Vay nóng Tima

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0437

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0437: Thi đàn đột kích!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)

Siêu sale Shopee


Vẻ mặt Hồ Nghị đầy hối hận nói:

- Đại ca, bên trong thi đàn mới xuất hiện tang thi tiến hóa tên là thôn phệ giả, chúng nó có thể cắn nuốt thi thể mà tiến hóa. Công kích bình thường rất khó thương tổn chúng nó, chúng nó hành động nhanh nhẹn, có thể phun nọc độc, mà chỉ cần bị lây dính lên người lập tức biến thành tang thi. Chúng tôi bị thi đàn tiến hóa này đánh bại! Còn có hơn ba mươi cao thủ bị công kích trúng độc biến thành tang thi!

Hồ Nghị thập phần hối hận, nếu lúc thôn phệ giả vừa xuất hiện hắn lập tức hạ lệnh rút lui, bộ hạ của hắn cũng không chết nhiều như vậy.

Cường hóa giả trên 30 cấp từng liệp sát thật nhiều biến dị thú và tang thi, nếu muốn bồi dưỡng cũng phải tiêu phí thật không ít.

Nhạc Trọng an ủi một câu:

- Cậu không cần quá mức tự trách, không ai ngờ được trong thi đàn xuất hiện biến chủng mới!

Nhân loại tiến hóa, theo thời gian chuyển dời tang thi cũng đang không ngừng tiến hóa. Tuy rằng Nhạc Trọng suy đoán được tang thi sẽ tiến hóa càng thêm đáng sợ, nhưng còn chưa nghĩ tới chúng có thể tiến hóa nhanh đến như vậy, thoáng chốc đã xuất hiện binh chủng đáng sợ như thế.

Dựa theo Hồ Nghị miêu tả, chỉ sợ ngay cả trọng súng máy 14. 5mm cũng không tạo thành thương tổn hữu hiệu cho thôn phệ giả. Chỉ có loại trọng pháo 122 hoặc đạn đạo mới có thể phá hủy được chúng.

Nhưng khi Đỗ Thiện Hùng suất lĩnh đại quân đại chiến cùng thi đàn trước kia, đạn dược tồn kho của quân đội đã không còn được bao nhiêu, điều này làm Nhạc Trọng thập phần đau đầu.

Nhạc Trọng thoáng trầm tư một chút lại hỏi:

- Hiện tại tuyết đang rơi, trận tuyết này có ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển của thi đàn hay không?

Hồ Nghị tự hỏi hồi lâu mới đáp:

- Có một chút, dưới trận tuyết lớn này tốc độ di động của chúng chậm hơn một ít. Nhưng ảnh hưởng không lớn, nhiều nhất sáu ngày chúng sẽ tới Quý Trữ thị!

Quý Trữ thị chỉ cách Nam Trữ thị chừng 100km. Chút khoảng cách ấy ngồi xe máy bốn giờ là tới nơi. Nhưng tuy rằng tang thi có thể di chuyển ngày đêm không ngừng, nhưng tốc độ di chuyển của chúng quá chậm, bởi vậy phải dùng vài ngày mới tới Quý Trữ thị.

Nhạc Trọng trầm mặc hồi lâu lại nói:

- Sáu ngày sao? Được rồi! Cậu đi xuống nghỉ ngơi đi!

- Dạ, đại ca!

Hồ Nghị rời khỏi phòng, hắn mang theo bộ hạ đào thoát khỏi thi đàn, còn gặp gió tuyết lớn, thật vất vả mới quay về Quý Trữ thị, hiện tại hắn đã thập phần mỏi mệt.

Hồ Nghị vừa đi, Nhạc Trọng liền nhắm lại hai mắt, cau mày, bộ dạng như tâm sự nặng nề.

Số lượng ba trăm vạn tang thi thật sự là quá nhiều, dù là ba trăm vạn con heo để cho hơn vạn người đứng giết cũng làm họ giết mỏi tay. Càng không cần nói tới thi đàn có tính công kích cực mạnh, còn có quân đoàn tang thi tiến hóa thật nhiều.

