← Ch.0615 | Ch.0617 → |
Trong đại thảo nguyên này, những hắc lân mã so với ô tô dùng tốt hơn nhiều. Chúng không hao xăng, cái gì cũng ăn, thậm chí có thể trực tiếp ăn thi thể nhân loại.
Mặt khác Nhạc Trọng mang theo Bạch Tiểu Thắng và năm mươi tên tinh nhuệ xuất phát đi tới Ô Lan sơn mạch.
Kỷ Thanh Vũ cũng là nữ nhân thông minh tài giỏi. Nhạc Trọng rời đi thì nàng gấp rút huấn luyện Thường Thắng Quân, hơn nữa dựa theo chỉ thị còn sót lại Nhạc Trọng, dùng Tư Đồ Tẫn lão binh thành lập một binh đoàn.
Trừ những quân chính quy này ra, Kỷ Thanh Vũ chọn ra một vạn nam nhân sống sót của Tề Mộc Huyện huấn luyện làm quân dự bị. Lúc tối hậu còn có quân bổ sung mà dùng.
Quân dự bị trước tận thế là dân binh. Tại Hồ Nam, Quảng Tây bên kia, Nhạc Trọng có hơn hai vạn quân tinh nhuệ. Nhưng mà quân dự bị lại tới mười vạn.
Trong tận thế này, nhân loại chẳng những phải phòng thủ biến dị thú, tang thi, còn phải phòng bị nhân loại, mà vũ lực tuyệt đối không thể thiếu.
...
Ở trong đại thảo nguyên kia, một chiếc xe chở dầu lớn. Hai chiếc xe súng máy, mười chiếc xe Hummer chạy trên đại lộ. Đoàn xe này chính là đoàn xe của Nhạc Trọng.
Tư Đồ Tẫn chỉ tay về phía trước.
- Phía trước chính là Ô Lan Trấn! Xuyên qua Ô Lan Trấn chính là Ô Lan sơn mạch!
Nhạc Trọng ngồi ở trong xe Hammer nhìn qua cửa kính thủy qua phía trước mặt, chỉ thấy ở phương xa chính là Ô Lan sơn mạch núi non trùng điệp.
Ô Lan sơn mạch trước tận thế vô cùng to lớn, ở bên trong có vô số động vật hoang dã và thực vật. Trước tận thế là bảo khố của các nhà sinh vật học, nhưng mà bây giờ là cấm địa của nhân loại. Ở nơi này chiếm cứ vô số biến dị động thực vật, là sát thủ đáng sợ của nhân loại.
Phanh! Phanh! Phanh!
Nhạc Trọng vừa chạy lên không lâu thì nghe được tiếng súng vang vọng, âm thanh tiếng súng trong không gian thanh vắng truyền đi rất rõ ràng.
- Có địch nhân!
Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến từ trong chiếc Hammer nhảy ra ngoài.
Mà Ngân Sương vẫn ỷ lại Nhạc Trọng nằm trong ngực của hắn cũng thuận thế nhảy ra ngoài.
Dùng trình độ cường hóa của Nhạc Trọng hiện giờ, hắn lập tức bộc phát tốc độ còn nhanh hơn Hammer nhiều lắm. Ngồi trong Hammer ngược lại không an toàn.
Cơ hồ cùng một thời gian, trừ hai chiếc xe súng máy ra, các chiến sĩ trong các chiến xe còn lại lập tức lao ra bên ngoài.
Không cần Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh. Bạch Tiểu Thắng dẫn theo năm tên bộ hạ lập tức chạy thẳng về phía trước dò xét.
Chỉ chốc lát, một gã chiến sĩ chạy tới bên người của Nhạc Trọng nói:
- Thủ lĩnh! Là chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và một đám lực lượng vũ trang không rõ lai lịch đang chiến đấu.
- Tôi biết rõ! Tôi đi nhìn một chút, các người ở đây chờ lệnh!
Nhạc Trọng lưu lại một câu mang theo Ngân Sương nhanh chóng lao qua phía trước.
Nhạc Trọng rất nhanh đã đi lên sườn núi nhỏ, ở trên sườn núi nhỏ này có Nhạc Trọng và bọn người Bạch Tiểu Thắng.
Nhạc Trọng nằm rạp trên mặt đất nhìn qua phía dưới, chỉ thấy bên dưới là quân đoàn tài quyết giả chừng hai ngàn người đang phát động tấn công vào Ô Lan Trấn.
Trên bầu trời có mười hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức không ngừng bắn hỏa tiễn, đạn lửa vào trong Ô Lan Trấn bên kia.
Trên mặt đất từng chiếc pháo tự hành, xe phóng hỏa tiễn không ngừng bắn vào trong trấn nhỏ.
Cả Ô Lan Trấn lâm vào trong biển lửa, ở trong biển lửa có một đám phần tử vũ trang đang cầm súng trường chống cự kịch liệt, bọn họ chống cự cực kỳ ương ngạnh. Nhưng mà dưới công kích cường thế của Thiên Đường Thần Quốc thì bọn họ liên tục bại lui. Nhạc Trọng nhìn thấy chính là cảnh bên kia bắt đầu sụp đổ, đại bộ phận người chết trận, hai ngàn tài quyết giả bắt đầu tiến vào trong trấn nhỏ.
