← Ch.1646 | Ch.1648 → |
Giờ phút này, trong đại sảnh Yến gia tổng bộ, cơ hồ tụ tập tất cả cao tầng của Yến gia. Yến gia Tộc trưởng, Yến gia Thái Thượng trưởng lão, còn có trên trăm tên tộc lão của Yến gia, ngoại trừ mấy cái có chuyện quan trọng ra ngoài, hoặc là bế quan tu luyện không ra, cơ hồ tất cả mọi người đều ở đây.
Giang Trần vừa đi vào, liền cảm giác được trên trăm ánh mắt sắc bén, uy áp cường đại, cơ hồ là đồng thời tập trung tới.
Có mấy đạo lực lượng, càng cường đại đến cấp độ đáng sợ.
- Yến Thanh Tang bái kiến Tộc trưởng, bái kiến chư vị Thái Thượng, chư vị tộc lão. Đây là Thiệu Uyên huynh đệ ta nhận thức.
Yến Thanh Tang tiến lên cung kính thi lễ, thuận tiện giới thiệu Giang Trần thoáng một phát.
Giang Trần cũng không có lãnh đạm, tiến lên, ngữ khí khiêm cung nói:
- Giang hồ lãng nhân Thiệu Uyên, bái kiến Yến gia tộc trưởng, chư vị Thái Thượng trưởng lão, cùng với chư vị tộc lão đại nhân.
Những lời này, đều là lời nói khách sáo, tự nhiên không làm khó được Giang Trần.
Giang Trần cũng không ngẩng đầu lên, hắn biết rõ, từng ánh mắt kia, đều đang đánh giá hắn. Hắn dứt khoát không cùng ánh mắt của những người này phát sinh tiếp xúc, để tránh những người này dây dưa không rõ.
Hắn biết rõ, trong hơn trăm người kia, tất nhiên sẽ có người muốn thăm dò hắn, hoặc là đối với hắn ôm lấy đề phòng hoặc địch ý, cho nên, hắn dứt khoát không tiếp chiêu.
Không thể không nói, sách lược của hắn rất anh minh.
Dù sao, hắn chỉ là tu sĩ Đế cảnh, ở dưới ánh mắt của nhiều tộc lão như vậy, có thể đứng cũng đã rất không dễ dàng.
Nếu không thức thời cùng ánh mắt của những người này phát sinh tiếp xúc, nói không chừng những người kia sẽ trực tiếp dùng thần thức xò xét hắn.
Một khi thần thức thăm dò, vạn nhất đạo phong ấn trong thức hải của Giang Trần bị những người này biết, có lẽ sẽ có phiền toái quấn thân.
Quan trọng nhất là, tại đây còn có người quen biết cũ của hắn, chính là Hi lão năm đó mang đi Hoàng Nhi.
Lão gia hỏa này là một trong các Yến gia tộc lão, thực lực cũng không kém. Nếu như Hi lão này phát giác được thần thức của hắn có chút quen thuộc, nói không chừng sẽ liên tưởng tới cái gì.
Cho nên, Giang Trần vẫn ôm lấy đề phòng.
Hắn cẩn thận, ngược lại không có khiến cho Hi lão hoài nghi. Nhìn về phía trên, Hi lão hiếu kỳ, tựa hồ cũng không có nặng như vậy.
Yến gia tộc trưởng đánh giá Giang Trần một hồi, cười nói:
- Người trẻ tuổi, ngay cả Hà lão cùng Tuyền lão, cũng đối với ngươi khen không dứt miệng, mà Yến Thanh Tang, cái gia hỏa mắt cao hơn đầu này, có thể coi ngươi là huynh đệ, có thể thấy được ngươi thật là có bản lĩnh hơn người. Một giang hồ tán tu, có thể ở loại trường hợp này bảo trì trấn định, đủ thấy tâm lý tố chất của ngươi rất mạnh. Người trẻ tuổi có bản lãnh như vậy, là rất giỏi.
