Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0570

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0570: Thánh Kiếm Cung khiến nhiều người tức giận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Quả nhiên, cái này là chỗ trống. Hắn thề nói là sau khi ly khai nơi đây, như vậy trước đó hắn để lộ ra, liền không ở trong Thiên Địa thệ ước rồi. Như vậy Thiên Địa thệ ước của hắn, đã thành phế phẩm.

Tốt một cái trò chơi ngôn ngữ.

Cái gọi là "Sau này người mình bẩm báo, cũng không dùng bất luận hình thức gì tiết lộ bí mật này", cũng không có bất kỳ ý nghĩa.

Chỉ cần trước khi thề nói cho người khác, sau đó người kia đi bẩm báo, lại có quan hệ gì đâu?

Để lộ bí mật, chỉ cần có một người liền có thể làm được.

Mà người này, lại không ở trong phạm vi thiên địa thệ ước.

- Hảo tâm cơ.

Giang Trần không thể không bội phục, những lão gia hỏa này, quả nhiên một cái so với một cái dối trá, không có một cái nào là đơn giản.

Giang Trần âm thầm nhìn Vô Ngân trưởng lão, hiển nhiên, giảo hoạt như Vô Ngân trưởng lão, cũng không có nghe ra Tam Tinh Tông che giấu.

Bởi vì, đánh vỡ đầu Vô Ngân trưởng lão cũng không nghĩ ra, Tam Tinh Tông này dĩ nhiên là chó của Cửu Dương Thiên Tông.

Chỉ có Giang Trần, có ý niệm vào trước là chủ, biết rõ Tam Tinh Tông là phản đồ của Vạn Tượng Cương Vực, mới có thể đi lưu ý thiên địa thệ ước này lưu lại chỗ trống.

Những người khác, dưới tình huống không biết chi tiết về Tam Tinh Tông, làm sao lưu ý được lỗ thủng này?

Hơn nữa, ở trong tiềm thức của mọi người, kỳ thật đều cảm thấy, giữ bí mật là thiên kinh địa nghĩa. Thân là người Vạn Tượng Cương Vực, ai tiết lộ bí mật này, không đơn thuần là vấn đề công địch, mà không khác gì tự sát.

Kẻ thù bên ngoài xâm lấn, tổ bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn sao?

Chờ người của Tam Tinh Tông đều thề hoàn tất, lúc này Hạng Càn trưởng lão mới thoả mãn cười cười:

- Tốt, cửa ải giữ bí mật này, tin tưởng mọi người đều không có nghi vấn.

Nhưng Giang Trần lại truyền âm hỏi Vân Niết trưởng lão:

- Trưởng lão, vốn nên có bốn mươi người, ở đây mới chỉ có ba mươi lăm, còn có năm người không tới a.

Vân Niết trưởng lão lơ đễnh:

- Những người khác có lẽ còn chưa kịp tới, hoặc là đã vẫn lạc?

Giang Trần âm thầm nhắc nhở Vân Niết trưởng lão, thấy Vân Niết trưởng lão không có lĩnh ngộ.

Chỉ phải lại nói:

- Mọi người phát thiên địa thệ ước, đều có chỗ trống. Bọn hắn nói đều là sau khi ly khai nơi đây mới không được tiết lộ, như vậy trước khi đi ra, vạn nhất bọn hắn nói cho đồng bạn không tới khác. Như vậy người không tới kia, liền không ở trong Thiên Địa thệ ước a.

Những lời này nói thanh thanh sở sở, thoáng cái nhắc nhở Vân Niết trưởng lão.

Vân Niết trưởng lão giật mình, bỗng nhiên nói:

- Hạng Càn lão ca, cho tiểu đệ nói hai câu?

Hạng Càn rất cho Đan Càn Cung mặt mũi, cười nói:

- Vân Niết lão đệ có cái gì bổ sung sao?

Hai tông vừa mới làm sinh ý Vạn Thọ Đan, lẫn nhau còn ở vào tuần trăng mật.

