Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1227

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1227: Cùng thi triển thần thông
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Trong lúc nhất thời trong đầu Đan Cực đại đế có vô số ý niệm.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Bộ đao kỹ này của Tu La đại đế cơ hồ cũng phát huy ra cực hạn. Cục diện công lâu không được cũng khiến cho lửa giận trong lòng Tu La đại đế ngày càng tích tụ nhiều hơn.

Hắn thực sự nghĩ mãi không rõ, Chân thiếu chủ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bộ đao kỹ của mình, trừ Khổng Tước đại đế ra, tuyệt đối có thể quét ngang toàn bộ cường giả trong Lưu Ly vương thành.

Thế nhưng hắn lại tuyệt đối không thể tưởng tượng được, vậy mà trước mặt một tiểu tử miệng còn hôi sữa, lại không thể phá được vòng phòng ngự.

Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, hai thời thần vừa tới, môn đao kỹ của hắn cho dù có mạnh mẽ tới đâu cũng không thể làm nên chuyện gì a.

Trên khí thế là hắn chiếm tiên cơ, thế nhưng lại không chém rụng được nửa sợi lông của đối phương. Như vậy kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là hòa, bất phân thắng bại mà thôi.

Hòa, bất phân thắng bại?

Tu La đại đế nghĩ tới mấy chữ này, trong lòng có một cỗ lửa giận như muốn bạo phát ra. Hai mắt đỏ bừng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần trong trận pháp.

Trên trán nổi gân xanh, hai mắt Tu La đại đế đỏ bừng, cơ hồ rít gào lên:

- Họ Chân kia, bổn đế mặc kệ ngươi học những thứ đường ngang ngõ tắt này ở nơi nào. Hôm nay bổn đế nhất định phải chém nát phòng ngự của ngươi. Đem tất cả chướng ngại trước mặt bổn đế chém thành hư vô.

Tu La đại đế nói tới đây, ngữ khí tràn ngập điên cuồng. Trong lúc đó quang mang màu hồng quanh thân hắn không ngừng tăng vọt.

Sau một khắc, xương cốt toàn thân Tu La đại đế kêu răng rắc. Quang mang đại thịnh, pháp thân Tu La đại đế không ngờ lại không ngừng bành trướng.

Một lát sau, một pháp thân cao chừng ba trượng đứng sừng sững ở trên lôi đài.

Giờ phút này Tu La đại đế toàn thân mặc một kiện khải giáp màu đỏ, hai tay để trần bên ngoài, cơ bắp mạnh mẽ giống như là sắt thép đúc thành, tràn ngập lực lượng, dường như có thể bạo tác bất kỳ lúc nào.

Mà hai mắt đỏ bừng càng giống như chuông đồng, vô cùng lớn. Hai mắt đỏ hồng, cái mũi, khóe miệng góc cạnh rõ ràng, khiến cho khuôn mặt hắn giống như đao khắc, tràn ngập uy áp khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy sợ hãi.

- Ồ? Đây là cái gì? Chẳng lẽ Tu La đại đế này cũng tu luyện thần thông thân thể cùng loại với Thần Ma kim thân hay sao?

Lúc trước Giang Trần đối kháng với Cao Triển, Cao Triển kia đã từng triệu hội ra Ma Thần ảo giác. Trận chiến ấn Giang Trần dùng Kim Ấn quân chủ, nhẹ nhõm trấn áp Ma thần bằng ảo giác kia.

Hiện tại nhìn thấy thân thể Tu La đại đế biến hóa, hắn càng không dám khinh thị.

Hắn biết rõ đây nhất định là đòn sát thủ còn mạnh hơn nữa của Tu La đại đế.

Giang Trần không chút do dự, tay chộp một cái, Nguyên Từ kim sơn nắm trong tay. Miệng Giang Trần lẩm nhẩm, Nguyên Từ Kim sơn lập tức cao tới mười trượng.

Kim quang cuồn cuộn, Kim Ấn quân chủ từ trong kim quang lao ra, pháp thân to lớn mà cao ngạo xuất hiện.

- Kim Ấn quân chủ, tên này chính là đại đế sau khi cuồng hóa, ngươi đi giao thủ với hắn một chút đi.

Kim Ấn quân chủ cường đại hay không quyết định bởi Nguyên Từ kim sơn. Mà Nguyên Từ kim sơn cường đại hay không, quyết định nằm ở việc Giang Trần có thể khai phá bao nhiêu tiềm lực của hắn.

Nguyên Từ kim sơn tiềm lực mười phần, thế nhưng mà hiện tại cuối cùng Giang Trần vẫn còn trẻ, không có hoàn toàn nhìn ra tiềm lực của nó.

