Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1796

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1796: Ngày tổng tiến công
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Bởi như vậy, thế lực khác, mặc dù trong nội tâm lười biếng, cũng không thể không làm bộ dáng.

Trước kia bọn hắn ứng đối tiêu cực, chỉ là khó chịu hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc sử dụng người khác như vũ khí, chính mình lại bảo tồn thực lực.

Hôm nay hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc đều tự thân xuất mã, hơn nữa ra rất nhiều tinh nhuệ, mọi người theo sau xung phong, ngược lại là không có bao nhiêu ý kiến.

Dù sao, xung phong và theo sau xung phong, tử thương hoàn toàn là hai việc khác nhau.

Những tin tức này, đều phi thường cơ mật, Giang Trần cũng tiêu hết cả tiền vốn, mới thăm dò được quyết sách kia. Sau khi Giang Trần biết được, trong lòng cũng nhấc lên sóng to gió lớn.

- Xem ra, liên minh phản Thánh địa đã có chút thiếu kiên nhẫn rồi, bọn họ là ý định cùng Thánh Địa tiến hành đọ sức cuối cùng, muốn một lần là xong a.

Nếu như liên minh phản Thánh Địa thật không có tư tâm, mọi người đồng tâm hiệp lực, thực lực này thật đúng là trên Vĩnh Hằng Thánh Địa, vững vàng có thể áp chế Vĩnh Hằng Thánh Địa.

- Thời gian, ngay ở bảy ngày sau, vào đêm trăng khuyết.

Giang Trần đạt được tin tức chuẩn xác, cũng tìm cơ hội, đem tin tức này đưa đến Thánh Địa.

Trong Thánh Địa, sau khi thu được tin tức này, cũng cảm thấy khiếp sợ. Tin tức này ý nghĩa rất nhiều. Ý nghĩa, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đã không so đo hi sinh bao nhiêu, chuẩn bị quyết chiến rồi.

Nói thật, quyết chiến là trước mắt Thánh Địa không nguyện ý chứng kiến nhất. Hiện tại nhân thủ của Thánh Địa không nhiều, chiến chết một người liền ít đi một người.

Mà người trong liên minh phản Thánh Địa nhiều như vậy, chết một đám, còn có một đám.

- Đại Thánh Chủ, chúng ta nhất định phải làm quyết đoán a.

Có người đề nghị.

- Nếu như Thánh Địa đại trận thật sự thủ không được, chúng ta nên phá vòng vây. Phá vòng vây đi ra ngoài, biển rộng bằng ngư dược, trời cao mặc chim bay a!

- Câm miệng!

Đại Thánh Chủ giận không kiềm được.

- Không có đại trận bảo hộ, một khi chúng ta bị đại quân liên minh tách ra, vậy thì triệt để biến thành du binh tán dũng, rất dễ dàng bị đối thủ tiêu diệt từng bộ phận. Nếu như còn nói buông tha cho đại trận, lựa chọn phá vòng vây, đó chính là tà thuyết mê hoặc người khác, đừng trách bổn tọa ra tay ác độc.

Căn cơ của Thánh Địa, ngay ở chỗ này. Vứt bỏ căn cơ Thánh Địa, lựa chọn phá vòng vây, đây là sự tình của người nhu nhược. Cái gọi là phá vòng vây, không phải là trốn chạy để khỏi chết sao!

Nếu như Thánh Địa bị chiếm lĩnh, mặc dù may mắn đào thoát tánh mạng, lại có thể thế nào?

Mọi người thấy Đại Thánh Chủ giận dữ, đều không dám nói tiếp nữa. Nhất là người chủ trương phá vòng vây, vẻ mặt càng sợ hãi.