Vân Niết trưởng lão nói:

- Hạng Càn lão ca, theo đạo lý, bây giờ là ngày thứ mười ba, vào có bốn mươi người. Mà ở hiện trường, chỉ có ba mươi lăm người. Nói cách khác, còn có năm người không đến. Mọi người hạ Thiên Địa thệ ước, đều nói là sau khi ly khai nơi đây mới không tiết lộ, mà không kể cả trước khi đi ra. Vạn nhất có người ở trước khi đi ra, đã thông tri đồng bạn. Như vậy đồng bạn không tới kia, chẳng phải không ở trong Thiên Địa thệ ước sao? Cái này có tính là một chỗ trống nho nhỏ không?

Lời này của Vân Niết trưởng lão cũng không cố ý nhằm vào ai, nhưng vừa nói ra, lại làm cho tất cả mọi người khẽ gật đầu, cảm thấy lời này rất có lý.

Hạng Càn trưởng lão nghe vậy nao nao, vỗ đùi khen:

- Vẫn là Vân Niết lão đệ cẩn thận, thiếu chút nữa liền bỏ sót một chỗ trống như vậy, tất cả mọi người kiểm lại nhân số một chút, người của tông môn mình không tới, đều trình báo ra. Việc này không phải chuyện nhỏ, không cho phép có chút lỗ thủng.

Hạng Càn trưởng lão là người cực kỳ có nguyên tắc, được Vân Niết trưởng lão nhắc nhở, lập tức phát ra mệnh lệnh.

Giang Trần thấy Hạng Càn trưởng lão coi trọng việc này, trong nội tâm buông lỏng. Chuyện mình nên làm đã làm, nên nhắc nhở cũng nhắc nhở rồi.

Tam Tinh Tông kia cấu kết Cửu Dương Thiên Tông, lại không phải sức một mình Giang Trần hắn có thể thay đổi, Giang Trần cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Xem xét thời thế, chờ cơ hội phù hợp, lại bộc lộ Tam Tinh Tông ra.

Giang Trần cũng âm thầm lưu ý phản ứng của bọn người Tam Tinh Tông, quả nhiên, Vân Niết trưởng lão nói, đầu lông mày của hai trưởng lão Tam Tinh Tông đều xẹt qua một tia mây đen không dễ dàng phát giác. Mà Chúc Phi Dương, càng là lơ đãng nhướng mày.

Chỉ có Mai Nhược Hi, lại nhẹ nhàng gật đầu, hiển nhiên đối với Vân Niết trưởng lão đề nghị có chút nhận đồng.

- Xem ra, Mai Nhược Hi là mơ mơ màng màng, cấp bậc còn chưa đủ.

Giang Trần từ phản ứng của người Tam Tinh Tông, cơ bản đã có thể phân tích ra tình huống.

Chúc Phi Dương kia, tuyệt đối là biết sự thật.

Rất nhanh, người không có đến, lập tức bị công tác thống kê ra.

Tam Tinh Tông có hai, Bắc Minh Tông, Thánh Kiếm Cung cùng Tiêu Dao Tông có một.

- Ta không quản các ngươi dùng biện pháp gì, lập tức liên hệ bọn hắn, nếu như liên hệ không đến, các ngươi chỉ có thể lập lại Thiên Địa thệ ước một lần. Phải đem người vắng họp tính ở bên trong. Tuyệt không dung các ngươi lợi dụng sơ hở. Đây không phải nhằm vào ai, mà là vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực.

Hạng Càn trưởng lão nói, là hợp tình hợp lý.

Tiêu Dao Tông Vô Khí trưởng lão nói:

- Một vị trưởng lão khác của tông môn chúng ta, lập tức tới ngay rồi.

- Bắc Minh Tông chúng ta có một đệ tử không tới, bất quá không liên lạc được, có khả năng đã vẫn lạc. Bất quá chúng ta có thể thề lần nữa. Mặc kệ hắn sinh tử, cũng phải ở trong thệ ước.

Bên Thánh Kiếm Cung, cũng nói người liên lạc lập tức tới ngay rồi.

Duy chỉ có Tam Tinh Tông, lại một mực không nói gì.

