← Ch.1248 | Ch.1250 → |
- Mạch lão ca, tán tu giới Lục Đại cự đầu, hiện tại đến mấy cái? Ngươi có thể liên lạc với bọn hắn hay không?
Mạch Vô Song nói:
- Ngoại trừ cùng Tỉnh Trung Đại Đế gặp mặt một lần ra, cái khác còn không có liên hệ. Bất quá ta biết Nhược Y Đại Đế và Hỏa Viêm Đại Đế cũng đã đến rồi. Tử U Đại Đế cùng Mặc Triết Đại Đế, hiện tại tạm thời còn không có tin tức. Nói không chừng bọn hắn cũng tới, chỉ là tạm thời không có xuất đầu lộ diện mà thôi.
Giang Trần nhẹ gật đầu, lại hỏi Bàn Long Đại Đế:
- Bàn Long Đại Đế, bên Nhất phẩm tông môn, đến ước chừng bao nhiêu cường giả Đế cảnh?
Bàn Long Đại Đế nói:
- Trên cơ bản mỗi nhà đều đến một cường giả Đế cảnh, giữ thể diện a.
Giang Trần như có điều suy nghĩ.
- Thiếu chủ, tại sao hỏi như vậy?
Vô Song Đại Đế hỏi.
Giang Trần không có trả lời, mà hỏi ngược lại:
- Mạch lão ca, ta nhớ ngoại trừ tán tu giới Lục Đại cự đầu ra, lần này tán tu Đế cảnh tới Lưu Ly Vương Thành, có hai ba mươi cái a?
- Ân, không sai biệt lắm là con số này.
- Những người này, có giao tình với ngươi, nhân phẩm tin được, cùng Đan Hỏa Thành không có bao nhiêu quan hệ, có chừng bao nhiêu người?
Mạch Vô Song trầm ngâm nói:
- Muốn nói giao tình, đại bộ phận đều có chút giao tình. Nhưng mật thiết, lại chưa nói tới. Nhưng mà tán tu cùng thế lực tông môn liên quan không nhiều lắm. Đừng nhìn Đan Hỏa Thành rất cường đại, nhưng mà tán tu giới đánh giá Đan Hỏa Thành, chưa hẳn cao bao nhiêu. Tán tu thích đi Đan Hỏa Thành, là vì Đan Hỏa Thành có vật bọn hắn cần. Cũng không có nghĩa là bọn hắn thật sự nguyện ý thân cận Đan Hỏa Thành. Cái này là hai chuyện khác nhau.
- Ân, có chuyện, lại muốn phiền toái Mạch lão ca rồi.
- Thiếu chủ cứ nói.
- Ta muốn ngươi triệu tập những tán tu Đế cảnh này chung một chỗ, cùng mọi người làm một giao dịch.
Giang Trần cười nói.
- Giao dịch?
Mạch Vô Song có chút khó hiểu nhìn Giang Trần.
- Đúng, là giao dịch. Mạch lão ca cảm thấy mọi người có cho thể diện không?
Giang Trần vui vẻ thong dong.
- Dùng địa vị của Thiếu chủ ngươi bây giờ, ngươi muốn mở tiệc chiêu đãi bọn hắn, bọn hắn nhất định sẽ hãnh diện. Nhưng mà giao dịch nha, phải nhìn ngươi có thể đưa ra thẻ đánh bạc gì rồi. Tán tu giới có quy tắc của tán tu giới, không đủ lợi ích, là rất khó để cho bọn hắn động tâm.
Mạch Vô Song nói thẳng.
- Đây là tự nhiên.
Giang Trần gật đầu.
- Chỉ cần ngươi triệu tập người đến cho ta là được.
- Triệu tập đến địa phương nào? Đến Thiếu chủ phủ?
- Ngay tại Thiếu chủ phủ.
Giang Trần gật gật đầu.
- Ngươi đối với bên ngoài thả ra tiếng gió, nói ta muốn cùng bọn họ thương lượng chương trình tán tu đại hội, nghe ý kiến của bọn hắn, nghe bọn hắn có nhu cầu gì.
