Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0899

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0899: Lưu Ly vương tháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Giang Trần gật gật đầu nói:

- Đi thôi, mọi việc đã xong, chúng ta trở lại Lưu Ly vương thành.

Hai người lên khỏi mặt đất, lần nữa trở lại Thái A thành. Thái A thành này Giang Trần có một ấn tượng không tốt.

Lúc trước Thái A thành này trợ trụ làm ngược, trợ giúp đám người Cung Vô Cực đối phó với hắn, chuyện này Giang Trần nhớ rõ vô cùng.

Hiện tại trở lại chốn cũ, Giang Trần cũng muốn tìm cơ hội, nhìn xem có thể hạ độc thủ với Thái A thành một chút hay không.

Nhưng mà sau khi tiến vào Thái A thành, Giang Trần mới biết rõ gần đây ở bên ngoài vô cùng náo nhiệt. Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông không ngờ lại đang tranh cãi lớn ở Vạn Tượng Cương Vực.

Cửu Dương Thiên Tông nói Bất Diệt Thiên Đô diệt Tử Quang phân đà của bọn họ.

Mà Bất Diệt Thiên Đô lại nói Cửu Dương Thiên Tông cố tình gây sự, muốn mượn cơ hội tiến vào Vạn Tượng Cương Vực.

Song phương bên nào cũng cho rằng mình đúng, hơn nữa vốn bản thân đã có quan hệ cạnh tranh. Có rất nhiều cảm xúc đối địch, cho nên song phương càng lúc càng làm lớn chuyện. Không ngờ đánh nhau túi bụi trong Vạn Tượng Cương Vực.

Tin tức này khiến cho trong lòng Giang Trần vui sướng không thôi. Đám người này đang chó cắn chó a.

Đối với hai đại tông môn này, Giang Trần chỉ có cảm giác tràn ngập căm hận, nhìn thấy bọn chúng chó cắn chó, tự nhiên Giang Trần vô cùng thích thú.

Nhưng mà hiện tại Giang Trần cũng không có thời gian nhìn trận náo nhiệt này.

Rời khỏi Lưu Ly vương thành lâu như vậy, quá trình tiến tới man hoang tuy rằng thuận lợi, thế nhưng đã tốn vài tháng giải độc cho Hoàng Nhi, hơn nữa đột phá Thiên Thánh Cảnh lại mất mấy tháng. Tính trước sau đã hao phí rất nhiều thời gina.

Tính toán ra, màn mở đầu của Lưu Ly vương tháp hắn đã bỏ qua.

Lưu Ly vương thành sáu mươi năm mới mở ra một lần. Cũng chính là một lần thịnh hội sáu mươi năm mới có một. Là sân khấu tốt nhất để thiên tài của Lưu Ly vương thành quật khởi.

Lưu Ly vương tháp sẽ chính thức mở ra vào ngày mười lăm tháng ba.

Giang Trần tính toán thời gina, hiện tại có lẽ đã là tháng tư. Cũng tương đương với việc thi đấu đan tháp đã bắt đầu, thậm chí còn trải qua một đoạn thời gian dài.

Cũng may địa vị đan đạo của Giang Trần ở Lưu Ly vương thành đã đủ nghịch thiên, căn bản không cần thông qua đan đấu ở đan tháp để dương danh. Bỏ qua thi đấu đan tháp này cũng không có gì là tiếc nuối.

Bởi ì Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô đang đấu với nhau say sưa, cho nên hành trình của Giang Trần và Hoàng Nhi vô cùng thuận lợi.

Cùng lúc đó ở Lưu Ly vương thành, thi đấu ở đan tháp quả thực đã mở rộng, hừng hực khí thế.

Có lẽ đã bị Chân Đan Vương kích thích, lần này đan đấu ở đan tháp của Lưu Ly vương tháp có số người báo danh tham gia nhiều vô cùng. Thiên tài đan đạo đến từ các nơi tăng lên. Huống chi thi đấu đan tháp lại là một cơ hội tấn thân cực kỳ khó có được. Vô số thiên tài xuất hiện, khiến cho đan đấu ở đan tháp lần này vô cùng đặc sắc, kịch tính.

Mà Chân Đan Vương, người được tôn sùng là thần minh trong Lưu Ly vương thành lại không có tham gia thi đấu đan tháp này. Càng khiến cho rất nhiều thiên tài đan đạo có tư chất dã tâm bừng bừng. Muốn thông qua thi đấu đan tháp trổ hết tài năng, đoạt được ngôi vị quán quân, trở thành một thiên tài đan đạo sau Chân Đan Vương.

