Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1788

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1788: Tổ bốn người Trụ Quang Tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Trực tiếp giết qua, hành vi ngu xuẩn nhất của mãng phu, Giang Trần tự nhiên không có khả năng tiếp thu.

Dù thực lực của Chu Tước Thần Cầm siêu quần, nhưng mà Vĩnh Hằng Thần Quốc cũng là quốc độ có Thần linh, loại địa phương này, không phải là ngươi nói xông vào, liền có thể xông vào.

Nếu như không có Thần linh, như vậy nơi này, đối với Chu Tước Thần Cầm mà nói, hoàn toàn chính xác có thể đi ngang, xông vào như thế nào đều được.

Thế nhưng mà, quốc độ có Thần linh, tuyệt đối không cho phép làm như vậy.

Chu Tước Thần Cầm sao cũng được, trên thực tế, nó cũng không chủ trương xông vào. Dù sao, Chu Tước Thần Cầm trải qua Thượng Cổ đại chiến, bái kiến rất nhiều tràng diện, biết rõ Nhân tộc quỷ kế đa đoan. Ngươi không xông vào, cũng không biết có bao nhiêu bẫy rập chờ ngươi đi chui.

Xông vào, cái kia chính là thiêu thân lao đầu vào lửa. Nếu như Chu Tước Thần Cầm nó đột phá Thần đạo, ngưng tụ Thần cách, nó thật đúng là có dũng khí xông vào.

Dù xông vào không cách nào thông qua, nó cũng có nắm chắc qua lại tự nhiên.

Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên đầu đường đi qua một nhóm người. Giang Trần chứng kiến cách ăn mặc của nhóm người này, trong lòng hơi động một chút.

Những thứ kia, Giang Trần rất quen mắt. Đây là tu sĩ của Trụ Quang Tông. Giang Trần đối với tu sĩ của Trụ Quang Tông, là một điểm cũng không xa lạ gì.

Lúc trước Giang Trần đi theo đội ngũ Yến gia, lần đầu tiên tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã bị người Trụ Quang Tông ngăn lại, nói muốn qua Trụ Quang Tông phải giao tiền mãi lộ.

Khi đó, Giang Trần đối với người của Trụ Quang Tông đã có ấn tượng.

Lần kia Giang Trần ly khai Thánh Địa, tiêu diệt mấy gia hỏa của Vân Lãng Tông, nhớ rõ người cầm đầu nọ từng đề cập tới, lần này trong liên minh nhằm vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, Thần Quốc ba đại tông môn, đều tham gia.

Cái gọi là ba đại tông môn, là Vân Lãng Tông, Trụ Quang Tông, còn có Dao Trì Tông. Trừ lần đó ra, còn có mấy thế gia.

Những cái này đều là thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng Thần Quốc.

Mấy gia hỏa Trụ Quang Tông này, thoạt nhìn thần thái vội vàng, tựa hồ có nhiệm vụ gì khẩn cấp.

- Chu Tước lão ca, chúng ta nhìn chằm chằm vào mấy gia hỏa kia, có lẽ có cơ hội trà trộn vào thần đô a.

Giang Trần nhìn bộ dạng bốn người kia, hẳn là muốn đi vào Vĩnh Hằng thần đô.

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, toát ra một cách nghĩ khá lớn mật.

Thực lực của ba người bọn họ, tự nhiên là viễn siêu bốn người Trụ Quang Tông kia. Bốn người kia, trong đó cầm đầu là Thiên Vị Trung giai, còn có ba cái, đều là Thiên Vị Sơ giai. Địa vị ở Trụ Quang Tông, chắc có lẽ không quá thấp, hẳn là thuộc về thế hệ trước.

Giang Trần đối với tất cả thế lực lớn cấu thành Vĩnh Hằng Thần Quốc, vẫn còn có chút nhận thức. Tiến vào Thiên Vị, đều có tư cách đạt được một ghế trưởng lão.

