← Ch.1637 | Ch.1639 → |
- Yến gia.
Giang Trần thuận miệng nói.
- Tại sao lại là Yến gia? Đệ tử nghe nói Yến gia của Vĩnh Hằng thần quốc không ra sao cả. Hạ Hầu gia mới là thế lực mạnh nhất.
Hoa Minh thốt lên.
- Ha ha, đúng vậy, Hạ Hầu gia tộc bây giờ là cường đại nhất. Nhưng mà về sau cũng không nhất định sẽ cường đại nhất.
Giang Trần cười cười:
- Hoa Minh, sợ rằng chúng ta còn phải ngây ngốc ở nơi này một đoạn thời gian ngắn. Có lẽ sau đó, chúng ta sẽ đi Vĩnh Hằng thần quốc, con nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.
- Ồ? Đi Vĩnh Hằng thần quốc?
Hai mắt Hoa Minh sáng ngời:
- Vậy quả thực tốt quá. Đời này mộng tưởng lớn nhất của con chính là đi thập đại thần quốc. Tới triều bái những thánh địa của Vạn Uyên đảo a.
Giang Trần biết rõ trong hệ thống nhận thức của Hoa Minh, thập đại thần quốc nhất định là thánh địa của Vạn Uyên đảo. Hắn cũng không vội vã thay đổi tư duy của Hoa Minh.
Nhận thức là kiến thức mà mình chậm rãi thu nhận, chậm rãi thăm dò, chậm rãi mở rộng. mạnh mẽ cưỡng ép thay đổi, độ khó rất lớn, cũng khó có thể khiến cho người ta tin phục.
Sau khi Giang Trần sắp xếp tốt cho Hoa Minh, ước định lần sau gặp lại, lại chỉ điểm võ đạo một phen cho Hoa Minh, lúc này hắn mới trở lại địa phương Yến gia đặt chân.
Những ngày này, có đôi khi Giang Trần sẽ đi xem chiến đấu ở lôi đài với Yến Thanh Tang. Đại đa số thời điểm lại tu luyện võ đạo ở nơi đặt chân của Yến gia.
Vốn hắn chuẩn bị luyện chế Đế lăng đan, nhưng mà luôn không tìm thấy thời cơ thích hợp. Lần trước ở Hoàng Oanh cốc đạt được vài gốc Thiên Địa lăng vân chi phẩm chất siêu phàm. Giang Trần vẫn luôn muốn chuyển hóa chúng thành Đế lăng đan.
Mỗi ngày Giang Trần đều nghiêm túc tu luyện. Thái độ nghiêm túc như vậy cũng khiến cho đám người tộc lão Yến gia âm thầm giám thị hắn cũng phải gật đầu.
Bọn họ đối với người trẻ tuổi này càng thêm thưởng thức.
Ngay từ đầu bọn họ còn lo lắng người trẻ tuổi kia tiếp cận Yến Thanh Tang là có ý đồ gì đó. Hiện tại xem ra đây chỉ là một thanh niên tán tu có chí tiến thủ muốn trèo lên cao mà thôi.
Nhìn thái độ tích cực tu luyện như vậy, chí tiến thủ như một như vậy, đây là thứ mà rất nhiều đệ tử thế gia đều không có.
Kỳ thực Giang Trần cũng biết Hà lão và Tuyền lão kia đang âm thầm quan sát hắn. Nhưng mà hắn cũng không tỏ vẻ gì, chỉ là coi như không biết những chuyện này mà thôi.
Trong mật thất Yến gia, Hà lão kia thở dài một hơi:
- Tuyền lão, nhìn Thiệu Uyên này rồi lại nhìn đệ tử Yến gia chúng ta. Ít nhất trên phương diện thái độ tu luyện, quả thực có chênh lệch a. Có lẽ người trẻ tuổi Yến gia chúng ta rốt cuộc vẫn quá an nhàn. Trên phương diện tâm tính không có cảm giác gấp gáp như tán tu. Cảm giác nguy cơ, cảm giác khát khao a. Người trẻ tuổi kia ta thấy rất có tiềm lực.
Tuyền lão cũng tán thành phán đoán của Hà lão:
- So với Thiệu Uyên này, tính cách của Yến Thanh Tang quá mức ngya thẳng. Yến Kim Nam quá mức ngản ngớn, mấy người khác càng không phải nói. Ta thấy cũng chỉ có loại thiên tài rải rác trong Yến gia như Chân Hòe mới có thể áp đảo Thiệu Uyên này. Hà lão, ta thấy kẻ này thực sự có thể thu nạp cho Yến gia chúng ta. Cho Yến gia chúng ta sử dụng. Bằng không mà nói, dùng thiên phú, thái độ tu luyện như vậy, đầu nhập vào đại thế gia khác, cũng có cơ hội trở nên nổi bật. Đến lúc đó chúng ta có lẽ sẽ mất đi khối ngọc thô chưa mài giũa này.
