Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1270

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1270: Giao dịch Thiên Địa Lăng Vân Chi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Trình Tiền cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, xấu hổ gãi gãi đầu.

Vô Song Đại Đế chứng kiến bộ dạng Trình Tiền này ngốc núc ních, đã cảm thấy thân thiết, lại cảm thấy khổ sở. Hắn ở trên người Trình Tiền, nhớ tới chính mình lúc trước.

Lúc trước thời điểm Mạch Vô Song hắn tuổi trẻ, đã từng bất lực qua như vậy. Nếu như không phải về sau cơ duyên xảo hợp, gặp được rất nhiều kỳ ngộ, hắn căn bản đi không tới một bước này.

Ở trên người Trình Tiền, Mạch Vô Song lại một lần nữa thấy được bóng dáng của mình. Giống ban đầu ở Tà Nguyệt Thượng Vực chứng kiến Cố Tâm Đường, đồng dạng thấy được bóng dáng của mình.

Mạch Vô Song nhìn như hào phóng, trên thực tế là người cảm tình cực kỳ phong phú, tinh tế tỉ mỉ, rất dễ dàng xúc cảnh sinh tình.

- Chân thiếu chủ, hoàn cảnh sinh tồn của thế giới tán tu, so với tông môn còn tàn khốc. Trình Tiền này có thể được một cây Linh Dược, coi như là người may mắn trong tán tu rồi. Hắn đã thành tâm cùng Khổng Tước Thánh Sơn giao dịch như thế, kính xin Thiếu chủ thay hắn trù tính?

Vô Song Đại Đế ngược lại cầu tình cho Trình Tiền.

Trình Tiền tuyệt đối không nghĩ tới Vô Song Đại Đế sẽ thay hắn nói chuyện, trong đầu cũng nóng hầm hập.

Giang Trần có chút gật đầu:

- Trình Tiền, dù Vô Song Đại Đế không nói, ngươi đã cầu đến trên đầu ta, Bổn thiếu chủ cũng không có đạo lý ngồi yên không lý đến. Ngươi nói xem, nhu cầu của ngươi, là thiên hướng phương diện nào?

Trình Tiền nghĩ nghĩ, vẫn là nói:

- Ta nghĩ, ta muốn đời này có thể trùng kích Hoàng cảnh thoáng một phát, cái kia liền nằm mơ cũng có thể bật cười.

Đối với rất nhiều tán tu mà nói, Hoàng cảnh là nhân vật mà cả đời cũng khó có khả năng hoàn thành.

Đừng nói Hoàng cảnh, ngay cả loại Địa Thánh cảnh như Trình Tiền, cũng là vô số người cả đời không có khả năng trùng kích đến.

Thế giới Võ đạo rất tàn khốc, một cấp so với một cấp gian nan. Hoàng cảnh đã xem như đỉnh cao trong thế giới võ đạo rồi, nhất định là đại đa số người không thể trèo tới.

Phong cảnh nơi đó, nhất định chỉ thuộc về rất ít người.

Trình Tiền, hiển nhiên còn không thuộc về rất ít người kia, mà thuộc về tồn tại đứng dưới Hoàng cảnh nhìn lên.

Đừng nhìn tu vi của Trình Tiền hắn đã là Địa Thánh cảnh, bất quá Trình Tiền tự mình biết chuyện của mình, tuổi của hắn không tính lớn, nhưng mà tiềm lực võ đạo, kỳ thật đã đào móc được không sai biệt lắm.

Nếu như không có kỳ ngộ đặc thù gì, đời này có thể đến Thiên Thánh cảnh, đã là cực hạn.

Cho nên, Trình Tiền khó được có một cơ hội như vậy, liền dứt khoát hướng Giang Trần đưa ra yêu cầu này.

Đây cũng là tâm nguyện lớn nhất đời này của Trình Tiền.

