Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0620

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0620: Trùng kích tháp truyền thừa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Một khắc sau, Giang Trần đột nhiên cảm giác dưới chân lắc lư từng đợt. Hắn cúi đầu xuống xem lại phát hiện ra mình đứng ở trong tâm của một hình tròn. Mà bên ngoài lại phân tán, giống như tám cánh hoa phân tán vậy.

Ngay lúc này, trong pho tượng tổ sư phía trước không ngờ lại xuất hiện một đạo âm thanh.

- Người truyền thừa, hoan nghênh ngươi tiến vào trong tháp truyền thừa. Ngươi có thể đi vào trong tháp truyền thừa chứng minh bất luận là thực lực, ngộ tính hay là phúc duyên của ngươi đã đạt tới yêu cầu sơ bộ của Đan Tiêu cổ phái. Có thể kề thừa truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái hay không thì phải nhìn biểu hiện kế tiếp của ngươi.

- Đây là tầng thứ nhất trong tháp truyền thừa, tầng trí tuệ. Trong tầng này, đĩa quay dưới chân ngươi sẽ chuyển động ba lượt, mỗi một lần chuyển động sẽ xuất hiện một nan đề. Ba nan đề, nếu như ngươi trả lời được một thì sẽ có tư cách tiến vào trong tầng thứ hai. Nếu như ngươi trả lời hai, ngươi lại đạt được cơ hội tiến vào tầng thứ ba. Nếu như ngươi trả lời được cả ba câu, chẳng những sẽ đạt được cơ hội tiến vào hai tầng kia mà còn nhận được bảo vật truyền thừa của tầng này.

Sau khi đạo thanh âm này vang lên, đĩa quay dưới chân Giang Trần bắt đầu chuyển động.

Đột nhiên, trong đĩa quay kia có một đạo kim quang nhàn nhạt xuất hiện, bên trên bỗng nhiên xuất hiện một nan đề.

Nhìn thấy nan đề này, Giang Trần không khỏi cười rộ lên.

Nội dung của nan đề vậy mà không chút xa lạ gì, đây chính là tới từ những ghi chú trong tàng thư các, nói một cách chính xác, căn bản chính là nội dung ghi chép lại bên trong.

Nan đề này không có bất kỳ quan hệ nào với trận pháp, cũng không có bất kỳ quan hệ nào với truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, nói trắng ra chỉ là một ít việc vặt trong sinh hoạt mà thôi.

Nhưng mà dùng thần thức cường đại của Giang Trần, hơn nữa lại có trí nhớ đọc qua là không quên, cho nên đối với nan đề này tự nhiên không xa lạ gì, hắn dùng thần thức truyền âm, đem đáp án của mình rót vào trong một cánh.

Ầm ầm.

Kim quang dần dần ảm đạm, nan đề bên trên cánh kia chậm rãi biến mất. Một đạo quang mang màu vàng hình cung trực tiếp bắn vào trong pho tượng tổ sư kia.

Kim quang bắn vào trán pho tượng tổ sư, trên trán pho tượng tổ sư đột nhiên xuất hiện một khe hở, một con mắt đột nhiên mở ra.

Sau đó đĩa quay dưới chân của Giang Trần lần nữa bắt đầu chuyển động.

Nan đề thứ hai lại xuất hiện.

Nan đề lần này vẫn như cũ là trong tàng thư các. Chỉ là nội dung lúc này không phải là tới từ những ghi chú kia mà là tới từ những quyển sách trong tàng thư các.

Nan đề lần này lại nói về những tản văn về trận pháp, cùng với bản thân trận pháp không có quá nhiều quan hệ. Giang Trần chiếu theo trí nhớ của mình mà dùng thần thức truyền đáp án vào.

Nan đề thứ hai cũng chậm rãi biến mất, đồng thời xuất hiện một đạo kim quang, lần nữa bắn về phía pho tượng tổ sư kia.

Lần này lại bắn vào mắt trái pho tượng tổ sư.

Giang Trần nhìn qua từng cảnh thần kỳ này, mơ hồ suy đoán ra mấy thứ gì đó.

Đây là tầng trí tuệ, thứ khảo nghiệm chính là trí tuệ, lại không phải là võ lực. Trên thực tế Giang Trần lại biết ý nghĩa của cửa khảo nghiệm này.

Nói trắng ra là khảo hạch xem người truyền thừa có thành ý hay không.

Nếu như người truyền thừa không có thành ý, không có kiên nhẫn đọc hết những ghi chú cùng với sách vở trong tàng thư các mà trực tiếp xông trận mà nói, cho dù tiến vào trong tháp truyền thừa căn bản không có bất kỳ hy vọng nào đạt được truyền thừa trong tháp.

