Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1497

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1497: Nguyệt Thần giáo tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Cuối cùng dưới sự khuyên bảo của phụ mẫu, Từ Thanh Tuyền mới không có đi theo.

- Thanh Tuyền, khu vực Tây Bắc, Khổ Man tộc đã phá vỡ khu vực biên giới kia. May mà chúng ta kịp thời đuổi tới. Vừa vặn giải vây cho Nguyệt Thần giáo bị nhốt. Tạm thời Nguyệt Thần giáo không có gì nguy hiểm. Thế cục cương vực nhân loại ta cũng đã phân tích cho ba vị giáo chủ. Về phần lựa chọn thế nào, ta không tiện quyết định thay các nàng.

Giang Trần đối với muội muội nhà mình tự nhiên cũng không cần phải dấu diếm cái gì.

Từ Thanh Tuyền gấp gáp tới độ dậm chân:

- Ca ca, huynh nên mang muội đi chứ. Muội nhất định sẽ khuyên bảo mọi người tạm thời buông tha cơ nghiệp Nguyệt Thần giáo. Bảo tồn truyền thừa, hương khói, còn sợ không đoạt lại cơ nghiệp được sao?

- Không được, muội phải khuyên nhủ sư tôn.

Nói thật, Từ Thanh Tuyền không lo cho những người khác. Nàng lo lắng tính tình của sư tôn nàng bướng bỉnh, không chịu nhận thức sự thật này, không chịu nhượng bộ.

Nếu như là Đại giáo chủ, nhất định có thể nhận rõ thế cục, làm ra phán đoán có lợi nhất.

Giang Trần lắc đầu nói:

- Không được, bây giờ muội đi ra ngoài, bên ngoài không biết sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm.

Thấy vẻ mặt Từ Thanh Tuyền lo lắng, không đồng ý với mình, sợ nàng vụng trộm chạy đi, Giang Trần mềm lòng:

- Được rồi, muội viết một phong thư đi, ta phái người mang đi. Muội muốn nói gì thì nói rõ trong thư đi. Như vậy được rồi chứ?

Từ Thanh Tuyền cũng biết Giang Trần sẽ không để cho mình đi mạo hiểm, ngẫm lại nàng cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.

- Thiếu chủ, khắp nơi kết minh đã theo Cửu Dương Thiên Tông trở lại Lưu Ly vương thành. Tất cả tông chủ các tông đang ở ngoài sơn môn Khổng Tước thánh sơn cầu kiến thiếu chủ.

- Bọn họ trở lại rồi sao?

Giang Trần nao nao.

- Để cho bọn họ vào đi.

Lần trước Giang Trần hiệu lệnh thiên hạ, trừ Thiên Long phái bị Phong Vân giáo đánh bại, không có tham dự ra. Những tông môn nhất phẩm khác đều tới tham dự.

Lần này những thế lực này kết minh, toàn bộ trở lại Lưu Ly vương thành, rất rõ ràng đã cảm nhận được thế cục vi diệu của cương vực nhân loại.

Thiên Kiếm tông và Thiên Thiền cổ viện, trước đó phát hiện ra Phong Vân giáo đã phái người lẻn vào Thiên Thiền cổ viện, từng cùng với Tỉnh Trung đại đế đi tới THiên Thiền cổ viện.

Hiện tại hai thế lực này đều tề tụ ở Lưu Ly vương thành.

Có thể nói, những thế lực lớn trên cương vực nhân loại cơ hồ tụ tập tại Lưu Ly vương thành.

- Giang Trần thiếu chủ.

- Chúc mừng Giang Trần thiếu chủ.

- Nghe nói Giang Trần thiếu chủ đánh bại Phong Vân giáo, thật đáng mừng a.

- Lưu Ly vương thành mới chính là chính thống của cương vực nhân loại. Phong Vân giáo chỉ là nhà giàu mới nổi, sao có tư cách tranh hơn thua với Lưu Ly vương thành chứ?

