Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1674

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1674: Minh Đấu Lão Tiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Tử Xa Mân cam đoan với Yến gia tộc trưởng.

Sự tình phát triển đến một bước này, Yến gia tộc trưởng tự nhiên không có khả năng nói cái gì nữa.

Chỉ cần giải quyết ân oán với Dao Trì Tông, bên Yến gia, cũng chỉ có thể tự an ủi. Dù sao Thiệu Uyên là nhất định sẽ không ở lại Yến gia rồi.

Chuyện này, Yến gia thậm chí ngay cả lẫn vào cũng không muốn.

Bọn người Yến Vạn Quân, sáng sớm cũng mang theo một đám tinh nhuệ gia tộc, lao tới Vân Đà Sơn. Yến Vạn Quân bởi vì Yến Thanh Tang đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, trong lòng cũng không còn lo lắng.

Ngược lại là Tử Xa Mân kia, đối với sự tình Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, là rất để bụng.

Hiển nhiên, Tử Xa Mân muốn đem sự tình Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, làm thành một công luận, miêu tả thành thuyết pháp mới, không cho Dao Trì Tông có bất kỳ khả năng lật lại bản án.

Cho nên, hắn cực lực thúc đẩy việc này.

- Thiệu Uyên, Dao Trì Tông chưa từ bỏ ý định, mời mấy lão ngoan đồng, đều kiên định cho rằng Huyễn Linh Thảo là lựa chọn tốt nhất của Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan. Bọn hắn trong khoảng thời gian này, dùng Ngân Văn Thảo thử qua rất nhiều lần, hiệu quả đều thật không tốt. Cho nên, bọn hắn cảm thấy, ngươi ở trong quá trình luyện chế lần kia, khả năng tồn tại thủ đoạn đặc thù gì. Thậm chí bọn hắn hoài nghi, là Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta cố ý thiết lập ván cục đả kích Dao Trì Tông bọn hắn.

Giang Trần nghe vậy, lại mỉm cười nói:

- Sức tưởng tượng của Dao Trì Tông, thật đúng là không phải mạnh bình thường. Đây là não bị cửa kẹp sao?

Tử Xa Mân cười khổ nói:

- Hiện tại cái gì cũng không cần nói, chỉ cần ngươi dùng hành động thực tế chứng minh cho bọn hắn xem, để cho bọn hắn triệt để hết hy vọng.

- Đây cũng không phải việc khó gì, chỉ là làm như vậy, Dao Trì Tông có thể tiếp nhận sao?

- Đây là bọn hắn tự rước lấy nhục, trách không được ngươi.

Tử Xa Mân lạnh nhạt nói.

Lúc này đây, đổ đấu Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, quy mô cùng cấp độ, hiển nhiên đã vượt qua trước kia rất nhiều.

Lần này, lão quái trong Dao Trì Tông, đều đã bị kinh động. Phàm là đan đạo cự đầu của Dao Trì Tông, cơ hồ đều xuất động toàn bộ, còn mời một ít đan đạo cự đầu khác.

Những người này hiển nhiên đều không tin, Ngân Văn Thảo kia có thể vượt qua Huyễn Linh Thảo. Ở bọn hắn xem ra, cái này tại Vạn Uyên đảo đã trở thành chân lý, sao sẽ nhẹ nhõm bị người đả đảo?

Đổ đấu, được cử hành ở một địa phương trung lập.

Bên Dao Trì Tông kia, cầm đầu là Dao Trì Tông Minh Đấu Lão Tiên, chính là một lão quái vật của Dao Trì Tông.

Ở phương diện đan đạo, cũng là Dao Trì Tông công nhận đệ nhất nhân.

Lúc này đây, Minh Đấu Lão Tiên tự mình tọa trấn, có thể thấy được Dao Trì Tông đối với sự tình này coi trọng.

