Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1653

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1653: Yến gia đệ nhất thiên tài
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Giờ phút này, Thanh Liên trang phi thường náo nhiệt, giăng đèn kết hoa, bố trí cực kỳ long trọng. Nhìn về phía trên, quả thực như muốn tổ chức thịnh hội gì, mà không phải đơn giản là một sinh nhật.

Yến Thanh Tang cầm thiệp mời, giao cho thị vệ ở cửa ra vào, ngược lại không có gặp phải kiểm tra gì, bị trực tiếp cho qua.

Giang Trần đi theo sau lưng Yến Thanh Tang, việc này hắn chỉ là đi cùng Yến Thanh Tang, bàn về thân phận, hắn chỉ là tôi tớ, tự nhiên không có áp lực gì.

Trên đường đi qua, nhìn thấy Hạ Hầu gia tộc phô trương, Giang Trần đối với gia tộc này đã có một nhận thức sơ bộ.

Hạ Hầu gia tộc này, xem ra là một thế lực cực kỳ chú trọng phô trương.

Tuổi trẻ tài tuấn các nơi, cũng đến không ít, tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ, cả đám tán gẫu, nhìn về phía trên hào khí ngược lại rất hài hòa.

Giang Trần giương mắt xem xét, lại gặp được Yến Kim Nam, giờ phút này, Yến Kim Nam có chút chán nản ngồi ở một khu vực hẻo lánh, nhìn ra được, tâm tình của hắn không cao.

Giang Trần phỏng đoán, đây là người của thế lực khác không nhìn trúng Yến Kim Nam, không có bao nhiêu người phản ứng đến hắn.

Yến Thanh Tang thoáng nhìn Yến Kim Nam, lại ra vẻ không thấy.

Nói thật, Giang Trần cũng vì đệ tử Yến gia cảm thấy khó chịu nổi. Loại trường hợp này, đệ tử Yến gia, dù lại không cam lòng, đến rồi cũng nên tỏ ra chút khí độ.

Bất quá, bỗng nhiên ánh mắt của Yến Thanh Tang khẽ động, lườm tới một đạo thân ảnh.

Giang Trần theo ánh mắt của Yến Thanh Tang trông qua, chỉ thấy một thân ảnh cao ngạo, đạo thanh âm này xa xa nhìn lại, tựa như một pho tượng, lộ ra không giống người thường.

Mà hắn ăn mặc, là cách ăn mặc của Yến gia đệ tử.

- Yến Chân Hòe?

Trong nội tâm Giang Trần hiện lên một cái tên.

Cái tên này, cùng đạo thân ảnh kia liên hệ cùng một chỗ, Giang Trần cơ hồ có thể kết luận, người này là thiên tài kiệt xuất nhất Yến gia... Yến Chân Hòe!

Yến Thanh Tang nhìn thấy người này, lại bước nhanh đi tới.

Yến Chân Hòe với tư cách Yến gia đệ nhất thiên tài, ở trong nội tâm Yến Thanh Tang, vẫn có địa vị nhất định. Cho nên, Yến Thanh Tang nhìn thấy hắn, cũng không thể làm như không thấy.

- Hòe ca.

Yến Thanh Tang chào một tiếng.

Yến Chân Hòe dáng người cao ngất, khuôn mặt đường cong cực kỳ rõ ràng, xem xét là không giống người thường.

Liếc nhìn Yến Thanh Tang, Yến Chân Hòe khẽ gật đầu:

- Thanh Tang, ngươi cũng tới. Nghe nói Cổ Ngọc thịnh hội lần này, biểu hiện của ngươi rất không tồi, vì gia tộc tăng thể diện.

- Ha ha, đó là Hòe ca ngươi không có đi a.

Yến Thanh Tang ở trước mặt Yến Chân Hòe, rõ ràng rất thấp điều.

Giang Trần đứng ở một bên, có chút mỉm cười, lại không nói gì.

- Cái này, là anh em kết nghĩa của ngươi?

Yến Chân Hòe liếc nhìn Giang Trần, hỏi Yến Thanh Tang.