Với binh lực hiện tại của hắn, tiêu diệt mười vạn con tang thi thì dễ dàng, nếu chống lại trăm vạn tang thi đã thập phần cố hết sức. Nhưng thoáng chốc chống lại ba trăm vạn tang thi, trong lòng hắn giống như bị ép một khối đá khổng lồ, nặng nề không thở nổi.

Đạn pháo tồn kho thật sự là quá ít! Nếu có đầy đủ đạn pháo, ba trăm vạn tang thi chỉ là cặn bã. Chỉ cần dùng trọng pháo 122, phạm vi uy lực tác dụng gần nửa sân bóng. Một pháo liền có thể oanh giết mấy trăm con tang thi chen chúc rậm rạp. Nhờ có trọng pháo tương trợ nên Đỗ Thiện Hùng mới có thể dùng lực lượng một sư đoàn đối kháng mấy trăm vạn tang thi bình thường, không có trọng pháo, sư đoàn của Đỗ Thiện Hùng đã bị thi hải vô tận bao phủ.

Tuy rằng Nhạc Trọng đã làm đủ loại chuẩn bị, nhưng hắn cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể tiêu diệt ba trăm vạn tang thi.

Trữ Vũ Hân mang theo một cỗ hương thơm đi tới bên cạnh Nhạc Trọng ngồi xuống, có chút bận tâm hỏi:

- Có tâm sự sao?

Sau khi đã có duyên phận với Nhạc Trọng thực sự, Trữ Vũ Hân đã bắt đầu chậm rãi tiếp nhận vận mệnh của chính mình.

- Không có việc gì! Chỉ hơi mệt một chút!

Nhạc Trọng ngã người nằm xuống trên chân Trữ Vũ Hân, ngửi thấy hương thơm từ người nàng, phiền não trong lòng chậm rãi sút giảm.

Nhạc Trọng biết rõ nếu hắn thất bại, gần chín mươi vạn người sống sót trong thành phố sẽ tiếp tục sống lang thang, trật tự đã xây dựng tốt đẹp lại hỏng mất. Đại bộ phận người thường sẽ mất đi lòng tin đối với hắn.

Lúc này dưới trướng hắn có nhiều thế lực, tuy họ thần phục hắn là bởi vì hắn luôn bất bại. Hơn nữa hắn là người duy nhất có thể dẫn dắt Quý Trữ thị vượt qua kiếp nạn lần này. Nếu hắn bại, chỉ sợ toàn bộ bộ đội sẽ bị phân tách. Đương nhiên, nếu hắn thắng trận, địa vị của hắn sẽ tăng lên kiên cố, trong thời gian ngắn sẽ không ai có thể dao động được địa vị thống trị của hắn.

- Ân!

Trữ Vũ Hân nhìn Nhạc Trọng nhắm mắt nằm trên chân mình, trong lòng thoáng rung động. Rốt cục nàng đã nhìn thấy một mặt yếu đuối của nam tử kiên nghị cùng ý chí sắt đá này. Điều này làm nàng cảm giác khoảng cách giữa hai người đã tiếp cận thêm vài phần.

Bên trong có phản loạn, bên ngoài có ba trăm vạn tang thi tiếp cận, Nhạc Trọng thừa nhận áp lực lớn lao nhưng hắn không hề tố khổ với bất kỳ ai. Chỉ biết một người yên lặng gánh vác, bởi vậy hắn cũng tích lũy xuống thật nhiều áp lực. Vừa nằm lên chân Trữ Vũ Hân bất tri bất giác liền ngủ thiếp đi.

Không biết ngủ được bao lâu, khi hắn tỉnh lại liền nhìn thấy Trữ Vũ Hân đang nhìn mình.

Hắn lập tức thanh tỉnh, liền ngồi dậy nhìn chân nàng, trong mắt thoáng hiện vẻ áy náy:

- Thật xin lỗi, anh không nghĩ mình lại ngủ!

