← Ch.0420 | Ch.0422 → |
Một gã chiến sĩ vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Chờ một chút, tôi đi vào hội báo!
Nói xong chiến sĩ kia đi nhanh vào quân doanh.
Không bao lâu trong quân doanh đi ra mười hai gã chiến sĩ tràn ngập sát khí, do một quân nhân khôi ngô cao chừng 1m80 suất lĩnh đi tới trước người Nhạc Trọng.
Tên quân nhân nhìn chằm chằm Nhạc Trọng cảnh giác nói:
- Tôi là Quách Hoài Liên, mời anh đi theo tôi một chuyến!
Sài Tử Thương nói với Nhạc Trọng:
- Quách Hoài Liên là đệ nhất cao thủ trong doanh của Trương Tuyết Vong, là một tiến hóa giả mẫn tiệp hệ! Công phu bắt người vô cùng lợi hại!
Nhạc Trọng nhìn Quách Hoài Liên nhàn nhạt cười nói:
- Được!
Quách Hoài Liên ra mặt đón hai người Nhạc Trọng, hiển nhiên Trương Tuyết Vong cũng đã tràn ngập cảnh giác đối với hắn.
Trong cuối thời, có được một cường giả đã có năng lực chủ đạo thắng bại trong cuộc chiến tranh quy mô nhỏ. Mặc dù Trương Tuyết Vong kiêu ngạo, nhưng không phải kẻ đần, không hề làm ra chút phòng ngự, mặc cho nhân hình binh khí chiến tranh như Nhạc Trọng tự do đi lại trong quân doanh của hắn.
Nhạc Trọng đi thẳng vào trong quân doanh, thấy được vô số xe tăng xe bọc thép, trực thăng võ trang, xe pháo, xe phóng đạn đạo...nhìn thấy những vũ khí kia, Nhạc Trọng đều thập phần đỏ mắt.
Quách Hoài Liên dẫn Nhạc Trọng đi tới trong một văn phòng, bên trong phòng có một gã quan quân chừng ba mươi hai ba mươi ba tuổi, mặc quân phục, vẻ mặt ngạo khí nhưng thập phần tinh thần đang ngồi, đó chính là Trương Tuyết Vong.
Bên cạnh Trương Tuyết Vong có tám gã chiến sĩ đang đứng, tám người kia gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, đồng thời trên người tản ra khí tức của cường giả. Hiển nhiên tám chiến sĩ kia cũng là cao thủ thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Đỗ Thiện Hùng vừa bị ám sát, mỗi người đều cảm thấy bất an, toàn bộ lực lượng hộ vệ cao tầng lập tức tăng cường hơn rất nhiều, Trương Tuyết Vong cũng không ngoại lệ.
Trương Tuyết Vong cũng là một cường hóa giả, nhưng cấp bậc không cao, chỉ đạt tới 11 cấp. Dù sao hắn là quan chỉ huy bọc thép doanh, chỉ cần dùng sắt thép nước lũ nghiền áp thi đàn cùng biến dị thú, tự bản thân ra tuyến đầu thì rất ít.
Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Nhạc Trọng, anh tới nơi này làm gì?
Nhạc Trọng nhìn Trương Tuyết Vong chậm rãi nói:
- Anh là Trương Tuyết Vong Trương doanh trưởng đi! Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng bị ám sát, chủ mưu ám sát hắn chính là Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, tôi hi vọng anh có thể cùng tôi liên thủ tiêu diệt hai bang phái kia!
Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, trên mặt lộ ra tia trào phúng nói:
- Anh nói Đỗ sư trưởng là bị Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang ám sát, có chứng cớ không? Nói không chừng Đỗ sư trưởng là bị anh ám sát! Hiện tại còn chạy tới vừa đánh trống vừa la làng, anh cho tôi là đồ đần sao?
