← Ch.1463 | Ch.1465 → |
Tử U Đại Đế này như thế, hoàn toàn là đang diễn trò mà thôi. Ma Vân Pháp Vương tự nhiên sẽ không cho là đúng. Một cự đầu tán tu giới, không có khả năng là bộ dáng bại hoại như thế. Đây chỉ là một loại biểu tượng.
Thấy Ma Vân Đại Đế đối với hắn xa cách, trong lòng Tử U Đại Đế đích thực có chút căm tức, bất quá cũng may hắn đã sớm thích ứng phong cách của Ma Vân Đại Đế.
Cười hắc hắc:
- Ma Vân đạo hữu, nói thật, ngươi nói ngươi là tán tu của Nhân loại cương vực, bổn đế thật sự có chút hoài nghi a. Ta tốt xấu cũng coi như cự đầu tán tu giới, đối với cường giả tán tu của Nhân loại cương vực, nhất là loại đỉnh tiêm, trên cơ bản đều hiểu rõ. Lại chưa từng nghe qua người như Ma Vân đạo hữu ngươi.
- Đồ vật ngươi chưa từng nghe qua còn nhiều lắm. Hẳn là ngươi muốn từng bước từng bước đi bào căn tìm gốc?
Ma Vân Pháp Vương lại không để mình bị đẩy vòng vòng.
- Đạo hữu đến cùng vẫn còn có chút mâu thuẫn với bổn đế a. Bổn đế là thật tâm muốn kết giao. Bất quá đạo hữu đặc lập độc hành, lại để cho người khó có thể thân cận.
Ma Vân Pháp Vương cười lạnh nói:
- Ta và ngươi đạo bất đồng, cần gì thân cận.
- Như thế nào sẽ đạo bất đồng? Ta và ngươi đều vì giáo chủ cống hiến, như thế nào sẽ đạo bất đồng?
Tử U Đại Đế đối với thuyết pháp kia không cho là đúng.
Ma Vân Pháp Vương hờ hững không nói, cũng không giải thích cái gì.
Đối mặt loại người dầu muối không tiến này, Tử U Đại Đế tựa như cẩu gặm nhím gai, không thể nào hạ miệng.
- Ma Vân đạo hữu, ngươi nói đạo bất đồng, hẳn là, ngươi đối với sở tác sở vi của giáo chủ, không nhận đồng lắm?
Tử U Đại Đế nói lời này, tâm có thể tru.
Ma Vân Pháp Vương đạm mạc nói:
- Ngươi tự quyết định, không sai biệt lắm là đủ rồi. Ta không có hứng thú nói nhảm với ngươi.
Trong lòng Tử U Đại Đế đích xác rất căm tức, lần này hắn tới, là muốn lôi kéo Ma Vân Pháp Vương thoáng một phát, lại ăn bế môn canh nữa.
Nếu như không phải ở Phong Vân Giáo, loại thái độ này của Ma Vân Pháp Vương, tuyệt đối sẽ làm cho Tử U Đại Đế triệt để không khống chế được, do đó một hồi đại chiến là không thể tránh né.
Nhưng này dù sao cũng là ở tổng đà Phong Vân Giáo. Tử U Đại Đế giận dữ, nhưng vẫn khắc chế không có phát tác. Bằng không thì nếu đánh nhau, nói không chừng cuối cùng là hắn chịu thiệt.
Cũng không phải nói trong chiến đấu chịu thiệt, mà là ở trên đạo lý chịu thiệt.
Tại Phong Vân Giáo, là tuyệt đối cấm nội đấu. Mà bây giờ hắn là ở trong động phủ của Ma Vân Pháp Vương, nếu quả thật đánh nhau, trên cơ bản trách nhiệm đều là hắn.
Ai bảo ngươi tự tiện xông vào động phủ của người khác?
Tử U Đại Đế khắc chế lửa giận, nổi giận đùng đùng rời đi.
