Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1639

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1639: Không ngờ lại là nàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Cho tới hôm nay, mặc dù nàng biết rõ hoàng đế Lam Yên đảo vực dụng tâm kín đáo, nhưng mà nàng cũng không có bao nhiêu cảm giác chán ghét với hoàng đế Lam Yên đảo vực.

Dù sao, trước đó quả thực nàng đã được hoàng thất cứu, cũng nhận rất nhiều ân huệ của hoàng thất.

Lăng Bích Nhi không phải là người vong ân phụ nghĩa, loại chuyện như trở mặt, nàng làm không được.

Cho nên tuy rằng hiện tại nàng cực kỳ mâu thuẫn, nhưng chuyện chiêu thân này cũng không có làm cho nàng hận hoàng thất Lam Yên đảo vực.

Cuối cùng Lăng Bích Nhi vẫn là người thôn tuệ, sau khi tỉnh táo lại, nàng bắt đầu suy nghĩ đối sách.

Cổ công công nói kỳ thực cũng có vài phần đạo lý.

Nếu như hiện tại cứng rắn với hoàng thất Lam Yên đảo vực, làm cho hoàng thất không có chỗ hạ đài. Đối với nàng mà nói tuyệt đối không có chỗ tốt nào.

Vô luận thế nào, lần chiêu thân này mình phải phối hợp với hoàng thất một chút.

Về phần cuối cùng vạn nhất chiêu thân ra, nàng sẽ dùng cái chết không tuân theo. Chống cự một hồi, nếu như là tu sĩ Thập đại thần quốc là kẻ chiến thắng cuối cùng, dùng phong độ của bọn họ, chẳng lẽ còn bức bách nàng hay sao?

Nếu như thực sự tới bước kia, Lăng Bích Nhi cho dù chết cũng không thỏa hiệp.

Sau khi suy nghĩ như vậy, Lăng Bích Nhi cũng có chủ ý của mình.

Nàng quyết định, vẫn là đi một bước nhìn một bước. Hành sự tùy theo hoàn cảnh, tình hình hiện tại, nàng đã ở trong chiếc lồng. Điều nên làm là chờ đợi cơ hội, mà không phải là hành động mất đi lý trí.

Dù sao, trải qua việc tông môn bị nghiền nát, bị người đuổi giết, lang thang giang hồ, tâm cảnh của Lăng Bích Nhi đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Quan trọng nhất là trong lòng nàng vẫn còn có một tín niệm.

Tín niệm này chống đỡ nàng, không làm cho nàng lựa chọn hành động ngọc đá cùng tan.

Tín niệm này tự nhiên tới từ cương vực nhân loại, đến từ Vạn Tượng Cương Vực. Đến từ chính Đan Kiền Cung, đến từ phụ thân, đến từ muội muội. Đương nhiên còn tới từ sư đệ đã mười năm không gặp nhưng dáng vẻ, nụ cười và giọng nói của hắn vẫn in hằn trong đầu nàng.

Sư đệ đã từng đồng sinh cộng tử với nàng trong Vạn Tượng cực cảnh, đã từng cứu phụ thân nàng.

Đã nhiều năm như vậy không biết kiếp nạn của Đan Kiền Cung đã chấm dứt hay chưa? Những người mà nàng lo lắng còn có ở đó hay không?

Lăng Bích Nhi không có đáp án, nhưng mà nàng lại muốn trở về tìm đáp án.

Những năm qua nàng ở Lam Yên đảo vực nhận được vô số tài nguyên, võ đạo đột nhiên tăng mạnh, một thân tu vi đạt tới Đế cảnh sơ giia.

Tu vi này có lẽ trong đám người trẻ tuổi của Vạn Uyên đảo, vẫn không đủ xuất chúng. Thế nhưng mà cất bước của nàng so với thiên tài Vạn Uyên đảo còn muộn hơn.

Trong những năm ngắn ngủi này, từ Thánh Cảnh đột phá tới Đế cảnh, đối với Lăng Bích Nhi mà nói, tuyệt đối là một hành trình như kỳ tishc.

