Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1042

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1042: Người duy nhất khiêu chiến hai lĩnh vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Tuy rằng những câu trong lĩnh vực tổng hợp này rất phức tạp, bao hàm rất rộng, thế nhưng hoàn toàn hợp khẩu vị với Giang Trần. Bởi vì bất luận một người nào ngồi đây có lẽ đều có tạo nghệ kinh người trong lĩnh vực của mình. Ví dụ như có người luyện chế phù lật rất lợi hại, có người chế tác trận pháp rất lợi hại, có người tinh thông cơ quan thuật số, có người lại có tạo nghệ không tệ ở phương diện chiêm tinh, bói toán. Có người tinh thông thuần thú, có người lại am hiểu rèn luyện thần binh lợi khí.

Những thứ này đều là kỹ năng thuộc lĩnh vực tổng hợp này.

Bởi vì có câu nói gọi là mỗi một lĩnh vực đều có một người chuyên nghiệp.

Giang Trần lại khác với mọi người, hắn không có chuyên về lĩnh vực nào hết, mà là toàn năng chân chính, là toàn tài.

Loại ưu thế này bất luận một ai trong nơi này cũng không thể nào có được, cũng không thể nào làm được.

Thần Uyên đại lục nhất định cũng có người học rộng tài cao. Nhưng mà muốn so học vấn với Giang Trần, muốn so tạp học với Giang Trần, đoán chừng ngay cả tư cách xách giày cho Giang Trần cũng không có.

Nhưng mà ở trong lĩnh vực tổng hợp này, tuy rằng Giang Trần cunxgxt hành thạo, nhưng không có cách nào tiêu sái tự nhiên được như lĩnh vực đan đạo.

Nhưng mà thời gian hơn một ngày cũng đủ để cho hắn làm việc rồi.

Khi sắp tới ngày thứ ba, Giang Trần rốt cuộc hoàn thành hết đề mục, vết lên con số thứ tự của mình, đóng con dấu của mình xuống.

Tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp này coi như chấm dứt.

Giang Trần tự tin thu hồi quyển trục, lần này hắn cũng không nộp bài thi sớm làm gì. Dù sao thời gian đảo mắt cái cũng sắp hết, hiện tại nộp bài thi sớm cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Giang Trần tin tưởng chắc rằng, cho dù trong những người này có tuyệt đỉnh cường giả, luận toàn tài cũng tuyệt không có khả năng có thể toàn diện hơn hắn, cho nên hắn đối với mình rất có lòng tin.

Về phần lĩnh vực đan đạo, căn bản Giang Trần không nghĩ tới việc mình sẽ thất bại.

Lĩnh vực tổng hợp này Giang Trần cũng không nghĩ mình thất bại. Ít nhất, trong ba danh ngạch, nhất định sẽ có một cái rơi vào trên đầu hắn.

Đây là sự tự tin của học vấn, cũng là sự tự tin mà trí nhớ kiếp trước mang lại cho hắn.

Thời gian tuyển chọn chấm dứt, tất cả mọi người đều phải nộp lên quyển trục dự thi của mình.

Lâm Chí Vinh duỗi người thật dài, bỗng nhiên giật mình, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi. Hắn hung hăng lau mắt mình, bĩnh tĩnh lại, cẩn thận nhìn về phía xa.

Trời ơi, không ngờ hắn không có nhìn lầm.

- Thiệu Uyên huynh đệ?

Lâm Chí Vinh hoàn toàn không tin vào hai mắt mình, cơ hồ hắn hoài nghi mình hoa mắt. Thế nhưng sự thực trước mắt nói cho hắn biết, hắn không có hoa mắt.

Người hắn nhìn thấy thực sự là Giang Trần.

Giang Trần nhìn thấy biểu lộ của Lâm Chí Vinh giống như gặp quỷ, đang đi về phía hắn, hắn cũng nở nụ cười thiện ý, hỏi:

- Biểu hiện của ngươi thế nào?

Lúc này Lâm Chí Vinh đâu còn tâm tư trả lời vấn đề của hắn, mà dùng ánh mắt giống như nhìn một đầu quái vật, nhìn tới nhìn lui trên người Giang Trần. Giống như trên người Giang Trần có nhiều hơn một cái đầu vậy.

- Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi thực sự tới khu vực tổng hợp sao? Không phải ngươi sẽ nói cho ta biết, ngươi buông tha khảo hạch khu vực đan đạo đó chứ?

Lâm Chí Vinh thở dài nói

- Quả nhiên ngươi so với ta còn phá sản hơn. Ta cho rằng ta đã rất tùy hứng rồi, rất quần là áo lượt rồi. Thế nhưng không thể tưởng tượng được... Hắc hắc, Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi làm cho ta có cảm giác cam bái hạ phong a.

