Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0651

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0651: Giang Trần giảo hoạt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Sau khi bị mấy quyền cực kỳ đơn giản đánh vào, miệng phun chút máu ra, sau đó chủ động nhận thua.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thoạt nhìn từng đối thủ một đều đang phối hợp diễn kịch với Mộc Cao Kỳ này.

- Các ngươi có hiểu gì không? Lợi Tân kia sao lại nhận thua?

Ta nhìn không quá rõ ràng, giống như mấy quyền kia của Mộc Cao Kỳ rất lợi hại a.

- Ai biết được, ta không nhìn ra có bao nhiêu chiêu trò.

Mấy quyền kia của Giang Trần quả thực nhìn qua quá bình thường. Thật giống như võ giả Chân Khí cảnh đánh nhau vậy, đừng nói là nhìn qua không có một chút thú vị nào, cũng không nhìn ra một chút kỹ xảo tinh diệu nào.

Bỏ qua vô số ánh mắt ngạc nhiên dưới đài, Giang Trần chậm rãi từ trên lôi đài đi xuống.

Lần này hắn là người tấn cấp đầu tiên của vòng đấu này, tốc độ tấn cấp cực nhanh, so với mấy thiên tài Thánh Cảnh kia còn có tốc độ tấn cấp nhanh hơn.

Nhưng mà Giang Trần xuống không bao lâu, những thiên tài Thánh Cảnh kia cũng hoàn thành chiến đấu, đều dễ dàng đi xuống lôi đài.

Giang Trần nhìn một chút, lần này tinh anh trong các tông môn của Vạn Tượng Cương Vực xuất ra hết, số lượng thiên tài trẻ tuổi Thánh Cảnh hiện tại có thể so sánh với lúc ở đan đấu Huyễn Ba sơn kia, thậm chí còn nhiều hơn.

- Xem ra đan đấu ở Huyễn Ba sơn có một ít thiên tài võ đạo khinh thường tham gia a.

Giang Trần nhìn thấy đám thiên tài Thánh Cảnh đi xuống, đại khái cũng nhìn ra một chút. Đại Thánh đường có bốn thiên tài Thánh Cảnh, theo thứ tự là bốn người kiệt xuất nhất trong tứ đại gia tộc của Đại Thánh đường.

Thánh Kiếm cung có ba người đột phá Thánh Cảnh.

Mà Bắc Minh tông, TIêu Dao tông và Đan Kiền Cung thì có hai người.

Nếu như không phải Tam Tinh Tông làm phản, vậy thì mười sáu danh ngạch của đội đầu tiên thật sự sẽ bị tất cả thiên tài Thánh Cảnh nắm lấy, căn bản không có danh ngạch dành cho những người dưới Thánh Cảnh kia.

Trừ thiên tài Thánh Cảnh ra, còn có một ít trận đấu ở phía xa xa cũng lục tục phân ra thắng bại.

Ví dụ như Lăng Bích Nhi, vòng này vận khí của nàng rất tốt, rút thăm được một đối thủ không nằm trong tông môn tứ phẩm, nàng cũng nhẹ nhõm quá quan.

Bởi như vậy, tất cả những người dự thi của Đan Kiền Cung thì có bốn người nhẹ nhõm tấn cấp, tiến vào vòng tiếp theo.

Mà Niếp Trùng lại khổ không thể tả.

Người hắn đối mặt là thiên tài số hai trong Thánh Kiếm cung là Kim Phogn, thực lực người này là Thánh Cảnh nhất trọng đỉnh phong, nếu bàn về sức chiến đấu, chỉ sợ Thẩm Thanh Hồng cũng chưa chắc có thể thắng được hắn ta.

Giờ phút này Niếp Trùng tuy rằng đang ứng phó toàn lực, vừa động thủ đã vận dụng cơ hồ tất cả con át chủ bài, nhưng mà lại lập tức rơi vào thế hạ phong.