Nếu như người truyền thừa có thể tĩnh tâm lại, đọc toàn bộ những quyển sách và ghi chép kia xong, như vậy khảo nghiệm tầng thứ nhất này tự nhiên không có một chút độ khó nào.

Nghĩ vậy, Giang Trần không khỏi cảm thấy thán phục đối với người thiết kế, sắp đặt tháp truyền thừa này.

Đây thực sự là từng khâu, từng khâu một đan xen vào nhau.

Kể cả tao ngộ trên Tổ Sư nhai, Giang Trần phát hiện ra, khảo hạch truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái này quả thực là khác người.

Nhất là khảo hạch cửa này, một khi là người đặt nặng tới hiệu quả và lợi ích sẽ không có một chút hứng thú nào với những cuốn sách và ghi chép kia, trực tiếp xông tới trong trận, chỉ sợ cuối cùng nhất định sẽ không thu hoạch được gì.

Một khi không thu hoạch được gì, rất có thể cả đời sẽ bị vây khốn tới chết trong tháp truyền thừa.

Giang Trần ngoài sợ hãi thán phục ra cũng cảm thấy may mắn vô cùng. Nếu như không phải hắn cẩn thận, đem những ghi chép và sách vở, thư tịch trong tàng thư các đọc qua một lần, như vậy hiện tại chỉ có thể bó tay.

Hơn nữa một khi tiến vào trong tháp truyền thừa, tuyệt đối không thể quay trở lại Tàng thư các tìm đáp án.

Trong khi Giang Trần suy nghĩ thì đạo nan đề thứ ba lại xuất hiện.

Vấn đề này thì càng tuyệt, trực tiếp hỏi Giang Trần, nếu như kế thừa truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, nếu như xuất hiện ngoại địch bên ngoài xâm lấn, với tư cách là người nhận được truyền thừa, ngươi dứt khoát nghênh chiến hay là bo bo giữ mình, kéo dài hương khói của Đan Tiêu cổ phái.

Vấn đề này quả thực đã làm khó Giang Trần.

Theo như lẽ thường mà nói, thường thường việc kéo dài hương khói của tông môn mới là việc quan trọng.

Thế nhưng mà Đan Tiêu cổ phái này ljai khác, bọn họ cùng với địch nhân từ bên ngoài tới giao chiến, thà rằng dùng lực cả tông môn cũng phải liều chết chiến đấu. Loại tinh thần thấy chết không sờn này không phải là thứ mà tông môn bình thường có thể so sánh.

Nhất là từng dãy mộ vô biên vô hạn chôn cất y phục và di vật kia, lực trùng kích đối với tâm tình của Giang Trần vô cùng lớn.

Giang Trần nghĩ một lát, hắn cảm thấy, nếu như Đan Tiêu cổ phái là loại người tình nguyện giữ gìn hương khói mà nói, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy mà sẽ thỏa hiệp với địch nhân.

Thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.

Đây là khí chất của Đan Tiêu cổ phái.

Nghĩ tới đây Giang Trần dường như đã có đáp án.

Đáp án hắn chọn không ngờ lại là dứt khoát ứng chiến.

Quả nhiên đáp án này lại là chính xác. Một đạo kim quang xuất hiện, lần nữa bắn vào mắt phải của pho tượng tổ sư kia.

Ba đạo kim quang bắn vào, pho tượng tổ sư giờ phút này giống như bỗng nhiên sống lại vậy.

Một đạo thanh âm lần nữa truyền ra:

- Người truyền thừa, chúc mừng ngươi thông qua khảo hạch tầng thứ nhất, ngươi chẳng những đạt được cơ hội tiến vào tầng thứ hai và tầng thứ ba mà còn đạt được truyền thừa từ tầng trí tuệ.

Thanh âm vừa dứt, đĩa tròn dưới chân Giang Trần đột nhiên dừng lại, một cái hộp từ trong bóng tối chậm rãi bay tới dưới chân Giang Trần.

Trong hộp chỉ có một quyển sách ghi Bách Trận Ky yếu.

Quyển sách này hiển nhiên là cơ hồ tất cả quy tắc chung và pháp môn bày trận của tất cả trận pháp của Đan Tiêu cổ phái. Giang Trần tự nhiên sẽ không khách khí mà thu quyển sách này lại.

Kiếp trước tuy rằng Giang Trần cũng nghiên cứu trận pháp, thế nhưng cuối cùng còn xa không có nắm chắc bằng đan đạo.

Trận pháp nhất đạo tuy rằng hắn cũng biết không ít, thế nhưng lại thiếu một đồ vật mang tính hệ thống, Bách Trận ky yếu này ngược lại có thể trợ giúp được hắn trong phạm vi nhất định.

*****

Hơn nữa nếu là đồ vật mang tính chất truyền thừa, Giang Trần tự nhiên không có lý do gì mà không muốn.

