Vay nóng Tima

Truyện:Thần Ma Hệ Thống - Chương 0605

Thần Ma Hệ Thống
Trọn bộ 1194 chương
Chương 0605: Kích chiến Bạch Giáp quân!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1194)

Siêu sale Lazada


Trong lòng Huyền Chân vừa quyết định liền nhướng mày nói:

- Thượng Minh Đức đâu?

Vẻ mặt Cảnh Đại Trung phẫn nộ nói:

- Bệ hạ! Ngài nhất định phải nghiêm trị tên tiểu nhân vô sỉ Thượng Minh Đức kia. Sau khi thủ hạ đi vào Thiên Mục trấn, hắn đang cùng hai mươi mấy tiểu mỹ nữ uống rượu đùa giỡn, uống say như chết, hoàn toàn quên mất sứ mạng của chính mình. Ghê tởm hơn chính là hắn còn cùng nô tài tranh đoạt mỹ nữ, chửi bới nô tài. Thỉnh bệ hạ nhất định phải xử trí tên tiểu nhân vô sỉ kia!

Huyền Chân nghe vậy giãn mày, hắn cũng hiểu biết tính khí của thuộc hạ. Quả thật Thượng Minh Đức là một tên bại hoại yêu thích nữ sắc luôn dựa vào Mãn Châu quốc kiêu hoành bạt hỗ. Ở trong nhà Thượng Minh Đức còn có mấy chục mỹ nữ, bị người khác dâng tặng mỹ nữ mua chuộc cũng là chuyện vô cùng bình thường.

Huyền Chân thản nhiên nói:

- Đã biết! Chờ hắn trở về trẫm nhất định trách cứ hắn! Ngươi lui ra đi!

Mặc dù Huyền Chân biết rõ Thượng Minh Đức là một tên bại hoại, nhưng cũng là một tên nô tài rất nghe lời, thật nhiều sự tình không cần hắn mở miệng thì Thượng Minh Đức đã giúp hắn làm được thỏa đáng, bởi vậy hắn tuyệt đối không dễ dàng vứt bỏ Thượng Minh Đức.

Cảnh Đại Trung thản nhiên ứng tiếng:

- Dạ, bệ hạ!

Cảnh Đại Trung vừa rời khỏi bên cạnh Huyền Chân, lập tức trở lại doanh trướng của mình đem toàn bộ lương thực cùng vũ khí đóng gói hết thảy sau đó tìm một cái cớ lặng lẽ trốn thoát khỏi doanh trại của Mãn Châu quốc.

Hai giờ sau, Huyền Chân đợi mãi không thấy Nhạc Trọng mang binh ra đầu hàng, trong lòng tuôn ra tia dự cảm bất tường lớn tiếng rít gào:

- Cảnh Đại Trung! Tìm ra Cảnh Đại Trung cho trẫm!

Không bao lâu một gã thị vệ đi vào trước người Huyền Chân hội báo:

- Bệ hạ, Cảnh Đại Trung đã bỏ trốn!

Huyền Chân giận dữ vỗ một chưởng lên bàn, lực lượng khủng bố bộc phát đem chiếc bàn chia thành bốn năm mảnh:

- Đáng chết! Cảnh Đại Trung chết tiệt, Nhạc Trọng chết tiệt, dám trêu đùa trẫm! Truyền mệnh lệnh của trẫm! Lập tức tấn công Thiên Mục trấn, phá trấn xong chó gà không tha! Ai bắt sống Cảnh Đại Trung, Nhạc Trọng, quan thăng ba cấp, ba thưởng mười mỹ nữ. Trẫm phải đem bọn hắn lăng trì xử tử!

Theo mệnh lệnh của Huyền Chân, đại quân Mãn Châu quốc bắt đầu phát động tiến công Thiên Mục trấn.

Xuất động trước tiên chính là pháo tự hành L22 của Mãn Châu quốc, mười chiếc pháo tự hành không ngừng phóng ra đạn pháo hướng trong Thiên Mục trấn oanh tới.

Oanh! Oanh!

Thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên bên tai không ngừng, những viên đạn pháo nổ tung trong trấn, những nơi đạn pháo rơi xuống toàn bộ mọi thứ đều bị tạc thành dập nát.