Kim Phong hiển nhiên không có ý định lưu tình, đối mặt với Niếp Trùng toàn lực ứng phó, mặc dù có chút kiêng kỵ, thế nhưng cũng không vì thế mà luống cuống tay chân. Hắn là thiên tài số hai của Thánh Kiếm cung, thực lực đủ để áp chế Niếp Trùng, các loại át chủ bài cũng có thể áp chế được Niếp Trùng.

Cho dù tất cả mọi người đã từng dặn qua Niếp Trùng, nếu không được thì nên buông tha.

Thế nhưng một khi tiến vào tiết tấu của đối phương, muốn buông tha vậy thì cũng phải có cơ hội mới được.

Kim Phong hiển nhiên không muốn để cho Niếp Trùng có cơ hội này, mà mạnh mẽ không ngừng công kích, hiển nhiên có ý định một kích đánh tàn phế Niếp Trùng.

Bên Đan Kiền Cung, sắc mặt mỗi người đều vô cùng ngưng trọng.

Thế nhưng mà hiện tại trên lôi đài, những người khác căn bản khó có thể nhúng tay vào, cho nên chỉ có thể nóng lòng ở phía dưới nhìn lên mà thôi.

- Sư tôn, có biện pháp nào làm cho Niếp Trùng bình an trở xuống không?

Thẩm Thanh Hồng nhịn không được mà mở miệng hỏi Liên Thành trưởng lão.

Liên Thành trưởng lão cười khổ nói:

- Đây là luận võ trong đại điển, quy tắc còn ở đó, nếu như chúng ta ra tay, thành tích của các ngươi sẽ bị hủy bỏ. Hơn nữa cho dù chúng ta ra tay, người bên Thánh Kiếm cung cũng không phải là kẻ ăn chạy, không có lý nào bọn chúng sẽ ngồi yên không để ý tới.

Thẩm Thanh Hồng nhìn đám người Thánh Kiếm cung bên kia, đám người Thánh Kiếm cung bên kia cũng nhìn chằm chằm về phía người Đan Kiền Cung, hiển nhiên đang đề phòng bọn họ ra tay ứng cứu Niếp Trùng.

Không chỉ có như vậy, người Thánh Kiếm cung còn dùng ánh mắt tràn ngập vẻ khiêu khích.

Đan Trì cung chủ trầm giọng nói:

- Đã tình nguyện đánh bạc thì phải chấp nhận chịu thua.

Giang Trần ngẩng đầu nhìn lên lôi đài, hắn biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy, Niếp Trùng nặng thì chết tại chỗ, nhẹ thì bị phế đi. Lại nói việc này tuy rằng không có quan hệ trực tiếp với Giang Trần hắn, cho dù vừa rồi hắn không có phế bỏ Vương Kình thì người Thánh Kiếm cung một khi gặp phải người Đan Kiền Cung nhất định cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

Hắn phế bỏ Vương Kình bất quá chỉ giống như mưa rơi trong bão tuyết mà thôi.

Giang Trần nhìn lên trên lôi đài, Niếp Trùng hiện tại đã cực kỳ nguy hiểm, tùy thời có thể sụp đổ.

Tuy rằng tính cách của Niếp Trùng này không ưa nổi, thế nhưng cuối cùng vẫn là đệ tử Đan Kiền Cung, nếu như hắn gặp chuyện không may, mặt mũi của Đan Trì cung chủ cũng không được tốt cho lắm.

Lập tức Giang Trần âm thầm truyền âm cho Long Tiểu Huyền:

- Long huynh, huynh ra giải vây đi, không cần xuất hiện, chỉ cần làm gián đoạn một chút, để cho đồng môn của ta có cơ hội nhận thua là được.

Long Tiểu Huyền là long tộc chính thức, Giang Trần để cho nó đi làm loại chuyện này nó không quá can tâm tình nguyện. Thế nhưng trong khoảng thời gian này nó với Giang Trần ở chung vô cùng hòa hợp, cũng chưa từng sai bảo nó.

