Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1430

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1430: Thần cung xuất thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Nếu như là cường giả Nhân tộc, trong lòng bọn họ cũng sẽ không e ngại. Thậm chí còn trực tiếp đánh một chầu rồi nói sau.

Thế nhưng mà nghe nói là Ma tộc, khí thế trong lòng ba người này cũng có chút bị áp chế.

Cuộc chiến phong ma thượng cổ, cả Thần Uyên đại lục, hàng trăm hàng ngàn chủng tộc, cơ hồ đều lâm vào trong vòng xoáy chiến đấu với Ma tộc.

Nam Đấu ly tộc tự nhiên cũng không phải là ngoại lệ. Chỉ là địa bàn của Nam Đấu ly tộc tương đối nhỏ, tài nguyên cũng còn xa không nhiều bằng nhân tộc. CHo nên cũng không phải là địa bàn mà Ma tộc trọng điểm công kích. Nhưng mà sự sợ hãi và kiêng kỵ của bọn họ với Ma tộc cũng không nhẹ hơn Nhân tộc là bao.

Cuối cùng, trận chiến thượng cổ ấy, không một chủng tộc nào có thể thoát khỏi.

- Ba người các ngươi nghe kỹ cho ta.

Thanh âm uy nghiêm của ma chủ Thiên Ma lại lần nữa vang lên.

- Nể tình các ngươi vừa rồi trong lúc vô tình lập đại công, bản chủ có thể cho các ngươi một cơ hội.

Biểu hiện trên mặt ba người này đều có chút mất tự nhiên, nhìn lẫn nhau. Hiển nhiên trong lòng đều sinh ra ý thối lui. Bọn họ đánh tan khu vực biên giới, chỉ muốn tới nhân tộc thừa cơ tàn sát bừa bãi một phen, ăn cướp một phen. Nói trắng ra là muốn thừa cơ quấy rối, kiếm một chút chỗ tốt.

Thế nhưng mà bọn họ tuyệt đối không ngờ tới, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo. Chỗ tốt còn chưa kiếm được, ngược lại còn chọc vào tổ ong vò vẽ.

- Ha ha, không nên chạy trốn. Trong phạm vi khống chế của Thiên Ma lĩnh vực của bản chủ. Các ngươi cho dù có tốc độ phi thiên độn địa cũng đừng mơ thoát khỏi nơi này.

Ngữ khí của ma chủ Thiên Ma cũng không có quá sắc bén, vẻ mặt nghiêm túc, chỉ nói mấy câu nhàn nhạt như vậy cũng khiến cho ý nghĩ chạy trốn trong đầu ba người kia lập tức bị dội một gáo nước lạnh.

Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được ý nghĩ chạy trốn trong đầu mình đối phương chỉ cần liếc là có thể nhìn ra.

- Bản chủ vừa mới phá tan cấm chế, cần dùng một ít người. Ba người ác ngươi tư chất coi như không tệ, bản chủ hiện tại đang thiếu một đám tùy tùng hỗ trợ đắc lực.

- Nhớ kỹ, đây là ban thưởng của bản chủ với các ngươi. Không nên cò kè mặc cả. Lại càng không biết sống chết.

Ngữ khí lạnh nhạt của ma chủ THiên Ma làm cho da đầu ba người kia run lên.

Tùy tùng hỗ trợ? Ba người bọn họ ở Nam Đấu ly tộc đều là tồn tại cao cao tại thượng, tuyệt đối là cường giả đỉnh cấp trong Nam đấu ly tộc.

Người địa vị gần đây cao cao tại thượng, muốn bọn họ làm tùy tùng hỗ trợ, đi theo người khác. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, tâm lý khó có thể chấp nhận được.

Lôi Khiếu THiên là người thứ nhất gầm lên một tiếng:

- Con mẹ nó, ngươi bớt ảo tưởng đi. Muốn lão tử làm tùy tùng cho ngươi? Ngươi có bản lĩnh đó sao?

