← Ch.1179 | Ch.1181 → |
- Hắn không phải là người Lưu Ly vương thành chúng ta, nhưng mà thực lực võ đạo của lão già này có lẽ không kém a.
Tịch Diệt đại đế có chút giật mình.
- Hắn là Hoàng cảnh cao giai, nhưng mà bị ta đánh cho không kịp trở tay.
Giang Trần cũng không có nói quá lên cái gì.
- Ngươi? Bắt giữ Hoàng cảnh cao giai?
Bàn Long đại đế sững sờ, con mắt nhanh như chớp, không khỏi chăm chú đánh giá lại Giang Trần.
Hắn tự nhiên biết rõ Giang Trần biến thái ra sao, võ đạo và đan đạo tuyệt đối đều là yêu nghiệt nhất đẳng. Thế nhưng mà loại chuyện như bắt giữ Hoàng cảnh cao giai, quả thực rợn cả người.
Nếu như nói mấy cường giả đại đế như bọn họ ra tay, bắt giữ một cường giả Hoàng cảnh cao giai, ngược lại vô cùng nhẹ nhõm.
Thế nhưng mà Giang Trần này, hắn mới có tu vi thế nào chứ?
Lần trước trong tranh đoạt Thiên Tài bảng của Lưu Ly vương tháp, thực lực mà Giang Trần biểu hiện ra ngoài tuy rằng rất kinh người, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là bán bộ Hoàng cảnh.
Cho dù hắn có thể vượt cấp khiêu chiến, đối kháng với cường giả Hoàng cảnh sơ giai đã cao lắm rồi.
Bắt giữ cường giả Hoàng cảnh cao giai, rốt cuộc biến thái tới đâu a?
Tropng lúc nhất thời Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế đều có một loại cảm giác không nói nên lời.
- Nhị vị đại đế, lai lịch của người này nếu như có thể hỏi ra được, cũng coi như đã tới gần được chân tướng của chuyện này.
Giang Trần mỉm cười nói.
Bàn Long đại đế gật gật đầu, nhìn Tịch Diệt đại đế nói:
- Tịch Diệt đạo huynh, loại chuyện ép cung này dường như đạo huynh am hiểu nhất a.
Tịch Diệt đại đé âm trầm gật đầu:
- Giao cho ta. Mặc kệ hắn nghĩ thế nào, ta nhất định cũng phải cạy ra được tin tức hữu hiệu.
Một giờ sau, Tịch Diệt đại đế âm trầm như nước, từ trong mật thất đi ra.
Bàn Long đại đế nghênh đón:
- Đạo huynh, sao rồi? Hắn có mở miệng hay không?
Tịch Diệt đại đế khẽ gật đầu, sắc mặt cực kém, dùng thanh âm phức tạp nói:
- Mở miệng, thủ đoạn bức cung của ta, hắn muốn không mở miệng cũng không được.
- Hắn ta có lai lịch gì?
Bàn Long đại đế lên tiếng hỏi.
Ánh mắt Tịch Diệt đại đế vô cùng phức tạp, nhìn qua Giang Trần nói:
- Chân thiếu chủ, Bàn Long đạo hữu, người này không ngờ lại do Đan Hỏa thành phái tới.
- Cái gì?
Tin tức này khiến cho Giang Trần và Bàn Long đại đế chấn động.
- Đan Hỏa thành?
Trên mặt Giang Trần tràn ngập vẻ kinh ngạc:
- Tịch Diệt đại đế, hắn thực sự nói mình tới từ Đan Hỏa thành hay sao?
- Đúng vậy, hắn nói mình tới từ Đan Hỏa thành. Hơn nữa ta còn có thể phán đoán ra được. Đây là thủ đoạn bức cung độc nhất vô nhị của ta, nếu như hắn nói điêu, ta nhất định có thẻ nhìn ra được.
- Đan Hỏa thành?