- Đại Thánh Chủ bớt giận, chúng ta ổn thủ đại trận, dựa vào đại trận, đây là lựa chọn anh minh. Bất quá chúng ta cũng có thể suy nghĩ chút biện pháp, gia cố đại trận, tăng lên ý thức chiến đấu của mọi người, trong chiến đấu, nhiều đoàn kết một chút. Chỉ cần mọi người đoàn kết nhất trí, thời điểm chiến đấu, có thể đem phía sau lưng phó thác cho đồng bạn, lực chiến đấu của chúng ta, nhất định sẽ tăng lên rất nhiều!

Tại khu vực phòng thủ số 16, Giang Trần đã nhận được tin tức, cũng đang khẩn trương trù bị.

Đạt được tin tức tổng tiến công, chẳng những Giang Trần không có cảm thấy khẩn trương, ngược lại rất phấn chấn. Hắn có dự cảm, cái này có thể là một cơ hội tuyệt hảo.

Nếu như mình có thể lợi dụng tốt cơ hội, trận chiến này, thay đổi Càn Khôn, cũng chưa chắc không có khả năng.

- Trần thiếu, ngươi luyện chế nhiều Phong Vân Thất Hồn Tán như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ...

Thần sắc của Chu Tước Thần Cầm bỗng nhiên khẽ động, thoáng chút đăm chiêu.

- Hắc hắc, đến lúc đó các ngươi sẽ biết.

Khóe miệng Giang Trần tràn ra một nụ cười quái dị.

Tiếp đó, mỗi ngày, Giang Trần ngoại trừ luyện chế Phong Vân Thất Hồn Tán, là nghiên cứu địa đồ cùng bố cục của Thánh Địa.

Hắn đem từng chi tiết, đều tính toán ở bên trong.

Nghiên cứu đại trận kia, ước chừng bao trùm bao nhiêu diện tích, sẽ tụ tập bao nhiêu người. Mình nên an bài kế sách ứng đối như thế nào.

Một ngày này, khu vực phòng thủ số 16 của Giang Trần, lại nghênh đón Tử Xa Mân tới chơi.

Nhìn thấy Tử Xa Mân đến, Giang Trần cũng vui mừng quá đỗi:

- Tử Xa trưởng lão, sao ngươi lại tới đây?

- Ha ha, Thiệu Uyên, tiểu tử ngươi, quả nhiên không có việc gì, vậy mới tốt chứ, vậy mới tốt chứ!

Tử Xa Mân cũng cực kỳ hưng phấn.

- Lần này lão phu đi ra, là tìm ngươi nghe ngóng tin tức, thuận tiện hỏi ngươi có đối sách gì không. Thánh Địa chúng ta sẽ vô điều kiện phối hợp ngươi.

- Hắc hắc, lần này, ta là muốn cho liên minh một đả kích hung hăng, để cho vết rách của liên minh triệt để buông lỏng, thậm chí lập tức sụp đổ. Đúng rồi, Tử Xa trưởng lão, sau khi ngươi trở về, nói với Đại Thánh Chủ một chút, bảo nàng tổ chức một đám cường giả, tùy thời chuẩn bị đi ra chém giết một trận. Lần này, nhất định sẽ cho các ngươi hung hăng ra một ngụm ác khí.

- Ngươi ý định làm như thế nào?

Tử Xa Mân động dung hỏi.

- Rất đơn giản, dụng độc, Phong Vân Thất Hồn Tán.

Giang Trần khẽ cười nói.

- Đây không phải độc của Hạ Hầu gia tộc sao? Độc này, ở Vạn Uyên đảo cũng rất nổi danh a. Ngươi dùng Phong Vân Thất Hồn Tán, chỉ sợ không làm khó được Hạ Hầu gia tộc a.

Tử Xa Mân có chút ít sầu lo.

Giang Trần cười nói:

- Phong Vân Thất Hồn Tán này, là cải tiến bản. Ta sáp nhập độc gia bí pháp vào, trong độc có độc. Nếu như chỉ là giải dược của Phong Vân Thất Hồn Tán, tuyệt đối không có bao nhiêu tác dụng. Ngược lại sẽ ở trong thời gian ngắn để cho tình huống chuyển biến xấu.

