Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1402

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1402: Khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Loại lựa chọn này cũng khó mà chọn được.

Trong lòng Giang Trần tràn ngập nghi hoặc, Thánh nhất tông thượng cổ? Hạo nhiên chính khí? Cương trực, công chính? Chú ý tâm tính? Nghe quả thực rất tốt. Nếu như thực sự tốt như vậy vì sao nhất định phải chặt đứt tục duyên? Chuyện như vậy, quả thực là hạo nhiên chính khí sao?

Giang Trần cảm thấy rất là mâu thuẫn.

Theo lý thuyết mà nói, nếu như bí cảnh này thực sự là thánh địa của Thánh Nhất tông thượng cổ, quả thực là chuyện tốt.

Thế nhưng mà nếu như thực sự là Thánh Nhất tông mà nói, sẽ dùng thủ đoạn gần như bức hiếp, làm cho người ta chặt đứt tục duyên như vậy sao?

Kiếp trước Giang Trần là nhi tử Thiên Đế Chư thiên, Chư Thiên đại thế giới có bao người có thể hiểu đại đạo hơn hắn? Hiểu Thiên đạo hơn hắn?

Phụ thân Thiên Đế kiếp trước cũng không nói tới chém đứt tục duyên, chặt đứt cái này, chặt đứt cái kia.

Đạo pháp tự nhiên, nếu như cố gắng chặt đứt cái gì đó, vậy không khỏi quá mức đông cứng. Như vậy chưa chắc đã là đại đạo ghê gớm gì.

Giang Trần dùng hệ thống tri thức kiếp trước của hắn, cảm thấy một phen dặn dò nhìn như thâm trầm, thế nhưng khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, lộ ra sơ hở.

Đương nhiên, hiện tại những người có mặt ở đây đều không có tri thức như hắn. Hắn có thể lý trí tỉnh táo, không có nghĩa là những người khác cũng có thể lý trí suy nghĩ vấn đề này như hắn.

- Nhớ kỹ, tâm thành thì linh. Các ngươi lúc thông qua chúng sinh chi môn này, chúng si chi tướng, trong lòng các ngươi suy nghĩ cái gì đều bị hiểu rõ.

Thanh âm kia tiếp tục nhàn nhạt vang lên:

- Tốt, ta cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ suy nghĩ. Sau một phút, người không có nói chuyện đều sẽ bị tống ra khỏi bí cảnh.

Câu nói cuối cùng lại khiến cho những người có mặt lúc này bạo động.

Thời gian một phút đồng hồ cũng không bao lâu. Đây là muốn đánh cho mọi người không kịp trở tay, tiến thoái lưỡng nan.

Tiến lên thì phải chặt đứt tục duyên và quan hệ với tông môn hiện tại. Loại lựa chọn này nếu như không phải là người quyết đoán, tuyệt đối sẽ không làm được.

Giang Trần lại có chút không tin.

Hắn luôn nhìn chằm chằm vào những sơ hở này.

Nếu như bí cảnh này truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, như vậy tại sao lại còn người sống? Đương nhiên, Giang Trần cũng không thể võ đoán bác bỏ điểm này.

Dù sao loại chuyện như vậy trong Lưu Ly vương tháp cũng có. Nhân vật thời kỳ thượng cổ bị phong ấn, thông qua một ít thủ đoạn đặc thù, quả thực có khả năng tồn tại cho tới ngày nay.

Nhưng mà loại phương thức còn sống này kỳ thực so với chết cũng không có gì khác nhau.

Bọn họ không có cách nào nhúc nhích, không có cách nào giải trừ phong ấn. Không có cách nào đi ra hoạt động, chỉ có thể bảo trì một chút thần thức, bảo trì một chút thanh tỉnh.

Loại tình huống trước mắt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Giang Trần nhìn không thấu huyền cơ bên trong, đã không nhìn thấu, như vậy biện pháp tốt nhất chính là lặng lẽ theo dõi kỳ biến.

Lựa chọn gian nan như vậy quả thực làm khó rất nhiều người.

Đây tuyệt đối là vấn đề nhằm thẳng vào bản tâm mọi người. Muốn nhận được truyền thừa từ bí cảnh này nhất định phải chặt đứt quan hệ vốn có. Chuyện này không thể quoa loa được.

Những người này không có mấy người là tán tu. Trái lại toàn bộ đều là người của đại tông môn, thế lực lớn.

Muốn bọn họ chặt đứt tục duyên, đây quả thực là chuyện cười lớn nhất năm nay.

Bọn họ lần này tới đây là vì lợi ích tông môn, nếu như vì vậy mà lại chặt đứt quna hệ với thế lực, tông môn mình, thấy thế nào cũng đều cảm thấy cực kỳ vớ vẩn.

