Giang Trần.
Theo Vạn Thọ đan mà Giang Trần miêu tả, không thể nghi ngờ loại đan dược này sẽ tạo ra náo động cực lớn.
Chuyện này đối với Đan Kiền Cung mà nói là một chuyện tốt. thế nhưng đối với Giang Trần mà nói là một chuyện họa phúc tương phùng.
Chỗ tốt tự nhiên là có thể khiến cho Giang Trần dương danh.
Mà chỗ không tốt thì có khả năng mang tới áp lực cho Giang Trần.
Nắm giữ đan phương loại đan dược cao cấp này cùng với phương pháp luyện chế. Giang Trần không thể nghi ngờ chính là nhân vật được săn đón. Chắc chắn sẽ có vô số người dụng tâm kín đáo, sẽ nhìn chằm chằm vào Giang Trần, ra tay với hắn.
Vệ Vô Ảnh âm trầm cười nói:
- Đan Trì lão đệ, ngươi nói vậy là không đúng rồi. Chỉ cần không thẹn với lương tâm thì cần quan tâm tới những hoài nghi này làm gì?
Đan Trì cung chủ chỉ cười lạnh nói:
- Vệ tông chủ, nếu như ngươi không chấp nhận thua trận thì cứ nói rõ. Quán quân đan đấu Huyễn Ba sơn cũng không phải là không cho các ngươi được.
Lời này dường như có lực sát thương vô cùng lớn với Vệ Vô Ảnh, hắn giống như một con mèo bị dẫm phải đuôi mà nhảy dựng lên, nói:
- Đan trì, những lời này của ngươi có ý tứ gì.
- Được rồi.
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc của Đại Thánh đường đứng ra hòa giải, kỳ thực trong lòng hắn tựa như gương sáng, biết rõ Đan Kiền Cung không có khả năng ăn gian. Từ đầu tới đuôi hắn cũng biết rõ, Giang Trần nào có vấn đề gì? Xuất thân, lai lịch của Giang Trần bởi vì Đan Kiền Cung kết minh với Bảo Thụ tông cho nên chuyện này căn bản không phải là bí mật gì, đã sớm được người ta nghe ngóng rõ ràng một hai.
Tiêu Dao tông bới móc là bởi vì muốn cạnh tranh ngôi vị quán quân mà thôi.
Thánh Kiếm cung bới móc là bởi vì là địch nhân từ trước của Đan Kiền Cung.
Hiện tại Vạn Thọ đan này vừa mới xuất hiện, ý niệm duy nhất trong đầu của tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc này chính là nhất định phải đạt được Vạn Thọ đan này.
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc ở trong tứ đại gia tộc của Đại Thánh đường có thực lực mạnh nhất, tư lịch già nhất, nhưng tuổi cũng là lớn nhất.
Dương thọ của hắn kỳ thực cũng không còn nhiều lắm.
Tuy nhiên tu vi của hắn hiện tại xứng với danh xưng đệ nhất nhân trong Vạn Tượng Cương Vực, nhưng mà một đệ nhất nhân không còn bao nhiêu dương thọ cũng không đáng khoe cho lắm.
Cho nên nghe thấy Giang Trần nói tới Vạn Thọ đan, tim hắn là người đập thình thịch lớn nhất.
- Vệ lão đệ, Đan Trì lão đệ, các ngươi bớt tranh cãi đi. Đan đấu Huyễn Ba sơn có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào như vậy, có vấn đề gì được cơ chứ?
Những lời này của tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc rõ ràng là thiên vị Đan Kiền Cung.
Cũng không phải bỗng nhiên trong lòng hắn thiên về Đan Kiền Cung, mà là hắn có chỗ cầu.
Đan Trì cung chủ gật gật đầu nói:
- Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc đã nói như vậy, ta thấy cũng nên tuyên bố đan đấu Huyễn Ba sơn chấm dứt, nên phân phối danh ngạch tiến vào Huyễn Ba sơn a. Nếu như tiếp tục làm ầm ĩ thì còn ra thể thống gì? Đường đường là tông môn tứ phẩm, cuối cùng cũng nên có khí độ của một đại tông môn, không thể giống như tiểu nhân như vậy.