Trình Tiền thấy Chân thiếu chủ chỉ nhìn mình, không nói gì, trong nội tâm cũng bối rối:

- Chân thiếu chủ, ta biết rõ yêu cầu này có chút hà khắc. Ta... Ta chỉ muốn đạt được tư cách trùng kích Hoàng cảnh, xông không vào, vậy cũng không có việc gì.

Trình Tiền khẩn trương giải thích, sợ Giang Trần dưới sự giận dữ đuổi hắn đi.

Giang Trần không có trả lời Trình Tiền, mà ung dung cười cười, nhìn Vô Song Đại Đế, nhìn Hòe Sơn Nhị Tiêu:

- Ba vị, các ngươi cảm thấy tiềm lực của Trình Tiền như thế nào?

Mạch Vô Song là người thật sự, chi tiết nói:

- Ta xem tiềm lực của hắn, Thánh cảnh cửu trọng là cực hạn rồi. Đây là khả năng lạc quan nhất.

Tiêu Vân cũng gật đầu:

- Hoàn toàn chính xác, tiềm lực võ đạo của hắn, đã đào móc không sai biệt lắm.

Giang Trần cười nói:

- Trình Tiền, ngươi có nghe hay không?

Sắc mặt Trình Tiền ảm đạm, nghe mấy Đại Đế tán tu kết luận như vậy, cái này để cho hắn cảm thấy tiền đồ u ám.

- Chân thiếu chủ, là ta mạo muội rồi.

Trình Tiền uể oải nói.

- Ha ha, từ góc độ thông thường đến xem, tiềm lực của ngươi đích thật là đào móc được không sai biệt lắm. Bất quá, nể mặt Thiên Địa Lăng Vân Chi, nếu quả thật Bổn thiếu chủ giao dịch với ngươi, cũng nên hoàn thành tâm nguyện của ngươi, mới có thể yên tâm thoải mái nhận lấy bảo bối.

Mọi người nghe Giang Trần nói như vậy, đều khẽ giật mình. Lời này có ý tứ gì? Chẳng lẽ Chân thiếu chủ còn có biện pháp sao?

Đột nhiên Vô Song Đại Đế nghĩ tới điều gì, con mắt bừng sáng.

- Trình Tiền, còn không mau mau cám ơn Chân thiếu chủ?

Vô Song Đại Đế vỗ đùi quát.

Trình Tiền sững sờ, bất quá hắn rất cơ linh, nghe Vô Song Đại Đế nói như vậy, liền biết rõ có lẽ chuyện này còn có chuyển cơ.

Lập tức không chút do dự, quỳ một chân trên đất:

- Trình Tiền đa tạ tạo hóa chi ân của Chân thiếu chủ.

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Mạch lão ca, ngươi không hổ là cự đầu tán tu a, đối với tán tu hoàn toàn chính xác rất để bụng. Trình Tiền, ta sẽ cho ngươi một kỳ ngộ, để ngươi đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh. Thậm chí, Bổn thiếu chủ sẽ tiễn đưa ngươi một ít đan dược trùng kích Hoàng cảnh. Coi đây là giá cả, gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, liền quy Khổng Tước Thánh Sơn ta, ngươi có ý kiến gì không?

Trình Tiền vội nói:

- Ta không có ý kiến.

Giang Trần cười nói:

- Lại nói tiếp, chuyện này vẫn là ta buôn bán lời. Như vậy đi, chờ ngày nào đó ngươi trùng kích đến Hoàng cảnh, có cơ hội lại đến Khổng Tước Thánh Sơn tìm ta, ta cho ngươi một cọc cơ duyên khác. Như thế nào?

Tuy Giang Trần không nói cơ duyên gì, nhưng là Thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn, Lưu Ly Vương Thành chi chủ hứa hẹn như vậy, Trình Tiền tự nhiên sẽ không hoài nghi.

- Trình Tiền đa tạ Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ đại ân đại đức, Trình Tiền suốt đời khó quên.

Lời này của Trình Tiền ngược lại là phát ra từ đáy lòng.

- Chưa nói tới đại ân đại đức, ngươi có được Thiên Địa Lăng Vân Chi, là đại phúc duyên. Ta gần đây chú ý mua bán công bình, cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi.

