← Ch.0736 | Ch.0738 → |
Bây giờ sở dĩ trong gia tộc có lời ong tiếng ve, đủ loại gièm pha, thậm chí còn phát triển tới mức ra tay với Vi Kiệt hắn, tất cả đều là vì sinh ý của Vi gia hiện tại đều đang ở trong trạng thái cổ chai, thậm chí còn đang có hiện tượng xuống dốc.
Vi gia với tư cách là thế gia cửu cấp, vạn nhất thế lực Vi gia bị hạ xuống, địa vị thế gia cửu cấp bị hạ thấp, xuống tới bát cấp, thậm chí nếu như là thế gia thất cấp mà nói, địa vị của Vi gia ở Lưu Ly vương thành sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, thậm chí là bị đẩy ra ngoài rìa vòng trung tâm quyền lực.
Căn cứ vào cân nhắc các mặt, tự nhiên Vi Kiệt có mười phần động lực đi làm chuyện này.
Giang Trần cần Vi gia yểm trợ, Vi gia cũng cần dị số như Giang Trần tới phá cục diện. Đây cũng là nguyên nhân mà quan hệ của Giang Trần và Vi gia có thể nhanh chóng ấm lên, hòa hợp như vậy.
- Giang huynh, ở ngay phía trước rồi.
Vi Kiệt chỉ tay về phía trước.
Giang Trần nhìn chung quanh, hiển nhiên đây cũng là một khu vực phồn hoa nhất trong phố Thần Nông, trong lòng hắn có chút giật mình.
Không thể tưởng tượng được VI gia ở trong phố Thần Nông này có cửa hàng vị trí tốt như vậy? Chỉ là lại không làm sinh ý đna dược, quả thực phung phí của trời, lãng phí một cửa hàng có vị trí tốt.
Lúc hai người tới gần, sắc mặt Vi Kiệt bỗng nhiên hơi đổi, nhẹ nhàng kéo cánh tay Giang Trần, thân ảnh hai người lóe lên, tránh ở đằng sau một con sư tử ở cửa hàng bên cạnh.
Lúc này hai người đã thấy từ trong cửa hàng của Vi gia có một nhóm người đi ra.
Một người trong đó rõ ràng là ngũ thúc Vi Thiên Thông của Vi Kiệt, còn có nhi tử Vi Tú của hắn ta. Còn có mấy lão giả khác của Vi gia.
Tuy rằng Giang Trần không nhận ra những lão giả của Vi gia này, nhưng mà cách ăn mặc của bọn họ đều là trang phục mang tiêu chí của Vi gia.
Điểm mấu chốt nhất chính là những người Vi gia này đang vây quanh một người, người nọ nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi, một thân mặc hoa phục cẩm ý, cực kỳ đẹp đẽ quý giá, lại có vài phần uy nghiêm của thượng vị giả, khiến cho người Vi gia vô cùng cung kính với người này. Cảnh này khiến cho Vi Kiệt khẽ cau mày.
Những người này hiển nhiên không có phát hiện ra Vi Kiệt và Giang Trần, từ trong cửa hàng Vi gia đi ra, mấy người cười cười nói nói, mà tộc huynh Vi Tú của Vi Kiệt càng ra vẻ nịnh bợ.
- Vương thiếu gia, ngài đã mở miệng, cửa hàng này chúng ta nhất định sẽ cho Đồng gia thuê.
Vi Tú nịnh nọt, nói với người trẻ tuổi kia.
Người trẻ tuổi kia khẽ ừ một tiếng, cũng không để ý tới Vi Tú mà nói với Vi Thiên Thông:
- Vương mỗ nghe nói trong Vi gia các ngươi là Vi Thiên Tiếu làm chủ a.
Vi Thiên Thông cười nói:
- Hắn là gia chủ, rất nhiều chuyện đương nhiên là hắn làm chủ. Một ít việc nhỏ những người trong tộc như chúng ta cũng lười cãi lại hắn. Nhưng mà cửa hàng ở phố Thần Nông này lại là chuyện lớn. Thiên Thông nhất định sẽ không để cho hắn làm loạn. Mấy vị tộc lão có lẽ cũng sẽ không cho phép hắn làm xằng bậy.
Nói xong Vi Thiên Thông quăng ánh mắt về phía mấy vị lão giả trong tộc kia.
Mấy vị tộc lão kia nhanh chóng gật đầu, phụ họa với Vi Thiên Thông.
Thanh niên họ Vương ung dung cười cười, nói:
- Nếu như thế việc này phiền các vị xuất lực. Việc này sau khi ta trở về nhất định sẽ đem chi tiết bẩm báo cho gia phụ, đem thái độ phối hợp của chư vị nói cho gia phụ nghe. Nếu như việc này thành, gia phụ nhất định sẽ tự mình thiết yến khoản đãi các vị để tỏ lòng biết ơn.