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc cũng biết, muốn Đan Kiền Cung xuất ra Vạn Thọ đan mà nói có chút ép buộc. Cho nên chỉ có thể lén hỏi Đan Kiền Cung rồi giao dịch mà thôi.
Nhưng mà hắn cũng biết nếu như lúc này không để cho Đan Trì cung chủ cao hứng, Đan Trì cung chủ đem Vạn Thọ đan bán cho hắn ta mới là lạ.
- Đúng vậy, Đại Thánh đường ta đối với kết quả của đan đấu này không chút dị nghị. Chúc lão đệ, ngươi thấy thế nào?
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc hiểu rõ, Bắc Minh tông nhất định là ủng hộ Đan Kiền Cung. Trừ Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông ra, cũng chỉ còn lại Tam Tinh tông chưa tỏ thái độ.
Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười khổ nói:
- Thực không dám dấu, trong lòng của ta tuy rằng có rất nhiều nghi vấn, thế nhưng chuyện cho tới hiện tại ta cũng hiểu vẫn nên tiếp nhận sự thực thì hơn. Đã không tìm ra chứng cớ gì, nếu như tiếp tục dây dưa thì cũng chỉ lãng phí thời gian. Còn không bằng nhanh chóng phân phối danh ngạch tiến vào trong Huyễn Ba sơn.
- Có đạo lý, ta thấy kết quả này cứ quyết định như vậy đi.
Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung nhìn Vệ Vô Ảnh. Nhìn thấy Vệ Vô Ảnh dường như cũng không có ý định tiếp tục lên tiếng, hắn than nhẹ một tiếng rồi cũng không nói gì nữa.
Theo như ý định của Uông Kiếm Vũ là muốn dây dưa tới cùng.
Nhưng Thánh Kiếm cung với tư cách là tông môn xếp kế cuối trong sáu đại tông môn, quả thực hắn cũng không có tiền vốn để làm ầm ĩ.
Tông môn tứ phẩm đạt thành nhất trí với nhau, những tông môn ngũ phẩm kia chắc chắc sẽ không có gì dị nghị. Đan Kiền Cung đoạt quán quân, từ đáy lòng bọn họ đã tin phục.
Phân phối danh ngạch ngược lại cũng vô cùng dễ dàng.
Top ba mươi tổ trưởng lão và top ba mươi tổ thiên tài đều nhận được danh ngạch tiến vào trong Huyễn Ba sươn.
Hai top mười đầu của hai tổ có thời gian hai mươi ngày. Mà từ người thứ mười một tới người thứ hai mươi chỉ có mười ngày.
Mà từ người xếp thứ hai mươi tới người xếp thứ ba mươi chỉ có năm ngày.
- Được rồi, đan đấu Huyễn Ba sơn dừng ở đây. Mở ra cấm chế Huyễn Ba sơn còn mất mấy ngày nữa. Mọi người cứ chờ đợi ở đây, trong lúc đó có thể trao đổi với nhau một chút. Căn cứ vào quy tắc những lần trước, trong mấy ngày trước khi cấm chế được mở ra trong chủ sảnh này sẽ tổ chức một ít hội giao dịch nhỏ, mọi người bù đắp chỗ thiếu cho nhau.
Tất cả các đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực đều có điểm mạnh không giống nhau. Tổng thể mà nói, tông môn Tứ phẩm đều có điểm mạnh của riêng mình.
*****
Đại Thánh đường thì có huyết mạch hùng hậu, thực lực mạnh nhất. Thánh Kiếm cung dùng kiếm chứng đạo, kiếm đạo độc tôn. Đan Kiền Cung dùng đan đạo lập tông, đan đạo vô song. Tiêu Dao tông dùng độc có một không hai, vô cùng khó dây vào. Tam Tinh tông giỏi về phù, tinh nguyệt phù chính là loại phù tuyệt nhất trong tông môn. Bắc Minh tông ở phía bắc của Vạn Tượng Cương Vực, có tài nguyên vô cùng phong phú.
Sáu đại tông môn có thể nói mỗi người một vẻ, đều có át chủ bài của riêng mình.
Danh ngạch tiến vào Huyễn Ba sơn, đối với người dự thi của sáu đại tông môn mà nói, cơ hồ không có người nào không được phân phối, vấn đề chỉ là được phân bao nhiêu thời gian mà thôi.