- Lại thận trọng cân nhắc một chút. Lão phu ngay từ đầu có chút bận tâm. Hắn tiếp cận Yến gia chúng ta có dụng tâm kín đáo.
- Ngươi cảm thấy hắn có dụng tâm gì? Muốn tiếp cận Hoàng Nhi sao?
Tuyền lão có chút không chắc chắn hỏi.
- Lão phu cũng không thể nói rõ. Chỉ là một loại trực giác mà thôi. Nhưng mà có lẽ trực giác lần này đã sai. Kẻ này nhìn qua cũng không phải là người trầm mê nữ sắc. Hắn đối với Hoàng Nhi mặc dù có chút chú ý, nhưng mà cũng không có biểu hiện cuồng nhiệt. Ngươi thấy lần này công chúa Lam Yên đảo vực chiêu thân, hắn cũng không có bao nhiêu nhiệt tình. Lại nói, chuyện Hoàng Nhi, rất nhiều người trong Vạn Uyên đảo đều biết. Thiệu Uyên này thông minh như vậy, há lại không biết? Nếu như biết rõ, dùng sự thông minh của Thiệu Uyên này, không có khả năng mạo hiểm đắc tội với Yến gia và Hạ Hầu gia. Lại ngấp nghé Hoàng Nhi a.
- Hà lão nói rất có đạo lý. Lão phu cũng cảm thấy nếu như tất cả mọi chuyện hắn làm vì theo đuổi Hoàng Nhi, như vậy cũng quá khoa trương. Thập đại thần quốc có thập lục kim sa, cho dù hắn muốn leo lên trên cũng không có khả năng chọn một mình Hoàng Nhi a.
Hà lão cười nói:
- Có lẽ là những lão gia hỏa như chúng ta cảnh giác quá độ rồi.
...
Trong cung điện ở Kỳ tích chi thành.
Mấy quyền quý hoàng thất tụ tập cùng một chỗ.
- Cổ công công, mời công chúa tới.
- Nô tài đã mời qua công chúa, công chúa nói sẽ lập tức tới.
- Bày ra giá đỡ gì chứ, lại đi mời.
Một gã đệ tử hoàng thất trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng.
- Vâng, nô tài đi ngay.
Một lát sau, Cổ công công kia nhanh chóng bước tới, phía sau hắn là một nữ tử mặc y phục màu trắng như tuyết, dáng người thon dài, vừa mới xuất hiện tựa như đóa hoa quỳnh nở trong tuyết sớm, trong trẻo, lạnh lùng.
Khí chất này cũng làm cho những quý tộc của hoàng thất âm thầm nuốt nước miếng. Không thể không thừa nhận, khí chất và tướng mạo của vị công chúa này quá xuất chúng.
Bởi vì vị công chúa này cũng không phải là huyết mạch hoàng thất bọn họ. Cho nên những quyền quý hoàng thất này khi đánh giá công chúa ánh mắt cũng không che giấu, tràn ngập tính xâm lược.
Vị công chúa kia khẽ nhíu mày, không nói lời nào, tìm vị tí của mình nhẹ nhàng ngồi xuống. Giống như những người trước mắt này đều là không khí, bị nàng bỏ qua.
Một thân vương lớn tuổi ho nhẹ một tiếng:
- Bích công chúa, luận võ chiêu thân đã bắt đầu. Hiện tại bên ngoài nhiệt liệt yêu cầu, yêu cầu công chúa hiện thân gặp mặt. Để mọi người cùng nhau bái kiến phương dung của công chúa.
- Ta không có hứng thú.
Ngữ khí của vị công chúa này rất là kiên quyết.
- Công chúa hoàng thất vô số, các ngươi muốn cho ai đi thì để cho người đó đi đi.
- Bích công chúa, bệ hạ khâm điểm, chỉ có người sắc nước hương trời như công chúa mới có thể lực áp quần hùng. Làm cho những thiên tài này quỳ lạy dưới gấu váy công chúa. Đây là ý chỉ của bệ hạ, vì lợi ích hoàng thất, vì lợi ích của Lam Yên đảo vực. Công chúa ngàn vạn lần không được tùy hứng. Lại nói nếu như công chúa có thể tìm được vị hôn phu như ý, đối với công chúa mà nói chẳng phải là chuyện mà đôi bên đều vui hay sao?
Vị công chúa kia lạnh lùng như băng, không nói lời nào.
Nhưng ý tứ cự tuyệt lại rất rõ ràng.