Trương Tuyết Vong lạnh lùng nói tiếp:
- Cái chết của Đỗ sư trưởng tôi sẽ điều tra thật rõ ràng! Tới lúc đó tôi sẽ khởi binh tiêu diệt hung thủ giết Đỗ sư trưởng báo thù cho ông ấy! Nếu anh tới nơi này chỉ vì nói những lời nhảm nhí như vậy thì cút đi!
Một gã cao thủ đứng bên cạnh Trương Tuyết Vong đột nhiên rỉ vào tai hắn nói:
- Khoan đã, doanh trưởng! Nếu hắn đã đến đây thì đem hắn giết đi! Một khi hắn chết cả Thanh Thạch bang liền sụp đổ! Chúng ta sẽ dễ dàng thu phục kho lương!
Trương Tuyết Vong nghe xong lời nói của cao thủ kia trong lòng thoáng động. Quả thật đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, nơi này chính là địa bàn của hắn, trong phòng đã có được sáu tiến hóa giả đều là cao thủ trên 30 cấp, đủ đem Nhạc Trọng xử lý. Một khi Nhạc Trọng đã chết, cả Thanh Thạch bang lập tức hỏng mất, hắn sẽ dễ dàng gồm thâu thế lực của Nhạc Trọng.
Trương Tuyết Vong vừa nghĩ lập tức liền quyết định truyền mệnh lệnh:
- Đem hắn bắt lại!
Trương Tuyết Vong vừa dứt lời, Quách Hoài Liên đứng cách Nhạc Trọng chưa đầy ba thước đột nhiên bạo lên, nhanh như quỷ mị xuất hiện bên người Nhạc Trọng, khóa lại một cánh tay hắn.
Nhạc Trọng đã sớm có chuẩn bị, trong mắt chợt lóe dị quang, lập tức phát động khủng cụ thuật, trong tích tắc lấy hắn làm trung tâm, trong vòng 20m2 từng đạo tinh thần ba động khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.
Bị khủng cụ thuật trùng kích, trong lòng Quách Hoài Liên run lên, hành động chợt khựng lại trong nháy mắt.
Hư không xé rách, một đạo gai xương bén nhọn từ trong hư không bắn ra trực tiếp xỏ xuyên qua giữa trán Quách Hoài Liên, đem hắn trực tiếp đóng đinh trên mặt đất.
Trong phạm vi khủng cụ thuật trùng kích, mười một cao thủ có bảy tên run rẩy lên bị ảnh hưởng.
Bảy đạo gai xương bén nhọn giống như trường mâu đòi mạng từ trong hư không bắn ra, trực tiếp đem đầu của bảy tên cao thủ kia xỏ xuyên qua đinh lên vách tường.
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Chỉ trong vài lần hô hấp đã có tám đại cao thủ chết trong tay Nhạc Trọng, rốt cục sắc mặt Trương Tuyết Vong đại biến, một bên rống to một bên đánh lên cửa sổ thủy tinh, hướng bên ngoài phóng đi.
Trong nháy mắt này trong lòng Trương Tuyết Vong đã tràn ngập hối hận. Hắn không hề nghĩ tới Nhạc Trọng lại mạnh mẽ tới bậc này, chỉ đối mặt đã giết chết tám gã cao thủ dưới trướng của hắn. Thậm chí cũng liên lụy tới Quách Hoài Liên bị Nhạc Trọng miểu sát.
Nhạc Trọng nhìn Trương Tuyết Vong, hai mắt ngưng tụ, một đạo khủng cụ thuật vô cùng mạnh mẽ hướng Trương Tuyết Vong vọt tới, oanh thẳng lên thân thể của hắn.
Từng đạo quang mang xanh biếc từ trong thân thể Trương Tuyết Vong tràn ra, triệt tiêu khủng cụ thuật trùng kích, hiển nhiên trên thân thể hắn còn có trang bị Thần Ma hệ thống. Nếu không khủng cụ thuật của Nhạc Trọng tuyệt đối có thể trực tiếp miểu sát cường hóa giả cấp thấp như hắn.