Nếu là tán tu đại hội, nghe ý kiến của cự đầu tán tu giới một chút, cái này rất hợp tình hợp lý. Mà cự đầu những tông môn kia, cũng không có khả năng vì vậy mà ghen ghét.
Dù sao, lần Long Hổ Phong Vân Hội này, bản thân Lưu Ly Vương Thành là tổ chức cho tán tu. Những thế lực tông môn bọn hắn, chẳng qua là đến quan sát mà thôi.
Cho nên, nghe nói Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ phủ mở tiệc chiêu đãi tán tu Đế cảnh, đại biểu những tông môn này, mặc dù có chút ghen ghét, nhưng không có vì vậy mà bực tức cái gì.
Trong đầu bọn hắn hơi có chút lo lắng chính là, nếu Chân thiếu chủ quả thật thu phục toàn bộ cường giả Đế cảnh của tán tu giới, vậy thực lực của Lưu Ly Vương Thành, thật đúng là có thể quét ngang toàn bộ Thượng Bát Vực a.
Bất quá, loại khả năng này, mọi người cẩn thận tưởng tượng, liền biết không có khả năng.
Để cho tán tu trong thiên hạ quy tâm, đã từng là dã tâm cùng khát vọng vĩ đại của lịch đại tông môn cường giả, nhưng cho tới bây giờ sẽ không có người thực hiện qua.
Những cường giả Đế cảnh của tán tu giới, nghe nói Chân thiếu chủ muốn ở Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ phủ mở tiệc chiêu đãi bọn hắn, tuy trong đầu hồ nghi, thậm chí còn có chút đề phòng, nhưng đều đáp ứng đến dự tiệc.
Giang Trần làm việc, gần đây truy cầu hiệu suất. Cái yến hội này ở tối hôm đó, liền chuẩn bị xong.
Tổng cộng 23 cường giả Đế cảnh của tán tu giới, kể cả Tỉnh Trung Đại Đế, Hỏa Viêm Đại Đế cùng với Nhược Y Đại Đế trong Lục Đại cự đầu.
Mà trong những người này, Tỉnh Trung Đại Đế không thể nghi ngờ là thực lực cùng địa vị tối cao nhất.
Những cường giả Đế cảnh kia, quanh năm phiêu bạt trong giang hồ, kiến thức tự nhiên rộng rãi. Vừa tiến vào khu vực Khổng Tước Thánh Sơn, cảm nhận được khí tức cường đại của Cửu Vi Phi Hoa Trận, trong lòng mỗi một cái đều nghiêm nghị.
Đều nói Khổng Tước Thánh Sơn nội tình thâm hậu, chỉ nhìn trận pháp này, cũng đủ để chấn nhiếp bọn hắn. Cho dù là cường giả Đế cảnh tán tu lại bướng bỉnh, ở dưới Cửu Vi Phi Hoa Trận, cũng không thể không thừa nhận, loại trận pháp này, tuyệt đối không phải bọn hắn có thể phá giải.
Bị Cửu Vi Phi Hoa Trận chấn nhiếp, loại ngang ngạnh trong nội tâm những Đế cảnh này, cũng thu liễm một ít. Biết Khổng Tước Thánh Sơn này với tư cách Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đạo tràng, tuyệt đối không phải là hư danh nói chơi.
- Ha ha, chư vị Đế cảnh tiền bối đại giá quang lâm, Khổng Tước Thánh Sơn quả nhiên là bồng tất sinh huy. Chân mỗ đại biểu Khổng Tước Thánh Sơn, cảm tạ chư vị quang lâm.
Giang Trần một chút cũng không luống cuống, cười to chạy ra đón chào.
Giang Trần vừa xuất hiện, cơ hồ ánh mắt của tất cả Đại Đế, đều tập trung ở trên người hắn. Giờ phút này tâm tư của mọi người đều giống nhau, là muốn nhìn Chân thiếu chủ trong thời gian ngắn danh chấn thiên hạ kia, đến cùng có ba đầu sáu tay hay không.
