Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0556

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0556: Hiệu quả rung động nhân tâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Nhưng mà Vạn Thọ đan này thần kỳ như vậy, có hiệu quả ngay tức thì như vậy, cho dù những người này có hiểu biết sâu rộng thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy được.

Nhìn qua Hạng Vấn Thiên, cơ hồ tất cả con mắt đều không nháy lấy một cái. Giống như sợ nháy mắt một cái Hạng Vấn Thiên sẽ trở về bộ dáng ban đầu.

Cảnh này nhìn thế nào cũng giống như ảo giác.

Nhưng vô luận là ai, đều rất rõ ràng một điểm, Vạn Thọ đan quả thực có công hiệu nghịch chuyển quang âm.

- Hạng lão ca, chúc mừng a.

Đan Trì cung chủ có phản ứng đầu tiên, tuy rằng giật mình, thế nhưng trong lòng càng thêm cao hứng. Theo biến hóa của Hạng Vấn Thiên, hắn lại nhìn thấy tiền đồ sáng rạng rỡ của Vạn Thọ đan.

Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vang vọng:

- Ha ha, Đan Trì lão đệ, lần này Hạng lão ca ta thiếu nợ Đan Kiền Cung các ngươi một phần nhân tình.

Hạng Tần cũng đi tới trước mặt Giang Trần nói:

- Giang Trần huynh đệ, về sau ngươi chính là huynh đệ của Hạng Tần ta. Ở trong Vạn Tượng Cương Vực, ai dám gây khó dễ với ngươi thì chính là làm khó dễ Hạng Tần ta.

Nói xong Hạng Tần hung hăng trừng mắt, cố ý trừng mắt về phía Uông Hàn và Vệ Khánh.

Hiển nhiên Hạng Tần này hiểu rất rõ, hai gia hỏa này nhất định sẽ ghi hận Giang Trần.

Giang Trần nhìn thấy Hạng Tần này nhiệt tình như vậy, cũng cười nói:

- Hạng huynh khách khí rồi, tiểu đệ quả thực được sủng ái mà lo sợ a.

Hạng Tần có tính cách vô cùng hào sảng, hắn cười nói:

- Huynh đệ, ngươi tuổi còn trẻ như vậy lại có tiềm lực luyện đan như thế. Có rảnh thì thường xuyên tới Đại Thánh đường chúng ta làm khách a.

- Có thời gian ta nhất định sẽ đi bái phỏng Hạng huynh.

Hai người mới quen đã giống như thân thiết, khiến cho Uông Hàn nhìn thấy vậy mà nghiến răng nghiến lợi. Hắn biết rõ Hạng Tần công khai nói như vậy hiển nhiên là muốn cảnh cáo Uông Hàn và Vệ Khánh kia, không nên động vào Giang Trần.

Nhưng mà tuy rằng Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi, đối với Giang Trần lại càng thêm kiên định với việc giết Giang Trần.

Giang Trần này nếu như chưa diệt, nếu như để cho hắn ta phát triển, về sau nói không chừng sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng Thánh Kiếm cung.

Dùng quan hệ đối địch của Thánh Kiếm cung và Đan Kiền Cung, người Đan Kiền Cung càng mạnh, Thánh Kiếm cung bình thường khó có thể bình an sống qua ngày được.

- Hạng lão ca, chúc mừng a.

Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cũng tiến lên chúc mừng nói.

Hạng Vấn Thiên cuối cùng cũng là đệ nhất nhân võ đạo của Vạn Tượng Cương Vực, những người khác không ai dám không cho hắn mặt mũi.

Coi như là Uông Kiếm Vũ trước đó bị quát lớn cũng tiến lên phía trước nói lời chúc mừng.

Cũng may Hạng Vấn Thiên cũng không có truy cứu chuyện trước đó, mỉm cười đáp lại từng người.

Chỉ có Thiên Minh thượng nhân là không vui, vừa rồi cạnh tranh thất bại, hắn là người buồn bực nhất. Thậm chí hắn còn từng hy vọng Vạn Thọ đan này là giả.

Thế nhưng mà sau khi nhìn thấy Hạng Vấn Thiên phục dụng Vạn Thọ đan xong lại có biến hóa to lớn như vậy. Trong lòng Thiên Minh thượng nhân càng cảm thấy mất mát, âm thầm đấm ngực dậm chân.

Nhưng mà hắn cũng biết, so tài lực với tên điên Hạng Vấn Thiên này cuối cùng hắn vẫn không liều mạng được.

- Đan Trì lão đệ, ta nói trước. Khỏa Vạn Thọ đan tiếp theo ra lò ta đặt trước, ai cũng không được đoạt với ta.

Thiên Minh thượng nhân cũng rõ ràng, việc này không nên trách được người Đan Kiền Cung.