Vi Thiên Thông vội nói:
- Vương Đình phiệt chủ mỗi một ngày kiếm hàng ức, có thể khoản đãi chúng ta là vinh hạnh của chúng ta a.
Thanh niên họ Vương kia lạnh nhạt gật đầu, cũng không có nói gì thêm.
Một đám người nhanh chóng rời ra khỏi cửa hàng.
Vi Kiệt đằng sau con sư tử bằng đá biến sắc. Trong lúc vô tình không ngờ lại nghe được chuyện cơ mật bực này, khiến cho hắn hãi hùng khiếp vía.
- Giang huynh, chuyện này khả năng xuất hiện biến cố mới.
Ngữ khí của Vi Kiệt ngưng trọng không thôi.
- Người trẻ tuổi kia là người Vương Đình đại phiệt?
Lúc trước ở Vi gia, gia chủ Đồng gia kia tới chơi, Giang Trần đã nghe Vi Kiệt nói qua Vương Đình đại phiệt.
Biết rõ Đồng gia kia là một trong mấy đại thế gia thủ hạ dưới trướng Vương Đình đại phiệt.
Mà hôm nay thanh niên họ Vương này lại là người của Vương Đình đại phiệt, từ việc này đầu óc Giang Trần chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu rõ chân tướng bên trong việc này.
Thì ra cửa hàng này không chỉ đơn thuần là Đồng gia muốn thuê, thậm chí còn liên quan tới Vương Đình đại phiệt a.
Khó trách sắc mặt Vi Kiệt lại đại biến như vậy, chuyện này hiển nhiên đã vượt quá dự tính trước đó. Nếu như chỉ là Đồng gia, Vi Thiên Tiếu có thể nhẹ nhõm cự tuyệt, đều là thế gia cửu cấp, ai cũng không sợ đắc tội với ai.
Thế nhưng mà Vương Đình đại phiệt, đây chính là một trong những đại phiệt lớn nhất Lưu Ly vương thành, thực lực mạnh mẽ, căn bản không phải là tồn tại mà Vi gia có thể kháng cự.
Hơn nữa nhìn biểu hiện của đám người Vi gia vừa rồi, hiển nhiên đã thay đổi, có xu thế muốn đổi cổng và sân, ôm chân Vương Đình đại phiệt.
Càng khoa trương hơn chính là, Vi Thiên Tiếu thân là gia chủ cùng với người nối nghiệp là Vi Kiệt đối với mấy chuyện này lại mơ mơ màng màng.
Hôm nay những người Vi gia này thậm chí đã vượt quyền phụ tử Vi Kiệt, định trực tiếp loại bỏ qua việc hỏi ý phụ tử Vi Kiệt, định tiền trảm hậu tấu.
Thậm chí từ lời nói của bọn họ, vì nịnh bợ Vương Đình đại phiệt cũng không tiếc đối phó với gia chủ Vi Thiên Tiếu của Vi gia.
Loại cục diện này hiển nhiên đã chuyển biến xấu tới mức ngay cả Vi Kiệt cũng khó có thể tin được.
Giang Trần đã quen nhìn qua các loại tình cảnh, thấy tình cảnh này hắn cũng biết rõ, cục diện Vi gia đã sắp tới tình trạng chân tướng phơi bày.
- Vi thiếu gia, lệnh tôn đối với mấy chuyện này đều mơ mơ màng màng sao?
Giang Trần nhịn không được mà nói.
Cục diện hiện tại đã rất rõ ràng, phụ tử bọn họ rõ ràng đang ở chỗ tối, ở vào trong hoàn cảnh xấu, nếu như tiếp tục chiếu theo tiết tấu này, đừng nói là hợp tác, ngay cả bản thân hắn chỉ sợ cũng có thể bị liên lụy tới.
Vi Kiệt hiển nhiên cũng đã ý thức được nguy cơ, hắn trầm giọng nói:
- Giang huynh, chúng ta về trước đi.
Giang Trần đã gặp bao nhiêu trận chiến cho nên hắn cũng không tới mức mà gặp vấn đề nửa đường liền bỏ cuộc. Giai đoạn hiện tại, trừ việc hợp tác với Vi gia, trong lúc nhất thời quả thực không tìm được cửa đột phá từ chỗ khác.
Thế gia khác thì rất nhiều, thế nhưng mà để làm cho người ta tiếp nhận hắn, quả thực còn không dễ dàng như vậy.
Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng? Vậy thì càng không cần phải nghĩ.
Lưu Ly vương thành nhìn như tự do, kỳ thực có vô số tầng lớp đẳng cấp hiện lên vô cùng rõ ràng. Một người từ ngoài vào như hắn, nếu như không có căn cơ, cho dù ít xuất đầu lộ diện, thì từng giây từng phút sẽ bị người ta chiếm đoạt. Muốn làm lớn nhất định phải có quna hệ tốt với thế lực bản thổ, không có lựa chọn nào khác.