Chỉ có duy nhất một điều không hoàn mỹ đó là Chân Đan Vương đả bại Đan Hỏa thành lần này không có hiện thân ở thịnh hội đan tháp lần này. Nhất là thi đấu đan tháp rất nhiều thiên tài đan đạo đều hô hào, muốn mời Chân Đan Vương danh chấp thiên hạ làm trọng tài thi đấu đan tháp.

Số lượng người hô hào cực cao, cơ hồ là toàn bộ người trong Lưu Ly vương thành.

Ngay từ đầu tất cả mọi người lơ đễnh, thế nhưng loại bầu không khí này lại hình thành một cỗ lực lượng cường đại, trực tiếp làm kinh động bảy đại đế.

Cuối cùng Khổng Tước đại đế không thể không ra mặt trấn an mọi người, nói Chân Đan Vương ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chưa trở về. Mọi người đã tha thiết chờ đợi như vậy, Khổng Tước đại đế cũng hứa hẹn, hắn sẽ nghĩ biện pháp tìm kiếm Chân Đan Vương.

Khổng Tước đại đế cũng bảo trì bình thản, lúc trước Giang Trần nói đồng ý sẽ trở lại tham dự Lưu Ly vương tháp, Khổng Tước đại đế tin chắc rằng chỉ cần Giang Trần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhất định sẽ trở về.

Nhưng mà Lưu Ly vương tháp lần này Khổng Tước đại đế dường như rất ít xuất hiện, rất nhiều chuyện đều giao cho đại đế khác xử lý, hắn cũng không có xuất đầu lộ diện quá nhiều.

Loại biến hóa trong lúc vô hình này cũng khiến cho hướng gió của Lưu Ly vương thành xuất hiện một tia biến hóa vi diệu. Tất cả đều nhịn không được mà nghĩ, Khổng Tước đại đế bệ hạ đã già rồi hay sao? Hay là Khổng Tước đại đế bệ hạ vì đệ tử thân truyền Phiền thiếu chủ vẫn lạc mà thương tâm quá độ, đối với chuyện truyền thừa của Lưu Ly vương thành đã không ôm quá nhiều hy vọng?

Nếu cứ tiếp tục như vậy, kế tiếp Tu La đại đế sẽ tấn thân sao?

Tuy rằng bên ngoài không có bất kỳ thông cáo hoặc là cách nói nào. Nhưng các loại dấu hiệu dường như cũng đều quy về xu hướng đó.

Loại biến hóa vi diệu này cũng khiến cho tất cả thế lực đại phiệt dưới trướng Tu La đại đế lần này ngẩng đầu trong thịnh hội Lưu Ly vương tháp.

Bóng đen lúc trước người của Vương Đình đại phiệt vẫn lạc bên trong dường như cũng biến mất.

So sánh với đám người này, những người dưới trướng Khổng Tước đại đế hạ thấp mình hơn nhiều. Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt tuy rằng xuất hiện ở Lưu Ly vương tháp, nhưng mà hiện tại ở Lưu Ly vương thành đều nói dương thọ của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt không còn xa. Tán công chỉ là chuyện trong một hai năm, thậm chí là chuyện một hai tháng.

Hiện tại phiệt chủ Bàn Long đại phiệt đã là dầu hết đèn tắt, nỏ mạnh hết đà.

Khổng Tước đại đế ít xuất hiện, tăng thêm đệ nhất phiệt dưới trướng Khổng Tước đại đế ít xuất hiện khiến cho bầu không khí lần này của Lưu Ly vương tháp vô cùng vi diệu.

Trong Bàn Long đại phiệt, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nhíu mày, ở bên cạnh hắn, Cơ Tam công tử cũng nhíu mày, khuôn mặt u sầu.

- Lão Tam, có tin tức của Chân Đan Vương hay không?

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt than nhẹ một tiếng.

Cơ Tam công tử phiền muộn nói:

- Trước mắt còn chưa có.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cầm một danh sách, nhìn kỹ rồi thở dài nói:

- Lần thi đấu đan tháp này một trăm đệ tử thế gia mạnh mẽ cùng với top một trăm tán tu cũng được thống kê ra.

- Nhất mạch của Khổng Tước đại đế bệ hạ, đệ tử của tất cả các thế gia, đại phiệt ở trong top một trăm cũng chỉ có hai mươi ba danh ngạch, đây là số lượng thấp nhất trong lịch sử. Mà bên Tu La đại đế cũng chiếm cứ hai mươi danh ngạch trong top một trăm. Cơ hồ đã đuổi theo nhất mạch của Khổng Tước đại đế bệ hạ. Tại thành cục diện song hổ tranh đấu.

