Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1492

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1492: Mũi tên của thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Cốt Kỳ cười lạnh một tiếng:

- Tiểu nữu, ngươi là người mạnh miệng nhất, rất tốt, lão phu trước tiên sẽ bắt ngươi khai đao.

Cốt Kỳ nói xong, vậy mà không chút kiêng kỵ, thân thể hóa thành một cơn cuồng phong, trực tiếp bắn vào trong trận doanh Nguyệt Thần giáo. Vậy mà không hề sợ hãi với hệ thống phòng ngự mà ba đại giáo chủ Nguyệt Thần giáo bố trí.

Cốt Kỳ này thực sự là kẻ tài cao gan lớn. Hơn nữa lại có đủ ưu thế mang tính áp đảo, làm cho hắn càng thêm không kiêng nể gì cả.

Đám người Đại giáo chủ nhìn thấy Cốt Kỳ trực tiếp giết tới trong trận, cũng kinh hoàng không thôi. Ba vị giáo chủ cũng phối hợp ăn ý, đồng thời thúc dục binh khí, chém về phía Cốt Kỳ này.

Ba đại giáo chủ, bản thân đều là cường giả Đế cảnh, hơn nữa gần đây các nàng phối hợp nhuần nhuyễn, trận hình phòng thủ, công kích này các nàng cũng thường xuyên thao luyện.

Tam vị nhất thể, cho dù chống lại loại cường giả như Khổng Tước đại đế và Đan Cực đại đế cũng có lực đánh một trận.

Thế nhưng mà trước mặt Cốt Kỳ này, chiến thuật Tam Vị nhất thể hiển nhiên vẫn không đủ.

Ba đạo công kích đánh vào trên người Cốt Kỳ, quanh thân Cốt Kỳ kia giống như có một tầng không khí kỳ quái. Làm cho công kích của các nàng đánh vào trên người hắn, trực tiếp trượt, triệt để thất bại.

Cốt Kỳ cười dữ tợn một tiếng, bàn tay gầy trơ xương đã đánh tới ngực nhị giáo chủ.

Nói thì chậm, khi đó lại cực nhanh.

Ngay khi bàn tay của Cốt Kỳ đánh tới trước ngực nhị giáo chủ, tai Cốt Kỳ đột nhiên khẽ động, sắc mặt hơi đổi. Trong lúc đó, trong lòng hắn đột nhiên hiện lên cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

Cảm giác nguy cơ này khiến cho bản năng hắn lập tức lùi sang bên cạnh.

Sau một khắc, một mũi tên giống như là một đạo lưu quang đáng sợ không thèm để ý tới quy tắc không gian từ trong hư không bắn ra. Bắn qua sát người hắn.

Sát ý đáng sợ khiến cho toàn thân Cốt Kỳ đổ mồ hôi lạnh. Hắn hoàn toàn có thể xác nhận, mũi tên này nếu như hắn không có tránh đi, tuyệt đối có thực lực bắn chết hắn.

Chuyện này khiến cho cường giả như cốt kỳ, lúc này trên mặt cũng xuất hiện vẻ lo lắng.

Mũi tên giống như đạo lưu quang phóng qua người Cốt Kỳ, nhưng không có vì vậy mà dừng lại. Một đường bắn về phía trước, mũi tên đáng sợ không ngừng đâm qua.

Một loạt võ giả Cổ Man bộ lạc cơ hồ không có bất kỳ đề phòng nào đã bị mũi tên giống như lưu qunag này xuyên thủng, liên tục xuyên thủng hơn mười người, xu thế của mũi tên này mới giảm.

Quang mang lóe lên, mũi tên biến mất.

Một màn bất thình lình càng làm cho từ trên xuống dưới Cổ Man tộc đều trợn mắt há hốc mồm.

Cốt Kỳ càng kêu lớn:

- Bảo hộ vương tử.