- Đúng vậy, Hòe ca, hắn gọi Thiệu Uyên, thiên phú tài tình đều rất không tệ, về sau thời gian lâu rồi, ngươi nhất định sẽ thưởng thức hắn.

Nhìn ra được, Yến Thanh Tang đối với Yến Chân Hòe vẫn tương đối tôn sùng.

Có lẽ, toàn bộ Yến gia, có thể nhập pháp nhãn của hắn, cũng không có mấy người.

Yến Chân Hòe khẽ gật đầu, như có thâm ý đánh giá Giang Trần một lát, cũng không nói gì, mà nói với Yến Thanh Tang:

- Ngươi kêu bọn họ đến, đều là đệ tử Yến gia, không nên phân tán ra. Ở bên cạnh ta, người khác muốn tìm các ngươi gây chuyện, cũng phải cho ta ba phần mặt mũi.

Lúc Yến Chân Hòe nói lời này, thật không có kiêu căng hoặc là cảm giác về sự ưu việt, mà là một loại đảm đương. Như thế lại để cho Giang Trần đối với Yến Chân Hòe này, có chút thay đổi cách nhìn.

Nhưng Yến Thanh Tang lại nói:

- Hòe ca, bọn hắn muốn qua tự nhiên sẽ qua, ta mới chẳng muốn đi gọi bọn hắn.

Yến Chân Hòe mỉm cười:

- Ta nghe nói thời điểm ngươi ở Cổ Ngọc thịnh hội, cùng Yến Kim Nam rất cương? Có phải có chuyện này hay không.

Yến Thanh Tang cũng không phủ nhận, gật gật đầu:

- Là có việc này. Bất quá chuyện đã đi qua. Hòe ca, chuyện này ngươi không biết sự tình, lúc ấy ta cũng là đầu óc nóng lên, ...

- Tốt rồi, không cần phải nói nữa, chuyện này ta đã biết rõ chi tiết. Ngươi làm rất chính xác.

Yến Chân Hòe nhàn nhạt gật đầu.

Lúc này, đệ tử khác của Yến gia, hiển nhiên cũng thấy được Yến Chân Hòe, mỗi một cái đều nhao nhao đi tới, trên mặt tràn ngập kinh hỉ.

- Hòe ca, ngươi quả nhiên đến rồi!

- Nghe nói ngươi gần đây sẽ xuất quan, chúng ta còn đang suy đoán ngươi có tới hay không!

- Có Hòe ca ở đây, chúng ta an tâm.

- Ha ha, Hòe ca chính là người tâm phúc của chúng ta a.

Những đệ tử Yến gia này, ngược lại là vui sướng phát ra từ đáy lòng. Hiển nhiên, bọn hắn cũng biết, Yến gia trẻ tuổi, có thể bảo trụ mặt mũi hay không, có thể thụ ít nhục nhã hay không, hoàn toàn ở thái độ của Yến Chân Hòe.

Nếu như Yến Chân Hòe muốn bảo vệ mọi người, có hắn ở đây, mọi người tao ngộ trùng kích sẽ thiếu một ít, tao ngộ trêu đùa hí lộng khẳng định cũng sẽ thiếu một ít.

Yến Chân Hòe liếc qua hỏi:

- Không phải nói có sáu đệ tử Yến gia sao? Như thế nào kể cả ta mới chỉ có năm cái?

- A, Tâm Mai nàng đã tiến vào, hình như là Anh tiểu thư bảo người gọi nàng tiến vào.

Ở trong sáu đệ tử Yến gia, có một cái là nữ tu, tên Yến Tâm Mai. Giờ phút này không có mặt ở trường, năm người khác đều đầy đủ.

Ngoại trừ Yến Chân Hòe, Yến Kim Nam cùng Yến Thanh Tang ra. Hai người khác, đều tương đối yên tĩnh. Một cái im lặng, một cái biểu lộ đạm mạc.

Nhìn về phía trên, cũng không phải người đặc biệt hợp quần.

