Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0966

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0966: Ma Thần chi nộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Danh ngạch chỉ có bấy nhiêu, thiên tài lại rất nhiều, thứ hạng cuối cùng nhất vẫn là dùng thực lực nói chuyện. Cao Triển đã xếp hạng thứ tám, có bảy người xếp hạng trước hắn, như vậy người ta nhất định có lý do xếp hạng trước hắn.

- Ngươi có thể nghĩ như vậy, chứng minh ngươi thật sự là chăm chú suy nghĩ qua. Không sai, sở dĩ Cao Triển này được vinh dự là tồn tại có hi vọng trùng kích Top 5 nhất, là vì hắn chuyên chú Tu La Sát đạo, lúc chiến đấu, so với người bình thường càng thêm khó chơi một ít.

Khổng Tước Đại Đế nói đến đây, ngừng một chút, lại ung dung cười nói.

- Nếu như bổn đế không đoán sai, hiện tại Tu La Đại Đế nhất định đang tự mình chỉ đạo hắn. Trận chiến này, Tu La Đại Đế không muốn thua, hắn cũng cảm giác mình thua không nổi.

- Có bệ hạ ở đây, dù Tu La Đại Đế không muốn thua thế nào, hắn cũng chỉ có thể là lão nhị vạn năm.

Giang Trần cười cười nói.

- Lão nhị vạn năm? Ha ha, cái thuyết pháp này ngược lại rất thú vị.

Khổng Tước Đại Đế cười cười.

- Đúng rồi, Tu La Đại Đế đã thiên vị, như vậy trận chiến này, bổn đế dù sao cũng phải tỏ vẻ thoáng một phát. Về Tu La Sát đạo, bổn đế sẽ giảng cho ngươi một chút...

Lúc này Giang Trần mới minh bạch, cảm tình Khổng Tước Đại Đế là tới thiên vị cho mình.

Mặc dù mình không cần Tu La Đại Đế đến thiên vị, bất quá Giang Trần cũng hiểu được Khổng Tước Đại Đế dụng tâm lương khổ.

Muốn lập mình làm Thiếu chủ, Khổng Tước Đại Đế đồng dạng không hy vọng mình thua trận chiến này, một trận chiến mấu chốt nhất.

Trận chiến vạn chúng chú mục, rốt cục kéo ra màn che.

Trải qua Khổng Tước Đại Đế chỉ điểm một đêm, Giang Trần hiểu rõ Tu La Sát Đạo, cũng tăng lên rất nhiều, cái này để cho nội tâm Giang Trần có càng nhiều lực lượng hơn nữa.

Bất quá Giang Trần cũng biết, đối thủ này không đơn giản.

Không nói bản thân Tu La Sát Đạo của hắn đáng sợ đến cỡ nào, chỉ là tu vi Hoàng cảnh nhất trọng đỉnh cao, liền đủ coi rẻ tuyệt đại đa số thiên tài rồi.

Cường như Trang Mẫn, ở trước mặt Cao Triển, chỉ sợ cũng chỉ có phần cúi đầu xưng thần.

Hoàng cảnh nhất trọng cùng Hoàng cảnh nhất trọng đỉnh phong, chênh lệch là rất rõ ràng. Người trước chỉ là đại biểu Hoàng cảnh nhất trọng, người sau lại tùy thời có khả năng bước vào Hoàng cảnh nhị trọng.

Cao Triển một thân áo bào hồng, cả người như một đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, ánh mắt bướng bỉnh, tràn ngập dã tính, bễ nghễ nhìn Giang Trần.

Khóe miệng có chút giương lên, lòe ra một độ cong quỷ dị, để cho cả người hắn nhìn về phía trên lộ ra cực kỳ phóng đãng không bị trói buộc, tràn đầy một loại lực lượng dã tính.

- Ngươi chính là Chân Đan Vương gần đây rất có năng lực nhảy nhót kia?