Nhưng ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, lại ngoại lệ. Vĩnh Hằng Thánh Địa dù sao cũng là Chưởng Khống Giả, thực lực so với thế lực nhất lưu khác cường đại hơn nhiều.

Cho nên, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, cho dù là Hạ trưởng lão, yêu cầu cũng phi thường cao. Thượng trưởng lão, yêu cầu còn cao hơn.

Tiến vào tửu quán kia, thần thức của bọn người Giang Trần hơi quét qua, liền nhận ra khu vực của bốn người Trụ Quang Tông.

Bốn người này, đang ở trong một gian phòng lịch sự, hơn nữa là một vị trí dựa vào nội viện, lộ ra thập phần u tĩnh.

Bọn người Giang Trần cũng mướn một gian phòng, cách bốn người kia không xa.

Bởi như vậy, lấy thần thức cường đại của bọn người Giang Trần, lại có thể nghe bọn chúng đối thoại nhất thanh nhị sở.

Gọi một tí tửu thủy, bọn người Giang Trần làm bộ uống rượu, nhưng lại âm thầm điều tra.

Bốn người kia, hiển nhiên không ngờ rằng mình đã bị người nhìn chằm chằm, ở đằng kia uống rượu ăn cơm, cũng không có vội vã nói chuyện.

Sau một lúc lâu, một tu sĩ tương đối trẻ tuổi trong đó, trùng trùng điệp điệp thả ly rượu trong tay:

- Con mẹ nó, xui, chúng ta mười người đi ra ngoài, chỉ có bốn người trở lại. Còn bị đám súc sinh Vân Lãng Tông kia đoạt công lao. Thật sự là đáng giận!

- Tốt rồi, A Hồng, đừng phàn nàn, coi chừng tai vách mạch rừng.

Bên trong một thanh âm trầm thấp, lại mang theo ý tứ quát lớn.

- Cửu ca, chuyện cho tới bây giờ, ngươi cần gì phải như vậy nữa? Chúng ta ra vẻ đáng thương, từng bước một nhượng bộ, kết quả được cái gì? Công lao đã nói, sự tình đã nói, lại luôn có người đến đoạt. Như vậy xuống dưới, Trụ Quang Tông chúng ta đi lại thành công cụ của bọn hắn. Chỗ tốt lại kiếm không đến nửa điểm. Sớm biết như vậy, chúng ta tranh vào vũng nước đục này làm gì? Có tất yếu sao?

Cửu ca kia còn chưa mở miệng, một thanh âm khàn khàn khác cũng nói:

- Cửu ca, ngươi cũng đừng trách A Hồng càu nhàu, những người kia quá hư không tưởng nổi rồi. Thời điểm kết minh, từng bước từng bước nói rất dễ nghe. Cái gì lợi ích mọi người bình quân phân phối, cái gì về sau mọi người đồng tâm hiệp lực, không thể có tư tâm. Kết quả là, ai không có tư tâm? Trụ Quang Tông chúng ta, lại bị bọn hắn đùa nghịch.

Cửu ca kia thở dài một hơi:

- Tốt rồi, mấy vị huynh đệ, tâm tình của các ngươi, ta có thể hiểu được. Nhưng mà bây giờ chúng ta là đâm lao phải theo lao. Những phàn nàn này, cũng không làm nên chuyện gì. Nếu để cho hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc nghe được, ngược lại hiểu lầm chúng ta. Cho rằng chúng ta có dị tâm. Đến lúc đó chúng ta nhảy vào trong nước cũng rửa không sạch a. Hiện tại, dù chúng ta kiên trì, cũng phải lên a.... Hoàng thất đoạt quyền, Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất đúng là tuần trăng mật. Bây giờ bọn hắn là nói một không hai. Vân Lãng Tông cùng Hạ Hầu gia tộc quan hệ tốt, biết vuốt mông ngựa, chỗ tốt tự nhiên là để cho bọn hắn nhiều một chút rồi.

