Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1312

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1312: Thử triều đáng sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Phệ Kim thử vương có chút thất vọng:

- Thiếu chủ, chỉ là bao vây thôi sao? Không thể đại khai sát giới sao?

Tử tôn dưới tay hắn có mấy ức, nếu như có thể càn quét Xích Đỉnh hoàng thành, đây tuyệt đối là một hồi thịnh yến. Thịnh yến bực này, Phệ Kim thử nhất tộc có chút không nhịn được.

Giang Trần lắc đầu nói:

- Trước khi ta không có ra lệnh, ngươi chỉ cần phong tỏa hoàng thành Xích Đỉnh đế quốc là được. Nhưng mà nếu như có người dám xông vào, vậy thì giết không tha.

Phệ Kim thử vương vẫn còn có chút phiền muộn. Chuyện này so với trong mong muốn của hắn vẫn còn có chút chênh lệch a.

- Lão Kim, chớ nóng vội, đợi khi thời cơ tới sẽ là lúc tộc các ngươi có cơ hội giết chóc. Bổn thiếu chủ tạm thời không hạ lệnh chỉ là vì lo lắng các ngươi ra tay với người dân vô tội a.

Tuy rằng Giang Trần tới báo thù, thế nhưng đối tượng báo thù hắn lại hiểu rõ vô cùng. Là những quyền quý của Xích Đỉnh trung vực mà không phải là con dân Xích Đỉnh đế quốc.

Khi Xích Đỉnh trung vực xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tuy rằng ra tay giết người khắp nơi, thế nhưng cũng rất ít ra tay với bình dân tay không tấc sắt.

Thế giới võ đạo, giết thì chỉ có thể giết võ giả mà htooi.

Ra tay với bình dân, là việc làm tổn thương tới thiên hòa.

Phệ Kim thử vương nghe Giang Trần nói như vậy cũng cười hì hì nói:

- Thiếu chủ yên tâm, bình dân đối với chúng ta mà nói cũng không có gì để nhai. Chúng ta chỉ thôn phệ huyết nhục võ giả mà thôi.

Giang Trần khoát tay ngăn lời Phệ Kim Thử vương, nói:

- Xuất động đi.

- Vâng.

Phệ Kim thử vương cao hứng bừng bừng, Vạn Hào Thạch Oa khẽ động, Phệ Kim Thử nhất tộc lập tức giống như thủy triều dũng mãnh tiến ra.

Phệ Kim Thử nhất tộc năm đó chỉ khoảng chừng hai ba ức. Trải qua chủng tộc không ngừng phát triển, tộc đàn hiện tại chỉ còn lại có một hai ức.

Nhưng cơ hồ những con còn sống sót đều được tiến hóa, thực lực chỉnh thể đã hơn xa năm đó.

Nhất là Phệ Kim thử vương và mấy tinh anh tỷ mỉ lựa chọn ra từ Phệ Kim thử nhất tộc. Tu vi cảnh giới hiện tại đều vô cùng đáng sợ.

Đương nhiên Phệ Kim thử nhất tộc cho tới bây giờ đều không có lợi thế về sức chiến đấu. Tiền vốn cường đại nhất của tộc đàn này chính là ở chỗ số lượng.

Thử triều một khi thành, không gì không phá.

Phệ Kim thử nhất tộc cuồn cuộn như thủy triều, dùng tốc độ như thủy triều dũng mãnh tiến ra. Tràn về bốn phương tám hướng chung quanh Xích Đỉnh vương thành. Rất nhanh đã phong tỏa chung qunah.

Trong mấy hô hấp, trong phạm vi hơn mười dặm chung quanh Xích Đỉnh vương thành, cơ hồ đều là một mảnh Phệ Kim thử nhúc nhích.

Loại cảm giác này đừng nói là giao thủ, cho dù nhìn vào cũng cảm thấy bị giày vò.