Đối mặt hai ba chục ánh mắt tập trung, hơn nữa mỗi một cái đều là Đại Đế, nhưng Giang Trần lại mặt không đổi sắc, cười như gió xuân:
- Chư vị, mời vào trong. Mạch lão ca, những vị này đều là nhân vật Thái Đẩu của tán tu giới, cũng là lão bằng hữu của ngươi, ngươi hỗ trợ mời đến a.
Mạch Vô Song cười nói:
- Tán tu giới tàng long ngọa hổ, hôm nay những huynh đệ đồng đạo đến này, ta nhận thức cũng không quá đáng là bảy tám phần mà thôi. Bất quá, một hồi lạ, hai hồi quen. Chư vị, mời.
Tỉnh Trung Đại Đế cười ha ha nói:
- Mạch lão đệ, lão ca ta trước chúc mừng ngươi, thương thế của đệ muội rốt cục tốt rồi, tâm bệnh của ngươi cũng giải trừ. Đi đi đi, chỉ hướng về phía đại hỷ sự này, cũng nên uống một chén.
Tỉnh Trung Đại Đế cùng Mạch Vô Song, là tỉnh táo tương tích, lẫn nhau đã giao thủ, luận bàn qua vũ kỹ, vẫn tương đối khâm phục nhau.
Tuy năm đó Tỉnh Trung Đại Đế hơi đè ép Vô Song Đại Đế nửa trù, nhưng trong lòng hắn, Vô Song Đại Đế hiển nhiên là một bằng hữu rất tốt.
- Huy lão ca, đa tạ quải niệm.
Tỉnh Trung Đại Đế này, nguyên danh Tỉnh Trung Huy, tán tu giới thường gọi hắn Huy tiền bối, hoặc là Tỉnh Trung tiền bối.
Mà Mạch Vô Song và hắn là người cùng thế hệ, nên gọi hắn một tiếng Huy lão ca.
Đều là cường giả Đại Đế, yến hội tự nhiên không thể chuẩn bị quá thô tục. Giang Trần cũng phí một tí tâm tư, mời những Đại Đế này nhập tọa.
*****
- Chư vị, hôm nay mời các ngươi đến, đầu tiên chính là muốn mời chư vị tiền bối nói thoải mái, nói xem các ngươi đối với tán tu đại hội có đề nghị gì không?
Giang Trần mở miệng nói.
Hỏa Viêm Đại Đế bận bào phục hỏa diễm, lộ ra uy thế rất mạnh, mới mở miệng, khí thế liền mười phần, như một đoàn hỏa diễm đang hừng hực thiêu đốt.
- Chân thiếu chủ, Long Hổ Phong Vân Hội này là Lưu Ly Vương Thành ngươi tổ chức, nghĩ đến chương trình các ngươi đã sớm định tốt a. Như thế nào tới bây giờ, lại hỏi chúng ta?
Hỏa Viêm Đại Đế này cũng thẳng tính, nói chuyện khinh thường quanh co lòng vòng, bụng dạ thẳng thắn.
Giang Trần cười cười:
- Hỏa Viêm Đại Đế là sáu cự đầu của tán tu giới, Chân mỗ sớm có nghe thấy, như sấm bên tai. Lôi lệ phong hành, quả nhiên danh bất hư truyền. Long Hổ Phong Vân Hội này, chúng ta thực sự đã có chương trình. Bất quá, nếu là tán tu đại hội, tự nhiên phải cho mọi người thoả mãn, để cho mọi người cảm thấy chuyến đi này không tệ, như thế mới tính toán thành công.
- Muốn cho mọi người thoả mãn, nhất định phải biết rõ trong lòng chư vị nghĩ cái gì, cần cái gì. Như thế, Long Hổ Phong Vân Hội này, mới tính toán không có tổ chức uổng phí.
Mạch Vô Song ở một bên cười nói:
- Huy lão ca, nếu không ngươi nói trước đi?
