← Ch.1653 | Ch.1655 → |
Hạ Hầu Anh một thân váy dài màu hồng nhạt, người cũng như tên, tựa như hoa anh đào duy mỹ.
Hạ Hầu Anh ở trong các nữ hài tử, xem như dáng người cực kỳ thon dài, bờ eo của nàng rất nhỏ, cái này để cho thân hình của nàng nhìn về phía trên, càng có đường cong một ít.
Hạ Hầu Anh ở dưới mấy thiên tài của Hạ Hầu gia tộc túm tụm, cũng là vẻ mặt tươi cười, hướng tứ phương phất tay thăm hỏi, tỏ vẻ nàng hoan nghênh cùng cảm tạ.
Hạ Hầu Anh vừa đăng tràng, người điều khiển chương trình, liền bắt đầu om sòm.
- Các vị khách quý, hôm nay là sinh nhật của Hạ Hầu Anh tiểu thư, chư vị tới tham gia yến hội, đều là thiên tài kiệt xuất của Vĩnh Hằng Thần Quốc ta. Có thể xuất hiện ở chỗ này, chứng minh các ngươi đều là tương lai của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Có lẽ, đạo lữ tương lai của Hạ Hầu Anh tiểu thư, liền từ trong các ngươi sinh ra!
- Tốt rồi, phía dưới tiến vào khâu thứ nhất, mời chư vị tân khách, trình lên lễ vật của các ngươi. Tất cả lễ vật, sẽ không công khai bày tỏ, lúc sau Hạ Hầu Anh tiểu thư sẽ chọn ra ba kiện lễ vật nàng thích nhất trong đó. Đương nhiên, cũng sẽ chọn ra ba kiện lễ vật nàng không thích nhất.
Tiễn đưa lễ vật, còn phải chuyên môn làm một nghi thức?
Giang Trần đối với cái này cũng có chút im lặng, bất quá hắn cũng không có để ý quá mức.
Bất quá, Yến Kim Nam kia hiển nhiên không có ý định cứ như vậy buông tha, hắc hắc cười lạnh nói:
- Thiệu Uyên các hạ, Hòe ca để mắt ngươi, ban thưởng ngươi một chỗ ngồi. Ngươi nhập tọa rồi, là tân khách, chẳng lẽ ngươi ý định trơ mắt nhìn xem sao? Tay không ăn nhờ ở đậu?
Yến Thanh Tang nghe xong lời này, liền không vui.
- Yến Kim Nam, cái gì gọi là ăn nhờ ở đậu? Lễ vật của ta là hai viên Lam Yên đảo vực Hoang Ngọc, chúng ta một người một khối Cổ Ngọc còn không được sao?
- Chậc chậc, một phần lễ vật thành hai phần tiễn đưa? Đây chẳng phải là để cho người khác chê cười Yến gia chúng ta chán nản sao?
Yến Kim Nam châm chọc khiêu khích.
- Hòe ca, ta thực không phải thêu dệt chuyện. Vạn nhất việc này để cho thế lực khác biết rõ, chỉ sợ sẽ chê cười Yến gia chúng ta thất lễ.
Yến Kim Nam nói hắn không phải thêu dệt chuyện, trên thực tế là thêu dệt chuyện.
Yến Thanh Tang miệng giật giật, đang muốn mở miệng. Giang Trần lại mỉm cười:
- Ai nói ta không có chuẩn bị lễ vật?
- Ha ha, ngươi một tán tu, tạm thời chắp vá, có thể có lễ vật thể diện cỡ nào a? Sẽ không lại là Cổ Ngọc gì chứ?
Yến Kim Nam oán niệm thật lớn.
- Hơn nữa, tiễn đưa lễ vật đồng dạng, ngươi không thấy khó coi sao?
- Ai nói cho ngươi biết ta muốn đưa lễ vật đồng dạng?
Giang Trần đối với Yến Kim Nam này cũng im lặng, biểu lộ lạnh lùng.
Yến Kim Nam chỉ cảm thấy cái ót lạnh lẽo.
Giang Trần thuận tay phất lên, liền làm ra một hộp ngọc lễ vật. Giang Trần thả lễ vật vào.
Mà lúc này, người điều khiển chương trình cũng đúng lúc kéo lấy khay, đi vào vị trí của Yến gia bọn hắn, hiển nhiên là chuẩn bị đến thu lễ vật rồi.
Yến Chân Hòe chuẩn bị tốt lễ vật đặt ở trên khay, những người khác cũng nhao nhao học theo. Qua không bao lâu, liền đến trước mặt Giang Trần.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, đặt một hộp ngọc ở trên khay.
Người điều khiển chương trình kia liếc nhìn Giang Trần, có chút buồn bực:
- Chân Hòe công tử, vị này là?
Hiển nhiên, người điều khiển chương trình cũng thấy kinh ngạc, rõ ràng chỉ mời Yến gia sáu người, tại sao có thể có bảy người?
- Đây là thiên tài trẻ tuổi mới gia nhập Yến gia liên minh.