Giang Trần không có chút biểu hiện nào.

Hắn muốn nhìn một chút, dưới loại tình huống này, những cự đầu các tông môn này sẽ làm sao.

Long Phách Tương của Thiên Long phái cười dữ tợn, nói:

- Các ngươi từ từ suy nghĩ, Long mỗ ta đi trước một bước.

Long Phách Tương kia nói xong, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp nhảy vào một đạo lưu ly kính.

Lưu Ly kính này kỳ thực cũng không phải là thực thể, mà chỉ là cảnh tượng hư ảo. Thân thể Long Phách Tương chui vào giữa chúng sinh chi môn, lập tức bị một đạo gợn sóng trong suốt giống như vòng xoáy trực tiếp nuốt vào.

Sưu...

Thân thể của Long Phách Tương kia lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Có người thứ nhất, rất nhanh có người thứ hai. Những người khác trong Thiên Long phái căn bản không chút do dự, nhao nhao xông lên phía trước.

Sưu Sưu Sưu...

Từng đạo thân ảnh tiến vào, giống như một hòn đá ném xuống biển cả, xa ngút ngàn dặm không có tin tức, căn bản không biết trôi nổi tới đâu.

....

Rất nhanh đã có một đống lớn người không ngừng xông vào bên trong.

Hiển nhiên mặc dù đối mặt với lựa chọn gian nan như vậy, những người này vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định. Đối mặt với hấp dẫn lớn như vậy, không có gì là không thể chặt đứt.

Nan đề thoáng cái để lại cho Vân Lan đại đế.

Hắn cũng nhìn ra được, Long Phách Tương kia sau khi tiến vào, người bên này, bất kể là Thiên Hà cung cũng tốt, Thiên Âm tự cũng tốt, Bất Diệt Thiên Đô cũng vậy, cả đám đều kích động. Hiển nhiên tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy tim đập thình thích.

Đây chính là thánh địa thượng cổ a. Bỏ qua loại cơ duyên như vậy mà trở về, cho dù trung thành và tận tâm với tông môn thì sao chứ?

Bỏ qua cơ hội vạn năm cũng khó có được này, đời này bọn họ còn có thể xoay người sao?

- Vân Lan đạo huynh, làm sao bây giờ?

Một cường giả THiên Hà cung nhíu mày hỏi. Hiển nhiên bọn họ đều đang đợi quyết định cuối cùng của Vân Lan đại đế.

Vân Lan đại đế kỳ thực lúc này cũng đang do dự vô cùng.

Chuyện này liên lụy thực sự quá lớn, trong lúc nhất thời hắn cũng không thể đưa ra lựa chọn quyết đoán.

Chặt đứt tục duyên cũng có nghĩa là Vân Lan đại đế hắn một đao chém đôi với Đan Hỏa thành. Phải biết rằng loại thế lực đỉnh cấp như Đan Hỏa thành ở trong cương vực nhân loại là tồn tại như lông phượng sừng lân.

Nếu như chặt đứt tục duyên với Đan Hỏa thành, trừ phi trong bí cảnh này nhận được truyền thừa thượng cổ chính thức. Đủ để cho hắn đền bù việc chặt đứt tục duyên.

Nếu không mà nói, một bước này một khi bước ra, có nghĩa là không còn đường quay về.

- Vân Lan đạo huynh, tâm không hung ác, không vững. Cương vực nhân loại hiện tại là lúc phá cục. Chúng ta không cần bảo thủ a.

- Vân Lan đạo huynh, nếu như đây thực sự là truyền thừa thượng cổ, chúng ta, cho dù là chặt đứt với tục duyên, cũng có thể bằng vào truyền thừa trong bí cảnh này tự lập môn hộ.

- Nói không chừng, đến lúc đó tông môn do chúng ta tạo thành mới chính là cường đại nhất cương vực nhân loại thì sao?

Mỗi người đều có dã tâm.

Mà một khi dã tâm bạo phát ra, đều trở nên điên cuồng.

Những đại đế của các tông môn này, giờ phút này đã đứng ngồi không yên, nhao nhao khích lệ Vân Lan đại đế kia. Rất hiển nhiên, cả đám nhìn thấy Long Phách Tương nhanh chân tới trước, bọn họ đều lo lắng vô cùng.

Kỳ thực lúc nay tim Vân Lan đại đế cũng đang đập thình thịch, chỉ là thứ hắn thiếu chính là dũng khí quyết định hiện tại.