Yến gia tộc trưởng này, lời nói và việc làm tầm đó, thật không có cảm giác vênh váo hung hăng. Nghe đi lên, như là một lão bá bá hàng xóm, rất hiền lành hòa ái.
Bất quá, Giang Trần lại không có bị loại biểu tượng này che mắt, người có thể làm tới nhất tộc Tộc trưởng, tuyệt đối không có khả năng đơn giản như mặt ngoài.
Giang Trần có một loại trực giác, Yến gia tộc trưởng này, một thân thực lực, chỉ sợ vượt xa Khổ Trúc lão tổ.
Khổ Trúc lão tổ là Thiên Vị lục trọng, mà tu vi của Yến gia tộc trưởng, chỉ sợ đã đến Đại Thiên Vị, Thiên Vị cửu trọng.
Bởi vì, ở trên người Yến gia tộc trưởng, ngươi thậm chí cảm giác không đến loại khí tức bộc lộ tài năng, một thân võ đạo ý cảnh, tựa hồ mượt mà tự nhiên, thần hoa nội liễm.
Loại người này, một là không có tu luyện qua, hoặc là thực lực đã Phản Phác Quy Chân rồi.
Ngoại trừ Tộc trưởng, còn có mấy Thái Thượng trưởng lão, có lẽ cũng đều là Đại Thiên Vị cường giả. Nhìn ra được, địa vị của mấy người này cũng là cao nhất.
Kể cả những tộc lão kia, địa vị đều xa xa không bằng Tộc trưởng cùng mấy Thái Thượng trưởng lão.
Cho nên, tộc trưởng ca ngợi, trên thực tế là rất có phân lượng.
Nhưng mà Giang Trần lại khiêm tốn nói:
- Tiểu tử chẳng qua là dựa vào gia tộc truyền thừa, miễn cưỡng hỗn ra chút danh đường mà thôi. So với thiên tài của thập đại Thần Quốc, vẫn có chút chênh lệch.
- Ha ha ha, vậy mới tốt chứ, người trẻ tuổi không kiêu không nóng nảy, rất khó được. Thanh Tang, điểm này, ngươi phải hảo hảo học một chút.
Yến Thanh Tang gãi gãi đầu, gật đầu nói:
- Tộc trưởng, ta đã biết.
- Tiểu huynh đệ, ngươi cùng Thanh Tang có duyên phận huynh đệ, lại đầu nhập vào Yến gia ta, Yến gia ta chưa bao giờ bạc đãi thiên tài chính thức. Như vậy đi, về sau ngươi hãy theo Thanh Tang tu luyện, các ngươi hai bên cùng ủng hộ. Hắn hưởng thụ Yến gia tài nguyên gì, ngươi liền hưởng thụ tài nguyên đó. Bất quá, bổn tọa chỉ có một yêu cầu. Cái kia chính là phải hết lòng với ta Yến gia! Không thể cô phụ Yến gia ta tài bồi ngươi.
- Đa tạ Tộc trưởng, đa tạ các vị trưởng lão!
Vẻ mặt của Giang Trần thụ sủng nhược kinh. Trên thực tế, trong lòng của hắn ngược lại chưa hẳn để ý tài nguyên của Yến gia đến cỡ nào, bất quá Yến gia tộc trưởng nói, lại để cho hắn ở lại, hơn nữa cũng xác nhận địa vị của hắn.
Nói cách khác, địa vị của hắn, là ngang hàng Yến Thanh Tang. Tuy không cùng họ, nhưng mà địa vị của hắn ở Yến gia, xem như có rồi.
- Thanh Tang, mang huynh đệ của ngươi đi xuống đi. Về sau, các ngươi là huynh đệ khác họ, ngươi cũng phải hảo hảo chiếu cố hắn một chút.
- Vâng.
Yến Thanh Tang vui sướng nói.
Đây là người Yến Thanh Tang hắn mang về, lại được Tộc trưởng coi trọng, được Tộc trưởng hứa hẹn, này bằng với khẳng định sở tác sở vi của Yến Thanh Tang hắn.