Cao Triển nhíu mày, thanh âm như một lưỡi kiếm sắc bén, mang theo mũi nhọn để cho người chán ghét.

Rất có năng lực nhảy nhót?

Trong nội tâm Giang Trần cười lạnh, mặt mày bất động, nhàn nhạt nhìn Cao Triển:

- Chẳng lẽ Tu La Sát Đạo đệ nhất thiên tài crong truyền thuyết, cũng như những kẻ tài trí bình thường khác, chỉ biết miệng pháo hay sao?

Tu La Sát Đạo đệ nhất thiên tài.

Câu nói kia của Giang Trần, lại cực kỳ nham hiểm, trực tiếp châm ngòi quan hệ trong Tu La Đại Đế nhất mạch.

Cao Triển ở Tu La Đại Đế nhất mạch, thật ra là thiên tài Số 2. Đương nhiên, tu vi võ đạo của hắn, lại không kém thiên tài Số 1.

Cao Triển nghe vậy, lại cười rộ lên:

- Thiên tài cũng tốt, tài trí bình thường cũng thế. Cao mỗ lên lôi đài này, mục tiêu chỉ có một, cái kia chính là đem hết thảy người khiêu khích Cao mỗ, một đao chém giết.

- Loại lời nhàm chán này ta nghe nhiều lắm.

Giang Trần tùy ý móc lỗ tai, mang theo vài phần chế nhạo nói:

- Nếu ngươi có mới lạ, liền nói ta nghe một chút. Không có gì mới lạ, thì trực tiếp động thủ đi. Đừng nói nhảm nhiều như vậy.

- Rất tốt, rất tốt.

Cao Triển giận quá mà cười.

- Ta đã thấy kẻ muốn chết, nhưng chưa thấy qua kẻ muốn chết còn gấp gáp như vậy. Ngươi yên tâm, ta sẽ thỏa mãn ngươi.

Khóe miệng Giang Trần nhếch lên:

- Nói nhảm quá đi.

Đang khi nói chuyện, đã nắm Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm trong tay, trong miệng rít gào:

- Vậy thì ta xuất chiêu trước vậy.

Lúc này đây, Giang Trần lại ý định tiên hạ thủ vi cường.

- Khí vi thần mẫu, thần vi khí tử. Dùng ngũ khí của ta, triệu hoán Ngũ Lôi. Ngũ Lôi Thiên Sát, kiếm thể thần âm.

Trong miệng Giang Trần rít gào tầm đó, đã động đến Thiên Địa đại thế, trong lúc nhất thời, Thiên Địa biến sắc, Lôi Âm cuồn cuộn, Kiếm Thế dâng lên.

Đây là đại chiêu của Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm... Vạn Kiếm Bôn Lưu.

Thời điểm thi triển Vạn Kiếm Bôn Lưu, dẫn động Thiên Địa đại thế, đưa tới Thiên Địa Ngũ Lôi, cùng kiếm khí kết hợp, hình thành Lôi Âm kiếm khí phong bạo, là Vạn Kiếm Bôn Lưu.

Cao Triển ở trong phạm vi Kiếm Thế phong bạo công kích, cũng không dám lãnh đạm, sắc mặt ngưng trọng, một đạo phù văn phòng ngự tràn ra hào quang ở quanh thân hắn.

Hiển nhiên, Kiếm Thế bực này, ngay cả Cao Triển cũng không dám chính diện đón đánh.

Sau một khắc, Cao Triển chắp tay trước ngực, đột nhiên quanh thân hắn hiện ra từng đạo khí lãng như lửa, khí lãng không ngừng ngưng kết, như một đoàn hỏa diễm dâng lên, bao pháp thân của Cao Triển ở trong đó.

Tất cả Kiếm Thế, rơi vào trong lĩnh vực ngọn lửa kia, liền bị cắn nuốt vô tung.

- Hỏa chi lĩnh vực?

Giang Trần chau mày.