Tuy rằng trước đó Nhạc Trọng đã tổ chức di tản người sống sót trong trấn, nhưng bị đạn pháo bao trùm vẫn có không ít người cùng nhân viên võ trang bị tạc chết lẫn tổn thương.

Bị đạn pháo oanh kích dữ dội, sĩ khí trong trấn hạ xuống cực thấp, nếu không phải mọi người đều biết sau khi thị trấn bị công phá Mãn Châu quốc sẽ hạ lệnh tàn sát trong trấn, bọn họ tuyệt đối sẽ hỏng mất trốn chết.

Lý Quảng đi tới bên cạnh Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Tiếp tục như vậy không được! Thủ lĩnh, nhất định phải giải quyết trọng pháo của bọn hắn!

Lý Quảng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng vẻ mặt kiên nghị nói:

- Thủ lĩnh, để cho tôi dẫn người đi giải quyết bộ đội trọng pháo của bọn hắn đi! Cho dù lão tử có chết cũng tuyệt đối phá hủy được trọng pháo của bọn người kia!

Lý Quảng cũng không phải người xem thường sinh tử. Lúc trước hắn bị Nhạc Trọng dùng tử vong uy hiếp mạnh mẽ thu vào dưới trướng. Nhưng hiện tại đối mặt sự tiến công của Mãn Châu quốc, hắn biết rõ hành vi đi tiêu diệt trọng pháo là cửu tử nhất sinh, hắn vẫn nguyện ý đi làm, bởi vì hắn là người có tâm huyết.

Bì Kiếm Nhất đứng dậy:

- Tôi đi với anh!

Bì Kiếm Nhất tính tình ngạo mạn tới cực điểm, còn có dã tâm, nhưng trên người hắn cũng có tâm huyết mà những thanh niên trẻ tuổi vẫn có. Chứng kiến Lý Quảng đề nghị muốn chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm gian nan kia, trong lòng hắn liền bay cao nhiệt huyết.

- Tôi nguyện ý đi!

- Tôi đi với anh!

- ...

Từng hán tử tâm huyết đứng dậy, trong mắt chói lọi quang mang, bọn hắn đã làm sẵn chuẩn bị chết trận.

Nhạc Trọng sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn cùng tác phong xung phong tuyến đầu cho binh sĩ đã lây nhiễm những hán tử kia, trong tình hình tuyệt cảnh như hiện tại, tâm huyết trong lòng họ liền bạo phát ra.

Nhạc Trọng nhìn mọi người trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng trầm giọng nói:

- Không cần! Lý Quảng, anh ở lại tạm thời thay thế tôi chỉ huy nơi đây. Tôi đi phá hủy mười xe pháo tự hành kia. Tôi cấp cho anh nhiệm vụ, trước khi tôi quay về các anh phải giữ vững Thiên Mục trấn, tuyệt đối không để nó rơi vào trong tay Huyền Chân, hiểu chưa?

Lý Quảng chấn động, khuyên can nói:

- Thủ lĩnh! Không được! Nhiệm vụ kia quá nguy hiểm, nếu như ngài có chuyện gì không hay xảy ra, chúng tôi làm sao bây giờ?

Nhóm người Bì Kiếm Nhất nhìn Nhạc Trọng, trong lòng vô cùng giật mình. Bình thường kẻ làm thống soái đều chỉ đứng ở chỗ an toàn nhất chỉ huy chiến đấu. Nhóm người Tây Môn Liệt phần lớn đều chỉ huy bộ hạ đối chiến, bản thân mình thì tránh ở vòng bảo hộ trùng điệp vây quanh.

Hiện tại Nhạc Trọng đảm nhiệm chức minh chủ Đại Hán liên minh, hắn hoàn toàn có thể điều động cao thủ hộ vệ chính mình, tránh né ở chỗ an toàn nhất chỉ huy. Cho dù trước đó trong cuộc chiến Bì Kiếm Nhất bọn họ đã chấp nhận Nhạc Trọng, nhưng vào lúc này cũng cảm thấy kinh ngạc.