Giang Trần im lặng.

- Ai bảo ngươi là ta buông tha khảo hạch ở khu vực đan đạo?

- Ách, không phải ngươi buông tha sao? Thế thì sao lại tới đây? Thần không biết quỷ không hay như vậy a.

Trong lúc khảo hạch, cơ hồ mỗi một người tham dự đều ở trong trận pháp không có cách nào trao đổi với bên ngoài.

Cho nên Giang Trần tiến vào tuyển chọn ở khu vực lĩnh vực tổng hợp này những người khác cũng không nhìn ra được.

- Ta hoàn thành khảo hạch ở lĩnh vực đan đạo không được sao?

Giang Trần cũng tức giận nói.

Từng người đều như vậy, mỗi một người đều có phản ứng như thế này. Không tể nghi ngờ đã khiến cho Giang Trần vô cùng buồn bực.

Biểu hiện trên mặt Lâm Chí Vinh vô cùng cổ quái, cố nén không làm cho mình bật cười, dùng một quyền nện vào bờ vai Giang Trần, nói:

- TIểu tử ngươi đừng đùa ta, hoàn thành khảo hạch lĩnh vực đan đạo? Ngươi cho rằng mình đang nằm mơ sao? Nào có chuyện đơn giản như vậy?

Lâm Chí Vinh nhất định không tin, tuổi tác hắn cũng không sai biệt lắm với Giang Trần, loại thiên tài ở tuổi này, dù thiên phú cao tới đâu, nội tình vẫn còn đó, không có khả năng nghịch thiên như vậy. Chuyện này cũng không phù hợp với lẽ thường.

- Được rồi, Thiệu Uyên huynh đệ, cho dù ngươi bị đả kích ở khu vực đan đạo, đó cũng là chuyện đã quan. Sáng nay đi uống rượu đi, ca ca ta mời ngươi một chầu.

Lâm Chí Vinh thấy sắc mặt Giang Trần có chút khó coi, còn tưởng rằng Giang Trần bị đả kích, cho nên dùng vẻ mặt hảo tâm an ủi Giang Trần.

Giang Trần lập tức im lặng. Hắn phát hiện ra thế giới này thực sự quá kỳ quái, khi ngươi nói thật không ngờ lại không có ai tin lời ngươi.

- Tất cả người tham dự tuyển chọn không được rời khỏi Tịnh Phần điện. Các ngươi có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút. Nhưng xin không được đi xa. Hai thời thần sau, chúng ta sẽ công bố thành tích. Cũng bắt đầu dán danh sách những người trúng tuyển ở khu vực bắt mắt nhất của TỊnh Phần điện.

Hai thời thần cũng đủ để thống kê ra thành tích của tất cả mọi người.

Dùng số lượng nhân thủ của Tịnh Phần điện, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.

Giang Trần cũng không để ý tới Lâm Chí VInh đang thao thao bất tuyệt sau lưng, trực tiếp đi ra ngoài Tịnh Phần Điện. Ba ngày bận rộn vừa qua, hắn cũng muốn đi ra ngoài hít thở một chút.

Đi ra Tịnh Phần điện, Giang Trần mới phát hiện ra quảng trưởng lớn bên ngoài Tịnh Phần điện lúc này có ít nhất là mấy vạn người vây quanh, không khí náo nhiệt cực kỳ.

Hiển nhiên mọi người đều biết, hôm nay là thời gian yết bảng danh sách chín Tổng lôi chủ. Tất cả mọi người đều đang đợi chín Tổng lôi chủ hiện thân, lộ diện.

Nhất là những người muốn làm Phân lôi chủ kia, càng ở chỗ này, muốn cướp đoạt tiên cơ.

Ánh mắt Giang Trần quét qua, bỗng nhiên nhìn thấy Lâm Yến Vũ cũng ở trong đám người. Lâm Yến Vũ nhìn thấy hắn, ánh mắt hai người chợt lóe lên, chỉ là cũng không có chào hỏi nhau.

Lâm Yến Vũ nhìn thấy bộ dáng mây trôi nước chảy của sư phụ, trong lòng thở dài:

- Xem ra biểu hiện của sư tôn vo cùng tốt. Nhìn bộ dáng của người, muốn nắm được một vị trí tuyệt đối không thành vấn đề.

Trong lòng Lâm Yến Vũ cũng rất là kích động, hắn ở chỗ này chờ đã ba ngày, chỉ vì chờ thời gian yết bảng, hiện tại thời gian yết bảng cũng đã sắp tới.

Trong Tịnh Phần điện, cơ hồ tất cả quyển trục ở ba lĩnh vực đã được hội tụ lại.

