Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1109

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1109: Nan đề mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Trên thực tế, Giang Trần căn bản không cảm thấy như vậy. Thậm chí ngay cả Vô Song Đại Đế cũng không cảm thấy như vậy. Bởi vì ở sâu trong nội tâm Vô Song Đại Đế cảm thấy, mình cùng Giang Trần kết giao, thật ra là mình chiếm được tiện nghi.

Không nói Giang Trần cứu mạng vợ chồng bọn hắn, chữa thương cho Vận phu nhân, để cho đôi uyên ương số khổ bọn hắn rốt cục có thể vui sướng song túc song phi.

Dứt bỏ những chuyện này không nói, thiên phú đan đạo, thiên phú võ đạo của Giang Trần, sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua Mạch Vô Song hắn, hơn nữa sau lưng người ta còn có cường giả thần bí ủng hộ.

Những chuyện này, đều là Mạch Vô Song căn bản không cách nào so.

Đương nhiên, Vô Song Đại Đế cũng không có cân nhắc nhiều như vậy. Từ lúc Giang Trần cho hắn Tùng Hạc Đan, hắn liền nhận định Giang Trần là người có thể kết giao.

Giang Phong nghe nhi tử nói như vậy, cũng yên tâm một ít. Trong nội tâm cũng cảm thấy thập phần tự hào, nhi tử có thể cùng Đại Đế cường giả xưng huynh gọi đệ, cái này đầy đủ chứng minh nhi tử ưu tú đến cỡ nào.

Đổi lại người trẻ tuổi khác, nhìn thấy cường giả Đại Đế, đại khí cũng chưa hẳn dám ra thoáng một phát, chớ nói chi là cùng cường giả Đại Đế xưng huynh gọi đệ.

Không có dũng khí cùng bổn sự, Đại Đế mới sẽ không nghía tới ngươi.

Phụ tử nói chuyện một hồi, Giang Phong lại hỏi sự tình đệ đệ Giang Đồng cùng cháu trai Giang Vũ. Giang Trần cũng không giấu diếm, đem sự tình của liên minh 16 nước nói một lần.

Giang Trần trở lại Thiên Quế Vương Quốc một chuyến, Giang Đồng cùng Giang Vũ đều sớm đi theo Bảo Thụ Tông thoái ẩn, không có bị Bất Diệt Thiên Đô công kích.

Nghe được đệ đệ cùng cháu trai đều không có việc gì, tâm tình của Giang Phong càng thêm tốt. Về phần nói đến sự tình Giang gia ở Giang Hãn Lĩnh địa, Giang Phong lại không có bao nhiêu hứng thú.

Hắn đã sớm hết hy vọng đối với đám tộc nhân kia rồi.

Giang Trần cũng có thể cảm giác được, những năm phụ thân ly khai liên minh 16 nước này, tâm tính cùng tầm mắt cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Loại biến hóa này, hiển nhiên là đáng mừng.

Sau đó, Giang Trần lại dẫn phụ thân đi gặp Vô Song Đại Đế, hướng Vô Song Đại Đế biểu đạt lòng biết ơn.

Vô Song Đại Đế đại khái cũng đoán được thân phận của Giang Phong, ở trước mặt Giang Phong hắn cũng không có bày giá đỡ gì, chỉ là trêu ghẹo cười nói:

- Giang Phong huynh đệ, ta với nhi tử ngươi xưng huynh gọi đệ, với ngươi cũng xưng huynh gọi đệ. Cái bối phận này, là triệt để rối loạn a.

Giang Phong cười ha ha nói:

- Chúng ta luận giao theo cá nhân. Theo lý thuyết, chúng ta đều phải gọi ngươi một tiếng tiền bối. Bất quá ngươi đã cùng Trần Nhi ngang hàng tương xứng, nếu ta gọi ngươi tiền bối, Trần Nhi ngược lại không dễ làm. Cho nên ta da mặt dầy, cũng gọi ngươi một tiếng Mạch đại ca.