Ở tình huống như vậy Nhạc Trọng còn muốn chủ động phóng ra, hoàn thành nhiệm vụ gian nan cửu tử nhất sinh kia, làm mọi người đều cảm thấy giật mình, lại cảm động, máu trong cơ thể như sôi trào lên, sĩ khí đại thịnh.

Đương nhiên cũng có người lý trí nhìn ra làm vậy thập phần không thỏa đáng, một khi Nhạc Trọng chết trận, chỉ sợ Thiên Mục trấn sẽ sụp đổ. Cũng giống như Đông Giai Quốc bị một gậy của Đông Nhĩ Mạc Lôi giết chết thì bốn ngàn Bát Kỳ quân lập tức bị hỏng mất trước đó.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Lý Quảng trầm giọng nói:

- Không cần nhiều lời, ý tôi đã quyết! Thi hành mệnh lệnh đi! Tôi giao Thiên Mục trấn cho anh, trước khi tôi quay về cho dù anh phải chết cũng nhất định giữ chặt nơi này!

Lý Quảng lớn tiếng đáp:

- Dạ, thủ lĩnh!

Nhạc Trọng nhìn vào trong bóng tối nơi góc nói:

- Thiên Cung Anh, cô mang theo nhóm người Bì Kiếm Nhất phụ tá Lý Quảng giữ vững Thiên Mục trấn!

Ở trong góc tối chợt vặn vẹo, Thiên Cung Anh yên lặng đi ra nhìn Nhạc Trọng gật gật đầu.

Ra lệnh xong, thân hình Nhạc Trọng chớp động, lập tức xông ra khỏi Thiên Mục trấn.

Nhạc Trọng vừa đi ra khỏi trấn liền cảm giác được ở phương xa có hai mươi mấy ánh mắt tập trung hắn, thân hình hắn chợt lóe, biến mất ngay tại chỗ.

Phanh! Phanh! Phanh!

Hai mươi mấy viên đạn thư kích lần lượt bắn thẳng vào vị trí Nhạc Trọng vừa xuất hiện.

- Tay súng bắn tỉa!

Nhạc Trọng nháy mắt phát động hợp thể phòng hộ thuật, bên ngoài tăng thêm một tầng cốt khải, đồng thời phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ siêu việt ba mươi lần, giống như mị ảnh hướng chỗ Mãn Châu quốc phóng đi.

*****

Ngay trung ương quân đội Mãn Châu quốc, một gã tráng hán khôi ngô cao lớn như một con gấu, hai tay thô to, mắt như chuông đồng, râu quai nón, vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, trong ánh mắt lộ ra vẻ lãnh khốc. Người này chính là tiến hóa giả đứng đầu Mãn Châu quốc tên Ngao Đấu. Hắn chỉ huy cao thủ đoàn cực mạnh của Mãn Châu quốc Bạch Giáp quân!

Bạch Giáp quân cũng giống như Đặc Chiến doanh dưới trướng Nhạc Trọng, cũng như Thánh Lang kỵ trong Kim Lang kỵ, cũng là do một đội ngũ tiến hóa giả mạnh mẽ hình thành. Bạch Giáp quân đều là những cao thủ cường hóa trên 30 cấp, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Ngao Đấu dùng roi ngựa chỉ về hướng Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:

- Đồ Thắng! Mang theo binh mã thân xương của ngươi đi lấy thủ cấp của người kia về cho ta!

Đồ Thắng chính là một trong sáu đô thống của Bạch Giáp quân, chỉ huy tám mươi chiến sĩ. Bản thân Đồ Thắng cũng đã cường hóa tới 63 cấp.

- Dạ, đại nhân!

Đồ Thắng lớn tiếng đáp sau đó chỉ huy tám mươi chiến sĩ Bạch Giáp quân cưỡi Hắc Lân mã nhanh như mũi tên nhọn vọt tới chỗ Nhạc Trọng.

- Cao thủ đến đây!

Đám người Đồ Thắng vừa động, trong lòng Nhạc Trọng sinh ra cảnh báo, tay vừa lật, Độc Thứ xuất hiện trong tay hắn.

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn thấy Bạch Giáp quân xông tới, Độc Thứ hóa thành đạo ảo ảnh liên tục bắn ra sáu phát.