Hòe Sơn nhị tiêu nhìn lẫn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Trong sự kinh ngạc này thậm chí còn có chút sợ hãi.

Năm đó bọn họ thật ngốc nghếch khi bị Đan Cực đại đế kia sai khiến, giết tới Khổng Tước thánh sơn. Mặc dù Giang Trần thiếu chủ không mời những đại đế tán tu kia động thủ, chỉ dùng thử triều này vây quanh bọn họ cũng đủ để khiến cho bọn họ mệt chết.

Hòe Sơn nhị tiêu rốt cuộc cũng là cường giả Đế cảnh, Khổng Tước vệ Giang Trần mang tới cùng với các lộ chư hầu nhìn thấy Phệ Kim thử nhất tộc rậm rạp chằng chịt, cả đám đều không nhịn được mà cảm thấy da đầu mình run lên.

Bọn họ cũng biết những Phệ Kim thử nhất tộc này là người cùng phe, thế nhưng nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy, vẫn khiến cho những người này tim đập nhanh hơn, toàn thân sởn hết gai gốc.

Xích Đỉnh hoàng thành là khu vực trọng yếu nhất Xích Đỉnh đế quốc, phòng ngự bên ngoài vô cùng sâm nghiêm. Nhất là gần đây thế cục phức tạp, thần hồn nát thần tình khiến cho phòng bị chung quanh hoàng thành vô cùng nghiêm ngặt. - Gặp quỷ rồi, ta nghe thấy thanh âm gì vậy?

Cửa thành nam, một tên đội trưởng thủ thành nói với người dưới tay.

Tên đội phó còn lại cẩn thận nghe kỹ một chút cũng gật đầu nói:

- Hình như có thanh âm gì đó. Nghe giống như là tiếng trống. Ầm ầm, chẳng lẽ là kẻ thù bên ngoài xâm lấn?

- Không có khả năng. Ngươi cho rằng đây là giết địch ngoài sa trường sao? Chẳng lẽ còn phải nổi trống?

- Đó là gì?

Tên đội phó kia biến sắc.

- Càng ngày càng gần, giống như núi đổ, đất văng tung tóe khắp nơi vậy. Xảy ra chuyện gì vậy?

Khi nói chuyện bọn họ cảm thấy mặt đất cũng chấn động lên.

Biên độ chất động không quá lơn, nhưng mà cảm giác lại vô cùng mãnh liệt. Loại cảm giác này giống như mặt đất phía xa không ngừng đứt gãy, hơn nữa thế đứt gãy này còn không ngừng đẩy mạnh lan về phía bọn họ.

- Đi xem một chút.

Tên đội trưởng kia nhíu mày, cao giọng nói:

- Các huynh đệ Thành vệ tam doanh chú ý, bảo trì cảnh giác cao độ, tiến vào trạng thái đề phòng.

- Nhanh, thông báo cho các huynh đệ nội môn. Để cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng đi.

Tên đội trưởng kia vừa mở miệng nói chuyện vừa nhanh chóng vọt về phía trước. Hắn muốn nhìn rõ một chút. Hắn là đội trưởng tam doanh, hắn phải xung trận lên trước.

Mấy hô hấp sau, sau khi phóng ra bên ngoài dặm, đứng ở một chỗ cao dõi mắt nhìn về phía xa. Người này thiếu chút nữa ngã từ trên cao xuống.

Toàn thân không nhịn được mà run rẩy, hung hăng co rút lại, giống như điện giật, thiếu chút nữa hóa đá.

Sau một khắc lỗ chân lông toàn thân hắn dựng thẳng lên. Dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía xa. Vật di chuyển giống như thủy triều cuồn cuộn kia tuy rằng hắn không rõ là vật gì. Thế nhưng nhất định là quái vật, giống như vỡ đê đang điên cuồng cuốn tới.

Nhìn thế này chỉ sợ sau một phút đồng hồ sẽ lan tới cửa thành.

- Không tốt, chẳng lẽ là thú triều?