- Đâu chỉ là nhiều một chút. Nếu như là một chút, chúng ta cũng nhịn. Vấn đề là, bọn hắn căn bản không chỉ chiếm nhiều một chút a. Tướng ăn của bọn hắn, thật sự rất khó coi.

Thanh âm phàn nàn của A Hồng, một chút cũng không che dấu, hiển nhiên hỏa khí của hắn rất lớn.

- Tốt rồi, uống rượu a. Sáng sớm ngày mai, chúng ta còn phải tiến về thần đô phục mệnh.

Cửu ca bắt đầu hoà giải, hắn biết rõ muốn mọi người tiêu mất nộ khí, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Cho nên, hắn muốn chuyển hướng chủ đề, để cho mọi người uống rượu trò chuyện.

- Cửu ca, ngươi cũng đừng ba phải. Huynh đệ chúng ta không có ngoại nhân, nói vài lời xuất phát từ nội tâm, thì có làm sao? Hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, hiện tại mới không có hứng thú đến nghe trộm chúng ta nói chuyện. Bọn hắn đường làm quan rộng mở, hiện tại đang bề bộn chia cắt lợi ích. Ở đâu có hứng thú đối với những tiểu nhân vật chúng ta.

- Nói cũng đúng, nói thật, ta thực sự hối hận. Đáng tiếc Trụ Quang Tông không phải ta làm chủ. Nếu như ta làm chủ, ta hoàn toàn hi vọng Trụ Quang Tông là cách cục lúc trước. Ta có dự cảm, Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất khống chế Vĩnh Hằng Thần Quốc, tương lai nhất định sẽ so với trước kia bết bát hơn. Trụ Quang Tông chúng ta, tuyệt đối sẽ không sống khá giả nỗi. Ta biết rõ các ngươi không tin ta, nhưng mà ngày ấy, ta khẳng định sẽ đến.

*****

Thằng này nói xong, cũng rầm rầm rầm rầm, miệng lớn uống rượu.

- Cửu ca, ngươi nói lão Triệu nói có đạo lý hay không?

Thanh âm của A Hồng kia, lại vang lên.

- Thời điểm Vĩnh Hằng Thánh Địa khống chế Thần Quốc, ít nhất có thể làm được công bình. Hạ Hầu gia tộc, bọn hắn làm không được. Ai thân với bọn họ, bọn hắn liền chiếu cố ai. Ai nghe lời, bọn hắn liền chiếu cố. Dùng ta xem, Hạ Hầu gia tộc, căn bản không có khí chất làm lão Đại. Vì cái gì Thần Quốc vẫn luôn là Thánh Địa khống chế, vẫn có đạo lý.

Nói tới đây, bỗng nhiên sợ hãi hỏi:

- Cửu ca, Vĩnh Hằng Thánh Địa, thật sự cứ như vậy xong sao?

Cửu ca kia trầm mặc hồi lâu, mới nhẹ nhàng nói:

- Ta cũng không tiện nói, hiện tại tinh anh các tông, đã vây quanh Thánh Địa. Cao thủ Thánh Địa chạy đi, đại đa số đã bị truy sát. Ở lại Thánh Địa, vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, cũng chỉ là dựa vào Thánh Địa đại trận miễn cưỡng chèo chống.

- Thế nhưng mà, ta nghe người ta nói, Thánh Địa lợi hại nhất, cũng không phải ba Đại Thánh Chủ, mà là Thánh Tổ đại nhân. Thánh Tổ đại nhân là Thần linh. Thần linh xuất động, có thể dễ dàng tái tạo Thánh Địa, có thể cho Thánh Địa Đông Sơn tái khởi. Những thế lực chúng ta, như thế nào cùng Thần linh chống lại?

- Nghe nói lão tổ của Hạ Hầu gia tộc, cũng là Thần linh.

- Lợi hại như vậy? Lão tổ của Trụ Quang Tông chúng ta, bất quá mới là Bán Thần mà thôi. Hạ Hầu gia tộc lão tổ, thật là Thần linh sao?