Tuy rằng tu vi của nàng hiện tại chưa đủ quét ngang cương vực nhân loại. Thế nhưng mà ở sâu trong lòng Lăng Bích Nhi lại cực kỳ chờ mong. Chờ mong mình tới Đế cảnh đỉnh phong, thậm chí tiến vào cảnh giới chuẩn Thiên VỊ.

Đến lúc đó vô luận thế nào cũng phải trở lại cương vực nhân loại.

Báo thù đương nhiên Lăng Bích Nhi vô cùng chờ mong. Thế nhưng mà nàng càng chờ mong tìm về những người mà nàng vô cùng quan tâm kia.

...

- Huynh đệ, một hơi ăn uống cũng không mập ngay lên được. Hôm nay ngươi đừng tu luyện nữa, đi theo ta đánh lôi đài a.

Ngày hôm nay rốt cuộc Yến Thanh Tang cũng kích động tìm Giang Trần nói.

- Ngươi rốt cuộc cũng định ra tay?

- Nói nhảm, cũng đã qua hai mươi ngày, nếu như không ra tay thì muộn rồi. Ta nghe nói, hiện tại người hoàn thành mười trận thắng liên tiếp chí ít đã có một hai trăm.

- Ta không đi được không?

Giang Trần cười khổ.

- Không được.

Yến Thanh Tang không chút do dự nói.

- Hôm nay ngươi phải đi.

Giang Trần bất đắc dĩ, đành phải đi cùng hắn một chuyến. Những ngày qua, hắn luôn tu luyện, quả thực cũng có chút buồn tẻ. Vừa vặn cũng nên mượn cơ hội này giải sầu.

Lại nói, công chúa của Lam Yên đảo vực kia vẫn là một mối mơ hồ, mỗi ngày đều nghe thấy Yến Thanh Tang này nói, lỗ tai của Giang Trần cơ hồ đã đặc lại thành một cái kén.

Hôm nay vị công chúa thần bí này rốt cuộc cũng lộ diện. Ngay cả Giang Trần cũng có chút tò mò, rốt cuộc vị công chúa này khuynh thành khuynh quốc tới cỡ nào, là rụt rè cho nên không chịu lộ diện hay sao?

Vừa đi ra cửa, sau lưng lại vang lên một đạo thanh âm thanh tú:

- Thanh Tang đường ca, nghe nói hôm nay ngươi muốn lên lôi đài. Hoàng Nhi có thể đi tham gia náo nhiệt hay không?

Giang Trần nghe thấy thanh âm của Hoàng Nhi, sững sờ không thôi.

Yến Thanh Tang cũng cười hắc hắc, cùng quay đầu lại, đồng thời ngẩn ngơ.

Hôm nay Hoàng Nhi không ngờ lại đổi một thân nam trang. Không ngờ Hoàng Nhi lại giả trang nam. Trên mặt khí khái hào hùng, khiến cho người ta không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.

Chỉ là dung mạo của Hoàng Nhi như vậy, cũng quá mức tuấn mỹ.

- Sao nào? Ta không thể đi hay sao?

Hoàng Nhi nhìn qua Yến Thanh Tang.

- Ách, Hoàng Nhi, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi luận võ chiêu thân hay sao? Lại cải trang thành bộ dáng này?

- Nếu như ta đi, còn có chuyện của ngươi không?

Hoàng Nhi nhẹ nhàng cười nói.

Yến Thanh Tang nghĩ một hồi, nhún nhún vai nói:

- Tộc lão đã không có ý kiến, ta tự nhiên không có ý kiến. Đi thôi.

Nói xong Yến Thanh Tang liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên ý bảo hắn không nên tán tỉnh Hoàng Nhi.

Đối với sự cảnh giác của Yến Thanh Tang, Giang Trần có chút im lặng, cũng không nói gì. Hắn biết rõ sau lưng Hoàng Nhi có mấy ánh mắt kín đảo, thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào nàng.