Cốt Kỳ xugn trận phóng ngựa lên trước, ngăn cản trước người Cốt Thiên Kình. Mấy cận vệ vốn đang vây công Nguyệt Thần giáo lúc này đều nhao nhao vứt bỏ người Nguyệt Thần giáo, đáp xuống quanh thân Cốt Thiên Kình. Bảo hộ Cốt Thiên Kình kín kẽ, không một kẽ hở. Mà những võ giả Cổ Man bộ lạc khác đều nhao nhao kêu lên:

- Bảo hộ vương tử.

Những võ giả Khổ Man tộc này đối với Cốt Thiên Kình hiển nhiên vô cùng tôn sùng. Vậy mà không tiếc dùng thân thể huyết nhục, không ngừng bố trí bức tường người chung quanh Cốt Thiên Kình.

Bên Nguyệt Thần giáo trong lúc nhất thời bị ném qua một bên.

Đại giáo chủ thấy thế quyết định thật nhanh, truyền âm nói:

- Nắm bắt cơ hội, rút lui ra bên ngoài.

Đại giáo chủ phóng lên trước, để nhị giáo chủ và tam giáo chủ ở hai bên bọc hậu. Nàng huy động binh khí mở đường phía trước

- Tất cả nhanh chóng đuổi theo ta.

Đại giáo chủ quát.

Nguyệt Thần giáo dù sao cũng là tông môn nhất phẩm, lúc này tìm được đường sống trong chỗ chết. Các nàng cũng không có vui mừng mà bắt đầu tổ chức lại trận doanh.

Cốt Thiên Kình tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn nữ tư Nguyệt Thần giáo không coi hắn vào đâu rồi chạy thoát, hắn cả giận nói:

- Ngăn các nàng lại.

Cổ Na bộ lạc hiện tại dù sao cũng là người đông thế mạnh, đội ngũ mấy vạn người, trừ những người tạo thành bức tường người bảo vệ chung quanh Cốt Thiên Kình, những võ giả khác đều nghe hiệu lệnh, nhao nhao đánh về phía Nguyệt Thần giáo.

Vốn, Nguyệt Thần giáo đã bị vây vào giữa, vòng trong vòng ngoài có rất nhiều tầng vay quanh, muốn đột phá tuyệt đối không có dễ dàng như vậy.

Thế nhưng mà sau khi không có loại đối thủ mang tính áp đảo như Cốt Kỳ, tuy rằng chiến thuật biển người của Khổ Man tộc này vô cùng đáng sợ. Nhưng mà Đại giáo chủ đã nhìn thấy cơ hội.

Binh khí trong tay Đại giáo chủ điên cuồng vung lên, từng đạo nhận mang màu trắng giống như là cá nhảy, khiến cho võ giả Khổ Man tộc liên tục ngã xuống đất.

Tuy rằng Khổ Man tộc hung mãnh, nhưng võ giả Khổ Man tộc bình thường với loại cường giả Đế cảnh như Đại giáo chủ vẫn còn có chênh lệch không nhỏ.

Bên trong đám cường giả của Cổ Na bộ lạc, trừ một số ít người thực lực mạnh mẽ ra, có thể áp đảo đại giáo chủ ra, đại đa số võ giả vẫn không có thực lực có thể đối kháng với Đại giáo chủ.

Nếu như không phải người thực sự quá nhiều, dưới sự liên thủ giết ra ngoài của ba đại giáo chủ, vòng vây kia có khả năng đã bị mở từ lâu rồi.

Chỉ là võ giả Cổ Na bộ lạc dù sao cũng dũng mãnh phi thường. Bị đại giáo chủ và những người khác giết tới thất điên bát đảo, trong lúc nhất thời chết, tổn thương rất nhiều, thế nhưng mà trận doanh của bọn họ thủy chung vẫn không loạn.

Có người ngã xuống, lập tức có người ở phía sau xông lên.

Lúc này, trong hư không lại có một mũi tên giống như lưu quang bắn tới.

Ầm ầm ầm.