Trên đội trưởng kia sau khi trì trệ một đoạn thời gian ngắn cũng khôi phục lại ý thức. Gắt gao nhìn chằm chằm vào phía trước, trong lòng thầm phỏng đoná.

Giờ phút này hắn đã không dám tiếp tục tiến lên nữa.

- Không đúng, chung quanh Xích Đỉnh trung vực tuy rằng có rất nhiều sơn mạch thế nhưng cũng không có hậu hoạn thú triều a. Lại nói đây là hoàng đô, bất luận thú triều nào muốn tiến vào hoàng đô trước đó đều phải qua rất nhiều nơi. Không có khả năng một đường mạnh mẽ quét tới mà không ai báo trước a.

Tâm tư của người đội trưởng này nhanh chóng suy diễn, mắt càng ngày càng nhìn thấy rõ ràng.

Thứ đang cuồn cuộn tới quả nhiên là thú. Hơn nữa nhìn cũng không lớn, lớn nhất cũng chỉ lớn bằng một người. nhỏ, thậm chí còn không nhỏ bằng một cái chân.

Những thứ quái vật này tất cả đều có bộ dáng giống nhau, mỏ nhọn, lông toàn thân giống như mực nước, bóng loáng như gương, tốc độ di chuyển cũng không phải quá nhanh. Nhưng trình độ dày đặc lại khiến cho những người có chứng sợ hãi mật độ có thể thổ huyết mà chết.

Đúng vậy, quá nhiều.

Nhiều tới mức khiến cho người ta liếc mắt nhìn vào cảm thấy toàn thân sợ run.

- Là thử, thử. Làm sao có thể? Trong Xích Đỉnh trung vực chúng ta trong lịch sử chưa từng nghe nói có thử triều a? Chẳng lẽ Xích Đỉnh trung vực biến đổi, các loại việc lạ không ngừng xảy ra?

Tên đội trưởng kia không dám ở lại mà quay đầu, nhanh chóng trở về.

*****

- Nhanh, nhanh, mau phái người đi thông báo cho thượng cấp. Nói có thử triều tới. Không tới một phút nữa sẽ tới cửa thành.

- Thử triều? Đội trưởng, không phải người sẽ nhìn lầm đó chứ?

- Nói lời vô dụng làm gì? Nhanh đi.

Tên đội trưởng kia lớn tiếng rít gào. Thân thể giống như một đầu sư tử nổi giận:

- Đi, có thể gọi được ai thì gọi. Lập tức xin khởi động trạng thái chiến tranh lớn nhất. Thử triều này đủ để nuốt toàn bộ XÍch Đỉnh vương đô chúng ta.

Đội trưởng kia lo lắng vạn phần, sau khi rống to một trận, tất cả mọi người cũng không dám lãnh đạm. Tuy rằng trong đầu có chút bán tin bán nghi, thế nhưng nhìn thấy biểu hiện của đội trưởng, cũng đều bắt đầu nghiêm túc.

Tên đội phó kia xung phong nhận việc.

- Ta đi thông báo cho những huynh đệ doanh khác. Mọi người chuẩn bị chiến tranh cho tốt. Đội trưởng, cửa thành chúng ta vừa cao vừa dày, coi như là thử triều cũng có thể phòng thủ trong chốc lát. Chỉ cần không phải người Lưu Ly vương thành tới là được rồi.

- Nói láo, tuy rằng thành cao, dày, thế nhưng cũng không phải là không thể không phá nổi. Nhanh đi, trì hoãn nửa giây nữa Xích Đỉnh hoàng đô sẽ trở thành thành trống, vong hồn ngàn vạn, không còn một ai.

Tên đội phó kia thấy tình huống trọng đại, cũng không dám nói gì thêm mà nhanh chóng phóng về phía cửa thành.