Lúc này cũng không tiện biểu lộ cái gì.

Mấy người cùng nhau đi, đi vào khu lôi đài, Giang Trần mới biết được, khu lôi đài này lại có quy tắc mới. Trước đó những võ giả chưa từng xuất hiện phải thắng mười trận liên tiếp ở khu lôi đài diễn ra thi đấu vòng loại.

Sau khi hoàn thành mười trận thắng liên tiếp mới có tư cách tiến vào khu bán kết.

Mà khu bán kết, mới có tư cách lọt vào tầm mắt của công chúa.

Đối với loại thiên tài cấp bậc Thập đại thần quốc như Yến Thanh Tang mà nói. Thi đấu ở khu vòng loại này, hoàn thành mười trận thắng liên tiếp vấn đề không lớn. Buổi sáng vừa mới trôi qua một thời thần, hắn đã hoàn thành năm trận thắng liên tiếp.

Mà lúc này lôi đài tạm thời dừng lại. Cả bốn phía lôi đài, nhân số tăng lên rất nhiều. Không bao lâu sao, ở khu vực đài cao, hoàng thất Lam Yên đảo vực xuất hiện.

Trong đó có một người thân vương trung niên giơ hai tay lên, ý bảo mọi người im lặng. Nghe hắn nói vài lời.

Trong lúc nhất thời đám người ầm ĩ này thoáng cái yên tĩnh lại.

- Là công chúa sắp xuất hiện sao?

Những người có mặt ở hiện trường hơn phân nửa là vì công chúa mà tới. Không ngừng hô hào, đợi nhiều ngày như vậy rốt cuộc cũng chờ tới lúc công chúa thể hiện thái độ rồi sao?

Trên mặt mọi người đều tràn ngập cảm giác chờ mong.

Lúc này Yến Thanh Tang cũng nhảy xuống lôi đài, đứng chung với Giang Trần một chỗ, nháy mắt ra hiệu với Giang Trần:

- Công chúa sắp đi ra.

*****

- Được rồi, ta biết ngươi chờ mong lâu lắm rồi.

Giang Trần nhún nhún vai, lại thờ ơ nói. Hắn vốn cùng với Yến Thanh Tang tới đây, thế nhưng hắn đối với vị công chúa này không có bao nhiêu hứng thú.

Ngược lại, Hoàng Nhi hai tay ôm ngực, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, dường như có chút thú vị, nhìn qua nàng càng thêm chờ mong chuyện này hơn.

- Hoàng Nhi, sao nhìn ngươi còn nhiệt tình cao hơn ta nha?

Yến Thanh Tang nhìn Hoàng Nhi, có chút khó hiểu hỏi.

Yến Thanh Tang quả thực cảm thấy có chút khó hiểu, Hoàng Nhi từ trước tới nay đều rầu rĩ không vuiu, nhìn qua đối với chuyện gì đều không có hứng thú.

Hôm nay tại sao lại có hứng thú với vị công chúa này như vậy?

Yến Thanh Tang đột nhiên cảm giác được, dường như Hoàng Nhi gần đây so với trước kia sáng sủa hơn rất nhiều. Từ khi tham dự thịnh hội cổ ngọc, giống như tinh khí thần của nàng đã đầy đủ hơn.

Yến Thanh Tang cảm thấy kỳ quái, nhưng mà nghĩ mãi vẫn không thể nào lý giải được.

Có lẽ tham dự thịnh hội cổ ngọc, tâm tình Hoàng Nhi biến đổi vì được giải sầu.

Yến Thanh Tang cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.

Lúc này tên thân vương trung niên cao giọng nói:

- Chư vị, cảm tạ mọi người tích cực tham dự. Lần này luận võ chiêu thân, khiến cho Lam Yên đảo vực chúng ta biết thiên tài thập đại thần quốc ưu tú ra sao. Mọi người nhiệt tình khiến cho Lam Yên đảo vực chúng ta được sủng ái mà lo sợ. Bổn vương biết mọi người chờ mong đã lâu. Hôm nay rốt cuộc bổn vương cũng mời được phượng giá của công chúa. Công chúa điện hạ sẽ lộ diện, ủng hộ những thiên tài trẻ tuổi a.

