Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0623

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0623: Ai là con mồi?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Đúng rồi, điều khiển trận pháp này quả thực thần kỳ. Dược viên thượng cổ trên Huyễn Ba sơn mỗi ba ngàn năm mở một lần, không ngờ đều trải qua thiết kế tỉ mỉ. Còn có sự xuất hiện của những linh dược Thiên cấp, linh dược Địa cấp không ngờ đều nằm trong sự tính toán của trận pháp. Trận pháp nhất đạo quả nhiên bác đại tinh thâm.

Giang Trần càng hiểu rõ về trận pháp tổng thì càng sợ hãi thán phục không ngớt.

- Ồ?

Đột nhiên thần thức Giang Trần khẽ động, trong lúc hắn đang dò xét các loại trận pháp lớn nhỏ thì đột nhiên cảm thấy một tia chấn động.

Trận pháp này trong lúc điều khiển theo đạo lý mà nói đáng lẽ không có một chút chấn động gì mới đúng chứ?

Nếu như có chấn động mà nói, chứng minh một việc trận pháp đang vận hành. Nói như vậy, nếu như không có người đụng vào trận pháp thì trận pháp hẳn sẽ không chủ động tự vận hành.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Giang Trần khẽ động, chẳng lẽ người Đan Kiền cung vì cứu mình mà muốn cưỡng ép phá trận?

Nhưng mà ý nghĩ này đã nhanh chóng bị Giang Trần phủ nhân.

Trận pháp bên ngoài Huyễn Ba sơn tuyệt đối không phải là thứ mà bằng vào trình độ của Vạn Tượng Cương Vực có thể phá vỡ. Nếu như có thể phá vỡ bọn họ cũng không hao tổn tâm tư tổ chức cái gọi là đan đấu ở Huyễn Ba sơn ba mươi năm một lần. Trực tiếp phá trận tiến vào còn không phải hay hơn sao?

Đã không phải là người Đan Kiền cung, vậy thì là ai xông vào trong trận pháp này? Chẳng lẽ là sinh linh trong Huyễn Ba sơn?

Trong lúc nhất thời trong đầu Giang Trần tràn ngập nghi vấn.

Tất cả trận pháp trong ngoài đều đã nằm trong sự khống chế của Giang Trần, Giang Trần muốn cẩn thận điều tra tự nhiên có thể phát hiện ra vấn đề xảy ra ở chỗ nào.

Giang Trần vốn cũng đang định điều tra một phen trong Đan Tiêu cổ phái, thần thức của Giang Trần không ngừng khuếch tán, tháp truyền thừa, động phủ truyền thừa, tổ sư nhai, mộ chôn di vật và y phục...

Không ngờ trong di chỉ của Đan Tiêu cổ phái lại không có bất kỳ vấn đề gì.

Thần thức của Giang Trần lần nữa nhảy dựng, tràn ra tế đàn ba tầng bên ngoài dược viên thượng cổ.

Giờ phút này rốt cuộc Giang Trần đã hiểu ý nghĩa của tế đàn ba tầng này, hiển nhiên là đối ứng với ba sư tổ, ba tầng tháp truyền thừa.

Tế đàn kia ở bên ngoài, hồ nước gần đó cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Thần thức điều tra một đường, bên trong dược viên thượng cổ cũng không có phát hiện ra dấu vết trận pháp chấn động.

Thần thức của Giang Trần tiếp tục khuếch trương ra ngoài, đột nhiên...

Thần thức Giang Trần dừng lại, tập trung ở cửa vào dược viên thượng cổ, vào trước thác nước kia.

Ba đạo thân ảnh đang không ngừng công kích vào Huyễn Ba đại trận bên ngoài thác nước.

- Ai vậy?

Giang Trần thông qua trận pháp điều tra ba người này, thần thức tự nhiên sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Chỉ là ba người này bất luận kẻ nào cũng đều lạ lẫm. Thế nhưng hết lần này tới lần khác thực lực của ba người này lại mạnh tới đáng sợ.

Nhất là thanh niên có hàng lông mày màu xanh da trời kia, Giang Trần càng cảm giác được một cỗ uy áp và khí thế kinh người. Loại uy áp này thậm chí ở trong Vạn Tượng Cương Vực hắn chưa từng được thấy qua bao giờ.

Kể cả tộc trưởng Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường thì trên người cũng không có khí thế sắc bén như vậy.

- Mấy người này chẳng lẽ không phải là người trong Vạn Tượng Cương Vực?

Giang Trần cũng chấn động, trong lúc đó hắn dường như cũng phát hiện ra khí chất của ba người này không ngờ lại có vài chỗ tương tự giống như Đinh Đồng kia.

Mà không chỉ là Đinh Đồng mà còn giống cả sứ giả Cửu Dương Thiên Tông ban đầu hắn gặp được ở Bảo Thụ tông.