Biểu lộ trên mặt Giang Trần trở nên vô cùng phức tạp, đột nhiên nhướng mày nói:
- Vậy hắn có nói tới Tu La đại đế hay không?
Tịch Diệt đại đế khẽ than nhẹ rồi lắc đầu:
- hắn cũng không có nói tới Tu La đại đế, hắn chỉ nói thượng cấp phái hắn tới Lưu Ly vương thành chấp hành nhiệm vụ. Người giao nhiệm vụ cho hắn là cao tầng Lưu Ly vương thành. Về phần những người khác hắn lại không biết. Đến cùng người Lưu Ly vương thành chúng ta có liên quan hay không, hắn cũng không biết được.
- Như vậy chẳng lẽ có thể nói, hắn thực sự không có lên quan tới Tu La đại đế hay sao?
Bàn Long đại đế không dám xác định.
Ánh mắt hai người nhìn về phía Giang Trần cực kỳ phức tạp.
Loạn trong giặc ngoài, thế cục Lưu Ly vương thành hiện tại có thể nói là loạn trong giặc ngoài a.
Nếu như nói Tu La đại đế nội chiến, bọn họ còn có biện pháp đi đối phó. Nhưng nếu mà Đan Hỏa thành thừa cơ tới gây sóng gió, bọn họ khó lòng mà phòng bị được a.
Lại nói, nếu như Tu La đại đế cấu kết với Đan Hỏa thành, vậy thì càng khó lòng mà phòng bị được. Phòng ngàn vạn lần cũng khó có thể đề phòng cướp nhà a.
Thế nhưng mà người này lại nói hắn và Tu La đại đế không có bất kỳ quan hệ nào.
Rốt cuộc chuyện này có liên quan tới Tu La đại đế hay không? Hay là cao tầng Đan Hỏa thành chỉ để cho hắn chấp hành nhiệm vụ, chưa nói cho hắn biết bí mật cấp độ cao hơn?
Hai loại khả năng này đều có thể có.
Nếu như là loại thứ nhất thì dễ xử lý hơn một chút.
Nếu như là loại thứ hai vậy thì phiền toái lớn. Từ xưa, nội chiến đáng sợ nhất là khi thế lực bên ngoài nhúng tay vào, đây tuyệt đối là tai họa ngầm, thậm chí có khả năng còn khiến cho Lưu Ly vương thành lập tức sụp đổ.
Đan Hỏa thành dã tâm bừng bừng, vốn bọn họ đã cho rằng mình là thế lực đứng đầu bát vực, bọn họ cũng luôn áp Lưu Ly vương thành một đầu.
Hiện tại thừa dịp Lưu Ly vương thành hỗn loạn, Đan Hỏa thành toàn diện thẩm thấu, hơn nữa Tu La đại đế lại còn có gia hỏa dẫn sói vào nhà phối hợp như vậy, đây tuyệt đối là dẫn tới tai họa ngập đầu cho Lưu Ly vương thành.
Dùng khẩu vị của Đan Hỏa thành, tuyệt đối sẽ một hơi nuốt hết Lưu Ly vương thành, khống chế Lưu Ly vương thành.
Bất kể là có quan hệ với Tu La đại đế hay không, chỉ cần liên quan tới Đan Hỏa thành, chuyện này Giang Trần nhất định phải điều tra rõ ràng.
- Nhị vị đại đế, thế cục Lưu Ly vương thành, các ngươi nên lưu ý nhiều một chút. Đại hội chư hầu dường như đã không thể ngăn cản. Vậy thì chỉ có thể cố gắng đối phó. Chuyện này ta sẽ nghĩ biện pháp đi đối phó.
Nói cho cùng Giang Trần cũng không sợ Tu La đại đế.
SỞ dĩ hắn không muốn công khai gây mâu thuẫn với nhất mạch Tu La đại đế là bởi vì không muốn làm cho Lưu Ly vương thành lâm vào trong nội chiến.