- Thử triều xâm lấn, thử triều xâm lấn. Cơ hồ tất cả tu sĩ võ đạo mời tới gia nhập chiến đấu. Bình dân có thể xuất lực thì xuất lực. Không thể xuất lực thì về nhà tránh né. Nhớ kỹ đây không phải là diễn tập, không phải diễn tập thử triều xâm lấn mà là thử triều xâm lấn thực sự.

Tên đội phó trên đường đi không ngừng rống lớn, một đường không ngừng chạy.

Người đi lại trên đường cái đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngây ngốc nhìn hắn. Nhưng mà nhìn qua bộ dáng kinh hãi của hắn, rất nhiều người không khỏi tin ba phần.

Lập tức có người hoảng hốt kêu lên:

- Mọi người im lặng, nghe thử mà xem, dường như có thanh âm gì đó.

- Ồ? Các ngươi có cảm thấy mặt đất đang run rẩy hay không?

- Ta nghe thấy, giống như có thiên quân vạn mã vậy, chẳng lẽ thực sự là thử triều gì đó hay sao?

- Không tốt, thử triều.

Sự sợ hãi lúc này nhanh chóng lan tràn ra. Cả Xích Đỉnh hoàng đô cơ hồ trong vòng mấy hô hấp đã hỗn loạn thành một bầy.

Sợ hãi là một thức có thể nhanh chóng lan tràn ra hơn ôn dịch. Cả Xích Đỉnh hoàng đô cơ hồ trong mấy phút đồng hồ đều tràn ngập trong sự sợ hãi.

Mà đội phó kia đã đem tin tức bẩm báo lên trên. Càng ngày càng có nhiều cao tầng Xích Đỉnh đế quốc biết được tin tức thử triều. Cả đám không dám lãnh đạm, báo cáo với cao tầng.

- Bệ hạ, không ổn rồi, ngoài cửa thành nam xuất hiện thử triều.

- Không tốt, bệ hạ, ngoài cửa thành bắc cũng xuất hiện thử triều.

- Hai cửa thành còn lại cũng xuất hiện thử triều quy mô lớn, rậm rạp chằng chịt. Đã bao vây Xích Đỉnh hoàng thành chúng ta như nêm. Đoán chừng không tới nửa khắc đầu hồ sẽ tới cửa thành.

Các loại tin tức xấu điên cuồng kéo tới nội cung. Hội tụ vào trong tai Xích Đỉnh hoàng đế.

Xích Đỉnh hoàng đế bỗng nhiên đứng lên, hung hăng ném một chén trà nhỏ trong tay xuống đất. - Thử triều? Giữa ban ngày ban mặt làm gì có thử triều?

Xích Đỉnh hoàng đế hiện tại đã lâm vào trong trạng thái cực kỳ luống cuống.

Ngược lại, trong mắt Quách lão biến ảo không ngừng, ngữ khí phức tạp nói:

- Bệ hạ, trong lịch sử Xích Đỉnh trung vực ta chưa từng có thử triều. Đích thị là cường giả Lưu Ly vương thành mang tới, bọn họ tới rồi.

Không đợi Xích Đỉnh hoàng đế mở miệng, trên không trung Xích Đỉnh hoàn thành bỗng nhiên truyền tới một đạo thanh âm uy nghiêm giống như sấm sét:

- Người Xích Đỉnh hoàng thành nghe đây, có oán báo oán, có thù báo thù. Hôm nay bổn thiếu chủ sẽ tính toán chút nợ cũ với Xích Đỉnh hoàng tộc. Không giết bình dân vô tội. Bình dân ở yên trong nhà sẽ bảo toàn tính mạng. Nếu như các ngươi trợ trụ làm ngược. Bổn thiếu chủ chỉ cần lật tay cũng có thể biến nơi này thành một tòa thành chết.

Thanh âm này tự nhiên là do Giang Trần phát ra. Hắn vận dụng thần thông Long ngâm, những lời này khí thế rộng rãi, như sấm sét, như sét đánh, giống như thiên thần hạ phàm, khí thế phi phàm, đều khí thế của vương giả khống chế sinh tử muôn dân trăm họ.

