← Ch.2003 | Ch.2005 → |
Căn cứ quy tắc, Giang Trần làm đội trưởng, đã lấy được năm mươi điểm tích lũy. Ngô Du đạt được ba mươi điểm tích lũy, Cam Ninh thì đạt được hai mươi điểm tích lũy.
Ngoài ra, một Thí Luyện Châu tính toán một điểm tích lũy, Giang Trần có hai trăm hai mươi sáu viên Thí Luyện Châu, là hai trăm hai mươi sáu điểm tích lũy, tăng thêm năm mươi điểm tích lũy ban thưởng, vòng thí luyện này, lấy được điểm tích lũy, vậy mà khoảng chừng hai trăm bảy mươi sáu.
Điểm tích lũy như vậy, rõ ràng đã vượt xa mười Đại Thánh Địa dự kiến, bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, phân bố Thí Luyện Châu, sẽ tập trung như thế.
Giang Trần một người nhận được hơn một phần ba Thí Luyện Châu. Mà Lộc Minh Dã cũng lấy được hơn 100 viên Thí Luyện Châu, cộng thêm ban thưởng cho đội trưởng, điểm tích lũy cũng đạt đến 150.
Bởi vậy, điểm tích lũy của Lộc Minh Dã, xếp hạng thứ hai.
Chỉ có điều, hắn so với Giang Trần, cơ hồ chỉ có một nửa.
Bài danh phía sau, lại rất tiếp cận.
Để cho người không tưởng được nhất chính là Ngô Du cùng Cam Ninh, vốn thực lực của hai người bọn họ không cao, nhưng mà nhận được điểm tích lũy, lại trong danh sách đứng đầu.
Vòng thí luyện thứ nhất chấm dứt, Giang Trần dùng ưu thế của mình, xa xa vượt lên đầu.
Mà rất nhiều đối thủ, vốn bị coi là chính yếu nhất của Giang Trần, điểm tích lũy lại bị Giang Trần bỏ qua một mảng lớn. Để cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhất chính là Độc Phi Thạch Thanh Lộ, thần tượng của trẻ tuổi, lần này bị tổn thất nặng ở trong tay Giang Trần, ở vòng thí luyện thứ nhất, biểu hiện dị thường đê mê.
Bất quá, đây chỉ là vòng thí luyện thứ nhất, nói trắng ra là tập thể dục mà thôi.
Không có thời gian nghỉ, lập tức tiến vào vòng tiếp theo, cũng là bộ phận hạch tâm của thiên tài thi đấu.
- Bình Sa Đảo này, từ xưa đều là cấm địa cấp bậc cao nhất của mười Đại Thánh Địa. Chung quanh hòn đảo này, có thập đại cấm đảo, vờn quanh lấy Bình Sa Đảo. Khâu thi đấu thứ hai, cử hành trong thập đại cấm đảo. Mà từng hòn đảo, các ngươi đều sẽ đạt được một nhiệm vụ. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, liền tính qua một cấm đảo. Thông qua cấm đảo thứ nhất, có thể đạt được mười điểm tích lũy. Thông qua cấm đảo thứ hai, có thể đạt được hai mươi điểm tích lũy. Thông qua cấm đảo thứ ba, có thể đạt được ba mươi điểm tích lũy. Như thế suy ra, cấm đảo thứ mười, thì ý nghĩa 100 điểm tích lũy. Từng hòn đảo lấy được điểm tích lũy là có thể cộng dồn.
- Nói cách khác, nếu như thông qua mười hòn đảo, có thể đạt được tổng cộng năm trăm năm mươi điểm tích lũy. Lần thí luyện này, khảo nghiệm chính là thực lực của mỗi người các ngươi. Đồng dạng, chúng ta cũng cài đặt ban thưởng trước top 3. Tên thứ nhất, có thể đạt được thêm 100 điểm ban thưởng. Tên thứ hai có thể đạt được năm mươi điểm. Tên thứ ba thì có thể được hai mươi điểm.
- Điểm tích lũy hai khâu cộng lại, sẽ tính ra tổng điểm, là cơ sở để định bài danh của các ngươi.
Thâu thi đấu thứ hai, chiếm điểm tích lũy, rõ ràng rất cao.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thiên tài ở khâu thứ nhất không có phát huy tốt, mỗi một cái đều tim đập thình thịch, bọn hắn cảm thấy, đây là cơ hội để bọn hắn nghịch tập.
Nếu như có thể ở khâu thứ hai, thành tích xuất chúng, vậy chênh lệch ở khâu thứ nhất, cũng không phải không thể đền bù.
Bất quá, lập tức có người hỏi:
- Vạn nhất nhiều thiên tài đều thông qua được mười hòn đảo thì sao? Lúc ấy tính toán như thế nào?
- Cái này đơn giản, nếu như thông qua số lượng cấm đảo đồng dạng, thì xem thời gian thông qua. Người hoàn thành trước, thứ tự càng gần phía trước.
Thiết kế như thế, ngược lại là hợp lý.
Trong lòng mọi người không còn dị nghị, Lộc Minh Dã cũng xoa tay. Khâu thứ nhất hắn chí ở thứ nhất, kết quả bị Giang Trần siêu việt, trong lòng rất giận, cũng may, khâu thứ hai thí luyện, cơ hội nghịch tập còn rất lớn. Chỉ cần phát huy ưu việt, nghịch tập Giang Trần, vẫn có hi vọng rất lớn.