- Ngươi... Ngươi vậy mà cải tiến Phong Vân Thất Hồn Tán, cái này cũng thật bất khả tư nghị a? Ngươi từ nơi nào đạt được biện pháp chế tác Phong Vân Thất Hồn Tán?

Giang Trần cười cười:

- Ta giết nhiều người của Hạ Hầu gia tộc như vậy, chắc chắn sẽ có biện pháp lấy tới. Yên tâm, cái này lai lịch rất chính.

Tử Xa Mân cũng không có tiếp tục truy vấn, mà ở trên chi tiết, cùng Giang Trần thương thảo hồi lâu. Nói chuyện với nhau càng lâu, từ chỗ Giang Trần lấy được tin tức càng phong phú, Tử Xa Mân tin tưởng, cũng càng đủ.

- Đúng rồi, Tử Xa trưởng lão, đây là giải dược ta luyện chế, nếu như ngày đó muốn tổ chức phản kích, tất cả mọi người phải phục dụng giải dược. Phong Vân Thất Hồn Tán này, phi thường bá đạo.

Tử Xa Mân trịnh trọng tiếp tới:

- Tốt, ta sẽ đích thân giao cho Đại Thánh Chủ, để nàng đến quyết định.

- Ân.

Giang Trần gật gật đầu, lại hỏi.

- Tình huống bây giờ của Nhị Thánh Chủ như thế nào?

- Không quá lạc quan, nếu như trong nửa tháng không được linh dược cứu chữa, chỉ sợ tình huống sẽ chuyển biến xấu nhanh hơn. Ai... kiếp nạn lần này của Thánh Địa, trước đó chưa từng có a.

Ngữ khí của Tử Xa Mân có chút thương cảm.

- Không ngại, chỉ cần kế hoạch lần này thành công, liên minh phản Thánh Địa tuyệt đối sẽ nguyên khí đại thương, tan rã cũng có thể. Đến lúc đó, Thánh Địa chúng ta có thời cơ lợi dụng, khởi xướng phản công. Lại phối hợp lực lượng bên ngoài, trấn áp phản loạn, cũng chưa chắc không có khả năng!

*****

- Thiệu Uyên, dù kế hoạch của ngươi thành công, chỉ cần Thánh Tổ đại nhân không có từ trong phong ấn đi ra, phản loạn sẽ không có khả năng trấn áp được. Dù sao, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đều có cường giả Thần Cảnh a.

- Ha ha, cường giả của Thần Cảnh bọn hắn, không có khả năng tham chiến, chỉ phát ra chút hiệu quả uy hiếp. Bọn hắn phải trông chừng Thánh Tổ đại nhân, căn bản không phân tay ra được. Nếu như bọn hắn muốn phân tâm tới chiếu cố thế cục bên này, bên Thánh Tổ đại nhân kia, sẽ có thời cơ lợi dụng.

- Nói cũng có đạo lý.

Tử Xa Mân như có điều suy nghĩ.

Tiễn bước Tử Xa Mân, Giang Trần tiếp tục luyện chế Phong Vân Thất Hồn Tán.

Chỉ có điều, theo thế cục chuyển biến xấu, mỗi ngày Giang Trần phải tiếp nhận hai ba lần điểm danh. Tử Xa Mân đi không bao lâu, Thượng Thân Vương lại điểm danh bọn hắn.

Giang Trần bất đắc dĩ, chỉ phải đi.

- Bái kiến Thượng Thân Vương.

Giang Trần cung kính nói.

- Mấy người các ngươi, cũng không tệ a, thời gian qua rất an nhàn. Khu vực phòng thủ số 16, lúc trước, mỗi ngày đều là khu vực chiến đấu sốt dẻo nhất, luôn cùng Thánh Địa phát sinh giao thủ. Các ngươi đi ngược lại tốt, một lần chiến đấu cũng không có, lãnh lãnh thanh thanh, đừng nói cho bổn vương, các ngươi vẫn luôn phòng thủ mà không chiến a?