Nhạc Trọng nhìn qua Ô Lan Trấn biến thành biển lửa thì thở dài, nói:
- Chúng ta tới muộn!
Nếu như Nhạc Trọng đi sớm hơn một ngày, bọn họ còn có năng lực giúp phần tử vũ trang trong Ô Lan Trấn bên ngăn cản Thiên Đường Thần Quốc tiến công.
Nhưng mà bây giờ Thiên Đường Thần Quốc đã lấy được thắng lợi hoàn toàn, bây giờ bọn người Nhạc Trọng phát động tấn công vào Thiên Đường Thần Quốc, kết quả tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương.
Phía dưới chính là tinh nhuệ tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc. Bọn họ mỗi người đều trải qua chuyển đổi chức nghiệp làm binh sĩ. Sức chiến đấu vượt xa binh lính thường, cộng thêm bọn họ có lựu đạn, hỏa tiễn chống tăng, pháo, bom điều khiển tử xa là những vũ khí sát thương mạnh mẽ, cho dù mạnh như Nhạc Trọng không cẩn thận cũng có thể chết.
Đúng lúc này, dị biến nảy sinh, đột nhiên từ xa có một thứ gì đó mờ mịt bay nhanh qua hướng Ô Lan Trấn.
- Bát cấp quái vật: biến dị Hành Quân Nghĩ! Là con kiến hình thành quân đoàn ăn thịt.
Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, chỉ thấy một đám kiến lớn bằng nắm tay, có được hai cái càng đem to lớn khủng bố đang bay thẳng về hướng Ô Lan Trấn. Hắn lập tức sinh ra cảm giác sởn hết gai ốc, biến dị Hành Quân Nghĩ số lượng vượt qua mười vạn con, thứ này còn dáng sợ hơn thi bầy ba phần.
Mười hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời lập tức phát hiện ra sự xuất hiện của bầy kiến, chúng lập tức bay tới trước biến dị Hành Quân Nghĩ trên không, không ngừng bắn đạn hỏa tiễn vào trong bầy kiến, nhấc lên từng ngọn lửa lớn thôn phệ bầy kiến.
Vô số biến dị Hành Quân Nghĩ bị đạn hỏa tiễn của trực thăng vũ trang đốt thành tro tàn. Nhưng mà đột nhiên trong đám biến dị Hành Quân Nghĩ kia lại bay ra một đám Hành Quân Nghĩ biết bay, chúng lập tức vỗ cánh bay lên phía đám trực thăng vũ trang, chúng phun ra một chất axit mạnh ăn mòn lớp giáp của trực thăng, sau đó dùng cái càng lớn của mình xé vỡ giáp.
Không bao lâu một chiếc trực thăng vũ trang bị xé tan, đại lượng biến dị Hành Quân Nghĩ tiến vào trong trực thăng vũ trang ăn sạch người lái.
Nương theo đó là âm thanh kêu thảm thiết vang lên, mất đi người điều khiển thì trực thăng vũ trang này rơi thẳng xuống đất và biến thành quả cầu lửa.
Nếu mười hai trực thăng vũ trang hổ thức vận đụng tốt, đủ để cải biến chiến tranh quy mô một ngàn người. Những chiếc trực thăng vũ trang này bị phá hủy thì da đầu của Nhạc Trọng run lên.
Nhạc Trọng nhìn qua những trực thăng vũ trang bị biến dị Hành Quân Nghĩ phá hủy thì biến sắc, trầm giọng quát lên:
- Mau bỏ đi! Mau bỏ đi!! Bạch Tiểu Thắng, lập tức cho người lui lại, chờ lệnh của tôi!
Bạch Tiểu Thắng vung tay lên, mang theo vài tên trinh sát lập tức chạy ra khỏi nơi này. Tốc độ của Nhạc Trọng cực kỳ nhanh chóng, tuy nhiên hắn rất khó bảo hộ những chiến sĩ này trong bầy kiến, nhưng mà một mình một người hắn lại dễ dàng thoát ra khỏi miệng của đám kiến này.
Tài quyết giả trong Ô Lan Trấn hiển nhiên cũng phát hiện ra đám kiến này rồi, bọn họ cực kỳ chật vật chạy vào trong Ô Lan Trấn.
Nhưng mà làm cho tài quyết giả tuyệt vọng là, những chiếc xe tăng, chiến xa bộ binh, xe gắn máy, xe súng máy đã sớm chạy đi từ sớm rồi, hoàn toàn vứt bỏ những chiến sĩ như bọn họ.
Những con biến dị Hành Quân Nghĩ tốc độ rất nhanh, lực phòng ngự của chúng cũng yếu, người bình thường dùng sức đạp một cái là giết được chúng rồi, nhưng mà tốc độ của chúng rất nhanh, toàn lực phát chạy thì có thể đi được tám mươi cây số một giờ. Những đám vũ khí hạng nặng kia không muốn lãng phí tài nguyên cho đám chiến hữu này.
← Ch. 0615 | Ch. 0617 → |