Cạnh tranh công bằng thất bại, THiên Minh thượng nhân cũng không thể trách tội bất luận kẻ nào.

Tuy rằng việc này không trách được Đan Kiền Cung, nhưng Đan Trì cung chủ nhìn Thiên Minh thượng nhân vẫn còn có chút áy náy, nói:

- Thiên Minh lão ca, khỏa Vạn Thọ đan tiếp đó sau khi ra lò nhất định là của lão ca.

Thiên Minh thượng nhân lúc này mới cười nói:

- Tốt, tốt. Giá tiền ta cũng không để cho các ngươi chịu thiệt. Hạng lão ca ra bao nhiêu ta cũng ra bấy nhiêu.

Những lời này của Thiên Minh thượng nhân tương đương với việc định giá Vạn Thọ đan, cũng chính là một ngàn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.

Không thể không nói, giá tiền này ít nhất cũng cao hơn gấp đôi.

Nhưng mà đã bán cho Hạng Vấn Thiên và Thiên Minh thượng nhân đều gia cái giá này, giá tiền cho dù cao cũng không thành vấn đề.

Giá cả có cao thế nhưng có thể an tâm về chất lượng.

Dù sao có Hạng Vấn Thiên gần như quảng cáo ngay ở hiện trường, quả thực đúng là không lo không có người mua.

Lại nói, trong đám cự đầu của các đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực chẳng lẽ không xuất ra được một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm.

Một ngàn vạn Nguyên Linh thạch thượng phẩm, mua năm trăm thọ nguyên, cuối cùng vẫn là sinh ý có lợi nhất.

Mặc dù những cự đầu của các tông môn ngũ phẩm kia cũng có không ít người âm thầm động tâm. Tuy rằng cường giả Thánh Cảnh của tông môn ngũ phẩm lại không nhiều lắm, thế nhưng cuối cùng cũng có mấy người.

Mà một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, cường giả cấp bậc tông chủ tông môn ngũ phẩm vẫn cầm ra được. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, nằm trong khả năng, mặc dù sẽ lấy hơn phân nửa tài sản tư nhân của hầu hết bọn họ.

- Đan Trì lão đệ, Chúc mỗ cũng muốn đặt trước một khỏa. Không có vấn đề gì chứ?

Chúc tông chủ của Tam Tinh tông cười ha hả nói.

Đan Trì cung chủ cười nói:

- Vạn Thọ đan này ưu tiên Vạn Tượng Cương Vực chúng ta. Đương nhiên luyện chế khỏa đan dược này cũng không dễ, lúc nào có thể luyện chế ra khỏa thứ hai, lúc nào có thể luyện ra khỏa thứ ba thì không có cách nào cam đoan được trước.

- Ha ha, đợi cũng được. Đợi cũng được.

Chúc tông chủ nhìn thấy Đan Trì cung chủ không có cự tuyệt, vội vàng cười nói.

Người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông là buồn bực nhất. Giang Trần đã nói rõ, Vạn Thọ đan không bán cho Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung.

Bọn họ đều là người sĩ diện, tại sao có thể mở miệng ra yêu cầu được chứ.

Nhất là Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung, giờ phút này tuy rằng là đỏ mắt, thế nhưng hắn cũng biết nếu như mình đứng ra đặt hàng, nhất định sẽ tự rước lấy nhục.

Hắn phất tay áo một cái, miệng hừ lạnh đem người rời đi.

Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông nhìn thấy Uông Kiếm Vũ rời khỏi, trong lòng cười khổ. Hắn biết rõ vừa rồi mình đã đắc tội với Đan Kiền Cung không ít. Lập tức nhìn về phía trưởng lão của bổn tông.

Vô Ngân trưởng lão cười cười, cũng đi tới trước nói:

- Vân Niết đạo hữu, ta và đạo hữu tương giao cũng đã được trăm năm. Vạn Thọ đan này chẳng lẽ sẽ không bán cho Tiêu Dao tông ta đó chứ?

Vân Niết trưởng lão cười nói:

- Đan đạo của Tiêu Dao tông cũng không kém, xưa nay cũng không cần phải mua đan dược từ Đan Kiền Cung chúng ta. Vạn Thọ đan này quý tông tạm thời cũng không có ai cần dùng tới a.

- Đan Trì cung chủ, Nhược Nguyệt tông ta mạo muội đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.

- Đan Trì cung chủ, tiểu đệ cũng muốn đặt trước một khỏa Vạn Thọ đan.

Trong lúc nhất thời, những tông chủ của các tông môn ngũ phẩm kia đều nhao nhao tiến lên. Nhất là những người trước đó có giao tình tốt với Đan Trì cung chủ cũng đều tiến lên.