Khóe môi Trữ Vũ Hân hiện lên tia mỉm cười, nói:

- Em là nữ nhân của anh, anh còn khách khí như vậy thì em sẽ giận đó!

- Ha ha...

Nhạc Trọng bật cười ôm nàng vào lòng.

Năm ngày thời gian trôi qua thật nhanh, vô số tang thi thân thể thối rữa, quần áo rách nát như những con ác quỷ xuất hiện bên ngoài Quý Trữ thị.

Băng tuyết giá lạnh có thể làm thân thể bình thường của nhân loại đông cứng, sĩ khí giảm sút, chiến đấu khó khăn. Nếu đại bộ đội hành quân bên trong băng tuyết, sẽ giảm quân số thật lớn. Thế nhưng loại khí hậu tồi tệ như vậy ảnh hưởng không lớn đối với tang thi, chỉ làm hành động của chúng cứng ngắc hơn một ít mà thôi.

- Rốt cục đã tới!

Nhạc Trọng lẳng lặng đứng ngay tuyến đầu, nhìn thi đàn khổng lồ vọt tới, trong lòng hiện lên ngưng trọng.

Nếu luận chỉ huy binh đoàn tác chiến, kinh nghiệm của Nhạc Trọng kém quân nhân chức nghiệp, bởi vậy bên trong phòng chỉ huy có mặt Trương Tuyết Vong, Trịnh Minh Hòa, Trần Vũ trấn thủ, mà bản thân của hắn thì đi ra ngoài tiền tuyến sớm nhất.

Các chiến sĩ ngoài tiền tuyến nhìn thấy thủ lĩnh Quý Trữ thị Nhạc Trọng cùng họ đứng chung trong một chiến hào, sĩ khí đều tăng lên thật lớn.

Làm gương cho binh sĩ là thủ đoạn của kẻ làm tướng, cũng không phải thủ đoạn của kẻ làm soái. Nhạc Trọng hiểu thật rõ ràng, trải qua vô số cuộc chiến hắn tuyệt đối là một gã mãnh tướng chiến lực xuất sắc, nhưng lại không phải là một đại soái chỉ huy vạn đại quân xuất thần nhập hóa.

Vô số tang thi chậm rãi hướng trận địa di động, tốc độ tuy rằng thong thả nhưng đang không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa song phương.

*****

- Nổ súng!

Nhạc Trọng nhìn thi đàn đang đi tới, trầm giọng ra lệnh.

Nương theo mệnh lệnh của hắn, vô số hỏa điểm chớp động, mưa đạn kim loại rơi lên trong thi đàn, trực tiếp đem từng tảng lớn tang thi bắn ngã rạp trên mặt đất.

Ngay lúc vô số tang thi bình thường bị bắn chết, từ trong thi đàn chạy ra một đội ngũ tang thi 12 số lượng vượt qua năm trăm con từ khắp bốn phương tám hướng vọt qua trận địa. Đồng thời sau lưng thi đàn 12 còn đi theo thật nhiều tang thi 11 cùng tang thi bình thường.

Ở tuyến đầu là đội ngũ của đệ tam doanh Ưng Khai Sơn cùng đệ ngũ doanh Sài Tử Thương, chiến sĩ trong hai doanh đều là lão binh từng chiến đấu cùng tang thi rất nhiều lần. Vừa nhìn thấy tang thi 12 hiện thân lập tức đổi súng phóng lựu đạn không ngừng oanh kích lên.

Từng phát trái phá oanh lên tang thi 12, trực tiếp đem thân thể chúng tạc thành vỡ vụn, tang thi 12 có thể ngăn cản súng trường, nhưng không cách nào ngăn cản được súng trái phá.

Trước mặt hai doanh chiến sĩ có vô số dây thép căng đầy, tang thi bình thường khi đi qua cạm bẫy liền vấp ngã trên mặt đất, sau đó lại bị tang thi phía sau giẫm đạp lên, trực tiếp bị giẫm thành thịt vụn.

