← Ch.0626 | Ch.0628 → |
Một tên chiến sĩ Vương Phiên khác sắc mặt chết lặng cũng nổi giận gầm lên một tiếng, cơ bắp toàn thân của hắn căng cứng, áo của hắn mặc trên người bởi vì cơ bắp bành trướng nên rách toát ra. Cơ bắp kéo dài, hắn không lâu đã biến thành tinh tinh, dáng người khôi ngô, toàn thân lộ ra vẻ tráng kiện.
Vương Phiên dùng sức đánh một quyền xuống đất, mặt đất lõm xuống, vô số gạch men sứ vỡ ra, đá vụn vẩy ra. Có thể tâấy được một quyền của hắn đáng sợ thế nào.
Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng cười đắc ý:
- Chiến sĩ siêu nhân này chúng tôi có ba trăm người. Như thế nào đây? Đủ tư cách kết minh với ngài chứ?
Trương Vân, Vương Phiên là một đám người siêu năng lực, có ba trăm người đủ tiêu diệt một chi quân đội không có vũ khí hạng nặng, là một cổ lực lượng không nhỏ.
Bởi vì có lực lượng như vậy, Triệu Cuồng mới có tự tin kết minh với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng con mắt sáng ngời nói:
- Tôi muốn toàn bộ tư liệu tạo ra chiến sĩ này. Chỉ cần tôi đạt được những tài liệu kia, chúng ta sẽ kết minh.
- Không được!
Lưu Thành sắc mặt đại biến, cười khổ một tiếng:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đây là cơ mật cao nhất của chúng tôi, tuyệt đối không được. Ngài có thể đổi một điều kiện. Tương lai hai chúng ta xưng bá thế giới, chúng ta sẽ nhường một ít lợi ích của anh!
Nhạc Trọng trầm mặc một hồi nói:
- Để cho tôi trở về cân nhắc một chút.
Lưu Thành vừa cười vừa nói:
- Tốt! Xin ngài suy nghĩ thật kỹ là được!
Nhạc Trọng yên lặng đứng lên đi ra bên ngoài.
Nhạc Trọng vừa mới đi ra ngoài đại sảnh, nhìn thấy hai tên chiến sĩ đang đuổi theo một nữ nhân tóc dài, mắt ngọc mày ngài, da thịt tuyết trắng, hai mắt vừa lớn lại sáng ngời, tuổi chừng mười sáu tuổi, vô cùng xinh xắn.
- Cứu mạng!! Cứu tôi! Cứu tôi với!
Thiếu nữ trẻ tuổi vừa nhìn thấy Nhạc Trọng liền hoảng sợ kêu lên.
Nhạc Trọng nhìn nữ nhân kia và ánh mắt lóe sáng.
- Mang nữ nhân kia tới đây!
Bạch Tiểu Thắng cười cười sau đó đánh ra hai pháo quyền đánh bay hai tên chiến sĩ đang đuổi theo.
Thiếu nữ xinh đẹp sắc mặt hoảng hốt cơ hồ lập tức chạy tới ôm đùi của Nhạc Trọng và cầu khẩn nói:
- Cứu tôi!! Cứu tôi!! Tôi nguyện ý làm mọi chuyện! Van cầu anh cứu tôi với!
Nhạc Trọng nhìn qua thiếu nữ tràn ngập hoảng sợ và nói:
- Có ý tứ! Nữ nhân này tôi muốn!
Sắc mặt Lưu Thành bên kia biến thành âm trầm:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh! Nữ nhân này là tù phạm của chúng tôi, phạm phải tội ác ngập trời trong thành thị, nàng phải chết. Chúng tôi nguyện ý hiến cho ngài hai mươi xữ nữ, kính xin ngài giao nàng cho chúng tôi. Nếu như ngài có ý tốt với nàng ta, chỉ sợ sẽ phá hư hữu nghị của chúng ta.