Lôi Khiếu Thiên gầm lên một tiếng, gọi đồng bạn:

- Chung Ly, Xích Vân, cùng sóng vai, tiến lên làm thịt hắn.

Trong mắt Chung Ly Diễn cũng hiện lên vẻ lạnh lẽo, bước lên phía trước một bước.

Chung Ly Diễn ở Nam đấu ly tộc, địa vị còn cao quý hơn, chính là huyết mạch cao quý nhất của Nam Đấu ly tộc, là hoàng tộc của Nam Đấu ly tộc.

Xưa nay chỉ có hắn nô dịch người khác, hiện tại muốn để cho người khác sai bảo, nô dịch hắn, chuyện này đối với hắn mà nói quả thực so với giết chết hắn còn khó chịu hơn.

- Tiêu diệu hắn.

Sát cơ trong mắt Chung Ly Diễn tuôn ra.

Hai mắt Xích Vân kia đỏ lên, khí thế bạo phát:

- Lên.

Ba đạo thân ảnh hóa thành ba đạo lưu quang điên cuồng phóng về phía ma chủ Thiên Ma.

Ba người mỗi cái giơ tay nhấc chân đều đánh ra sát chiêu đáng sợ, không có chút cố kỵ mà đánh về phía ma chủ Thiên Ma.

Ba đại cường giả Thiên Vị đồng thời ra tay, khí thế thực sự kinh người. Trong hư không vang vọng tiếng bạo liệt, vô số gợn sóng trong hư không không ngừng chấn động, giống như muốn cắn nát phiền thiên địa này.

Đám người Giang Trần cho dù đứng ở xa như vậy lúc này cũng có thể cảm nhận được sự đáng sợ kia. Vòng xoáy chiến đấu đáng sợ giống như tùy thời có thể cuốn bọn họ vào vậy.

Thần điểu Chu Tước nhắc nhở:

- Giang Trần, nếu như muốn rời khỏi thì lúc này là cơ hội duy nhất.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, rời khỏi sao? Hiện tại rời khỏi làm đào binh sao?

Trong lòng Giang Trần rất là không cam lòng, nhưng mà bây giờ không rời khỏi, đợi sau khi thực lực ma chủ Thiên Ma không ngừng khôi phục, hắn còn có cơ hội rời khỏi hay sao?

Trong đầu Giang Trần lần đầu tiên cảm nhận được bất lực như vậy. tất cả mọi chuyện này diễn ra quá nhanh, nhanh tới mức cơ hồ hắn không theo kịp tiết tấu.

Trước đó ở bát vực, hắn vẫn cảm thấy, tất cả đều nằm trong bàn tay mình. Thế cục mặc dù không xong, thì cũng không khiến cho hắn cảm thấy lực bất tòng tâm.

Thế nhưng mà ma chủ Thiên Ma này còn có Nam Đấu ly tộc, ba cường giả Thiên Vị xuất hiện, đã dạy cho Giang Trần một bài học, làm cho hắn biết được thế cục hiện tại hắn đã không còn dự doán được biến hóa nữa.

Nhiều khi, có một số chuyện ngoài ý muốn sẽ xảy ra mà chúng ta không thể tránh được.

Giang Trần nhìn sang tám huynh đệ Cự Thạch nhất tộc, hỏi:

- Đại thạch, ngươi cảm thấy ma chủ Thiên Ma kia thế nào?

Đại thạch gật đầu nói:

- Nếu như tám huynh đệ chúng ta có thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, hắn ở trạng thái đỉnh phong mà nói, như vậy hẳn là không phân cao thấp. Nhưng mà bây giờ...

Đại thạch gần đây rất cao ngạo, thế nhưng mà cao ngạo cũng không có nghĩa là hắn lạc quan tới mù quáng. Hắn có thể cảm nhận được ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn. Thực lực tuy rằng không bằng lúc đỉnh phong, nhưng tốc độ khôi phục rất nhanh. Điểm này không phải tám huynh đệ Cự Thạch nhất tộc như bọn họ có thể so sánh.