Ngoài ra trong trận địa của nhân loại, còn có vô số bậc băng, rất nhiều tang thi đánh vào trên bậc băng liền ngã trên mặt đất rốt cục không thể đứng dậy.

Nhưng chỉ là những cạm bẫy vô cùng đơn giản cũng khiến hơn ngàn ngàn tang thi bình thường trực tiếp té trên mặt đất, bị tang thi phía sau giẫm đạp mà chết.

Số lượng thi đàn thật sự là quá nhiều, vô số tang thi không ngừng hướng trận địa tuôn qua, bị tang thi 12 cứng rắn xông lên, những dây thép bị phá khai, những bậc băng chặn đường cũng bị tang thi 12 giẫm lên nổ tung tóe.

Do tang thi 12 suất lĩnh, dù hỏa lực của nhân loại thập phần dày đặc nhưng vẫn còn thật nhiều cá lọt lưới vọt tới trước trận địa.

Cao thủ đoàn của đệ tam doanh cùng đệ ngũ doanh liền động thân lao ra chém giết thi đàn.

Khi cận chiến vừa xuất hiện, hai doanh chiến sĩ đã bắt đầu xuất hiện thương vong.

Tang thi 2 ngửi mùi máu tươi lập tức vọt vào trong trận địa mưa bom bão đạn, không ngừng có tang thi 2 bị bắn ngã trên mặt đất, nhưng một khi bị chúng đột nhập trận địa sẽ là đả kích đầy tai nạn đối với các chiến sĩ.

Đúng lúc này những dây thép còn chưa bị phá hủy cùng bậc băng phát huy tác dụng thật lớn, tang thi 2 đánh vào trên dây thép cùng bậc băng liền ngã trên mặt đất, lại bị tang thi phía sau giẫm thành thịt vụn, tang thi 2 cũng không có được quái lực như tang thi 12.

- Pháo kích!

Thi đàn dày đặc càng ngày càng nhiều, rốt cục những khẩu trọng pháo lộ ra răng nanh dữ tợn của mình.

Những viên đạn pháo 122 oanh thẳng lên thi đàn dày đặc, mỗi viên đạn pháo cuốn đi một tảng lớn, đem thật nhiều tang thi phá hủy, thiêu thành tro tàn.

Một vòng đạn pháo thật hung mãnh liền đem thi hải oanh ra thành một khoảng trống.

- Cặn bã doanh lên!

Nhạc Trọng nhìn khoảng trống kia, lạnh lùng hạ lệnh.

Trong cặn bã doanh, một gã quan quân Vương Kiếm đi theo Mộ Dung Hòa phản loạn nên bị đày trong tay cầm cương đao giận dữ xông thẳng vào thi đàn:

- Mọi người lên! Chúng ta chỉ còn lại con đường sống này! Không giết tang thi kẻ chết chính là chúng ta!

- Giết!

Những tù phạm cặn bã doanh hai mắt đỏ đậm tay cầm vũ khí lạnh xông thẳng thi đàn.

Sau lưng bọn hắn hai chiếc bộ binh chiến xa cùng mười cỗ xe súng máy, một trăm chiến sĩ điều khiển súng đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, một khi họ có dị động lập tức kích tễ.

Chỉ có giết tang thi họ mới có cơ hội lấy lại được tự do, có được thịt để ăn.

Đám tù phạm ban đầu còn xung phong như chẻ tre giết vào trong thi đàn, mở ra một đường máu, nhưng rất nhanh liền gặp phải gốc rễ cứng rắn.

Một đầu tang thi 12 xuất hiện, bốn gã tù phạm cầm cương đao chém lên người nó chỉ lưu lại vài dấu vết thật cạn.

Con tang thi 12 dùng nắm tay oanh lên đầu một tù phạm, trực tiếp đem đầu hắn oanh bay!

Một quyền oanh bay đầu tên tù phạm, con tang thi 12 giống như quỷ mị lại oanh thêm một quyền lên tấm chắn của một tù phạm khác, trực tiếp oanh bay hắn ra xa hơn mười thước, phun ra ngụm máu lớn cùng một phần nội tạng.

