Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1193

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1193: Mùi thuốc súng mười phần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Hay cho một câu không có bằng chứng.

Giang Trần cười lạnh không thôi, lời này Khổng Tước đại đế quả thực đã từng nói qua, thế nhưng muốn xuất ra chứng cớ hiển nhiên là chuyện không thể nào.

- Không có bằng chứng mà các ngươi có thể nói Khổng Tước đại đế vẫn lạc, không có bằng chứng mà các ngươi lại dám tung tin đồn nhảm, không có bằng chứng mà các ngươi dám vu oan lai lịch của ta. Không có bằng chứng mà các ngươi dám triệu tập đại hội chư hầu?

Trong lòng Giang Trần căm phẫn không thôi, ngữ khí không vui nói:

- Ta chỉ hỏi một câu, các ngươi làm những chuyện này rốt cuộc có bằng chứng gì không?

Tu La đại đế hờ hững nói:

- Chân thiếu chủ, chúng ta làm như vậy cũng không phải là không có bằng chứng. Ta đã từng điều tra qua, Khổng Tước đạo huynh mất tích, khả năng vẫn lạc rất lớn. Cho dù hiện tại hắn không có vẫn lạc, thế nhưng tin đồn hắn vẫn lạc vẫn làm cho lòng người Lưu Ly vương thành bàng hoàng. Từ góc độ này xem ra, Lưu Ly vương thành cần một chưởng khống giả mới, bổn đế được mọi người cất nhắc, là một trong những người được đề cử, danh chính ngôn thuận, sao có thể nói là soán vị?

- Danh chính ngôn thuận?

Giang Trần cười lạnh nói:

- Danh chính ngôn thuận? Ngươi liền mời Đan Hỏa thành, đối thủ một mất một còn với Lưu Ly vương thành chúng ta tới, đúng không?

Tu La đại đế nhíu mày, nhìn về phía khách mời:

- Chân thiếu chru, ngươi không nên ngấm ngầm hại người như vậy. Đan Cực đại đế chỉ là đúng lúc đi ngang qua Lưu Ly vương thành chúng ta, nghe nói Lưu Ly vương thành chúng ta tổ chức đại hội chư hầu cho nên tới tham gia náo nhiệt a. Người tới chơi là khách, Lưu Ly vương thành chúng ta và Đan Hỏa thành tranh giành khí phách, nhưng không phải là đối thủ không chết không thôi. Ta thử hỏi một câu, người Đan Hỏa thành sao không thể tới Đan Hỏa thành? Ngươi trước đó vài ngày không phải mai danh ẩn tích tới địa bàn Đan Hỏa thành hay sao?

Tu La đại đế cũng coi như nhanh mồm nhanh miệng.

Đan Cực đại đế bên kia cười ha hả nói:

- Chư vị, chuyện Lưu Ly vương thành các ngươi bổn đế không có hứng thú nhúng tay vào. Khổng Tước đạo hữu cũng coi như có giao tình nhiều năm với ta, hắn từng nói với ta, nếu một ngày kia hắn không có mặt, người nối nghiệp duy nhất hợp cách chính là Tu La đại đế. Những điều này đều là lời tâm huyết của KHổng Tước đạo hữu, bổn đế cảm thấy nên nói một câu công đạo.

Mọi người nghe xong lập tức biết được Đan Cực đại đế này thay Tu La đại đế nói chuyện.

Tông chủ Thiên Kiếm tông Hàn Thiên Chiến bên cạnh cười nói:

- Chuyện này lại có chút kỳ quái, Hàn mỗ cũng coi như có đoạn giao tình với Khổng Tước đại đế, ta luôn nghe nói Khổng Tước đại đế bồi dưỡng Chân thiếu chủ chính là vì để hắn tiếp nhận, kế vị, khống chế Lưu Ly vương thành. Đan Cực đạo huynh, ngươi quen biết Khổng Tước đại đế, chẳng lẽ không phải là người mà ta quen biết?

Trong lúc chính chủ giao thủ lâm vào tình trạng bế tắc thì người giúp đỡ bắt đầu xuất mã.

Bên Tu La đại đế có Đan Cực đại đế của Đan Hỏa thành.

Bên Chân thiếu chủ có tông chủ Hàn Thiên Chiến của Thiên Kiếm tông.

Luận địa vị, Đan Cực đại đế nhất định cao hơn Hàn Thiên Chiến nửa trù. Thế nhưng mà Hàn Thiên Chiến dầu gì cũng là tông chủ tông môn nhất phẩm, hơn nữa lại dẫn thêm người đi, cho nên khí thế của hắn không thua Đan Cực đại đế.