- Tham Lang trưởng lão, Tam Tinh Tông ngươi nói như thế nào?

Hạng Càn trưởng lão nhàn nhạt cười hỏi.

Hiện tại trong lòng Tham Lang trưởng lão cực kỳ xoắn xuýt, lại chỉ có thể tiếp nhận sự thật:

- Một vị trưởng lão khác của tông môn sẽ lập tức đuổi tới. Còn có một gã đệ tử tên Đinh Đồng, tạm thời không liên lạc được.

Hạng Càn trưởng lão gật đầu:

- Vậy chỉ có thể lập Thiên Địa thệ ước lần nữa rồi.

Trong nội tâm Tham Lang trưởng lão phiền muộn, nhưng chỉ có thể cười nhạt nói:

- Đó là nên phải.

Ước chừng qua mấy phút, những người khác đều nhao nhao đuổi tới. Ngoại trừ Bắc Minh Tông mất tích một gã đệ tử, còn có Tam Tinh Tông Đinh Đồng không tới.

38 người khác, toàn bộ đến đủ.

Hơn nữa, ba mươi tám người này, thuần một sắc đều là người của sáu Tứ phẩm tông môn.

- Tốt rồi, bây giờ còn có hai người không tới. Tông môn các ngươi, đều thề lần nữa a.

Hạng Càn trưởng lão đại công vô tư, sẽ không dung những người này hàm hồ.

Cuối cùng, ở dưới Hạng Càn trưởng lão giám sát, hoàn thành tất cả lời thề.

Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão, trong nội tâm ngoại trừ biệt khuất vẫn là biệt khuất. Không đơn thuần là chỗ trống chui không được, còn có Đinh Đồng kia đi nơi nào a?

*****

Đừng nói Tham Lang trưởng lão, Chúc Phi Dương cũng cảm thấy kỳ quái. Nhân vật như Đinh Đồng, tiến vào Huyễn Ba Sơn này còn có thể gặp phải ngoài ý muốn sao?

Chỉ là, bất kể Tham Lang trưởng lão, hay Chúc Phi Dương, bọn hắn căn bản không biết Đinh Đồng tiến vào Huyễn Ba Sơn, căn bản không có làm chuyện khác, mà trực tiếp đi tìm Giang Trần.

Đinh Đồng trời sinh kiêu ngạo, căn bản xem thường cái gọi là thiên tài như Chúc Phi Dương. Cho nên rất nhiều sự tình, Đinh Đồng căn bản không nói cùng người Tam Tinh Tông.

Ví dụ như mình phụng mệnh lệnh của Tam sư huynh Ung Hành Vân chém giết Giang Trần.

Loại sự tình này, Đinh Đồng tự nhiên là khinh thường tiết lộ.

Cũng bởi vậy, Đinh Đồng mất tích, làm cho bọn người Tham Lang trưởng lão cùng Chúc Phi Dương, căn bản không có suy nghĩ tới trên người Giang Trần.

Đừng nói bọn hắn không biết sự tình, dù biết rõ, chỉ sợ bọn hắn cũng sẽ không cho là, cường đại như Đinh Đồng, sẽ bị Giang Trần diệt.

Hạng Càn trưởng lão nghiệm chứng Thiên Địa thệ ước của mọi người, thẩm tra đối chiếu không sai, mới mở miệng.

- Hôm nay là ngày thứ mười hai, còn có tám ngày, trận pháp của Huyễn Ba Sơn sẽ đóng cửa. Cho nên, thời gian không đợi người. Hiện tại, ta muốn trưng cầu ý kiến của mọi người. Chúng ta là chờ nhóm người thứ ba vào, lại đi thăm dò Thượng Cổ Dược Viên, hay là đi vào trước?

- Đi vào trước, đi vào trước. Thời gian quý giá, chờ nhóm thứ ba đến, cũng chỉ còn lại năm ngày. Không công lãng phí ba ngày chờ bọn hắn, tính không ra a.

- Đúng, đi vào trước. Ba ngày, có thể lấy tới bao nhiêu thứ tốt rồi.