- Trước đó có nhiều người nói muốn đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực, sao lại không có một chút động tĩnh nào vậy?

Một gã giám khảo thuộc lĩnh vực võ đạo nói.

*****

- Khoan hãy nói tới chuyện này, người muốn đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực quả thực có một người.

Vương Học Thông đại sư cười khổ nói:

- Trong khu tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp của chúng ta có một người.

- Ồ? Là người người từ khu tuyển chọn đan đạo qua sao? Dù sao khu tuyển chọn võ đạo của chúng ta không có ai sớm rời đi cả.

Tên giám khảo lúc trước lại nói.

Thanh Phượng Đan Vương thuộc lĩnh vực đan đạo hừ lạnh một tiếng:

- Tên ăn chơi trác táng kia rõ ràng chỉ là tới tham dự náo nhiệt, hồ đồ hết sức. Thế mà cũng có thể nói là đồng thời khiêu chiến nhiều lĩnh vực sao? Ta thấy là hồ đồ khiêu chiến nhiều lĩnh vực thì đúng hơn.

Tất cả mọi người cười rộ lên. Mọi người đều biết tính tình của THanh Phượng Đan Vương, cho nên cũng không có trách cứ.

Ngược lại, Vô Song đại đế kia tọa trấn khu tuyển chọn lĩnh vực võ đạo nghe thấy Thanh Phượng Đan Vương nói vậy, khẽ nhíu mày, hỏi:

- Thanh Phượng Đan Vương, khu tuyển chọn đan đạo của ngươi thực sự có người muốn đồng thời khiêu chiến hai lĩnh vực? Không biết là vị nào vậy?

- Nói chỉ sợ đại đế cũng không biết, loại thiếu gia ăn chơi này không cần đề cập tới làm gì a.

Có thể thấy được nhắc tới chuyện này Thanh Phượng Đan Vương tức giận không nhẹ.

Vô Song đại đế cười ha hả:

- Người trẻ tuổi có hành động hoang đường, phóng túng cũng có thể hiểu đợc. Nếu như mỗi người trẻ tuổi đều theo khuôn phép cũ, cũng không thú vị. Trước kia ta cũng đã xem qua, người trẻ tuổi tham dự báo danh cũng không nhiều, chỉ có hai người. Thanh Phượng Đan Vương nói là người trẻ tuổi, hẳn là tiểu tử trẻ tuổi hóa trang thành trung niên đó chứ?

Vô Song đại đế cấp bậc ra sao chứ? Chỉ cần quét qua đã biết rõ tình huống của những người tham dự tuyển chọn như thế nào. Giang Trần là người trẻ tuổi, còn có Lâm Chí VInh là người trẻ tuổi, Vô Song đại đế chỉ cần liếc mắt là nhìn ra.

Kể cả Lâm Chí Vinh ngụy trang thành trung niên nhìn qua có chút hèn mọn bỉ ổi, cũng không trốn thoát khỏi pháp nhãn của Vô Song đại đế.

Thanh Phượng Đan Vương lắc đầu, không có trả lời, ngược lại Vương Học Thông đại sư cười nói:

- Tiểu tử ngụy trang thành trung niên kia đều ở trong khu tuyển chọn tổng hợp của chúng ta. Người Thanh Phượng Đan Vương nói là người trẻ tuổi không ngụy trang kia.

- Thú vị, thú vị.

Vô Song đại đế nhẹ nhàng gật đầu, khóe miệng mỉm cười, không có tiếp tục nói nữa mà khoát tay nói:

- Mọi người tranh thủ thời gian kiểm định đi.

Vô Song đại đế xuất hiện ở chỗ này coi như là người TỊnh Phần điện cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, cho nên hắn nói những lời này cũng không có ai cảm thấy không ổn.

Tất cả mọi người không hề nói nhảm, bắt đầu thẩm duyệt.

Không bao lâu, từ trong khu tuyển chọn tổng hợp kia đã truyền ra một tiếng kêu kinh hãi.

Đây là tiếng của Vương Học Thông đại sư phát ra.

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía trận pháp đại sư VƯơng Học Thông. Hiển nhiên đều không hiểu vì sao hắn ta lại phát ra thanh âm cổ quái, kinh hãi này.

Vẻ mặt Vương Học Thông vô cùng cổ quái, liên tục kinh hô:

- Làm sao có thể? Làm sao có thể?

Nhìn biểu lộ kia của Vương Học Thông, giống như là nhìn thấy chuyện bất khả tư nghị nhất trên thế giới này vậy.

- Vương đại sư, có cái gì mà không khả năng vậy?

- Đúng vậy a. Quyển trục có vấn đề gì sao? Vẫn có đáp án nghịch thiên xuất hiện sao?