- Đệ tử Cửu Dương Thiên Tông?

Thần thức của Giang Trần vô cùng cường đại, rất nhanh nhận ra lai lịch của ba người này.

- Tại sao bọn họ lại tới đây?

Trong đầu Giang Trần tràn ngập nghi vấn, thế nhưng hắn lập tức nghĩ tới một chuyện, nhất định là người Tam Tinh tông để lộ bí mật.

Trước khi mọi người tiến vào dược viên thượng cổ, tất cả mọi người đã lập thệ ước thiên địa. Lúc ấy Giang Trần đã sớm biết rõ Tam Tinh tông cấu kết với Cửu Dương Thiên Tông. Cho nên hắn còn cố ý nhắc nhỏ Vân Niết trưởng lão trưởng lão, phá hỏng đừng lùi của Tam Tinh tông.

Theo đạo lý mà nói, trừ phi Tam Tinh tông muốn chịu họa diệt tông, nếu không tuyệt đối sẽ không để lộ bí mật.

Thế nhưng mà nhìn thấy ba đệ tử của Cửu Dương Thiên Tông này, Giang Trần đã có một loại trực giác. Tam Tinh tông kia đã để lộ bí mật.

Tuy rằng không biết Tam Tinh tông sẽ dùng biện pháp gì để trốn tránh thiên địa phán quyết, thế nhưng cơ hồ Giang Trần có thể khẳng định. Chỉ có Tam Tinh tông mới có động cơ đem chuyện dược viên thượng cổ tiết lộ cho Cửu Dương Thiên Tông.

Hơn nữa nhìn tình hình này xem ra, cũng chỉ có thể tiết lộ cho Cửu Dương Thiên Tông mà thôi.

Nếu không người tới đây không chỉ là ba đệ tử của Cửu Dương Thiên Tông.

Thần thức của Giang Trần hiện tại tuy rằng cường đại, thế nhưng cuối cùng không có cách nào bao trùm từ trong ra ngoài của Đan Tiêu cổ phái, tuy rằng phát hiện ba địch nhân này, thế nhưng lại không có cách nào nghe được bọn chúng nói gì.

Thế nhưng Giang Trần đã nhanh chóng có đối sách.

Hắn lập tức từ trong tháp truyền thừa đi ra động phủ, trở lại phụ cận tế đàn. Thông qua truyền tống trận của tế đàn trở lại tế đàn trong dược viên thượng cổ.

Giang Trần lập tức thả ra một đám Phệ Kim thử, phân phó nói:

- Đi, đi tìm hiểu một chút.

Đám Phệ Kim thử đã được Giang Trần bồi dưỡng thành tai mắt của hắn.

Rất nhanh, thông qua Phệ Kim thử Giang Trần đã nhẹ nhõm biết được ý đồ ba người này tới đây.

Quả nhiên ba gia hỏa này chính là đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, hơn nữa nhìn gia hỏa phá trận trong ba người này, căn bản không phải là phá trận mà đang sử dụng một loại thủ đoạn đặc thù, mở ra một khe hở của trận pháp trong nháy mắt rồi phi vào bên trong.

Loại thần thông Liệt Trận này kiếp trước Giang Trần cũng đã từng nghe nói qua.

Không thể tưởng tượng được đệ tử Cửu Dương Thiên Tông lại có loại thủ đoạn này. Điều này cũng khiến cho Giang Trần có cảm giác phải lau mắt mà nhìn.

- Bát vực không hổ là bát vực. Đệ tử mà có thủ đoạn bực này, nếu như mang tới Vạn Tượng Cương Vực quả thực là chiếm sạch a. Ngay cả trận pháp thượng cổ cũng có thể thông qua, cũng có chút bổn sự.

Giang Trần tuy rằng chán ghét Cửu Dương Thiên Tông không gì sánh nổi, thế nhưng hắn lại biết người tông môn nhất phẩm này không dễ chọc.

Một Đinh Đồng bất quá chỉ là đệ tử nhị lưu của Cửu Dương Thiên Tông đã khó đối phó như vậy. Ba người này bất luận một người nào cũng không chênh lệch với Đinh Đồng kia chút nào.

Nhất là thanh niên có hai hàng lông mày màu lam kia, thực lực càng thêm thâm bất khả trắc. Giang Trần phỏng đoán thực lực người này cho dù không tiến vào Hoàng cảnh thì cũng không kém xa.

Ba địch nhân như vậy cho dù triệu hồi Long Tiểu Huyền ra, tỷ lệ thắng thua cũng chỉ năm năm mà thôi.

Mà Long Tiểu Huyền tuyệt đối là một con át chủ bài không thể bạo lộ.

Một khi bạo lộ sẽ hậu hoạn vô cùng.