Ma Vân Pháp Vương từ đầu đến cuối, thủy chung đạm mạc, tựa hồ Tử U Đại Đế vui mừng cũng tốt, phẫn nộ cũng tốt, với hắn mà nói, đều không có bất kỳ ảnh hưởng.
- Tử U Đại Đế này, tốt xấu cũng coi như lĩnh tụ tán tu giới của Nhân tộc, lại không nghĩ rằng, đối với Phong Vân Giáo giáo chủ kia khăng khăng một mực như thế. Số mệnh Nhân tộc, thật đúng suy sụp đến loại tình trạng này sao?
Trong nội tâm Ma Vân Pháp Vương, hoàn toàn chính xác vẫn có điểm mấu chốt. Cũng không có triệt để như Tử U Đại Đế, nước chảy bèo trôi, cùng Phong Vân Giáo thông đồng làm bậy.
Ở dưới loại không khí không hiểu này, Ma Vân Pháp Vương cũng nói không rõ, rốt cuộc là Phong Vân Giáo giáo chủ đề phòng hắn, hay là Phong Vân Giáo giáo chủ tạm thời không muốn phái hắn đi làm một ít việc nhỏ.
- Một bên giả bộ vây công Cửu Dương Thiên Tông, một bên giả bộ công kích Thiên Thiền Cổ Viện. Đến cùng Phong Vân Giáo giáo chủ này, trong hồ lô bán thuốc gì đây?
- Lưu Ly Vương Thành hội minh thiên hạ, nhất định là có tin tức gì mới nhằm vào Phong Vân Giáo. Có lẽ, giáo chủ liệu định bên Cửu Dương Thiên Tông sẽ là xương cứng, Lưu Ly Vương Thành ở sau lưng cho chỗ dựa, cho nên mới tạm thời cải biến kế hoạch? Hay là nói, giáo chủ hắn có cơ hội khác? Vây nhưng không đánh, chỉ là giương đông kích tây?
Ma Vân Pháp Vương suy đoán Phong Vân Giáo giáo chủ, là phi thường lớn mật. Ở hắn xem ra, Phong Vân Giáo giáo chủ này, bản thân cũng không phải là một người theo như lẽ thường an bài.
Hắn làm như vậy, sau lưng nhất định có kế hoạch điên cuồng.
- Ai, nói cho cùng, Phong Vân Giáo giáo chủ này, đối với thuộc hạ, còn không có hoàn toàn tín nhiệm. Dù tất cả Pháp vương, đều phục dụng Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn của hắn.
Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn, là một loại đan dược mà Phong Vân Giáo giáo chủ dùng cho điều khiển thủ hạ Pháp vương. Đan dược này, đã có thể xúc tiến nhóm Pháp vương tu luyện, lại có độc phương độc nhất vô nhị ở bên trong.
Định kỳ nếu như không có giải dược của Phong Vân Giáo giáo chủ, sẽ độc phát thân vong.
Không thể không nói, một chiêu này phi thường hung ác, thậm chí có thể nói âm độc. Nhưng mà, cái này là quy củ của Phong Vân Giáo giáo chủ.
Phong Vân Giáo giáo chủ nói rõ, muốn đầu nhập vào hắn, muốn được hưởng phúc trạch của hắn, nhất định phải theo như quy tắc của hắn đến xử lý, nếu không, ngay cả tư cách gia nhập Phong Vân Giáo cũng không có.
Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn này, rõ ràng cho thấy là đan dược khống chế thủ hạ. Đứng trên lập trường của Phong Vân Giáo giáo chủ, hoàn toàn có thể lý giải.
Kẻ thống trị nào, không hy vọng dưới tay mình ngoan ngoãn nghe lời, không làm ra chuyện bán rẻ gì?
Huống chi, hắn đây là nửa đường thu thuộc hạ, cũng không phải đồng môn đồng khí liên chi. Độ trung thành rõ ràng cho thấy là khuyết điểm lớn nhất.
Cho nên, Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn này, Phong Vân Giáo giáo chủ là phải sử dụng.