Thiên Đô chi chủ của Bất Diệt Thiên Đô lúc này cũng không cam lòng rớt lại phía sau:

- Hàn đạo hữu, sao ta lại nghe nói Khổng Tước đại đế không có bất kỳ giao tình gì với ngươi? Những lời này chẳng lẽ là do ngươi bịa đặt hay sao? Tiếp đó, Tố Hoàn Chân, đại viện chủ của Thiên Thiền cổ viện lạnh lùng nói:

- Bất Diệt Thiên Đô lúc nào cũng hứng thú với chuyện Lưu Ly vương thành vậy? Nếu nói tới Khổng Tước đại đế, trong các ngươi ai cũng không dám nói hiểu hắn hơn ta. Theo ta được biết, Khổng Tước đại đế lập Chân thiếu chủ làm thiếu chủ là vì để cho hắn kế vị. Điểm này ta có thể dùng cái mạng già này để đảm bảo.

Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Thiền cổ viện cũng đều là tông môn nhất phẩm. Bất luận một nhà nào đều là tồn tại tung hoành bát vực.

Lúc này mọi người tụ họp tại Lưu Ly vương thành, đấu võ mồm với nhau.

Tịch Diệt đại đế lớn tiếng nói:

- Người thế hệ trước cũng biết Tố viện chủ và Khổng Tước đạo huynh có một đoạn nhân duyên. Khổng Tước đại đế cũng luôn coi Tố viện chủ là hồng nhan tri kỷ. Lời nói của Tố viện chủ tuyệt đối so với người ngoài như Đan Hỏa thành và Bất Diệt Thiên Đô còn đáng tin hơn.

Quả thực Tố Hoàn Chân năm đó thiếu chút nữa kết làm đạo lữ với Khổng Tước đại đế. Nếu không phải vì một ít nhân tố ngoài ý muốn, hai người có lẽ đã là đạo lữ song tu rồi.

Thế lực bên ngoài, bên Tu La đại đế có Đan Cực đại đế và Thiên Đô chi chủ. Bên Khổng Tước thánh sơn có tông chủ Thiên Kiếm tông và Đại viện chủ Thiên Thiền cổ viện.

Lại là cục diện lực lượng ngang nhau.

Chẳng lẽ thực sự phải để cho đám người chư hầu quyết định quyền khống chế Lưu Ly vương thành.

Tu La đại đế dùng ánh mắt giống như thị uy nhìn qua Giang Trần.

- Chân thiếu chủ, ngươi là người hiểu chuyện. Trời không thể không có ngày, nước không thể không có vua. Chuyện hôm nay nhất định phải làm rõ. Nếu như ngươi khiếp đảm thì có thể rời khỏi, rời khỏi Lưu Ly vương thành. Lưu Ly vương thành cũng không cần loại người nhu nhược không dám đối mặt như ngươi.

Thanh âm của Tu La đại đế âm vang, làm khó dễ Giang Trần.

Vị này bổn sự trả đũa cũng không kém, trước đó Giang Trần nói hắn là kẻ nhu nhược, lúc này hắn lại hoàn trả đầy đủ.

Giang Trần cười lạnh một tiếng:

- Tu La đại đế, cái gọi là người nhu nhược này trừ ngươi ra không có ai thích hợp hơn nha. Ngươi biết không? Kỳ thực ngươi không cần phải làm nhiều như vậy, năm đó ngươi có cơ hội tốt nhấn được quyền khống chế Lưu Ly vương thành. Đáng tiếc ở trước mặt Khổng Tước đại đế bệ hạ, ngươi khiếp đảm giống như con chó nhỏ vậy, một chút dũng khí làm ra vẻ dữ tợn cũng không có. Không phải là ngươi không chiếm được quyền khống chế này mà là ngươi tự tay ném nó đi. Đồ vật tự tay ném đi ngươi cho rằng ngươi có thể lấy lại được hay sao?

Sắc mặt Tu La đại đế có chút khó coi, kỳ thực trong lòng hắn rất rõ ràng, lời nói này của Giang Trần là thực.

Quả thực năm đó sau khi Phiền thiếu chủ thuộc nhất mạch Khổng Tước đại đế vẫn lạc, Khổng Tước đại đế đã từng có ý nghĩ này, chỉ tiếc về sau vì sao lại không làm như vậy.

Hiện tại ngẫm lại có lẽ mình quá rụt rè, trước mặt Khổng Tước đại đế quá rụt rè, ngoan ngoãn.

Lời nói của Giang Trần như cứa vào tâm khảm Tu La đại đế.

- Ngươi cho rằng bằng vào những lời nói nhảm này có thể làm dao động đạo tâm của bổn đế sao?