Mũi tên này giống như mang theo quang mang hắc bạch vô thường, mang theo từng đạo huyết quang, không ngừng thu ngắt tính mạng của những võ giả Man tộc.

Mũi tên giống như quang mang đáng sợ này cũng rất có linh tính, mỗi lần bắn đều có thể bắn trúng tới nơi có nhiều người nhất. Tạo cơ hội cho đám người Đại giáo chủ, không ngừng mở ra lỗ hổng.

Bởi vậy, cho dù là Khổ Man tộc dũng mãnh, đối với loại tình cảnh trong ngoài giáo công này cũng sợ hãi tới mức tay chân luống cuống.

Nếu như đẻ cho bọn họ chuyên tâm đối phó với người Nguyệt Thần giáo, dùng nhân số bọn họ, dùng sự dũng mãnh của bọn họ, hoàn toàn có thể dựa vào ưu thế trên phương diện nhân số mà trấn áp người Nguyệt Thần giáo.

Thế nhưng mà bên ngoài lại có mũi tên lấy mạng, bọn họ căn bản không gánh được thứ này.

Mũi tên này không đơn thuần chỉ là một mũi tên bắn lén. Mỗi một mũi đều có uy năng vô cùng dọa người. Một mũi tên bắn ra, rất nhiều, rất nhiều võ giả Khổ Man tộc bị xuyên thủng.

Bản thân võ giả Khổ Man tộc ưa thích dùng thân thể chịu đựng, nếu nói tới thân thể dẻo dai, năng lực phòng ngự, hiển nhiên là vô cùng cường hãn.

Thế nhưng mà cho dù võ giả Khổ Man tộc hung hãn, dưới mũi tên này, cho dù thân thể có đúc bằng đồng bằng sắt cũng yếu ớt giống như tờ giấy trắng, chỉ cần xé cái là rách.

Cốt Thiên Kình thấy một màn như vậy cũng giận dữ không thôi.

- Là ai đột nhiên bắn lén, phá hỏng chuyện tốt của bổn vương?

Cốt Thiên Kình triệt để giận dữ:

- Cốt Kỳ, không cần quản tới ta, đi đi. Tìm hỗn đản thi thoảng lại lén bắn tên này ra cho ta.

Cốt Kỳ trung thành với Cốt Thiên Kình, thế nhưng mà nhiệm vụ này hắn lại ấp a ấp úng. Do dự một lúc lâu cũng không đi làm theo ý của Cốt Thiên Kình.

- Vương tử, an nguy của người quan trọng hơn. Những mũi tên này vô cùng đáng sợ. Có một chút khe hở, bọn chúng lập tức sẽ bắn tới. Thuộc hạ tuyệt đối sẽ không rời khỏi vương tử nửa bước.

Cốt Kỳ vô cùng cứng rắn, cho dù Cốt Thiên Kình để cho hắn xuất chiến, nói thế nào thì hắn vẫn hộ vệ bên người Cốt Thiên Kình, hành động cùng cận vệ và hộ vệ.

Đôi mắt giống như chim ưng của Cốt Kỳ nhìn quanh bốn phía, tìm kiếm rốt cuộc những mũi tên này từ đâu mà tới.

Cốt Thiên Kình cũng giận tím mặt:

- Có bản lĩnh thì cứ lộ diện, núp trong bóng tối đánh lén thì coi là hảo hán gì chứ? Nhân tộc các ngươi quả nhiên là tộc đàn đê tiện.

Cốt Thiên Kình cũng bị chọc giận.

Sưu...

Hư không căn bản không có thanh âm nào trả lời hắn, trả lời hắn lại là một mũi etene.

Mũi tên này dường như có thể định vị vị trí của hắn vô cùng chuẩn xác. Mặc kệ những tu sĩ kia vây kín hắn không có kẽ hở nào thì mũi tên kia vẫn mang theo sát cơ nồng đậm, phóng về phía hắn.

- Bảo hộ vương tử.

