← Ch.1676 | Ch.1678 → |
Dù cách mười năm, vẫn là như thế.
- Bích Nhi sư tỷ, năm đó từ biệt, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Giang Trần đối với Lăng Bích Nhi, cũng rất thản nhiên, nhìn thấy Lăng Bích Nhi, trong lòng hắn cũng vui mừng vô cùng.
- Sư đệ...
Thanh âm của Lăng Bích Nhi rất thấp, rất nhẹ, thậm chí có chút ít co quắp.
- Ta nghe nói ngươi chứa chấp cha ta, còn có Huệ Nhi. Còn trùng kiến Đan Càn Cung... Những năm này, khổ ngươi rồi.
Hoàng Nhi cười hì hì:
- Bích Nhi tỷ tỷ, những lời này liền khách khí a, Trần ca đối với Đan Càn Cung, tình hương khói sâu đậm, đối với tỷ muội các ngươi, càng cực kỳ chiếu cố. Những năm ngươi mất tích này, Trần ca cũng không ít nhớ thương ngươi a.
Giang Trần cười nói:
- Trải qua khó khăn trắc trở, có thể lại tụ họp, thực có chút khó tin. Nếu Lăng thúc cùng Huệ Nhi biết rõ, bọn hắn nhất định sẽ rất vui vẻ.
Ba người tầm đó, thiếu đi xấu hổ lúc ban đầu, không khí chậm rãi trở nên hòa hợp.
Giờ khắc này gặp nhau, giải khai gút mắt trong lòng Lăng Bích Nhi, quan hệ trong đó, cũng càng thêm thẳng thắn thành khẩn.
Mà nội tình khi Giang Trần đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng làm cho Hoàng Nhi cảm động không hiểu.
- Hoàng Nhi, ngươi yên tâm, ta sẽ làm các loại chuẩn bị, cho dù Hạ Hầu Tông kia ngày mai xuất quan, ta cũng sẽ đem hết toàn lực mang đi ngươi.
- Ta tin tưởng ngươi. Trần ca, ta tình nguyện vẫn lạc trong ngực của ngươi, cũng không muốn bước vào đại môn dơ bẩn của Hạ Hầu gia tộc nửa bước.
Thái độ của Hoàng Nhi, cũng rất kiên quyết.
Lẫn nhau tâm ý tương thông, tâm tình của Giang Trần cũng hơn khá nhiều, đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, trong nội tâm cũng ít một phần lo lắng, nhiều hơn một phần ưu tư cùng với trách nhiệm.
Vĩnh Hằng Thánh Địa, chính là đệ nhất thế lực của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Ngay cả hoàng thất của Vĩnh Hằng Thần Quốc, cũng là từ Vĩnh Hằng Thánh Địa bồi dưỡng ra.
Giang Trần tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, đối với Giang Trần mà nói, đối với Yến gia mà nói, đều là một đại sự. Nhưng mà đối với Vĩnh Hằng Thánh Địa mà nói, lại không coi là đại sự gì.
Dù sao, Vĩnh Hằng Thánh Địa quanh năm suốt tháng, nghênh đón không biết bao nhiêu thiên tài.
Như Giang Trần, tuy trước mắt danh khí lớn, nhưng chủ yếu vẫn là ở lĩnh vực đan đạo. Tuy Đan đạo ở Vĩnh Hằng Thánh Địa cũng rất được coi trọng, nhưng muốn nói hiệu quả oanh động, nhất định là xa xa không bằng lĩnh vực võ đạo.
Cho nên, Giang Trần cùng Yến Thanh Tang gia nhập, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng không có gây ra quá nhiều chú ý.
Nhất là Yến Thanh Tang, thậm chí phương diện Vĩnh Hằng Thánh Địa, không ít người đều cho rằng hắn là đi cửa sau vào, chỉ có thể coi là một đệ tử thực tập của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Nếu như trong lúc thực tập không quá quan, vẫn có thể bị đánh trở về.
Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng không có vì bọn họ tổ chức nghi thức hoan nghênh long trọng gì. Điểm này, Giang Trần cũng không cảm thấy bất ngờ.
Dùng địa vị của Vĩnh Hằng Thánh Địa, hai người trẻ tuổi đến từ Yến gia, tự nhiên không đủ để cho bọn hắn tổ chức nghi thức hoan nghênh náo nhiệt.
- Thiệu Uyên, Yến Thanh Tang, kể từ hôm nay, các ngươi là đệ tử thực tập của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Bất kể là Thiệu Uyên, hay là Yến Thanh Tang, một tháng sau, đều phải tiếp nhận một lần khảo hạch. Khảo hạch này độ khó chưa hẳn khoa trương, nhưng lại quyết định các ngươi có thể trường kỳ ở lại Vĩnh Hằng Thánh Địa hay không. Thiệu Uyên ngươi có quang hoàn đan đạo, mặc dù không thông qua khảo hạch này, vấn đề cũng không lớn. Nhưng mà Yến Thanh Tang, nếu như không có thông qua khảo hạch, liền từ nơi nào, đánh chạy về nơi đó.
- Đây là quy củ của Vĩnh Hằng Thánh Địa, hi vọng các ngươi có thể lý giải.
Tử Xa Mân thập phần thẳng thắn.
Mặc dù nhưng sự thật này tàn khốc, nhưng mà nằm trong dự liệu của Giang Trần. Ngẫm lại Vĩnh Hằng Thánh Địa chính là đệ nhất thế lực của Vĩnh Hằng Thần Quốc, nếu như không có những điều khoản hà khắc biến thái này, vậy cũng không gọi Vĩnh Hằng Thánh Địa rồi.
- Vĩnh Hằng Thánh Địa, từ trước đến nay chỉ dùng thực lực nói chuyện. Ngươi ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, nếu như biểu hiện ra thiên phú cùng tiềm lực càng xuất sắc, liền ý nghĩa, ngươi ở Vĩnh Hằng Thánh Địa bị coi trọng càng lớn. Thiệu Uyên, mặc dù lão phu biết thiên phú của ngươi cực kỳ xuất sắc, bất quá hiện tại chỉ có lão phu biết rõ, ngươi còn cần chứng minh cho những người khác xem. Lão phu chỉ có thể giúp ngươi cổ động, vì ngươi trải đường. Muốn chinh phục cao tầng khác của Vĩnh Hằng Thánh Địa, vẫn là cần chính ngươi đi cố gắng.
- Về phần Yến Thanh Tang, việc cấp bách của ngươi bây giờ, là phải tranh thủ một tháng sau khảo hạch. Một tháng thời gian không hề dài, ngươi phải làm tốt các hạng chuẩn bị.
Lần này Yến Thanh Tang có thể tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng là nhờ phúc của Giang Trần.
- Tử Xa đại nhân, nếu như tại Vĩnh Hằng Thánh Địa hỗn không tốt, ta liền không về Yến gia. Ta cũng không tin, Yến Thanh Tang ta nam nhi bảy thuớc, người khác được, ta lại không được?
Yến Thanh Tang cũng phóng ngoan thoại.
- Tốt, ngươi có lòng tin này, lão phu rất vui mừng. Nói thật, lão phu rất hi vọng ngươi có thể lưu lại. Lão phu cũng không muốn rơi xuống miệng lưỡi cho cao tầng khác của tông môn.
- Tử Xa đại nhân, khảo hạch này, sẽ có những hạng mục nào?
Giang Trần lại hỏi.
Hắn căn bản không lo lắng mình có thể lưu lại hay không, hắn lo lắng chính là Yến Thanh Tang. Nếu như Yến Thanh Tang không thể lưu lại, lần này mình tiến cử, chẳng khác nào vô dụng rồi.
- Hạng mục khảo hạch cũng không quá hà khắc, lão phu có thể nói cho các ngươi biết...
Tử Xa Mân ở phương diện này, lại không có che giấu.