Trong nội tâm Ma Vân Pháp Vương cũng lo lắng. Tuy hắn đầu phục Phong Vân Giáo, nhưng đối với sở tác sở vi của Phong Vân Giáo, kỳ thật cũng không nhận đồng.
Nhất là phá hư Giới Bi Chi Cảnh, cái này đối với Ma Vân Pháp Vương mà nói, là không thể tiếp nhận. Nhiều lần, hắn từng phát ra ý kiến phản đối.
Bất đắc dĩ Phong Vân Giáo giáo chủ đối với chuyện này phi thường chấp nhất, hoàn toàn không nghe theo bất cứ ý kiến gì.
Hơn nữa trong bát đại Pháp vương, chính thức mãnh liệt phản đối việc này, cũng chỉ có Ma Vân Pháp Vương hắn. Pháp vương khác mặc dù có chút nghi vấn, nhưng mà thấy Phong Vân Giáo giáo chủ cường thế, liền lui lại, ngược lại kiên quyết ủng hộ Phong Vân Giáo giáo chủ quyết định.
Chính bởi vì Ma Vân Pháp Vương phản đối, nên Phong Vân Giáo giáo chủ mới không muốn phái hắn đi bận rộn những sự tình này.
Nếu không phải tu vi của Ma Vân Pháp Vương cao, không có cách nào bỏ qua, có lẽ Phong Vân Giáo giáo chủ căn bản không để Ma Vân Pháp Vương ở trong hàng ngũ Phong Vân Bát Đế.
- Cũng không biết, bên Lưu Ly Vương Thành kia, có đạt được tin tức Tây Bắc tuyệt địa không?
Trong nội tâm Ma Vân Pháp Vương rất rõ ràng, hiện nay, người có thể cải biến thế cục này, vậy chỉ có Lưu Ly Vương Thành Giang Trần Thiếu chủ rồi.
- Như thế nào mới có thể đưa tin tức cho Lưu Ly Vương Thành?
---------
*****
Trong nội tâm Ma Vân Pháp Vương lo lắng, bây giờ hắn đối với nhất cử nhất động của Phong Vân Giáo giáo chủ, càng thêm nhìn không thấu.
Nhìn không thấu, trong lòng của hắn càng mê mang, càng nóng lòng.
- Hiện tại ta ly khai Phong Vân Giáo, Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn sớm muộn gì cũng phát tác. Chết không đáng sợ, nhưng mà, chết cũng phải chết có ý nghĩa mới được. Ta trà trộn vào Phong Vân Giáo nhiều năm như vậy, bí mật quan trọng một chút cũng đào móc không ra. Uất ức như vậy, như thế nào xứng với ba bốn năm ẩn núp này?
Ma Vân Pháp Vương khẽ vuốt khuôn mặt dịch dung, chậm rãi bài trừ dịch dung, một khuôn mặt dữ tợn xuất hiện ở trong gương.
Khóe miệng Ma Vân Pháp Vương tràn ra nụ cười quyết đoán:
- Ta vì che giấu tung tích, không tiếc thay đổi võ đạo chi lộ, không tiếc hủy dung. Nếu như không có tìm được một chút bí mật, quyết không thể uất ức chết đi như vậy!
Ma Vân Pháp Vương này hiển nhiên là thân ở Tào doanh lòng ở Hán.
Hắn cũng là người cực kỳ quả cảm, vì che dấu thân phận, không tiếc hủy dung, ý chí như vậy, đích thật là người bình thường không cách nào làm được.
Nguyên lai, đầu nhập vào Phong Vân Giáo này, muốn nằm trong vị trí Phong Vân Bát Đế, mỗi người đều phải dùng chân thân diện mạo, không thể dùng diện mạo dịch dung.
Vì thế, Ma Vân Pháp Vương này không tiếc thông qua một ít thủ đoạn, đối với mình hủy dung nhan.
Về phần Thiên Cương trưởng lão, Địa Sát trưởng lão phía dưới, thì không có yêu cầu nghiêm khắc như vậy.