*****

Giờ phút này bị những người này đầu độc, Vân Lan đại đế cũng biết thời thế, nói:

- Tốt, tất cả mọi người đã muốn như vậy, có thể nói đây là mục đích chugn. Chúng ta mặc dù chặt đứt tục duyên, cũng chưa chắc không có cách nào hồi báo bọn họ. Thế giới võ đạo cuối cùng phải có thực lực tuyệt đối mới có thể muốn làm gì thì làm.

- Đi.

Vân Lan đại đế vung tay lên, mang theo nhóm người này mạnh mẽ tiến vào chúng sinh chi môn kia.

Từng vòng xoáy giống như gợn sóng hút bọn họ đi, lập tức biến mất không còn tung tích.

Rất nhanh, tuy rằng hiện tại người còn ở lại có rất nhiều, thế nhưng đại đa số người đều lựa chọn tiến vào.

Ánh mắt Giang Trần mang theo vẻ ý vị thâm trường nhìn qua Tử Yên tông lão, cười nhạt nói:

- Ngươi muốn đi vào sao?

Tử Yên tông lão chán nản thở dài, lại gật đầu.

Tuy rằng hắn là Tử Yên tông lão, lão tổ của Tử Yên tông, cảm tình thâm hậu với Tử Yên tông, thế nhưng mà đối mặt với hấp dẫn bực này, hắn vẫn không nhịn được.

- Vậy thì đi vào đi. Không cần phải lo lắng gì nữa, chặt đứt tục duyên. Những thứ này đều là chuyện ma quỷ.

Giang Trần cười lạnh, truyền thức nói với đối phương.

Chuyện ma quỷ?

Tử Yên tông lão quả thực sững sờ, nhiều cường giả đại đế như vậy đều bị vấn đề này làm phức tạp, sau khi trải qua chọn lựa một phen mới tiến vào.

Chẳng lẽ những cường giả Đại đế kia đều không nhìn ra đây là chuyện ma quỷ?

Giang Trần cũng không giải thích cái gì. Theo hắn quan sát, những thứ gọi là chúng sinh chi môn này căn bản chỉ là chuyện giật gân. Tuyệt đối không phải như thanh âm kia nói.

Giang Trần không tin, mỗi người thông qua đó đều có quyết đoán, kiên quyết như vậy.

Quan trọng nhất chính là trước đó Giang Trần luôn quan sát, hắn cũng không quan sát được chúng sinh chi môn kia có thần thức gì cường đại tập trung.

Cũng nói là, chúng sinh chi môn này có lẽ chỉ là một thứ có vẻ ngoài mà thôi.

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù thực sự có chúng sinh chi môn gì đó, Giang Trần cũng không sợ hãi chút nào. Hắn từ tiền thế tới kiếp này, trải qua cánh cửa luân hồi, còn sợ một cánh cửa giả thần giả quỷ này hay sao?

Cánh cửa luân hòi, cũng không thể khiến cho Giang Trần chặt đứt tục duyên kiếp trước, Giang Trần cũng không tin cái gọi là chúng sinh chi môn này có lực lượng cường đại như vậy, có thể khiến cho bản thân nhẫn tâm chặt đứt tục duyên của bản thân.

Loại chuyện này, chém hoặc không chém, tất cả đều dựa vào bản tâm.

Bản tâm vững chắc, không một ai trong thiên hạ có thể phá được.

Nghĩ tới đây, Giang Trần không chút do dự hóa thành một đạo lưu quang tiến lên, tiến vào trong chúng sinh chi môn kia.

Tử Yên tông lão thấy Giang Trần cũng đi vào. Hắn cũng không chần chờ gì nữa. Ngẫm lại người ta chính là thiếu chủ Lưu Ly vương thành mà cũng có thể quả quyết như vậy, hắn chỉ là một lão tổ Tử Yên tông, có gì mà không bỏ được?

Giang Trần thông qua đạo chúng sinh chi môn kia, hắn cảm thấy có một đạo lực lượng giống như gợn sóng không ngừng đẩy hắn đi, giống như là nước đẩy bèo trôi vậy, trong mấy hô hấp đã đáp xuống mặt đất.

Vừa đáp xuống đất Giang Trần đã nghe được một mảnh tiếng phàn nàn.

- Cái gì mà chặt đứt tục duyên? Cái gì mà chúng sinh chi môn? Cũng không có cảm giác biến hóa gì a?

- Đáng giận, chẳng lẽ chúng ta đều bị trêu đùa sao?

- Các ngươi gấp cái gì? Không có được truyền thừa, hiện tại còn chưa tới lúc chúng ta lựa chọn. Nói không chừng, truyền thừa ở phía trước, nhất định chúng ta phải hạ lời thề.