Một gã tiến hóa giả tinh thần hệ hai tay vung tới, một đống lá bài trong tay nhanh như đạn pháo bắn về hướng Nhạc Trọng, ở giữa không trung hóa thành vô số trương bài bao trùm lên người hắn.
Năng lực của người kia là điều khiển những lá bài, dưới lực lượng của hắn những lá bài vốn yếu ớt thậm chí có thể xuyên phá xe thiết giáp, ngay cả tang thi 12 cũng bị hắn cắt thành những mảnh nhỏ.
Những lá bài trải rộng khắp không gian, hoàn toàn phong tỏa quỹ tích di động của Nhạc Trọng. Tựa như mưa bài bao trùm trời đất, vô luận làm sao tránh né cũng sẽ bị đánh trúng. Đây là uy lực của lực lượng bài trận, rất nhiều cao thủ từng bị cắt thành những mảnh thịt nát.
Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, vỗ tay, một đạo hỏa diễm long quyển khủng bố trống rỗng hiện ra, hướng tiến hóa giả tinh thần hệ trực tiếp thổi quét tới.
Dưới lực lượng hỏa diễm long quyển không gì không phá được, từng trương bài lập tức bị thiêu hủy thành tro tàn, ngọn lửa cường đại ngược lại hướng tiến hóa giả kia cuốn tới.
Nhìn thấy một màn như vậy, tên tiến hóa tinh thần lực sắc mặt biến thành tro tàn.
Một mặt tường đất trống rỗng hiện ra, chắn ngang trước hỏa diễm long quyển, là một tiến hóa giả thổ dị năng trực tiếp phát động kỹ năng của hắn.
Hỏa diễm long quyển oanh lên mặt tường đất, ngọn lửa cuồng bạo lập tức đốt mặt tường cháy thành lỗ thủng thật lớn, sau đó xuyên qua lỗ thủng lớn hướng tiến hóa giả tinh thần hệ cuốn tới.
*****
Một niệm lực bích chướng ngăn cản trước mặt tiến hóa giả tinh thần hệ kia, một gã cường hóa giả 43 cấp vẻ mặt kiên định nhìn lên hỏa diễm long quyển.
Ngọn lửa cuồng bạo oanh lên niệm lực bích chướng, điên cuồng rít gào một hồi lâu mới tan biến.
Đây là chỗ tốt khi có đồng bọn, một người tiếp theo một người, dù một người không địch lại nhưng liên thủ hợp lực cũng có thể ngăn cản được cường địch công kích.
Phanh! Phanh! Phanh!
Tiến hóa giả thao túng niệm lực vừa thở ra một hơi, sáu đạo gai xương chợt lóe lên trực tiếp oanh thẳng lên niệm lực bích chướng, lập tức oanh sụp đổ, gai độc oanh thẳng lên đầu hắn, trực tiếp đem đầu hắn oanh bay.
Một đạo gai xương bén nhọn chém qua, đầu của tiến hóa giả thao túng thổ hệ cao cao bay lên, máu tươi phóng lên cao, xác chết không đầu vô lực té trên mặt đất.
Một đạo gai xương bén nhọn nổ bắn ra, trực tiếp đem đầu tiến hóa giả tinh thần lực xuyên thủng đinh lên trên vách tường.
Gai xương tung bay, đầu ba gã cao thủ cận chiến trực tiếp bị chém bay, máu tươi văng khắp nơi.
Chỉ trong vài lần hô hấp, mười bốn cao thủ thực lực cực kỳ mạnh mẽ đã chết trong căn phòng này, cả căn phòng biến thành nhân gian địa ngục.
- Thật mạnh! Thật sự là quá mạnh mẽ!
Sài Tử Thương vừa khôi phục lại khỏi khủng cụ thuật ảnh hưởng, đứng sau lưng Nhạc Trọng, thân thể thoáng run rẩy lên, trong mắt tràn ngập kính sợ. Trong chớp mắt đã chém giết mười bốn cao thủ, trong đó có tiến hóa giả, đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến có nhân vật cường đại đến như thế. Nhạc Trọng cường đại thật sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Nhạc Trọng lạnh lùng trừng mắt nhìn sáu gã cao thủ còn lại, một cỗ cảm giác sợ hãi cực kỳ băng sương khiến người dựng đứng tóc gáy tràn vào trong lòng sáu gã cao thủ còn sống sót kia.