- Đúng vậy, nghe nói hoàng thất cũng có một Thần linh. Hai đại Thần linh, liên hợp ra tay, giống như phong ấn Thánh Tổ đại nhân ở địa phương nào đó. Trong ba ngàn năm, là rất khó đi ra. Nói cách khác, trong ba ngàn năm này, liên minh có thể thỏa thích tiễu sát Vĩnh Hằng Thánh Địa. Tuyệt đối không cần lo lắng Thánh Tổ đại nhân của Vĩnh Hằng Thánh Địa trả thù.

- Ba ngàn năm, chậc chậc... lần này Thánh Địa kia, thật là phiền toái.

- Còn không phải sao?

- Cho nên nói, hiện tại mọi người cũng đừng quá bực tức, coi chừng rơi vào tai hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc. Một khi rơi vào tay bọn hắn, về sau bắt chúng ta xuyên tiểu hài, vậy cũng chỉ có khổ nói không nên lời rồi.

- Ai, cái thế đạo gì a. Đãi ngộ phản loạn còn không tốt bằng không có phản loạn. Ta cũng có chút hoài nghi, Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất, là cố ý suy yếu những thế lực nhất lưu chúng ta sao. Để đạt tới dã tâm cả nhà bọn họ độc đại. Các ngươi nói, có loại khả năng này hay không!

- Không phải có khả năng này hay không, mà là sự thật như thế. Chúng ta cùng người Thánh Địa cứng đối cứng, tử thương vô số, làm đến cuối cùng, tất nhiên nguyên khí đại thương. Đến lúc đó, bọn hắn nhặt tiện nghi có sẵn. Lông tóc không tổn hao gì, việc cực đều bị chúng ta làm xong, còn lại chỗ tốt, đều quy bọn hắn.

Bốn gia hỏa này, rượu vào lời ra, cũng không hề che lấp cái gì. Ngay cả Cửu ca kia, cũng không có ngăn đồng bạn, chỉ thỉnh thoảng bảo mọi người uống rượu.

Giang Trần nghe bọn hắn đối thoại, trong lòng cũng ai thán, quả nhiên, phản loạn đến cùng vẫn bạo phát. Chỉ là tin tức một mực bị ngăn chận, không có truyền đi.

Thế nhưng mà, vì cái gì không cho tin tức truyền đi đây?

Bốn người kia, rất nhanh liền trò chuyện đến đề tài này.

A Hồng bỗng nhiên lại hỏi:

- Cửu ca, ngươi nói có kỳ quái hay không, phản loạn đã lâu như vậy, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc vẫn còn phong tỏa tin tức, ngoại trừ người tham dự như chúng ta ra, ngoại giới căn bản không biết gì cả. Đã đến thời điểm này rồi, còn có cái gì phải giấu diếm sao?

- Ngươi không hiểu.

Cửu ca kia mỉm cười.

- Đầu tiên, Thánh Địa ở Thần Quốc có rất nhiều người ủng hộ. Nếu như tin tức truyền đi, những thế lực này, tất nhiên sẽ đến thần đô hỗ trợ. Tuy những thế lực kia không đủ để đối kháng liên minh, nhưng lại có thể mang đến phá hư không nhỏ. Một khi binh lực bị phân tán, đối với khống chế Thánh Địa sẽ chịu ảnh hưởng. Hiện tại nhân thủ của liên minh, đã rất thiếu rồi. Nếu như lại truyền đi, để cho những thế lực đầu nhập vào Thánh Địa kia nhao nhao giúp trợ, vậy thì càng khó giải quyết.