Giang Trần với tư cách tùy tùng, thờ ơ lạnh nhạt, cũng nhìn ra được, Yến gia đệ tử tầm đó, là Yến Chân Hòe có lực hiệu triệu nhất.

Những người khác lẫn nhau đều là loại ai cũng không thèm điểu nghía đến ai. Chứng kiến loại tình hình này, Giang Trần cũng âm thầm lắc đầu, Yến gia này suy bại, xem ra là toàn bộ phương diện xảy ra vấn đề, không đơn thuần là một Chí Tôn lão tổ vẫn lạc.

Có lẽ, là vì Chí Tôn lão tổ kia vẫn lạc, làm cho gia phong của Yến gia xảy ra vấn đề, từ đó gây ra một loạt vấn đề, cũng nói không chừng.

- Tốt rồi, xem thời cơ, cũng không xê xích gì nhiều. Các ngươi chuẩn bị lễ vật, đều mang lên đi à nha? Không sai biệt lắm cùng ta vào đi thôi!

Yến Chân Hòe vung tay lên, những người khác theo phía sau của hắn.

Trong nội viện, đập vào mắt là yến hội cực kỳ hào hoa xa xỉ.

Hiện trường bố trí cực kỳ xa hoa lộng lẫy, phô trương thật lớn.

Một to sân nhỏ như vậy, chính giữa bố trí một lôi đài cỡ lớn. Mà ở bốn phía, bàn bàn yến hội, làm thành một vòng lại một vòng.

Cách cục bố trí loại yến hội này, ngược lại là cực kỳ thú vị. Mặc kệ từ góc độ nào xem, trên đài cao, đều là khu vực hạch tâm.

Bàn của Yến gia, được an bài ở khu vực tương đối biên giới của vòng thứ nhất. Nhìn ra được, loại an bài này, cũng là hữu ý vô ý tầm đó, gọt thấp địa vị của Yến gia.

Một Đại Thánh Địa, ba đại tông môn, Thất đại gia tộc.

Ngoại trừ Hạ Hầu gia tộc, nhất lưu thế lực có lẽ có mười nhà.

*****

Trong mười nhà này, hết lần này tới lần khác là bàn của Yến gia, bày ở khu vực vắng vẻ nhất. Loại an bài này, không tính tận lực vẽ mặt, nhưng mà người sáng suốt cũng nhìn ra được, đây là đối đãi với Yến gia có chút khác.

Đương nhiên các tân khách lại không thấy được có cái gì kỳ quái, ở trong nội tâm mọi người, hiển nhiên cũng hiểu được địa vị bây giờ của Yến gia, không đủ để cùng mọi người đánh đồng.

Lông mày của Yến Chân Hòe có chút nhảy lên, biểu lộ lập tức bình tĩnh.

- Nhập tọa đi.

Yến Chân Hòe vung tay lên, tất cả đệ tử Yến gia, đều nhao nhao nhập tọa. Giang Trần với tư cách tùy tùng của Yến Thanh Tang, hiển nhiên không có khả năng an bài chỗ ngồi.

Điều này làm cho Yến Thanh Tang có chút khó xử.

Nhưng Giang Trần lại lơ đễnh. Hắn tới nơi này, không phải vì tranh một chỗ ngồi. Mà là vì hiểu rõ Hạ Hầu gia tộc.

Bằng không thì ai mời được Giang Trần đến làm tùy tùng?

Mà cái bàn này, có thể ngồi được mười người. Dù sáu đệ tử của Yến gia toàn bộ nhập tọa, cũng sẽ trống ra bốn vị trí.

Yến Chân Hòe nhìn Giang Trần sau lưng Yến Thanh Tang:

- Thanh Tang, mời Thiệu huynh đệ nhập tọa đi.

Yến Thanh Tang sững sờ:

- À?

Yến Chân Hòe cười nhạt nói:

- Thiệu huynh đệ, là nhân vật được tộc trưởng cùng tộc lão hội tán thành, về sau cũng là người của Yến gia chúng ta rồi. Đương nhiên phải được một chỗ ngồi.