Tám huynh đệ bọn họ năm đó thần hồn và thân thể chia lìa, muốn khôi phục giống như muốn hòa tan khối băng cứng vậy. Tốc độ rất chậm.

Thế nhưng mà ma chủ Thiên Ma này, tuy rằng bị trấn áp, thế nhưng mà Thiên Ma pháp thân cũng không có bị tổn thương trí mạng. Chỉ là bị vây khốn lâu như vậy, phương diện cơ năng cũng không có cách nào so sánh với lúc đỉnh phong.

Dưới tình huống như vậy, muốn khôi phục thì rất nhanh.

- Ân công, người đừng lo lắng. Ma chủ Thiên Ma này tuy rằng hung hãn, tám huynh đệ chúng ta cũng không sợ hắn. Tử chiến một hồi, ai sợ ai chứ?

Đại thạch giống như sợ Giang Trần bởi vì lời nói của hắn mà xem nhẹ tám huynh đệ Cự Thạch nhất tộc hắn, vì vậy hắn mới vỗ ngực, lớn tiếng nói.

- Đúng, Ma tộc chó mà gì đó, Cự Thạch nhất tộc chúng ta không sợ bọn chúng.

- Ân công, Ma chủ Thiên ma giao cho chúng ta đi. Tám huynh đệ chúng ta cho dù liều mạng cũng không để cho hắn giương oai trước mặt ân công.

Không thể không nói sinh linh Cự thạch nhất tộc này quả thực vô cùng đơn thuần.

Giang Trần mỉm cười nói:

- Không cần, Ma chủ Thiên Ma tuy rằng đáng sợ, thế nhưng chưa chắc chúng ta đã phải liều mạng với hắn. Hắn đã thoát khỏi phong ấn, hiện tại không cần liều mạng, mà là cần cân nhắc....

*****

Trong khi Giang Trần nói chuyện, bỗng nhiên phát hiện ra dưới chân hắn chấn động một hồi.

Sau một khắc, cả bầu trời trên núi cao xuất hiện từng vết nạn giống như tơ nhện.

Thần điểu Chu Tước nao nao, lập tức vui mừng nói:

- Giang Trần, đây là thiên đỉnh rạn nứt, dấu hiệu thần cung của Thánh Nhất tông thượng cổ xuất thế a.

Trong lòng Giang Trần chấn động, phóng mắt nhìn lại.

Ngay chính giữa thiên đỉnh có một khe nứt không ngừng rạn nứt, một đạo quang mang sáng lạn từ bên dưới lan tràn ra. Sau một khắc quang mang bắn ra bốn phía, làm cho Giang Trần không mở mắt ra được.

Sưu...

Quang mang phóng lên trời, bên trong thần quang có một vật. Đó chính là một cây cung phong cách cổ xưa, tản ra uy năng vô tận.

Thần cung kia không ngờ lại tự động mở ra, giống như trăm rằm vậy.

Ba mũi tên màu vàng giống như lông vũ phía trên thần cung, giống như có một lực lượng vô hình đang thôi động thần cung, làm cho thần cung tràn ngập uy nghiêm vô tận.

Ba mũi tên được kéo, mũi tên chỉ về phía trước, không ngờ vị trí lại là phía cung điện.

Thần điểu Chu Tước thấy vậy vui mừng quá đỗi, nói:

- Quả nhiên là thế. Quả nhiên là thế. Bản linh nói rồi, Thánh Nhất tông thượng cổ không có khả năng để cho ma chủ Thiên ma này bỏ chạy.

Giang Trần nhìn qua mũi tên trên thần cung, tản ra uy năng đáng sợ, tập trung về phía cung điện, trong lúc nhất thời cảm xúc bành trướng.