Nhưng hiện tại Tu La đại đế dã tâm bừng bừng, chủ động khơi mào tranh chấp, Giang Trần muốn tiếp tục ẩn nhẫn cũng không còn được nữa.
- Tịch Diệt đạo huynh, không biết vì sao nhìn thấy bộ dáng như đã tính trước của Chân thiếu chủ, trong lòng ta lại cảm thấy có nhiều lực lượng.
Bàn Long đại đế cũng cười rộ lên rồi nói.
So với Tịch Diệt đại đế, Bàn Long đại đế đối với Giang Trần càng thêm hiểu rõ, cũng bị Giang Trần ảnh hưởng, tác động qua lại rất nhiều.. Nói thật, cái mạng này của hắn là do Giang Trần cứu.
Sự ủng hộ của hắn đối với Giang Trần mà nói là phát ra từ tận đáy lòng.
Tịch Diệt đại đế cũng cười nói:
- Những năm qua Chân Đan Vương ở Lưu Ly vương thành sáng tạo rất nhiều kỳ tích. Lúc này, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Đều là tiền bối cao nhân, một khi đã có ý định, bọn họ cũng không cần chau mày suy nghĩ làm gì cho nhiều.
Chuyện cho tới nước này, kết quả xấu nhất cũng chỉ là chiến một trận mà thôi.
Thế lực Khổng Tước thánh sơn, tăng thêm thế lực của hai nhà bọn họ, cho dù không thắng được Tu La đại đế, vậy cũng không có khả năng bị áp đả hoàn toàn.
Đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, sợ gì chiến một trận.
Sau khi nhị vị đại đế rời đi, Giang Trần cũng không có vội vã lộ diện mà chỉ ở trong Thiếu Chủ phủ tu luyện vài ngày, đối với thời cuộc bên ngoài dứt khoát không hỏi tới.
Chuyến đi Xích Đỉnh trung vực lần này, Giang Trần cứu ra Vệ Hạnh Nhi, nhưng mà thu hoạch quan trọng hơn chính là Địa Tàng Nguyên châu kia.
*****
Địa vị của Địa Tàng nguyên châu, Giang Trần từ chỗ Trùng Tiêu tôn giả đã biết được. Biết rõ Địa Tàng Nguyên châu này chính là bảo vật trấn tông của đệ nhất tông trận pháp - Địa Tàng môn.
Sau khi luyện hóa Địa Tàng Nguyên châu này, Giang Trần rõ ràng cảm nhận được khi tu luyện thuộc tính thổ đã có sự thay đổi rõ ràng.
Nhưng mà Giang Trần hiển nhiên còn chưa cảm thấy đủ.
Địa Tàng Nguyên châu bị hắn luyện hóa, thế nhưng uy lực của Địa Tàng nguyên châu hiện tại hắn thậm chí ngay cả da lông cũng chưa khai phá được.
Uy lực của Địa Tàng nguyên châu thế nào, khi Giang Trần còn ở Băng Vân sơn mạch đã lĩnh giáo đầy đủ.
Nhịp đập mặt đất đáng sợ kia bằng vào tu vi của Giang Trần lúc bấy giờ căn bản cũng không dám xông loạn. Nếu như có thể khai phá đầy đủ uy lực của Địa Tàng nguyên châu này, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng đáng sợ.
Thậm chí tiềm lực của Địa Tàng nguyên châu không kém hơn Nguyên Từ kim sơn một chút nào.
Nguyên Từ chi lực của Nguyên Từ kim sơn rất đáng sợ, công kích của Kim Ấn quân chủ cũng rất đáng sợ. Nguyên Từ kim sơn chính là một bảo tàng có giá trị, có thể liên tục khai phá không ngừng.
Có đôi khi Giang Trần cũng hoài nghi, Nguyên Từ kim sơn nà có lẽ giống như Địa Tàng nguyên châu, là bảo vật trấn tông của tông môn thượng cổ. Bằng không mà nói, Nguyên Từ kim sơn không có khả năng có tiềm lực như vậy.