Chiêu Vạn Kiếm Bôn Lưu này, Giang Trần tu luyện thời gian rất ngắn, bây giờ hắn lĩnh ngộ chiêu này, còn dừng lại ở giai đoạn cường mà không ngưng.

Nói cách khác, hắn đã có thể thi triển ra hiệu quả Vạn Kiếm Bôn Lưu, nhưng không cách nào để Vạn Kiếm Bôn Lưu ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành công kích một điểm.

Bởi như vậy, chiêu này nếu như đối phó nhiều đối thủ, tuyệt đối là rất hữu dụng. Nhưng mà dùng nó đối kháng một đối thủ cường đại, lại còn có chút chưa đủ.

Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì hắn nắm giữ chiêu kia, còn ở giai đoạn Sơ cấp.

Nếu quả thật tu luyện tới đại thành, mặc kệ chiêu nào trong Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm, hạ bút thành văn, đều có thể chế tạo sát cơ trí mạng.

- Hừ, loại công kích này, chỉ có thể đối phó những nửa bước Hoàng cảnh kia. Đối với những cường giả chính thức có được lĩnh vực như chúng ta mà nói, căn bản vô dụng.

Khóe miệng Cao Triển lộ ra một tia cười lạnh, đồng thời tốc độ cực nhanh, hướng phía trước vọt tới.

Đạo hỏa diễm cự đại kia, như trước bao phủ quanh thân hắn. Mà tay phải của hắn, lại đột nhiên nhiều ra một thanh chiến đao hung tà, một thanh chiến đao toàn thân hiện ra quang mang huyết sắc.

Chiến đao vừa ra, khí tức khát máu mãnh liệt bay thẳng đến bốn phương tám hướng, giống như Mười Tám Tầng Địa Ngục bỗng nhiên mở ra một lỗ hổng, khí tức Tu La khủng bố khắc nghiệt cuồn cuộn mà đến.

- Tốt một thanh hung khí.

Khí tức khắc nghiệt đáng sợ kia tịch cuốn tới, phảng phất có thể thẳng thấu linh hồn cùng thức hải con người. Cũng may Giang Trần tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, cảm nhận được cổ hung tà chi khí kia đánh tới, tuy đạo tâm có chút rung động, nhưng không có tính tổn thương thực chất gì.

*****

- Tiểu tử, ăn ta một đao.

Cao Triển cười quái dị, thanh âm như kim loại cạo tường, cực kỳ chói tai.

Chỉ thấy tay hắn nhẹ nhàng run lên, biên độ của một đao kia cũng không phải rất lớn. Nhưng mà một đao đơn giản như vậy, trong nháy mắt, cũng đã trảm đến trước mặt Giang Trần.

Tốc độ cực nhanh, chiêu thức đơn giản, quả thực đã đến tuyệt hảo.

Cũng may tốc độ của Giang Trần cũng không chậm, Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm tiện tay đánh trúng.

- Điên đảo Càn Khôn.

Kiếm quang của Giang Trần quấy phá, lập tức điên đảo trật tự hư không chung quanh.

Bởi như vậy, một đao kia nhìn như trảm đến trước mặt Giang Trần, nhưng lại có chút lệch lạc, rơi xuống khu vực cách Giang Trần hai ba thước.

Hai người ngươi tới ta đi, một đao một kiếm, dĩ nhiên là chẳng phân thắng bại.

Cao Triển cũng hơi có chút kinh ngạc, một đao kia của hắn, nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế lại dung hợp lĩnh vực chi lực, nhét cả không gian lôi đài vào trong lĩnh vực của mình khống chế.

Bởi như vậy, ở trong lĩnh vực của hắn, khoảng cách không gian cơ hồ có thể không cần tính, một đao từ xa đến gần, thật giống như phát sinh ở trước mắt.

Thế nhưng mà, một đao hóa phồn vi giản như thế, lại bị một kiếm đơn giản của đối thủ phá hư.

