Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0998

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0998: Dây chuyền phong ấn thần bí
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Nếu như không có thông qua khảo nghiệm, tự nhiên không có cách nào tiếp xúc được tới bí mật bên trong.

Chiếu theo như vậy mà đoná, trong Lưu Ly vương tháp có lẽ còn ẩn chứa bí mật cấp độ cao hơn. Hơn nữa bí mật này cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể để cho kẻ nào tiết lộ.

Cho nên người không có chinh phục chín tấm Lưu Ly bia, căn bản không có tư cách mở ra bí mật này.

Dù hắn là Khổng Tước đại đế, là chủ nhân của Lưu Ly vương thành, khống chế Lưu Ly vương thành ba ngàn năm, sự lý giải của hắn đối với Lưu Ly vương tháp so với những người tham dự thịnh hội Lưu Ly vương tháp cũng không lớn hơn là bao.

Mà hiện tại Giang Trần một đường xông tới tấm Lưu Ly bia thứ chín, hành động này khiến cho tâm tình Khổng Tước đại đế vô cùng phức tạp.

Một mặt, dùng sự lý giải của hắn với Giang Trần, tiểu tử này là con ưng không thấy con thỏ không vỗ cánh. Nếu như không có gi nắm chắc, hắn nhất định sẽ không xúc động như vậy.

Một mặt khác, hắn lo lắng Giang Trần tuổi trẻ khí thịnh, bị thuận lợi trước đó mê hoặc, từ đó làm ra phán đoán, hành động sai lần, dưới xúc động, thất bại trong gang tấc.

Khổng Tước đại đế rất muốn Giang Trần có thể vạch trần bí mật sâu trong Lưu Ly vương tháp, đạt được truyền thừa cường đại hơn.

Tốt nhất là vượt qua Khổng Tước đại đế hắn, vượt qua cực hạn đang hiện hữu trên bát vực.

Vì như thế, tương lai một khi bộc phát ma kiếp, mới có thể tỉnh táo bảo đảm hương khói của Lưu Ly vương thành, có thể kéo dài số mệnh Lưu Ly vương thành.

Dùng tuệ nhãn Chư thiên của Khổng Tước đại đế, hắn cảm thấy mình sẽ không nhìn nhầm. Giang Trần này tuyệt đối là người có đại khí vận. Điểm này Khổng Tước đại đế không chút nghi ngờ.

Hắn chỉ sợ Giang Trần thiếu niên đắc chí, qua loa như vậy, do đó không tìm hiểu được bí mật ẩn sâu sau chín tấm Lưu Ly bia.

Đây là chuyện mà Khổng Tước đại đế không nguyện ý nhìn thấy nhất.

Tứ đại minh hoàng đều trợn mắt há hốc mồm, hiển nhiên bọn họ cũng bị tin tức này đánh bại.

Trấn Tuế Minh Hoàng vỗ đầu một cái nói:

- Chân thiếu chủ này quả thực không ra bài theo đường lối nào a. Thời gian nhiều như vậy mà hắn lại sốt ruột như thế.

Đa Mai Minh Hoàng lạnh lùng nói:

- Thiếu niên đắc chí, cuối cùng vẫn là thiếu kiên nhẫn, nếu như lần này hắn gục ngã trước tấm Lưu Ly bia thứ chín, tuyệt đối không phải là do thiên phú không đủ, mà là tính cách không được. Loại tính cách lỗ mãng này nếu như không thay đổi, cái gọi là số mệnh cuối cùng chỉ là mây bay.

Dã Hồ Minh Hoàng cũng thở dài nói:

- Xúc động, xúc động a. Nhưng mà người trẻ tuổi có ai mà không xúc động qua cơ chứ?

Dưới tấm Lưu Ly bia thứ chín, Giang Trần đột nhiên hoài ng hi liệu mình đã mở ra một cánh cửa thời không, tiến vào thế giới hoàn toàn bất đồng hay không.