*****

Hiển nhiên nhân khí của Đan Kiền Cung bình thường cũng không tệ. Những tông chủ tông môn ngũ phẩm này cũng biết Đan Kiền Cung khi buôn bán đan dược vô cùng tốt.

Vô Ngân trưởng lão nhìn qua cảnh này, nói:

- Vân Niết đạo hữu, quý tông không phải tình nguyện bán cho tông môn ngũ phẩm cũng sẽ không bán cho Tiêu Dao tông chúng ta đó chứ?

Vân Niết trưởng lão cũng không phải là không đồng ý, mà Vạn Thọ đan này dù sao cũng là đan phương của Giang Trần. Một khi đan phương lọt vào tay Tiêu Dao tông và Thánh Kiếm cung, hắn thật sự không biết nên nói với Giang Trần như thế nào.

- Vô Ngân đạo hữu, về phần chuyện giao dịch của quý tông và bổn tông, sau đó chúng ta sẽ chậm rãi thương lượng. Việc này quan hệ trọng đại, Vân Niết ta cũng không tiện vượt quyền của Đan Trì cung chủ.

Vân Niết trưởng lão đành mượn cớ chối từ.

Sự tình kế tiếp không cần Giang Trần tham dự.

Tuy rằng hắn luyện chế ra bốn khỏa Vạn Thọ đan, chỉ lấy ra một khỏa hạ phẩm trong đó để đấu giá. Còn có một khỏa hạ phẩm, hai khỏa trung phẩm Vạn Thọ đan, Giang Trần tạm thời không có ý định lấy ra.

Vạn Thọ đan này theo Giang Trần phỏng đoán, coi như là Vân Niết trưởng lão một năm nhiều nhất cũng chỉ luyện chế ra được hai ba khỏa như vậy. Tuyệt đối không có khả năng luyện chế được nhiều.

Vân Niết trưởng lão, theo phỏng đoán của hắn, cảnh giới thần thức cũng chưa chắc có tu luyện Bàn thạch chi tâm và thất khiếu thông linh cường đại như Giang Trần.

Về phần kỹ thuật luyện đan, thì càng không có cách nào so với Giang Trần.

Giang Trần phỏng đoán, Vân Niết trưởng lão nếu như luyện chế, tỷ lệ thành đan sẽ rất thấp. Hơn nữa một năm nhiều lắm chỉ khai lò được một lần tới hai lần.

Nếu nhiều thần thức của Vân Niết trưởng lão tuyệt đối không chịu đựng nổi.

Trừ phi Vân Niết trưởng lão có thể tấn cấp Đan Vương, đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương, mới có thể đạt được chu kỳ ba tháng luyện chế một lần.

Tỷ lệ thành đan khi đó cũng cao hơn một chút. Mỗi một lần ít nhất cũng có xác xuất hai viên thành công.

Dù sao bất luận một Đan Vương nào ở trên phương diện kỹ xảo khi luyện chế đan dược đều khó có thể đánh đồng với cấp bậc Chư Thiên của Giang Trần kiếp trước.

Lăng Bích Nhi nhìn qua mọi người đang tranh nhau đặt hàng Vạn Thọ đan, từ tận đáy lòng thầm cảm thấy cao hứng thay cho Giang Trần. Giang Trần sư đệ này dường như không gì không làm được.

Đột nhiên Lăng Bích Nhi cảm thấy đối với chuyện giải Mê Thần chướng của phụ thân lại càng thêm tin tưởng vài phần.

Mộc Cao Kỳ thì cao hứng bừng bừng, Giang Trần càng phát đạt thì Mộc Cao Kỳ càng cao hứng.

- Trần ca, lần này thực sự phát tài rồi.

Mộc Cao Kỳ tán thưởng không thôi.

- Sao rồi? Ngươi có lưu ý tới những linh dược kia hay không?

Giang Trần hỏi.

Mộc Cao Kỳ cười khổ nói:

- Tất cả mọi người đều chú ý tới Vạn Thọ đan, đau còn tâm tư làm những chuyện này a.

Lúc này Lăng Bích Nhi cũng đi tới, nói:

- Giang Trần sư đệ, chúc mừng đệ a. Từ nay về sau từ trên xuống dưới Vạn Tượng Cương Vực không có ai mà không biết đại danh của Giang Trần sư đệ.

Giang Trần tiêu sái cười nói:

- Chuyện này đệ cũng không muốn nha, nổi danh cũng không có gì là tốt cả.

Nổi danh quả thực vô cùng phiền phức, Giang Trần vừa mới đi ra là lập tức có một đống lớn người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực nhao nhao đi tới chào hỏi hắn.

Có thiên tài của tông môn Tứ phẩm, cũng có thiên tài của tông môn Ngũ phẩm.