Bên đan Đan Kiền Cung, bốn người của tổ thiên tài đều tiến vào top mười. Cũng chính là nhóm đầu tiên tiến vào, nhận được hai mươi ngày thu hái linh dược.
Bên tổ trưởng lão chỉ có Vân Niết trưởng lão cùng với phó đường chủ Sư Vọng Nhạc tiến vào top mười. Âu Dương Đức và một vị trưởng lão khác chỉ nằm trong top hai mươi, cho nên chỉ có thể là top thứ hai tiến vào.
Sau khi phân phối danh ngạch, nội dung thứ nhất của đan đấu Huyễn ba sơn đã chấm dứt.
Đối với Giang Trần mà nói, nọi dung thứ nhất này chỉ là màn khởi động. Mục tiêu chính thức của hắn chính là tiến vào Huyễn Ba sơn thu hái linh dược.
Huyễn Ba sơn được xưng là đệ nhất sơn của Vạn Tượng Cương Vực, là dược viên tự nhiên của Hoàng thất Vạn Tượng Đế quốc năm đó. Hưởng số mệnh hoàng gia, có thể thấy được Huyễn Ba sơn này tuyệt đối không tầm thường.
- Giang Trần, tới đây một chút.
Đan Trì cung chủ gọi Giang Trần một tiếng. Ở bên người Đan Trì cung chủ còn có Vân Niết trưởng lão, hiển nhiên hai cự đầu này đều có chuyện muốn tìm Giang Trần.
Trở lại chỗ ở, Đan Trì cung chủ đánh ra cách âm tráo chung quanh, lúc này hắn mới mở miệng:
- Giang Trần, hôm nay ngươi có chút xúc động. Vạn Thọ đan kia mặc kệ là thật hay giả, ngươi đều không nên nói ra việc có thể kéo dài thọ nguyên tám trăm năm.
Vân Niết trưởng lão cũng thở dài nói:
- Lời vừa nói ra hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Giang Trần, lời nói của ngươi có thật không? Vạn Thọ đan kia thực sự thần kỳ như vậy sao?
Giang Trần đã dám tuyên bố Vạn Thọ đan dĩ nhiên hắn sẽ dám thừa nhận.
Hắn gật gật đầu, thoải mái thừa nhận nói:
- Vạn Thọ đan đích thực có công hiệu thần kỳ như vậy. Hơn nữa là thứ mà chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể phục dụng. Một khi không tiến vào Thánh Cảnh, phục dụng khỏa đan dược này tất sẽ bạo thể mà bỏ mình. Mà quá Thánh Cảnh phục dụng nó thì tác dụng không lớn, cho dù cũng có thể kéo dài tuổi thọ, thế nhưng nhiều lắm chỉ là ba tới năm năm.
Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão liếc nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên sự kinh hỉ và giật mình không nhỏ.
Hiển nhiên bọn họ bị tin tức mà Giang Trần mang tới làm cho khiếp sợ.
Cũng có thể xác nhận, Vạn Thọ đan này xem ra không phải là cái tên mà Giang Trần bịa đặt ra.
Tuy rằng hai đại cự đầu này đã sớm quen với biểu hiện yêu nghiệt của Giang Trần, thế nhưng mà giờ khắc này trong tâm tư bọn họ vẫn đang quay cuồng không thôi.
Nếu như Giang Trần nguyện ý đem Vạn Thọ đan này hiến cho tông môn, chỉ bằng loại đan dược này cũng đủ để đem đến tài phú vô hạn cho Đan Kiền Cung.
Thậm chí nếu vận khí tốt, trong vài thập niên, Đan Kiền Cung sẽ tiến bước lên tông môn Tam phẩm, đây cũng là chuyện có hy vọng.
Chỉ là muốn Giang Trần đem Vạn Thọ đan cống hiến cho Đan Kiền Cung, những lời này bọn họ sao có thể nói ra được.
Dù sao có thể nói Giang Trần chưa tính là người mà Đan Kiền Cung bọn họ bồi dưỡng được.
Nếu như là đệ tử dòng chính của Đan Kiền Cung, có lẽ bọn họ có thể khiến cho Giang Trần giao ra Vạn Thọ đan. Sau đó cho Giang Trần một ít chỗ tốt, trọng điểm bồi dưỡng Giang Trần.