Kim Ấn quân chủ lúc này hiển nhiên còn chưa có cách nào đối kháng với Tu La đại đế đã cuồng hóa thân thể.

Nhưng mà ưu thế lớn nhất của Kim Ấn quân chủ là ở sau lưng hắn còn có một tòa Nguyên Từ kim sơn, cho nên căn bản hắn không cần e ngại điều gì.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Giang Trần, Kim Ấn quân chủ không chút do dự hóa thành một đoàn kim qunag, hướng về phía Tu La đại đế, điên cuồng bổ qua.

Kim Ấn quân chủ khí phách cực kỳ, hai tay chộp một cái, Nguyên từ chi lực huyễn hóa ra hai thanh vũ khí, một đao một kiếm, chém về phía Tu La đại đế.

Luận pháp thân, Kim Ấn quân chủ so với pháp thân của Tu La đại đế chỉ lớn hơn chứ không nhỏ hơn. Thế nhưng mà Tu La đại đế nhìn thấy Kim Ấn quân chủ đánh lén tới, miệng lại hừ lạnh một tiếng.

Ma đao trong tay tùy ý vung lên, khẽ quát một tiếng:

- Chết cho ta.

Đao mang sắc bén chợt lóe lên, chém vào người Kim Ấn quân chủ.

Ầm ầm.

Một đạo đao mang màu tím hoàn toàn chui vào trên người Kim Ấn quân chủ. Cả người Kim Ấn quân chủ tràn ngập kim quang, lập tức bị chém thành hai nửa, hóa thành hai đạo quang mang sáng chói, được Nguyên Từ Kim sơn thu hồi lại.

Kim Ấn quân chủ chính là lực lượng tinh hoa của Nguyên từ chi lực biến thành. Bản thân so với thân thể huyết nhục của nhân loại có khác biệt. Tuy rằng bị chém thành hai nửa, thế nhưng chỉ chặt đứt pháp thân Kim Ấn quân chủ vừa ngưng tụ ra. Hắn vẫn còn có biện pháp lần nữa ngưng tụ pháp thân.

Chỉ cần Nguyên Từ kim sơn không có bị phá hỏng, Kim Ấn quân chủ sẽ không có khả năng bị giết chết. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của loại linh thể như Kim Ấn quân chủ.

Sau khi được Nguyên Từ kim sơn thu hồi, Kim Ấn quân chủ phiền muộn kêu lớn:

- Tiểu tử nhà ngươi, tại sao lại chọc vào một đối thủ đáng sợ như vậy? Bổn quân chủ trừ phi khôi phục được bảy thành thực lực, nếu không căn bản không đánh lại được hắn.

Giang Trần vốn muốn định dùng Kim Ấn quân chủ thăm dò thân thể cuồng hóa của Tu La đại đế xem có bao nhiêu đáng sợ. Không ngờ tới, Kim Ấn quân chủ mà hắn coi như đòn sát thủ từ trước tới nay lại bị một đao của đối phương chém làm đôi. Tuy rằng Kim Ấn quân chủ không chết, thế nhưng mỗi một lần ngưng tụ linh thể cũng tiêu hao rất nhiều.

Kim Ấn quân chủ bị chém cho trở lại Nguyên Từ kim sơn. Tuy rằng không chết, thế nhưng cũng bị thương. Mặc dù hiện tại hắn muốn ngưng tụ pháp thân một lần nữa cũng khó mà khôi phục tới trạng thái tốt nhất. Chỉ sợ so với vừa rồi còn không bằng.

Giang Trần thấy Kim Ấn quân chủ không có biện pháp, biết rõ Kim Ấn quân chủ tạm thời không trông cậy vào được. Nhưng mà hắn cũng không nhụt chí, tùy ý để cho Nguyên Từ kim sơn lơ lửng trên không trung.

Thủ quyết liên tục biến đổi.

Một đạo, hai đạo, ba đạo...

Vô số thuộc tính kim hình thành vô số thứ kỳ quái, từng cái nhảy ra một.

Hiện tại Giang Trần cũng lười quản nhiều như vậy, mặc dù hiện tại những kim qua này đều là do kim nguyên lực của Nguyên Từ kim sơn biến thành. Chỉ cần Nguyên từ kim sơn không bị làm sao, những kim qua này vĩnh viễn không bao giờ hết được.

Tuyệt đối có thể nói như là một cánh rừng trải qua hỏa diễm thiêu đốt, gió xuân thổi qua lại mọc lại.

Lực công kích của kim qua ngay cả Kim Ấn quân chủ cũng không bằng một phần một trăm. Thế nhưng mà chúng cũng có ưu thế của chúng. Đó là có số lượng vô cùng vô tận.