Bên tai Giang Trần đều vang lên thanh âm suy đoán và phàn nàn này. Hiển nhiên những tu sĩ thông qua chúng sinh chi môn đều tụ tập ở chung quanh.

- Ha ha, chư vị, chúc mừng các ngươi lại thông qua khảo nghiệm. Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết. Cửa ải vừa rồi chính là khảo nghiệm tâm tính của các ngươi. Có đủ quyết đoán đứng ở chỗ này cũng đồng nghĩa với việc các ngươi đều thông qua khảo nghiệm. Những người đứng ở bên ngoài chúng sinh chi môn, không quyết đoán, nhất định là thế hệ khó thành châu ngọc. Đào thảo, cũng không tiếc.

Thanh âm kia lần nữa vang vọng.

Mọi người nghe vậy, cả đám đều giống như ăn phải một con ruồi, đều khó chịu không nói nên lời.

Trong thoáng chốc mọi người đều cảm thấy giống như đều uổng một lần làm tiểu nhân.

Mặc dù không có chính thức phản bội tông môn nhà mình, thế nhưng mà lựa chọn vừa rồi không thể nghi ngờ, trên phương diện nào đó cũng đã là một vết nhơ đối với lòng trung thành của bọn họ.

Bên người Giang Trần, Tử Yên tông lão kia nhìn qua thân ảnh siêu nhiên của Giang Trần, trong lòng càng bội phục vô cùng. Nhiều cường giả như vậy không nhìn rõ Chúng sinh chi môn này, Giang Trần thiếu chủ này rõ ràng có thể nhìn ra, chúng sinh chi môn này có ra vẻ huyền bí.

Không nói tới cái khác, chỉ bằng nhãn lực của Giang Trần thiếu chủ cũng thật là siêu phàm a.

- Tiếp theo tiếp tục tiến lên phía trước. Các ngươi sẽ đi vào chính điện của Thánh Nhất tông. Tới đó các ngươi sẽ lại trải qua một lần khảo nghiệm.

Thanh âm kia vang vọng xong rồi lập tức biến mất.

Mọi người ở đây nghe vậy đâu còn do dự? Đã đi tới một bước này, bọn họ căn bản không có lý do dừng lại. huống chi trước đó Long Phách Tương kia còn ném hai cường giả Hoàng cảnh vào trước. Hai gia hỏa này hiện tại ở đâu chứ?

Đừng bảo là hai gia hỏa này nhanh chân tới trước, khi đó những thế lực lớn, tông môn như bọn họ sẽ trở thành chuyện cười lớn a.

Khổ cực lâu như vậy, lại lót đường cho người khác, loại chuyện này vô luận thế nào cũng không thể xảy ra.

Lúc này, đạo thanh âm này không có trêu đùa, hí lộng mọi người. Mọi người tiến về phía trước, cung điện xa xa rốt cuộc cũng hiện lên trước mặt mọi người.

Cung điện nguy nga, khi bọn họ đặt chân lên, mới biết được nó hùng vĩ, bao la, uy nghiêm thế nào.

Cho dù là những đại đế cường đại nhất ở chỗ này, trước mặt cung điện hùng vĩ bao la này trong lúc nhất thời cũng cảm thấy hoa mắt.

Cung điện như vậy, khiến cho bọn họ cơ hồ hoài nghi liệu có phải là đi vào tiên cảnh Chư thiên trong truyền thuyết hay không?

- Tông môn đứng đầu thượng cổ quả nhiên bất phàm. Chậc chậc, quả nhiên là đại thủ bút. Ta thực sự hiếu kỳ, trong cung điện này rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu truyền thừa thượng cổ.

- Đúng vậy a. Ngẫm lại cũng vô cùng chờ mong a.

Rất nhiều người ở hiện trường lúc này đều xì xào bàn tán, ngữ khí tràn ngập ý tứ điên cuồng, nóng bỏng.

Chuyện tới nước này, trong lòng Giang Trần thầm than. Loại tiết trấu này, hiển nhiên đã hoàn toàn rơi vào trong khống chế của đối phương.

Cho dù là những cường giả Đế cảnh kia giờ phút này dưới từng đạo bố trí này đã hoàn toàn lẫn vào trong tiết tấu của đối phương.

Nói không dễ nghe một chút, đó là bị nắm mũi dẫn đi.

Nếu như đây thực sự là thánh địa truyền thừa của Thánh Nhất tông thượng cổ, bị nắm mũi dẫn đi, thuận thế đi theo, chưa hẳn đã là chuyện gì xấu.

Thế nhưng mà từ đầu tới cuối Giang Trần hắn đều không tin đây thực sự là thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ gì.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)