Tấm Lưu Ly bia thứ chín này, độ khó cơ hồ thoáng cái tăng lên năm tới mười lần.

Thần thức Giang Trần bắn vào trong tấm Lưu Ly bia thứ chín kia, lập tức kích phát ra năng lượng của tấm Lưu Ly bia thứ chín, uy áp cường đại giống như trời sập xuống, đè lên người hắn.

Cho dù là gia hỏa mạnh mẽ như Giang Trần cũng bị khí thế và uy áp của tấm Lưu Ly bia thứ chín này trấn trụ. Nếu như không phải đạo tâm hắn cường đại, thần thức đủ cường hãn, chỉ sợ trong nháy mắt đã bị tấm Lưu Ly bia thứ chín này dọa cho đái ra quần.

Nội dung của tấm Lưu Ly bia thứ chín này vô cùng phong phú, giống như mở ra cánh cửa địa ngục, khi thì các loại cương phong rít gào giống như giận dữ, khi thì các loại thanh âm gào khóc thảm thiết vang vọng. Khi thì các loại âm sát khí cuồn cuộn kéo tới, lạnh lẽo vô cùng.

- Người trẻ tuổi, hoan nghênh ngươi đi tới Ngư Long chi bia. Tấm Lưu Ly bia này chính là tấm Lưu Ly bia cuối cùng, nếu như ngươi có thể vượt qua tấm Lưu Ly bia này, ngươi sẽ giống như Chân Long cửu thiên, tung bay lên trời. Nếu như ngươi không qua, ngươi vẫn giống như những thiên tài bình thường khác. Biến thành tạp ngư trong chúng sinh. Nói như vậy, trên con đường thiên tài, ngươi đã bỏ qua thịnh hội đỉnh phong nhất, cũng nhất định không thể nào trở thành khỏa minh châu lộng lẫy, rực rỡ nhất.

Lần này thanh âm này thiếu đi vài phần châm chọc, nhiều thêm vài phần nghiêm túc

Trong lòng Giang Trần nghiêm nghị, cảm nhận công kích thần thức cường đại giống như địa ngục, một mặt Giang Trần vận dụng thủ đọan chống cự, một mặt tự trả lời những lời này.

Không thể không nói, khẩu khí của đạo thanh âm này rất lớn. Cái gì mà vượt qua thì chính là Chân long Cửu thiên bay lên trời, không qua được thì chính là tạp ngư, từ nay về sau đoạt tuyệt với con đường tới đỉnh phong.

Tuy rằng Giang Trần không công nhận cách nói này, thế nhưng không thể không thừa nhận, cách nói này triệt để kích thích cảm xúc tranh cường háo thắng trong lòng hắn.

- Nhớ kỹ, là chân long hay là tạp ngư thì nhìn xem ngươi có thể thông qua một tháng khảo nghiệm này hay không. Một tháng này, ngươi sẽ gặp phải đủ loại khảo nghiệm. Thứ ngươi cần làm chính là bảo trì đạo tâm không bị ăn mòn, bảo trì thần thức không bị cắn nuốt.

Cửa ải này không cần tìm hiểu bất luận thứ gì.

Mà chỉ thuần túy mà ma luyện đạo tâm và thần thức.

Thoạt nhìn cửa ải này rất đơn giản, thế nhưng không thể nghi ngờ chính là một cửa khảo nghiệm lớn nhất. Bởi vì thanh âm này có nói tới, trong vòng một tháng hắn sẽ gặp phải vô số khảo nghiệm.

Những khảo nghiệm này không có khả năng vĩnh viễn chỉ dùng một loại hình thái mà xuất hiện, nhất định là biến hóa khôn lường.

Cho dù là Giang Trần có trí nhớ kiếp trước, là người kiến thức rộng rãi, cũng không thể phớt lờ được.

Ngư Long chi bia này quả thực vô cùng quỷ dị.