Sau khi Giang Trần nhận quyển sách này, trong đĩa quay đột nhiên xuất hiện một đạo lực lượng trực tiếp đưa Giang Trần tới tầng thứ hai.

Giang Trần chỉ cảm thấy quang mang trước mặt lóe lên, thân thể đã lập tức xuất hiện trong tần thứ hai tháp truyền thừa.

Tầng thứ hai của tháp truyền thừa không ngờ lại khác tầng thứ nhất rất lớn.

Nếu như nói tầng thứ nhất là tầng trí tuệ, như vậy tầng thứ hai này... Giang Trần vừa mới tiến lên, lập tức cảm nhận được một cỗ sát ý đáng sợ.

Giống như bỗng nhiên tiến vào trong nơi chém giết máu tanh.

Mà trên vách tường bốn phía giống như có từng mảnh biển máu lơ lửng, khiến cho người ta có cảm giác âm trầm không cách nào diễn tả bằng lời.

Dát dát dát.

Bỗng nhiên bên tai Giang Trần truyền đến từng đạo thanh âm thanh thúy, giống như vô số hạt châu rơi xuống đất, thanh âm thanh thúy ở trong nơi này lại có vẻ như âm trầm vô cùng.

Giang Trần tập trung nhìn vào lập tức nhìn thấy trong biển máu không ngờ lại có một pho tượng tổ sư.

Pho tượng tổ sư này tay cầm một chuỗi tràng hạt, giống như bỗng nhiên xuất hiện, bên trên tràng hạt có những hạt châu màu vàng, không ngừng rơi xuống phía dưới.

Trong lòng Giang Trần đột nhiên trầm xuống, thất thanh nói:

- Ném đậu thành binh?

Từng khỏa hạt châu kia trong thoáng chốc lóng lánh, biến thành mười hai võ sĩ kim giáp, tay cầm vũ khí, sát khí lập tức lan tràn ra chung quanh.

- Giết.

Một tiếng gầm nhẹ vang vọng, một võ sĩ kim giáp cao lớn, tay cầm cái búa lớn trong đó sải bước đánh tới, tay cầm búa lớn ầm ầm đập tới.

Giang Trần xem bộ pháp của người này vô cùng uy vũ, đây chính là một võ sĩ Nhân Thánh Cảnh.

Giang Trần thấy vậy chẳng những không né mà thân thể nhoáng một cái, Thần Ma kim thân đột nhiên tăng vọt, thần ma kim quang ba bốn trượng tăng vọt.

Oanh.

Cái búa lớn chém vào trên thần ma kim quang ba bốn trượng lại giống như chém vào một vách đá có lực đàn hồi mười phần, tuy rằng chém sâu vào bên trong hơn một trượng, thế nhưng cuối cùng lại không phá nổi đạo phòng ngự này.

Giang Trần cười hắc hắc, không dùng bất kỳ vũ khí nào mà trực tiếp bá đạo đánh ra một quyền. Hung hăng đánh vào cự nhân mặc kim giáp này.

Phanh.

Cự nhân mặc kim giáp này bị một quyền của Giang Trần nện xuống, hóa thành một đoàn kim quang hư ảo, trở về mặt đất, biến trở lại thành một hạt châu mà vàng.

Sự tự tin trong lòng Giang Trần tăng lên nhiều, sau khi đạt chân vào Thánh Cảnh, lực phòng ngự của Thần Ma Cửu BIến lại tăng một khoảng cực lớn.

Võ sĩ có cây búa lớn này cuối ucnfg chỉ là một khôi lỗi do hạt châu biến hóa mà thôi, lại không phải là võ tu chân chính. Mặc dù giống như võ tu, vô cùng sinh động, lại đạt tới Nhân Thánh Cảnh, thế nhưng dựa vào công kích vật lý đơn thuần, đừng hòng mơ tưởng phá vỡ được phòng ngự Thần Ma kim thân của Giang Trần.

Giang Trần đánh bay một võ sĩ kim giáp, lập tức lại có một võ sĩ kim giáp khác đánh tới.

Sưu.... Sưu...

Năm võ sĩ kim giáp liên tục từ các góc độ khác nhau đánh úp lại, đao kiếm cùng va chạm vào một chỗ, mạnh mẽ tấn công về phía Giang Trần.

Giang Trần khẽ quát một tiếng:

- Thần Ma bất phá.

Thần Ma kim quang trong cơ thể giống như dài thêm ba phần, giống như một cái khí cầu màu vàng cực lớn, đột nhiên bành trướng thêm vài phần.

Phanh.

Năm đạo công kích xâm nhập tới hai ba trượng, thế nhưng vẫn chỉ đánh không công mà lui.

Giang Trần đồng thời sử dụng quyền cước, ầm ầm nện năm võ sĩ kim giáp này trở về.