Đem nội dung khảo hạch nói thoáng một phát, để Giang Trần cùng Yến Thanh Tang đại khái có một nhận thức tinh tường.
Sau khi Giang Trần nghe xong, cảm thấy nội dung khảo hạch này cũng không tính phức tạp. Về phần Yến Thanh Tang, Giang Trần tính ra, xác suất hắn thông qua, hẳn là 5-5.
Bất quá, còn một tháng thời gian, Giang Trần cảm thấy, có lẽ mình có thể giúp Yến Thanh Tang. Ít nhất có thể giúp hắn đề cao xác suất thông qua
- Nội dung khảo hạch này, các ngươi nghiên cứu thoáng một phát. Về một ít chuyện trọng yếu của Vĩnh Hằng Thánh Địa, lão phu phải sớm nói với các ngươi.
- Vĩnh Hằng Thánh Địa, có Tam đại Thánh Chủ. Tam đại Thánh Chủ này, đều là tồn tại nửa bước Thần Cảnh. Đương nhiên, tương truyền Vĩnh Hằng Thánh Địa của chúng ta, còn có một Chí Tôn Thánh Tổ, chỉ là tin đồn này, dùng địa vị của lão phu, là không thể nào biết được.
Ngữ khí của Tử Xa Mân có chút cảm khái:
- Ngoại trừ Chí Tôn Thánh Tổ cùng Tam đại Thánh Chủ trong truyền thuyết ra, Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, còn có Thánh Địa Trưởng Lão đường. Trưởng Lão đường có mấy trăm tên trưởng lão. Trưởng Lão đường trưởng lão, cũng chia thượng trưởng lão cùng hạ trưởng lão. Tu vi của thượng trưởng lão, ít nhất là Thiên Vị thất trọng. Mà hạ trưởng lão, ít nhất cũng phải ở Thiên Vị ngũ trọng. Có số ít có cống hiến đặc thù, hoặc là thiên phú đặc thù, mới có thể ở trong Thiên Vị tứ trọng, đạt được một vị trí hạ trưởng lão.
*****
- Có lẽ các ngươi cảm thấy, Trưởng Lão đường có mấy trăm trưởng lão, cái trưởng lão này cũng quá không đáng giá. Nếu như các ngươi nghĩ như vậy, vậy thì mười phần sai rồi. Một Trưởng Lão Viện, không đơn thuần là dựa vào vũ lực đến quyết định vị trí. Rất nhiều cường giả Thiên Vị lục trọng, cũng chưa hẳn có thể đi vào hàng ngũ hạ trưởng lão. Nói cách khác, Vĩnh Hằng Thánh Địa, ngươi muốn trở thành trưởng lão, ít nhất phải đến Thiên Vị bốn năm trọng. Nhưng ngươi đạt đến, chưa hẳn nhất định trở thành thành viên của Trưởng Lão đường.
- Nếu như các ngươi muốn hỏi tiêu chuẩn cụ thể, lão phu chỉ có thể nói thật có lỗi. Trưởng Lão đường này, không có tiêu chuẩn cụ thể. Nếu như người nào đó xác thực tài hoa hơn người, Trưởng Lão đường sẽ khảo sát hắn. Thời điểm khảo sát, nếu có một khâu không hợp cách, như vậy Trưởng Lão đường sẽ bác bỏ hắn.
- Có lẽ tất cả đại tông môn cùng gia tộc khác của Vĩnh Hằng Thần Quốc, đều sẽ không hà khắc như vậy. Nhưng mà, Vĩnh Hằng Thánh Địa, tiêu chuẩn vĩnh viễn là nghiêm khắc như vậy.
- Thiệu Uyên, thiên phú đan đạo của ngươi phi thường xuất sắc, nhưng ngươi cũng phải nhớ kỹ, đây tuyệt đối không phải lý do để ngươi kiêu ngạo ở Vĩnh Hằng Thánh Địa. Ở chỗ này, thiên phú đan đạo của ngươi có lẽ có thể để ngươi đạt được rất nhiều bằng hữu. Nhưng tuyệt đối sẽ không cho ngươi đạt được đặc quyền gì. Trừ khi, một ngày kia, tài hoa đan đạo của ngươi có thể khiến toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa ghé mắt, ngươi mới có thể chính thức đạt được đặc quyền.