Giống như con kiến vậy, một khi ra khỏi động chính là một nhóm lớn. Loại chiến thuật dùng biểu người này một khi thi triển ra, là phương thức chiến đấu cực kỳ đáng ghét.

*****

Loại kim qua này vô cùng vô tận, dùng mãi không hết. Mặc kệ Tu La đại đế hắn có thể chém giết bao nhiêu, thủ quyết Giang Trần khẽ đổi, có thể dễ dàng triệu hồi ra một đám.

Có một câu, con kiến nhiều còn có thể cắn chết voi.

Tuy rằng Giang Trần căn bản không có trông cậy vào đám kim qua này có thể giết chết Tu La đại đế, thế nhưng mà không ngừng triệu hoán ra, từng đám, từng đám, mỗi môt đám hơn mười cái, không ngừng xuất hiện cũng đủ để khiến cho Tu La đại đế tốn thời gian. Làm cho Tu La đại đế không có cách nào nhẹ nhõm phát động công kích.

Không thể không nói, loại chiến thuật này có chút vô lại, nhưng mà lúc này hết lần này tới lần khác lại có vẻ hữu hiệu vô cùng.

Mỗi lần Tu La đại đế vung đao đánh tan tất cả trở ngại, ý đồ toàn lực công kích trận pháp thì vô số kim qua lại lần nữa dũng mãnh tràn ra.

Một đám lớn kim qua, căn bản không tạo thành bất kỳ thương tổn gì với Tu La đại đế. Thế nhưng mà nếu như là mười đám, trăm đám như vậy, vậy thì khó mà nói được.

Cho nên mặc dù Tu La đại đế đối với loại chiến pháp này của Giang Trần căm giận không thôi, thế nhưng hắn vẫn không thể không kiên trì, cắn răng đối phó.

Giang Trần cũng biết, loại phương pháp chiến đấu vô lại này chỉ có thể dùng nhất thời, không dùng được bao lâu. Đợi sau khi Tu La đại đế nắm giữ được chút cách thức, những kim qua này căn bản không phát huy được bao nhiêu công dụng.

- Tu La đại đế cuồng hóa này công kích quả thực kinh người. Bát Hoang Bàn thạch trận nếu như không phải có Địa Tàng Nguyên châu cung cấp linh lực, bằng vào linh lực của những linh thạch mà ta cung cấp, trình độ phòng ngự chỉ sợ căn bản không đủ để phòng ngự lại công kích của Tu La đại đế.

Giang Trần cũng âm thầm cẩm thấy may mắn, may mắn mà hắn thu được Địa Tàng nguyên châu.

Trận chiến này nếu như không có khỏa Địa Tàng nguyên châu này, uy lực của Bát Hoang bàn thạch trận, chỉ sợ chỉ có được một nửa uy lực hoặc là một phần ba uy lực như hiện tại.

Như vậy mà nói, nếu như bình thường quần Tu La đại đế một chút, miễn cưỡng có thể làm được. Thế nhưng muốn đối chiến với Tu La đại đế đã cuồng hóa mà nói, cơ hồ không có bất kỳ hy vọng nào.

Trong lòng Giang Trần nghiêm túc, không ngừng đảo qua những con át chủ bài của mình.

Hắn có một con át chủ bài có thể giết chết Tu La đại đế. Đó chính là động phủ truyền thừa của cường giả Thiên vị gọi là Quách Nhiên mà năm đó hắn thu được từ Vạn Tượng cực cảnh.

Động phủ kia còn có hai lần cấm chế. Một khi phát động, cho dù là cường giả đại đế cũng đủ để lập tức giết chết.

Thế nhưng mà trước mặt mọi người, Giang Trần căn bản không có khả năng sử dụng. Cho dù có thực sự sử dụng giết chết Tu La đại đế, chỉ sợ thế cục Lưu Ly vương thành cũng sẽ lập tức trở nên vô cùng vi diệu.

Tuy rằng Giang Trần rất muốn giết Tu La đại đế, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã. Thế nhưng mà hắn biết rõ, mặc dù muốn giết Tu La đại đế, thế nhưng cũng chỉ có thể dùng phương pháp khác giết, mà không được dùng động phủ kia giết chết hắn.

Một khi bạo lộ động phủ có cấm chế kia, Giang Trần hắn tất sẽ trở thành tiêu điểm của cả bát vực. Trở thành miếng thịt mỡ mà mỗi người nhìn vào đều chảy nước miếng.

Trừ động phủ cấm chế kia ra, các loại át chủ bài trong tay Giang Trần, đều không đủ để giết chết Tu La đại đế.