Cốt Kỳ và mấy người cận vệ nhao nhao thúc dục bảo vật phòng ngự trong tay, ở bên người Cốt Thiên Kình không ngừng tạo ra phong ấn bảo hộ.

Oanh.

Nhiều cường giả liên thủ bảo hộ, quả thực có thể ngăn cản một mũi tên điên cuồng này. Mũi tên kia bành trướng, thoáng cái hóa thành hư vô.

- Cách không rời vật, tâm niệm khẽ động. Đối thủ này hiểu được thần thông không gian hay sao?

Cốt Kỳ nhìn thấy một màn này, cũng có chút kinh ngạc.

Nếu như không phải phòng ngự của bọn họ lợi hại, ngăn cản mũi tên này, chỉ sợ hậu quả sẽ vô cùng chật vật.

Thực lực bản thân Cốt Thiên Kình tuyệt đối không có vấn đề gì. Nhưng mà một mũi tên trí mạng này cũng là lần mà hắn tới gần nguy hiểm nhất, khiến cho bản thân hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

Hắn vốn cho rằng tới cương vực nhân loại có thể hoành hành không sợ. Nhất là Hi Viên thánh nữ nói tới một ít tư liệu về nhân tộc, làm cho hắn càng thêm vững tin, Khổ Man tộc bọn hắn chống lại nhân tộc có ưu thế tuyệt đối.

Thế nhưng mà từ trước mắt xem ra, lạc quan khi trước chỉ là mù quáng.

- Vững vàng lên, mũi tên công kích này mỗi một lần bắn ra có lẽ đều tiêu hao vô cùng lớn. Bổn vương không tin hắn còn có thể liên tục thi triển công kích như vậy.

Cốt Thiên Kình cũng cao giọng nói.

Cốt Kỳ cũng kêu lên:

- Thừa thắng xông lên, vừa rồi có thể thấy được lực lượng trên mũi tên này đã suy yếu. Mọi người giữ vững trận hình, không nên bối rối.

- Bắt được một nữ tu Nguyệt Thần giáo, phần thưởng là tám trăm ngàn linh thạch. Bắt được giáo chủ Nguyệt Thần giáo, phần thưởng là ba ức linh thạch.

Dưới trọng thưởng tất có dũng phu.

Tuy rằng lực uy hiếp của mũi tên rất lớn, thế nhưng mà ban thưởng này cũng đủ mê người. Hơn nữa tuy rằng mũi tên giết rất nhiều người. Nhưng đối với đội ngũ của Cổ Na bộ lạc mà nói, cũng chỉ là mưa bụi mà thôi.

Đám người Đại giáo chủ dưới sự yểm hộ của những mũi tên không ngừng phá vòng vây. Chỉ là khi vừa mới đi được một nửa, nàng lại phát hiện ra những võ giả Cổ Na bộ lạc dưới trọng thương không ngờ lại càng trở nên dũng mãnh hơn.

Cho dù các nàng xông lên thế nào, người trước mắt chỉ có nhiều hơn chứ không có ít đi.

- Đạo giáo chủ, nhiều người như vậy, giết tới mỏi tay cũng không giết hết được a.

Tam giáo chủ cũng có chút mệt mỏi:

- Mũi tên vừa rồi có phải là viện binh tới hay không?

Giờ phút này Tam giáo chủ càng thêm chờ mong viện binh.

Nhìn qua đám người Cổ Na bộ lạc rậm rạp chằng chịt này, nàng cũng có chút đau đầu.

- Bắt lấy các nàng, bắt lấy các nàng.

Giống như là thủy triều vậy, dũng sĩ Cổ Na bộ lạc không ngừng xông lên. Lần này xông lên không đơn thuần là võ giả Cổ Na bộ lạc bình thường, cũng có những nhân vật cấp bậc thống lĩnh, tu vi cũng có bán bộ Đế cảnh.

Tới cấp bậc này, hơn nữa lại thêm ưu thế phương diện nhân số, hoàn toàn có tư cách tách ba đại giáo chủ ra.