- Tử Xa đạo hữu, lần này lão phu triệu tập đổ đấu, tuyệt không có ý tứ mạo phạm Vĩnh Hằng Thánh Địa. Chỉ là có chút đồ vật tính kỹ thuật, thủy chung có chút không bỏ xuống được. Lần này chỉ là muốn mượn cơ hội này, triệt để làm tinh tường. Quyền uy của Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, không dung đả đảo.

Ở trước mặt Tử Xa Mân, Minh Đấu Lão Tiên có tư cách ra dáng. Bởi vì, tuổi thọ của Minh Đấu Lão Tiên, so với Tử Xa Mân còn lớn hơn.

Thời gian xuất đạo, cũng hơn xa Tử Xa Mân.

Tính toán ra, thậm chí còn là tiền bối của Tử Xa Mân.

Tử Xa Mân mỉm cười:

- Minh Đấu đạo hữu, ngươi nói không sai, chân lý xác thực nên giữ gìn. Cho nên, cái gì gọi là chân lý, hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này, định ra thuyết pháp.

Hai người thoạt nhìn đều nói rất khách khí, nhưng mà lẫn nhau tầm đó, vẫn có ý tứ phân cao thấp.

Minh Đấu Lão Tiên cười quái dị:

- Đúng vậy, hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này, định cái thuyết pháp. Trước mặt nhiều Thái Đẩu đan đạo như vậy, bất kể là ai, đều không đùa nghịch được mánh khóe.

- Tốt rồi, trở lại chuyện chính, mời Tử Xa đạo hữu triệu Thiệu Uyên lên đài.

Tử Xa Mân cũng không nói gì, nghiêng đầu cho Giang Trần một cái ánh mắt, Giang Trần bình thản ung dung, từ bên cạnh Tử Xa Mân đi ra.

Những thứ này là tới bới móc, Giang Trần cũng không cần khách khí gì.

Minh Đấu Lão Tiên kia đánh giá Giang Trần, trên mặt lộ ra một tia ngạo khí.

- Rất tuổi trẻ a.

Minh Đấu Lão Tiên một bộ người từng trải.

Giang Trần mỉm cười:

- Minh Đấu Lão Tiên, người cũng như tên, thật có phong phạm tiên phong đạo cốt của Tiên Nhân.

- Người trẻ tuổi, chuyện Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, lão phu còn có nghi vấn. Lúc trước ngươi ở Hạ Hầu gia tộc, đến cùng dùng dạng Chướng Nhãn pháp gì, lại biến Ngân Văn Thảo thành Huyễn Linh Thảo?

- Minh Đấu Lão Tiên lời ấy sai rồi, Ngân Văn Thảo là sự chọn lựa tốt nhất, không cần treo đầu dê bán thịt chó? Chỉ là Dao Trì Tông ngươi một mực coi Huyễn Linh Thảo là bảo bối đến bưng lấy mà thôi.

Giang Trần như thế nào nghe không hiểu, lời nói của Minh Đấu Lão Tiên này tâm có thể tru, rõ ràng là nói hắn dùng Chướng Nhãn pháp, dùng giả đánh tráo.

Giang Trần tự nhiên sẽ không khách khí, trả lời lại một cách mỉa mai.

- Ha ha, người trẻ tuổi ngược lại là nhanh mồm nhanh miệng.

Bên kia, một giúp đỡ do Minh Đấu Lão Tiên mời đến, cũng là đại nhân vật của đan đạo giới, lạnh lùng quát lớn.

- Còn không phải sao, người trẻ tuổi có chút tài hoa, nếu như không cần trên chính đạo, cuối cùng là phù vân mà thôi. Người trẻ tuổi, nghe nói ngươi đã bái Vĩnh Hằng Thánh Địa môn hạ, về sau có Tử Xa đạo hữu đề điểm ngươi, đây là phúc khí của ngươi. Hi vọng ngươi có thể cùng Tử Xa đạo hữu hảo hảo học làm người một ít. Có chút sự tình đường ngang ngõ tắt, vẫn là ít làm mới tốt. Thế giới Đan đạo, không được phép có con sâu làm rầu nồi canh.