Dưới lôi đài lập tức vang lên tiếng hoan hô như sấm sét.

- Công chúa vạn tuê. s

- Công chúa, công chúa, chúng ta muốn gặp công chúa a.

Bầu không khí ở hiện trường thoáng cái đẩy lên đỉnh điểm. Hiển nhiên mọi người liều chết liều sống như vậy, không phải là vì công chúa hay sao?

Nhiều ngày như vậy, chưa từng thấy qua công chúa xuất hiện. Về phần các loại tin đồn về công chúa thì có vô số.

Hôm nay vị công chúa thần bí này rốt cuộc cũng xuất hiện.

Bị câu dẫn ra lòng hiếu kỳ, rốt cuộc cũng sắp được thỏa mãn. Cho nên những võ giả này đều hưng phấn dị thường.

- Cho mời Bích công chúa sắc nước hương trời nhất Lam Yên đảo vực, người gặp người thích.

Tên thân vương kia cực kỳ khoa trương, lại làm tư thế mời.

Hống...

Đám võ giả phía dưới om sòn la lối, máu nóng sôi trào. Máu tươi trong cơ thể bắt đầu bành trướng.

Dưới tư thế mời của tên thân vương kia, vài cung nữ có cách ăn mặc thống nhất đi trước mở đường. Mấy cung nữ này đều có tư sắc đỉnh cấp.

Những cũng nữ này vừa xuất hiện, khiến cho rất nhiều người ở hiện trường hai mắt tỏa sáng.

Cung nữ đã như vậy, vậy thì công chúa kia chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn thế nào a.

Trong lúc nhất thời Yến Thanh Tang nghển cổ, nhìn không rời mắt.

Phía sau đài cao, giống như có một tầng sương mù nhàn nhạt lượn lờ bay lên. Tựa như ánh trăng màu bạc chiếu xuống mặt đất. Khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ nhu hòa.

Sau một khắc, một đạo thân ảnh màu trắng giống như cây quế, tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt chậm rãi đi ra.

Một thân y phục trắng như tuyết, nhu u lan khẽ mở, như đóa mai nở trong tuyết...

Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều hít sâu một hơi lạnh, rất nhiều võ giả, trong lòng không nhịn được hung hăng co rút lại. Ánh mắt nhìn qua công chúa rốt cuộc không có cách nào rời đi được.

Trong nháy mắt này, toàn trường chí ít có hơn chín thành người cảm thấy tự ti mặc cảm.

Mà Giang Trần sau khi nhìn thấy đạo thân ảnh này cũng nao nao, sau khi hắn nhìn thấy rõ khuôn mặt của vị công chúa này, trong lòng Giang Trần như bị điện giật.

- Là nàng?

Đầu Giang Trần ông ông một tiếng, thiếu chút nữa nổ tung. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, công chúa hoàng thất gần đây khiến cho Lam yên đảo vực sôi sục lại là nàng.

Là Lăng Bích Nhi sư tỷ những năm gần đây hắn luôn tìm kiếm.

Sau khi Đan Kiền Cung vỡ vụn, Lăng Bích Nhi chạy thoát không có tung tích gì nữa. Sau đó Đan Kiền Cung trùng kiến, cả thiên hạ đều biết. Cũng không có thấy Lăng Bích Nhi trở về.

Thậm chí Giang Trần còn từng hoài nghi, Lăng Bích Nhi có lẽ đã mất mạng, thế nhưng không ngờ rằng...

Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Hưng phấn, kích động, vui sướng, áy náy... Các loại cảm xúc ùn ùn kéo tới.

Đúng vậy, Đan Kiền Cung năm đó, người chính thức có tình nghĩa khắc sâu với Giang Trần không có mấy. Đan Trì cung chủ coi như một, Mộc Cao Kỳ là một, Vân Niết trưởng lão cũng coi như một.