Thiếu nữ vô cùng xinh đẹp kia nhìn qua Lưu Thành, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt, nàng vẻ mặt kinh hãi ôm đùi của Nhạc Trọng run rẩy cầu khẩn nói:
- Cứu tôi! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết!
- Nữ nhân này tôi muốn. Tránh ra!
Nhạc Trọng mơ hồ cảm giác được có quái dị, một cổ sát khí hiện ra trên người của hắn.
Đám tinh nhuệ bên cạnh Nhạc Trọng chỉa súng qua phía Lưu Thành.
Sắc mặt Lưu Thành biến hóa mấy lần sau đó khuyên bảo.
- Nhạc Trọng thủ lĩnh! Chúng tôi nguyện ý đem toàn bộ tư liệu chế tạo siêu nhân cho ngài, chỉ cần anh giao nữ nhân này cho chúng tôi. Điều kiện này thế nào?
Cùng so sánh với pháp môn chế tạo siêu nhân. Nữ nhân này không tính là cái gì.
Thiếu nữ mặt tròn vẻ mặt kinh hãi phát ra tiếng thét kinh thiên động địa.
- Không nên tin hắn! Bọn họ là quái vật!! Bọn họ không phải nhân loại. Bọn họ đều là quái vật. Bọn họ đã bị quái vật khống chế, chạy mau, dẫn tôi cùng bỏ chạy! Nếu không trốn sẽ không kịp! Van cầu anh dẫn tôi chạy ra khỏi nơi này. Chỉ cần anh cứu tôi, tôi cái gì cũng nguyện ý làm! Chạy mau!
Nhạc Trọng nghe được tiếng kêu của thiếu nữ vô cùng thê lương thì giật mình, một cổ hàn ý hiện ra trong đầu. Thế giới sau khi biến dị thì đủ loại sinh vật không biết hiện ra, nếu như xuất hiện quái vật có thể không chế nhân loại thì quá khủng khiếp rồi.
Nhạc Trọng vừa quay đầu nhìn chằm chằm vào Lưu Thành thì trong mắt hiện ra thần sắc nghi hoặc.
Lưu Thành sắc mặt đại biến cười khổ nói:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đừng nghe nàng ta nói bậy. Tôi là nhân loại, tại sao có thể là quái vật? Nàng điên rồi! Nàng là một tên điên! Anh chẳng lẽ tin tưởng người điên sao?
Nhạc Trọng đặt tay lên đầu của thiếu nữ mặt tròn. Sau đó nhìn qua một tên chiến sĩ đuổi bắt thiếu nữ.
- Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu! Bạch cốt, giết hắn!
Bạch cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng bước lên như mũi tên, cốt nhận trong tay chém ra, tên chiến sĩ đuổi theo thiếu nữ bị chém nát, đầu của hắn bị chém vỡ thành hai nữ, óc văng khắp nơi.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào óc của chiến sĩ bị chém chết, chỉ thấy trong óc của hắn có vô số xúc tu lớn nhỏ như bàn tay, là con trùng có cái miệng bén nhọn, thân thể vừa mịn lại dài và mập trắng. Con trùng này bị bạch cốt một đao chém đoạn, nhưng mà nó vẫn giãy dụa trong óc trắng. Thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị khủng bố.
Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này thì trong lòng có hàn ý nổi lên, trong đầu của nhân loại có quái trùng, hiển nhiên nhân loại này đã bị quái trùng khống chế được.
Bạch Tiểu Thắng nhìn qua con côn trùng không ngừng chuyển động trong óc người, trong nội tâm sinh ra hàn ý. Tuy bọn họ là chiến sĩ thân kinh bách chiến đấu với tang thi đáng sợ cũng không thấy thế nào, nhưng mà vừa nghĩ tới trong đầu có con trùng như vạy, trong nội tâm đều có chút rét lạnh.
Nhạc Trọng sinh ra hàn ý và ra lệnh:
- Giết bọn chúng!