*****

Cho nên trong lúc nhất thời, Giang Trần lâm vào trong trầm tư. Nên làm thế nào mà không chút sơ hở âm ba gia hỏa này đây.

Nếu như là Giang Trần hai năm trước, gặp phải ba người này căn bản hắn sẽ không dám nghĩ nhiều mà trực tiếp chạy trốn, đó mới là thượng sách.

Hơn nữa có thể thoát được hay không lại là một vấn đề lớn.

Nhưng mà trải qua hai năm khổ tu, thực lực tăng lên khiến cho sự tự tin của hắn cũng tăng lên. Hơn nữa hiện tại Huyễn Ba sơn này là địa bàn của hắn, chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy hắn vẫn còn có chút hy vọng.

- Ba gia hỏa này muốn tiến vào truy sát ta. Vậy thì cứ để cho bọn chúng tiến vào thì tốt hơn.

Giang Trần nhìn ra được, nếu như một trong ba gia hỏa này sử dụng Liệt Trận thuật thì khó có thể phá vỡ ra một khe hở mà tiến vào.

Nhưng mà nếu như Tam Vị nhất thể mà nói, ba người liên tục công kích hiển nhiên cũng phải mất rất nhiều ngày. Xem bộ dáng như này, hiển nhiên sắp bị ba người này phá ra một cái khe hở nhỏ.

- Người đều vì tiền mà mất mạng, chim vì thức ăn mà vong. Xem ra cho dù là đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, nghe thấy chuyện dược viên thượng cổ cũng không tránh khỏi tham niệm.

Giang Trần nhìn qua bộ dáng điên cuồng của ba người này, trong lòng cười lạnh không thôi.

Nhưng mà đồng thời trong lòng hắn cũng xuất hiện cảm xúc bi ai. Xem ra chuyện dược viên thượng cổ xuất hiện là có hại nhiều hơn lợi.

Tam Tinh tông để lộ bí mật, chuyện này chẳng khác nào đứa tới tai họa vô cùng cho Vạn Tượng Cương Vực.

Từ nay về sau, Vạn Tượng Cương Vực chỉ sợ vĩnh viễn không có ngày nào yên tĩnh.

Tuy rằng Huyễn Ba sơn nằm trong sự điều khiển của hắn, không có tín vật, bất kể là ai cũng không thể tiến vào trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái. Nhiều nhất chỉ đi tới được tế đàn kia mà thôi.

Nhưng mà Giang Trần lại không hy vọng người ngoài không ngừng xông vào trong Huyễn Ba sơn.

Huyễn Ba sơn mặc dù chỉ là cấm địa bên ngoài của Đan Tiêu cổ phái, thế nhưng cuối cùng cũng là địa bàn của Đan Tiêu cổ phái. Mà bây giờ đã trở thành địa bàn của Giang Trần.

Không mời mà tới, vậy thì đáng chết.

Giang Trần suy nghĩ một hồi, đã có chủ ý đại khái.

Dù sao hiện tại còn cách Vạn Tượng đại điện một đoạn thời gian ngắn, hắn cũng không vội đi ra ngoài. Mà ba gia hỏa này dùng Liệt Trận thuật tiến vào dược viên thượng cổ. Mục đích là đuổi giết hắn, cướp đoạt linh dược Thiên cấp.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Giang Trần nở nụ cười lạnh, nói:

- Truy sát ta sao? Coi Giang Trần ta trở thành con mồi sao? Tiến vào dược viên thượng cổ, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc ai là con mồi.

Trong khi Giang Trần nói chuyện đã bắt đầu bố trí.

Tuy rằng đây là địa bàn của hắn, thế nhưng Giang Trần cũng không dám xem thường. Ba gia hỏa này bất luận một ai cũng không phải là thiện nam tín nữ.

Loại đối thủ cấp bậc như vậy, trước kia Giang Trần chỉ mới gặp Đinh Đồng và Trần trưởng lão của Thánh Kiếm cung. Hơn nữa lúc ấy Giang Trần vẫn phải triệu hoán ra Long Tiểu Huyền mới có thể đánh bại được bọn chúng.

Ba người này người yếu nhất cũng không chênh lệch với Đinh Đồng là bao. Mà thanh niên có hai hàng lông mày màu lam kia, Đinh Đồng so với người này còn kém xa.

Đối thủ như vậy Giang Trần không có bất kỳ lý do nào để khinh địch.

Cũng may ba gia hỏa này muốn phá vỡ ra một khe hở, chỉ sợ cũng phải mất một hai ngày nữa. Có thời gian một hai ngày này đủ để cho Giang Trần bố trí rất nhiều thứ.