Sau khi Yến Thanh Tang cùng Giang Trần rời đi, Yến gia tộc trưởng hướng một gã Thái Thượng trưởng lão bên trái hắn nói:
- Vạn Quân trưởng lão, Thanh Tang là cháu ruột của ngươi, xem ra, lần này đi Lam Yên đảo vực, Thanh Tang tiến bộ, là lớn nhất a. Bổn tọa cũng muốn chúc mừng Vạn Quân trưởng lão rồi.
Vạn Quân trưởng lão này, là tổ phụ Yến Vạn Quân của Yến Thanh Tang, là một trong Yến gia Thái Thượng trưởng lão. Ở gia tộc địa vị cực cao.
Cho dù là Tộc trưởng, cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi.
Yến Vạn Quân mỉm cười nói:
- Góc cạnh của tiểu tử này, vẫn không có đánh bóng tốt. Lão phu nghe nói, lần này hắn cùng các huynh đệ trong tộc, cũng ở chung không quá tốt. Quay đầu lại lão phu còn phải gõ nhiều hơn.
Yến gia tộc trưởng cười ha ha:
- Xung đột nhỏ mà thôi, người trẻ tuổi khí thịnh, không thể tránh được, chỉ cần không có tổn thương hòa khí, không quên gia tộc đại nghĩa là được. Ta nghe nói, lần này, Thanh Tang cho gia tộc chúng ta không ít mặt mũi. Ở trong Cổ Ngọc thịnh hội, cũng là người thu hoạch lớn nhất.
- Ân, người trẻ tuổi đều có tạo hóa, có một số việc, lão phu cũng lười hỏi đến, để cho chính hắn suy nghĩ, tự mình cân nhắc đi.
Yến Vạn Quân tự nhiên không có khả năng ở trước mặt mọi người, khoa trương cháu mình. Nói sau, Yến Thanh Tang ở gia tộc cũng không coi là mấy người cao cấp nhất, hiện tại còn không có gì đáng thổi phồng.
*****
- Đúng rồi, Vạn Quân trưởng lão, ngươi cảm thấy Thiệu Uyên kia như thế nào? Nhân phẩm như thế nào?
Yến gia tộc trưởng bỗng nhiên lời nói xoay chuyển, hỏi.
Vấn đề này, Yến Vạn Quân lại không có trả lời ngay, mà suy tư một lúc, mới cẩn thận hồi đáp:
- Dung mạo cùng ánh mắt kẻ này, không phải loại gian tà chi đồ, điểm này, lão phu có thể xác định. Tin tưởng chư vị cũng nhìn ra được.
- Cái này cũng khó mà nói, có ít người trời sinh am hiểu che dấu. Đại gian đại ác, cũng không nhất định ghi ở trên mặt a.
Một Thái Thượng trưởng lão khác, bỗng nhiên cười ha hả nói.
Yến gia tộc trưởng cười nói:
- Vạn Hữu trưởng lão có ý kiến gì sao?
Vạn Hữu trưởng lão kia cười nói:
- Ta đối với tiểu tử này thật không có thành kiến, người trẻ tuổi có thể làm cho Tuyền lão cùng Hà lão khen không dứt miệng, coi như là khó được. Hơn nữa, thủ đoạn của hắn, gia tộc ta xác thực rất cần dùng đến. Chỉ cần hắn đối với gia tộc trung thành và tận tâm, gia tộc bồi dưỡng hắn thoáng một phát, ngược lại cũng không sao.
- Đúng vậy, chỉ cần xác thực có tài hoa, Yến gia chúng ta không thể bỏ qua.
Yến gia tộc trưởng nhẹ gật đầu.
- Vạn Quân trưởng lão, kẻ này đi theo Thanh Tang, liền phiền toái ngươi nhìn chằm chằm một chút. Tuy Yến gia chúng ta không cự tuyệt nhân tài, nhưng nếu là người dụng tâm kín đáo trà trộn vào, thời điểm trừ ác, cũng tuyệt đối không thể nương tay.