Vô Song Đại Đế cười ha hả:

- Phải nên như thế, phải nên như thế. Chúc mừng ngươi, sinh ra một hảo nhi tử. Buồn cười Nguyệt Thần Giáo kia, vậy mà có mắt không tròng.

Vô Song Đại Đế nói Nguyệt Thần Giáo có mắt không tròng, tự nhiên là nói Nguyệt Thần Giáo không có phát giác khối ngọc thô chưa mài dũa Giang Trần này.

Giang Trần cũng không giải thích cái gì, chỉ là trong nội tâm âm thầm bật cười. Việc này thật đúng là oan uổng Nguyệt Thần Giáo. Huyết mạch của mình khi còn bé, nhất định là thập phần bình thường.

Nếu thật là thiên tài, người của Nguyệt Thần Giáo đã sớm mang mình đi, làm sao có thể để lại Đông Phương Vương Quốc?

Giang Trần xấu hổ cười cười, nói sang chuyện khác:

- Mạch lão ca, tin tưởng gia sự của chúng ta, ngươi cũng đoán được thất thất bát bát rồi. Hôm nay có một nan đề, Nguyệt Thần Giáo giam lỏng mẫu thân cùng tiểu muội của ta, một nhà chúng ta muốn đoàn tụ, phải nghĩ một biện pháp mới được.

Vô Song Đại Đế cười nói:

- Biện pháp không có gì hơn hai loại, một loại là xông vào. Một loại khác là tìm bọn hắn công bằng nói chuyện.

Xông vào hiển nhiên là không được, đây là biện pháp ngu đần. Giang Trần căn bản sẽ không xem xét. Nếu như là sự tình của bản thân hắn, hắn ngược lại không sao cả.

Thế nhưng mà liên quan đến hạnh phúc sau này của cha mẹ, hắn lại không có khả năng áp dụng phương thức cực đoan như vậy.

Hơn nữa, xông vào một Nhất phẩm tông môn, nói dễ vậy sao? Dù xông vào, có thể thuận lợi mang người đi hay không, cũng khó mà nói.

Cho nên Giang Trần căn bản không cân nhắc xông vào.

Về phần đàm phán, Giang Trần cũng thấy rất khó giải quyết. Đàm phán như thế nào?

Nói cho bọn hắn biết thân phận Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ? Bởi như vậy, hết thảy đều sẽ bại lộ. Điều này hiển nhiên là không ổn.

Dù sao, cái thân phận này của hắn, tạm thời còn không nên bạo lộ. Không nói thế cục trong Lưu Ly Vương Thành có thể ổn định hay không, một khi thân phận bạo lộ, Cửu Dương Thiên Tông, Bất Diệt Thiên Đô nhất định sẽ hợp nhau tấn công, đến lúc đó thân phận Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ của hắn, chỉ sợ cũng sẽ lung lay sắp đổ.

Trước khi thực lực còn không có cường đại đến tình trạng bỏ qua hết thảy, Giang Trần tuyệt đối không muốn bạo lộ thân phận như vậy.

Bằng không thì, sự tình không giải quyết được, ngược lại sẽ thêm phiền.

Dù sao, hiện tại hắn cũng chỉ là Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ, không có toàn diện khống chế Lưu Ly Vương Thành. Cách cục bát đại đế của Lưu Ly Vương Thành, còn không có phá vỡ.

- Lão đệ, thân phận của ngươi bây giờ, hoàn toàn có thể tìm bọn hắn đàm phán.

Vô Song Đại Đế khuyên nhủ.

Giang Trần còn chưa mở miệng, Giang Phong lại lắc đầu:

- Thân phận hiện tại của Trần Nhi không thể bạo lộ. Thân phận của hắn bạo lộ, chẳng những sẽ liên lụy Khổng Tước Thánh Sơn, còn sẽ ảnh hưởng đại kế của Đan Càn Cung. Ta tuyệt đối không thể bởi vì chút sự tình này, mà làm trễ nãi đại sự của Trần Nhi. Nhiều lắm là đợi vài năm nữa, nhiều năm như vậy ta cũng đã chờ, vẫn còn chờ không được mấy năm này sao?