Bởi vì hắn có thể cảm nhận được uy năng của thần cung này, giống như có thể khiến cho tất cả lực lượng vĩ đại trong thiên địa này đều bị thu vào bên trong ba mũi tên hơi cong này.

Ngay cả nhật nguyệt, trăng sao trên trời giường như cũng có thể bị nó bắn tan vậy.

Bên cung điện, Ma chủ Thiên Ma đang định thi triển đại thần thông, trấn áp ba cường giả Thiên Vị của Nam Đấu ly tộc. Đột nhiên ma thức của Thiên Ma khẽ động, phát hiện ra một cỗ sát cơ cường đại, dường như đang ở xa tập trung vào hắn. Trong lúc nhất thời trong lòng Ma chủ thiên ma sinh ra một cỗ rung động đáng sợ.

Thứ này thuần túy là trực giác của cường giả, làm cho Ma chủ Thiên Ma thầm kêu một tiếng không tốt. Bàn tay cực lớn vỗ xuống, ba vòng xoáy màu đen trực tiếp cuốn về phía ba người kia.

Ba cường giả Thiên Vị của Nam Đấu ly tộc này thấy ma chủ Thiên Ma đột nhiên phân tâm như vậy, trong lòng vu vẻ. Thấy ba vòi rồng màu đen này đánh tới, dường như chỉ là một kích tiện tay của ma chủ Thiên Ma, ba người này không sợ mà còn dẫn đầu xông lên.

Chỉ là khi bọn họ vọt tới gần mới phát hiện ra, uy năng của ba đạo vòi rồng màu đen này đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ. Giống như lỗ đen thôn phệ tất cả, trói buộc thân thể bọn họ, từng đạo lực lượng khiến cho pháp thân bọn họ trong nháy mắt mất đi năng lực hành động.

Không tốt.

Trong đầu ba người này đều hiện lên suy nghĩ bất an.

Ngay lúc này...

Sưu Sưu Sưu...

Ba mũi tên màu vàng phá không mà bắn tới, giống như trực tiếp bỏ qua không gian, kim qang lóe lên, đã từng trên thiên đỉnh bắn về phía cung điện.

Ba đạo kim quang giống như ba điểm nhỏ màu vàng bỗng nhiên bắn tới.

Tốc độ kia so với tốc độ của tia chớp còn nhanh hơn một chút. Sát cơ trí mạng lập tức tập trung toàn bộ phiến hư không này. Trong lúc nhất thời ba người kia mất hết can đảm.

Trong lúc vô thức bọn họ mới beiest được, ma chủ Thiên Ma này không ngờ lại bắt pháp thân bọn họ, đem bọn họ làm tấm bia.

Cũng có thể nói là, ba mũi tên màu vàng này vốn vì ma chủ Thiên Ma mà tới, kết quả lại vì ba người bọn họ xuất hiện, cho nên mới bị ma chủ Thiên Ma lợi dụng.

Trong nháy mắt này ba người đã cảm nhận được tử thần tới gần. Sự khủng bố trong thời khắc sinh tử tràn ngập trong đầu bọn họ.

Lúc này, một màn quỷ dị xảy ra.

Ba mũi tên này ngay khi sắp xuyên qua pháp thân bọn họ, bỗng nhiên quang mang lóe lên, tránh khỏi pháp thân bọn họ, trực tiếp bắn về phía Ma chủ Thiên Ma trên không trung.

Biến cố bất thình lình khiến cho gánh nặng trong lòng ba người này được cởi bỏ. Toàn thân tràn ngập mồ hôi, có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết.

Mà ma chủ Thiên Ma lại hoảng sợ thất sắc, hắn cũng biết ba mũi tên này đáng sợ ra sao, tuyệt đối có uy năng đánh chết hắn.

Cho nên hắn mới câu dẫn ba cường giả Thiên Vị Nam Đấu ly tộc kia làm tấm bia.