Yến gia tộc trưởng nói đến đây, trong ánh mắt hiện lên một tia quả quyết.
- Tự nhiên như thế, không cần Tộc trưởng phân phó, lão phu cũng sẽ theo dõi hắn. Thanh Tang dẫn hắn vào Yến gia ta, nếu như xảy ra chuyện gì, lão phu cũng có một phần trách nhiệm liên quan.
Tất cả mọi người gật đầu.
Bỗng nhiên, có một gã tộc lão lại đứng dậy:
- Tộc trưởng, mấy vị Thái Thượng trưởng lão. Nếu kẻ này có thủ đoạn phân biệt nguyên thạch, thuộc hạ ngược lại là muốn hướng Tộc trưởng đòi hỏi kẻ này.
- Nói như thế nào?
Yến gia tộc trưởng mỉm cười hỏi.
- Thuộc hạ phụ trách một khu vực, cho tới nay, thuộc hạ đều tận sức thăm dò tài nguyên. Chỉ là, vùng kia địa thế quá mức phức tạp, thuộc hạ cảm thấy chỗ đó rất kỳ lạ, nhưng mà một mực không cách nào thăm dò ra linh mạch cùng linh quáng, thuộc hạ cảm thấy rất kỳ quặc. Những năm này, thuộc hạ đều tự mình chỉ huy, không dám mời phong thuỷ đại sư ngoại tộc đến điều tra, sợ tiết lộ.
- Ngươi nói là vùng Vân Đà Sơn kia?
- Đúng vậy.
- Vân Đà Sơn, là biên cảnh địa bàn của Yến gia chúng ta, cùng Phong gia giáp giới. Chỗ kia, vạn nhất động tĩnh quá lớn, bên Phong gia kia, chỉ sợ cũng sẽ không nhàn rỗi a.
Có người đứng ra nói.
- Đúng vậy a, Tộc trưởng, Phong gia đối với Yến gia chúng ta một mực đều không tính là tốt, nếu như bọn hắn mượn chỗ này sinh sự, chỉ sợ chúng ta cũng không dễ xử lý. Vân Đà Sơn kia, ta xem cứ để cho nó thanh tịnh một chút mới tốt. Chỗ kia địa thế quá mức hiểm trở, hơn nữa sát khí nặng, có thể có linh mạch gì đáng nói?
Tên tộc lão kia vội vàng phân biệt nói:
- Chư vị, bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm. Tình cảnh Yến gia chúng ta hiện tại, đã không thể dựa theo thông thường an bài. Hơn nữa, khu vực Vân Đà Sơn kia, căn cứ lịch sử lưu lại ước định, có tám thành địa bàn, là của Yến gia chúng ta. Chỉ có hai thành là của Phong gia bọn hắn. Chỉ cần chúng ta không vượt giới, Phong gia cũng không thể nói cái gì?
- Ha ha, ngươi quá ngây thơ rồi. Tuy Phong gia không phải Hạ Hầu gia tộc, nhưng không phải đèn đã cạn dầu, ngươi cảm thấy Phong gia sẽ hòa hòa khí khí giảng đạo lý sao?
- Chiếu ngươi nói, địa bàn của Yến gia chúng ta, còn đặt ở nơi đó không thể khai phát? Động địa bàn của mình, còn phải xem người khác có cao hứng hay không? Yến gia chúng ta, cho tới bây giờ không có uất ức qua như vậy a!
Cảm xúc của tên tộc lão kia, hiển nhiên cũng có chút ít kích động rồi.
- Tốt rồi, các ngươi đều yên tĩnh một chút!
Vạn Quân trưởng lão đi ra hoà giải.
- Cãi nhau, còn thể thống gì nữa?
Thái Thượng trưởng lão lên tiếng, mấy tộc lão cãi lộn, đều tự giác câm miệng.
Cuối cùng, ánh mắt mọi người, đều tập trung vào trên người Tộc trưởng. Mọi người đều biết, cuối cùng nhất quyết định, còn phải là tộc trưởng.