Nhưng sắc mặt của Yến Kim Nam lại phát cương, thanh âm có chút không vui nói:

- Chân Hòe ca, chúng ta đều là dòng chính của Yến gia, một ngoại nhân, lại là tùy tùng nhập tọa, chỉ sợ người khác sẽ chê cười chúng ta.

Yến Kim Nam đối với bản thân Yến Thanh Tang không có hảo cảm. Tùy tùng của Yến Kim Nam hắn, vẫn còn đứng phía sau hắn đây này, tùy tùng của Yến Thanh Tang, dựa vào cái gì nhập tọa?

Tên Yến gia đệ tử biểu lộ đạm mạc khác cũng gật đầu:

- Kim Nam nói có chút đạo lý, chủ tử là chủ tử, tùy tùng là tùy tùng, tôn ti không thể quên.

Yến Thanh Tang nghe xong lời này, hỏa khí lập tức bốc lên đây. Bất quá chứng kiến biểu lộ của Yến Chân Hòe, lửa giận của hắn vẫn cố gắng khắc chế, không có tại chỗ đập bàn.

Yến Chân Hòe như có thâm ý liếc nhìn Yến Kim Nam cùng người nọ, thản nhiên nói:

- Các ngươi chớ quên, Tộc trưởng cùng tộc lão hội đã tiếp nhận Thiệu huynh đệ, về sau hắn là đồng bọn của chúng ta, mà không phải tùy tùng, không nên nhìn sai điểm này.

Yến Chân Hòe đem lời nói nặng như vậy, tuy hai người kia một bụng không vui, nhưng cũng không dám nói xuống nữa, nói thêm gì nữa, chỉ sợ sẽ làm Yến Chân Hòe tức giận.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc, một thanh kéo lấy Giang Trần:

- Huynh đệ, ngồi đi. Tựa như Hòe ca nói, ngươi nên được một chỗ ngồi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, Yến Chân Hòe đã mở miệng, mình ngược lại là từ chối thì bất kính.

Mặc dù Giang Trần không ngại đứng, nhưng mà đối với nhập tọa tự nhiên sẽ không để ý.

Mấy người vừa mới ngồi xuống, bỗng nhiên bên cạnh lòe ra một bóng hình xinh đẹp, là một thiếu nữ, giờ phút này che miệng, tựa hồ đang khóc, chạy chậm chui ra.

- Tâm Mai?

Bên Yến gia, lập tức nhận ra được.

Nữ tử trẻ tuổi thoáng nhìn đồng bạn gia tộc, vành mắt đỏ hồng, vội vàng chạy tới, kéo qua một cái ghế ngồi xuống, nhào vào trên mặt bàn, cúi đầu, nhẹ nhàng khóc thút thít.

Yến Tâm Mai này, khóc như hoa đào gặp mưa, khiến đệ tử khác của Yến gia, đều là hai mặt nhìn nhau, ở dưới loại trường hợp này, Yến Tâm Mai rõ ràng nhịn không được cảm xúc, đây tuyệt đối không tầm thường.

Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Yến Chân Hòe, cũng hiện lên một tia mây đen. Hắn với tư cách thiên tài đệ nhất gia tộc, tự nhiên biết xem xét thời thế.

Cũng nhìn ra được, chỉ sợ Yến Tâm Mai, là bị người khi dễ.

- Tâm Mai, ngẩng đầu lên, lau khô nước mắt. Không nên ném đi thể diện của Yến gia ta.

Yến Chân Hòe truyền âm nói.

- Có người khi dễ ngươi, là nhà nào?

Yến Tâm Mai nghe được thanh âm của Yến Chân Hòe, trong nội tâm thoáng ổn định cảm xúc, chậm rãi dừng thút thít nỉ non, lau khô nước mắt, lúc này mới ngẩng đầu lên.

Thanh âm trầm thấp nói:

- Thực xin lỗi, ta làm mọi người mất thể diện.

- Tâm Mai, vì cái gì ngươi khóc? Có người khi dễ ngươi?