Thần thức Giang Trần dung nhập vào bên trong, giống như người lạc vào trong cảnh giới kỳ lạ. Giống như bản thân tiến vào trong thế giới của Ngư long chi bia này, khiến cho Giang Trần có một loại cảm giác chân thật khó hiểu.

Từ âm phong địa ngục, âm sát khí mãnh liệt, còn có các loại thanh âm quỷ khóc thần sầu âm trầm, toàn bộ đều trùng kích ngũ giác, giác quan của Giang Trần.

Cứ như vậy giày vò ước chừng bảy tám ngày. Giờ ngọ một ngày nọ, đột nhiên cảnh tượng trước mặt Giang Trần biến đổi.

Cảnh tượng địa ngục âm trầm kia bị quét sạch sẽ, giống như vẻ khủng bố lúc trước chỉ là một hồi ác mộng. Sau một khắc, từng màn hiện lên trước mắt Giang Trần không ngờ lại khiến cho tâm thần Giang Trần lập tức chấn động.

- Ta... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta trở lại kiếp trước rồi sao?

Trong chốc lát, Giang Trần thực sự có cảm giác như trở lại kiếp trước, từng màn trước mắt, đã hiện qua vô số lần trong mơ của hắn ở kiếp này.

Đó là cảnh tượng sinh hoạt kiếp trước của hắn.

Thái Uyên thiên cung nguy nga, Thái Uyên đại thế giới phồn hoa, còn có nơi cất giữ vô số thiên thư kinh điển...

Trong lúc nhất thời Giang Trần phát hiện ra không ngờ mình lại ở trong Thiên Lang Thư Uyển này, đang vui sướng đọc các loại sách vở, một mặt đọc sách, một mặt phe phẩy chiếc quạt, lật trang sách, vô cùng sinh động, chân thật tới mức Giang Trần hoàn toàn không có cách nào hoài nghi, hắn thậm chí còn thấy rõ lông tơ trên mặt thư đồng.

*****

- Trần nhi, cả ng ày đọc sách không thấy mệt mỏi sao? Phụ thân mang con đi gặp một khách nhân, dẫn con đi tới một nơi con chưa từng đi.

Nghe thấy thanh âm này, Giang Trần thiếu chút nữa sụt sịt, nước mắt cơ hồ đảo quanh hốc mắt.

Phụ thân.

Nghe thấy thanh âm quen thuộc này, cho dù là luân hồi mười thế, Giang Trần tuyệt đối cũng không quên.

Đây là lý do duy nhất mà kiếp trước hắn còn sống. Bởi vì để hắn còn sống, nam nhân vĩ đại trước mắt này, phụ thân vĩ đại của hắn đồng ý trả bất kỳ giá nào, chỉ luyện chế Nhật Nguyệt thần đan cho hắn, kéo dài tánh mạng hắn trăm vạn năm.

Phụ thân, phụ thân.

Trong lòng Giang Trần có một dòng nước nóng khởi động, hắn hận không thể rống to, đem lực lượng toàn thân tập kết vào một tiếng phụ thân này.

Thế nhưng mà cho dù Giang Trần khàn giọng rống to thế nào, cho dù có rống vỡ yết hầu thế nào, giống như đều không thể phát ra âm thanh. Hắn tìm kiếm bốn phía, thủy chung không có phát hiện ra phụ thân ở nơi nào.

- Phụ thân, phụ thân...

Dưới tấm Lưu Ly bia, pháp thân Giang Trần cũng run run, giờ phút này thức hải của hắn một mảnh hỗn loạn, cảm xúc mê loạn, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt không nhịn được mà từ trong hốc mắt hắn trào ra.

Mà tất cả chuyện này Giang Trần hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn đã hoàn toàn m ất đi phương hướng trong thế giới không có khoảng cách giữa chân thật và mê hoặc này, không có cách nào tự kiềm chế được.