Yến gia tộc trưởng trầm ngâm nói:
- Lương lão, Vân Đà Sơn kia, những năm này ngươi trú đóng ở đó, ngươi có mấy tầng nắm chắc, chỗ đó có linh mạch?
- Tộc trưởng, những năm này thuộc hạ một mực nghiên cứu Vân Đà Sơn, thuộc hạ cảm thấy, Vân Đà Sơn này nhất định có linh mạch. Chỉ là, thuộc hạ tài hoa có hạn, không cách nào đem những manh mối này liên hệ cùng một chỗ, cho ra chứng cứ có lợi nhất. Nếu có thể cho ra chứng cớ có lợi, thuộc hạ nhất định sẽ trước tiên giao cho Tộc trưởng, mời Tộc trưởng cân nhắc quyết định!
Rất nhiều Yến gia tộc lão, mỗi người đều quản hạt lấy một sự tình. Lương lão này, hiển nhiên là tộc lão quản hạt vùng Vân Đà Sơn.
- Vậy ngươi cảm thấy, Vĩnh Hằng Thần Quốc ta, có mấy người có thể thăm dò ra?
Yến gia tộc trưởng trầm giọng hỏi.
- Thuộc hạ không dám vọng đoán, nhưng mà người Vĩnh Hằng Thần Quốc có thể thăm dò ra, sẽ không vượt qua năm cái. Nhưng mà, những người này đều không thể mời, một khi mời, dù chỗ kia thăm dò ra linh mạch, cũng sẽ không quy Yến gia chúng ta, chỉ biết tiện nghi những người này.
Yến gia tộc trưởng khẽ gật đầu:
- Chuyện này, ngươi lại nhìn chằm chằm, tạm thời không nên động đến. Nếu như ngươi cảm thấy Thiệu Uyên kia có thiên phú này, ngươi có thể dẫn hắn đi xem. Nhưng mà nhất định phải nhớ kỹ, không thể nóng vội, càng không thể dẫn phát phân tranh.
Hiện tại, Yến gia thật sự là không thể làm ra phân tranh gì rồi. Yến gia bọn hắn đã không có tiền vốn giằng co.
Các phương diện áp lực đã để cho bọn hắn sứt đầu mẻ trán, nếu như lại cùng Phong gia tranh chấp, đối với Yến gia bọn họ mà nói, tuyệt đối là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
- Tốt rồi, sự tình Vân Đà Sơn, chỉ nói đến đây, chư vị còn có cái gì muốn nói không?
Yến gia tộc trưởng nhìn chung quanh một vòng, lại hỏi.
- Thuộc hạ còn có một việc, muốn bẩm báo Tộc trưởng.
Hà lão bỗng nhiên nói.
- Nói đi.
- Là về Hoàng Nhi tiểu thư, tại Lam Yên đảo vực, hoàng thất Lam Yên đảo vực luận võ chọn rể...
Hà lão lập tức đem sự tình Hoàng Nhi nữ giả nam trang, cũng nói một lần, đồng thời đem sự tình Lam Yên đảo vực công chúa, cũng một năm một mười nói ra.
Hà lão nói xong, những tộc lão ở hiện trường, cả đám biểu lộ cổ quái. Hiển nhiên, bọn hắn đều đối với cách làm của Hoàng Nhi cảm thấy thập phần hoang đường.
Yến gia tộc trưởng cười nói:
- Loại sự tình này, ngược lại là không ảnh hưởng toàn cục. Tuy hoàng thất của Lam Yên đảo vực sẽ có chút không vui, bất quá Yến gia chúng ta, ngược lại không cần cân nhắc bọn hắn hỉ nộ. Nói sau, Hoàng Nhi cùng công chúa kia kết nghĩa kim lan, cũng là chuyện tốt. Chỉ là không biết, Bích công chúa kia nhân phẩm thiên phú như thế nào?
- Đều là nhân tuyển tốt nhất.
Hà lão nhịn không được tán thưởng.
← Ch. 1646 | Ch. 1648 → |