Hiển nhiên phiệt chủ Bàn Long đại phiệt đối với loại cục diện này cảm thấy vô cùng phiền muộn.

*****

Cơ Tam công tử cũng cực kỳ phiền muộn:

- Nếu như không phải bên Vương Đình đại phiệt có người vẫn lạc, chỉ sợ danh ngạch trong top một trăm này bên nhất mạch của Tu La đại đế sẽ trực tiếp ngang hàng với nhất mạch của Khổng Tước đại đế bệ hạ a.

- Đúng vậy, cho nên cục diện hiện tại ở Lưu Ly vương thành rất là vi diệu. Tất cả mọi người cảm thấy Khổng Tước đại đế cố ý thoái vị, thành toàn cho Tu La đại đế. Thậm chí còn có một ít quan điểm nực cười. Cảm thấy Khổng Tước đại đế bệ hạ đã già, không tranh giành được với Tu La đại đế.

Từ trong miệng của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng có thể nhìn thấy được, hắn đối với loại cục diện này cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

- Vớ vẩn, những người này thực sự là vớ vẩn. Khổng Tước đại đế bệ hạ thống trị Lưu Ly vương thành đã mấy ngàn năm, làm sao có thể không đấu lại được Tu La đại đế?

Cơ Tam công tử không biết Khổng Tước đại đế nghĩ thế nào, nhưng mà hắn biết chắc một việc, không chuyện Khổng Tước đại đế không đấu lại Tu La đại đế.

Chỉ là thế cục hiện tại quả thực vi diệu, vi diệu tới mức những thế lực dòng chính của Khổng Tước đại đế như bọn họ cũng không biết rốt cuộc Khổng Tước đại đế bệ hạ đang nghĩ thế nào.

- Phiệt chủ, rốt cuộc có phải bệ hạ đang bố trí gì đó hay không?

Cơ Tam công tử nhịn không được mà nói.

Phiệt chủ Vương Đình đại phiệt cười khổ một tiếng, nghĩ kỹ hồi lâu rồi cũng im lặng lắc đầu:

- Chuyện này bản phiệt cũng đang cân nhắc. Tâm tư của bệ hạ quả thực không phải là thứ mà ta có thể phỏng đoán. Nhưng mà những năm này quản lý của bệ hạ đối với Khổng Tước thánh sơn, khống chế đối v ới Lưu Ly vương thành quả thực đã có chút buông lỏng. Nhìn vào, quả thực dường như người cố ý làm vậy.

- Vì sao? Chẳng lẽ bệ hạ đã thực sự hiểu thấu tất cả? Cảm thấy vô vị với những chuyện tranh quyền đoạt lợi này?

Cơ Tam công tử nghĩ mãi mà vẫn cảm thấy khó hiểu.

Phiệt chủ Vương Đình đại phiệt lắc đầu nói:

- Bệ hạ nhìn xa trông rộng. Tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy. Có lẽ người đã sớm sắp xếp. Chỉ là theo bản phiệt thấy, nếu như thực sự bệ hạ muốn để cho Tu La đại đế quản lý đại cục Lưu Ly vương thành, chỉ sợ tài hoa của Tu La đại đế đủ, nhưng đức hạnh và số mệnh của hắn hiển nhiên còn có khiếm khuyết. Hắn so với Khổng Tước đại đế bệ hạ cuối cùng vẫn thiếu một chút khí chất.

- Khí chất?

Cơ Tam công tử có chút khó hiểu hỏi lại.

- Đúng vậy, chính là khí chất.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt giải thích:

- Có lẽ như vậy có chút trừu tượng. Đổi lại một cách nói khác, Khổng Tước đại đế chưởng quản Lưu Ly vương thành lâu như vậy, Lưu Ly vương thành chúng ta có thể bỏ qua tông môn nhất phẩm, có thể trở thành thế lực có thể áp đảo tông môn nhất phẩm, có thể có địa vị ngang hành với loại quái vật như Đan Hỏa thành. Nhưng mà tới tay Tu La đại đế, bản phiệt không biết được liệu Tu La đại đế có làm được những chuyện này không. Đây chính là sự chênh lệch giữa hai người.

Giải thích như vậy Cơ Tam công tử lập tức hiểu ra.

Nghĩ ljai Cơ Tam công tử vẫn vô cùng bực bội gãi gãi đầu nói

- Thực không hy vọng chuyện này xảy ra a. Vốn ta còn cho rằng bệ hạ đã coi trọng vị huynh đệ của ta như vậy, thế nhưng mà trong lúc mấu chốt này tiểu tử kia lại mất tích. Thật sự khiến cho người ta sốt ruột a.