Cho nên mặc dù có chút không muốn, còn không cự tuyệt, nó chỉ bực tức nói một câu:

- Bản long cũng không phải bảo mẫu của ngươi, loại chuyện này cũng gọi ta được sao?

- Long huynh, ta không có loại thủ đoạn tàng hình giống như Long huynh a. Người tài giỏi quả thực có nhiều việc phải làm a.

Giang Trần rất rõ ràng tính cách của Long Tiểu Huyền, tên này ăn mềm không ăn cứng, nếu như ngươi tâng bốc, vuốt mông ngựa nó, dụ dỗ nó thì mọi chuyện sẽ dễ làm.

Quả nhiên, nghe những lời này, Long Tiểu Huyền lập tức phấn chấn.

Pháp thân của long tộc, ẩn giới tàng hình, có thể lập tức biến thành lớn nhỏ, khiến cho mọi người căn bản không thể nhìn ra sự tồn tại của nó.

Đương nhiên, chân long chi thân cho dù không có giới tử hóa thân, pháp thân ẩn nấp trong hư không, người bình thường dùng mắt thường cũng khó mà nhìn tới được.

Giới tử hóa thân của Long Tiểu Huyền phi lên lôi đài, cũng không quên lời dặn dò của Giang Trần.

Tùy ý dùng chút lực đẩy về phía Niếp Trùng và Kim Phong.

Oanh.

Hai người đang đánh tới khí thế ngất trời đột nhiên đồng thời bị một cỗ lực lượng cường đại khó hiểu đẩy ra. Xoạt xoạt, hai chân liên tục lảo đảo, thối lui về hai phía trên lôi đài.

Thân thể hai người đều bất ổn, thiếu chút nữa rớt xuống lôi đài.

Niếp Trùng vốn đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ dựa vào một chút khí lực cuối cùng chống đỡ. Lúc này bị một cỗ lực lượng đẩy ra, chẳng những hắn không cảm thấy phẫn nộ mà ngược lại còn có cảm giác giống như một người bị ép xuống mặt nước được trồi lên.

*****

Cảm giác sống sót sau tai nạn.

Cho dù Niếp Trùng có ngạo mạn thì cũng biết trận chiến này không thể tiếp tục được nữa. Nếu như lại tiếp tục, chỉ cần một lát sau hắn sẽ bị Kim Phong phế bỏ.

- Ta nhận thua?

Niếp Trùng nói ra ba chữ này, đệ tử Thánh Kiếm cung dưới đài lập tức mắng chửi.

- Tên gì đó này không đánh mà nhận thua sao?

- Đan Kiền Cung đều là loại người nhu nhược không chiến mà nhận thua sao?

- Phế vật loại này có tư cách gì tới tham dự luận võ trong đại điển?

Ngay cả Uông Hàn cũng không nhịn được mà nói tục một câu. Hiển nhiên hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Dùng thực lực của Kim PHong, có lẽ không chà đạp được Thẩm Thanh Hồng.

Thế nhưng muốn chống lại nhân vật dưới Thánh Cảnh như Niếp Trùng này mà nói, tại sao lại để cho Niếp Trùng có cơ hội nhận thua cơ chứ.

Trong lúc nhất thời, Uông Hàn cơ hồ hoài nghi liệu Kim Phong có phải muốn đối dịch với hắn hay không.

Giờ phút này trên mặt Kim Phong cũng tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, cuộc chiến vừa rồi hắn đã chiếm ưu thế áp đảo, cơ hồ ngay lập tức có thể phế bỏ Niếp Trùng.

Thế nhưng mà trong hư không đột nhiên xuất hiện một đạo lực lượng khiến cho toàn thân hắn không có cách nào chống cự, thân thể không tự chủ được mà lui lại tới bên bờ lôi đài.

Biến cố bực này khiến cho Kim Phong khiếp sợ và hoảng sợ, một lúc lâu sau mới kịp phản ứng.

- Ta kháng nghị.

