← Ch.2168 | Ch.2170 → |
Tứ đại thần thú đều là người thông minh, biết rõ Hạ Thiên Trạch là người Lưu Ly cung thượng cổ, cũng là người phụ tá mà Giang Trần nể trọng, nhìn bộ dáng dốc sức liều mạng của đối phương, nhất định là có huyết hải thâm cừu ở thượng cổ với Tà Ảnh lão tổ, cho nên đối với việc Hạ Thiên Trạch đoạt việc kết thúc, bọn họ cũng không ngại.
Đáng thương cho Tà Ảnh lão tổ, cơ hồ sắp phá tan phong ấn, trong lòng tràn ngập hùng tâm tráng chí, còn chưa kịp thi triển đã bị vẫn lạc một cách khó hiểu.
Hắn đến chết còn không rõ ràng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Liên tục giết chết Thạch Sát lão tổ và Tà Ảnh lão tổ, chuyện này khiến cho trong lòng Giang Trần càng thêm có lực lượng. Ma tộc cố nhiên là đáng sợ, nhưng sự thực đã chứng minh, ma tộc cũng không phải là không thể chiến thắng.
Đại chiến phong ma thượng cổ, vì sao nhân tộc không có cách nào triệt để diệt sạch ma tộc, cũng không phải là nhân tộc không có thực lực để giết chết ma tộc. Mà thời đại đó, sau chiến tranh, cường giả nhân tộc cũng không phải tụ tập lại, các cường giả phân bố khắp nơi, không có người nào lợi dụng tốt mấy ưu thế đó.
Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là nhân tộc chống lại Ma tộc không có ưu thế mang tính áp đảo. Hơn nữa bản thân Ma tộc có sinh mệnh lực cường hãn, cùng với phong cách nhanh nhẹn, dũng mãnh không sợ chết. Làm cho rất nhiều tu sĩ thượng cổ tình nguyện lựa chọn phong ấn ma tộc chứ không phải là tử chiến với ma tộc.
Tử chiến là phải trả một cái giá lớn là tính mạng, mà cũng không phải mỗi một tu sĩ nhân tộc đều có giác ngộ và dũng khí như vậy. Điểm này vẫn có chỗ khác nhau rất lớn với ma tộc.
Nhưng mà tiêu diệt hai lão tổ ma tộc này, Giang Trần cũng không có đắc chí, so với đại quân ma tộc thượng cổ, hai tên này không tính là lão tổ đặc biệt xuất chúng. Nhiều lắm cũng chỉ không được tính là món khai vị.
Hạ Thiên Trạch đều từng nói qua, mười mạch Ma tộc thượng cổ, mỗi mạch chí ít đều có vài lão tổ thần đạo, như vậy tính ra, số lượng lão tổ thần đạo Ma tộc tuyệt đối là nhiều tới mức kinh người.
Huống chi Ma tộc xâm lấn không đơn thuần chỉ có binh lực của mười mạch ma tộc, càng có rất nhiều tu sĩ dị tộc như Mãng Kỳ.
Ở thời kỳ thượng cổ, Ma tộc và khôi lỗi ma tộc tiến vào Thần Uyên đại lục vô cùng khoa trương, nếu không cũng không có khả năng cơ hồ quét ngang Thần Uyên đại lục.
Nếu như không phải cương vực nhân loại kiềm chế rất nhiều chủ lực ma tộc, trận chiến ấy hươu chết về tay ai cũng thật sự khó mà nói được.
Cho nên Giang Trần cũng không có lý do lạc quan.
Nhưng mà hiện tại cương vực nhân loại, tất cả các mặt đều bắt đầu có dấu hiệu tốt. Đây là chuyện không thể nghi ngờ.
Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ, Lưu Ly cung được trùng kiến.
Những đại sự này hoàn thành, đều vì thế cục cương vực nhân loại đặt xuống trụ cột kiên cố.
Trong đoạn thời gian ngắn tương lai, mặc kệ Ma kiếp bộc phát lúc nào, cương vực nhân loại có một đoạn thời gian yên bình ngắn ngủi. Trong khoảng thời gian này hoặc là vài thập niên, hoặc là mấy trăm năm, ma kiếp lúc nào bộc phát, sau khi ma tộc bộc phát, đối với tình hình của các cương vực khác trên Thần Uyên đại lục thế nào khó mà nói trước được.
Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, cương vực nhân loại đối với loại thời gian này mà nói, vô cùng quý giá.
Kế tiếp chuyện đầu tiên cần làm chính là tìm kiếm truyền thừa của những thế lực đứng đầu thượng cổ, tìm kiếm truyền thừa của thập đại thế lực đứng đầu này cùng với việc khôi phục linh mạch cương vực nhân loại.
Thực tế việc khôi phục linh mạch, bất kể là đối với Giang Trần, hay là đối với cương vực nhân loại đều là một chuyện quan trọng, ý nghĩa trọng đại.
Trong Lưu Ly cung, Giang Trần mỗi ngày trừ việc tu luyện ra, đều tìm hiểu miếng ngọc giản mà Lưu Ly đại thần tôn lưu lại, am hiểu bố cục linh mạch trong cương vực nhân loại.