Phải biết rằng, Cao Triển đối địch, cho tới bây giờ là chưa trải qua thời gian dài ác chiến, hắn đối địch, nhanh thì một đao, chậm thì ba đao, đối thủ có thể làm cho hắn ra đến năm đao trở lên, ít đến thương cảm.

Nhưng đổi một câu mà nói, nếu như có thể kiên trì đến năm đao mà không bại, như vậy thực lực của người kia nhất định mạnh hơn Cao Triển rất nhiều.

Cao Triển thấy đao đầu tiên của mình không chiếm được thượng phong, liền nhếch miệng cười cười, lộ ra hàm răng lành lạnh, lớn tiếng kêu lên:

- Lại ăn ta một đao.

Huyết sắc trường mang cuốn ngược, một cỗ huyết khí trùng thiên, nương theo một đao kia đập vào mặt.

- Huyết Ẩm Sát.

Uy thế của một đao kia, không đơn thuần là uy lực bản thân đao mang. Càng ở huyền ảo sau lưng một đao kia, huyết khí cường đại mang theo lực cắn nuốt nồng đậm, đối với một ít võ giả lực ý chí hơi yếu, bị huyết khí này xông lên, sẽ trực tiếp ngất đi, chớ nói chi là đối phó một đao kia.

Mà một đao kia, cùng huyết khí phối hợp cực kỳ tinh diệu, không chút sơ hở.

Giang Trần cảm thụ được huyết khí mãnh liệt kia, nhưng lại vui mừng không sợ. Muốn liều cảnh giới thần thức, Giang Trần tuyệt đối không kém bất luận Hoàng cảnh sơ kỳ nào.

Coi như là cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, cảnh giới thần thức cũng chưa chắc có thể thắng Giang Trần.

Thiên Mục Thần Đồng gắt gao nhìn chằm chằm vào một đao khí thế hung hung kia, Giang Trần khởi động.

Chẳng những hắn không tránh huyết khí mãnh liệt mà đến kia, tư thế ngược lại như là chim bay vào rừng, huy kiếm phóng vào trong huyết khí mãnh liệt.

Kiếm quang lóe lên.

Khanh...

Một kiếm trảm ở trên đao mang lạnh thấu xương kia, thân hình của Giang Trần hơi chậm lại, sau một khắc, tốc độ của hắn lại lần nữa khởi động, tay trái ở trong hư không liên tục chỉ điểm.

Xuy xuy xuy xuy...

Bạo Tinh chỉ cường đại, dùng uy thế thiết cắt hư không, hướng chỗ hiểm của Cao Triển thiết cắt qua.

Lần này, hiển nhiên Giang Trần cũng để cho Cao Triển kia vội vàng không kịp chuẩn bị. Bởi vì xưa nay, thời điểm Cao Triển dùng chiêu này đối địch, huyết khí mãnh liệt kia, cơ bản đều có thể bức lui đối thủ, để cho đối thủ bỏ trốn mất dạng, chỉ có thể bị đao mang cường thế của hắn đuổi giết đến chết.

Mà lần này, Giang Trần lại đi một con đường riêng. Chẳng những không có trốn tránh, ngược lại vọt tới huyết khí mãnh liệt.

Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?

Một chiêu này, đích thật là hiểm trung cầu thắng. Nhưng cuối cùng là vì Giang Trần không sợ huyết khí mãnh liệt kia ăn mòn.

Mà Cao Triển liệu địch sai lầm, bị Bạo Tinh chỉ của Giang Trần đánh cho thập phần bị động. Thiết cắt chi lực tốc độ cực nhanh, trảm ở trên người Cao Triển.

Mặc dù Cao Triển có lực phòng ngự cường đại, cũng bị trảm đến ngực kích động từng đợt.

Giang Trần thầm kêu đáng tiếc, nếu như chỉ lực của mình mạnh thêm chút nữa, hay đối thủ không có lực phòng ngự đặc thù, một chỉ kia, có thể chém đối thủ thành hai đoạn.