Ngữ khí của vị này, càng là làm ra vẻ, một bộ cậy già lên mặt. Nói thẳng Giang Trần dùng phương pháp khác, là đường ngang ngõ tắt.

Lúc này Tử Xa Mân lại không chờ Giang Trần cãi lại, cười nhạt nói:

- Mấy vị đạo hữu cũng đừng hù dọa người trẻ tuổi, người trẻ tuổi có cách nghĩ, dù chưa hẳn chính xác, nhưng cũng nên cổ vũ. Nếu như một mặt đe dọa chèn ép, đó chính là rét lạnh tâm tiến thủ của người trẻ tuổi, cũng dễ dàng bị người cho rằng chèn ép hậu bối.

Tử Xa Mân là người nào?

Hắn ở đan đạo giới, tư cách không tính đặc biệt già, nhưng sau lưng của hắn là Vĩnh Hằng Thánh Địa. Cho nên, hắn nói chuyện có rất nhiều lực lượng.

Mà trên thực tế, hắn cũng cực kỳ không thích nhìn những thứ này cậy già lên mặt.

Mọi người đã định ra đổ đấu, vậy tất cả dùng bổn sự chứng minh, cần gì dùng loại ngôn ngữ không có phong độ này bức ép.

Giang Trần ngược lại rất thoáng, mỉm cười nói:

- Tử Xa đại nhân, miệng lưỡi lợi hại, cho tới bây giờ là đả bại không được người. Ta cho rằng chỉ có người trẻ tuổi mới thích miệng lưỡi lợi hại, hôm nay lại mở rộng tầm mắt. Ta vẫn là câu nói kia, ta sẽ dùng thực tế dạy bọn họ làm người.

Nói thật, Giang Trần đối với những thứ này rất là bất mãn.

Bất quá, loại trường hợp này hắn hiển nhiên không muốn đấu võ mồm. Chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, sau đó chấm dứt đánh cuộc nhàm chán này.

*****

Nếu như không phải Tử Xa Mân dốc sức thúc đẩy, nói thật, hắn căn bản không có hứng thú tới tham gia.

Sự tình đã chứng minh qua, cần gì phải lại chứng minh một lần?

Nói sau, những người này tán thành hay không, Giang Trần mới không thèm để ý. Sự tình chân lý, những người này không nhận, chỉ có thể chứng minh bọn hắn ngu xuẩn.

Cùng một đám ngu xuẩn, có cái gì phải chứng minh.

- Tốt rồi, tốt rồi, miệng lưỡi chi tranh, không có ý nghĩa. Không bằng hiện tại song phương bắt đầu a.

- Đúng, bắt đầu đi!

Lần này mời rất nhiều đại biểu đan đạo, đại đa số người, vẫn là trung lập. Bọn hắn muốn xem náo nhiệt, muốn nhìn loại quyết đấu đặc sắc này.

Mí mắt của Giang Trần giơ lên:

- Bắt đầu đi.

- Lên tài liệu. Mời song phương nghiệm chứng.

Tài liệu đi lên, ngoại trừ Huyễn Linh Thảo cùng Ngân Văn Thảo khác nhau, tài liệu khác, hoàn toàn nhất trí.

Tử Xa Mân phi thường cẩn thận, tự mình tiến lên nghiệm chứng tài liệu, để chắc chắn tài liệu không có vấn đề gì. Sau khi nghiệm chứng không sai, mới gật gật đầu:

- Có thể bắt đầu.

Bên Dao Trì Tông kia, tự nhiên cũng muốn nghiệm chứng tài liệu bên Giang Trần, bọn hắn cũng lo lắng Giang Trần ăn gian.

Lẫn nhau nghiệm chứng không sai xong, trọng tài cũng nghiệm chứng qua một lần.

- Song phương kiểm tra không sai, hiện tại ta tuyên bố, chính thức bắt đầu!