Loại sự tình này, căn bản không cần thảo luận, tất cả mọi người là chủ trương đi vào trước.

Hạng Càn trưởng lão quét một vòng, cười nói:

- Xem ra ý nghĩ của mọi người đều không sai biệt lắm. Bất quá chúng ta đi vào trước, người đằng sau tiến vào, phải an bài như thế nào?

- Nên xử lý thế nào thì xử lý thế đó, dù sao cũng không thể chờ.

- Đúng, tận dụng thời cơ. Nếu không, chúng ta phái mấy người lưu lại chờ bọn hắn?

- Ân, lưu lại mấy người, là có thể thực hiện.

Hạng Càn trưởng lão cười nhạt một tiếng:

- Ai nguyện ý lưu lại?

Hắn vừa hỏi, những người khác đều giả câm vờ điếc, cả đám cho rằng không nghe thấy.

Ai nguyện ý lưu lại? Đối mặt Thượng Cổ Dược Viên, ai cũng không muốn lưu lại. Ai lưu lại cũng đều không công bình.

Không người ở lại cũng không được, vạn nhất nhóm người thứ ba đến, chứng kiến tình cảnh trăm hồ hiện, huyễn sóng ra, chắc chắn sẽ liên tưởng đến sự tình Thượng Cổ Dược Viên.

Nhóm người này không có Thiên Địa thệ ước ước thúc, sau khi ly khai, rất có thể sẽ tiết lộ ra ngoài.

Vân Niết trưởng lão trầm tư một lát:

- Như vậy đi, mỗi tông lưu lại một người. Như vậy đối với tất cả mọi người sẽ công bình.

Không có nghĩ đến đề nghị này, đồng ý trước nhất, dĩ nhiên là Tiêu Dao Tông.

Vô Ngân trưởng lão kia mặt không biểu tình gật đầu:

- Ta cảm thấy mỗi tông lưu lại một người rất công bình, tốt nhất là tất cả lưu một trưởng lão, như vậy mới có thể ước thúc nhóm người thứ ba tiến vào.

Nhưng trưởng lão Thánh Kiếm Cung lại không đáp ứng, Thánh Kiếm Cung chỉ có hắn là trưởng lão tiến đến, nếu như hắn lưu lại, Thánh Kiếm Cung chỉ có ba người trẻ tuổi đi vào, cái này đối với Thánh Kiếm Cung mà nói là cực kỳ chịu thiệt.

Mà tám người Đan Càn Cung cùng Tiêu Dao Tông, ở nhóm thứ nhất và thứ hai đã hoàn toàn vào hết, bọn hắn nhiều hay thiếu một cái, chỉ là râu ria.

- Như vậy không ổn, Thánh Kiếm Cung chúng ta tổng cộng mới bốn người, lưu lại một, để cho ba trẻ tuổi đi vào, cái này không công bình.

Thánh Kiếm Cung trưởng lão lắc đầu.

Bất quá, tông môn khác lại không có phụ họa Thánh Kiếm Cung.

Ngoại trừ Thánh Kiếm Cung, người tông môn khác đều tương đối chỉnh tề.

Ngoại trừ Tam Tinh Tông, tông môn khác đều chí ít có sáu người ở đây. Như Đan Càn Cung cùng Tiêu Dao Tông càng có tám người.

Tuy Tam Tinh Tông cùng Bắc Minh Tông đều vẫn lạc một người, nhưng như trước còn có sáu người.

Đại Thánh Đường cũng có sáu người.

Duy chỉ có Thánh Kiếm Cung là bốn người.

Vân Niết trưởng lão cười nhạt một tiếng:

- Chẳng lẽ tông môn khác lưu một người, Thánh Kiếm Cung ngươi không lưu, đây mới gọi là công bình sao?

Thánh Kiếm Cung trưởng lão hừ lạnh:

- Vân Niết, Huyễn Ba Sơn đan đấu, Đan Càn Cung các ngươi là quán quân. Ở chỗ này, Đan Càn Cung ngươi nói không tính.