Trong lúc nhất thời, hai mắt của Cao Triển nổ bắn ra hung quang, hiển nhiên là bị kích ra hung tính.

Thân thể lùi lại mấy bước, Cao Triển đứng vững vàng bước chân, hai mắt như điện, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần, từng đoàn từng đoàn lửa giận phảng phất tùy thời có thể đốt Giang Trần thành phấn vụn.

- Tiểu tử, ta thừa nhận, chúc mừng ngươi, dưới một chiêu kia của ta không chết, còn có thể làm cho ta chịu thiệt, ngươi là người đầu tiên. Bất quá điều này cũng cho ta biết rõ, chiêu này của ta còn chưa đủ hoàn mỹ. Vốn ta định trong năm đao giết ngươi. Bất quá, hiện tại ta đổi chủ ý rồi.

Ngữ khí của Cao Triển lành lạnh, giơ chiến đao dữ tợn kia lên cao cao, toàn thân huyết sắc quang mang đại tác, mà lúc chiến đao kia giơ lên cao, lại như một tánh mạng tươi sống, muốn từ trong ngủ say thức tỉnh.

- Người thành công chọc giận ta, ta sẽ dùng một đao mạnh nhất của ta, tiễn đưa ngươi quy thiên.

Thanh âm của Cao Triển rét run, như Ma Thần từ trong địa ngục đi ra:

- Giác ngộ a.

Chiến đao kia hoa quang đại tác, như là sinh linh tỉnh lại, tràn đầy năng lượng tà mị, ở bốn phía chiến đao, ẩn ẩn xuất hiện một Ma Thần ảo ảnh cự đại.

- Huyết Ẩm Ma Thần đao, Ma Thần chi nộ.

Trường đao trong tay Cao Triển, như Thái Cổ hung thú muốn tránh thoát lao lung, làm cho Cao Triển không thể không dùng hai tay cầm đao, mới có thể nắm vững.

Ở dưới Cao Triển thúc dục, Ma Thần ảo ảnh kia cũng đang không ngừng tích lũy, từ mơ hồ đến rõ ràng, không ngừng ngưng tụ lấy uy thế đáng sợ.

Hai mắt Giang Trần nghiêm nghị, nhìn chằm chằm vào Cao Triển ở đối diện. Hắn biết rõ, đối phương bị mình chọc giận, đã tỉnh lược rất nhiều trình tự, trực tiếp dùng tuyệt chiêu ẩn giấu.

Giờ phút này, Thất Khiếu Thông Linh của Giang Trần cũng thúc dục đến cực hạn, nắm chặc từng chi tiết trên lôi đài. Chiến đao đáng sợ kia phát ra, không đơn thuần là huyết khí, đáng sợ hơn chính là loại khí tức giết người sắc bén kia.

- Kim nguyên lực?

Trong lòng Giang Trần khẽ động.

- Dĩ nhiên là Kim nguyên lực? Xem ra, thiên phú mạnh nhất của Cao Triển, là Kim nguyên lực, huyết khí kia chẳng qua là một nguỵ trang. Có được thiên phú Kim nguyên lực, khó trách kẻ này có thể tu luyện Tu La Sát Đạo.

Kim nguyên lực, vô kiên bất tồi, không có gì không trảm.

Ở trong Ngũ Hành Nguyên lực, Kim đại biểu cho mũi nhọn, đại biểu cho vô kiên bất tồi, đại biểu cho khí thế chặt đứt hết thảy.

Mà Tu La Sát Đạo, nếu là Sát đạo, cần có nhất đúng là loại mũi nhọn này.

Giang Trần đột nhiên minh bạch, không phải Cao Triển kia lựa chọn Tu La Sát Đạo, mà là Tu La Sát Đạo lựa chọn Cao Triển. Loại thiên tài như Cao Triển, tu luyện Tu La Sát Đạo hiển nhiên là thích hợp nhất.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng là chiến ý bừng bừng phấn chấn.

Kim nguyên lực, mình lại có sợ gì?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)