- Công chúa. Người đừng làm khó chúng ta như vậy a. Đừng quên, những năm qua là hoàng thất bồi dưỡng người, cho người ăn, uống, tu luyện. Tất cả đều là hoàng thất cung cấp cho người. Hôm nay hoàng thất cần người, người lại ra sức khước từ là sao?
*****
- Bệ hạ bồi dưỡng ta, ta khắc ơn này trong tâm khảm. Nếu như bệ hạ muốn lấy tính mạng ta, ta tuyệt đối không phản kháng. Chỉ là cho dù là bệ hạ cũng không thể bức bách ta làm chuyện trái với lương tâm mình.
Thái độ của vị công chúa này rất là kiên quyết.
- Cái này...
Những quý tộc hoàng thất kia triệt để im lặng, đụng phải một người dầu muối không ăn như vậy, trong lúc nhất thời bọn họ cũng tay chân luống cuống.
- Bích công chúa, người cần gì phải kháng cự như vậy? Có nguyên nhân gì sao? Mọi thứ chung quy phải có nguyên nhân a? Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng. Mặc dù người thiên tư siêu quần, nhưng mà Vạn Uyên đảo này có thập đại thần quốc, thiên tài xứng đôi với người dường như cũng không ít a, như vậy cũng không bôi nhọ người. Tất cả đảo vực trong Vạn Uyên đảo chúng ta có vô số thiếu nữ, nằm mơ cũng muốn gả cho Thập đại thần quốc a.
- Chư vị, xin nói cho bệ hạ biết, lấy tính mạng của ta thì tùy thời có thể. Muốn ta ủy thân chiêu thân, là chuyện không thể nào.
Vị công chúa này nói xong, đứng dậy, trực tiếp đi vào bên trong, cũng không quay đầu lại lần nào.
- Đứng lại.
Tên thân vương kia triệt để giận dữ:
- Bích công chúa, hoàng thất đối với ngươi đã hết lòng hết tận. Ngươi đã không nghe khuyên bảo, vậy thì đừng trách chúng ta làm việc không khách khí.
Vị công chúa kia cũng không dừng bước, đối với sự uy hiếp của mấy người này cũng nhắm mắt làm ngơ, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
- Các vị đại nhân, nô tài lại đi khuyên nhủ nàng...
Người gọi là Cổ công công kia cũng sốt ruột, hắn biết, công chúa lần này có chút bướng bỉnh.
Gái lớn gả chồng, lẽ ra chiêu thân không có gì là không tốt. Coi như là công chúa Lam Yên đảo vực, nếu như có thể gả tới thập đại thần quốc coi như cũng không bị bôi nhọ a.
Cổ công công không dám đối mặt với lửa giận của mấy quý tộc hoàng thất, cho nên cũng nhanh chóng bước vào.
- Công chúa sa. Người làm như vậy là không giữ mặt mũi cho quý tộc hoàng thất. Đây là tự hủy đường lui của mình a.
Cổ công công kia lo lắng nói, hắn hầu hạ công chúa nhiều năm như vậy, đối với công chúa này rất là quan tâm.
- Cổ công công, ngươi cũng muốn giống như bọn họ, bức bách ta hay sao?
Ngữ khí của vị công chúa kia trong trẻo, lạnh lùng. Trong đôi mắt lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
- Nô tài sao dám bức bách công chúa? Chỉ là lần này chiêu thân, hoàng thất vô cùng coi trọng. Nếu như công chúa không phối hợp, nô tài không dám tưởng tượng ra bọn họ sẽ làm ra hành động gì với công chúa. Công chúa, tuy rằng người rất được bệ hạ yêu thích. Nhưng mà lần này liên quan tới kế hoạch của cả hoàng thất, là bệ hạ quyết định. Nếu như người vi phạm ý chỉ của bệ hạ. Chỉ sợ cả Lam Yên đảo vực cũng không ai bảo vệ được người a.
- Ta biết rồi.
Công chúa kia than nhẹ một tiếng, ngữ khí cũng có chút bàng hoàng:
- Bệ hạ có ân bồi dưỡng ta, có lẽ ta chỉ có thể dùng mạng mình trả lại.
Cổ công công lo lắng:
- Công chúa, không được hồ đồ a. Giữ lại núi xanh lo gì không có củi đốt. Cho dù người không muốn đi ra chiêu thân, thế nhưng lộ diện cũng đâu có sao? Lại nói, thiên tài thập đại thần quốc vô số, công chúa hiện tại không có cảm giác gì. Có lẽ sau khi gặp lại có thể tìm được lang quân như ý thì sao? Công chúa, dù cuối cùng người không có thỏa mãn, người cũng có thể kiếm cớ cự tuyệt. Ta tin rằng thiên tài thập đại thần quốc nếu như nhìn thấy công chúa không muốn, bọn họ cũng sẽ không cưỡng cầu. Những thiên tài của thập đại thần quốc đều kiêu ngạo vô cùng. Nếu như công chúa không có cảm giác với bọn họ, bọn họ sẽ mặt dày mày dạn sao?