Đây cũng là lúc trước Tử Xa Mân hứa hẹn với Giang Trần.
Nếu như Giang Trần có thể biểu hiện ra tiềm lực chinh phục toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, như vậy Vĩnh Hằng Thánh Địa chẳng những sẽ cho hắn đặc quyền, thậm chí còn không hạn chế hắn.
Tại thế giới võ đạo, vĩnh viễn là sự thật như vậy.
Nếu như thiên phú cùng tiềm lực của ngươi có thể đánh vỡ cân đối, như vậy ngươi có thể ăn hết mọi chỗ tốt.
- Đúng rồi, Tử Xa đại nhân, trẻ tuổi của Vĩnh Hằng Thánh Địa, có thiên tài nào đáng giá chú ý không? Bọn hắn tính tình như thế nào?
Giang Trần đột nhiên hỏi.
- Vĩnh Hằng Thánh Địa, là nơi thiên tài tụ tập. Luận trình độ bình quân, trẻ tuổi của Vĩnh Hằng Thánh Địa, cấp độ khẳng định phải vượt qua tất cả thế lực lớn một bậc. Hạ Hầu Tông được xưng đệ nhất thiên tài, nhưng mà trẻ tuổi của Hạ Hầu gia tộc, so với Vĩnh Hằng Thánh Địa, thì chất lượng số lượng đều chênh lệch một cấp bậc.
- Đương nhiên, Hạ Hầu Tông đến cùng có phải đệ nhất thiên tài hay không, hiện tại cũng không có kết luận. Sang năm, Vĩnh Hằng Thánh Địa sẽ có một thiên tài luận kiếm, đến lúc đó có lẽ sẽ có kết luận. Ba năm sau, thập đại Thần Quốc tầm đó, có một thiên tài thi đấu. Đó là sân khấu của thiên tài chân chính. Đến lúc đó, thiên tài của tất cả đại Thần Quốc, sẽ như măng mọc sau mưa xuất hiện. Mà khi đó, hiện tại trên phố nghe đồn gì, kỳ thật đều chưa hẳn đại biểu cho chân tướng.
Vĩnh Hằng Thánh Địa có thiên tài luận kiếm?
Ba năm sau, thập đại Thần Quốc còn có một lần thiên tài thi đấu?
Nói như vậy, mình thật đúng là nghênh đón một cơ hội phong vân tế hội a.
Ba năm!
Trong nội tâm Giang Trần âm thầm đã có cách nghĩ.
- Về thiên tài của Vĩnh Hằng Thánh Địa, đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị một phần tư liệu cho các ngươi. Các ngươi đại khái hiểu rõ thoáng một phát. Tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, nếu như các ngươi có đầy đủ tiềm lực cùng thực lực, mặc kệ đối thủ là thiên tài gì, địa vị gì, các ngươi đều có thể bỏ qua. Bởi vì, Vĩnh Hằng Thánh Địa, một cành siêu quần xuất chúng không phải xuân.
Tử Xa Mân lại bàn giao một tí sự tình cơ bản, liền dàn xếp bọn chúng ở khu vực đệ tử thực tập của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Khu vực đệ tử thực tập này, tương đối đơn sơ một ít.
Nhưng mà Giang Trần đối với cái này ngược lại không thèm để ý.
Đây là thời gian ngắn hắn thanh nhàn khó được, trong khoảng thời gian này, Giang Trần quyết định hảo hảo lợi dụng xuống. Đầu tiên, Giang Trần căn cứ tình huống của Yến Thanh Tang, vì hắn chế định một ít kế hoạch.
Bây giờ Yến Thanh Tang đối với Giang Trần là nói gì nghe nấy. Mà Giang Trần chế định kế hoạch, cũng rất thích hợp Yến Thanh Tang, đối với đặc điểm võ đạo của hắn phi thường phù hợp.