Cơ mặt Vương Học Thông khẽ run lên, không nhịn được mà vỗ bàn kêu lớn:

- Thiên tài a, thiên tài... Ba mươi đề mục này không ngờ lại hoàn thành toàn bộ. Hơn nữa còn không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào. Đây chính là lĩnh vực tổng hợp a.

Lời này vừa nói ra khiến cho mọi người xôn xao.

Nếu như nói lĩnh vực võ đạo hoặc là lĩnh vực đan đạo có người hoàn thành cơ hồ tất cả vấn đề như vậy, vậy thì cũng có một chút khả năng.

Lĩnh vực tổng hợp, hoàn thành tất cả đề mục? Vương Học thông đại sư không phải đang nói giỡn đó chứ?

Người nào mà khong biết, lĩnh vực tổng hợp bao hàm rất nhiều lĩnh vực nhỏ, vấn đề tam giáo cửu lưu cũng có. Vấn đề bên trong vô cùng lộn xộn, cho dù học thức uyên bác thì cũng không có khả năng tinh thông tất cả mọi thứ.

Tại lĩnh vực tổng hợp, có thể trả lời hai mươi vấn đề đã là thiên tài toàn tài rồi.

Trả lời hết toàn bộ...

Điều này... Điều này sao có thể?

- Vương đại sư, người nói đùa gì vậy?

- Đúng vậy a. Vương đại sư, không phải người cảm thấu bầu không khí hơi kém cho nên muốn trêu chọc mọi người đó chứ?

Vương Học Thông cười khổ nói:

- Ta cũng muốn thế a. Thế nhưng mà... quyển trục này quả thực đúng là như lời ta nói. Vô Song đại đế, không tin thì ngài tới xem một chút đi. Hay là lão hũ già rồi cho nên mắt kém, không nhìn rõ.

Thân thể Vô Song đại đế nhoáng lên một cái, đã đáp xuống bên cạnh thân Vương Học Thông, tiếp nhận quyển trục kia, hai mắt liên tục chuyển động, bắt đầu thẩm định.

Một lát sau, trong mắt Vô Song đại đế hiện lên vẻ ngưng trọng. Tới cuối cùng biểu hiện trên mặt Vô Song đại đế đã từ ngưng trọng chuyển thành sợ hãi thán phục.

- Quả thực là như vậy, quả thực là như vậy.

Vô Song đại đế vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi. Thiên tài hắn đã thấy qua vô số, thế nhưng mà loại chuyện quỷ dị như vậy, quả thực hắn chưa từng gặp qua bao giờ.

Lúc này một màn quỷ dị hơn phát sinh.

Bên khu đan đạo kia, lại truyền tới một tiếng thét, mà tiếng thét kinh hãi này so với Vương Học Thông đại sư vừa rồi còn lớn hơn.

Lại có chuyện gì vậy?

Khu đan đạo cũng cả kinh. Chẳng lẽ cũng xuất hiện quyển trục có số điểm tối đa hay sao?

- Khu đan đạo chúng ta cũng có quyển trục được số điểm tối đa. Ha ha ha. Quá đặc sắc, Thanh Phượng Đan Vương. lão nhân gia người mau nhìn xem, bài thi này quả thực quá hoàn mỹ nha.

Tên giám khảo của khu đan đạo kia không chờ được mà nhảy dựng từ chỗ ngồi của mình lên. Hắn đem quyển trục cho Thanh Phượng Đan Vương, vẻ mặt khiếp sợ và vui sướng, giống như phát hiện ra một chuyện mới lạ vậy.

Thanh Phượng Đan Vương thì ngược lại, vẫn bảo trì bình thản, tiếp nhận.

Nhưng mà phần bình tĩnh này của hắn rất nhanh không còn sót lại một chút nào. Lông mày nhảy dựng lên, thân thể run run:

- Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài, mau mau, nhanh điều tra một chút người kia là ai. Đây tuyệt đối là thiên tài, tính trật tự khi đáp đề, còn trình độ uyên bác học thức này coi như là lão già như ta cũng tự thẹn không bằng a.

Bên cạnh có người không nhịn được mà nhắc nhở:

- hiện tại những quyển trục khác còn chưa thẩm duyệt xong. Không thể mở ra con số phong ấn để xem người này là ai.

Thanh Phượng Đan Vương kích động không thôi, kêu lớn:

- Còn thất thần gì nữa? Nhanh chấm thôi, quyển trục này tuyệt đối là đứng vị trí đầu. Không thể tranh luận. Lão phu có thể khẳng định, người giải bài thi này nhất định là thiên tài đỉnh cấp, đứng đầu bảng ở lĩnh vực đan đạo chúng ta. Hắn chắc chắn sẽ nhận được một vị trí Tổng lôi chủ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)