Giang Trần không phải là đèn cạn dầu, Tu La đại đế hiển nhiên cũng không phải là người tình nguyện cam chịu số mệnh.

Dưới sự quấy rối một hồi của kim qua, Tu La đại đế cũng thấy rõ ý đồ của Giang Trần, cho nên dưới sự điên cuồng, không ngờ lại bỏ qua những kim qua kia quấy rối, bắt đầu điên cuồng công kích với Bát Hoang bàn thạch trận kia.

Tu La đại đế hiện tại đã hoàn toàn rõ ý đồ của Giang Trần, biết rõ đối phương toàn tâm toàn ý muốn kéo dài thời gian, muốn giữ kết quả ván này là hòa, bất phân thắng bại.

Kết quả hòa, bất phân thắng bại cũng ý nghĩa là tất cả những cố gắng trong những năm gần đây của hắn đều uổng phí.

Tu La đại đế tuyệt đối không muốn tiếp nhận cái kết quả này.

Cho nên hắn muốn công kích, muốn công phá trận pháp này.

Miệng rít gào liên tục, pháp thân Tu La đại đế sau khi cuồng hóa, lực công kích rõ ràng lại tăng lên một bậc. Mùi máu tươi trên ma đao càng thêm nồng nặc, cũng giống như ma thần nắm giữ vận mệnh chúng sinh, điên cuồng chém về phía trận pháp.

Hắn biết rõ, chỉ cần chém nát đạo phòng ngự này, đối phương sẽ tùy ý để cho mình nhào nặn.

- Nhất định phải phá vỡ trận pháp đáng chết này, nhất định phải chém chết tiểu tử kia. Tu La đại đế ta nhất định phải trở thành chưởng khống giả của Lưu Ly vương thành. Mặc kệ là ai cản đường ta, ta đều dùng một đao chém chết, giết, giết, giết hết.

Giờ phút này Tu La đại đế đã tức giận tới mức đỏ mắt.

Thế nhưng mà cho dù hắn dốc sức liều mạng thì Giang Trần cũng dốc sức liều mạng.

Tu La đại đế thông qua thân thể cuồng hóa đề thăng lực công kích, Giang Trần cũng không tiếc tiêu hao lực lượng của mình, toàn lực chắt lọc năng lượng của Địa Tàng nguyên châu, đến cường hóa Bát Hoang bàn thạch trận này, cường hóa lực phòng ngự của bát tôn này.

Như vậy lực phòng thủ của song phương không ngừng đề thăng, chiến cuộc cân đối, thủy chung còn không có bị đánh vỡ.

- Làm sao có thể?

Tu La đại đế thực sự có xúc động như muốn thổ máu, dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được, mình không ngừng đề thăng lực lượng, lực phòng ngự của đối phương không ngờ cũng có thể đề thăng không ngừng.

Nếu cứ như vậy đánh tiếp, trận chiến này còn có thể chiến thắng được hay sao?

- Tiểu tử này chẳng lẽ thực sự không có cực hạn hay sao?

Tu La đại đế không tin, hắn cắn răng một cái, đao thế càng thêm điên cuồng đánh về phía trước.

Từng đao, từng đao, đao sau còn mãnh liệt hơn đao trước, không ngừng tới công kích pho tượng bát tôn kia.

Hắn biết rõ, chỉ cần đánh vỡ một trong tám bức tượng này, trận pháp này cũng sẽ bị hắn phá ra một lỗ hổng. Chỉ cần xuất hiện một lỗ hổng, hắn có thể thừa dịp mà vào, thậm chí còn có thể một lần hành động phá vỡ trận pháp này, do đó mới giết được tới trước mặt Chân tiểu tử kia.

Trận pháp vốn là một chỉnh thể, chỉ cần phá vỡ một bộ phận, bình thường, chẳng khác nào là phá được trận pháp.

Hiện tại, ván này Tu La đại đế rất rõ ràng, một khi phá vỡ ra được một khe hở, làm cho đao mang của mình có thể xuyên qua trận pháp công kích đối phương.

Lấy tu vi của đối phương hiện tại, vô luận thế nào cũng không trốn thoát khỏi đao mang của hắn được.

Đối phương từ đầu tới giờ có thể quần nhau với hắn là dựa vào trận pháp thần kỳ này. Không có trận pháp này bảo vệ, đối phương ngay cả con kiến cũng không bằng.

Thế nhưng mà cho dù có biết rõ, muốn đạt thành mục tiêu cũng không phải dễ dàng như vậy. Mặc kệ công kích của hắn hung hãn tới cỡ nào, tốc độ chữa trị của tám pho tượng kia không ngờ lại vượt xa nhận thức của hắn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)