Chỉ là khâu này, khảo nghiệm là năng lực cá nhân, không phải đoàn đội hợp tác. Bởi như vậy, đối với Ngô Du cùng Cam Ninh mà nói, ngược lại là một khảo nghiệm.
Ngô Du còn tốt, bên Cam Ninh kia, sẽ càng cố sức một ít. Bất quá, tâm tính của Cam Ninh rất tốt, hắn vốn ở trong 60 thiên tài, thực lực là kế cuối, dù khâu thứ hai phát huy không tốt, vậy cũng không có mất đi cái gì.
- Tốt rồi, tất cả thiên tài chuẩn bị, sáng sớm ngày mai, đúng giờ bắt đầu khâu thí luyện thứ hai. Mỗi người các ngươi, sẽ ở thời gian bất đồng, địa điểm bất đồng tiến vào hòn đảo. Nhớ kỹ, từng cấm đảo, đều có hạn mức thời gian. Trong thời gian quy định chưa hoàn thành nhiệm vụ, liền tính toán không có thông qua, sẽ tự động bị loại bỏ. Mỗi người các ngươi, đều có một ngọc giản tính thời gian. Cái ngọc giản này cũng sẽ nhắc nhở cho các ngươi, từng cấm đảo, mỗi một nhiệm vụ, trên ngọc giản đều có ghi rõ.
Tuyên bố quy tắc hoàn tất, những thiên tài kia có người hưng phấn, có người biểu lộ ngưng trọng. Nhìn ra được, rất nhiều người đều không muốn buông tha.
Giang Trần ngược lại rất dễ dàng, đừng nói khâu thứ nhất thành tích của hắn ưu tú, dù khâu thứ nhất thành tích của hắn bình thường, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn.
Tử Xa Mân khuyến khích nói:
- Các ngươi phải giữ vững tinh thần. Thánh Địa không yêu cầu các ngươi nhất định phải lấy được thành tích gì, nhưng ít ra phải toàn lực ứng phó, phát huy ra trình độ cao nhất của mình.
Đại Thánh Chủ lại tràn ngập chờ mong nhìn Giang Trần:
- Bổn tọa rất coi trọng ngươi, cái quán quân này, nhất định phải đoạt, vô luận như thế nào, cũng không thể để cho thiên tài của Bách Hoa Thánh Địa đoạt giải quán quân.
Giang Trần cười nói:
- Ta sẽ toàn lực ứng phó.
Chỉ cần Giang Trần toàn lực ứng phó, Đại Thánh Chủ liền yên lòng rồi. Dùng thực lực của Giang Trần, Đại Thánh Chủ cảm thấy, hai vị thiên tài kia của Bách Hoa Thánh Địa, có lẽ đã vô lực uy hiếp được địa vị của hắn.
Bất quá, Lộc Minh Dã hiển nhiên không nghĩ như vậy, trong lòng của hắn, vẫn mưu đồ nghịch tập. Rất hiển nhiên, hắn còn không có buông tha.
Đây là một cơ hội, một cơ hội để cho Lộc Minh Dã hắn quật khởi. Nếu như có thể bắt lấy cơ hội này, đối với tương lai của hắn, sẽ có tác dụng không thể đo lường.
Nếu như có thể giẫm Giang Trần thượng vị, sẽ hoàn mỹ hạng gì?
Sáng sớm hôm sau, tất cả thiên tài tinh thần bừng bừng phấn chấn, nghênh đón khâu thí luyện thứ hai.
Tất cả thiên tài, mỗi người đều có một miếng ngọc giản. Miếng ngọc giản này, sẽ thay bọn họ tính toán thời gian, bố trí nhiệm vụ, cùng với các loại chi tiết...
Giang Trần vuốt vuốt ngọc giản, cũng âm thầm lấy làm kỳ.
- Tốt rồi, tất cả mọi người chuẩn bị, các ngươi sẽ lập tức tiến vào cấm đảo thứ nhất. Cuối cùng cường điệu một câu, từng cấm đảo, đều có tính nguy hiểm nhất định. Mà tính nguy hiểm, cũng càng ngày càng tăng lên. Các ngươi tốt nhất nên lượng sức mà đi.
Cái này ngụ ý nói, khâu thí luyện thứ hai, là có phong hiểm.
Giang Trần cười cười, nhưng không có vào tai này ra tai kia. Đương nhiên, hắn cũng sẽ không quá để ý. Thần thái của hắn lạnh nhạt, lộ ra cực kỳ tự tin.
Rất nhanh, Giang Trần liền bị đưa vào cấm đảo thứ nhất.
Cái ngọc giản kia biểu hiện, cấm đảo thứ nhất tên là Mê Vụ Đảo.
Ở trên đảo sương mù trùng trùng điệp điệp, nhiệm vụ của Giang Trần, là ở trong sương mù khôn cùng, tìm được một Ngân Liên chi môn trên đảo.
Thông qua Ngân Liên chi môn kia, là tính hoàn thành cấm đảo thứ nhất.
← Ch. 2003 | Ch. 2005 → |