Yến Thanh Tang nhịn không được hỏi.

Sắc mặt Yến Tâm Mai trắng bệch, lộ vẻ sầu thảm lắc đầu:

- Không nên hỏi nữa, ta không sao.

- Ngươi thoạt nhìn không giống như không có chuyện gì a.

Yến Thanh Tang lắc đầu.

- Qua một lát sẽ không có việc gì rồi.

Yến Tâm Mai cố gắng làm ra bộ dạng bình tĩnh. Chỉ là, không hề nghi ngờ, nàng che dấu không phải quá thành công.

Ngay cả ngoại nhân như Giang Trần, từ cử chỉ của Yến Tâm Mai, cũng suy đoán ra, nàng nhất định bị ủy khuất không nhỏ. Chỉ là, loại trường hợp này, đệ tử Yến gia bị ủy khuất, muốn lấy lại danh dự, cơ hồ là không thể nào.

Mặc dù Yến Chân Hòe, là đệ nhất thiên tài Yến gia, ở loại trường hợp này, nhiều lắm là bảo trụ mọi người không bị khi dễ mà thôi.

Muốn nói tìm về mặt mũi, bá khí chấn nhiếp tứ phương, kia hiển nhiên là không thực tế.

- Mọi người vững vàng, hôm nay loại trường hợp này, chỉ sợ không ít người muốn tìm Yến gia chúng ta phiền toái. Nếu như các ngươi xúc động, chỉ sợ sẽ như ý người khác.

Yến Chân Hòe quét một vòng, lại nói:

- Hôm nay các ngươi không cần ra mặt, mọi sự ta đến khiêng. Dù người ta muốn vẽ mặt, cũng là đánh mặt Yến Chân Hòe ta. Chỉ cần có ta ở đây, mục tiêu chủ yếu của bọn hắn, sẽ không kéo đến trên người các ngươi, hiểu chưa?

Yến Chân Hòe nói, lại để cho những người khác của Yến gia khẽ giật mình.

- Hòe ca, như vậy sao được? Tất cả mọi người là đệ tử Yến gia, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng. Cùng lắm thì, chúng ta cùng một chỗ khiêng!

- Cùng một chỗ khiêng? Khiêng thế nào? Các ngươi cho rằng đây là ra trận chiến tranh sao? Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Các ngươi tốt nhất thông minh một chút.

Trình độ nhận thức của Yến Chân Hòe, đều vượt qua những người cùng thế hệ, có một số việc, hắn tự nhiên là nhìn càng sâu một ít.

Ở dưới Yến Chân Hòe cảnh cáo, cảm xúc những người trẻ tuổi của Yến gia, cũng chậm rãi ngăn chặn. Tất cả mọi người không ngốc, biết rõ dùng thực lực cùng địa vị của bọn hắn, ở loại trường hợp này, xác thực không phải nhân vật chính. Nếu như người ta thật muốn tìm Yến gia phiền toái, hơn phân nửa vẫn là Yến Chân Hòe đến giải quyết.

Ánh mắt Giang Trần xéo qua đánh giá Yến Chân Hòe, ngược lại là nhiều thêm vài phần bội phục.

Với tư cách gia tộc đệ nhất thiên tài, Yến Chân Hòe hoàn toàn chính xác có đảm đương của hắn. Cùng đỉnh cấp thiên tài của gia tộc khác, hoặc nhiều hoặc ít có một ít bất đồng.

Ở trên người Yến Chân Hòe, Giang Trần thấy được đảm đương với tư cách dê đầu đàn của gia tộc.

Đang lúc hào khí xấu hổ, bỗng nhiên hiện trường có người kêu lên:

- Anh tiểu thư sắp ra rồi. Mọi người cảnh giác cao độ a, hoan nghênh Anh tiểu thư đăng tràng!

Giờ phút này, tân khách ở các bàn đầu, cơ bản đã đến đông đủ. Mà hiện trường, vị Đại tiểu thư của Hạ Hầu gia tộc, cũng khoan thai đến chậm, rốt cục đăng tràng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)