Phong Vân Bát Pháp Vương địa vị cao, liên quan đến tầng cao nhất của Phong Vân Giáo, thẩm tra nghiêm khắc một ít, cũng là thường tình.
...
Lưu Ly Vương Thành.
- Giang Trần Thiếu chủ, phát hiện một chi đội ngũ, lén lén lút lút đường vòng đi Thiên Thiền Cổ Viện, nhìn về phía trên, là muốn đánh Thiên Thiền Cổ Viện, xin Giang Trần Thiếu chủ minh giám.
- Giang Trần Thiếu chủ, Cửu Dương Thiên Tông cảnh nội, giáo chúng Phong Vân Giáo càng tụ càng nhiều, rất có xu thế hình thành vây công. Người đầu lĩnh, là Tử U Đại Đế.
- Giang Trần Thiếu chủ, bên Nguyệt Thần Giáo cũng có tình báo biểu hiện, Phong Vân Giáo hoàn toàn chính xác có ảnh tử ở sau lưng quấy phá, mời Thiếu chủ định đoạt!
Tin tức liên tiếp, không ngừng rơi vào tay Giang Trần.
Mấy ngày nay, Giang Trần đã kiệt lực bài trừ một ít tin tức giả. Thế nhưng mà, tin tức rơi vào tay hắn, còn là nhiều vô số, hơn nữa một đầu so một đầu tuyên truyền giác ngộ.
- Đánh phía sau Thiên Thiền Cổ Viện?
Giang Trần nghe được tin tức này, lại chau mày. Thiên Thiền Cổ Viện là tông môn của Tố Hoàn Chân.
Cũng là đồng bọn thân mật của Lưu Ly Vương Thành, hôm nay càng là minh hữu đáng tin nhất.
Nếu như hậu viện của Thiên Thiền Cổ Viện bị đánh, chủ lực của Thiên Thiền Cổ Viện lại đang ở Lưu Ly Vương Thành, vậy phiền toái có thể to lắm.
Nói không chừng, toàn bộ số mệnh của Thiên Thiền Cổ Viện, sẽ bị ảnh hưởng thật lớn.
- Phong Vân Giáo, đây là chơi cái xiếc gì?
Giang Trần cũng rất nghi hoặc.
Giương đông kích tây?
Đến cùng bên nào là đông, bên nào là tây? Đến cùng mục tiêu của Phong Vân Giáo kia là cái nào?
Từ trên tình báo xem, Giang Trần hoàn toàn không thể phân biệt. Thoạt nhìn, Thiên Thiền Cổ Viện hẳn là khả năng thấp nhất. Thế nhưng mà, binh bất yếm trá, nói không chừng cái khả năng thấp nhất này, ngược lại là quân cờ bước tiếp theo của Phong Vân Giáo.
- Phong Vân Giáo giáo chủ này, quả nhiên là cao thủ chơi thủ đoạn. Bố cục như vậy, hoàn toàn là nắm mũi chúng ta a.
Trong lòng Giang Trần cũng có chút nóng tính. Hắn ở Nhân loại cương vực xuất đạo nhiều năm như vậy, cho dù gặp được đối thủ đáng sợ nhất là Đan Cực Đại Đế, cũng chưa bao giờ chật vật như vậy.
Theo lý thuyết, hiện tại hắn có nhiều minh hữu như vậy, dốc toàn bộ lực lượng, thẳng đến tổng đà Phong Vân Giáo mới là lựa chọn chính xác nhất.
Thế nhưng mà, ở sâu trong nội tâm Giang Trần, lại luôn có một thanh âm nói cho hắn biết, làm như vậy, tuyệt đối không phải một lựa chọn anh minh.
Nói không chừng, chờ đại quân của hắn giết đến tổng đà Phong Vân Giáo. Người ta lại thi triển không thành kế.
Đại quân của Phong Vân Giáo, ngược lại thay đổi đầu đến, công kích Lưu Ly Vương Thành của hắn, công kích Nhất phẩm tông môn khác, đây hết thảy, đều là có khả năng.