Giang Trần vội vàng kêu lên:

- Thân Vương đại nhân, ngài đây là oan uổng chúng ta a. Mấy người chúng ta, mỗi ngày đều hận không thể làm lớn một hồi, muốn kiến công lập nghiệp. Thế nhưng mà những người Thánh Địa kia, đều bị sợ, bọn hắn không ra, chúng ta cũng không có biện pháp a. Cũng không thể xông vào đại trận chứ? Ta ngược lại là muốn, thế nhưng mà không có bổn sự này, phá không ra đại trận của bọn hắn a.

Ngữ khí của Giang Trần không kiêu ngạo không tự ti, cũng không có bởi vì Thượng Thân Vương trách móc mà khúm núm.

Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng, hắn cũng cảm thấy kỳ quái, mấy gia hỏa này vừa đi khu vực phòng thủ số 16, vì cái gì chỗ đó liền yên tĩnh như thế?

Bất quá, những ngày gần đây, người của Vĩnh Hằng Thánh Địa, tựa hồ đã có kinh nghiệm, không đi ra giao chiến, nhìn về phía trên, là quyết tâm muốn tử thủ rồi.

Giang Trần thấy Thượng Thân Vương tựa hồ lại suy nghĩ cái gì, thăm dò hỏi:

- Thân Vương đại nhân, ta nghe nói, gần đây người của Thánh Địa kia, cả đám đều quyết tâm tử thủ đại trận, nhìn về phía trên là sẽ không ra giao chiến. Nếu như vậy, chúng ta vây khốn bọn họ mười năm tám năm, tài nguyên của bọn hắn vừa đứt, tự nhiên sẽ đi ra.

- Hừ, cái gì mười năm tám năm? Ai có kiên nhẫn chờ mười năm tám năm?

Thần sắc của Thượng Thân Vương không vui, hiển nhiên, hắn cảm thấy người này quả thực là nói hưu nói vượn.

Nhưng Giang Trần lại ra vẻ phiền muộn nói:

- Thế nhưng mà bọn hắn không đi ra, mấy người chúng ta muốn đấu tranh anh dũng, kiến công lập nghiệp, cũng khó a.

- Các ngươi muốn đấu tranh anh dũng?

Con mắt của Thượng Thân Vương khẽ động.

- Đúng vậy, Thân Vương đại nhân, ở đâu có chiến đấu, xin phái chúng ta tới đó.

Vẻ mặt của Giang Trần hào sảng.

- Ngươi thật muốn chiến đấu?

Thượng Thân Vương lại hỏi một câu.

- Muốn, phi thường muốn.

Giang Trần trả lời vô cùng dứt khoát.

- Tốt, vậy bổn vương liền cho các ngươi một cơ hội. Lần này nếu như các ngươi có thể kiến công lập nghiệp, so với công lao bình thường còn lớn gấp 10 lần.

- Thật vậy chăng?

Trong mắt Giang Trần hiện lên vẻ "tham lam".

- Tự nhiên là thật, bổn vương như người nói giỡn sao?

Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng.

Giang Trần vội vàng nói:

- Thân Vương đại nhân, nói mau nói mau, cơ hội gì?

- Chúng ta ý định tổ chức một lần tiến công, cần triệu tập số lớn nhân mã, cần người không sợ hi sinh đấu tranh anh dũng. Hiện tại, chúng ta đang chiêu mộ loại dũng sĩ này. Mấy người các ngươi, xác định muốn tham gia sao?

- Tham gia tham gia, loại cơ hội này, có thể không tham gia sao? Bất quá, Thân Vương đại nhân cũng đừng quên ngươi hứa hẹn chúng ta a. Nếu huynh đệ chúng ta thực lập công lao hãn mã, sẽ có ban thưởng gì?

- Hừ, ban thưởng tự nhiên không ít! Đến lúc đó Thánh Địa đại trận mở ra, tất nhiên có một phen đốt giết đánh cướp, luồng thứ nhất đánh cướp, liền giao cho các ngươi, như thế nào?