Tuy Giang Phong rất muốn lập tức nhìn thấy thê tử, rất muốn người một nhà lập tức đoàn tụ. Bất quá hắn cũng biết, thế cục gian nan, hiện tại thật không phải là lúc thích hợp.

Chỉ cần biết thê tử hạ lạc, trong lòng của hắn liền an tâm. Đợi vài năm nữa, Giang Phong cũng có thể tiếp nhận. Dù sao, thế giới võ đạo, mấy năm thời gian cũng không tính dài.

Ở lại phủ đệ của Cố Tâm Đường nhiều ngày như vậy, thương thế của phụ thân cũng đã phục hồi không sai biệt lắm, Giang Trần quyết định về Sương Nguyệt Thành trước, lại bàn bạc kỹ hơn.

Hắn cũng nói bóng nói gió hỏi qua Cố Tâm Đường, hỏi hắn có cơ hội nhìn thấy Thánh Nữ của Thanh Nguyệt nhất mạch hay không. Cố Tâm Đường nghe vậy biến sắc, nói thẳng đừng nói là hắn, coi như là Lãnh Nguyệt Hình đường đường chủ, cũng không có tư cách nhìn thấy Thánh Nữ.

Thánh Nữ, chính là người được đề cử làm Nhật Nguyệt thần giáo giáo chủ. Là tồn tại phi thường thần bí. Ngoại trừ giáo chủ tự mình chỉ điểm ra, ngay cả cha mẹ Thánh Nữ, cũng không dễ dàng nhìn thấy Thánh Nữ như vậy.

Chỉ là, Nguyệt Thần Giáo có mấy Thánh Nữ với tư cách hậu tuyển, sau đó theo như tư chất của Thánh Nữ thế hệ này, chậm rãi quan sát, cuối cùng tuyển ra giáo chủ kế nhiệm.

*****

Nguyệt Thần Giáo có Đại giáo chủ, cũng có Nhị giáo chủ, Tam giáo chủ, Tứ giáo chủ.

Nguyệt Thần Giáo có bốn mạch, thì có bốn giáo chủ. Trên căn bản là Tử Thanh Lam Xích bốn mạch này, một mạch một cái, đối ứng lên.

Đương nhiên, loại đối ứng này cũng không phải là tuyệt đối.

Nhưng vô luận như thế nào, Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo là rất khó tiếp cận. Không phải người địa vị đặc biệt cao thượng, căn bản là không thấy được Thánh Nữ.

Trừ khi Thánh Nữ chủ động xuất hiện.

Tại Nguyệt Thần Giáo, Thánh Nữ cực kỳ thần bí, bởi vì là thân nữ nhi, cho nên bất đồng Chân Truyền Đệ Tử của Nhất phẩm tông môn bình thường, một khi các nàng vào đời, đều sẽ gây oanh động thật lớn.

Cho nên, tại Thượng Bát Vực, tất cả mọi người dùng truy cầu Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ mà vẻ vang.

Thánh Nữ trên nguyên tắc là không cho phép hôn phối. Nhưng mà cũng có thời điểm ngoại lệ, ví dụ như thời điểm Thánh Nữ xác định không trúng cử giáo chủ, trên nguyên tắc là cho phép yêu đương và hôn nhân.

Đương nhiên, tình yêu và hôn nhân yêu cầu cực cao, cũng không phải là người nào cũng có tư cách cùng Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo thông gia.

Cho dù là Thánh Nữ không trúng cử hạ nhiệm giáo chủ, yêu cầu cũng cực cao, cực kỳ bắt bẻ. Đầu tiên phải môn đăng hộ đối, tiếp theo còn phải nhân tài tướng mạo mọi thứ đột xuất...

Cuối cùng, còn phải đối với Thánh Nữ khăng khăng một mực.

Một khi làm ra cử động phản bội Thánh Nữ, tất sẽ trở thành đối thủ một mất một còn của Nguyệt Thần Giáo.

Nguyệt Thần Giáo là Nhất phẩm tông môn do nữ tử độc đại, cũng là Nhất phẩm tông môn đặc biệt nhất của Thượng Bát Vực. Tông môn này đối với sự tình phương diện kia, xem cực kỳ trang trọng. Có chút quy tắc quy định, gần như là cứng nhắc.