- Đương nhiên, đây chỉ là nguyên nhân. Nguyên nhân trọng yếu nhất, là vì hoàng thất còn không muốn tuyên bố, vẫn còn các Thần Quốc khác hô ứng. Các ngươi không biết, đây là phản loạn, là tất cả thế lực lớn của thập đại Thần Quốc, tập thể làm khó dễ Thánh Địa. Không đơn thuần là Vĩnh Hằng Thánh Địa, Thánh Địa Thần Quốc khác, lần này cũng sẽ bị đả đảo. Cũng gặp được phiền toái rất lớn. Đoạn thời gian này qua đi, nói không chừng cách cục của toàn bộ Vạn Uyên đảo, sẽ triệt để phát sinh biến hóa. Điểm này, mọi người nhất định phải có tâm lý chuẩn bị.

- Ai, quả nhiên là như vậy. Nói như vậy, thời đại mười Đại Thánh Địa thống trị Vạn Uyên đảo, muốn một đi không trở lại sao?

Ngữ khí của A Hồng, lộ ra cực kỳ phức tạp.

- Nói như thế nào đây, trên cơ bản, thời đại này là sẽ xong. Nhưng mà Thần Quốc khác phản loạn có thể thành công hay không, có mấy nhà sẽ thành công, đây là số lượng không biết.

- Ai, tuy chúng ta là người phản loạn, sao ta lại hi vọng phản loạn không thành công chứ?

A Hồng kia vẻ mặt buồn khổ.

- Tốt rồi, A Hồng, bực tức không sai biệt lắm là được rồi. Dù trong lòng ngươi có chút ý nghĩ, cũng không cần phải nói ra. Nói nhiều, coi chừng gây tai hoạ cho mình.

Cửu ca kia nghiêm khắc cảnh cáo.

- Cửu ca, ta đã biết.

A Hồng vô tình nói.

- Tốt rồi, uống rượu a. Tuy lần này công lao của chúng ta bị đoạt, nhưng chúng ta cũng giết chết cường giả Thánh Địa, có tín vật nơi tay, không sợ hoàng thất không nhận nợ. Đến lúc đó luận công ban thưởng, chúng ta cũng có chứng cớ. Chỉ tiếc, chúng ta tổn thất huynh đệ, lại bồi về không được.

- Cho nên nói bọn hắn dụng tâm hiểm ác, chúng ta chết nhiều người như vậy. Hạ Hầu gia tộc đến bây giờ nghe nói còn không có chết người nào, chủ lực của bọn hắn, đều vây khốn Vĩnh Hằng Thánh Địa. Đến bây giờ không có ở tuyến đầu công kích. Hạ Hầu gia tộc này, giảo hoạt lắm! Chỉ biết để cho chúng ta đi chịu chết, bọn hắn bảo toàn thực lực. Đến lúc đó, chúng ta chống lại Hạ Hầu gia tộc, đừng nói tranh, coi như là tư cách cùng bọn họ bình khởi bình tọa cũng không có.

- Được rồi, nói những chuyện này cũng vô dụng. Ta tin tưởng tông chủ nhất định sẽ cân nhắc tinh tường hơn chúng ta. Chúng ta những thuộc hạ này, cùng ai đều là hỗn một miếng cơm ăn. Ngược lại là Vân Lãng Tông kia, nghe nói bọn hắn có một nhiệm vụ, ban thưởng phi thường cao a.

- Là truy sát Thiệu Uyên sao?

- Các ngươi cũng biết việc này? Nghe nói nhóm người đầu tiên của Vĩnh Hằng Thánh Địa rời đi, chính là Thiệu Uyên. Thiệu Uyên mang theo tiểu tử cùng cô nàng Yến gia, rất sớm liền ly khai Thánh Địa. Chỉ bất quá lúc bọn hắn rời đi, mọi người không biết là bọn hắn. Vân Lãng Tông phái một nhóm người đi theo dõi, kết quả không trở lại. Hiện tại, từ trong Vĩnh Hằng Thánh Địa truyền tới tin tức, giống như tiểu tử kia đã sớm mất tích. Hiện tại hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc cơ bản có thể xác định, buổi tối ngày đầu tiên chạy đi kia, là Thiệu Uyên.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)