Sáu phát gai độc rơi lên thân thể sáu gã chiến sĩ nổ tung, đem sáu chiến sĩ Bạch Giáp quân trực tiếp oanh bay, tạc đến vỡ xương mà chết.

Trên thân các chiến sĩ Bạch Giáp quân đều mặc bì giáp tam giai, dù là đạn của Độc Thứ cũng không thể xuyên qua, nhưng cường độ thân thể của họ lại không đủ chịu đựng lực đánh của Độc Thứ, lập tức bị cự lực đánh vào chấn vỡ xương mà chết.

Cũng chỉ có tiến hóa giả mạnh mẽ như Đông Nhĩ Mạc Lôi mới có thể dựa vào bì giáp tam giai mà ngăn cản được cơ quan pháo bắn phá. Những người khác cho dù có bì giáp cản trở nhưng thân thể cũng không chịu nổi lực đánh trùng kích mà bị oanh chết.

Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, vung tay, nhanh chóng cài đạn, lại bóp cò.

Sáu phát oanh lên thân thể sáu gã Bạch Giáp quân lập tức chấn vỡ xương cốt bọn hắn chết tại chỗ.

Không tới mười giây thời gian đã có mười hai tên Bạch Giáp quân bị giết chết, các chiến sĩ Bạch Giáp quân vừa sợ vừa giận vội vã phát động kỹ năng.

Từng hỏa cầu, băng trùy, phong nhận, không khí pháo, viên đạn, phi đao, phi tiêu, cung tên, tảng đá, đạn châu không ngừng trút về hướng Nhạc Trọng.

Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe như quỷ mị, cơ hồ toàn bộ kỹ năng đều bị hắn tránh thoát, chỉ có tốc độ phi hành của cung tên không nhanh như những kỹ năng khác nhưng vẫn gắt gao hướng Nhạc Trọng đuổi theo.

Đó là Đạo Hàng Tiễn 3 cấp, một khi bắn ra tuyệt đối sẽ trúng mục tiêu, nhược điểm duy nhất tuy có thể tự động truy đuổi địch nhân nhưng tốc độ lại kém hơn những kỹ năng uy lực lớn khác, trong uy lực cũng kém Bạo Liệt Tiễn, Hỏa Diễm Tiễn, Lôi Đình Tiễn, cùng Thiểm Điện Tiễn.

Nhạc Trọng rút Hắc Nha đao tùy ý chém lên hai mũi Đạo Hàng Tiễn, lại chớp động thân hình, Độc Thứ bên tay phải hướng Bạch Giáp quân bắn liên tục sáu phát, lập tức oanh bay sáu gã Bạch Giáp quân.

Đồ Thắng nhìn thấy Nhạc Trọng sử dụng Độc Thứ giết hại Bạch Giáp quân, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi:

- Thật mạnh! Tốc độ di động khủng bố, thuật thiện xạ vượt qua thử thách, vũ khí mạnh mẽ. Người kia quả nhiên là quái vật, chẳng thể trách Ngao Đấu lại muốn ta mang theo binh mã thân xương đến tiễu trừ hắn. Người này thật sự là đáng sợ!

Ngao Đấu nhìn thấy Nhạc Trọng dùng tốc độ như quỷ mị cùng Độc Thứ mạnh mẽ giết hại Bạch Giáp quân đồng thời di chuyển về hướng trận địa pháo binh, trên mặt hiện nét ngưng trọng ra lệnh:

- Minh Thư Vũ, Ngô Thiên Đao! Hai ngươi suất lĩnh binh mã thân xương lập tức đi phòng thủ trận địa pháo binh. Hòa Thịnh Toàn, Kỷ Văn, Đa Tẩy, ba người mang theo binh mã thân xương theo ta cùng đi diệt sát tên kia!

- Dạ, đại nhân!

Năm đô thống Bạch Giáp quân lớn tiếng đáp, sau đó mang theo binh mã thân xương đuổi theo.

Bản thân Ngao Đấu cũng mang theo ba đô thống hướng chỗ Nhạc Trọng vọt tới.

Ngao Đấu đã cảm thấy Nhạc Trọng vô cùng nguy hiểm, hắn muốn dùng toàn lực đem Nhạc Trọng giải quyết.