Vẻ mặt Kim Phong giận dữ, nhìn chằm chằm vào người Đan Kiền Cung phía dưới nói:

- Có người âm thầm ra tay ngăn cản trận chiến.

Kim Phong và Niếp Trùng chiến đấu, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ. Ở nơi này ít nhất có mấy trăm ánh mắt nhìn chằm chằm vào, hai người đang đánh tới lúc kịch liệt, quả thực dường như có một cỗ lực lượng đem hai người đẩy ra.

Thế nhưng mà vấn đề là, mấy trăm ánh mắt này cũng thấy rõ, không có một người nào ra tay a.

Bên Đan Kiền Cung sao?

Đừng nói là Thánh Kiếm cung ở một bên nhìn chằm chằm vào đề phòng. Cho dù không có đề phòng, ở xa như vậy muốn nhúng tay vào trận chiến trên lôi đài, nói dễ vậy sao?

Cho nên thanh âm kháng nghị của Kim Phong khiến cho đám người trọng tài nhất thời không biết nên làm thế nào.

Uông Kiếm Vũ giận dữ, khuôn mặt đen lại, đi lên phía trước nói:

- Đan Trì, người mắt sáng không làm chuyện mờ ám. Đan Kiền Cung ngươi nếu không chịu nổi thì cứ việc nói thẳng ra. Cần gì phải quấy nhiễu lôi đài, ngươi không biết mất mặt sao?

- Đúng vậy, Thánh Kiếm cung chúng ta xin điều tra việc Đan Kiền Cung nhúng tay vào trận chiến. Theo như quy tắc thì có thể hủy bỏ thành tích của tất cả bọn chúng.

Một trưởng lão Thánh Kiếm cung cũng bắt đầu kêu gào.

- Đúng rồi, điều tra bọn họ.

Những người khác trong Thánh Kiếm cung kêu gào om sòm.

Đan Trì cung chủ không có ra tay, hắn cũng biết người Đan Kiền Cung không có ra tay. Cho nên lý lẽ của hắn vô cùng hào hùng, đối mặt với đám người Thánh Kiếm cung đang hung hăng, Đan Trì cung chủ chỉ nở nụ cười khinh miệt.

- Uông Kiếm Vũ, những lời này của ngươi là có ý tứ gì? Hẳn là ngươi cảm thấy các vị ngồi đây đều mù rồi hay sao? Hay đám người Thánh Kiếm cung các ngơi đều là một đám heo? Các ngươi nhìn chằm chằm vào chúng ta, nếu như Đan Kiền Cung chúng ta có thế ra tay, mọi người có thể nhìn thấy sao? Các ngươi sẽ vui lòng để cho người Đan Kiền Cung chúng ta ra tay hay sao?

Đan Trì cung chủ không thẹn với lòng, tự nhiên là vô cùng lý lẽ nói.

Bên đám người Đại Thánh đường, rất nhiều người cũng mất hứng. Đám người Thánh Kiếm cung nói người nhận thua chính là người nhu nhược, tự nhiên chuyện này khiến cho mọi người khó chịu.

Bởi vì ngay vừa rồi, Lợi Tân của Đại Thánh đường còn chủ động nhận thua.

Mà tộc trưởng Thánh Lang nhất tộc của Đại Thánh đường hiển nhiên cũng hỏi qua Lợi tân, biết rõ Mộc Cao Kỳ của Đan Kiền Cung kia đã hạ thủ lưu tình.

Bởi vậy tộc trưởng Thánh Lang nhất tộc tự nhiên có chút cảm kích Đan Kiền Cung, đồng thời nghe được lời nói người nhận thua chính là kẻ nhu nhược của Thánh Kiếm cung khiến cho trong lòng tộc trưởng Thánh Lang nhất tộc càng cảm thấy không vui.