Chỉ là cái suy đoán này của Giang Trần cũng chỉ có thể suy đoán một chút mà thôi. Tạm thời còn không có cách nào chứng minh được điểm này đúng hay không.
Nhưng mà cân nhắc vị trí của liên minh thập lục quốc, khi đó ở thời kỳ thượng cổ là chiến trường với Ma tộc, nhưu vậy Nguyên Từ kim sơn xuất hiện ở loại địa điểm như vậy có nhiều khả năng là bảo vật thượng cổ.
Bằng không mà nói, dùng nội tình của liên minh thập lục quốc hiện tại, hoàn toàn không có khả năng có bảo vật thần kỳ bực này.
Nguyên Từ kim sơn cũng tốt, Địa Tàng nguyên châu cũng tốt, Giang Trần hiện tại cũng còn không có hoàn toàn khai phá ra tất cả tiềm lực của nó.
Địa Tàng nguyên châu nếu như là bảo vật trấn tông của Địa Tàng môn, Địa Tàng môn này là đệ nhất tông trên phương diện trận pháp, như vậy có thể nói công dụng lớn nhất của Địa Tàng nguyên châu chính là bố trí trận pháp.
Chỉ là hiện tại Giang Trần không có bất kỳ trận pháp truyền thừa nào của Địa Tàng môn.
Nhưng mà như vậy cũng không sao, hắn có đại bộ phận truyền thừa trận pháp của Đan Tiêu cổ phái. Địa Tàng nguyên châu cũng không nhất định chỉ thích hợp với trận pháp của Địa Tàng môn.
Địa Tàng nguyên châu là thiên tài địa bảo, cũng không phải loại bảo vật có tính hạn chế như vậy.
- Địa Tàng nguyên châu này là bảo vật thuộc tính thổ. Tìm một trận pháp nào xứng đôi với nó được đây?
Trong đầu Giang Trần không ngừng suy tư.
- Cửu Vi Phi Hoa trận?
Thứ Giang Trần nghĩ tới đầu tiên chính là Cửu Vi Phi Hoa trận.
Trận pháp này này trước mắt là trận pháp lợi hại nhất mà Giang Trần có thể bố trí được. Trận pháp này cùng với Địa Tàng nguyên châu ít nhiều có chút không phù hợp.
- Đại Mộng Xuân Thu trận? Trận pháp này quả thực có chút phù hợp với Địa Tàng nguyên châu. Nhưng mà trận pháp này là khốn trận. Phối hợp với Địa Tàng nguyên châu tuy rằng có thể giúp tăng lên đẳng cấp một chút, thế nhưng cuối cùng cũng không có cách nào làm tăng vọt về chất.
- Trận pháp Tiểu Vô tướng trận và Đại Vô tướng trận, còn có U Cổ thất sát trận, tuy rằng đều là trận pháp không tệ, thế nhưng kết hợp với Địa Tàng nguyên châu lại không được tự nhiên.
Từng trận pháp đều được Giang Trần suy nghĩ kỹ càng.
Chỉ là một lúc sau Giang Trần lại nhớ tới trận pháp mà Trùng Tiêu tôn giả đưa cho hắn.
- Kiếm trận Vân Tiêu Kim Đấu trận.
Giang Trần đột nhiên nhớ tới trận pháp này:
- Vân Tiêu Kim Đấu trận này là một sát trận, phong tỏa hư không, hình thành một loại khí thế lạnh lẽo sắc bén. Nếu như phối hợp với Địa Tàng nguyên châu, lại phong tỏa toàn bộ mặt đất và bên dưới mặt đất. Sát trận nhưu vậy tuyệt đối là hoàn mỹ không tỳ vết. Tại sao lại dung hợp Nguyên Từ kim sơn, uy lực của kiếm trận như vậy chỉ sợ còn đáng sợ hơn một chút.
Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần dậy sóng.
Hắn không phải là là một thái điểu trên phương diện võ đạo, trái lại hắn có lý luận võ đạo đầy mình. Rất nhiều suy nghĩ chỉ cần hiện lên trong đầu hắn một lần, trên cơ bản đã có thể hình thành khái niệm.
Trận pháp này diễn hóa, Giang Trần đã lập tức cảm thấy hưng phấn vô cùng. Bởi vì hắn đã nhìn thấy trận pháp này một khi kết hợp với Nguyên Từ kim sơn và Địa Tàng nguyên châu có công hiệu nghịch thiên ra sao.
- Địa Tàng nguyên châu phong tỏa mặt đất, hình thành nhịp đập của mặt đất, khuếch tán ra chung qunah. Nguyên Từ kim sơn phong tỏa không gian chung quanh, hình thành từ trường nguyên từ khủng bố. Mà Vân Tiêu Kim Đấu trận thì hình thành một vòng xoáy sát trận, phối hợp vô cùng hoàn mỹ a.
Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn.
Giang Trần lấy trận đồ Vân Tiêu Kim Đấu trận kia ra, bắt đầu chăm chú cân nhắc.
- Vân Tiêu Kim Đấu trận này chỉ cần chín chín tám mươi mốt thanh phi kiếm. Hơn nữa chất liệu của phi kiếm cần thiên vẫn thạch thiên chuy bách luyện mà thành. Thiên vẫn thạch hiện tại đừng nói là luyện chế chín chín tám mươi mốt thanh, coi như là luyện chế một thanh, đó cũng là chuyện chỉ có thể ngộ mà không thể cầu a.
Vân Tiêu Kim Đấu trận thao túng tất cả, đều có thể thực hiện được.
Duy chỉ có phi kiếm cần thiết của kiếm trận này, tài liệu của nó cực kỳ khó tìm.
- Chậc chậc, Vân Tiêu Kim Đấu trận này quả thực là không tầm thường.
Giang Trần càng cẩn thận cân nhắc bộ kiếm trận này càng cảm thấy chỗ bất phàm của trận pháp này.
- Trên người ta dường như có một bộ phi kiếm, thi triển Vân Tiêu Kim Đấu trận này ngay cả Hoàng cảnh đỉnh phong cũng có thể đấu một trận. Nếu như phối hợp với Nguyên Từ kim sơn và Địa Tàng nguyên châu, ngay cả chém giết Hoàng cảnh đỉnh phong cũng không phải là không có khả năng.
Trong lòng Giang Trần kích động, cảm thấy toàn thân khô nóng.
Bây giờ hắn không phải là không có át chủ bài giết Hoàng cảnh đỉnh phong, chỉ là loại át chủ bài này cũng không phải là dựa vào thực lực của bản thân mà là dùng trang bị, hơn nữa dùng một lần thì thiếu một lần.
Thế nhưng mà bộ kiếm trận này lại chính là thực lực của bản thân.
DỰa vào thực lực bản thân chém giết đối thủ, càng làm cho Giang Trần có lực lượng hơn.
- Thiên Vẫn, chân thiết.... Xem ra bước tiếp theo phải nghĩ biện pháp tìm Thiên Vẫn chân thiết. Luyện chế bộ phi kiếm này, tương đương với việc ta có thêm một con át chủ bài. Kiếm trận này theo thực lực của ta tăng lên, uy lực cũng sẽ không ngừng tiến giai. Vân Tiêu Kim Đấu trận này quả thực không giống người thường.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần càng tràn ngập mong chờ với bộ trận pháp này.
Vân Tiêu Kim Đấu trận không có bộ phi kiếm này tạm thời cũng không thể nào thi triển được.
Nhưng mà một loại trận pháp khác hắn thu được trong Đan Tiêu cung lại có thể tu luyện một chút.
← Ch. 1179 | Ch. 1181 → |