Mạnh mẽ như Nhạc Trọng cũng không thể lấy sức một người mà chống cự tinh nhuệ Bạch Giáp quân. Hắn không hề dây dưa cùng Đồ Thắng, tốc độ thăng lên tới cực điểm, dùng tốc độ khủng bố siêu việt Hắc Lân mã hướng trận địa pháo binh Mãn Châu quốc phóng tới.

Hắc Lân mã có được tốc độ gấp hai thiên lý mã bình thường thoáng chớp mắt đã bị Nhạc Trọng bỏ rơi, khiến nhóm cao thủ tinh nhuệ Bạch Giáp quân đều trợn mắt há hốc mồm.

Hai phút sau Nhạc Trọng đã vọt tới khoảng cách ba cây số nơi trận địa pháo binh Mãn Châu quốc. Hắn cũng không tiếp tục xung phong mà lấy ra thư kích pháo ưng hình 2 cấp 5 đem ra.

Nhạc Trọng nhắm ngay một khẩu pháo tự hành L22 bóp cò, một đạo quang mang từ thư kích pháo oanh ra, bắn thẳng lên pháo tự hành nổ tung, oanh một tiếng đem pháo tự hành bắn thành dập nát.

Nhạc Trọng một kích thành công nhanh chóng điều chỉnh tầm bắn, chỉ mười giây sau một đạo quang mang lại bắn ra đem một khẩu pháo tự hành khác phá hủy.

Nhạc Trọng đem hết toàn lực nhắm vào những cỗ pháo tự hành phía xa không ngừng bắn, đem từng khẩu pháo oanh vỡ tan.

Trận địa pháo binh cũng lập tức làm ra phản ứng, bắt đầu thối lui.

Minh Thư Vũ, Ngô Thiên Đao đúng lúc chạy tới tiếp viện cũng nhanh chóng làm ra ứng đối, mỗi cao thủ có được kỹ năng thao túng đại địa không ngừng bắn ra những mặt tường đất ngăn chặn tầm bắn của Nhạc Trọng, năm khẩu pháo tự hành còn sót lại cũng ngừng bắn phá, nhanh chóng đổi vị trí khác.

- Phải lui rồi!

Nhạc Trọng thu hồi thư kích pháo nhìn Bạch Giáp quân đang xông tới, xoay người nhanh như mũi tên nhọn chạy về Thiên Mục trấn. Thực lực của hắn cho dù mạnh mẽ bao nhiêu cũng không thể đối chiến ngay mặt cùng cao thủ đoàn Mãn Châu quốc.

Tốc độ của hắn đã đạt tới gấp ba mươi lần, thậm chí còn vượt hơn biến dị thú tam giai bình thường, Bạch Giáp quân chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn phá hủy xong năm khẩu pháo lại quay vào trong Thiên Mục trấn.

Ngao Đấu nhìn theo bóng lưng Nhạc Trọng trong mắt hiện vẻ ngưng trọng:

- Trong Thiên Mục trấn lại có cao thủ như thế, thật sự không phải phúc phần của Mãn Châu ta!

Sau khi thế giới biến dị, tiến hóa giả đứng đầu đã có năng lực ảnh hưởng chiến cuộc. Tiến hóa giả cấp cao nếu có thời gian đủ tiêu diệt một liên bộ đội tinh nhuệ. Tiến hóa giả đứng đầu thậm chí một mình thì có thể tiêu diệt một doanh bộ đội.

Sau khi Ngao Đấu đem tình hình chiến cuộc báo cáo với Huyền Chân, Huyền Chân thập phần quyết đoán làm ra quyết định:

- Nhất định phải hoàn toàn dập nát sự phản kháng của bọn hắn!

Mấy khẩu pháo tự hành tiến hành thêm vài lần pháo kích, bộ đội bọc thép Mãn Châu hướng Thiên Mục trấn nghiền áp tới.

Ba mươi bộ binh chiến xa, tám chiếc xe tăng, bốn mươi xe chở súng máy cùng một ngàn binh lính chạy xe máy hợp thành bộ đội bọc thép kinh khủng hướng trong trấn công vào.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1194)