Giang Trần cười nói.

Phân phó xuống dưới:

- Trình Tiền, ngươi ở lại Thiếu chủ phủ mấy ngày, ta sẽ phân phó thủ hạ an bài. Nếu như ngươi lo lắng, ta sẽ để cho Mạch lão ca tự mình hỏi đến thoáng một phát. Ngoài ra, nơi này có một ít Thánh Anh Đan, còn có một khỏa Thánh Tiếu Đan, cùng với tài nguyên tu luyện ở Thánh cảnh, ngươi trước thu lấy. Những tài nguyên này, đối với ngươi trùng kích Hoàng cảnh cũng có tác dụng bổ sung thật lớn.

Thánh Anh Đan, Giang Trần là không thiếu nhất. Năm đó hắn ở Huyễn Ba Sơn thí luyện, đã nhận được vô số Thánh Anh Thảo. Luyện chế ra rất nhiều Thánh Anh Đan.

Thánh Anh Đan này dùng cho Thánh cảnh tu luyện, rất có ích lợi.

Tuy đến hậu kỳ, tác dụng của Thánh Anh Đan không quá rõ ràng, nhưng mà đối với tán tu như Trình Tiền mà nói, tài nguyên còn là phi thường trọng yếu.

Mà Thánh Tiếu Đan, thì dùng Thiên Oánh Thảo làm chủ tài liệu luyện chế, Giang Trần đồng dạng có một đám Thánh Tiếu Đan. Thánh Tiếu Đan này có thể làm cho Trình Tiền ở trong Thánh cảnh vô điều kiện tăng lên một tầng.

Cho nên, nghe được ba chữ Thánh Tiếu Đan kia, con mắt của Trình Tiền cũng sáng ngời.

Tiếp qua đồ vật của Giang Trần, hai tay Trình Tiền cũng khẽ run lên. Hiện tại hắn là Địa Thánh cảnh đỉnh phong, cũng chính là Thánh cảnh lục trọng.

*****

Kẹt ở Địa Thánh cảnh đỉnh phong đã có rất nhiều năm rồi, chậm chạp không cách nào trùng kích Thiên Thánh cảnh.

Có Thánh Tiếu Đan, nhất định có thể một lần hành động đột phá Thiên Thánh cảnh. Cái này chẳng khác nào là tiến dần từng bước, chạm đến bình đài của Hoàng cảnh.

Chứng kiến bộ dạng hưng phấn của Trình Tiền, Giang Trần cũng cảm thán.

- Tán tu cuối cùng là tán tu, cái này rõ ràng là hắn dùng bảo vật đổi đến, hắn lại mang ơn. Trên thực tế, mặc dù ta cho hắn nhiều như vậy, vẫn là ta tiện nghi a.

Giang Trần cảm thán.

Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, luận giá trị thực tế, có thể so với năm gốc Thiên cấp Linh Dược. Giang Trần cho Trình Tiền, cộng lại chỉ có thể so với một cây Thiên cấp Linh Dược.

Đương nhiên, để cho Trình Tiền cao hứng nhất không phải những thứ này, mà là Giang Trần sẽ giúp hắn đạt được tư cách trùng kích Hoàng cảnh. Đây đối với những tu sĩ vô vọng tấn chức kia mà nói, mới là Tạo Hóa lớn nhất.

Đứng trên lập trường của Trình Tiền, hắn lựa chọn như vậy là chính xác.

Nếu như thực lực không cách nào tăng lên, dù Thiên Địa Lăng Vân Chi lại đáng giá, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Bởi vì không cách nào chuyển hóa thành giá trị thực tế.

Thứ này lưu ở trên thân thể, cũng chẳng khác nào vô dụng. Nếu như lấy đi địa phương khác giao dịch, không nói trước có thể đổi đến vật có giá trị hay không, có thể bảo vệ tánh mạng hay không cũng không biết bao nhiêu.