Xu thế của con tang thi 12 không giảm, vừa sải bước tới xuất hiện trước người một tù phạm khác giống như trảo gà con, mặc cho hắn giãy dụa trực tiếp cắn vào cổ họng của hắn, cắn ra một lỗ máu thật lớn, máu tươi chảy ròng.

Nhìn thấy tang thi 12 hung tàn khủng bố, sĩ khí nhóm tù phạm hỏng mất, hơn mười tù phạm ném bỏ cương đao trực tiếp xoay lưng bỏ chạy.

- Người thối lui chết!

Nương theo một thanh âm lạnh băng, tiếng súng vang lên, hơn mười tù phạm bỏ chạy lập tức bị đốc chiến đội trực tiếp giết chết.

Chứng kiến một màn kia, những tù phạm còn lại kinh hoảng liều mạng xung phong về phía trước.

Con tang thi 12 lại đi tới chỗ những tù phạm khác.

- Đáng giận!

Vương Kiếm nhìn thấy con tang thi 12 đi về phía hắn, trong mắt thoáng hiện nét sợ hãi, chỉ có thể nắm chặc cương đao trong tay. Nếu hắn vẫn còn là một gã quân nhân, có thể sử dụng súng phóng trái phá, lựu đạn, ống phóng rốc két mà tiêu diệt con tang thi 12 này. Nhưng bây giờ chỉ có thể cầm chặt đại đao trong tay, vô lực nhìn con 12 đi tới gần, vô luận đi tới hay lui ra sau hắn cũng chỉ còn con đường chết.

Phanh!

Ngay khi con 12 vừa đi tới, một viên đạn thư kích trực tiếp xỏ xuyên qua giữa trán của nó, đem nó oanh ngã trên mặt đất, rốt cục không còn cách nào đứng dậy. Tang thi 12 tuy ngăn cản được đạn súng trường, nhưng không ngăn được đạn bắn tỉa.

Vương Kiếm nhìn con tang thi 12 ngã dưới chân, trong lòng cực kỳ phức tạp, hai tay nắm chặt trong lòng thầm rít gào:

- Mình nhất định phải đạt được tự do! Lần này nhất định phải trở thành một gã quân nhân chân chính!

Chỉ ở trong tập thể quân đội Vương Kiếm mới có thể cảm giác được an toàn, cảm giác được ấm áp. Từ sau khi bị đánh vào cặn bã doanh, hắn không có thời khắc nào không nghĩ quay về quân đội. Cho dù chỉ cho hắn làm một tên lính quèn hắn cũng nguyện ý, hắn tuyệt đối không muốn lưu lại trong cặn bã doanh giống như cặn bã chết đi trong khuất nhục tràn ngập.

- Giết!

Vương Kiếm hạ quyết tâm, nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp rút khảm dao hướng tang thi giết tới.

Hơn hai ngàn tù phạm cặn bã doanh điên cuồng xung phong liều chết cùng cao thủ đoàn hai doanh xông xáo, tàn quân thi đàn bị đạn pháo oanh đến tản mát bị giết sạch sẽ.

- Cặn bã doanh triệt!

Nhạc Trọng chứng kiến tám vạn tang thi bị giết sạch sẽ trầm giọng ra lệnh.

Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, tù phạm cặn bã doanh đã kiệt lực như được đại xá, thập phần trật tự triệt lui ra sau.

Những tù phạm khi bị nhốt vào cặn bã doanh, cả ngày nhận được huấn luyện quân sự hóa, phục tùng mệnh lệnh, trật tự là điều kiện tiên quyết nhất. Chỉ cần phản kháng lập tức bị bắn chết. Bởi vậy trong huấn luyện tàn khốc, bọn hắn đều có tính kỷ luật cùng phục tùng rất mạnh.

Số lượng tám vạn tang thi thật rất nhiều, nhưng so với ba trăm vạn thì không xem vào đâu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1194)