Thủ lĩnh thế lực khắp nơi nhìn thấy Giang Trần lập tức nhao nhao tiến lên thi lễ. Miệng không ngừng nói những lời khách khí, thân mật vô cùng.

Hiển nhiên trận chiến với Phong Vân giáo làm cho địa vị của Giang Trần trong lúc vô hình lại tăng lên không ít.

Trên cơ bản, cự đầu thế lực khắp nơi trên cương vực nhân loại đều tụ tập ở Lưu Ly vương thành.

Ánh mắt Giang Trần đảo qua tất cả mọi người trước mắt, nghiêm túc nói:

- Chư vị, hiện tại thế cục Lưu Ly vương thành như vậy, tất cả mọi người có tính toán gì không?

Tuy rằng lần trước đã kết minh, nhưng mà từ khi Cửu Dương Thiên Tông từ biệt, thế cục thay đổi, thế lực khắp nơi không có tụ tập lại một chỗ, Giang Trần cũng không rõ hiện tại trong lòng đám người này suy nghĩ thế nào.

Nhưng đối với Giang Trần mà nói, đối với những gia hỏa lập trường không kiên định, hắn tuyệt đối không chào đón bọn họ ở Lưu Ly vương thành.

Tuy rằng Lưu Ly vương thành khát vọng nhân tài, nhưng mà thà ít chứ không chọn ẩu. Nếu như những kẻ này chỉ coi Lưu Ly vương thành là nơi tị nạn, một khi có biến cố, tùy thời đều có khả năng lâm trận đào ngũ. Thế lực như vậy có chứa chấp hay không cũng vậy.

Cho nên Giang Trần nhất định phải biết rõ suy nghĩ của những người này.

Hạo Thiên đại đế của Cửu Dương Thiên Tông là người thứ nhất mở miệng:

- Giang Trần thiếu chủ, tuy rằng lần này Cửu Dương Thiên Tông không có xảy ra chiến cự. Thế nhưng mà Giang Trần thiếu chủ trượng nghĩa, Cửu Dương Thiên Tông ta từ trên xuống dưới đều cảm nhận được. Hiện tại cương vực nhân loại đang trong thời buổi rối loạn. Bất luận tông môn nào đều tuyệt đối khó có thể chỉ lo thân mình. Cương vực nhân loại hiện tại trừ Giang Trần thiếu chủ ra, còn ai có tư cách thống lĩnh nhân tộc hơn nữa?

Nói tới đây, Hạo Thiên đại đế vỗ ngực:

- Cửu Dương Thiên Tông ta từ nay về sau nguyện nghe theo lệnh Giang Trần thiếu chủ, tuyệt đối không có chuyện bằng mặt mà không bằng lòng. Nếu vi phạm, trời tru đất diệt.

Hạo Thiên đại đế này là người thức thời, hắn nhìn từ đại cục đã biết rõ cương vực nhân loại hiện tại trừ Lưu Ly vương thành ra, những tông môn khác tuyệt đối không có khả năng tự mình đảm đương một phía.

Lưu Ly vương thành là hy vọng cuối cùng của nhân tộc.

Cửu Dương Thiên Tông vốn có quan hệ đối địch với Giang Trần. Do Cửu Dương Thiên Tông lên tiếng tước, tự nhiên có sức thuyết phục hơn.

Hàn Thiên Chiến của Thiên Kiếm tông cũng mở miệng cười cười:

- Thiên Kiếm tông ta vốn có giao tình thâm hậu với Giang Trần thiếu chủ, dưới tình huống hiện tại, lão Hàn ta cũng nói thật, không có Lưu Ly vương thành bảo hộ, THiên Kiếm tông ta cũng không có nắm chắc sinh tồn trong loạn thế như vậy. Trừ phi Thiên Kiếm tông ta can tâm làm nô lệ dị tộc.

Tố Hoàn Chân nhẹ nhàng thở dài nói:

- Có thiên tài trẻ tuổi đứng đầu như Giang Trần thiếu chủ, Thiên Thiền cổ viện ta tự nhiên hết sức phụ tá, tuyệt đối không có dị nghị.