Nhạc Trọng không sử dụng khủng cụ thuật nhưng chỉ cần đối diện với ánh mắt của hắn thì sáu gã cao thủ đã sản sinh ra cảm giác sợ hãi như trái tim muốn nứt vỡ.
Một gã tiến hóa giả cầm đại đao trong tay không ngăn cản được khủng hoảng phát ra từ sâu trong nội tâm quỳ sụp xuống đất cầu xin:
- Tôi hàng! Đừng giết tôi!
Nhạc Trọng cực kỳ lãnh khốc quát lớn:
- Đầu hàng! Hoặc chết! Các người chỉ có một giây suy nghĩ!
- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!
Dưới tiếng quát của Nhạc Trọng, ba gã cao thủ không còn chịu được nỗi sợ hãi tử vong, liền vứt bỏ vũ khí quỳ trên mặt đất.
- Nhạc Trọng...
Một gã cao thủ do dự ngẩng đầu nói.
Trong mắt Bạch Cốt chợt lóe hung quang, khung xương tràn ngập máu tươi sáng lên, hai đạo gai xương bén nhọn chém tới, đem hai cao thủ còn lại trực tiếp chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.
Nhạc Trọng cũng không nhìn bốn gã cao thủ đầu hàng, phát động kỹ năng ảnh bộ chớp động lao ra bên ngoài chỉ lưu lại một câu:
- Bảo hộ Sài doanh trưởng rời khỏi nơi này! Nếu không cả nhà các người đều phải chết!
Nhạc Trọng nhảy ra khỏi lầu hai, nhanh như mũi tên đuổi theo Trương Tuyết Vong.
- Có thích khách! Có thích khách!
Trương Tuyết Vong một bên trốn chết một bên lớn tiếng rít gào. Lúc này trong lòng hắn đã tràn ngập hối hận, nếu hắn không động thủ đối với Nhạc Trọng giờ phút này nói không chừng Nhạc Trọng đã bị hắn đuổi đi.
Thật nhiều chiến sĩ cùng những cao thủ còn sót lại của đệ nhất doanh hướng bên này chạy tới.
Hai mươi cao thủ bên trong phòng hội nghị đã là một nửa nhân số cao thủ của đệ nhất doanh. Đương nhiên cũng là tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ của đệ nhất doanh.
Các chiến sĩ chung quanh nhìn thấy doanh trưởng bị truy đuổi, lập tức giơ súng hướng Nhạc Trọng bắn phá.
Thật nhiều viên đạn bay qua, nhưng Nhạc Trọng không hề tránh né, linh chung thanh đồng trong ngực hắn bay ra, một đạo phòng hộ tráo đem hắn hoàn toàn bao phủ, ngăn chặn những viên đạn bắn tới.
Chỉ gần ba giây, Nhạc Trọng đưa đuổi theo sau lưng Trương Tuyết Vong, đưa tay bắt được cổ hắn cứng rắn đem hắn nhấc lên.
- Mau thả doanh trưởng!
- Buông ra doanh trưởng! Nếu không tôi sẽ nổ súng!
- ...
Vừa nhìn thấy Nhạc Trọng bắt được doanh trưởng của bọn họ, toàn bộ chiến sĩ chợt dừng công kích, vây quanh nhìn chằm chằm Nhạc Trọng lớn tiếng uy hiếp.
Trương Tuyết Vong vừa bị Nhạc Trọng nắm lấy cổ, một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, hắn lớn tiếng kêu lên:
- Nhạc Trọng, thả tôi ra! Thả tôi ra! Tôi có thể hợp tác với anh! Cùng nhau tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!
- Được!
Nhạc Trọng buông Trương Tuyết Vong xuống đất, cũng không hề châm chọc mà lạnh lùng ra lệnh:
- Lập tức cho người của anh tấn công Chu Lôi!