...

Trong lúc đó Giang Trần đột nhiên cảm thấy giữa thiên địa run rẩy kịch liệt.

Sau một khắc, cả Thiên Lang Thư uyển ủn rẩy. Cả đám sách không ngừng trong giá sách nặng nề rơi xuống.

Phanh.

Sau đó bảng hiệu Thiên Lang Thư uyển bên ngoài cũng ầm ầm rơi xuống đất. Mà bức tường dày đặc bên ngoài Thiên Lang Thư uyển không ngờ cũng giống như tờ giấy mỏng, nứt ra.

Giang Trần nhảy ra khỏi Thiên Lang Thư uyển, ánh mắt nhìn kiến trúc bốn phía Thiên Uyên thiên cung, tất cả đều giống như tờ giấy, từng cái bị phá hủy, từng cái bị sụp đổ.

Giờ phút này, trong hư không giống như xuất hiện một đạo lực lượng hủy diệt, hủy diệt tất cả, hủy diệt Thái Uyên thiên cung này.

Chúng cường giả Thái Uyên thiên cung, không ngừng xuất hiện, không ngừng bị lực lượng đáng sợ này tiêu diệt, nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ.

Mỗi một thân thể rơi xuống đất, thật giống như là một cái túi máu, bị lực lượng hủy diệt đáng sợ kia xoáy một cái, lập tức nổ tung.

- Trần nhi, Trần nhi, con đi mau đi.

Đột nhiên bên tai Giang Trần truyền đến tiếng rống của phụ thân hắn.

Phụ thân Thiên Đế luôn bình tĩnh thong dong giờ phút này trong thanh âm lại tràn ngập sự kinh hoàng, có cảm giác tuyệt vọng mà trước nay hắn chưa từng cảm nhận qua.

Đột nhiên Giang Trần phát hiện ra phụ thân hắn từ trên vương tọa chạy xuống, nhanh chóng chạy về phía này dường như muốn cứu hắn.

Thế nhưng mà khi phụ thân Thiên Đế chạy tới vị trí cách hắn chừng hai mươi mét, bỗng nhiên có một đạo lực lượng hủy diệt đáng sợ cuốn tới, vây khốn phụ thân Thiên Đế.

Lực lượng đáng sợ kia xoắn một cái, chỉ nghe phanh một tiếng, pháp thân của phụ thân Thiên Đế lập tức bị nghiền nát thành cặn bã.

Ah....

Giang Trần nhìn thấy cảnh tượng chân thật và tàn nhẫn này, đầu như muốn nổ tung, cảm thấy trong đầu ông ông vang vọng. Trước mắt đen kịt, trong đầu giống như bị vạn tiễn xuyên qua.

Giang Trần nhịn không được ôm lấy đầu mình, chỉ cảm thấy tất cả lực lượng trong thiên địa dường như đều hóa thành mũi tên trí mạng, toàn bộ bắn về phía thức hải của hắn.

Ồ?

Trong lúc đó pháp thân bị kích thích một cái. thức hải đang sụp đổ bốn phía đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang kinh người. Giống như là ngôi sao trong Chư Thiên tỏa sáng, tản ra lực lượng mạnh mẽ trong thiên địa.

Sưu...

Các loại tạp niệm, các loại cảm xúc mặt trái, các loại lực lượng hủy diệt hóa thành mũi tên bắn vào chỗ sâu trong thức hải hắn đột nhiên bị đạo quang mang tràn ngập lực lượng này giữ lại.

Sau một khắc toàn thân Giang Trần chấn động, hai mắt không nhịn được mở ra.

Lúc nhìn kỹ lại, phát hiện ra mình vẫn ngồi dưới tấm Lưu Ly bia, toàn thân tràn ngập mồ hôi.