Đại giáo chủ thấy võ giả Cổ Na ma tộc nhiều lên, hơn nữa võ giả xông lên so với trước còn mạnh hơn rất nhiều, trong lòng gấp gáp.

- Còn thiếu một ít, lao ra thôi. Toàn lực liều mạng cho bổn giáo chủ.

Đại giáo chủ hiển nhiên cũng không muốn trở thành tù nhân của Khổ Man tộc. Loại tư vị này không cần nghĩ cũng biết, nhất định là vô cùng thảm.

- Ha ha, mấy nàng này còn rất can đảm, lão tử thích nhất loại nữ nhân như vậy. Các huynh đệ, tiến lên đi. Bắt được một, vương tử sẽ cao hứng một. Nói không chừng sẽ trao phần thưởng thêm cho chúng ta.

Một gã thống lĩnh Khổ Man tộc huy động trường đao trong tay, hung hăng bổ về phía Đại giáo chủ.

Trong nháy mắt bảy tám dũng sĩ bán bộ đế cảnh của Khổ Man tộc nhao nhao xông vào trong đội ngũ Nguyệt Thần giáo, vây công ba đại giáo chủ.

Đặc điểm lớn nhất của Khổ Man tộc chính là hung hãn không sợ chết. Phong cách tác chiến vô cùng nhanh nhẹn, dũng mãnh.

Loại đấu pháp liều mạng như vậy là thứ Nguyệt Thần giáo không thích nhất, cũng không thích ứng được nhất.

Nguyệt Thần giáo cũng chỉ là giáo phái toàn nữ tu, đường võ đạo của các nàng chú ý ưu nhã, chú ý tới thong dong, tuyệt đối không có đấu pháp dã man như đám Khổ Man tộc này.

CHo nên ba đại giáo chủ Nguyệt Thần giáo rõ ràng có ưu thế thực lực, thế nhưng lại bị đám thống lĩnh bán bộ đế cảnh vây công lại có chút luống cuống tay chân.

Thừa dịp cơ hội này, vòng vây Khổ Man tộc lại chặt chẽ thêm vài phần. Vốn lỗ hổng đã được mở lúc này lại đang chậm rãi lấp đầy.

Đại giáo chủ thấy một màn như vậy, trong mắt hiện lên vẻ đắng chát

- Hôm nay thực sự khó thoát khỏi một kiếp này sao?

- San nhi, lát nữa con chú ý một chút. Lúc đó chúng ta sẽ liều mạng yểm hộ các con phá vòng vây. Nếu như xuất hiện lỗ hổng, nhất định phải không được chùn bước mà rời khỏi, biết chưa? Mặc kệ trốn được hay không, các con nhất định phải cố gắng phá vòng vây, biết không?

Đại giáo chủ truyền âm nói với Hứa San bên người, hiển nhiên nàng đã bắt đầu tìm kiếm đường lui.

Hứa San thánh nữ gấp gáp:

- Sư tôn, San nhi tuy rằng nhập vào môn hạ của người muộn, thế nhưng mà San nhi cũng biết, một ngày làm sư phụ, cả đời làm sư phụ. Nếu không San nhi cùng tuẫn tiết giữ đạo với sư tôn. Nguyệt Thần giáo chúng ta tuyệt đối còn có ngày đông sơn tái khởi.

- Hồ đồ. Các con đều chết ai lãnh trọng trách phục hưng Nguyệt Thần giáo? San nhi, con có thể chất đặc thù, là người mà Giang Trần thiếu chủ cũng thưởng thức thiên phú. Trên vai con gánh trách nhiệm ra sao chẳng lẽ con còn không rõ?

Đại giáo chủ giận, nàng xưa nay ung dung đẹp đẽ, quý giá, rất ít khi tức giận.

Thế nhưng lúc này nàng lại giận.

Nếu như Hứa San không thể hiểu rõ nổi khổ tâm của nàng, như vậy cho dù các nàng có hi sinh cũng không có ý nghĩa gì.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)