Tỉnh Trung Đại Đế cười ha ha:
- Lão phu tới tham gia Long Hổ Phong Vân Hội này, một là hướng về phía mặt mũi của Mạch lão đệ ngươi, hai là hướng về phía tên tuổi của Chân thiếu chủ. Còn thứ ba, là muốn biết rõ, Tùng Hạc Đan kia, đến cùng là thật hay giả?
Tin đồn nói lại chân thật, không có tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy. Vậy cũng không thể quá tin. Đây cơ hồ là đại biểu suy nghĩ trong nội tâm của tất cả Đại Đế tán tu.
- Chư vị nhìn xem.
Giang Trần sớm có sở liệu, cũng không sĩ diện cãi láo, lòng bàn tay quán một cái, đã nhiều hơn một viên thuốc.
Viên thuốc này, đúng là một viên Tùng Hạc Đan, màu Bích Ngọc, hồn nhiên thiên thành, như Tạo Hóa tự nhiên, cho người một loại cảm giác thị giác trùng kích cường đại.
Đan dược cao đoan, đan dược tuyệt phẩm, một khi ra tay, liền có một loại mị lực đặc biệt.
Mà Tùng Hạc Đan này, loại mị lực đặc biệt kia không thể nghi ngờ càng thêm rõ ràng. Thoáng cái liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, làm cho chúng nhân không thể kháng cự mà tim đập thình thịch.
Mạch Vô Song cười nói:
- Mạch mỗ ta có thể lấy Tâm Ma thề, Tùng Hạc Đan này là xác thực. Đạo lữ của ta, là dùng viên thuốc này, mới có thể tìm được đường sống trong chỗ chết.
Sự thật thắng hùng biện.
Giang hồ nghe đồn dù hay thế nào, cũng không chân thật bằng giờ khắc này.
Ngay cả Tỉnh Trung Đại Đế, trong mắt cũng lóe ra tinh mang, thật lâu về sau, mới than nhẹ một tiếng:
- Giang sơn luôn có nhân tài a. Lão phu xem như phục rồi.
- Chân thiếu chủ, Tùng Hạc Đan này, có thể lượng sản hay không?
Nhược Y Đại Đế kia, lại bỗng nhiên hỏi thăm.
Giang Trần lắc đầu:
- Đan dược như thế, nếu có thể lượng sản, vậy thì không gọi Thiên cấp đan dược rồi. Tài liệu của viên thuốc này rất khó thu thập, quá trình luyện chế cũng cực kỳ gian nan. Ngay cả Đan Vương cường đại nhất, cũng tuyệt đối luyện chế không được Tùng Hạc Đan này. Chỉ có Đan Đế, mới có thể thử một lần. Nhưng khả năng thành công cũng không lớn.
Giang Trần đây là ăn ngay nói thật.
Hắn có thể luyện chế thành công, không phải nói hắn bây giờ là Đan Đế. Mà là kiếp trước nội tình đan đạo của hắn quá sâu, mà Tùng Hạc Đan này tuy cao cấp, nhưng phóng tới kiếp, nó chỉ là đan dược của vị diện thế tục thường thường không có gì lạ mà thôi, miễn cưỡng có thể mò đến trình độ Chư Thiên, không hơn.
Cho nên, đối với Giang Trần mà nói, độ khó của Tùng Hạc Đan không lớn.
Thế nhưng mà đối với Đan sư khác của Thần Uyên Đại Lục mà nói, độ khó của Tùng Hạc Đan tuyệt đối có thể so với lên trời.
Nói đến nói đi, vẫn là vấn đề nội tình.
Tuy dung nhan của Nhược Y Đại Đế rất bình thường, nhưng một cái nhăn mày một nụ cười tầm đó, lại có một loại lực tương tác tự nhiên, thanh âm ngọt ngào, làm cho lòng người xốp giòn.
- Chân thiếu chủ, Tùng Hạc Đan này, rốt cuộc phải bỏ bao nhiêu, mới có thể mua được một khỏa?
Vấn đề này, đồng dạng là vấn đề mà những người khác muốn hỏi.