Hạng Càn trưởng lão nhíu mày:

- Trần lão đệ, vậy ngươi có đề nghị gì không?

Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão khẽ giật mình, nhưng lại lắc đầu:

- Ta không có đề nghị gì tốt, nhưng Trần mỗ tuyệt không đáp ứng lưu ở bên ngoài.

Sắc mặt của Hạng Càn trưởng lão trầm xuống:

- Trần trưởng lão đã cảm thấy không công bình, phản đối đề nghị mà tất cả mọi người cảm thấy hợp lý, vậy chúng ta cũng không thể bắt buộc hắn. Mọi người vẫn là đợi thêm ba ngày, chờ nhóm người thứ ba đến lại xông Thượng Cổ Dược Viên a.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người nhao nhao kêu lên.

- Như vậy sao được? Ta xem mỗi tông lưu một người, rất công bình a. Trần trưởng lão, tất cả mọi người không có ý kiến, hết lần này tới lần khác Thánh Kiếm Cung ngươi có ý kiến là sao?

- Đúng, không thể bởi vì Thánh Kiếm Cung các ngươi không đáp ứng, liền hư mất chuyện tốt của mọi người a?

- Một nồi súp ngon, không thể bị một con sâu làm hư mất.

Người Thánh Kiếm Cung nghe vậy, sắc mặt mỗi một cái đều phát lạnh. Mấy người trẻ tuổi càng xanh mặt, hiển nhiên là đối với loại châm chọc khiêu khích này cực kỳ khó chịu.

Trần trưởng lão hừ lạnh nói:

- Đợi ba ngày thì đợi ba ngày, ta không có ý kiến.

Những người Thánh Kiếm Cung khác, cũng muốn chờ nhóm thứ ba tiến đến. Đợi ba ngày sau, người Thánh Kiếm Cung tới đông đủ, đó mới công bình.

- Ta có ý kiến.

Đại Thánh Đường Hạng Tần quát.

Thánh Sư nhất tộc Nhạc Bạch Trạch cười lạnh nói:

- Ta cũng có ý kiến. Vừa vặn, ta có món nợ muốn cùng Thánh Kiếm Cung Đỗ Lập Hoàng tính toán.

- Ta cảm thấy ngồi đợi ba ngày quả thực là khôi hài.

Bắc Minh Tông thủ tịch đệ tử Lâm Hải cũng đứng ra.

Thẩm Thanh Hồng cũng gật đầu:

- Ngồi đợi ba ngày, mọi người ở chỗ này mắt to trừng đôi mắt nhỏ sao? Chê cười.

Tam Tinh Tông Chúc Phi Dương cũng cười nói:

- Lãng phí ba ngày thời gian, đích thật là không ổn a.

Tiêu Dao Tông Vệ Khánh âm hiểm cười nói:

- Uông Hàn huynh, lần này Vệ mỗ chỉ có thể trung lập rồi.

Tiêu Dao Tông là không nguyện ý chờ ba ngày nhất, bất quá cân nhắc đến Thánh Kiếm Cung cùng Tiêu Dao Tông ẩn ẩn có tư thế kết thành đồng minh, cho nên bọn hắn không có ý tứ công nhiên đứng ra phản đối.

Tuy thế hệ trước còn không có lên tiếng, nhưng mà thái độ người trẻ tuổi của tất cả các tông, đã nói rõ hết thảy. Hiển nhiên, ai cũng không muốn chờ ba ngày.

- Trần lão đệ, chúng ý khó vi, ngươi xem rồi xử lý a.

Hạng Càn trưởng lão không có mở miệng đe doạ, nhưng lời này hiển nhiên là tối hậu thư rồi.

- Hạng lão ca, hiện tại Thánh Kiếm Cung chúng ta chỉ có bốn người. Lưu lại ta, sau khi đi vào, chẳng phải ba người trẻ tuổi sẽ chịu thiệt? Chẳng lẽ Thánh Kiếm Cung ta nhất định phải ngậm bồ hòn sao?

Trần trưởng lão vẫn không phục.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)