Quả thực Cơ Tam công tử đang sốt ruột. Ở sâu trong lòng hắn vô cùng hy vọng có thể trở thành đệ tử thân truyền của Khổng Tước đại đế.

Thậm chí hắn còn hy vọng Giang Trần có thể thay Phiền thiếu chủ, trở thành truyền nhân được Khổng Tước đại đế thưởng thức nhất. Bởi như vậy, Bàn Long đại phiệt bọn họ cũng có thể càng tiến thêm một bước.

Thế nhưng mà trong lúc mấu chốt này Giang Trần lại không ở trong Lưu Ly vương thành.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng phiền muộn, thứ hắn phiền muộn là dương thọ của mình. Tuy rằng trải qua một lần Giang Trần trị liệu, bệnh trạng của hắn có thể trì hoãn được hai ba năm.

Thế nhưng mà thời gian hai ba năm nói qua là sẽ qua.

Dưới đại cục phức tạp như vậy, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng không hy vọng vào thời khắc mấu chốt mình ngã xuống.

Nếu như hắn ngã xuống, cả Bàn Long đại phiệt tuyệt đối sẽ lập tức sụp đổ.

- Phiệt chủ, nghe nói bệ hạ hứa sẽ tìm được huynh đệ của ta. Bệ hạ xuất mã, có lẽ không có vấn đề gì chứ?

Cơ Tam công tử yếu ớt hỏi.

- Vậy thì phải xem hắn đi tới nơi nào. Nếu như hắn đi xa, cho dù là bệ hạ cũng không dễ dàng tìm được như vậy.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lắc đầu nói:

- Mấu chốt nhất là hắn không thể gặp chuyện không may ở bên ngoài.

Cơ Tam công tử rất là bực bội, chợt nhớ tới thứ gì đó, lại hỏi tiếp:

- Phiệt chủ, top môt trăm tán tu kia lần này tư chất thế nào?

Nói tới vấn đề này, phiệt chủ Vương Đình đại phiệt cũng hai mắt sáng ngời.

- Lần này trong top một trăm tán tu quả thực có không ít người thiên phú siêu quần. Trong đó có một tán tu thần bí thiên phú càng xuất chúng, nổi bật. Trong đám tán tu không ngờ có thể vượt lên trên đầu. So với những đệ tử thế gia, đại phiệt như chúng ta hoàn toàn có tư cách ngang hàng.

- Ồ? Còn có chuyện như vậy sao? Trong tán tu còn có nhân vật nghịch thiên như vậy sao?

Cơ Tam công tử rất kinh ngạc:

- Không phải huynh đệ ta lần nữa cải trang, làm ra chiêu trò như vậy đó chứ?

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười khổ nói:

- Vấn đề này bản phiệt cũng từng nghĩ qua, thế nhưng mà sự thật chứng minh chúng ta đã nghĩ nhiều. Tán tu kia tuy rằng thiên phú xuất chúng. Thế nhưng nhìn thế nào cũng tuyệt không giống như Chân Đan Vương. Thiên phú của hắn so với Chân Đan Vương vẫn có chênh lệch. Nhưng mà ở Lưu Ly vương thành tuyệt đối có thể nói là có thiên phú đỉnh tiêm.

Hai mắt Cơ Tam công tử sáng ngời:

- Vậy Bàn Long đại phiệt chúng ta có nên sớm kết giao với hắn hay không?

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười khổ nói:

- Dù thế nào cũng không tới lượt chúng ta. Bảy đại đế có biện pháp mời chào hắn, chỉ có bảy đại đế chướng mắt thì mới tới phiên những đại phiệt chúng ta đi chọn lựa. Trong top một trăm tán tu, top mười người đầu trên cơ bản đều bị thế lực dưới đại đế chọn đi. Bàn Long đại phiệt chúng ta chỉ có thể chọn từ người thứ mười một trở đi.

- Vậy Khổng Tước đại đế bệ hạ có định mời chào thiên tài kia hay không?

Cơ Tam công tử nhanh chóng hỏi.

- Nghe nói Khổng Tước đại đế bệ hạ không có phái người ra mời chào. Hơn nữa người này trước mắt cũng không có nói ý gì. Chỉ là từ trước mắt mà xem ra, bên Tu La đại đệ đã phái không ít người tiếp xúc với hắn. Hiện tại rất nhiều người đang phỏng đoán, người này cuối cùng cũng sẽ lựa chọn gia nhập nhất mạch của Tu La đại đế.

Tin tức này đối với nhất mạch của Khổng Tước đại đế mà nói, tuyệt đối không phải là tin tức tốt gì.

Người thứ nhất trong đám tán tu bình thường đều chọn đầu nhập vào trong thế lực cường đại nhất.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)