Tám đại tông môn nhất phẩm, Bất Diệt Thiên Đô đã bị diệt, Thiên Long phái bị Phong Vân giáo đánh bại, đầu nhập vào Phong Vân giáo.

Chỉ còn lại sáu đại tông môn.

Trong sáu đại tông môn này có ba nhà tỏ thái độ, lập trường vô cùng rõ ràng.

Cung chủ Thiên Hà cung than nhẹ một tiếng:

- Giang Trần thiếu chủ, Thiên Hà cung ta đã từng có quan hệ mật thiết với Đan Hỏa thành, hiện tại đã kết minh với Lưu Ly vương thành, tự nhiên phải nghe theo hiệu lệnh của Giang Trần thiếu chủ. Cùng chống chọi ngoại tộc. Tuyệt đối không có dị tâm.

Còn lại chỉ có Thiên Âm tự và Nguyệt Thần giáo.

Chủ lực Nguyệt Thần giáo còn chưa tới, tất cả mọi người đều nhìn về phía đội ngũ THiên Âm tự.

- Thiên Âm tự ta nguyện ý nghe hiệu lệnh của Giang Trần thiếu chủ.

Bên Thiên Âm tự cũng tỏ thái độ.

Những tông môn nhất phẩm đều nhao nhao tỏ thái độ. Những tông môn nhị phẩm, tông môn tam phẩm kia tự nhiên càng không có lý do gì rụt rè, nhao nhao mở miệng tỏ thái độ.

Giang Trần mỉm cười, từ chối cho ý kiên. s

Đợi khi mọi người tỏ thái độ xong, Giang Trần mới khẽ gật đầu, mở miệng nói:

- Chư vị, đại cục trước mắt, chư vị để mắt tới Giang Trần ta như vậy. Bổn thiếu chủ vô cùng cảm kích. Chỉ là có một việc, mọi người lại nhầm rồi

*****

- Nghe lời của chư vị, là thuần phục Lưu Ly vương thành ta, nghe Lưu Ly vương thành ta hiệu lệnh. Trên thực tế Lưu Ly vương thành ta binh hùng tướng mạnh, cho dù loạn thế loạn tới mức nào, Lưu Ly vương thành ta cũng không thiếu người có thể chinh chiến. Chư vị chớ hiểu lầm, đầu tiên các ngươi muốn thuần phục là phải thuần phục từ tận tâm. Mà không phải là bị đại cục thôi động, ép làm những quyết định như này. Nếu như bị thế cục thôi động, hôm nay các ngươi đưa ra quyết định này, thì ngày mai các ngươi cũng có thể đưa ra quyết định khác. Lưu Ly vương thành ta không cần cỏ đầu tường.

- Ta thích nói những lời thẳng thắn trước.

Ánh mắt Giang Trần lạnh lùng, lại tràn ngập uy nghiêm:

- Sở dĩ chư vị còn có thể đứng ở nơi này, nói thoải mái như vậy là bởi vì chúng ta có cùng thân phận, chúng ta đều là nhân tộc, đều có một tổ tiên, đều có một gia viên, trên người gánh vác sứ mệnh nhân tộc. Nếu như trong các ngươi có người có quên tầng thân phận nhân tộc này, quên đi bản tâm mình là gì. Vậy ta hy vọng các ngươi lập tức rời khỏi Lưu Ly vương thành, kế tiếp các ngươi muốn làm gì, đi đâu. Giang Trần ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản.

Mọi người ngưng trọng, tất cả đều biết lần này Giang Trần muốn làm thực sự.

- Mọi người biết rồi đó, cương vực nhân loại những năm qua chia rẽ không ngừng, hoặc là nội loạn không ngừng, hoặc là tính toán lẫn nhau.