*****
Trên đường đi, biểu hiện trên mặt Vi Kiệt rất là nghiêm trọng.
- Giang huynh, ngại quá, việc này có chút ngoài dự liệu của ta. Tin rằng huynh cũng nhìn thấy, thế cục của Vi gia ta hiện tại vô cùng phức tạp. Tuy rằng gia phụ cũng có nắm chắc, thế nhưng một khi phát động, cho dù biết rõ thì có đôi khi cũng không xử lý cho tốt được. Ví dụ như chuyện lần trước ta trúng độc, gia phụ kỳ thực cũng tra tới được trên đầu ngũ thúc. Thế nhưng một khi không có chứng cớ cũng không có cách nào bắt được hắn ta. Hơn nữa đại sự của gia tộc hiện tại là do sáu người chủ trì. Gia phụ tuy rằng là gia chủ, thế nhưng cũng không thể một tay che trời được.
Chuyện cho tới nước này, Vi Kiệt cũng không còn gì dấu diếm, nhanh chóng đem cục diện Vi gia một năm một mười nói rõ ràng cho Giang Trần nghe qua.
Sau khi nói xong, VI Kiệt vô cùng chân thành nói:
- Giang huynh, việc này nếu như bộc phát, phụ tử hai người chúng ta rất có thể sẽ thất thế. Cho nên hiện tại nếu như Giang huynh rời khỏi đây ta cũng có thể hiểu được.
Nếu như hiện tại rời khỏi đây, hiển nhiên không phù hợp với phong cách làm người của Giang Trần. Nếu như phụ tử Vi gia giả vờ khách sáo với hắn, tự nhiên hắn sẽ không chút do dự rời khỏi đây.
Nhưng mà Vi Kiệt này hiển nhiên đã thành tâm coi Giang Trần hắn như một bằng hữu. Lúc này mà rời khỏi, đây vốn không phải là phong cách của Giang Trần hắn.
- Vi thiếu gia, cửa hàng kia tuy rằng ta chưa tiến vào xem, nhưng vị trí của cửa hàng này coi như không tệ. Cửa hàng kia ta nhất định sẽ thuê.
Giang Trần không trả lời thẳng Vi Kiệt, nhưng lời nói này không thể nghi ngờ tương đương với việc hắn tỏ thái độ của mình với Vi Kiệt.
Vi Kiệt nghe vậy cũng có chút kích động.
- Giang huynh quả nhiên là người trượng nghĩa, khó trách không tiếc bôn ba mấy trăm vạn dặm, mạo hiểm vượt qua cũng phải tới Lưu Ly vương thành cứu vớt đồng môn.
Vi Kiệt tán thưởng.
- Vi thiếu gia, lời nói khách khí chúng ta không cần phải nói. Trước tiên là nói về cục diện Vi gia của các ngươi. Rốt cuộc là do sáu người nào làm chủ. Quan hệ của sáu người này thế nào.
Muốn phá cục chỉ có thể phá từ bên trong mà thôi. Vấn đề bên trong Vi gia không đàn áp xuống được, muốn nắm được cửa hàng kia căn bản chỉ là lời nói suông mà thôi.
Vi Kiệt lập tức đem thế cục Vi gia nói ra một lần. Bên trong sáu người có lời nói trọng lượng nhất Vi gia có cả gia chủ Vi Thiên Tiếu, Vi Thiên Thông.
Cho nên chức vị gia chủ lần này nếu như Vi Thiên Tiếu gặp chuyện khong may, Vi Thiên Thông kia sẽ danh chính ngôn thuận tiếp nhận chức vị gia chủ.
Còn có bốn tộc lão khác nữa.
Trong bốn tộc lão, chỉ có một người trung tâm với Vi Thiên TIếu, cũng chính là thân thúc thúc của Vi Thiên Tiếu, là thân thúc công của Vi Kiệt.
Ba tộc lão khác có một người là tâm phúc của Vi Thiên Tiếu, còn hai người khác là trung lập.
Nhưng mà từ cục diện hiện tại xem ra, hai người trung lập kia dường như có xu thế bị Vi Thiên Thông thu mua. Bằng không thì cũng không có khả năng đứng ở trên cửa hàng Vi gia hiện tại mà cười cười nói nói với công tử Vương Đình đại phiệt ở trận doanh bất đồng.
Vi Kiệt mang tin tức xấu về, tựa như một cái búa lớn đánh vào lồng ngực Vi Thiên Tiếu. Tâm tình của Vi Thiên Tiếu thoáng cái trở nên cực kỳ trầm trọng.
Vi Thiên Thông luôn có hành động mờ ám, điểm này tự nhiên Vi Thiên Tiếu biết rõ.