Tiếng vang ông ông trong đầu chậm rãi biến mất. Mà thức hải đang hỗn loạn dần dần bình phục lại.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Trong lòng Giang Trần còn sợ hãi, cảm nhận sư mê hoặc và chân thật vừa rồi, cảm nhận sự khủng bố khi đứng giữa biên giới của sinh và tử.

Trong lúc nhất thời Giang Trần nghĩ lại còn cảm thấy lo sợ.

Vừa rồi những hình ảnh kia đều là giả đối, nhưng mà hình ảnh giả dối cuối cùng vẫn tạo thành cảm xúc mặt trái với hắn. Các loại tạp niệm, tâm ma tạo thành lực lượng hủy diệt, đó là thực, đang công kích thức hải của hắn.

Nếu như bị lực lượng tâm ma đáng sợ này đánh vào thức hải, tuyệt đối sẽ khiến cho thức hải hắn lập tức sụp đổ, trở thành nô lệ của tâm ma, do đó trở thành một cái xác không hồn rốt cuộc không có cách nào khôi phục lại như cũ.

Trong thời khắc nguy hiểm nhất đó, cái dây chuyền phong ấn trong thức hải Giang Trần lần nữa có tác dụng.

Tại thời khắc mấu chốt này, đạo dây chuyền phong ấn này giống như ngân hà thâm thúy, đem cơ hồ tất cả đồ vật có hại với hắn thôn phệ lại, bảo hộ thức hải Giang Trần an toàn.

Đạo dây chuyền phong ấn này luôn ở trong thức hải của Giang Trần, năm đó Giang Trần ngộ đạo dưới Bảo Hà thụ của Bảo THụ tông, lúc đột phá Nguyên Cảnh đã phát hiện ra đạo dây chuyền phong ấn này. Lúc ấy hắn cảm thấy đây là một vật phong ấn thần bí, làm cho Giang Trần lúc đột phá Nguyên Cảnh, dẫn động dị tượng thiên địa có thể so với Chư Thiên độ kiếp.

Dây chuyền phong ấn này chung quanh có chín điểm giống như bọt nước, thoạt nhìn cũng không có gì là đặc thù. Thế nhưng mà dưới phong ấn kia lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, lại làm cho chỗ sâu trong thần thức của Giang Trần là một cấm khu. Nhìn giống như vũ trụ mênh mông khôn cùng, khiến cho người ta chùn bước.

Nhưng mà Giang Trần có thể cảm nhận được lực lượng của đạo phong ấn này đáng sợ tới bực nào, một khi bạo phát ra, tuyệt đối có thể phá cho Thần Uyên đại lục tới long trời lở đất.

- Lại là đạo phong ấn này.

Trong lòng Giang Trần khẽ than, nhưng mà lúc này phong ấn này không thể nghi ngờ đã giúp hắn một đại ân, thậm chí có thể nói cứu hắn một lần cũng không quá phận.

Hiện tại trên cơ bản Giang Trần có thể xác định, đạo phong ấn này nhất định có quan hệ với phụ thân Thiên Đế kiếp trước, có liên quan tới mê hoặc việc hắn chuyển thế trọng sinh.

- Vừa rồi những tạp niệm đánh vào thần thức của ta, cùng với những chuyện xảy ra trong Thái Uyên Thiên cung kiếp trước sao lại chân thật như vậy? Chẳng lẽ kiếp trước ta thực sự đã trải qua những chuyện này sao?

Hiện tại trong đầu Giang Trần vẫn còn cảm thấy mơ mơ màng màng.

Nhưng mà trải qua lần giáo huấn này, sự cảnh giác của Giang Trần tăng lên rất nhiều.

- Ngư Long chi bia này quả nhiên là khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp.

hiện tại Giang Trần rốt cuộc cũng biết được, vì sao đây lại là tấm Lưu Ly bia thứ chín.

Loại Lưu Ly bia có thể trực tiếp chiếu rọi ra tâm ma cường đại của võ giả, tuyệt đối là vô cùng đáng sợ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)