Giang Trần có đưa lên lễ vật, người điều khiển chương trình kia ngược lại khó mà nói cái gì.
Thu xong lễ vật, liền đi lên đài.
Giang Trần tặng lễ vật, là hai bầu rượu. Một bình Túy Tiên Nhưỡng, một bình Thần Nông Tân Nhưỡng. Hai loại rượu này, là hai loại phong cách hoàn toàn bất đồng.
Nhưng đúng là hai loại rượu phong cách cực kỳ khác lạ này, năm đó Giang Trần ở Nhân loại cương vực, dùng để khoản đãi những Thiên Vị cường giả lánh đời kia.
Luận cấp bậc, cho dù là ở loại trường hợp này, cũng tuyệt đối không lộ ra quá mất lễ nghĩa.
Yến Kim Nam thấy Giang Trần cố làm ra vẻ, cười lạnh nói:
- Tạm thời chắp vá, thật giả lẫn lộn, hi vọng không nên ném mặt mũi của Yến gia chúng ta mới được.
Yến Thanh Tang chịu không được, trả lời lại một cách mỉa mai nói:
- Yến Kim Nam, ngươi đừng ném mặt của gia tộc là được. Những người khác, ngươi không cần quan tâm, quản tốt chính ngươi là được. Tại Lộng Ngọc Lâu, ngươi cũng ném mặt gia tộc không ít.
Yến Thanh Tang nhắc lại chuyện xưa, làm cho sắc mặt của Yến Kim Nam đỏ hồng. Chuyện này đã trở thành một chỗ bẩn của Yến Kim Nam hắn.
Kỳ thật sau này ngẫm lại, Yến Kim Nam cũng cảm giác lúc ấy mình biểu hiện quá tệ. Nhất là cuối cùng Hạ Hầu Hi còn chết, càng làm cho Yến Kim Nam hắn xấu hổ.
Tân khách ở hiện trường, quả thực có không ít, một bàn một bàn lễ vật đưa lên, Hạ Hầu Anh kia, như hạc giữa bầy gà, trên mặt treo nụ cười ung dung, giơ tay nhấc chân tầm đó, một bộ như tiểu thư khuê các.
Nhưng mà Giang Trần chứng kiến Hạ Hầu Anh này, lại không cho là đúng.
- Huynh đệ, Hạ Hầu Anh cũng là nhân vật trong Thập Lục Kim Thoa. Bất quá, nàng vẫn tự phong mình là nữ nhân có khí chất, đẹp nhất trong Thập Lục Kim Thoa. Điểm này, tồn tại rất nhiều tranh luận.
Yến Thanh Tang nghiêm túc hướng Giang Trần giải thích.
Giang Trần liếc nhìn Hạ Hầu Anh, cảm thấy cô gái này tựa như thiên nga trắng kiêu ngạo, lộ ra có chút không ai bì nổi.
Giang Trần cũng có thể hiểu được, cô nương trẻ tuổi tụ ngàn vạn sủng ái tại một thân như vậy, lại có mấy ai có thể bảo trì tâm tính bình tĩnh?
Giang Trần là người của hai thế giới, nhưng dù vậy, có đôi khi cũng khó tránh khỏi sẽ bởi vì cảm xúc chấn động, mà tạo thành quyết định bất đồng.
Cho nên, dùng cái tuổi của Hạ Hầu Anh, có chút xú mỹ, có chút hư vinh, có chút trang bức, thì cũng không tính đặc biệt quá phận.
Chỉ là, tính cách như vậy, tự phong đệ nhất Thập Lục Kim Thoa, cái kia liền có chút khoa trương. Mặc kệ Giang Trần nhìn từ phương diện nào, cũng không thấy Hạ Hầu Anh vượt qua Hoàng Nhi.
Mặc dù nói tình nhân trong mắt là Tây Thi, nhưng Giang Trần tự nhận mình vẫn rất khách quan.
Mấy trăm phần lễ vật, nhao nhao bị đưa lên, Hạ Hầu Anh chậm rãi kiểm kê.
Hiển nhiên, nàng muốn chọn ra ba kiện lễ vật để cho nàng ưa thích nhất, đồng thời còn phải tuyển ra ba lễ vật không thích nhất.
Trên thực tế, Yến Thanh Tang đối với cô nàng này có thích lễ vật của mình hay không không thèm để ý, hắn chỉ cầu lễ vật của mình, không nên xếp vào hàng ngũ không thích nhất.
Trải qua Hạ Hầu Anh lựa chọn, tựa hồ nàng đã chọn ra.
- Chư vị, yên lặng yên lặng, Anh tiểu thư trải qua phán xét rất nghiêm túc, nàng đã chọn lựa ba kiện bảo vật thích nhất cùng không thích nhất ra!
- Bài danh lễ vật không thích nhất, xếp thứ ba, là một tấm tơ lụa màu xanh da trời. Tơ lụa màu xanh da trời này, Anh tiểu thư không thích, nàng cảm thấy, màu xanh da trời quá mức uể oải không phấn chấn, không phải màu sắc nàng thích.
← Ch. 1653 | Ch. 1655 → |