Nếu trong đầu đám người kia có côn trùng thì không còn là nhân loại nữa. Nhạc Trọng cũng không muốn lưu quái vật lại.
Ánh đao trong tay Bạch Tiểu Thắng lóe lên. Một đao nhanh như lưu tinh chém qua Lưu Thành.
Lưu Thành nhìn qua dáng vẻ nhã ngặn không có chút sức chiến đấu thì hai mắt đỏ lên, thân thể tăng vọt gấp hai, y phục trên người xé rách. Vô số gân xanh nổi lên khắp thân thể của hắn, da thịt của hắn đỏ hồng lên, tản ra khí tức khủng khiếp.
Đối mặt một đao như lưu tinh của Bạch Tiểu Thắng chém tới thì vô số gân xanh nổi lên ngăn cản lại.
Bạch Tiểu Thắng một đao chém lên cánh tay phải của Lưu Thành thì có cảm giác khó chém hơn cả sắt thép, sau khi chém vài tay của Lưu Thành hai li thì không tiến thêm được nữa. Hơn nữa hắn chém lên cánh tay của Lưu Thành cũng không làm đối thủ chảy máu.
Trong mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra kinh hãi, lập tức phát động kỹ năng. Thân thể tốc độ tăng lên, giống như mị ảnh lao qua người Lưu Thành, một đao bổ lên người của Lưu Thành, cơ hồ trong nháy mắt thân thể của Lưu Thành xuất hiện sáu miệng vết thương.
Hai mắt Lưu Thành đỏ thẫm phát ra tiếng gào kỳ dị.
Tiếng rít của Lưu Thành vang vọng thì vô số nữ nhân trong đại sảnh hai mắt đỏ lên, thân thể các nàng sinh ra biến dị, có vòi xúc tu như con gián hiện ra, có chân trước như bọ ngựa, có xúc tu như con kiến. Toàn bộ bọn chúng có chung một đặc thù chính là hai mắt đỏ thẫm, thân thể bị vô số gân xanh bao trùm nên cục kỳ dữ tợn.
*****
Hơn mười nam nữ sinh ra dị biến cực kỳ dữ tợn lao thẳng vào trong đại sảnh, lập tức lao đầu qua phía bọn người Nhạc Trọng.
Thiếu nữ mặt tròn nhìn qua mười tên nam nữ này thì thần sắc hoảng sợ hét to lên.
- Coi chừng! Không nên bị những quái vật này bắt giữ. Một khi bị bọn chúng bắt giữ, các người sẽ bị côn trùng xâm chiếm, biến thành quái vật như bọn chúng.
Nhạc Trọng rút hắc nha đao ra, ba nam nữ biến thành quái vật bị chém thành mười khối.
Ba nam nữ quái vạt bị Nhạc Trọng chém thì đầu của bọn họ thoáng cái có ba con côn trùng hiện thân, chợt du động thân thể bò qua phía Nhạc Trọng, tốc độ bò của chúng gấp bảy lần người bình thường, người bình thường căn bản không thoát khỏi chúng đuổi giết.
Nhạc Trọng không thèm nhìn mà bổ ra ba đao, ánh đao lóe lên thì ba con côn trùng bị chém thành vài đoạn.
Một chiến sĩ cầm đao chém nữ quái vật thành hai đoạn, đột nhiên nữ quái vật này há to miệng, một con côn trùng trắng từ trong miệng của nàng lao qua phía chiến sĩ này.
Thân hình của con côn trùng này nhanh chóng co rút lại, co lại thành cỡ nhón tay em bé, thoáng cái chui vào mũi của chiến sĩ này.
Tên chiến sĩ nhìn thấy một màn khủng bố như vậy thì hoảng sợ hét to lên.
- Ah!! Cứu mạng!! Cứu tôi!
Một tên chiến sĩ biến sắc, đá bay một nữ quái vật, vẻ mặt lo lắng tiến lên dò hỏi:
- A Minh! Anh làm sao thế?