Căn cứ vào ghi chép của ngọc giản này, muốn khôi phục chỉnh thể linh mạch, giải trừ phong ấn, độ khó kỳ thực cũng không phải rất lớn.
Lai mạch tổng cộng có bảy điểm phong ấn.
Trong đó có một điểm quan trọng nhất trong chuỗi phong ấn nằm ở ngay trong Lưu Ly cung.
Còn lại sáu điểm phong ấn, rải rác ở sáu địa phương khác.
Sáu địa phương này tương đối kín đáo.
Mà điểm then chốt ở trong Lưu Ly cung chẳng khác nào là chủ đầu mối phong ấn chuỗi linh mạch.
Sáu điểm then chốt còn lại tương đương với phụ tá cho một điểm ở Lưu Ly cung. Chỉ cần điểm mấu chốt ở Lưu Ly cung được cởi bỏ, chủ linh mạch sẽ được khôi phục bốn năm thành.
Giang Trần căn cứ vào nội dung trên ngọc giản, kiểm tra địa đồ trên cương vực nhân loại một chút, đại khái đã tập trung khu vực của sáu điểm then chốt còn lại.
Một ngày nọ, Giang Trần triệu tập Tứ đại chân linh, cùng với sáu vị thủ hộ giả của Lục cung truyền thừa.
Những nhân mã này hiện tại là lực lượng quan trọng nhất của Giang Trần, trình độ cường hãn so với đám người Vu công, Lam Thiên Hạo càng mạnh mẽ hơn một bậc.
Về chuyện linh mạch tất cả mọi người đã biết rõ, Giang Trần tự nhiên không cần nói tỉ mỉ.
- Chư vị, hôm nay ma hoạn trong cương vực nhân loại đã yếu bớt. Khôi phục linh mạch thượng cổ là chuyện cần phải làm. Tất cả mọi người nói xem, thời cơ chín muồi hay chưa?
Giang Trần đi thẳng vào vấn đề.
Tất cả mọi người nhìn qua Hạ Thiên Trạch, muốn nhìn ý kiến của hắn một chút.
Hạ Thiên Trạch nhún nhún vai nói:
- Ta đương nhiên là ủng hộ vô điều kiện. Đại thân tôn lúc trước bố trí như vậy chính là vì để cho chủ nhân tân nhiệm khống chế tấn cả, ngươi bây giờ có bất luận quyết định gì ta cũng ủng hộ.
- Ta cũng không có ý kiến.
Trùng Tiêu tôn giả cười nói.
Mấy người khác đều không có ý kiến.
Ngược lại, Thiên Côn thượng nhân lại có chút lo lắng nói:
- Chuyện linh mạch này còn không có tuyên bố với bên ngoài, nếu như hiện tại giải trừ phong ấn, có quá đột ngột hay không?
Trước đó Giang Trần tuyên bố chuyện truyền thừa của thập đại thế lực thượng cổ, nhưng không có nói qua chuyện linh mạch này. Cho nên hiện tại cương vực nhân loại cũng không có biết chuyện linh mạch phong ấn. Chuyện này chỉ có những người trong vòng hạch tâm của Giang Trần được biết rõ mà thôi.
Giang Trần cười cười:
- Cho mọi người kinh hỉ một chút cũng không sao. Trước đó không tuyên bố là bởi vì có lão tổ Ma tộc âm thầm rục rịch. Hiện tại chúng ta càng ngày càng khống chế mạnh hơn với cương vực nhân loại. Linh mạch khôi phục, đương nhiên là chuyện càng sớm càng tốt.
Thời gian không đợi người, cương vực nhân loại muốn tiến bộ nhanh chóng, linh mạch nhất định phải sớm ngày khôi phục.
Tứ đại chân linh đương nhiên càng không có ý kiến, bọn họ đã sớm muốn hưởng thụ hoàn cảnh ưu việt thời thượng cổ một chút, tự nhiên đã sớm đồng ý.
- Tốt, tất cả mọi người đều không có ý kiến phản đối, hôm nay chúng ta liền liên thủ giải trừ các điểm phong ấn.
Điểm chủ phong ấn là do Lưu Ly đại thần tôn và mấy đại năng thượng cổ liên thủ phong ấn. Thực lực của Giang Trần hiện tại, tự nhiên một người giải trừ không nổi.
Có tứ đại chân linh, hơn nữa mấy đại nhân vật của Lục cung truyền thừa cùng động thủ, giải trừ phong ấn này cũng không sai biệt lắm.
Chung quanh điểm phong ấn kia, linh lực phiêu động, hai mươi mấy vạn năm qua đi, vậy mà không có bao nhiêu hư hao, bởi vậy có thể thấy được trình độ tinh vi của phong ấn này thế nào.
- Chư vị, nhìn thấy pháp trận phong ấn linh mạch chưa? Chúng ta chỉ cần công kích những pháp trận này, phá hỏng quỹ tích vận hành của trận pháp này, pháp trận mất đi hiệu lực, điểm then chốt này sẽ tự động mất đi hiệu lực.
Biện pháp giải trừ phong ấn, cũng không có quá nhiều thứ quá sức tưởng tượng.
Nói trắng ra, vẫn dùng man lực tới giải quyết.
← Ch. 2168 | Ch. 2170 → |