- Nếu như cương vực nhân loại tiếp tục như vậy, chỉ sợ không cần đợi tới lúc ma tộc xuất thế, những dị tộc khác xâm lấn, có thể triệt để phân liệt nhân tộc, làm cho nhân tộc lâm vào kết cục diệt chủng.

Những lời này của Giang Trần làm cho tâm tình tất cả mọi người vô cùng trầm trọng.

Quả thực đúng như lời Giang Trần nói, những năm gần đây trong cương vực nhân loại quả thực lâm vào trong vòng luẩn quẩn. Giữa các đại tông môn với nhau không ngừng tính toán, phá lẫn nhua.

Hiện tại sự yên tĩnh của cương vực nhân loại đã hoàn toàn bị phá nát. Ma trảo của dị tộc, đã rục rịch, không ngừng vươn tới địa bàn của nhân tộc.

Nếu như nhân tộc trên cương vực nhân loại tiếp utjc như vậy, rất dễ bị người ta phân hóa, bị người ta đánh bại.

Điều này cũng không phải là nói quá lên.

Giống như Phong Vân giáo kia, xuất hiện trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, thiếu chút nữa làm cho cương vực nhân loại lâm vào trong trạng thái vạn kiếp bất phục.

Hiện tại khu vực biên giới không ngừng bị đánh vỡ, dị tộc khắp nơi cũng không ngừng hiện lên.

Giang Trần ngưng trọng, tiếp tục mở miệng:

- Còn có một việc, bổn thiếu chủ phải nhắc nhở các ngươi. Vài ngày trước, bổn thiếu chủ đi tới khu vực tuyệt địa phía Tây Bắc, khu vực tuyệt địa Tây bắc này đã bị phá hủy, khu vực biên giới không còn. Quân tiên phong của Khổ Man tộc đã tới địa bàn tuyệt địa Tây Bắc. Nếu như không phải bổn thiếu chủ kịp thời đuổi tới nơi, ba đại giáo chủ của Nguyệt Thần giáo, còn có các thánh nữ chỉ sợ đã rơi vào trogn tay Khổ Man tộc. Cả khu vực Tây Bắc chỉ sợ cũng rơi vào trong tay Khổ Man tộc.

- Khổ Man tộc, bọn chúng... bọn chúng tới rồi sao?

Hạo Thiên đại đế nghe thấy ba chữ Khổ Man tộc, biểu lộ nghiêm túc.

Những người khác cũng không phải là ngoại lệ. Hung danh của Man tộc từ thượng cổ tới nay, lực uy hiếp vẫn rất lớn. Phàm là người đã từng nghe nói qua hung danh của Man tộc, nghe thấy danh tự bọn chúng đều giật mình.

Hàn Thiên CHiến trầm giọng nói:

- Vậy thực lực Khổ Man tộc kia vẫn hung hãn giống như thời thượng cổ sao?

- Giang Trần thiếu chủ đã từng giao chủ qua với Khổ Man tộc, vậy có cái nhìn thế nào về Khổ Man tộc kia?

Trong mắt mọi người đều tràn ngập nghi hoặc, thậm chí muốn từ chỗ Giang Trần biết được một ít tin tức về Khổ Man tộc.

- Chư vị, bổn thiếu chủ không thích nói chuyện giật gân. Nhưng mà bất luận một tông môn nhất phẩm nào trong tám đại tông môn nhất phẩm cũng không thể ngăn cản nhóm người tiên phong của Khổ Man tộc này.

Giang Trần vừa nói ra, cơ hồ tất cả tông chủ các tông môn đều biết sắc, biểu lộ ngưng trọng tới tận cùng.

Từng tông môn nhất phẩm nào cũng không có cách nào chống cự quân tiên phong của Khổ Man tộc?

Vậy Khổ Man tộc kia chẳng lẽ từ thời thượng cổ tới nay hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì tới thực lực sao?

- Đoán chừng các ngươi sẽ có người cảm thấy bổn thiếu chủ nói qua lên. Không sao, nếu như có cơ hội, các ngươi sẽ đích thân chống lại Khổ Man tộc.