Một bên là cảm kích, một bên là chán ghét. Tộc trưởng Thánh Lang nhất tộc vỗ bàn quát:

- Thánh Kiếm cung chỉ biết gây sự như vậy thôi sao? Nhiều người như vậy nhìn vào, Đan Kiền Cung còn có thể ra tay sao? Ta thấy chính các ngươi đang diễn kịch a. Muốn dùng phương thức ti tiện này hủy bỏ thành tích của toàn tông người ta sao?

Chậu nước bẩn này dội tới hiển nhiên là ủy khuất cho Thánh Kiếm cung, khiến cho đám người này có cảm giác đập đầu vào tường.

Thế nhưng mà cẩn thận nghĩ lại người ta nói cũng không sai chút nào a.

Nhiều người ở đây như vậy nhìn vào, Đan Kiền Cung có ra tay quấy nhiễu hay không mọi người còn không nhìn thấy sao? Thánh Kiếm cung các ngươi quả thực đang ngậm máu phun người.

Uông Kiếm Vũ gần đây ngang ngược bá đạo, đừng nói tới đạo lý, hắn là người có đạo lý cũng phải cưỡng đạo ba phần.

Mà chuyện lần này người sáng suốt cũng nhìn ra được quả thực có người quấy nhiễu lôi đài, hơn nữa cực kỳ rõ ràng. Bằng không mà nói, Kim Phong và Niếp Trùng đang giao thủ như vậy, tại sao lại vô duyên vô cớ bị đẩy lùi về hai phía của lôi đài?

Đạo lý là đạo lý như vậy, thế nhưng chứng cớ cũng vô cùng rõ ràng, người Đan Kiền Cung không có quấy nhiếu lôi đài, đây cũng là việc mà tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Người Đan Kiền Cung tới ít người như vậy, người có năng lực quấy nhiễu lôi đài cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Đan Trì cung chủ, Liên Thành trưởng lão, còn có mấy trưởng lão Thánh Cảnh.

Nhưng mà những người này cho dù có năng lực vượt trội, thế nhưng không có khả năng sau khi ra tay còn có thể tránh khỏi tai mắt của mọi người.

Thậm chí coi như là tộc trưởng Hạng Vấn Thiên mạnh nhất trong Vạn Tượng Cương Vực chỉ sợ cũng không có khả năng tránh khỏi ánh mắt của tất cả mọi người đi quấy nhiễu cuộc chiến trên lôi đài.

Nói cách khác, trừ phi ngươi có thần thông phân thân, đứng nguyên tại chỗ rồi phái ra một phân thân, đồng thời còn phải tàng hình, lại còn phải thu liễm tất cả khí tức.

Chỉ là đây chính là thần thông mà tất cả võ giả trong Vạn Tượng Cương Vực không có được.

Người Bắc Minh tông là người đứng gần Đan Kiền Cung nhất. Nhất là Bắc Minh thượng nhân, vừa rồi mới nhận được Vạn Thọ đan, cho nên hắn vô cùng cảm kích với Đan Kiền Cung.

- Uông lão đệ à, việc này quả thực đã oan cho Đan Kiền Cung rồi. Trước mắt bao người, Đan Kiền Cung làm sao có thể quấy nhiễu lôi đài được. Việc này ta thấy nên dừng lại ở đây thôi.

Đại Thánh đường cũng tỏ thái độ, Bắc Minh tông cũng v ậy.

Tiêu Dao tông còn lại đương nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện này.

Trong lúc nhất thời Thánh Kiếm cung có cảm giác một mình lẻ loi trơ trọi, thê lương không nói nên lời.

Niếp Trùng sống sót sau tai nạn, từ lưng tới bàn chân đều đổ mồ hôi, sau khi đi xuống lôi đài, hắn có cảm giác chân mình như nhũn ra. Trên lôi đài, tuy rằng hắn liều chết chống lại, đồng thời đã chuẩn bị tâm lý tốt, thế nhưng hắn cũng biết, cho dù mình có liều mạng, nhiều lắm cũng chỉ khiến cho Kim Phong bị thương, tuyệt đối không có cách nào đồng quy vu tận với đối phương.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)