Mà hắn nói những lời này cũng không ngoa. Chỉ cần hắn muốn, ra lệnh một tiếng là có thể khiến cho XÍch Đỉnh hoàng thành máu chảy thành sông, xác chết thành núi.

Thậm chí ngay cả một người sống cũng không còn.

Tiêu Vân trong Hòe Sơn nhị tiêu đợi Giang Trần nói xong cũng cất cao giọng nói:

- Thiếu chủ nhà ta có đức hiếu sinh, sự sống chết của các ngươi đều nằm trong một ý niệm của thiếu chủ nhà ta. Nếu như có người dám can đảm trợ trụ làm ngược, sáu đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực lúc trước chính là vết xe đổ của Xích Đỉnh hoàng thành.

Đại quân XÍch Đỉnh trung vực xâm nhập, mặc dù không có đồ sát bình dân, thế nhưng đối với tu sĩ cấp cao của Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ là đuổi tận giết tuyệt.

Hoặc là giết chết, không thì cũng tạo thành nô lệ, bán ra bên ngoài, mượn cơ hội thu được lợi nhuận.

Kiếp nạn kia của Vạn Tượng Cương Vực, trừ những người vận khí tốt chạy thoát ra, đại bộ phận võ giả sáu đại tông môn kia đều bị tàn sát sạch sẽ trong kiếp nạn kia. Một số ít bị người ta chế tạo thành nô lệ.

Mà trừ sáu đại tông môn ra, những tông môn ngũ phẩm, lục phẩm thậm chí cũng khó tránh khỏi một kiếp. Xích Đỉnh trung vực sau khi giết đỏ mắt thậm chí còn giết rất nhiều tán tu.

Trừ những vương quốc thế tục bọn chúng không xâm lấn ra, chỉ cần là thế lực tông môn có chút cấp bậc, đều bị nhổ tận gốc.

- Cung chủ, ngươi nói hai câu đi.

Lúc này Giang Trần cũng mang theo người Đan Kiền Cung tới.

Đan Trì cung chủ gật đầu nói:

- Xích Đỉnh hoàng đế các hạ, ngươi là một nam nhân sao? Bản thân mình phạm tội, tới thời điểm chuộc tội cũng không nên lôi kéo dân chúng toàn thành chôn theo ngươi chứ? Dã tâm năm đó của ngươi rất lớn, can tâm làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, mấy lần xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực ta. Diệt tông mông ta, tàn sát võ giả chúng ta. Hôm nay chính là ngày Vạn Tượng Cương Vực chúng ta đòi lại công đạo.

Đan Trì cung chủ những năm này chịu rất nhiều ủy khuất, cực khổ không thôi. Không phải chỉ mấy câu như vậy có thể phát tiết hết ra được. Nhưng mà lời này vang lên trong Xích Đỉnh hoàng thành lại khiến cho sự phiền muộn của hắn giảm bớt một chút.

Kế tiếp...

Thế giới võ đạo có quy tắc của thế giới võ đạo, quy tắc trực tiếp nhất. Ăn miếng trả miếng, dùng máu đổi máu.

Năm đó máu của Vạn Tượng Cương Vực đã đổ qua, hôm nay Xích Đỉnh trung vực sẽ phải trả cái giá lớn gấp mười lần để hoàn lại.

Xích Đỉnh hoàng cung, tinh anh của hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc, còn có các trọng thần của Xích Đỉnh đế quốc cơ hồ toàn bộ đều tụ tập lại một chỗ.

- Chư vị ái khanh, trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, các ngươi không nên giả vờ câm điếc. Ai có thượng sách lui địch mau chóng dâng lên. Nếu như có thể vượt qua kiếp nạn này, giang sơn của trẫm nguyện cùng hưởng với chư khanh.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)