Giang Trần cũng nhìn ra được, biểu lộ trên mặt những người này ít nhiều có chút bán tin bán nghi.

Trong lúc nói chuyện, bỗng nhiên ngoài cửa có người bẩm báo:

- Thiếu chủ, ba đại giáo chủ Nguyệt Thần giáo suất lĩnh chủ lực Nguyệt Thần giáo tới ngoài sơn môn Khổng Tước thánh sơn. Ba đại giáo chủ cùng với mấy vị thánh nữ cùng nhau tới cầu kiến Giang Trần thiếu chủ.

Giang Trần nghe vậy nao nao, trong lòng lập tức hiểu rõ.

Nguyệt Thần giáo rốt cuộc cũng hiểu ra, biết rõ chuyện không còn cách nào khác, cho nên suất lĩnh toàn bộ tới đây.

- Vừa vặn mời ba đại giáo chủ và chư vị thánh nữ tới đây nghị sự.

Giang Trần đang lo không có ai hiện thân nói chuyện, chủ lực Nguyệt Thần giáo đã tới, càng dễ dàng từ trong miệng các nàng làm cho những người kia biết rõ sự hung hãn của Khổ Ma tộc.

Ba đại giáo chủ và mấy vị thánh nữ dưới sự dẫn dắt củ Từ Thanh Tuyền rất nhanh đã đi tới hiện trường.

Đại giáo chủ nhìn thấy Giang Trần, ngữ khí có chút hổ thẹn:

- Giang Trần thiếu chủ, ân cứu mạng còn chưa kịp báo đáp, lần này lại tới quấy rầy, bổn giáo thực sự xấu hổ.

Giang Trần cười nói:

- Đại giáo chủ tới vừa lúc, thế lực khắp nơi trong cương vực nhân loại vừa vặn tụ họp ở đây cùng bàn đại kế nhân tộc. Đại giáo chủ tới, thế lực khắp nơi trong cương vực nhân loại chúng ta đã tụ họp đông đủ.

Đại giáo chủ cười khổ nói:

- Không thể tưởng tượng được Nguyệt Thần giáo ta lại tới muộn nhất. Lần này may mà có Giang Trần thiếu chủ trượng nghĩa viện trợ, nếu không ntng ta chỉ sợ không còn cơ hội thương nghị với chư vị.

Mọi người nghe vậy trong lòng đều trầm xuống.

Tố Hoàn Chân kia mở miệng hỏi:

Đại giáo chủ, nghe nói Nguyệt Thần giáo các ngươi giao thủ với Khổ Man tộc, vậy sức chiến đấu của Khổ Man tộc kia rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ?

- Có bao nhiêu đáng sợ sao?

Đại giáo chủ cười khổ nói:

- Tố viện chủ, nói thật bổn giáo quả thực có chút xấu hổ không dám nói. Thực lực mạnh nhất của Khổ Man tộc rốt cuộc tới đâu bổn giáo thậm chí còn không nói được. Bởi vì bọn chúng còn chưa thi triển toàn bộ thực lực của mình mà bổn giáo cơ hồ đã bị diệt. Nếu không phải là Giang Trần thiếu chủ tới kịp lúc, từ trên xuống dưới Nguyệt Thần giáo ta chỉ sợ khó tránh khỏi bị Khổ Man tộc làm nhục.

Nhớ tới trận chiến này, Đại giáo chủ còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Nghe thấy Đại giáo chủ nói như vậy, tất cả mọi người nhìn nhau, trong lúc nhất thời, bầu không khí ở hiện trường vô cùng áp lực. Im ắng, chỉ còn lại hô hấp dồn dập của mọi người.

- Khổ Man tộc kia thực sự đáng sợ như vậy sao?

- Chúng ta chỉ đối mặt với đội ngũ do một vương tử của một bộ lạc trong Khổ Man tộc suất lĩnh. Trong đội ngũ kia chí ít có hai ba tên cường giả Thiên VỊ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)