Ví dụ như mẫu thân Từ Mộng của Giang Trần, thời kì hài nhi nàng lưu lạc thế tục, theo đạo lý mà nói, đã có thể không cần phải xen vào rồi.

Thế nhưng mà Nguyệt Thần Giáo tuyệt đối không cho phép, khi bọn hắn phát hiện huyết mạch Thánh Nữ bị làm bẩn, liền xem đây là vô cùng nhục nhã, dù bắt trở lại vô dụng, thậm chí là xử tử, cũng không cho phép nàng ở thế tục tiếp tục trầm luân.

Vì thế, bọn hắn không tiếc bổng đánh uyên ương tán, không tiếc chia rẽ vợ chồng người ta.

Trở lại Sương Nguyệt Thành, Giang Trần lại đem vấn đề giống như trước hỏi Tỉnh tam gia thoáng một phát. Tỉnh tam gia cũng cười khổ lắc đầu:

- Thiệu huynh đệ, những chuyện khác, ngươi để Tỉnh lão tam ta xuất lực, ta không nói hai lời. Thế nhưng mà ngươi muốn gặp Thánh Nữ... Đây cũng không phải là Tỉnh lão tam ta có thể làm được. Ta làm không được, Cố đội trưởng cũng làm không được. Dù Lãnh Nguyệt Hình đường đường chủ cũng khẳng định làm không được. Tỉnh gia lão tổ ta, thân là trưởng lão Nguyệt Thần Giáo, muốn gặp Thánh Nữ, cũng phải nhìn xem tâm tình của Thánh Nữ, có nguyện ý gặp hay không.

Giang Trần thế mới biết, tại Nguyệt Thần Giáo, nguyên lai muốn gặp Thánh Nữ là một sự kiện gian nan như thế.

Phương pháp xử lý thông thường, hiển nhiên là không làm nên chuyện gì rồi.

Phải là lối tắt khác.

- Tỉnh tam gia, gặp Thánh Nữ khó như vậy, vậy gặp tiền nhiệm Thánh Nữ Từ Mộng thì sao? Có lẽ không khó a?

Giang Trần lại hỏi.

- Ai, nếu như là tiền nhiệm Thánh Nữ khác, nói không chừng không khó như vậy. Thế nhưng mà Từ Mộng Thánh Nữ này, cũng là đối tượng Nguyệt Thần Giáo trọng điểm nhìn chằm chằm. Nàng là tuyệt đối không thể tiếp xúc thế lực từ bên ngoài đến. Về phần người trong Nguyệt Thần Giáo, Từ Mộng Nữ Thần căn bản không muốn gặp bất luận kẻ nào. Nàng đối với người của Nguyệt Thần Giáo, có một loại căm hận tự nhiên, Nguyệt Thần Giáo hủy cuộc sống của nàng, hủy nhân sinh của nàng. Làm hại gia đình nàng nghiền nát, nhi tử lưu lạc tha hương, sinh tử không biết...

Tỉnh tam gia ngược lại là không có gì không dám nói.

Có cái gì thì nói cái đó.

Gặp Thánh Nữ rất khó, muốn gặp gỡ Từ Thánh Nữ, đồng dạng rất khó. Cái này thật sự là rắc rối.

Chẳng lẽ thật sự phải đi đàm phán? Thế nhưng mà dùng quy củ cứng nhắc của Nguyệt Thần Giáo, dù đi đàm phán, có thể có bao nhiêu hiệu quả?

Tà Nguyệt Thượng Vực cách Đan Hỏa Thành gần như vậy, bọn hắn nhất định rất thân cận Đan Hỏa Thành. Hắn là Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ, đến cùng có thể làm cho đối phương nể tình hay không, cũng còn khó nói.

Trái lo phải nghĩ, biện pháp vẫn là không nhiều lắm.

Vô Song Đại Đế lại nói:

- Nếu không, lão ca ta ra thêm chút sức, đi xem Thanh Nguyệt nhất mạch, cưỡng ép mang mẹ của ngươi xuống núi, như thế nào?