Tu La đại đế cười lạnh một tiếng:

- Ta khuyên ngươi tỉnh lại đi.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, dao động đạo tâm của ngươi? Ngươi cảm thấy ngươi có đạo tâm sao? Người có đạo tâm sẽ làm chuyện dẫn sói vào nhà sao? Người có đạo tâm sẽ hại chính đạo hữu nhà mình sao?

*****

Giang Trần cười khẩy nói tiếp:

- Ngươi đừng có giả vờ hồ đồ như vậy nữa. Hiện tại ta chỉ hiếu kỳ hỏi ngươi một câu. Một ngày kia nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ trở về, ngươi sẽ đối mặt với người như thế nào?

Trong lòng Tu La đại đế giận dữ, hắn không rõ vì sao Chân thiếu chủ này lại dám nói là hắn hại chết Khổng Tước đại đế?

Chẳng lẽ là suy đoná? Nếu như chỉ là suy đoán mà chắc chắn như vậy, vậy Chân thiếu chủ này quá quá phận.

Trong lòng của hắn cơ hồ đang điên cuồng hét lên:

- Khổng Tước đại đế không có khả năng trở về.

Thế nhưng biểu hiện trên mặt hắn lại phải ra vẻ quân tử thành thật:

- Nếu như là Khổng Tước đạo huynh trở về, ta cao hứng còn không kịp, tự nhiên sẽ tâm phục khẩu phục đem trọng trách này trả lại cho hắn.

Giang Trần nhịn không được cười rộ lên:

- Ngươi nói giống như ngươi đã giành được quyền khống chế Lưu Ly vương thành vậy.

- Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách ngăn cản ta sao?

Tu La đại đế dùng vẻ mặt khinh thường nói:

- Luận tư cách, ngươi thành danh mới chỉ mười năm. Bổn đế thành danh hai ba ngàn năm, luận võ lực, ngươi bất quá chỉ là bán bộ Hoàng cảnh, bổn đế đã sớm là đại đế, luận nhân mạch, luận danh vọng, luận...

- Luận cái rắm..

Giang Trần không chút khách khí:

- Luận tư lịch, ngươi so với Niêm Hoa đại đế được sao? Luận võ lực, ngươi ở bát vực trong rất nhiều đại đế căn bản không có ưu thế mang tính áp đảo nào. Luận nhân mạch, luận danh tiếng, Tu La đại đế ngươi thối không ngửi được. Luận công huân, người ở Lưu Ly vương thành nhiều năm như vậy, cơ hồ có thể nói là ngồi không ăn bám. Ngươi đã vì Lưu Ly vương thành làm chuyện gì khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng chưa? Chuyện duy nhất làm cho người ta khắc sâu ấn tượng sợ rằng cũng chính là chuyện soán vị, phản ngịch mà thôi.

- Nói đúng.

Bàn Long đại đế vỗ tay, cảm thán nói:

- Văn không thể ăn bang, võ không thể phục chúng. Đức hạnh bình thường cũng không xong, công huân công trạng cơ hồ là không có. Người như vậy muốn khống chế Lưu Ly vương thành? Chư vị, các ngươi nguyện ý để cho một người không có cống hiến nào với Lưu Ly vương thành lên làm chủ nhân Lưu Ly vương thành sao? Tu La đại đế hắn không phải là không có năng lực làm ra cống hiến với Lưu Ly vương thành. Thế nhưng mà nhiều năm qua như vậy hắn làm được cái gì? Hắn chỉ sống dưới bóng lưng của Khổng Tước đại đế bệ hạ, lười biếng, trốn tránh. Điều này nói rõ chuyện gì? Hăn đối với Lưu Ly vương thành căn bản không có tâm huyết, người như vậy trở thành chủ Lưu Ly vương thành, ta không thể không hoài nghi, ngày sau nếu như thực sự có khó khăn, hắn có thể dẫn dắt Lưu Ly vương thành vượt khỏi khốn cảnh hay sao?

Có cảm tình đối với Lưu Ly vương thành hay không, đây quả thực là một nhân tố quan trọng vô cùng cần phải chú ý.

Như Khổng Tước đại đế vậy, sở dĩ vị trí của Khổng Tước đại đế vững chắc như thế là vì tất cả mọi người đều nhìn thấy, hắn đối với Lưu Ly vương thành cơ hồ dốc hết tâm huyết. Mặt khác, thực lực của Khổng Tước đại đế cũng rõ như ban ngày.

Mọi người vạch mặt, Bàn Long đại đế nói lời này cũng không có chút khách khí nào.

Bàn Long đại đế trách cứ một phen cũng nhận được cái gật đầu của không ít người. Quả thực Tu La đại đế khiến cho mọi người có cảm giác âm lãnh, lạnh lẽo, người như vậy khiến cho người ta rất khó thân cận.