Lần trước Giang Trần luyện chế Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, là lần đầu tiên, cho nên có chút ngượng tay. Bất quá khi đó luyện chế, như trước rất thuận lợi.

Bây giờ là lần thứ hai, cảm giác lại bất đồng.

Mấu chốt nhất chính là, lần này tâm tính của Giang Trần không giống. Lần trước là luận bàn, lần này hắn là ôm một loại tâm tính xuất khí.

Cho nên, lần này hắn không chút giữ lại, toàn lực phát huy.

Thời điểm Giang Trần muốn toàn lực luyện đan, cái kia là phi thường đáng sợ.

Lúc trước, hắn luyện chế Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, tốn hao gần một canh giờ. Thế nhưng mà giờ phút này, hắn rõ ràng cho thấy hướng về phía mục tiêu nửa canh giờ hoàn thành.

Hơn nữa, hắn cũng không có vì đuổi thời gian mà làm ẩu.

Mỗi một bước, đều gọn gàng linh hoạt, bốn bề yên tĩnh, hơn nữa ở trong thủ pháp, lại mang theo rất nhiều kinh hỉ để cho người không tưởng được.

Cái trình tự này nhìn như bình thường, nhưng lại ẩn chứa tinh hoa đan đạo kiếp trước của Giang Trần.

Ở đây mỗi một cái đều là người trong đan đạo, nhưng khi nhìn đến động tác của Giang Trần, rõ ràng đều là hoàn mỹ nhất, mỗi người đều khiếp sợ không hiểu.

Một động tác nhiệt đỉnh nho nhỏ, nhìn về phía trên không có ý nghĩa, nhưng lại hiển thị rõ chi tiết.

Một khâu cấu hỏa, thủ pháp càng hoa lệ mà thực dụng, chiếu cố cả hai, để cho người nhìn về phía trên liền cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Tình cảnh này, làm cho rất nhiều người đang xem cuộc chiến, tấc tắc kêu kỳ lạ, có chút cảm giác xem thế là đủ rồi.

Ngay cả Tử Xa Mân, cũng hơi có chút động dung.

Lúc trước hắn biết rõ thiên phú đan đạo của Giang Trần cao, cũng được chứng kiến thủ pháp của Giang Trần. Lúc ấy hắn chỉ cảm thấy kiến thức cơ bản của Giang Trần vững chắc.

Hiện tại xem ra, tựa hồ không chỉ là kiến thức cơ bản vững chắc đơn giản như vậy.

Trên người người trẻ tuổi này, quả thực ẩn chứa một bảo khố cự đại, phảng phất có kinh hỉ khai phát không hết.

Lúc này đây Giang Trần luyện chế, tốc độ cơ hồ giảm đến hai phần ba.

Cho nên, hơi qua nửa canh giờ, Đan Đỉnh của Giang Trần, liền bắt đầu phát ra thanh âm ông ông.

Mà bên Dao Trì Tông kia, Minh Đấu Lão Tiên tự mình tọa trấn, nhiều Đan Đạo Đại Sư đều đang luyện chế. Tốc độ tiến triển, cũng không có đồng nhất.

Nhưng mà muốn nói đuổi kịp tiết tấu của Giang Trần, lại là một cái cũng không có.

Một màn quỷ dị này, làm cho bên Dao Trì Tông kia, cả đám sắc mặt đều rất nghiêm trọng. Ngay cả Bàng Vi cũng tràn đầy vẻ khó tin.

Lúc này mới bao lâu không gặp, sao tốc độ luyện chế của tiểu tử kia lại tăng lên?

- Bàng Vi, đây là có chuyện gì? Sao tốc độ luyện chế của hắn, cùng với ngươi nói lại không giống?

Dao Trì Tông có cao tầng nhìn ra không được bình thường.

Bàng Vi mồ hôi đầm đìa, có chút chột dạ.