- Ba gia hỏa này không ngờ lại biết sử dụng Liệt Trận thuật, như vậy trong đó nhất định sẽ có một đại sư trận pháp. Khó trách dám tiến vào Huyễn Ba sơn.

Giang Trần phân tích.

Nhưng mà cho dù là trận pháp đại sư, vẫn không có khả năng vượt qua trận pháp của Đan Tiêu cổ phái.

- Ba người này dùng thủ đoạn Tam Vị nhất thể cũng tốn rất nhiều thời gian mới có thể phá vỡ ra một đạo khe hở trong giây lát. Cho nên đợi sau khi bọn chúng đi vào, ta phải tiêu diệt một người trong đó. Khi đó thủ đoạn Tam Vị nhất thể của bọn chúng sẽ không thi triển được. Chỉ cần không thi triển được Tam Vị nhất thể, trước khi trận pháp không mở ra, bọn chúng sẽ không ra được. Một khi không ra được thì chỉ có thể trở thành cá trong chậu, chim trong lồng, mặc ta giết mà thôi.

Giang Trần mỉm cười, thân ảnh nhoáng lên, biến mất tại chỗ.

Hai ngày sau, trước thác nước, khuôn mặt Ngô mập mạp Ngô Hằng tràn ngập mồ hôi, đồng thời lại vô cùng hưng phấn:

- Nhanh, nhanh. Mọi người nhanh chóng dồn lực đánh một kích.

Oanh.

Huyễn Ba trận này tuy rằng lợi hại, thế nhưng cuối cùng vẫn là thứ truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay. Lực phòng ngự chung quy vẫn yếu bớt đi, chưa bằng một phần ba lúc đỉnh phong.

Cho nên dưới sự nỗ lực không ngừng của ba người này, trận pháp này rốt cuộc cũng bị phá vỡ ra một cái lỗ hổng.

Ba người thấy thế, mang theo tâm tình cuồng hỉ nhanh chóng xông vào bên trong. Giống như là nhìn thấy cửa lên thiên đường vậy, người sau tiếp nối người trước.

Sưu Sưu...

Ba đạo thân ảnh nhanh chóng phóng vào, trận pháp ngoài thác nước ầm ầm phong bế. Hiển nhiên ba người bọn họ cưỡng ép phá vỡ trận pháp chỉ được trong chớp mắt mà thôi.

Nhưng mà tâm tình của ba người bọn họ đều vô cùng kích động. Tốn thời gian dài như vậy, nhiều tinh lực như vậy rốt cuộc cũng tiến vào được bên trong.

- Ồ, nơi này linh lực đầy đủ. Khác xa bên ngoài, xem ra đây chính là dược viên thượng cổ mà Tào sư huynh đã nói.

Đan Vương nhị cấp Thì Trinh điều tra bốn phía một phen, chậc chậc tán thưởng. Thuận tay đem một gốc linh dược Chân Thánh Cảnh bỏ vào trong túi.

- Không thể tưởng tượng được, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy linh dược Chân Thánh Cảnh. Xem ra dược viên thượng cổ này quả nhiên danh bất hư truyền a.

Thì Trinh thở dài.

Tào Tấn hiển nhiên không phải tới đây ngắt linh dược Chân Thánh Cảnh, hắn vẫy tay một cái để cho hai người kia dựa sát vào mình, hắn nói:

- Nhị vị, muốn thu linh dược ở đây chúng ta có đủ thời gian. Việc cấp bách chính là tìm được Giang Trần. Ta có việc phải nói cho ngươi biết, có lẽ chúng ta không có khả năng tìm được Giang Trần rồi.

- Cái gì?

Sắc mặt Ngô mập mạp và Thì Trinh đều biến đổi, nói:

- Tào sư huynh, sư huynh có ý gì? Đến bước này huynh còn nói chúng ta không có khả năng tìm được Giang Trần sao?

- Đừng nóng vội, lúc trước trong tình báo của Tam Tinh tong nói, một trưởng lão của Thánh Kiếm cung cũng không có đi ra ngoài. Rất có thể là đang đuổi giết Giang Trần này. Cho nên bất kể là Giang Trần hay là trưởng lão Thánh Kiếm cung kia chúng ta cũng không thể buông tha. Nếu như Giang Trần bị hắn giết, rất có thể thứ tốt đều rơi vào trong tay người này.

Hai người kia nghe vậy thở phào nói:

- Vẫn còn là tốt rồi, chỉ là trưởng lão tông môn tứ phẩm, không đáng để lo.

Tào Tấn gật đầu nói:

- Tuy nói là như thế, thế nhưng ba người chúng ta không được chia ra quá xa. Tránh đêm dài lắm mộng, dù sao đây là di chỉ thượng cổ, vạn nhất có điều cổ quái, chúng ta ở cùng một chỗ mới có thể chiếu cố lẫn nhau.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)