Thế nhưng mà Giang Trần cũng không phải là dòng chính Đan Kiền Cung, trên con đường nghịch thiên của Giang Trần, Đan Kiền Cung bọn họ chỉ cung cấp một tấm bình phong, cũng không có công lao bồi dưỡng.
Chuyện này khiến cho bọn họ làm sao có thể mặt dày như vậy được.
Giang Trần nhìn thấy biểu hiện của hai người này phức tạp, muốn nói lại thôi, cũng đại khái đã suy đoán ra được suy nghĩ trong lòng bọn họ.
- Cung chủ, Vân Niết trưởng lão, Vạn Thọ đan này ta cũng đã nói ra cho nên cũng không có ý định hưởng một mình. Đan Kiền Cung đối với ta cũng có ơn tri ngộ, nhị vị đối với ta lại có ý dẫn đạo. Ở đây không có người ngoài, khỏa đan dược này coi như ta cống hiến cho tông môn.
Giang Trần chủ động mở miệng cũng làm giảm bớt đi một chút xấu hổ.
Chỉ là như vậy lại khiến cho hai đại cự đầu á khẩu không trả lời được.
Trong đầu bọn họ hiện tại còn đang nghĩ làm thế nào khuyên bảo được Giang Trần, thế nhưng lại không nghĩ rằng Giang Trần lại chủ động mở miệng.
So với Giang Trần, bọn họ cảm thấy đường đường là hai đại cự đầu, phần khí độ này còn thua một người trẻ tuổi.
Đan Trì cung chủ cười khổ nói:
- Giang Trần, ngươi nói như vậy ta và Vân Niết trưởng lão lại cảm thấy xấu hổ không thôi. Cống hiến của ngươi với tông môn rõ như ban ngày. Không nói tới đan đấu Huyễn Ba sơn lần này, ngươi ở trong Đan Hà cốc cũng mang tới một bầu không khí hoàn toàn mới, làm cho đám người trẻ tuổi trong Đan Hà cốc có một tấm gương sáng, mang đến sự cuồng nhiệt và phong độ cho bọn chúng.
Điểm này Vân Niết trưởng lão cũng vô cùng đồng tình, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy vô duyên vô cớ cầm đi Vạn Thọ đan như vậy cuối cùng vẫn có chút ngại ngùng.
- Giang Trần, Vạn Thọ đan quá trân quý, ngươi nhượng lại cho tông môn, chưa chắc đã là chuyện xấu. Nhưng có yêu cầu gì, nếu như ngươi không coi chúng ta là người ngoài thì cú việc mở miệng.
Giang Trần cũng không có nói yêu cầu gì đặc thù, chỉ cần ba thành tiền lời của Vạn Thọ đan này.
Chuyện này khiến cho Đan Trì cung chủ cùng với Vân Niết trưởng lão đều rất là thán phục.
Lợi ích mà Vạn Thọ dang mang tới tuyệt đối là kinh người. Mà Giang Trần chỉ cần ba thành tiền lời, chuyện này so với tặng không không có bao nhiêu khác biệt.
- Giang Trần, ba thành tiền lời, đối với ngươi mà nói quá không công bằng.
Giang Trần cười cười nói:
- Vạn Thọ đan đặt ở trên người ta quả thực có thể vơ vét chút ít, thế nhưng tác dụng phát huy ra lại không nhiều, chỉ làm mập ta mà thôi. Cho Đan Kiền Cung, nếu như có thể mang tới lợi ích cho Đan Kiền Cung, tạo phúc tông môn thì lại là công thiên thu muôn đời. Giang Trần ta cũng không phải là thánh nhân, nhưng ngày đó cũng nghe thấy khát vọng vĩ đại của Đan Trì cung chủ. Trong lòng cũng khâm phục cực kỳ. Dù ta chưa nhất định có thể cùng với Đan Trì cung chủ khai sáng ra một thời đại mới. Thế nhưng cũng nên làm ra một ít lực. Vạn Thọ đan này coi như là một ít lực mà ta xuất ra.
Đan Trì cung chủ hùng tài vĩ lược, một lòng muốn khôi phục sự huy hoàng của Vạn Tượng đế quốc, muốn trọng tổ hoàng thất, nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.
← Ch. 0549 | Ch. 0551 → |