Loại kế hoạch lượng thân làm theo yêu cầu này, cũng là Giang Trần trải qua nghĩ sâu tính kỹ. Nhằm vào hạng mục khảo hạch, cố ý chế tạo ra.
- Yến huynh, dựa theo kế hoạch này chấp hành, xác suất ngươi thông qua xét duyệt, sẽ đạt tới bảy tám phần. Chỉ cần ngươi ở trường thi phát huy không xảy ra vấn đề, tuyệt đối có thể trở thành đệ tử chính thức của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
- Hảo huynh đệ, ngươi thật sự là đại quý nhân của Yến Thanh Tang ta. Lần này, ta cũng không muốn ly khai. Ta muốn chứng minh cho gia tộc xem, Yến Thanh Tang ta, sẽ không kém bất luận kẻ nào trong gia tộc!
Những năm này, kỳ thật Yến Thanh Tang cũng mang rất nhiều áp lực. Chỉ là hắn không am hiểu thổ lộ ra mà thôi.
Giờ phút này, hắn đứng ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, đối mặt quy tắc của Vĩnh Hằng Thánh Địa, hắn tự nhiên là tràn đầy dã tâm.
Nhất là Giang Trần cho hắn nhiều quy hoạch như vậy, để cho hắn thấy được khả năng nào đó mà trước kia nhìn không tới, để cho Yến Thanh Tang hắn nhận thức được tiềm lực của mình ở nơi nào.
Mà Giang Trần, thì đem mục tiêu tập trung ở đỉnh phong Đại Đế.
Hiện tại, hắn cách đỉnh phong chỉ còn một bước ngắn. Mà hắn, còn có một đòn sát thủ chưa dùng, chính là Đế Lăng Đan.
Cho nên, hắn muốn mượn một tháng này, thông qua Đế Lăng Đan, đến trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.
Thời gian tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, ngược lại trôi qua rất thích ý. Vĩnh Hằng Thánh Địa lớn như vậy, đệ tử thực tập trong khoảng thời gian này, chỉ có rải rác mấy người.
Mà mấy người khác, trước mắt đều lịch lãm rèn luyện ở bên ngoài. Bởi như vậy, đệ tử thực tập ở lại Vĩnh Hằng Thánh Địa, chỉ có Giang Trần cùng Yến Thanh Tang mà thôi.
Bởi như vậy, hai người này ngược lại là như cá gặp nước.
Giang Trần luyện chế ra Đế Lăng Đan, cũng chính thức phục dụng, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.
Thời gian không đợi người, đây là hắn cho rằng thời cơ tốt nhất.
Hắn có dự cảm, một năm sau, Vĩnh Hằng Thần Quốc thiên tài luận kiếm, Hạ Hầu Tông có thể sẽ xuất quan. Cho nên, thời gian phi thường gấp gáp.
Bất quá, một năm thời gian, có thể cho Giang Trần rất nhiều chỗ trống.
Một tháng, Giang Trần đoán chừng, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong, nắm chắc vẫn tương đối lớn. Mặc dù một tháng làm không được, cũng sẽ không kém quá nhiều.
Mà Yến Thanh Tang ở dưới Giang Trần chỉ điểm, cũng vùi đầu vào tu luyện, ở trên rất nhiều chi tiết không ngừng hoàn thiện.
Kỳ thật thực lực võ đạo của Yến Thanh Tang, cũng không tính thấp, cũng là Đế cảnh đỉnh phong, thậm chí so với Giang Trần trước mắt còn cao hơn một chút.
Nhưng mà luận sức chiến đấu thực tế, năm cái Yến Thanh Tang, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Giang Trần.
Truy cứu nguyên nhân, không phải thiên phú của Yến Thanh Tang không được, mà là nhận thức võ đạo của Yến Thanh Tang không được. Nội tình võ đạo của Yến Thanh Tang, cũng không phong phú.
← Ch. 1676 | Ch. 1678 → |