Tên chiến sĩ A Minh bị quái vật xâm chiếm trên mặt cười cười quái dị, tay phải gân xanh nhô lên, phảng chế đường đao trong tay nhanh chóng chém qua chiến sĩ trước mặt..
Tên chiến sĩ lo lắng không có phòng bị, bị chiến hữu ngày xưa chém thủ cấp của mình.
A Minh chém giết chiến hữu ngày xưa thì hai mắt thoáng cái biến thành đỏ thẫm, từng gân xanh lồi ra khắp thân thể, thân thể lớn hơn một vòng, cơ bắp cũng ngưng tụ chắc chắn hơn, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, tốc độ thoáng thoáng cái cao gấp mười bảy lần người bình thường và lao qua phía đám chiến hữu ngày xưa.
Tên chiến hữu này lập tức gầm lên:
- A Minh! Anh điên rồi sao?
Đương!
Song đao giao kích, tên chiến sĩ tinh nhuệ dưới trướng của Nhạc Trọng tụực tiếp bị A Minh đánh bay đụng vào tường, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
A Minh trước khi bị xâm chiếm thì lực lượng gấp mười lăm lần người bình thường, sau khi bị xâm chiếm thì sức mạnh của hắn gấp hai mươi bảy lần người bình thường. Đây phải là người tiến hóa sức mạnh đỉnh cấp cộng thêm trang bị đỉnh cấp mới đạt tới được.
Sau khi bị ký sinh, tố chất thân thể của A Minh thoáng cái trở nên khủng bố, so với trước khi biến dị còn mạnh hơn nhiều.
- Lôi Minh đã bị quái vật ký sinh! Bạch Tiểu Thắng, anh mang tất cả mọi ngươi rời khỏi đây. Chú ý đừng cho quái vật tới gần người, tôi bọc hậu!
Trong mắt Nhạc Trọng hiện hàn quang quát to lên.
Lúc này trong thành thị không ngừng có người bị quái vật ký sinh chạy tới, những người này hai mắt đỏ thẫm nhìn qua vô cùng dữ tợn.
Nhạc Trọng mang theo đều là người tiến hóa đỉnh cấp, một đấu một vô cùng dễ dàng, nhưng mà trong thành thị này không biết có bao nhiêu người bị quái vật ký sinh, hiện tại gấp rút lui ra phía sau, nếu không, chỉ sợ bọn họ toàn quân bị diệt.
- Đi!
Bạch Tiểu Thắng cũng không có sĩ diện láo, vứt bỏ Lưu Thành mang theo những người tiến hóa khác lao ra bên ngoài.
Một người thao túng gió lốc hai mắt ngưng tụ, từng đạo gió lốc khủng bố lăng không hiện ra, bọn người Bạch Tiểu Thắng thổi bay đám quái vật kia. Có không ít người thi triển dị năng liên thủ chém giết những quái vật kia.
Những người ký sinh bình thường thực lực không mạnh mẽ, kém xa đám người tiến hóa của Nhạc Trọng. Nhưng mà đám người bị ký sinh như Lôi Minh, Lưu Thành thì có được thực lực cực kỳ cường hoành.
Nhạc Trọng lúc này tập trung công kích vào Lưu Thành, sức mạnh của Lưu Thành tăng lên thật nhiều nhưng trước mặt Nhạc Trọng không khác gì đứa trẻ.
Thời điểm Lưu Thành bị chém đầu thì một con trùng màu trắng lao qua phía Nhạc Trọng.
- Hừ! Đi chết! Quái vật!
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và bổ ra ngoài một đao, côn trùng màu trắng bị Nhạc Trọng bị đứt đoạn.
Hai mươi mấy tên quái vật bị ký sinh lao tới cũng bọ hắc nha đao chém chết, chém đám quái vật nay thành nhiều khối.