Sự tình phát triển đến một bước này, thật sự có chút ít vượt quá dự liệu của hắn rồi.

- Cát trưởng lão, đừng lo lắng, tiểu tử này truy cầu nhanh quá phận, chỉ sợ kết quả sẽ rất khó coi. Hắn đây là tự rước lấy nhục.

- Đúng, ta cũng không tin, Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, hắn có thể ở trong nửa canh giờ luyện chế ra. Ngay cả tiền bối đan đạo mạnh nhất Vạn Uyên đảo, cũng không có thực lực này.

- Nhìn xem, hắn sắp khai đỉnh rồi. Nói không chừng là một lò phế đan, ha ha ha.

Người của Dao Trì Tông, căn bản không tin Giang Trần có thể ở trong nửa canh giờ hoàn thành luyện chế Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan.

Mà Tử Xa Mân, lại gắt gao nhìn Đan Đỉnh của Giang Trần, con mắt tràn đầy tinh mang, nhìn bề ngoài, tựa hồ hắn so với Giang Trần còn khẩn trương hơn.

Phanh!

Cái nắp của Đan Đỉnh mở ra, từng thanh âm long ngâm hổ khiếu từ trong Đan Đỉnh truyền ra. Hình thành sương mù ngũ thải ban lan, lượn lờ mà lên.

Loại ý cảnh này, để cho người xem xét là không tầm thường.

Giang Trần nhẹ nhàng vỗ bàn, Đan Đỉnh có chút run lên, sau một khắc, từng khỏa Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan hoàn mỹ không tỳ vết, tựa như Tinh Linh, ở trên hư không nhảy lên, từng khỏa óng ánh sáng long lanh, kiều nộn ướt át. Một màn này, mọi người nhìn mà hoa mắt.

Khẽ đếm, phát hiện Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, vậy mà trọn vẹn luyện chế ra 15 khỏa.

Con số này, đã vượt qua ghi chép trước kia của Giang Trần. Một lần luyện chế ra 15 khỏa, kia cơ hồ là không có bất kỳ lãng phí.

Quan trọng nhất là, 15 khỏa Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, tư chất đều phi thường hoàn mỹ, cơ hồ tìm không thấy bất luận khỏa nào cấp bậc thấp.

Loại đan dược này, dù liếc mắt nhìn, thì cả đời chỉ sợ cũng khó có thể quên mất.

Trái tim treo cao của Tử Xa Mân, cũng thoáng cái về tại chỗ. Nhãn lực của hắn tự nhiên nhìn ra được, 15 khỏa Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, cơ hồ đều là Cực phẩm. Có một hai khỏa Thượng phẩm, về phần trung hạ phẩm, thì hoàn toàn không có.

Sản lượng cao như thế, hơn nữa phẩm chất cao như thế, càng khó được chính là, tốc độ luyện chế nhanh như vậy. Bất kỳ một phương diện nào, đều phá vỡ nhận thức của mọi người đối với Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan.

Giang Trần luyện chế hoàn tất, đưa 15 khỏa Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan tới trước mặt những trọng tài trung lập kia, khẽ cười nói:

- Chư vị, sự thật thắng hùng biện, cái này là kết quả luyện chế của ta, mời xem.

Giang Trần cố ý phóng đại âm lượng, hấp dẫn lực chú ý của những người Dao Trì Tông kia.

Dao Trì Tông có mấy Đan Đạo Đại Sư tham gia đổ đấu, nhưng mà tới giờ, bọn hắn còn chưa kết thúc công việc, chớ nói chi là hoàn thành, loại tình hình này, quả thực là châm chọc cực lớn.

Người bọn hắn một lòng muốn chứng minh là đường ngang ngõ tắt, lại dùng phương thức ngắn gọn nhất, đường đường chính chính nhất, hoàn thành luyện chế.

Mà bọn hắn, những cái gọi là chính thống này, ở trước mắt bao người, thẳng đến bây giờ vẫn chưa có người nào có thể hoàn thành luyện chế.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)