Vị công chúa kia nhíu mày, nhìn qua Cổ công công
- Nếu như ta quấy nhiễu việc thông gia này, bệ hạ sẽ đối với ta thế nào?
- Nô tài không biết? Nhưng mà trước mắt nếu như người không đáp ứng lộ diện. Cửa ải trước mắt này chỉ sợ khó mà vượt qua được.
Cổ công công thở dài một hơi, lại nói:
- Bệ hạ tốn nhiều tâm huyết bồi dưỡng người như vậy. Có lẽ cho dù lần này thông gia không có thành công, người cũng sẽ tìm biện pháp khác để thông gia. Công chúa, nếu như lần này chiêu thân không thành, có lẽ người nên mượn cớ du lịch thập đại thần quốc, du lịch nhiều hơn. Có lẽ sẽ tìm được vị hôn phu như ý thì sao? Chung quy vẫn tốt hơn lạnh lùng một mình như vậy. Nô tài mặc dù không biết công chú vì sao lại như vậy, thế nhưng nô tài biết, nếu như công chúa cứ tiếp tục như vậy là không được.
- Được rồi, Cổ công công. Ta biết rồi. Ngươi đi xuống trước đi. Nói cho bọn họ, mấy ngày nữa ta sẽ xem xét lộ diện. Nhưng mà chuyện tuyển chọn hôn phu, ta phải tự mình làm chủ. Ai cũng không bức bách được ta.
Cổ công công thấy công chúa nhường bước, cũng mừng rỡ:
- Tốt, nô tài đi nói cho mấy vị thân vương đại nhân.
Vị công chúa này nhìn thấy Cổ công công rời đi, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ u sầu.
Nếu như giờ phút này Giang Trần ở trong nội cung này, nhìn thấy vị công chúa này tất sẽ giật mình không nhỏ. Bởi vì vị công chúa này không phải là ai khác, mà chính là Lăng Bích Nhi đã mất tích nhiều năm.
Lăng Bích Nhi ban đầu ở Đan Kiền Cung đào thoát được. Về sau lưu lạc giang hồ, ở trong Vạn Tượng cực cảnh lấy được truyền thừa, làm cho thực lực nàng tăng lên rất nhiều.
Chỉ là trong một lần chạy trối chết, nàng lại bị đuổi giết, trong lúc vô tình bước vào một cổ trận thần bí. Ma xui quỷ khiến thế nào cổ trận này lại bị xúc động. Khi mà chính bản thân nàng còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì đã bị cổ trận kia truyền tống tới Vạn Uyên đảo.
Chỉ là khác với Giang Trần, địa điểm nàng bị truyền tống tới không phải là Đông Duyên đảo.
Mà là khu vực khác, sau khi rơi xuống Vạn Uyên đảo. Lăng Bích Nhi không khéo lại bị đuổi giết, trong lúc nguy hiểm lại được hoàng đế Lam Yên đảo vực này cứu.
Mà hoàng đế Lam Yên đảo vực phát hiện tư chất kinh người của Lăng Bích Nhi, sau đó cũng dùng đại lực bồi dưỡng, những năm qua, tu vi của Lăng Bích Nhi đột nhiên tăng mạnh.
Đương nhiên hoàng đế Lam Yên đảo vực bồi dưỡng Lăng Bích Nhi là có dã tâm của hắn. Hắn coi trọng khí chất siêu quần của Lăng Bích Nhi, muốn mượn Lăng Bích Nhi, kết thành thông gia với thập đại thần quốc. Khiến cho Lam Yên đảo vực có quan hệ gần hơn với thập đại thần quốc.
Không thể không nói Lăng Bích Nhi chính là một con cờ của hoàng đế Lam Yên đảo vực.
Chỉ là tuy rằng Lăng Bích Nhi thiên tư thông minh, dù sao tuổi vẫn còn trẻ, nào đâu biết rằng bên trong có nhiều thứ như vậy? Cho tới hôm nay, lúc nàng tỉnh ngộ lại, cũng đã bị hãm vào trong vũng bùn, rất khó thoát thân được.
Những năm này Lăng Bích Nhi ở Lam Yên đảo vực, phương diện võ đạo tiến triển như bay, cũng nhận được rất nhiều tài nguyên của hoàng thất Lam Yên đảo vực.
Tuy rằng trong lòng nàng cảm thấy có chút bất an, thế nhưng trong lòng vẫn một mực cảm kích hoàng đế Lam Yên đảo vực.
← Ch. 1637 | Ch. 1639 → |