Con mắt của Giang Trần sáng ngời, cười to nói:

- Tốt, quân tử nhất ngôn.

- Tứ mã nan truy!

Thượng Thân Vương cười ha ha, nhưng trong lòng thì rất xem thường, cảm thấy mấy gia hỏa này mỗi một cái đều không có đầu óc, còn nói cái gì quân tử nhất ngôn, quả thực là chê cười.

Ngay cả làm bia đỡ đạn cũng không tự biết, trận tổng tiến công này, nhất định là không có sinh lộ.

Giang Trần thấy nụ cười của Thượng Thân Vương, đại khái cũng đoán được trong lòng đối phương nghĩ cái gì, mặc dù Giang Trần có chút căm tức, nhưng biểu hiện ra lại một bộ rất kích động.

Loại cơ hội tham dự tổng tiến công này, hắn nhất định phải bắt lấy. Nếu như ngay cả tư cách tham gia cũng không có, thì làm sao tiếp cận đại quân? Như thế nào làm lớn?

Trong lúc nhất thời, trong nội tâm Giang Trần, các loại chủ ý cùng ý niệm, cũng chậm rãi thành hình.

Tính tình của Thượng Thân Vương kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, Giang Trần cùng hắn tiếp xúc qua mấy lần, đã ngờ tới cách nghĩ đại khái của Thượng Thân Vương.

- Tốt rồi, các ngươi về trước đi, hai ngày nay tùy thời chờ lệnh, chờ mệnh lệnh của bổn vương, không được sai sót, có nghe hay không?

- Vâng.

Vẻ mặt của Giang Trần phấn chấn.

- Thân Vương đại nhân, thuộc hạ nguyện ý vì Thân Vương đại nhân cống hiến sức lực.

Đi ra doanh trướng của Thượng Thân Vương, Giang Trần cũng đối với hành động của mình cảm thấy hết sức hài lòng.

Hắn cảm giác, kế hoạch của mình, cách thành công lại tới gần một bước. Tiếp sau, là vấn đề bố cục chỉnh thể.

Nhắc tới bố cục, cũng không dễ dàng a.

Làm không tốt, vạn nhất sớm bị người phát giác, thì có nguy hiểm thất bại trong gang tấc.

Bất quá, chuyện cho tới bây giờ, Giang Trần đã băn khoăn không được nhiều như vậy. Tên đã lên dây, không phát không được.

Rất nhiều Phong Vân Thất Hồn Tán, không ngừng bị Giang Trần luyện chế ra. Cái sức nặng kia, đầy đủ phóng đổ trên vạn người, mà lần này nhân số tham dự tổng tiến công, Giang Trần suy đoán, nhiều lắm sẽ không vượt qua 2000 người.

Loại quy mô này, đã phi thường khoa trương.

Dù sao, có thể tham gia lần chiến đấu này, tự nhiên mỗi cái đều là Thiên Vị.

Loại chiến đấu cấp bậc này, tuyệt đối là hơn phân nửa gia sản của tất cả thế lực lớn. Nếu như sức chiến đấu của 2000 kia xảy ra vấn đề, vậy liên minh muốn không tan rã cũng khó khăn.

Thời gian tổng tiến công, rốt cục đã đến.

Sáng sớm, Giang Trần liền nhận được thông tri, lệnh bọn hắn buông tha khu vực phòng thủ, tiến đến địa điểm tập hợp chỉ định.

- A Hồng, đến một bước nơi, ngươi có thể đi a. Chúng ta tin tưởng ngươi sẽ không gây chuyện, bây giờ ngươi rời khỏi, chúng ta tuyệt đối không ngăn trở ngươi.

Giang Trần chăm chú nói với A Hồng.

- Ngươi cũng biết, lúc này đây, nếu như kế hoạch của ta thất bại, mấy người chúng ta, có thể sẽ gặp nguy hiểm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)