Tính cả hai tỷ muội Lăng gia vào cũng không vượt quá mười người.

Mà Lăng Bích Nhi không thể nghi ngờ là tồn tại cùng cấp độ với Mộc Cao Kỳ. Tuy rằng Giang Trần và Lăng Bích Nhi chưa từng có hành động vượt quá giới hạn nào.

Nhưng mà khi đó Lăng Bích Nhi không thể nghi ngờ chính là bằng hữu khác phái tốt nhất của Giang Trần tại Đan Kiền Cung, cũng là người nói chuyện rất hợp ý, cực kỳ ăn ý.

Xưa nay Lăng Bích Nhi không nói nhiều lắm, tính tình lạnh lùng.

Nhưng mà Giang Trần tiếp xúc nhiều lần với Lăng Bích Nhi, hắn lại biết kỳ thực Lăng Bích Nhi cũng là người trong nòng ngoài lạnh.

Từ tình yêu thương của nàng với phụ thân, che chở với muội muội, trung thành với tông môn là có thể nhìn ra đực, Lăng Bích Nhi là người cực kỳ coi trọng tình cảm.

Hôm nay nhìn thấy Lăng Bích Nhi tha hương ở dị quốc, Giang Trần sao có thể không kích động vạn phần cơ chứ?

Hoàng Nhi bên người Hoàng Nhi, trong lòng lúc này cũng sóng gió ngập trời. Nàng khi ở Đan Kiền Cung, đương nhiên cũng đã gặp qua Lăng Bích Nhi.

Giờ phút này nhìn thấy Lăng Bích Nhi, tự nhiên nàng cũng giật mình vô cùng.

Nhưng mà giữa Hoàng Nhi và Lăng Bích Nhi, quan hệ khác với Giang Trần và Lăng Bích Nhi, hai người ít gặp mặt nhau.

Hai nữ tử ưu tú, đều biết sự tồn tại của đối phương.

Hoàng Nhi thậm chí còn biết rõ tỷ muội Lăng Bích Nhi đều ái mộ Giang Trần không thôi.

Nhưng mà giờ phút này nhìn thấy Lăng Bích Nhi xuất hiện với tư cách công chúa Lam yên đảo vực. Hoàng Nhi cho dù không để ý tới bên ngoài thì cũng cảm thấy kỳ quặc.

Nhịn không được dùng ánh mắt nhìn qua Giang Trần, nhìn thấy ánh mắt Giang Trần phức tạp, hiển nhiên trong lòng hắn hiện tại vẫn còn đang chấn động.

Trong lúc nhất thời Hoàng Nhi hiểu ý cười cười.

Nàng tin rằng ái lang mình lúc trước tuyệt đối không có làm bất kỳ chuyện cẩu thả nào với Lăng Bích Nhi, cũng không có suy nghĩ tà ác gì với Lăng Bích Nhi.

Ngược lại Lăng Bích Nhi này thập phần ái mộ ái lang của nàng.

Chỉ là không biết nhiều năm trôi qua như vậy, Lăng Bích Nhi này còn là Lăng Bích Nhi năm đó hay không? Phần tâm ý của nàng năm đó còn đơn thuần, chắc chắn nữa hay không?

Trong lúc nhất thời nỗi lòng của Hoàng Nhi giống như thủy triều vậy.

Nàng biết rõ Giang Trần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Lăng Bích Nhi. Nếu như Lăng Bích Nhi sống vui vẻ ở Lam Yên đảo vực, có lẽ Giang Trần sẽ buông tay.

Chỉ là Lăng Bích Nhi này vui vẻ sao?

Hoàng Nhi nhịn không được nhìn qua Lăng Bích Nhi vài lần. Ít nhất từ tình huống bây giờ có thể nhìn ra, biểu lộ của Lăng Bích Nhi này hoàn toàn không nhìn ra loại vui sướng mà một công chúa nên có.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)