Không giống như Khổng Tước đại đế, nếu như là người Lưu Ly vương thành ở bên ngoài bị khinh bỉ, Khổng Tước đại đế nhất định sẽ vì người nhà mình lấy lại công đạo. Sẽ giống như gió xuân an ủi người nhà mình.

Trên người Tu La đại đế, mọi người hoàn toàn không có cảm nhận được loại khí chất này.

- Chúng ta nhìn lại Chân Đan Vương mà xem, tuy rằng thời gian thành danh của thiếu chủ ngắn, thế nhưng mà quả thực thiếu chủ luôn vì Lưu Ly vương thành mà xuất lực. Thiếu chủ vì Lưu Ly vương thành mà giữ lại Vạn Thọ đan, đánh bại Đan Hỏa thành không ai bì nổi, thiếu chủ ở Thái Uyên lâu và Thái Uyên các khai đàn giảng bài vô số lần. Hành vi của thiếu chủ luôn khích lệ rất nhiều người trong Lưu Ly vương thành. Thiếu chủ là đối tượng mà rất nhiều người trẻ tuổi noi theo. Tìm hiểu chín tấm Lưu Ly bia, tuổi thiếu chủ còn trẻ như vậy đã có tu vi Hoàng cảnh. Ai dám nói chắc, cho thiếu chủ một trăm năm, thiếu chủ có thể trùng kích cảnh giới đại đế hay không? Một trăm tuổi tiến vào cảnh giới Đại đế, thiên tài như vậy từ thượng cổ tới nay các ngươi đã từng gặp được mấy người?

Bàn Long đại đế liên tục nói, nói vô cùng có lý có chứng.

Bàn Long đại đế nói những lời này kỳ thực nói ra tiếng lòng của rất nhiều người. Nhắc tới Tu La đại đế, ở Lưu Ly vương thành có chút danh khí. Nhưng mà danh khí của Tu La đại đế trừ chính nhóm người của hắn ra, những người khác đối với hắn mà nói quả thực chưa nói tới việc có bao nhiêu hảo cảm.

Đối nội, những người dưới trướng Tu La đại đế vô cùng khí phách. Lấy Vương Đình đại phiệt năm đó mà nói, làm mưa làm gió ở Lưu Ly vương thành, làm không ít chuyện xấu.

Tu La vệ của Tu La đại đế ở Lưu Ly vương thành cũng có danh tiếng không xong.

So sánh với hắn, bên Khổng Tước thánh sơn, danh tiếng so với bên Tu La đại đế tốt hơn rất nhiều. Không đơn thuần là mị lực của Khổng Tước đại đế, Khổng Tước vệ của Khổng Tước thánh sơn có danh tiếng rất tốt. Ít nhất Khổng Tước vệ dưới tình huống không quá đặc biệt, ít tham dự tranh giành thế tục.

Nếu nói tuyển chọn chưởng khống giả Lưu Ly vương thành, không ít người thực sự không quá nguyện ý chọn Tu La đại đế. Không vì cái gì khác, Tu La đại đế ở Lưu Ly vương thành phương diện đối ngoại quả thực không nói gì tới công huân, kiến thiết cả.

Danh khí của người khác trên cơ bản đều thanh lập trên phương diện tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ Lưu Ly vương thành.

Có người nói Tu La đại đế vì tư lợi, có người nói là Khổng Tước đại đế quá siêu nhiên, làm cho Tu La đại đế hắn không có không gian phát huy.

Nhưng sự thực chính là, phương diện đối ngoại của Tu La đại đế quả thực không có làm ra cống hiến gì với Lưu Ly vương thành.

Văn không thể an ban, võ không thể phục chúng, lời này tuy rằng khó nghe một chút, thế nhưng dùng để hình dung Tu La đại đế mà nói, vẫn có chút thuyết phục.

Tu La đại đế so với những đại đế khác mà nói, thực lực võ đạo tự nhiên vượt lên trên đầu một chút. Nhưng cùng với đại đế thứ hai như Niêm Hoa đại đế mà nói, cũng chưa chắc đã có thể áp một đầu.

Chỉ là tính cách của Niêm Hoa đại đế không màng danh lợi, đối với mấy chuyện tranh dành đoạt lợi này gần dây không quá mưu cầu danh lợi.

Nếu như Khổng Tước đại đế có mặt, mọi người căn bản không thèm nhìn Tu La đại đế.

Chỉ là hiện tại bên ngoài nhao nhao truyền tới tin tức Khổng Tước đại đế không còn trên nhân thế, điều này cũng khiến cho nhân tâm dị động, lòng người Lưu Ly vương thành hoảng sợ.

Tu La đại đế cũng mượn cơ hội lần này, thừa dịp mà vùng lên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)