- Không ổn.

Giang Trần vội vàng lắc đầu.

- Thứ nhất, làm như vậy phi thường nguy hiểm. Mạnh mẽ xông vào Nhất phẩm tông môn, nếu như ngươi lẻ loi một mình còn tốt, mang một người, khẳng định rất nguy hiểm. Thứ hai, làm như vậy, sẽ để tiểu muội của ta khó xử, về sau tương kiến càng thêm khó khăn. Thứ ba, cũng sẽ liên lụy Tỉnh tam gia cùng Cố Tâm Đường.

Tỉnh tam gia nghe vậy, trong nội tâm hơi có chút cảm động. Hắn nghe được đề nghị này của Vô Song Đại Đế, trong lòng cũng lo lắng không thôi.

Lần này Giang Trần biết lạnh biết nóng, làm cho Tỉnh tam gia thầm bội phục. Cảm thấy Thiệu công tử thật là một nhân vật, loại thời điểm này cũng không có quên Tỉnh lão tam hắn.

Mặc dù Tỉnh lão tam có chút hỗn đản, nhưng cuối cùng cũng không phải loại người không biết phân biệt.

Nhất thời tìm không thấy phương pháp phù hợp, cái kia cũng chỉ có thể chờ đợi thời cơ rồi.

Giang Trần mỗi ngày giúp phụ thân khôi phục nguyên khí, trợ giúp phụ thân cải tạo thân thể, cải tạo huyết mạch.

Trên người Giang Trần có rất nhiều thứ tốt, phụ thân nhà mình, hắn tự nhiên sẽ không keo kiệt. Nói sau, hiện tại phụ thân cũng không quá đáng là bốn mươi năm mươi tuổi.

Ở thế giới võ đạo, đây là cấp độ rất trẻ tuổi. Lúc này, nếu như đánh tốt trụ cột, đằng sau gắng sức đuổi theo, cũng là rất bình thường.

Dù sao, lúc trước Đan Trì cung chủ, không đến 100 tuổi tiến nhập Thánh cảnh, đã bị cho rằng là Vạn Tượng Cương Vực đệ nhất thiên tài rồi.

Mà hiện tại phụ thân đã là Địa Nguyên cảnh, dưới sự trợ giúp của Giang Trần, trong vòng năm ba năm đột phá Thánh cảnh khẳng định vấn đề không lớn.

Về phần Thánh cảnh tiến vào Hoàng cảnh, mặc dù Giang Trần không có đường tắt gì, nhưng hắn thắng ở tài nguyên nhiều, đan dược nhiều, Linh Thạch nhiều, còn có các loại trang bị nhiều.

Bất kể là Chân Long huyết mạch, hay Kim Thiền huyết mạch, còn có Thái Tuế Bạch Hổ huyết mạch, chỉ cần cho phụ thân luyện hóa, đều sẽ để cho phụ thân biến hóa nhanh chóng, trở thành người có thiên phú đỉnh cấp của Thần Uyên Đại Lục.

Giang Trần cũng cảm thấy may mắn, lúc trước luyện chế ra Ngũ Long Khai Thiên Đan, chỉ là một viên đan dược nho nhỏ, lại để xuống trụ cột kiên cố cho phụ thân Giang Phong.

Bằng không thì ngắn ngủn không đến mười năm, Giang Phong không có khả năng từ Linh cảnh trực tiếp tiến vào Nguyên cảnh, còn tu luyện tới Địa Nguyên cảnh.

Loại tiến độ này, tuyệt đối là nhất đẳng.

Không hề nghi ngờ, đây là công lao của Ngũ Long Khai Thiên Đan.

- Ha ha, Trần Nhi, nhà người ta bình thường đều là phụ thân trải đường cho nhi tử, chế định cho nhi tử kế hoạch tu luyện, thu xếp cái này thu xếp cái kia cho nhi tử. Nhà chúng ta, vi phụ lại hưởng phúc khí của ngươi rồi.

Giang Phong cũng cảm khái ngàn vạn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)