Suy nghĩ của mọi người đều không khác nhau là bao. Đều muốn giao hảo với Giang Trần. Dùng thiên phú đan đạo mạnh mẽ của Giang Trần như vậy, ngày sau tất sẽ trở thành một Đan Vương.

Một Đan Vương a, giá trị ở Vạn Tượng Cương Vực quả thực không thể đo lường.

Loại người này cho dù là tông chủ các tông cũng phải kính hắn ba phần. Nếu như thiên phú võ đạo của hắn mạnh một chút, thậm chí còn có hy vọng trở thành truyền kỳ của Vạn Tượng Cương Vực.

Cho nên trừ số ít thiên tài trẻ tuổi cừu thị với Giang Trần ra, cơ hồ tất cả những thiên tài trẻ tuổi đi vào Huyễn Ba sơn đều không bỏ qua cơ hội kết giao với Giang Trần.

Dù không có cách nào trở thành hảo hữu, chỉ cần làm cho Giang Trần quen mặt là tốt rồi.

Bởi vì nguyên nhân như vậy cho nên sau khi Giang Trần trở lại chỗ ở liền dứt khoát đóng cửa không đi ra ngoài. Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian vào những việc khách sáo vô vị.

Thời gian đó không bằng dùng để tu luyện.

Ba ngày sau, trận pháp bên ngoài Huyễn Ba sơn rốt cuộc cũng bị mở ra.

Top mười tổ trưởng lão và tổ các thiên tài sẽ là nhóm đầu tiên được vào Huyễn Ba sơn, có thời gian hai mươi ngày hái linh dược.

Đây chính là phúc lợi của đan đấu Huyễn Ba sơn. Bất luận thu hoạch được cái gì thì bản thân một nửa, tông môn một nửa.

Đương nhiên rốt cuộc cầm bao nhiêu đưa cho tông môn thì phải xem ngươi là người thế nào.

Đan đấu Huyễn Ba sơn khi trước, số lượng chính thức lấy ra cho tông môn kỳ thực không đủ ba thành, nào có được một nửa số lượng.

Đương nhiên tất cả các tông cũng không thể nào hạn chế người tông môn mình. Người làm như thế sẽ trở nên cường đại hơn, cuối cùng cũng sẽ lại tạo phúc cho tông môn.

Cho nên tất cả các tông kỳ thực cũng không hạn chế, hà khắc về chuyện này với môn nhân đệ tử, bằng không mà nói, muốn hạn chế quả thực vô cùng dễ dàng.

Bên ngoài Huyễn Ba sơn lúc này đã tụ tập hai mươi người chuẩn bị tiến vào Huyễn Ba sơn.

Cự đầu sáu đại tông môn phụ trách điều khiển trận pháp Huyễn Ba sơn này.

Trập pháp Huyễn Ba sơn mở ra, một truyền tống trận giống như một cây cầu xuất hiện trước mắt mọi người.

- Đây là cổng truyền tống của Huyễn Ba sơn. Trong tay mỗi người các ngươi đều có ngọc giản, đều là ngọc giản căn cứ vào trận pháp này mà luyện chế ra. Nhớ kỹ kỳ hạn hai mươi ngày. Thời gian vừa tới, trận pháp tự nhiên sẽ truyền tống các ngươi ra ngoài. Khối ngọc giản này nằm trong tay các ngươi. Nếu như gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì, lập tức cầm ngọc giản, cảm ứng truyền tống trận gần đó. Chỉ cần ở gần truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể chủ động rời khỏi. Trong Huyễn Ba sơn này có rất nhiều truyền tống trận. Bất luận là truyền tống trận nào, chỉ cần các ngươi cảm ứng được, là có thể bóp nát ngọc giản rời khỏi.

Ngọc giản này phân phát tới tay mỗi người, kỳ thực chính là vật bảo vệ tính mạng.

Trên Huyễn Ba sơn không có khả năng chỉ có linh dược, tự nhiên sẽ có đủ loại nguy cơ. Nếu như gặp phải nguy cơ không thể chống lại, biện pháp tốt nhất chính là chủ động rời khỏi.

Đương nhiên trong Huyễn Ba sơn tuy rằng có rất nhiều trận pháp truyền tống, thế nhưng cũng không phải khắp nơi đều có. Muốn tìm một truyền tống trận gần đó, nếu như vận khí không tốt, có đôi khi mấy thời thần chưa hẳn đã tìm được một.

Cho nên vào trong Huyễn Ba sơn ngắt linh dược, mỗi một lần đều có một ít người vẫn lạc. Vận khí không tốt, thậm chí có năm xác suất vẫn lạc còn cao tới một phần tư.

Cũng tương đương với việc sáu mươi người vào, cao nhất là có khả ngă sẽ chết hơn mười người.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)