Ít nhất, giao dịch với Khổng Tước Thánh Sơn, tánh mạng là không thành vấn đề, hơn nữa có thể bảo đảm lợi ích, cớ sao không làm?

Giang Trần gọi Câu Ngọc đến, dàn xếp Trình Tiền một chút.

Tiễn bước Trình Tiền, tất cả mọi người ôm quyền nói:

- Thiếu chủ, chúc mừng, Thiên Địa Lăng Vân Chi đến trong tay Thiếu chủ, coi như là vật quy nguyên chỗ. Rơi vào trong tay người khác, cũng là phung phí của trời.

Mọi người ở trên khâu giám bảo, cũng nghe Giang Trần đề cập tới diệu dụng của Thiên Địa Lăng Vân Chi.

Luyện chế Đế Lăng Đan.

Mọi người ở đây, kỳ thật trong đầu cũng lửa nóng. Loại đan dược này, trước đây bọn hắn chưa nghe nói qua, cho nên trong nội tâm không khỏi tràn ngập hiếu kỳ.

- Chân thiếu chủ, Đế Lăng Đan mà ngươi nói, thật có thể luyện chế ra?

Vẻ mặt Bàn Long Đại Đế thành kính hỏi thăm.

Vô Song Đại Đế cùng Hòe Sơn Nhị Tiêu, cũng trông mong nhìn Giang Trần, hiển nhiên cũng muốn từ chỗ Giang Trần đạt được đáp án xác định.

Giang Trần cũng không dấu diếm:

- Đế Lăng Đan là đan dược chắc chắn 100%. Thiên Địa Lăng Vân Chi này, là chủ tài liệu luyện chế Đế Lăng Đan, một chút cũng không giả.

Mọi người nghe vậy đại hỉ. Nhất là Bàn Long Đại Đế, hắn bây giờ là Sơ giai Đế cảnh, ở trong chư vị Đại Đế của Khổng Tước Thánh Sơn, tu vi yếu nhất.

Hắn đối với thực lực tăng lên, khát vọng viễn siêu những người khác.

Cho nên, nghe diệu dụng của Đế Lăng Đan, hắn là người khát khao nhất.

- Nếu như gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, lại phát triển một ngàn năm, vậy thì càng đáng giá rồi. Chỉ tiếc, tuổi của nó vẫn là thấp một tí. Nếu có thể tìm được Thiên Địa Lăng Vân Chi ba ngàn năm trở lên, tuyệt đối có thể luyện chế một lò Đế Lăng Đan hoàn mỹ.

Giang Trần cũng hơi có chút tiếc nuối.

Bàn Long Đại Đế vỗ đùi, cười hắc hắc nói:

- Chân thiếu chủ, lão phu bất tài, muốn sớm đặt trước một viên Đế Lăng Đan. Mặc kệ giá lớn bao nhiêu, Bàn Long nhất tộc ta đều nguyện ý trả.

Mặc dù Vô Song Đại Đế cùng Hòe Sơn Nhị Tiêu đối với Đế Lăng Đan cũng thập phần khát vọng, nhưng bọn hắn biết, lúc này bọn hắn không thích hợp mở miệng.

Dù sao, luận bối phận, thời gian bọn hắn đi theo Giang Trần quá ngắn. Bàn Long Đại Đế là dòng chính tâm phúc của Khổng Tước Thánh Sơn a.

Nói sau, lần trước Vô Song Đại Đế đã được Giang Trần cho Thiên Côn huyết mạch, mục tiêu rộng lớn, đối với Đế Lăng Đan này, độ khao khát xa xa không bằng người khác.

Hiện tại mục tiêu cùng tầm mắt của hắn, đã bỏ vào trùng kích Thiên Vị.

So sánh xuống dưới, Hòe Sơn Nhị Tiêu có khả năng rất khát khao Đế Lăng Đan, bất quá bọn hắn mới vừa nương tựa Giang Trần, hơn nữa mới vừa từ chỗ Giang Trần nhận được công pháp chỉ điểm.