Thế nhưng mà hắn tuyệt đối không thể ngờ tới được, ba mũi tên này lại còn có thể như vậy, tránh ba tấm bia của hắn, bắn thẳng tới pháp thân ma chủ Thiên Ma là hắn.

Ma chủ Thiên ma dùng sao cũng mới thoát khỏi phogn ấn. Cách thời điểm hắn đỉnh phong còn khoảng cách rất dài. Bất kể là thân thể hay là cơ năng, phản ứng thân thể và phản ứng thần kinh đều xa không bằng trạng thái đỉnh phong.

Tốc độ của ba mũi tên này cực nhanh, căn bản không để cho hắn có phản ứng bước tiếp theo.

Trong mắt ma chủ Thiên Ma rốt cuộc cũng hiện lên vẻ sợ hãi.

Sưu Sưu Sưu...

Ba mũi tên hóa thành kim qunag, hoàn toàn bắn về phía ma chủ Thiên Ma.

- Ah...

Ma chủ Thiên Ma kêu thảm một tiếng, một đạo quang mang màu đen lập tức từ trong pháp thân bắn ra.

Sau một khắc pháp thân to lớn, vạm vỡ của ma chủ Thiên Ma, pháp thân tràn ngập uy năng Thiên Ma, lập tức tan vỡ, hóa thành từng đạo hắc khí, bị ba mũi tên kia triệt để bắn nát.

Hắc quang kia chính là thần hồn của ma chủ Thiên Ma, phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt khi pháp thân vỡ nát, hắn lựa chọn đào tẩu khỏi pháp thân.

Nói thì chậm, khi đó lại cực nhanh. Quang mang màu đen này thoát đi, trong nháy mắt pháp thân cũng triệt để tan vỡ.

Khi thần hồn rời khỏi pháp thân, nếu như không có thủ đoạn đặc thù, sẽ trở nên vô cùng yếu ớt. Nhất là dưới ánh mặt trời, thần hồn sẽ càng thêm yếu ớt không chịu nổi. Sức chiến đấu trực tiếp giảm một mảng lớn.

Trong tốc độ ánh sáng này, thần hồn hóa thành một đám sương mù màu đen, đột nhiên chạy về một phía. phương hướng chính là phía Chung Ly Diễn kia.

Chung Ly Diễn bị vòng xoáy của ma chủ Thiên Ma chấn trụ, còn chưa kịp thoát thân, trong lúc đang giãy dụa, căn bản không có thoát khỏi được đạo sương mù màu đen kia đánh tới.

Toàn thân Chung Ly Diễn co lại, sau một khắc thần hồn ma chủ Thiên Ma triệt để xâm nhập thức hải của hắn. Ma thức cường đại trực tiếp san bằng thần thức của Chung Ly Diễn, tu hú chiếm tổ chim thước.

Thần hồn ma chủ Thiên Ma trực tiếp đoạt xá, chiếm cứ thân thể Chung Ly Diễn, tiêu diệt thần hồn Chung Ly Diễn, tất cả để hoàn thành trong vòng một hô hấp.

Ngay cả Lôi Khiếu Thiên và Xích Vân ở bên cạnh Chung Ly Diễn còn chưa kịp phản ứng.

Sua một khắc, trong miệng Chung Ly Diễn kia phát ra tiếng quái dị:

- Nhân tộc, nhân tộc, bản chủ sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Vừa mới nói xong, Chung Ly Diễn kia trực tiếp quay đầu, chẳng những không có chạy về phía cương vực nhân loại, ngược lại còn chạy về phía đối diện với cương vực nhân loại, như bão tố rời đi, một giây cũng không dám dừng lại.

Tuy rằng hắn đoạt xá thành công, thế nhưng mà thần hồn cường đại của ma chủ Thiên Ma phối hợp với thân thể của Chung Ly Diễn rõ ràng là không thể nào nhuẫn nguyễn được.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)