Đến lúc đó, hang ổ của mình sẽ bị tịch thu.
Phong Vân Giáo hiển nhiên là không sao cả. Chỗ của bọn hắn ở Vô Định Trung Vực, đoán chừng chỉ là một sào huyệt tạm thời, một nơi để làm giàu.
Thật sự chiếm Lưu Ly Vương Thành hoặc là địa bàn của Nhất phẩm tông môn khác, lo gì tìm không thấy một địa phương thành lập tổng đà?
Dù là tổng bộ Thiên Long Phái hiện tại, cũng ưu việt hơn Vô Định Sơn Mạch rất nhiều.
Đây mới là địa phương Giang Trần buồn bực nhất.
Phong Vân Giáo vừa mới quật khởi, còn chưa tới trình độ đuôi to khó vẫy, cho nên, tính cơ động của bọn hắn rất cường, tùy thời có thể vứt bỏ tổng đà ở Vô Định Trung Vực.
Thế nhưng mà, những thế lực hội minh của hắn, cho dù là Tam phẩm tông môn kém cỏi nhất, cũng không có ly khai nơi ở của mình. Một khi mất đạo thống chi địa của mình, cái kia chính là lục bình không rễ, nhất định là sống không nổi.
- Thiếu chủ, ta như thế nào cảm thấy, Phong Vân Giáo giáo chủ này, giống như đối với nhất cử nhất động bên chúng ta, rõ như lòng bàn tay a?
Tỉnh Trung Đại Đế đưa ra nghi vấn của hắn.
- Nói như thế nào?
Giang Trần hơi có chút kinh ngạc.
- Bên chúng ta hội minh, quyết định án binh bất động. Mà bên Phong Vân Giáo kia bố trí, rõ ràng cho thấy biết rõ chúng ta án binh bất động, cho nên không ngừng nghi binh các nơi, để cho chúng ta sứt đầu mẻ trán. Cho nên nói, lần này chúng ta hội minh, đích thật là có nội gian lẫn vào.
Điểm này, kỳ thật Giang Trần cũng suy đoán đến. Hội minh lớn như vậy, muốn nói không có nằm vùng của Phong Vân Giáo, cái kia tuyệt đối không có khả năng.
Dù sao, hiện trường hội minh, còn có rất nhiều cường giả tán tu tham gia. Hơn nữa, những thế lực tông môn kia, không chừng cũng có người của Phong Vân Giáo.
- Huy lão ca, Phong Vân Giáo này giảo hoạt đa đoan. Bọn hắn bốn phía nghi binh như vậy, ta đoán chừng, hắn là muốn chia rẽ lực lượng của chúng ta, chia ra mấy đường, làm cho bọn hắn tiêu diệt từng bộ phận?
Giang Trần đối với ý đồ của Phong Vân Giáo giáo chủ, cũng có chỗ suy đoán.
Tỉnh Trung Đại Đế trầm ngâm nói:
- Loại khả năng này rất lớn. Còn có một loại khả năng, là Phong Vân Giáo kia, có lẽ có một mục tiêu chủ yếu, những thứ khác đều là Chướng Nhãn pháp cố bố nghi trận.
Mục tiêu chủ yếu?
Đây là chỗ Giang Trần đau đầu nhất, đến cùng mục tiêu chủ yếu của Phong Vân Giáo kia là cái nào? Bất kể là cái nào, hiện tại dưới tình huống vừa mới kết minh, nếu như một thế lực bị công kích, mà bọn hắn ứng đối trễ, tất sẽ làm cho kết minh xuất hiện vết rách.
Phong Vân Giáo không theo như lẽ thường an bài, làm cho Giang Trần đích thực có chút nôn nóng.
Hiện tại, dù Giang Trần muốn cùng Phong Vân Giáo này quyết sống mái, chỉ sợ Phong Vân Giáo cũng chưa chắc sẽ theo tâm nguyện của hắn.
---------
← Ch. 1463 | Ch. 1465 → |