Cho nên trong lúc nhất thời, cũng không thể kéo da mặt mở miệng.

Giang Trần cười nói:

- Bàn Long Đại Đế đã mở miệng, Đế Lăng Đan này tự nhiên lưu cho ngươi một viên. Gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này không đủ năm, có lẽ chỉ có thể luyện chế hai viên Đế Lăng Đan, nếu như phát huy hoàn mỹ, có lẽ còn có thể nhiều ra một viên.

- Hắc hắc, Thiếu chủ ngươi đan đạo vô song, ngươi ra tay, nhất định có thể được ba viên.

Bàn Long Đại Đế không có tiết tháo vuốt mông ngựa.

Bên Thiếu chủ phủ kia, Câu Ngọc giao lại công tác an bài cho Tiết Đồng.

Tiết Đồng là biểu đệ của Giang Trần, cho tới nay, đối với Giang Trần là tận chức tận trách, đối với Câu Ngọc chuyển giao công tác an bài cho hắn, ngược lại không có oán hận gì.

Hắn biết rõ, Câu Ngọc tính tình cao ngạo, có lẽ không muốn một mình an bài chỗ ở cho một nam tử xa lạ, chút sự tình ấy, Tiết Đồng tự nhiên cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực.

Ở Thiếu chủ phủ, là tuyệt đối an toàn. Hơn nữa Đàm Chí này nhìn về phía trên cũng không có ác ý gì, ngược lại còn có chút tinh thần hoảng hốt, mất hồn mất vía, cũng không biết có phải vì khẩn trương nên câu thúc hay không.

Tiết Đồng với tư cách một trong những tâm phúc sớm nhất của Giang Trần, thiên phú võ đạo cực cao, hơn nữa những năm này Giang Trần tài bồi, tu vi cũng tiến vào Địa Thánh cảnh rồi.

Kiến thức hắn rộng rãi, hôm nay đối mặt các loại tràng diện, cũng có thể ứng đối tự nhiên.

- Đàm đạo hữu, ta nghe bọn hắn nói, ngươi ở trên đại hội tán tu đã tuyên bố đầu nhập vào Thiếu chủ nhà ta, chỉ cần ngươi không có nhị tâm gì, sau này mọi người là người một nhà. Ngươi không cần câu thúc như vậy.

Tiết Đồng rất thân thiện, an ủi Đàm Chí.

Đàm Chí miễn cưỡng cười cười:

- Đa tạ Tiết huynh đệ. Tiết huynh đệ nhìn rất tuổi trẻ a.

Tiết Đồng cười nói:

- Những người trong Thiếu chủ phủ này, ngoại trừ mấy vị Đại Đế tiền bối ra, đại đa số niên kỷ đều không tính lớn.

Đàm Chí gật gật đầu:

- Tiết huynh đệ, ta mới đến, có chút quy củ còn không hiểu. Ta muốn hỏi một chút, trong Thiếu chủ phủ này, có Cấm khu gì không thể đi loạn không?

Tiết Đồng cười nói:

- Cấm khu ngược lại là không có, nhưng mà quy tắc ngầm vẫn phải có. Địa phương Thiếu chủ sinh hoạt hàng ngày, còn có địa phương nữ quyến ở, nam tu là không thể tới. Đương nhiên, cửa khẩu các nơi đều có người trông coi, toàn bộ Thiếu chủ phủ ngoài lỏng trong chặt. Chỉ cần ngươi không đi loạn, cơ bản đều không có việc gì.

- Nói như vậy, bằng hữu tầm đó ghép nhà, có lẽ không có sao chứ?

- Tự nhiên không có việc gì, Đàm đạo hữu, ngươi ở Thiếu chủ phủ có bằng hữu?

Tiết Đồng nói giỡn hỏi.

Đàm Chí nói:

- Ta vừa tới Thiếu chủ phủ, còn không kịp có bằng hữu gì. Bất quá sau này thời gian dài, tổng có thể kết giao đến vài bằng hữu.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)