Những võ sĩ kim giáp này cuối cùng chỉ là khôi lỗi không có linh hồn, lực công kích bất quá chỉ là công kích nguyên thủy mà thôi. Một khi không phá được phòng ngự của Giang Trần, những khôi lỗi này căn bản không có cơ hội công kích lần thứ hai. Cũng không có phòng ngự mà nhanh chóng bị Giang Trần nện bay ra ngoài.

Sưu Sưuuuu

Lại có ba võ sĩ kim giáp nhanh chóng đánh tới.

Lần này Giang Trần cũng không dám chủ quan, ba võ sĩ kim giáo này rõ ràng đã tương đương với cường giả Địa Thánh Cảnh trong nhân loại.

Tuy rằng Giang Trần biết rõ chỉ cần chống đỡ được một kích của bọn họ là có thể chiến thắng thế nhưng hắn lại không dám lãnh đạm như trước.

Sau khi tiến vào Thánh Cảnh, bất kể là cảnh giới võ đạo hay là phản ứng khi chiến đấu, hay là vũ kỹ thần thông, Giang Trần đều tiến vào một độ cao hoàn toàn mới.

Mặc dù đối mặt với ba võ sĩ kim giáp có thể so sánh với cường giả Địa Thánh Cảnh thế nhưng hắn cũng không sợ hãi một chút nào.

Thần Ma kim thân được vận dụng tới trạng thái cực hạn, đồng thời Băng Hỏa yêu liên được xuất ra, hơn trăm đạo dây leo của yêu liên nhanh chóng xuất động, bố trí thiên la địa võng.

Ba võ sĩ kim giáp Địa Thánh Cảnh, bất kể là lực lượng hay là tốc độ đều viễn siêu năm võ sĩ kim giáp Nhân Thánh Cảnh, tuy rằng Giang Trần có băng hỏa yêu liên kiềm chế, thế nhưng thế công của ba võ sĩ kim giáp này cực nhanh, tuy rằng bị băng hỏa yêu liên ngăn cản một chút, thế nhưng công kích trong tay vẫn toàn lực đánh ra.

Chỉ là bị băng hỏa yêu liên ngăn cản một chút cho nên lực lượng của công kích tự nhiên giảm bớt đi rất nhiều.

Ba đạo lực lượng đồng thời đánh vào trên Thần Ma kim quang, Thần Ma kim quang của Giang Trần ước chừng hơn bốn trượng, vậy mà hoàn toàn bị đánh tan, giống như là một cái bong bóng màu vàng ầm ầm nổ tung.

Thần Ma kim quang nổ tung, thế nhưng cấp độ của thân thể Giang Trần so với Thần Ma kim quang cũng không kém hơn là bao.

Hơn nữa Thần Ma kim quang đã đem ba đạo công kích này triệt tiêu, chỉ có một chút dư lực đánh vào trên thân thể Giang Trần, chỉ là cũng không tạo thành bất kỳ phản ứng nào.

Tốc độ của Giang Trần cực nhanh, ầm ầm, liên tục ra tay.

Ba võ sĩ kim giáp bị lực lượng của Giang Trần đánh trúng, cũng không có một tên nào may mắn thoát khỏi, toàn bộ hóa thành một đoàn kim quang, lần nữa biến trở về cái tràng hạt kia.

Như vậy mười hai cái hạt trên tràng hạt đã bị xóa bỏ chín cái.

Ba hạt còn lại tạo thành hình tam giác vây Giang Trần vào bên trong.

Uy thế của ba võ sĩ kim giáp này còn mạnh hơn, không ngờ lại là võ sĩ kim giáp đẳng cấp Thiên Thánh Cảnh.

- Đến đây đi.

Giang Trần cũng là kẻ gan to lớn mật, đối mặt với ba võ sĩ kim giáp Thiên Thánh Cảnh cũng không rối loạn.

Nếu như thực sự là đối mặt với ba Thiên Thánh Cảnh, Giang Trần tuyệt đối sẽ không liều mạng, mà ý niệm đầu tiên trong đầu chính là trốn là thượng sách.

Bởi vì dùng thực lực trước mắt của hắn hiện giờ, đối kháng một Thiên Thánh Cảnh thì không có vấn đề.

THế nhưng nếu như đồng thời đối kháng với ba cường giả Thiên Thánh Cảnh, vậy thì tương đương với việc muốn chết.

Nhưng mà giờ phút này lại bất đồng, những võ sĩ kim giáp này cuối cùng chỉ là khôi lỗi mà thôi. Chúng lại chỉ có lực lượng một kích, chỉ cần chống lại được một kích của chúng là mọi chuyện đều dễ xử lý.

Nhưng mà cho dù chỉ một kích, Giang Trần cũng không dám lãnh đạm.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)