Trong đó có hơn mười con côn trùng màu trắng lập tức lao qua phía Nhạc Trọng.
Đao quang trùng trùng điệp điệp lóe lên, nhưng mà chúng nhanh chóng bị chém chết.
Hai mắt của Lôi Minh đỏ thẫm mang theo sức lực cực lớn đánh qua phia Nhạc Trọng.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và sử dụng kỹ năng ảnh bộ, tốc độ của hắn bỗng nhiên tăng lên, thân thể uốn éo, lúc này né qua một quyền của Lôi Minh, trong tay cầm hắc nha đao cấp năm chém lên người Lôi Minh.
Đương!
Nương theo âm thanh giao kích thì thân thể của Lôi Minh bị Nhạc Trọng chém ra lỗ hỏng lớn, nhưng mà không có chặt đứt thân thể của hắn.
Chỉ thấy từng cơ bắp nhúc nhích, chỗ Nhạc Trọng vừa chém lập tức khôi phục như ban đầu.
Lôi Minh không chút cố kỵ đánh một quyền qua phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng ngăn cản một quyền này và sau đó phát động kỹ năng ma viêm đánh vào người Lôi Minh.
Hai mắt của Lôi Minh đỏ thẫm và gân xanh lồi lên, một tầng hòa quang màu xanh bảo hộ bên ngoài thân thể, ngăn cản ma viêm của Nhạc Trọng thiêu đốt tới. Nhưng mà hắn giãy dụa cực kỳ thống khố trong hỏa diễm.
Đột nhiên Lôi Minh ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng cầu khẩn:
- Thủ lĩnh! Tôi là Lôi Minh a! Xem trên công lao tôi đã lập thì ngài tha chết cho tôi đi!
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Minh một hồi và nói:
- Mày không phải Lôi Minh. Quái vật, mày giết bộ hạ của tao, lại lợi dụng bộ hạ của tao lừa gạt. Tao nhất định phải giết đám quái vật bọn mày sạch sẽ.
Hai mắt Lôi Minh đỏ thẫm kêu gào lên.
- Nhạc Trọng mày là vương bát đản vô tình vô nghĩa. Uổng cho tao vì mày vào sinh ra tử, hiện tại mày lại muốn giết tao! Tao nhất định sẽ nói cho những người khác biết, cho bọn họ nhìn thấy diện mạo dối trá của mày. Mày cuối cùng sẽ có một ngày thân nhân ly tán, bạn bè chết hắn!
- Hóa thành tro đi!
Nhạc Trọng lãnh mang lóe lên, tinh thần thúc giục, hỏa diễm đốt Lôi Minh tăng lên vài phần.
Vòng hào quang bên ngoài Lôi Minh sụp đổ, thân thể của hắn bị Nhạc Trọng đốt thành tro bụi.
Nhạc Trọng nhìn qua quái vật trong phòng vài lần vào rời đi.
Trong phòng thí nghiệm của quái vật chắc chắn có nhiều tài liệu và dụng cụ trân quý, nếu Nhạc Trọng phóng hỏa thiêu hủy nơi này chắc chắn sẽ tự hủy căn cơ.
Lúc này trong thành thị dưới đất này như biến thành địa ngục, không ít quái vật từ hình người đã biến thành quái vật, những người sống sót nhìn thấy đám quái vật này thì nhao nhao bỏ chạy.
Người sống sót nếu không phải bị quái vật giết chết thì cũng bị kéo vào một góc âm u nào đó.
Bây giờ quái vật đang tụ tập binh lực mấy trăm người tấn công qua phía Nhạc Trọng bên này.
Nhạc Trọng mang theo những tinh nhuệ kia không ngừng nổ súng xạ kích vào đám quái vật kia. Một tên bị quái vật ký sinh bị bắn vào đầu thì có một con trùng trắng rơi ra ngoài, hiển nhiên đã bị tiêu diệt.
← Ch. 0626 | Ch. 0628 → |