Thế nhưng mà hắn tuyệt đối không thể nào ngờ được, thế cục đã chuyển biến xấu tới tình trjang này. Trong sáu người nắm giữ quyền nói chuyện cao nhất, thậm chí có bốn người đều nghiêng về phía Vi Thiên Thông.
Bản thân Vi Thiên Thông không cần phải nói tới, ba tộc lão còn lại, chí ít có hai người là trung lập. Thậm chí trước đó còn có thiên hướng nghiêng về phía gia chủ Vi Thiên Tiếu hắn.
Lúc này hai tộc lão trung lập kia đều đảo ngược nghiêng về phía Vi Thiên Thông, ở trong này nhất định đã xảy ra vấn đề nào đó.
Vi Kiệt cẩn thận hỏi:
- Phụ thân, bên phía Tam thúc công chắc có lẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
- Thúc công con là thân thúc thúc ta, tuyệt đối tin cậy, điểm này không cần hoài nghi.
- Sáu người, nếu như một nửa đối đầu với một nửa, phụ thân người với tư cách là gia chủ, có lẽ nên nắm quyền chủ động mới đúng chứ?
Vi Kiệt hỏi.
- Đúng vậy, từ trước tới nay hai người trung lập. Ta và Tam thúc công của con là hai người, bên phía Vi Thiên Thông cũng là hai người. Cục diện hai đối hai này duy trì đã lâu, bởi vì ta là gia chủ, cho nên có thể ngăn cản cục diện này từ bấy tới giờ.
Giang Trần không có nói chuyện, nghe vậy bỗng nhiên nói:
- Nói như vậy chỉ cần ở trong hai tộc ba tộc lão kia, tranh thủ được một người ủng hộ là cục diện có thể thay đổi đúng không?
Vi Thiên Tiếu gật gật đầu nói:
- Đúng là như thế. Đêm nay ta sẽ tự mình đi bái phỏng Trác lão và Phong lão một chút. Hai vị này gần đây trầm ổn, đối với gia tộc vô cùng trung thành và tận tâm. Sao lại có thể đầu nhập dưới trướng Vương Đình đại phiệt gần đây không hòa hợp với chúng ta được cơ chứ?
Vi Kiệt hừ nhẹ một tiếng, tức giận nói:
- CÒn không phải vì Phiền thiếu chủ qua đời, khiến cho mọi người cảm thấy nhất mạch của Khổng Tước đại đế bệ hạ sẽ thất thế hay sao? Nhất mạch của Tu La đại đế những năm này khuếch trương nhanh chóng. Phiền thiếu chủ qua đời, khiến cho cán cân cân bằng thoáng cái đảo hướng về phía Tu La đại đế. Việc nịnh nọt chỉ là bản tính của con người mà thôi.
Vương Đình đjai phiệt là tồn tại số một dưới trướng Tu La đại đế, là đại phiệt số một số hai, cho dù ở trong hai mươi tám đại phiệt của Lưu Ly vương thành cũng là tồn tại nằm trong top ba.
Đồng gia, kể cả Ti Khấu gia có thù hằn với Vi gia đều là thủ hạ của VƯơng Đình đại phiệt.
Mà Vi gia bọn họ là thế gia dưới trướng Bàn Long đại phiệt, Bàn long đại phiệt cũng là tồn tại nằm trong top ba của hai mươi tám đại phiệt, thậm chí còn đã từng là đại phiệt đệ nhất.
Bàn Long đại phiệt với tư cách là nhất mạch của Khổng Tướng đại đế, những năm này vô cùng sóng gió, bị cản trở không ít. Sau này địa vị thứ nhất trong hàng ngũ những đại phiệt của Bàn Long đại phiệt cũng tràn ngập nguy cơ.
Với tư cách là kẻ khiêu chiến, Vương Đình đại phiệt cùng với các đại phiệt khác cũng tạo thành khiêu chiến và uy hiếp cực lớn đối với Bàn Long đại phiệt.
Bởi vì Bàn Long đại phiệt sóng gió, Vi gia là thế lực tâm phúc dưới trướng Bàn Long đại phiệt, những năm qua cũng có xu thế trên đường xuống dốc.
Chuyện này đối với Vi gia mà nói, là chuyện mà bọn họ không chấp nhận được nhất.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất mà những tâm tư của những tộc lão của Vi gia biến đổi. Ở Lưu Ly vương thành, mặt ngoài nhìn như bình tĩnh, kỳ thực sau lưng lại tràn ngập ánh đao kiếm, vô cùng đáng sợ.
Giữa các thế lực của Lưu Ly vương thành tồn tại sự cạnh tranh, sóng gió ngầm vô cùng lớn. Giống như là đi ngược dòng nước, không tiến tất lùi, cạnh tranh vô cùng tàn khốc.
← Ch. 0736 | Ch. 0738 → |