Mặc dù mọi người đều là cường giả Đế cảnh, nhưng mà Đế cảnh cũng không có nghĩa là Dương thọ vô cùng vô tận. Đế cảnh cường thịnh trở lại, số tuổi thọ cũng là có hạn.
Từ xưa đến nay, cường giả Đế cảnh vượt qua một vạn tuổi, có thể nói ít càng thêm ít.
Đừng nói cường giả Đế cảnh, dù là Thiên Vị cường giả, cũng không phải vĩnh sinh bất tử.
Cho nên, loại đan dược kéo dài tuổi thọ như Tùng Hạc Đan, bất luận kẻ nào cũng không thể cự tuyệt. Ai sẽ ngại mệnh mình quá dài chứ?
Diên thọ kéo dài 800 đến một ngàn năm, đây đối với cường giả Đế cảnh mà nói, có thể nói là thiên đại hấp dẫn. Chỉ sợ ngoại trừ đột phá Thiên Vị ra, nó là hấp dẫn lớn nhất rồi.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều nhanh như chớp mà nhìn Giang Trần, muốn từ chỗ Giang Trần đạt được đáp án xác thực.
- Chư vị, Tùng Hạc Đan này, cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ qua dùng Linh Thạch đến cân nhắc giá trị của nó. Nhược Y Đại Đế hỏi, thật đúng là hỏi đến tim gan ta rồi.
Giang Trần cười nói
Hoàn toàn chính xác, Giang Trần luyện chế Tùng Hạc Đan, thật đúng là không nghĩ qua Tùng Hạc Đan giá trị bao nhiêu Linh Thạch.
Dù sao, đan dược này quá trân quý, Giang Trần căn bản không nghĩ Linh Thạch có thể cân nhắc giá trị của hắn. Nếu như Linh Thạch có thể mua được một khỏa Tùng Hạc Đan, Giang Trần tin tưởng, tu sĩ khắp thiên hạ, đều sẽ táng gia bại sản tới mua một khỏa.
- Chân thiếu chủ, hôm nay ngươi mời chúng ta đến, không phải là muốn treo giá, thăm dò trình độ mong muốn của mọi người đối với Tùng Hạc Đan sao?
Bỗng nhiên có một gã Đế cảnh tán tu lạnh lùng hỏi.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Mạch Vô Song trầm xuống:
- Bằng hữu, loại suy đoán này, không khỏi có chút lấy tâm tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Nhưng Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:
- Muốn nói thăm dò trình độ mong muốn của mọi người đối với Tùng Hạc Đan, ngược lại là thật sự. Về phần treo giá, lại chưa hẳn.
Lúc này Tỉnh Trung Đại Đế mới mở miệng nói:
- Chân thiếu chủ, Tùng Hạc Đan này, ngươi có mấy khỏa?
Đây mới là mấu chốt.
Giang Trần cũng nghiêm túc:
- Tùng Hạc Đan rất ít, xa xa không cách nào thỏa mãn khẩu vị của mỗi người ở đây. Lần này lấy ra đấu giá, cũng chỉ có một khỏa Tùng Hạc Đan. Có lẽ, còn có thể lấy ra một hai khỏa dùng làm giao dịch.
- A? Giao dịch? Cần thẻ đánh bạc gì?
Tỉnh Trung Đại Đế rất có hứng thú.
Giang Trần cười nói:
- Thẻ đánh bạc rất đơn giản, chư vị đều có thể lấy ra.
Lời này nói ra, những Đại Đế ở đây vốn là sững sờ, lập tức có ít người sắc mặt âm trầm xuống, nhìn lại bên Mạch Vô Song.
- Hắc hắc, Chân thiếu chủ, ngươi đánh bàn tính tốt a. Hẳn ngươi cho rằng, chỉ là một khỏa Tùng Hạc Đan, liền muốn chúng ta như Vô Song Đại Đế, đối với ngươi khăng khăng một mực, đi theo Khổng Tước Thánh Sơn của ngươi?
← Ch. 1248 | Ch. 1250 → |