- Được!
Trương Tuyết Vong bất đắc dĩ cắn răng đưa ra mệnh lệnh.
Theo mệnh lệnh của Trương Tuyết Vong, bộ đội đệ nhất doanh của Quý Trữ thị lập tức chuyển động, nước lũ sắt thép cuồn cuộn hướng bộ đội Chu Lôi trực tiếp đâm tới.
Trong quân doanh của Chu Lôi lúc này toàn bộ chiến sĩ cũng đã sẵn sàng đón địch, hơn nữa bắt đầu xây dựng công sự tại chỗ chống cự thế lực khác có thể phát động tiến công.
Tận sâu trong một căn phòng xa hoa trong quân doanh của Chu Lôi, hai mươi mấy nữ nhân xinh đẹp trần truồng bị bãi thành bộ dáng như những món đồ dùng trong nhà, hai nam tử ngồi trên sô pha vừa hưởng dụng rượu ngon vừa tán gẫu.
Một gã trung niên nam tử dáng người khôi ngô, trên mặt đầy râu quai nón, hàm răng vàng mỗi tay ôm một nữ nhân trần truồng, một tay cầm ly rượu uống, nhếch miệng cười nói:
- Địch Nha, lần này chú làm thật xinh đẹp! Lão Đỗ Thiện Hùng kia rốt cục đã chết! Sau này sẽ là thiên hạ của chúng ta!
Tên trung niên này chính là Chu Lôi. Thái độ làm người nóng nảy ngang ngược, yêu thích nữ sắc. Đỗ Thiện Hùng vốn không thích hắn, nhưng trong tay Chu Lôi có lực lượng nên Đỗ Thiện Hùng không thể không sử dụng hắn.
Tuy rằng Chu Lôi nóng nảy nhưng không ngu ngốc, hắn làm hậu trường cho Thiên Long bang, để trao đổi Thiên Long bang tìm thật nhiều cao thủ cho hắn, cùng nữ nhân xinh đẹp, cung cấp vật tư, để cho hắn mặc dù dưới sự hạn chế của Đỗ Thiện Hùng nhưng vẫn có thể phát triển thực lực lớn mạnh.
Nhưng Chu Lôi vẫn thật kiêng kỵ Đỗ Thiện Hùng, hiện tại Đỗ Thiện Hùng vừa chết Chu Lôi liền không còn gì sợ hãi.
Địch Nha nhìn Chu Lôi lộ ra dáng tươi cười nịnh hót:
- Đại ca, sau này Quý Trữ thị sẽ là thiên hạ của đại ca! Đại ca ăn thịt tiểu đệ chỉ cần uống chút canh là được!
Chu Lôi nhìn Địch Nha hài lòng cất tiếng cười lớn, đồng thời nhéo nhéo bộ ngực mềm mại của nữ nhân bên người:
- Ha ha, Địch Nha, chú cứ theo tôi hỗn! Tôi sẽ không bạc đãi chú!
Chu Lôi liếc mắt nhìn Địch Nha, chỉ một vòng vào những mỹ nữ thân thể trần truồng bên trong phòng nhếch miệng cười nói:
- Những nữ nhân này chú nhìn trúng người nào thì tùy tiện tuyển! Xem như tôi thưởng cho chú!
Bên trong phòng tổng cộng có hai mươi tám mỹ nữ trần trụi, nhìn qua cực kỳ diễm lệ.
Sau cuối thời trật tự hỏng mất, rất nhiều nội tâm hắc ám cũng điên cuồng mở rộng. Chu Lôi háo sắc, khi Đỗ Thiện Hùng còn sống hắn còn có chút cố kỵ, hiện tại quả thật không hề có chút kiêng nể.
Vẻ mặt Địch Nha hèn mọn lấy lòng nói:
- Tiểu đệ làm sao dám chơi nữ nhân của đại ca?
← Ch. 0420 | Ch. 0422 → |